Nam Thiếp
|
|
CHƯƠNG 4
” Thiếu gia, ngài đã trở lại!?” Nam nhân trong phòng ngạc nhiên mở miệng, hắn còn tưởng rằng đời này sẽ không còn được gặp lại chủ tử gia nhà hắn. “ Đoàn tổng quản ngạnh bức ngài đón dâu, ta còn nghĩ đến phải thật lâu sau mới có thể nhìn thấy ngài……”
Trở về? Y cũng có muốn như vậy đâu.” Không có biện pháp, có chút trướng vụ phải xử lý.” Nếu không thật sự vì tình thế bất đắc dĩ, y ngay cả cửa cũng không muốn bước vào.
Đoàn Thần Phi nhíu mày, y hiện tại tâm tình cực kém. Có lẽ là nhìn ra Đoàn Thần Phi trước mắt đang rất không thoải mái, cơ hồ tất cả hạ nhân đều đối với y cẩn thận từng chút rồi sau đó lẳng lặng tránh xa. Dần dần, trong phòng chỉ còn lại nam nhân mới vừa lên tiếng nói chuyện lúc nãy.
” Gần nhất không phát sinh chuyện gì, bất quá…kinh doanh dệt ở Giang Nam của chúng ta có thể sẽ có biến động. Nghe nói phụ trách tơ lụa Chấn Long Dệt, bởi vì vừa thay đổi chủ, đang lo lắng có nên cùng chúng ta hợp tác hay không.” Kể ra gần nhất phát sinh sự gì vụn vặt, đều là do nam nhân trước mắt này phụ trách, đây là một trong các tổng quản lo việc kinh doanh của Đoàn gia── Trữ Ngự Diệp. Hắn cũng biết chủ tử trước mắt đang không quá cao hứng.
Đại thiếu gia một khi tính tình cực kém, nam nhân trên thế giới này so với tổng quản Đoàn Thăng còn khủng bố nhất định sẽ không ai qua khỏi Đoàn Thần Phi.
Bất quá, nếu sợ hãi, liền quá coi thường Trữ Ngự Diệp hắn rồi. Dù sao hắn cũng cùng Đoàn Thần Phi hành tẩu khắp đại giang nam bắc, trường hợp nào mà chưa nhìn thấy qua?
“…… Đáng chết.” Đoàn Thần Phi cúi đầu mắng một câu.” Không cần đi trấn an bọn họ. Xem Chấn Long Dệt có thể ngoạn bao lâu.”
Nói trắng ra, đây chỉ là thủ đoạn để nhầm nâng giá cả lên mà thôi!
” Thiếu gia… ngài xác định……” Há mồm định nói, Trữ Ngự Diệp lập tức bị đánh gảy.
” Ta đã quyết.” Lãnh đạm một câu, làm cho Trữ Ngự Diệp nuốt trở lại câu chữ sắp ra khỏi cửa miệng.
Chẳng qua chỉ là một chút đòi hỏi, hơn nữa đại khái chỉ cần phái người đến thuyết phục và đàm phán một chút, song phương chắc chắn sẽ vui vẻ mà đồng ý hợp tác lần thứ hai. Thiếu gia cần gì phải tức giận và làm lớn chuyện như vậy a?
Đáng lý ra chuyện hợp tác với Chấn Long Dệt đại khái cũng xong rồi, nhưng ai bảo gia chủ của bọn họ đột nhiên chết bất đắc kỳ tử như thế……
” Ngài có muốn đến gặp Thiếu phu nhân không? Nàng ở……”
” Không cần.” Chỉ cần tưởng tượng đến, ở bên cạnh y có một nữ nhân đáng ghét lúc ẩn lúc hiện, còn phải sớm chiều ở chung, đã cảm thấy vướng chân vướng tay. Còn không bằng đến thanh lâu oanh yến, yêu cầu không nhiều lắm, không phiền phức, không đáng ghét!
” Ta… ta nghe nói Thiếu phu nhân là mỹ nữ xuất sắc bậc nhất Giang Nam……” Người được Đoàn Thăng phó thác, nhất định phải thuyết phục thiếu gia, Trữ Ngự Diệp không sợ chết mở miệng.
Đoàn Thần Phi liếc nhìn hắn. ” Sau đó?”
Hắn không dám nói chuyện nữa, hơi thở cùng ánh mắt uy hiếp một cách rõ ràng kia, hắn không phải nhìn không ra. Hơn nữa, đôi con ngươi lạnh lùng mang sát khí, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Hắn không dám thở mạnh đợi cho cửa bị mở ra, mới thật mạnh ngã xuống.
Lần này y thật sự sinh khí, thật sự!
” Ngươi có biết thiếu gia nhà ngươi tên gọi là gì không?” Mạc Ngôn thản nhiên hỏi.
Bất quá kết quả vẫn là giống nhau, Quế Nhi vẫn lắc đầu không biết. Hắn thậm chí ngay cả mặt thiếu gia cũng chưa gặp qua. Hơn nữa, hắn chỉ là một tiểu đồng mới tới, không có tư cách hỏi đến.
Bất quá, hắn chỉ biết là gần đây trong phủ rất náo nhiệt, không biết đang có việc gì.
” Thật xin lỗi, Mạc ca ca. Quế Nhi cái gì cũng không biết.” Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đầy áy náy của Quế Nhi, ai còn nhẫn tâm mà trách cứ hắn nữa chứ.
” Không quan hệ. Ta ở trong này cũng thật vui vẻ, không biết cũng không sao.” Mạc Ngôn lắc đầu tỏ vẻ không sao cả, hướng Quế Nhi cười cười.
Bất quá ngay cả Quế Nhi đều biết, Mạc Ngôn nhớ nhà biết dường nào.
Gió lạnh lại nổi lên, không biết đã trải qua những ngày như vậy bao nhiêu lần rồi. Đối với Mạc Ngôn mà nói, loại sự tình này đã rất quen thuộc, hắn…… trời sinh vận mệnh đã như vậy.
Phụ thân từng nói qua, hắn là điềm xấu.
Hắn….. thật sự là điềm xấu.
|
CHƯƠNG 5
Bắt đầu từ ngày đó, Đoàn Thăng cơ hồ mỗi ngày đều cho người đến thỉnh Đoàn Thần Phi đi Nguyệt trúc ốc, làm cho Đoàn Thần Phi bị làm phiền liên tục.
Sự kiên nhẫn của y đã muốn tới cực hạn rồi, y căn bản không biết vì cái gì y còn chưa nổi điên lên. Tên tổng quản không biết sống chết này, nếu không phải cha y trước khi chết để lại di ngôn cuối cùng, y đã sớm…….
Sách! Để ý tới người đã chết nhiều như vậy làm gì!?
” Thiếu gia……” Mấy ngày liền tới kinh hách, hạ nhân vừa nhìn thấy chủ nhân âm trầm, sợ hãi cơ hồ nói không ra lời. ” Tổng… tổng quản thỉnh ngài đến…… thư phòng…” Trời ạ ~ Phật tổ phù hộ, thiếu gia không cần phát giận a……
” Ác ~?” Thú vị ~! Hiện tại hắn còn muốn bày trò gì với ta đây? ” Đã biết. Cút!”
” Vâng.” May mắn may mắn, còn có thể chạy đi…
Lần trước cái tên Tiểu Lưu kia, không biết nói gì đó chọc cho thiếu gia sinh khí, bị thiếu gia trừng mắt liếc một cái, sợ hãi đến nỗi ở trên giường đến mấy ngày không dám xuống, bởi vậy sau đó liền cáo lão hồi hương, về quê làm ruộng…… thật không biết tổng quản vì cái gì nhất định phải như vậy…
” Chuyện gì? Nói!” Mới đi vào, liền nhìn thấy Đoàn Thăng như đang ngẩn ngơ để ý hoa cỏ.
Đã quen với khẩu khí hung ác của gia chủ nhà hắn, hắn sớm lơ đễnh.” Ngài xem…hoa nở thật đẹp… ngày khác sẽ thay ngài đưa đến thư phòng.”
” Chỉ như vậy?” Đoàn Thần Phi biết hắn sẽ không chỉ đơn giản muốn nói như thế.
” Ân… còn có sự gì đâu? Ta cho ngài ngẫm lại……” Đoàn Thăng nhàn nhã khác thường làm cho Đoàn Thần Phi không khỏi cảnh giác.” Ác ~ Đúng rồi, sáng nay, đầu bếp nữ có chử một chén quế tảo hạnh hoa thang……”
Tên hồ ly này! Hẳn là nên sớm đem hắn đuổi đi!
” Lại như thế nào?” Lần này có điểm quái, Đoàn Thần Phi khó được có kiên nhẫn cùng hắn bình tĩnh mà nói chuyện. Y cảm thấy lần này có gì đó… không đơn giản.
” Cũng không có gì….. bởi vì ta nghĩ, Thiếu phu nhân đường dài mệt nhọc, cũng chưa hảo hảo bồi bổ thân mình, cho nên đã phái người bưng một bát đưa đến cho nàng……”
!?” Liễu ngâm thang?” Khẽ nhíu mày, y bắt lấy quần áo Đoàn Thăng, đề cao.
” Thật sự là bội phục chủ tử ngài anh minh…” Đoàn Thăng cười dài, cho dù ngay sau đó hắn đã bị đánh ngã trên mặt đất.
Đáng chết! Định gây phiền toái cho ta!
Y nhớ rõ… nữ nhân kia dường như ở Nguyệt trúc ốc…
” Mạc ca ca ~ Đây là tổng quản muốn ngươi uống ~ tổng quản nói cái này đối với thân thể ngươi tốt lắm.” Quế Nhi sáng sớm liền bưng đến một bát ngọt thang, bảo hắn uống.
Mạc Ngôn không thích ăn ngọt, chỉ liếc mắt một cái.” Không cần đâu, ta không uống, ngươi uống đi.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Quế Nhi lập tức nhăn nhó.” Ngươi không uống, tổng quản sẽ mắng Quế Nhi.”
Nhẹ nhàng kéo Quế Nhi lại gần, Mạc Ngôn ôn nhu hỏi:” Tổng quản rất hung sao?”
Quế Nhi gật đầu không chút suy nghĩ.
” Được rồi, chúng ta đây cùng nhau uống, được không?” Mạc Ngôn múc một muỗng, hướng miệng chính mình uống xuống, Quế Nhi lúc này mới vui vẻ.
” Quế Nhi không thể uống, Mạc ca ca ngươi uống thì tốt rồi.” Quế Nhi tươi cười.” Để còn dạy Quế Nhi thổi địch a!”
Một chén thang rất nhanh liền thấy đáy, cũng không ngọt lịm lắm. Mạc Ngôn vừa muốn lên tiếng trả lời, lại phát hiện cả thế giới thiên toàn địa chuyển… Thang này… có độc!
|
CHƯƠNG 6
Nhanh chóng đem Quế Nhi đuổi ra ngoài, Mạc Ngôn nương tựa vách tường ngồi xuống. Hắn không biết đã xảy ra chuyện gì, thân thể đột nhiên thập phần không thoải mái. Hắn cảm thấy như chính mình sắp chết.
Phải không? Là bởi vì bọn họ biết… chính mình là nam nhi, cho nên mới đem chính mình độc chết, có điều sao lại nhanh như thế?
Mà như vậy cũng tốt…… dù sao, sự tồn tại của ta… vốn đã không có giá trị gì…… ta muốn gặp… cha cùng nương cùng… muội muội…
Chết tiệt thằng khốn! Tại sao lại chính là liễu ngâm thang?!
Đoàn Thần Phi tức tốc chạy vội tới Nguyệt trúc ốc, đá văng cửa phòng.
Cảnh tượng trước mắt làm cho y kinh ngạc đến ngây ngốc. Y chưa từng thấy qua một người nào xinh đẹp đến như vậy! Thân áo trắng tuyệt mỹ, ngũ quan hoàn mỹ được khảm trên gương mặt trái xoan, hơi hơi hồng nhuận càng làm cho hắn tăng thêm muôn phần tươi đẹp, thân mình mảnh khảnh cơ hồ làm cho y nhìn mà choáng váng.
Không tồi, quả nhiên là Giang Tô thứ nhất mỹ nhân. Một chút cũng không khoa trương.
Trong gian phòng nồng đậm hương hoa quế toả ra, theo hương vị này cũng biết, Đoàn Thăng chết tiệt kia hạ dược với một lượng cơ hồ là muốn đẩy hắn vào chỗ chết.
Đoàn Thần Phi nhíu mày. Liễu ngâm thang bình thường là dùng để trị bệnh phát sốt do nhiễm phong hàn, có tác dụng làm xuất mồ hôi, hiệu quả thần kì, chỉ cần một lượng nhỏ có thể làm cho mồ hôi tuôn như suối. Chỉ là một loại thuốc dẫn tầm thường mà các hiệu thuốc bắc hay dùng.
Chẳng qua… sau khi qua tay người Đoàn gia đã đổi qua mấy thiếp thuốc dẫn, tạo thành một loại mị dược có hiệu quả đặc biệt tốt.
Không tồi, chỉ cần một chút, cơ hồ khống chế người khác. Chính là, phương thuốc này rất nguy hiểm, nếu dùng quá nhiều, sẽ khiến người tích nhiệt dẫn đến chí tử, nhất định trong vòng mấy canh giờ, phải nghĩ biện pháp tán nhiệt, nếu không cầm chắc cái chết là không thể nghi ngờ. Không có giải dược.
Nhìn về phía “nữ tử” đã xuất giá thành thê tử chính mình, Đoàn Thần Phi?—?— nở nụ cười.
Dù nói như thế nào……y cũng không có hứng thú đối với một người nam nhân xuống tay.
Ngay bước đầu tiên y vừa mới vào cửa, y đã biết hắn là một nam nhân. Nhìn bộ dáng hắn thống khổ giãy dụa, y nếu cứu không được hắn, thật sự là đáng tiếc.
Như vậy cũng tốt, đỡ phải phiền toái về sau.
Ngay lúc Mạc Ngôn xoay người định bước ra cửa, đột nhiên có một bàn tay kéo lấy hắn lại.
” Ngươi giết ta đi……”
” Không cần… ngươi không nên đụng ta…” Yếu đuối giãy dụa, hắn ý đồ ngăn cản nam nhân này đưa hắn ôm đến trên giường.
Đây là xảy ra chuyện gì? Hắn không rõ……
” Đáng chết, đừng nhúc nhích! Ta thay ngươi giải độc.” Hạ liều thuốc như thế này so với người bình thường nhiều gấp đôi, tại sao còn thanh tỉnh như vậy… còn có thể phản kháng.
Nam nhân này, không đơn giản.
|
CHƯƠNG 7
Chết tiệt! Đại gia ta liền kiên nhẫn nhiều như thế… ở trên người một nam nhân, quả thực là ban ân !
Đối mặt người không ngừng giãy giụa kia, Đoàn Thần Phi gần như đã sớm mất hết tia kiên nhẫn cuối cùng. Thật không nghĩ tới nam nhân này lại quật cường đến vậy… Đáng chết!
” Ân… buông ra…” Không biết làm gì đối với y, nên Mạc Ngôn cứ bắt lấy hai tay của y, liều chết chống cự, nhưng ở trong mắt y xem ra lại chính là ngôn từ khiêu khích, thanh âm kháng nghị đã sớm biến thành lời nỉ non giống như cầu mị.
” Đừng sợ… ta sẽ cứu ngươi.” Nhẹ giọng trấn an tâm trạng đang sợ hãi của hắn, Đoàn Thần Phi chậm rãi cởi bỏ xiêm y trên người hắn.” Thực nhiệt a.”
” Ân… không cần…cầu ngươi… đừng bính ta…” Lý trí cơ hồ đã bị sự khô nóng nuốt hết, những câu nói rên rĩ thế này lập tức càng làm nổi lên dục hoả trượng phu, mà hắn cũng không tự biết.
Hắn thầm nghĩ cứ như vậy chết đi.
Đang muốn vui đùa cái gì chứ, ta đã sắp chết như vậy … nam nhân này… là có bệnh a?
Tuy rằng Đoàn Thần Phi rất không thích loại chuyện này, cũng không muốn cưỡng bức người khác chịu thiệt, nhưng lần này lại phá lệ ngăn chặn đầu của người dưới thân, cúi đầu xuống hôn.
Hảo ngọt! Hắn không có tiến thêm một bước phản kháng, Đoàn Thần Phi cứ như vậy không kiêng nể gì mà xâm nhập. Áp lấy đôi cánh hoa mềm mại, cuốn lấy chiếc lưỡi không hề kinh nghiệm, thăm dò. Chậm rãi trêu chọc thân mình mẫn cảm của hắn, phản ứng vặn vẹo làm cho nhiệt độ không khí chợt dâng lên, rất nhanh, Đoàn Thần Phi cũng nhiệt lên.
” Cáp… ngô…” Không để cho hắn có nhiều thời gian phản ứng, trực tiếp liền với tư thế này, Đoàn Thần Phi hung hăng vào trong cơ thể hắn. Dược vật khống chế thân thể rất nhanh liền tiếp nhận y thẳng tiến, không hề đình trệ ở trong cơ thể hắn trừu sáp liên tục.
” Không thể nào… thân thể của ngươi, so với nữ nhân còn lớn……” Thay đổi tâm ý quả nhiên đúng, tiểu gia hoả này, thú vị. Trọng điểm là, biểu hiện của hắn làm cho y thật vừa lòng.
” Ngô…” Y biết đối với một người vẫn là lần đầu tiên mà nói, làm như vậy là quá mức dùng sức. Bất quá, thuốc này chính là phải giải thế này, càng dùng sức càng tốt; hơn nữa y hiện tại… cũng rất muốn hảo hảo lăng nhục hắn.
Người này, càng giả vờ thanh cao lại càng hiển *** đãng! Tại sao lại như vậy… Y lần đầu tiên, muốn một người như thế!
Hoàn toàn không rõ trên người chính mình rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Mạc Ngôn chỉ biết là thân thể của mình không thể khống chế, tùy ý bị nam nhân khác đặt ở dưới thân mà vũ nhục. Thật thoải mái, nhưng cũng… hảo mất mặt…
Chính mình bị nam nhân khác luật động mà phát ra tiếng kêu kỳ quái, muốn nhẫn cũng nhịn không được.
Ý thức dần dần mơ hồ, bốn phía một mảnh cảnh sắc dần dần u ám, ánh sáng của ngọn nến mông lung từ từ biến mất; hết thảy những gì đang diễn ra hy vọng là không thật, hy vọng chỉ là một giấc mộng…
Nếu có thể thì chỉ nên là một giấc mộng…
” Hảo hảo chiếu cố!” Đoàn Thần Phi tự mình đem một vật gì đó cẩn thận phóng tới trên giường, sau khi ném ra một câu, cũng không quay đầu lại liền ly khai.
Thật đáng sợ! Quý thần y tới nơi này thật sự không phải để hảo ngoạn! Bộ dáng của Đoàn Thần Phi cơ hồ như muốn giết người, hắn biết, nếu dám có một sai lầm gì, kết cục cũng không lấy gì làm tốt đẹp! Quý thần y le lưỡi, chạy nhanh khám bệnh cho người đang tái nhợt nằm ở trong đệm chăn kia.
Thật sự là vô cùng thê thảm! Sao vậy!? Đoàn thiếu gia của chúng ta cứ như vậy muốn tìm bất mãn sao? Bính một nam nhân, còn làm người ta ra nông nỗi này a…
Ngửi được mùi hoa còn lưu lại bốn phía, Quý thần y mặt nhăn mày nhíu.
Trên người hắn cơ hồ không có một mảnh da thịt hoàn hảo, bị Đoàn Thần Phi khẳng cắn, dấu vết nơi nơi có thể thấy được.
Đứa nhỏ đáng thương!
Đột nhiên nhớ tới, Đoàn thiếu gia gần nhất cũng chưa xuất môn, vậy thiếu niên này là… hơn nữa, y vừa rồi giống như từ Nguyệt trúc ốc đi tới…
Từ từ! Hắn không phải là… tân nhậm Thiếu phu nhân của chúng ta đó chứ!?
|
CHƯƠNG 8
Giương đôi mắt, hình ảnh đầu tiên mà hắn nhìn thấy là một nam nhân có chứa một chút tà khí.
” Tỉnh?” Đoàn Thần Phi giọng nói tràn đầy lãnh đạm, một bên Quý thần y bị doạ cho nhảy dựng.
Nam nhân này cơ hồ là mỗi ngày đều đến nhìn xem người bị hôn mê bất tỉnh, ốm đau ở trên giường kia, hành động như vậy, Quý thần y vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy ở trên người thiếu gia, nếu y để ý người này như vậy, hiện tại hắn đã tỉnh, tại sao lại còn tỏ vẻ lãnh đạm đến thế?
Ai ~ thế giới của những người trẻ tuổi …… chính mình thật sự đã già rồi!
” Ngươi… là…” Ấn tượng rất sâu, Mạc Ngôn chậm rãi nhớ tới.
Nam nhân này, là ngay lúc đó……
Trong đôi mắt tuyệt mỹ xẹt qua một tia thống khổ, hắn không muốn nhớ tới, lại phải đối mặt. Sao lại thế này……
” Ân… Đoàn Thần Phi.” Cho dù chỉ là giới thiệu, có thế thôi mà cũng doạ cho Quý thần y một lần nữa nhảy dựng.
Thiếu gia nhà chúng ta cũng chưa từng hướng người khác nói ra họ tên đầy đủ của chính mình a! Quý thần y không dám xen vào việc của người khác, đành phải tiếp tục đảo dược của chính mình.
Đây là ý gì…” Đoàn thiếu gia… ta…” Muốn nói nhưng không nên lời, nam nhân anh tuấn trước mắt này, sắc mặt có điểm khó coi.
” Rốt cuộc… có chuyện gì vậy? Ngươi nói rõ ràng.”
Dường như là vợ chồng cãi nhau…… Quý thần y rất muốn trốn ở một bên, nhưng hành động bất đắc dĩ như vậy ngược lại càng khó coi, đợi lát nữa bị thiếu gia phát hiện, khó bảo toàn lửa đạn sẽ không chuyển hướng…
” Như ngươi chứng kiến… ta là một nam nhân” Chậm rãi cười méo xệch, trên khuôn mặt thanh tú tràn đầy đau khổ, làm kẻ khác không đành lòng.” Này… chỉ là một hiểu lầm.”
” Hiểu lầm?” Hảo một cái hiểu lầm! Đoàn Thần Phi nhíu mày, lửa giận lập tức nảy lên.
” Thiếu gia… ngài có thể hay không……” Mạc Ngôn định mở miệng cầu tình, liền lập tức bị đánh gảy.
” Không thể!” Đoàn Thần Phi thanh âm nghe cực đại, chứng tỏ cơn tức rất lớn.” Nữ nhân ta muốn kết hôn, ở nơi nào?”
……” Ta không biết.” Đây là sự thật.
” Là muội muội của ngươi?” Không hiểu tại sao lại không chút suy đoán, Đoàn Thần Phi chính là biết.
” Đúng.” Giấu diếm nữa cũng không có tác dụng gì, Mạc Ngôn giản lược nói ra hết thảy.
” Hảo hảo hảo.” Đoàn Thần Phi lửa giận có xu thế dâng lên.
Mạc Ngôn trầm mặc, mạng của hắn?— Đều đang nằm trên tay nam nhân này.
” Như thế nào? Ta muốn kết hôn chính là muội muội của ngươi? Vậy ngươi tới làm cái gì? Cho rằng ta sẽ thả ngươi?” Đoàn Thần Phi từ trước tới nay, lần đầu tiên nói nhiều như vậy.
Y nắm lấy càng dưới của hắn, nhìn thẳng vào khuôn mặt Mạc Ngôn so với nữ nhân còn diễm lệ hơn .” Ngươi…sẽ không so với muội muội ngươi còn xinh đẹp hơn?”
Lần đầu tiên bị người nhìn chằm chằm như vậy, hơn nữa, đối phương nói ra những lời bất lưu tình này… Mạc Ngôn sắc mặt bỗng chốc liền trắng.” Thiếu gia…xin tôn trọng…”
” Ác? Ta đều xem qua, còn cái gì xấu hổ?” Một giọng đầy châm chọc!
……
Thấy hắn trầm mặc không nói, Đoàn Thần Phi tiếp tục mở miệng: ” Đây là có ý gì, người nhập gia của chúng ta ngày đó là ngươi…”
” Không! Ta không thể… ngài… ngài thả ta, ta…”
” Nói thật dễ nghe, đội ngũ đón dâu tất cả mọi người đều chứng kiến, ngươi muốn Đoàn gia chúng ta chẳng còn mặt mũi nhìn đời?” Hơn nữa, nếu mọi người biết, Đoàn gia cưới về lại là một nam nhân!
Mạc Ngôn lần thứ hai trầm mặc, đúng vậy! Trước đây hắn không nghĩ được nhiều như vậy… hắn nghĩ đến……” Kia…”
” Đổi muội muội ngươi lại đây. Ta biết nàng ở đâu, Giang Nam!”
Bị nói trúng rồi, Mạc Ngôn trên mặt không hề huyết sắc. Không được, cũng chỉ có muội muội…… hắn hy vọng nàng có thể tìm được hạnh phúc chính mình. Cho dù là thủ đoạn gì.
” Từ từ, thiếu gia… không cần…… ta nguyện ý làm bất cứ việc gì, bù lại Đoàn gia tổn thất.”
Đúng vậy, đây là hy vọng của hắn.
Kết quả là, hắn đã trở thành……tiểu thiếp của y!
|