Em Yêu Anh, Chàng Trai Gay à
|
|
- Hắt ..xì ..không biết tên nào nói xấu mình thế nhỉ ? mình mà biết thì giết chết à ! - HeeChul hắt xì liên tục
- Nếu cậu buồn thì uống rượu cùng tôi như thế sẽ bớt buồn đấy ! ..
- Cậu chủ ? cậu định dấu Changmin đến bao giờ ..
- Thì cứ dấu thôi ...thực sự tôi không hối hận khi yêu người đó nhưng tôi hối hận khi người đó yêu tôi ! tai sao lại yêu một người như tôi chứ ..một người cầm đầu mafia ...một tên coi súng là bạn , coi dao là anh em ..
- Nhưng nếu cậu không nói thật cho cậu ấy thì đó mới là điều cậu hối hận nhất
- Nhưng nếu nói rằng ..tôi là mafia trước mặt cậu ấy thì cậu ấy có chịu tha thứ cho tôi không ?? có chịu nở nụ cười khi gặp tôi không ? hay lạnh lùng đi qua mặt tôi ...điều đó làm tôi đau đầu ..
Cậu rót rượu rồi uống ..từ trước đến nay cậu chưa hề nói dối ai ..nhưng bây giờ cậu lại là kẻ nói dối . Nói xong KiBum nằm xuống bàn , Han Kyung thấy vậy liền đưa cậu lên phòng ...đặt cậu xuống Han Kyung mỉm cười :
- Cậu chủ đã lớn rồi !đã biết suy nghĩ sâu xa rồi ...không còn như trước nữa một cậu nhóc chỉ biết nghĩ đến mình
7 năm trước ...
KiBum và Han Kyung đang đá bóng ...thì Han Kyung đá vào ...
- A ! vào rồi tôi thắng rồi ...
KiBum xị mặt ra , nhăn nhó nhìn Han Kyung đang vui sướng . KiBum tiến đến đẩy Han Kyung ngã .
- Thắng thì vui lắm sao ! tên nhà nghèo dám thắng cậu đây à ! nếu không muốn bị ăn đòn thì nhường cậu đây không thì cậu đây bảo cha cậu đây đánh chết !
- Nhưng ...
- Nhưng cái gì ?? có nhường không thì bảo ?
KiBum dơ tay lên đe dọa Han Kyung , cậu bật khóc , KiBum cười rồi chọc ghẹo
- Đồ mít ướt ...chỉ biết khóc mà thôi ...
- Tôi không phải là mít ướt ..cậu chủ đừng nói vậy ..hu..
- Lêu ..lêu ..suốt đời mày là mít ướt không thay đổi được đâu ...và suốt đời mày là con nhà nghèo...đi thôi
KiBum và mấy đứa trẻ đi mất để lại cậu lẻ loi ở đó không biết làm gì chỉ có khóc . Rồi đằng xa một cậu nhóc tiến đến , trên tay cầm một quả bóng bay
- Này ! đừng khóc nữa ~ tôi tặng cậu quả bóng bay này nè !
Han Kyung ngửng mặt lên nhìn cậu con trai đang mỉm cười , cậu cầm quả bóng bay rồi cười :
- Cảm ơn cậu ...
Cậu con trai đó ngồi xuống rồi nói :
- Tớ ghét mấy tên nhà giàu đó lắm ! nhìn cái mặt chẳng ra gì cả ? à hay chúng ta kết bạn nhé ! mình là HeeChul còn cậu ?
- Ừm ...mình là Han Kyung ...
|
" Tít...tít "
Tiếng điện thoại vang lên làm cậu giật mình ...tại sao cậu lại nghĩ về người đó chứ ...cậu đi ra ngoài rồi úp điện thoại vào tai nghe :
- Alooo..
- Anh à ...ở khu Rainbow đang có chuyện anh đến sử lí đi ..
- Được rồi tôi đến ngay ...
Tại một chỗ khác ...Changmin đang đứng ở ngoài đợi KiBum nhưng không thấy đâu ..cậu lo lắng đến lỗi đứng không yên
- Tại sao anh ấy vẫn chưa đến nhỉ ??
Cậu lấy điện thoại ra bấm số rồi úp vào tai nghe ...nhưng vẫn không có tín hiệu nào . Cậu lo cho KiBum rất nhiều vì từ trước đến nay nếu trễ hẹn thì KiBum sẽ gọi lại nhưng hôm nay thì không . Cậu đi vào trong nhà mặt buồn bã đến quá mức ..
" Tít ..tít "
Tiếng điện thoại vang lên cậu vui mừng mở ra
- Alooo. KiBum đó hả ?
- Không huyng đây !
- À ...Jae Joong huyng có chuyện gì gọi cho em vậy ??
- Em đến lấy tài liệu làm nốt đi ...huyng còn phải đi cộng tác với mấy người nước ngoài ..
- Vâng em biết rồi ! em đến liền à ...
Changmin tắt máy rồi đi vào trong nhà lấy đồ .
Ở nhà KiBum , câu không thể nào nhấc đầu cậu lên được ..Cậu cảm thấy đau đầu , chóng mặt . Ngồi dậy cậu nhìn đồng hồ thì thấy đã muộn ..
- Chết rồi nhỡ hẹn ...không biết Changmin thế nào nhỉ ?
Cậu lấy điện thoại ra rồi gọi cho Changmin
- Alooo - tiếng từ bên kia vang lên
- changmin à ! anh xin lỗi baby ..anh có việc lên ...
- Không cần xin lỗi đâu ! nếu anh có việc bận thì tôi làm sao cấm được - Changmin lạnh lùng nói
- Em giận anh hả ?
- Sao tôi dám giận anh chứ ! tôi sợ sẽ bị anh cầm súng bắn chết lắm ...ông trùm mafia ạ ! ...- Changmin lịch sự nói nhưng trong đó thật lạnh lùng
- Em biết tất cả rồi ư ??
- Tất nhiên tôi biết rồi ! trong tài liệu về các công ty hợp tác thì có tên anh rõ dàng còn gì ! tại sao tôi lại quen một mafia chứ ...
- Anh xin lỗi đáng nhẽ anh lên nói sự thật cho em biết !
- Nói sự thật ư ? anh lừa dối tôi ...dù anh là gì đi nữa tôi vẫn yêu anh nhưng tại sao lại lừa tôi chứ ..tại sao không nói tất cả cho tôi ..KiBum tôi hận anh !
Nói xong Changmin tắt máy ..cậu có thể nghe thấy tiếng khóc nhẹ của Changmin từ bên kia . Cậu bỏ máy xuống ...Han Kyung nói đúng tại sao cậu lại nói dối chứ ...Cậu ném điện thoại ra ngoài cổng rồi ôm đầu khóc
#47 | Truyện được đăng tải trên Kênh Truyện - kenhtruyen.com
Khoảng 2 tiếng về trước ...
Changmin đi đến công ty lấy mấy tài liệu về những công ty hợp tác làm ăn ...về đến nhà cậu mở ra đọc thì nhìn thấy một dòng chữ màu đỏ ..chắc đây là công ty quan trọng " KiBum ...công ty lớn ..*trùm mafia * DRE "
Nhìn thấy dòng chữ này cậu không biết lên vui hay buồn nữa ...người cậu yêu nhất đang lừa dối cậu ...KiBum nói cậu là con của một công ty buôn bán ở Pháp ...nhưng còn đây trùm mafia là sao ? cậu ngồi im lặng không nói gì ..
Chap 9
Làm xong công việc , Jae Joong liền gọi cho Yunho nhưng đều tắt máy . Quái sao mấy ngày nay hắn cứ tắt máy hoài vậy ? Cậu không biết làm gì liền để lại tin nhắn cho hắn .
[ Này mấy ngày nay cậu ở đâu vậy ? sao cậu không nhận máy thế ! cậu có vấn đề gì sao ? nếu không khỏe thì nhớ nghỉ ngơi nhé ...]
Cậu nhìn vào chiếc điện thoại một lúc rồi đi mất . Hắn chưa bao giờ như thế từ ngày cậu nhận công ty thì hắn đột biến mất , không hiểu tại sao nhỉ ? Vừa về đên nhà thì cậu nghe thấy tiếng khóc thất thanh ở đâu . Hình như ở trong nhà cậu , cậu vội đi vào thì thấy Changmin một tay vừa ăn bim bim còn một tay cầm giấy để lau nước mắt .
- Có chuyện gì vậy ? có trộm hả ? nó đâu để huyng bắt nó !
- Không phải là có trộm mà là ...hu...hu
Chưa kịp nói câu nào thì Changmin lại khóc , cậu cúi xuống vỗ về cậu . Hôm nay ngày gì mà gặp toàn chuyện lạ thường .
- Thôi đừng khóc nữa nói đi có chuyện gì ?
- Hu..hu ...KiBum...hắn ...hu..hu
Cậu lấy trong tủ ra một hộp giấy nữa rồi đưa cho Changmin . Cậu nhăn nhó mặt :
- Hắn bắt nạt em hả ? hay đòi bỏ em ?
- Không ? hắn lừa dối em ...hu...hu
- Hắn yêu đứa khác à ..em nhìn thấy có phải không ? em sợ lên không dám đến đánh hắn . Được để huyng đến băm hắn ra ..
- KHÔNG PHẢI ? ...em chưa kịp nói hết mà sao huyng cứ suy hết cái này sang cái khác thế ! hic ..hắn là con của mafia ...hic ..
- Haish ...có làm sao đâu ...miễn là em yêu hắn ..dù hắn là khủng bố hay mafia thì chẳng liên quan gì đến việc em yêu hắn ..
" Bộp "
Ngay tức thì Jae Joong nhận được một cái ngối vào đầu vì cái tội ăn nói không ra gì . Changmin nhìn cậu mắt đỏ ngàu lên nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống cậu .
- Huyng có phải là huyng của em không vậy ? nói thế mà cũng đòi nói ...hic ..hic
- Thì huyng chỉ nói vậy thôi sao em dữ thế ?
- Nếu huyng mà ra ngoài nói năng linh tinh như thế...thể nào cũng bị người ta băm vằm ra làm thịt nướng ..à nhắc đến ăn mình đói quá ! huyng đi nấu gì đi
- Được rồi nhưng hứa với huyng rằng em không được khóc đâu đấy !
- Biết rồi ! nói nhiều quá đi mà !
Changmin nhăn nhó mặt , cậu thấy vậy liền đi vào trong bếp thì ...
" Cộc ..cộc "
Changmin đi ra trên tay cầm một gói bánh ..cậu nhìn kẻ đối diện một lúc lâu...
|
" Rầm "
Changmin đóng mạnh cửa vào , mặt tỏ vẻ tức giận đi vào trong nhà . Jae Joong nghe được tiếng động lớn liền ra khỏi bếp hỏi :
- Changmin ai vậy ?
- Bọn trẻ con nó gõ cửa đấy mà
" Cộc ..cộc "
Jae Joong nhìn Changmin , Changmin định đi ra thì bị cậu ngăn cản .
- Để huyng ra xem ...bọn trẻ hư thật dám đi gõ cửa nhà người khác mình mà bắt được ai thì chết .
Cậu vừa mở cửa ra thì thấy KiBum tay phải cầm một bó hoa tay trái thì cầm túi bánh kẹo thập cẩm . Nhìn thằng bé mà cậu thấy thương ..cậu nhìn một lúc :
- Cậu tìm Changmin hả ? vào đi nó ở bên trong đấy !
- Vâng ! cảm ơn huyng ...
KiBum chưa kịp bước vào trong nhà thì Changmin gào lên :
- Huyng cho cậu ta về đi ! em không muốn gặp cậu ta ..
- ....
KiBum ngại ngùng cười , khổ sao lúc này Changmin như sư tử thiếu ăn vậy dữ quá cơ . Nhớ những ngày nhẹ nhàng với KiBum đáng yêu làm sao bây giờ thì ..
- Em có vào nhà không ! không sợ đâu nó nói thế thôi ...
- Thôi để lúc khác đi ! chắc cậu ấy vẫn còn giận lắm ...bao giờ cậu ấy nguôi giận em sẽ đến thăm ..à huyng mang mấy thứ này vào cho cậu ấy !
- Ừm ...
Cậu nhìn theo bóng của KiBum rồi lắc đầu . Yêu ai thì không yêu lại đi yêu con sư tử sổng chuồng đã thế lại chưa kịp tiêm nữa ..haish sau này cuộc sống của cậu ta khổ đấy . Mang bánh kẹo và hoa vào trong nhà thì cậu thấy Changmin cầm trên tay một con dao rồi đâm liên tục vào quả táo .
- Hey ! cậu ta mang cho em ít đồ ăn vặt này !
Changmin nhìn về phía cậu thì thấy một bông hoa và một túi bánh kẹo . Changmin im lặng không nói gì ..cậu nhìn rồi nói :
- Người ta đã xin lỗi rồi thì thôi sao em cứ giận hoài vậy ?
- Ai bảo cậu ta lừa em ..
- Em ngốc thật đấy ! ai lại đi nói với người yêu mình rằng mình là mafia chứ đúng không ? chắc cậu ta có nỗi khổ riêng lên không nói được .
Changmin ấp úng một lúc , nếu Changmin mà tha thứ cho KiBum thì hóa ra là hòa à... thể nào lần sau KiBum sẽ nói dối tiếp , Changmin không muốn ..
- Cậu ta thì có nỗi khổ gì chứ ? mà huyng là huyng của em hay của cậu ta vậy ? sao cứ bênh người ta hoài vậy !
- Huyng chỉ theo công lý thối ...
- Em có chết cũng không tha cho cậu ta đâu !
Nói xong Changmin đi vào trong phòng , cậu nhìn Changmin lắc đầu rồi dọn bãi chiến trường do Changmin làm .
#49 | Truyện được đăng tải trên Kênh Truyện - kenhtruyen.com
Tại phòng của Yunho hắn đang ngồi uống rượu , mặt hắn có vẻ không vui cho lắm ..Hắn nhìn vào tấm ảnh của hắn và cậu chụp từ mấy hôm trước , lúc đó cậu thật đẹp và ngây thơ nhưng bây giờ cậu đã khác hoàn toàn một chủ tịch lịch sự , hiểu biết .
" Tit..tít "
Tiếng điện thoại vang lên , hắn nhìn vào chiếc điện thoại thì thấy tin nhắn của cậu .
[ Này mấy ngày nay cậu ở đâu vậy ? sao cậu không nhận máy thế ! cậu có vấn đề gì sao ? nếu không khỏe thì nhớ nghỉ ngơi nhé ...]
Hắn im lặng không nói gì , hắn đáp chiếc điện thoại sang một bên rồi ngả người xuống giường .
" Cộc ..cộc "
- Vào đi
- Cậu chủ ! Jae Joong mang cháo đến cho cậu chủ . À cậu ấy còn gửi một là thư nữa ..- LeeTeuk đưa bức thư cho hắn
Hắn cầm lá thư rồi đọc " Yunho à ! đã hơn một tuần rồi sao cậu tránh mặt tôi vậy ? Chẳng nghẽ cậu ốm sao , nếu ốm thì nhớ bảo tôi đấy ! À hôm nay tôi nấu cháo cho cậu nè ăn đi nhé ! ..Jae Joong "
- Để cháo đấy đi ...à khoan đã ..huyng đến cửa hàng @#$ lấy giúp em chiếc vòng cổ hình ngôi sao ...
- Được rồi !
Lee Teuk đi ra ngoài nhưng vẫn nhìn lại hắn . Hắn ngồi nhìn cặp lồng cháo của cậu nấu , hắn không muốn ăn ..hắn cũng không muốn đổ đi ..
- Jae Joong ! sao em chỉ biết nghĩ về một mặt thế ...hm
Hắn thở dài rồi nằm xuống giường ...đáng nghẽ hắn không lên đến thì bây giờ hắn không phải tránh mặt cậu ..hắn cảm thấy cái gì đó gọi là nhớ...
Tại khu biệt thự Sky ...
HeeChul đang làm nốt việc của cậu thì Jae Joong đi đến , mặt vui vẻ
- Huyng vất vả rồi ...
- Có gì đâu ! làm cho cậu chủ tôi không thấy vất vả là mấy !
- Sao không vất vả chứ ? huyng vừa là trợ thủ lại còn kiêm thêm chức quản gia trong nhà chắc mệt lắm ...thôi việc này để người khác làm nốt đi ..huyng nghỉ ngơi đi ..
- Thôi để tôi làm nốt ..sắp xong rồi mà !
- Huyng ngang thật đấy ..đã nói là nghỉ ngơi đi mà ..
Jae Joong lấy mấy đồ ở trong tay HeeChul ra , rồi đưa cho người bên cạnh . Jae Joong nhìn cậu mỉm cười
- Vậy tôi đi ra ngoài hóng gió chút nhé ! nếu có việc gì thì gọi cho tôi !
- Được rồi huyng cứ đi ..đi
HeeChul đi trên đường thì nhìn thấy một cậu bé đang ngồi ở góc cây khóc , cậu định đi đến thì một người khác đến trên tay cầm một quả bóng bay .
- Đừng khóc nữa ..huyng tặng em quả bóng bay này !
Người đó đưa quả bóng bay cho cậu bé rồi xoa đầu .
- Sao em khóc vậy ?
- Em bị mấy đứa bạn chêu em là con nhà nghèo không có tiền để mua đồ chơi ! ...
- Thế bố mẹ em đâu !
- Họ kia ..kìa ...
|
Cậu bé chỉ về phía trước , bố mẹ của cậu bé đến cảm ơn người đó rồi đưa đứa trẻ đi mất . Người đó nhìn về phía trước thì thấy HeeChul
- ĐÃ lâu lắm rồi không gặp ...cậu khỏe chứ !
HeeChul ngại ngùng hỏi , miệng cười tươi . Còn HanKyung thì không ..cậu cảm thấy đây là tổn thương .
- Ừm hai năm rồi còn gì ...chúng ta chưa hề gặp lại nhau ..thế KiBum bây giờ còn ngang bướng như trước không ?
- Không còn ngang bướng , kiêu căng , chỉ nghĩ đến mình như trước nữa mà bây giờ cậu ta đã thay đổi tính cách hoàn toàn rồi ...tôi thấy cậu cũng vậy ..cũng thay đổi rồi ..
- Vậy sao ?? nhưng tôi thấy cậu vẫn còn nhớ những kỉ niệm trước của chúng ta nhỉ ?
- Đáng nghẽ tôi không lên nhớ , không lên cất giữ sâu trong trái tim mình ..nhưng khó thật đó hình ảnh của cậu cứ hiên lên sau những giấc ngủ của tôi ..
HeeChul im lặng rồi quay về phía trước , HeeChul cảm thấy lúc này tim mình hơi nhói đau không biết tai sao nữa ...
- Ừm đáng nghẽ cậu lên quên tôi ..như quên đi một giấc mơ ...có khi như thế chúng ta sống tốt hơn ..
Những câu nói lạnh lùng , vô tâm của HeeChul làm cậu nhói đau một phần nào đó trong tim nó làm cậu khó chịu . Cậu nắm chặt tay HeeChul rồi tức giận :
- Đấy là tất cả cậu muốn nói với tôi sao ? chẳng nghẽ chúng ta không thể làm lại từ đầu ..
HeeChul ngạt tay cậu ra rồi lạnh lùng :
- Không thể ! cậu hãy quên tôi đi ...quên tất cả mọi thứ về chúng ta ..trước đây ...và hãy tìm cho mình một hạnh phúc riêng .
- Cậu thật tàn nhẫn , vô tâm ...
- Đúng vậy ! cậu cứ nghĩ tôi là người như vậy đi ! - HeeChul lấy chiếc vòng trên cổ cậu rồi vất xuống hồ - và chúng ta như chiếc vòng cổ này sẽ mãi mãi không gặp lại ...
HeeChul bước đi để lại Han Kyung một mình chỗ đó. Cậul không biết phải làm sao cả ...cậu không muốn cả đời Han Kyung khổ vì cậu .
Chap 10 : Hãy nghe trái tim mình mách bảo .
Cậu ngồi một chỗ mặt buồn bã . Đã 3 tuần rồi hắn không hề đến gặp cậu , chẳng nghẽ hắn có chuyện gì sao ? hay cậu đã làm gì để hắn buồn . Cậu thở dài đi vào trong bếp nấu cháo cho Yunho .
Đi đến biệt thự Tri-angle ...
Cậu đi vào trong đó thì thấy một người tiến đến gần cậu cúi chào :
- Yunho đâu rồi ạ ??
- Cậu ấy ở trong phòng ...
Cậu cầm chiếc cặp lồng cháo lên phòng hắn thì thấy hắn đang ngồi đó ..Hắn quay sang nhìn cậu lạnh lùng
- Cậu đến đây làm gì vậy ?
- Tôi mang cháo đến cho cậu ! ..mà cậu ôm sao mấy tuần nay cậu chẳng thèm đến gặp tôi gì cả ..cậu biết tôi nhớ cậu lắm không ?
- Công việc của cậu nhiều như vậy ...sao có thể nhớ tôi được ..có khi cậu đã có người khác rồi đấy !
Cậu nhìn hắn rồi tiến đến ngồi cạnh hắn .
|
- Sao lại nói như vậy chứ ? cậu có chuyện gì sao ? nói đi tôi đã làm gì để cậu buồn hả ?
Hắn đẩy cậu xuống dưới đất rồi trừng mắt lên quát cậu :
- THÔI ĐỦ RỒI ~ ĐỪNG GIẢ NHÂN GIẢ NGHĨA TRƯỚC MẶT TÔI NỮA ~
Cậu im lặng khi hắn quát mắng ..Chưa bao giờ hắn quát cậu nhưng hôm nay thì ...cậu ngồi cạnh hắn nhẹ nhàng nói :
- Có chuyện gì vậy ? sao tự nhiên cậu nổi giận với tôi thế ..
- Bộ mặt ngây thơ của cậu gần như nhoà rồi đầy hãy lộ bộ mặt thật của mình đi ..có phải cậu yêu tôi để dành lợi ích cho công ty cậu phải không ? lợi dụng đó là mục đích cao nhất của cậu ..tôi thât ngu ngốc khi yêu cậu ..
Hắn làm cậu đau ..hôm nay hắn rất kì lạ , cái gì mà lợi dụng chứ nhưng câu nói đó làm cậu khó chịu .
- Yunho ..hôm nay cậu sao vậy ?
- Jae Joong chúng ta chia tay đi ...cậu không cần gặp tôi nữa đâu !
- Yunho ..ah ..đừng nói vậy chứ ?
Cậu cầm nhẹ tay hắn nhưng rồi ...
" Bộp "
Hắn tát một cái vào mặt cậu , cậu ôm đôi má đỏ hồng của cậu . Cậu gần như muốn bật khóc lên nhưng không thể , cậu chạy ra ngoài để hắn ở đó một mình .
Cậu đi qua người Junsu ...Junsu không biết chuyện gì xảy ra giữa hai người . Junsu đi lên trên phòng hắn thì thấy hắn đang ngồi đó
- Huyng có chuyện gì vậy ? sao Jae Joong lại khóc ...
- Huyng đã tát cậu ấy !...
- Sao tự nhiên huyng lại tát cậu ấy thế ...?? chẳng nghẽ huyng và Jae Joong có chuyện gì sao nói đi ?
- Không có gì đâu ! huyng mệt rồi em ra ngoài đi ...
Hắn nằm xuống mặc kệ Junsu ở đằng sau , Junsu đi ra ngoài nhưng vẫn quay lại nhìn hắn . Hai bọn họ có chuyện gì vậy ?
Jae Joong đi về cậu vẫn nức nở khóc , Changmin thấy vậy liền vội vã ra hỏi :
- huyng có chuyện gì vậy ? nói cho em biết đi ...
- Hu ...Yunho ....
- Sao ? Yunho đánh huyng hả ? huyng đau ở đâu ..
- Không cậu ấy không đánh huyng mà ..cậu ấy đòi chia tay với huyng ..huyng không biết mình đã làm sai gì mà để cậu ấy giận .
Changmin lấy giấy cho Jae Joong , cậu thực sự bó tay khi nhìn thấy cảnh này ..chắc lại hiểu nhầm việc gì đây !
- Huyng nói dõ hơn đi ...có thể em giải quyết được đấy !
- Cậu ấy nói huyng yêu cậu ấy chỉ là lợi dụng không hề thật lòng ...mà hình như cậu ấy biết huyng là chủ tịch công ty lớn thì phải ..hic ..
- Thế em hiểu rồi... em sẽ đến gặp Yunho ..
- Em định làm gì hả ? cấm em đánh cậu ấy đấy ! à Changmin này ! huyng định đi Pháp ..
- Làm gì vậy ?? bao giờ về
- Huyng muốn sang đó tìm hiểu thêm về thị trường ở đó ...hình như phải một năm ...
- Bao giờ huyng đi ??...
- Hôm nay ! huyng về định nói lời tạm biệt với em rồi đi luôn ...Changmin hãy tự chăm sóc bản thân mình nhé ..và hãy giúp huyng quản lý công ty .
- Được rồi ...em đi gặp Yunho một chút ..yên tam em không đánh Yunho đâu ..
Changmin đi ra ngoài rồi bấm số của Yunho ..cậu úp điện thoài vào tai
- Aloo..Yunho đó hả ...tôi gặp huyng được không ?
- Ừm ..ở đâu !
- Quán rượu Angle đi ...
#52 | Truyện được đăng tải trên Kênh Truyện - kenhtruyen.com
- Tại quán rượu Angle
Changmin đang ngồi uống rượu , khuôn mặt nghiêm nghị , lạnh lùng ..Yunho đi đến
- Có chuyện gì mà cậu cần gặp tôi vậy ?
- Uống rượu đi ..à huyng có biết Jae Joong huyng đang rất buồn không..
- Tại sao cậu ấy lại buồn chứ ...người buồn phải là tôi cậu ấy buồn có phải vì tôi phát hiện ra đúng không ?
- Huyng nhầm rồi ...nếu chỉ vì thế thì huyng ấy không phải khóc ...mà huyng ấy sẽ tìm ra một kế hoạch khác để tiếp cận huyng ..
- Cậu là người giúp Jae Joong tiếp cận tôi ?
- Huyng đã nghe câu này chưa , khi yêu một người thì phải tin tưởng vào người ấy dù việc đó đã làm bạn tổn thương..huyng có biết rằng từ bé Jae Joong huyng đã phải tự chăm sóc cho bản thân mình không ? điều huyng ấy mong muốn nhất là tìm được một tình yêu để mình dựa dẫm , tin tưởng ...
Hắn hình như đã hiểu ra điều gì nhưng cái tát ấy nó thật vô tình ..hắn cảm thấy hắn sai lầm việc gì đó ...
- ...
- Huyng ấy đã phải sông cô đơn không người thân ...người huyng ấy tin nhất là tôi nhưng không thể tin mãi được ...khi Jae Joong huyng gặp huyng thì đêm nào cũng nhắc đến tên huyng kể cả trong giấc ngủ của mình..Yunho à ..hãy nghe trái tim mình mách bảo ...dù việc đó là sai ..thì huyng cũng phải nghe xem trái tim mình đang nói gì ...
Hắn vội chạy ra ngoài nhưng rồi giọng Changmin vang lên
- Huyng ấy đang ở sân bay Onjem ...chỉ còn 40 phút nữa thôi là huyng ấy lên máy bay rồi ...hãy giữ huyng ấy lại nhé !
Hắn chạy thật nhanh ra ngoài rồi đi lên chiếc xe oto của hắn , trên tay cầm chiếc vòng cổ hình ngôi sao ..
- Tại sân bay Onjem
Jae Joong đang ngồi đợi ...mà cũng không biết đợi cái gì nữa ..Cậu ngồi đó rồi nhìn ra ngoài ..tại sao hắn không đến ??
[ Thưa quý khách chỉ còn 10 phút nữa ]
Cậu vẫn đợi ..vẫn nhìn ra ngoài đó và mong rằng người đó đến ngăn cậu đừng đi ..nhưng đó chỉ mơ thôi .
- Yunho cậu có đến để tam biệt tôi không ?
[ Còn 5 phút ]
Cậu không còn hy vọng gì nữa , cậu cầm chiếc túi đồ của cậu rồi đi về phía trước thì ..
- Jae Joong ~
Cậu quay lại nhìn hắn ...hắn đã đến , hắn chạy nhanh đến ôm cậu thật chặt ..cậu cảm thấy khó thở nhưng lại ấm áp ..
- Cậu đã đến rồi ! tôi nghĩ cậu sẽ không đến gặp tôi nữa !
- Ngốc ạ ! cậu đi không thèm nói gì sao ?...nếu đi thì cũng phải để lại một lá thư chứ ...
- Xin lỗi ~ - cậu bật khóc
- Cậu đi đến bao giờ về ??
- Khoảng một năm ..Yunho à ~ hãy đợi tôi nhé chỉ một năm thôi ...
- Được rồi ! tôi sẽ đợi cậu ...nhớ nhé một năm sau cậu sẽ là vợ tôi không được thay đổi ..
- Ừm ...
|