Đại Thần, Bà Xã Anh Đến Rồi!
|
|
Là câu chuyện tình yêu bắt đầu từ trờ chơi game khi đó anh là một đại thần cực nổi tiếng, bang chủ của một bang hội lớn trong game. Trong một lần vô tình em bắt gặp anh khi bạn bè đang chơi game, vì ngưỡng mộ anh mà em quyết tâm bước vào thế giới võng du này, chỉ hi vọng có thể gần gũi với anh hơn một chút là được. Thế nhưng vượt ra ngoài cả mong đợi, trong một lần vô tình anh ra tay cứu em, từ đó hai người ngày càng thân thiết, khi ở trong game lúc nào cũng bên cạnh nhau, anh sủng em đến nổi mọi người trong bang đều biết rõ. Trong một chuyến công tác anh đến thành phố nơi em đang sống, hai người gặp gỡ nhau rồi phát triển tình cảm. Tuy nhiên thật không ngờ rằng anh vốn đã thích em từ 6 năm trước rồi. Sau đó là những chuỗi ngày hạnh phúc giữa anh và em. Đây là một câu chuyện tình cảm ấm áp (hoàn toàn không có chút xíu nào gọi là ngược luôn nha) giữa Dật ca và Tiểu Quân (cùng với những màn H nóng bỏng chói mù mắt người xem =))), theo dõi câu chuyện các bạn sẽ thấy được Dật ca cực kỳ sủng ái Tiểu Quân nha cùng với sự phúc hắc và độ biến thái kinh người của Dật ca (đúng ngay thể loại mình thích nhất =))). Hi vọng mọi người sẽ thích truyện này (ノ≧∀≦)ノ
|
Chương 1 "A…ha... Ca ca... Sờ chỗ này của em... Ô ô... Thật thoải mái..." "A... Phía trước... Phía trước khó chịu quá... Làm sao bây giờ..." "Tự mình sờ a." Đột nhiên nam nhân cười xấu xa đáp. "Thế nhưng... Em sẽ không..." Bị kích thích đến phát khóc, thanh âm của thiếu niên hàm chứa điểm ủy khuất cùng nôn nóng. "Ngay cả việc tự an ủi cũng chưa từng làm qua sao?" "Tự mình lộng... Không được... Dường như nó càng ngày càng trướng... Muốn ca ca..." "Sáp vào phía sau của em? Làm em đến bắn ra sao... Tiên Nhi..." Thanh âm trầm thấp của nam nhân vang lên, sau đó chính là luật động mãnh liệt cùng với tiếng thở dốc hỗn loạn mà dâm mỹ của hai người, trong nháy mắt cả hai đều rơi vào một hồi tình ái thiên hôn địa ám. ※ A! Lại bắn! Buổi sáng vừa thức dậy điều đầu tiên mà Đoàn Nghị Quân nhìn thấy chính là chăn nệm của mình đều bị dính bẩn, còn có dấu vết khả nghi ở phía trên nữa. Vật đằng trước của mình đã sớm mềm xuống, thế nhưng lỗ nhỏ ở phía sau thật giống như vẫn còn mang theo dư vị của giấc mơ tối hôm qua, nó đã chảy ra không ít nước, hiện tại vẫn còn cảm giác hơi ngưa ngứa. Bản thân cũng không dám tự cắm ngón tay vào, suy nghĩ một chút cũng chỉ có thể nhanh chóng vọt vào phòng tắm mà thôi. Không biết đây đã là lần thứ mấy mình mơ thấy loại giấc mơ này rồi! Thật sự là rất xấu hổ nha... Đoàn Nghị Quân một bên ngâm mình trong bồn tắm một bên đỏ mặt suy nghĩ. Quan trọng nhất chính là cách xưng hô ca ca ở trong giấc mơ kia... Tuy rằng không thể nhìn thấy rõ gương mặt của nam nhân... Thế nhưng cậu lại nhớ rất rõ cách xưng hô kia, chính là một câu "ca ca" mang theo tiếng khóc nức nở, còn có người đó ở bên tai mình kêu "Tiên Nhi"! Chỉ mới nhớ tới đây thôi suýt nữa đã khiến Đoàn Nghị Quân cương lên rồi! Không được, nếu cứ tiếp tục như vậy nữa thì cậu phải làm sao đây! Muốn cậu đối mặt với người kia như thế nào đây a! Chẳng lẽ đến khi nhìn thấy người đó cậu cũng không thể nói chuyện tự nhiên với người ta được nữa sao! Mặc dù là nghĩ như thế nhưng Đoàn Nghị Quân vẫn tắm rửa rất nhanh, sau đó lập tức chạy đi mở máy tính lên. Hôm nay là cuối tuần a. Không biết anh có ở nhà không... Cũng không biết anh có bận rộn việc gì không a... Vừa mới đăng nhập vào trò chơi, cậu liền phát hiện cư nhiên lại có rất nhiều người đang treo máy. Đoàn Nghị Quân tìm kiếm trong danh sách bạn bè một chút, quả nhiên đã tìm thấy anh, nhất thời trong lòng dâng lên một trận kích động, gần như không chút suy nghĩ liền gởi tin nhắn qua. 【Ma Dực】: Sao đột nhiên em lại log out vậy? Có phải thân thể cảm thấy khó chịu không?? 【Ma Dực】: Vẫn còn ở đây sao? Người đâu rồi? Nhất thời trong ngực Đoàn Nghị Quân tràn ngập cảm giác ngọt ngào! Đồng thời lại cảm thấy có chút ngượng ngùng, anh ấy rất lo lắng cho mình... Thật vui vẻ, thế nhưng phải nói với anh ấy như thế nào đây... Bởi vì lần trước lỡ xem phải một tác phẩm có nội dung không mấy lành mạnh, kết quả cậu lại thực sự chạy lên taobao (trang web bán hàng trực tuyến bên TQ) mua một món đồ này nọ (s*x toy), tối hôm qua sau khi dùng xong cúc hoa của cậu vẫn còn rất ngứa... Mới dẫn đến tình trạng cậu phải sớm bò lên giường mà chịu giằng co cả đêm, lại còn mơ thấy giấc mộng kia... Có thể nói ra loại lí do này với anh được sao! 【Thiên Hạ Tầm Tiên】: Em lên rồi đây, không có việc gì đâu ca ca _(:!" ∠)_ 【Ma Dực】: Đã lên rồi sao? Không có việc gì thì tốt rồi. Lúc này bên phía công hội cũng đang bắt đầu sôi nổi lên. 【Tường Giác Sổ Chi Cúc】: Ấy dà, Tiên Nhi lên rồi hả? Mau nói xem sao đột nhiên em lại log out vậy, đã làm chuyện tốt gì rồi nha? 【Điên Cúc Đảo Huyệt】: Đúng vậy đúng vậy, tối qua Ma ca ca nhà em đã rất lo lắng cho em đó nha. 【Dưa Đoạn Thiên Hạ】: Tối hôm qua dưới cơn nóng giận đại thần đã tuyệt sát toàn bộngười của "Ám hội đồng minh", chậc chậc, cái kiểu ỷ mạnh kia thật khiến cho người khác bội phục mà. Tiên Nhi hôm nay em coi coi nên lo liệu như thế nào đi. 【Điên Cúc Đảo Huyệt】: Đúng nha, Tiên Nhi... Ca ca sinh khí... Coi chừng bị "ăn tươi nuốt sống" luôn đó nha. 【Ma Dực】: Được rồi, mọi người đừng khi dễ Tiên Nhi. Trên ID Ma dực đột nhiên xuất hiện một đống chim sẻ, mọi người lần thứ hai nổ tung rồi. 【Điên Cúc Đảo Huyệt】: A a, đại thần tới rồi a! 【Thiên Hạ Tầm Tiên】: Ca, xin lỗi... 【Ma Dực】: Không sao. 【Tường Giác Sổ Chi Cúc】: Chói mù mắt rồi... 【Ma Dực】: Tiên Nhi, để anh dẫn em đi luyện cấp. 【Thiên Hạ Tầm Tiên】: Dạ! Thế là trên màn hình biến thành cảnh tượng một tiểu thái điểu (chỉ người mới chơi, hay còn gọi là gà mờ) bạch y phiêu phiêu đi theo sau mông một đại thần trang bị cấp cao, vui vẻ chạy đi luyện cấp. Lưu lại đằng sau là một nhóm người với hai hàng máu mũi chảy dài trên mặt. Thấy bản thân cọ cọ điểm kinh nghiệm rồi được thăng cấp, trong lòng Đoàn Nghị Quân tràn đầy vui mừng mà nhảy nhót. 【Thiên Hạ Tầm Tiên】: Đại thần thật là lợi hại! Ma Dực chỉ trả lời cậu bằng một cái mỉm cười đầy cưng chiều, anh cũng không có nói thêm gì nữa, sau đó hai người chuyên tâm cày phó bản. Nhìn kỹ năng hoa lệ, đại thần với trang bị hạng nhất trên màn hình, tựa như có thể tưởng tượng ra bộ dáng của anh đằng sau chiếc máy vi tính kia, không biết trên mặt anh sẽ có loại biểu tình gì đây, bất quá nhất định là thao tác trên tay rất đẹp đi. Độ linh hoạt thế này khẳng định là những tiểu thái điểu cỡ cậu theo không kịp rồi. Liền nhớ tới giấc mơ tối qua, trong chớp mắt gương mặt trước máy vi tính của Đoàn Nghị Quân trở nên nóng rực, cũng bởi vì... cứ mãi suy nghĩ đến chuyện kia, động tác trên tay cậu cũng theo đó mà chậm đi một ít, may là tinh thần tỉnh táo lại đúng lúc, thật may mắn vì đại thần không thấy bộ dáng bây giờ của mình nha. Không thôi khẳng định là sẽ mất mặt muốn chết luôn. 【Ma Dực】: Có phải em cảm thấy mệt rồi không? Tiên Nhi nên đi ăn cơm đi, buổi chiều lại chơi tiếp. 【Thiên Hạ Tầm Tiên】: Ưm, dạ. Ca ca, em đi nấu cơm đây. Bái bai. 【Ma Dực】: Ừ. Bái bai. Thoát khỏi trò chơi, trong lòng Đoàn Nghị Quân vẫn còn cảm thấy ngọt ngào, bởi vì nãy giờ được nói chuyện với anh lâu như vậy làm cậu cảm thấy thật hưng phấn. Mỗi lần nhớ đến liền nhịn không được mà cảm khái bản thân mình đã quá may mắn, kỳ thực trước đây lúc bắt đầu chơi trò này, nguyên nhân chủ yếu cũng là bởi vì Ma Dực, lúc đó thấy bạn học của mình chơi, chứng kiến bọn họ bị đại thần với động tác linh hoạt cùng kỹ năng hoa lệ giết sạch chỉ trong vài giây, nếu không phải do sợ bản thân sẽ bị bạn bè đánh, thực sự là cậu rất muốn không kiêng nể gì mà tán thưởng đối phương một phen. Đến khi chính mình len lén đăng ký một nhân vật để chơi, chỉ vì muốn có thể tiếp cận với đại thần gần hơn một chút, thế nhưng làm sao cũng không ngờ tới vận may lại nhanh đến với mình như vậy. ____________________________________________________________ Mình thấy tên trong trò chơi của các nhân vật trong truyện giữ nguyên theo Hán Việt thì sẽ hay hơn, do đó mình chỉ dịch nghĩa của từng tên ở dưới này thôi: 【 Ma Dực 】: đôi cánh thần kỳ 【 Thiên Hạ Tầm Tiên 】: tìm kiếm thần tiên trong thiên hạ 【 Tường Giác Sổ Chi Cúc】: ngồi góc tường đếm cúc hoa (cái tên khá là dễ thương hé:))) 【 Dưa đoạn thiên hạ 】: dưa leo cắt ngang thiên hạ (tên này bỉ khỏi nói)
|
Chương 2 Khi ấy mình vẫn còn là một tiểu thái điểu, ban đầu chỉ biết đi làm nhiệm vụ ở tân thủ thôn, không nghĩ tới lại có thể gặp được người kia, ngay cả trong trò chơi đều không để cho mình sống yên ổn, mua một tài khoản đến chắn đường cậu. Lúc đó trùng hợp Ma Dực vừa vặn đi ngang qua, thậm chí anh còn ra tay giải vây cho mình, khi ấy Đoàn Nghị Quân vẫn cứ cảm thấy bản thân mình đang nằm mơ. Dụi dụi mắt thiệt nhiều lần cậu mới chân chính tin tưởng người đó chính là đại thần mà cậu muốn tìm! Cho đến sau này cậu mới biết được, thì ra cái tên "Ma Dực" đã sớm vang vọng trong trò chơi 《Tiên Ma Kỳ Đàm》 này, hơn nữa trong 《Tiên Ma Kỳ Đàm》 anh còn là bang chủ của công hội "Tước Kiếm Đồng Minh". Mà kỳ thực Ma Dực cũng không phải là một người dễ dàng thân cận với người khác như vậy, chỉ là lúc đó nhìn thấy một cái tiểu bạch si bị người vây đánh có chút thảm, hơn nữa rõ ràng là đang chơi game mà còn bị người khác đến kiếm chuyện. Cũng không biết tại sao lại như vậy, nhìn thấy người mặc một thân bạch y bị người vây lấy khi dễ, anh cảm thấy người nọ có chút đáng yêu, cứu cậu hoàn toàn là một chuyện không đáng nói, lại không nghĩ rằng chính việc này đã khởi đầu cho duyên phận của hai người. ※ Đã rất nhiều ngày qua không thấy anh ấy vào game... Đoàn Nghị Quân nhìn nhìn máy tính, biểu tình một trận mất mát, Ma Dực không vào game, dường như cậu cũng không còn ham muốn chơi game như xưa nữa, dù có nhắn tin thế nào thì anh ấy cũng không trả lời. Nhìn mọi người trong công hội trò chuyện vui đến quên trời đất thế nhưng cậu ngay cả một chút hứng thú cũng không tìm thấy được. Ngực dâng lên từng đợt mất mát, thậm chí có đôi khi sẽ khổ sở đến muốn khóc. Mấy ngày nay mỗi ngày vừa đi học về chuyện đầu tiên cậu hay làm nhất chính là đăng nhập vào trò chơi, thế nhưng đều không nhìn thấy cái tên quen thuộc kia, cậu biết cảm giác mất mát này đại biểu cho cái gì, trước đây khi chưa gặp người này, cậu cũng chưa từng trải qua cảm giác như vậy. Đây chính là cảm giác động tâm đối với một người. Mặc dù chỉ là thông qua mạng internet hư ảo, thế nhưng cậu cũng vô pháp kiềm chế bản thân mình lún sâu vào, tuy nhiên đối phương vẫn không hay biết gì về chuyện này cả. Kỳ thực trong lòng Đoàn Nghị Quân rất là thấp thỏm, cậu biết đa số mọi người trên mạng chỉ đùa giỡn với nhau cho vui thôi, thực tế cũng không có khả năng phát sinh chuyện gì cả. Thậm chí cậu còn không dám chắc đến tột cùng Ma Dực có phải là gay hay không, tuy trên mạng cái gì cũng có thể nói, nhưng thực tế không phải ai cũng tiếp thu được, Đoàn Nghị Quân vẫn luôn biết mình là gay, dù vậy có lẽ là đại thần anh ấy không giống với cậu. Trong khoảng thời gian từ khi quen biết anh đến nay, hình như anh ấy chưa từng nói qua tính hướng của mình, đều là mọi người trong công hội nói đùa mà thôi, tuy rằng đối với chuyện này đại thần vẫn lãnh lãnh đạm đạm cũng không có biểu hiện tức giận gì, thế nhưng Đoàn Nghị Quân vẫn lo sợ rằng đối phương chỉ xem mình như em trai, cũng chưa từng suy nghĩ đến phương diện kia. Ma Dực không có ở đây, Đoàn Nghị Quân cũng cảm thấy chơi game không có ý nghĩa, dứt khoát đăng xuất khỏi trò chơi, lại chơi máy tính một chút. Cậu suy nghĩ một lát, liền tắt máy đi tắm. Trong đầu vẫn luôn nhớ về người kia. Tắm rửa xong đi ra, Đoàn Nghị Quân cọ vài cái trên giường, sau khi lăn mấy vòng, rốt cuộc cậu phát hiện phía sau lại bắt đầu ngứa! Lần trước mình không cẩn thận dùng loại thuốc bôi trơn kia, kết quả không nghĩ tới trong đó có tác dụng thúc tình, làm hại cậu phải chịu ngứa cả một buổi tối, sau đó còn mơ thấy giấc mộng đáng xấu hổ, đến khi tỉnh lại cả phía trước lẫn phía sau đều ẩm ướt. Không biết lúc tắm bản thân mình lại xảy ra chuyện gì, quỷ tha ma bắt cái đồ vật kia, hiện tại tiểu huyệt đã bắt đầu mấp máy, dần dần cảm giác ngứa ngáy lan rộng từ trong ra ngoài, dường như nó đang khát cầu được chủ nhân an ủi, yêu thương. Mặt Đoàn Nghị Quân có chút hồng, kể từ khi cậu nhận biết được tính hướng của mình kỳ thực đã trải qua khá nhiều năm rồi, thế nhưng cậu lại rất ít khi nào tự an ủi, ngay cả vật đằng trước cũng hiếm khi chạm vào, cho nên đừng nói chi phía sau. Tuy nhiên từ sau khi quen biết Ma Dực, cậu cũng không biết bản thân mình đã xảy ra chuyện gì nữa, đột nhiên lại có loại dục vọng này, muốn bị nam nhân đặt ở dưới thân hung hăng xỏ xuyên qua. Từ từ đưa tay xuống phía dưới, vật đằng trước cũng đã ngẩng đầu lên, vòng qua địa phương trước mặt, sờ đến tiểu huyệt phía sau, quả nhiên khi ngón tay của mình vừa chạm tới, tiểu huyệt kia đã nhanh chóng ngậm lấy một ngón tay. Đoàn Nghị Quân liền nhớ tới giấc mộng kia, ngực đập thình thịch, cậu có cảm giác dường như nam nhân kia đang lấy ngón tay của anh mà sờ lên cơ thể mình."Ưm… Hmm... Ca ca... Cắm vào đi..." Vùi đầu vào trong chăn, Đoàn Nghị Quân nhỏ giọng kêu lên, cảm giác không khác gì được nam nhân vuốt ve. Trong lòng dâng lên một trận xấu hổ. Bởi vì quá trơn, rất nhanh một đầu ngón tay liền trượt đi vào, tuy mình cực ít chạm vào chỗ đó, nhưng hiện tại cắm vào lại không cảm thấy khó chịu, thậm chí còn có loại thỏa mãn không nói nên lời, cảm giác rối loạn khi nãy cũng dần dần trầm tĩnh xuống. Nhẹ nhàng chuyển động, cảm giác kích thích dần dần tăng lên, cảm nhận như vậy khiến cho Đoàn Nghị Quân có chút mừng rỡ, bắt đầu trừu sáp ở bên trong. "A…ha... A... Lại sâu một chút... Ca ca..." Một bên không tự chủ được mà bóp lấy đầu vú của chính mình, lập tức xuất hiện một dòng điện chạy dọc khắp toàn thân, ngón tay kia cũng đi vào càng sâu. Tưởng tượng thấy mình đang bị nam nhân kia làm, trong đầu hiện lên khuôn mặt mơ hồ, tuy không nhìn thấy rõ lắm, nhưng lại có thể tưởng tượng được vóc người tinh tráng của anh, cậu biết mỗi lần anh tan tầm đều sẽ đi tập thể hình, cũng biết nam nhân cao lớn hơn mình không ít, mỗi lần tưởng tượng như vậy sẽ khiến cho cậu cảm thấy cứ như có một đàn nai con đang chạy loạn trong lồng ngực. Nếu như anh biết cậu thích anh... Lại còn dâm đãng như thế này nữa... Không biết anh có còn nguyện ý nói chuyện với mình nữa hay không... Cậu vẫn nghĩ sau khi thi vào trường cao đẳng xong sẽ đến thành phố tìm anh... Nhưng đến lúc cậu nói ra thì Ma Dực chỉ nhàn nhạt trả lời một câu đến lúc đó rồi hãy nói, trước tiên em nên tập trung thi vào trường cao đẳng đi. Đột nhiên trong ngực có chút trống rỗng, mặc dù thân thể vẫn còn ham muốn, nhưng nội tâm lại trống rỗng đến vô tận. "Ma ca ca, rốt cuộc anh đã đi nơi nào rồi..." Sau khi phát tiết xong, Đoàn Nghị Quân có chút khó chịu dùng chăn trùm cả người mình lại, kỳ thực cậu đã sớm suy nghĩ xong, lúc điền nguyện vọng thi cao đẳng, cậu sẽ điền tên trường ở thành phố của Ma Dực, mặc dù biết bản thân làm chuyện rất ngu ngốc, ngay cả anh ấy sống ở đâu, tên thật là gì cậu cũng không biết, dù vậy cậu vẫn muốn đi đến chỗ của anh. Cứ cho là cậu khác người đi, thế nhưng chỉ cần nghĩ đến bản thân có thể hô hấp dưới cùng một bầu không khí ở thành phố nơi anh đang sống, cậu cũng đã thỏa mãn lắm rồi. Ngay từ khi bắt đầu cũng chỉ là một tiểu thái điểu theo đuổi đại thần mình ngưỡng mộ mà thôi
|
Chương 3 Đã là ngày thứ năm rồi, khi Đoàn Nghị Quân về đến nhà cũng không còn tinh thần mà mở máy tính lên nữa, nếu không phải do quán tính đăng nhập vào trò chơi, tám phần mười là cậu sẽ không chủ động đi mở nó lên. Thế nhưng không nghĩ rằng vừa đăng nhập đã có không ít tin nhắn nhấp nháy. 【Ma Dực】: Tiên Nhi, thật xin lỗi. Mấy ngày trước công ty có việc đột xuất không thể dùng máy tính nên không lên với em được, cũng chỉ còn vài tháng nữa là em đã thi rồi đi? Đoàn Nghị Quân làm sao cũng không nghĩ tới, anh ấy thế nhưng lại onl? Rốt cuộc mình cũng có thể thoát khỏi tình trạng mấy ngày nay rồi! Trong lúc nhất thời cậu cực kỳ kích động. 【Thiên Hạ Tầm Tiên】: Ca! 【Ma Dực】: Tiên Nhi, đến, để ca ôm một cái. Nhất thời Đoàn Nghị Quân đỏ mặt. Bàn tay đang đánh chữ đều có chút run run. 【Thiên Hạ Tầm Tiên】: Ca, công ty của anh bị làm sao vậy? Sao lại gấp gáp muốn anh làm việc nhiều như vậy chứ? 【Ma Dực】: À, chỉ là có một kế hoạch mới thôi, không có việc gì. 【Thiên Hạ Tầm Tiên】: Vậy bây giờ làm xong rồi sao? 【Ma Dực】: Còn chưa xong đâu, được rồi, anh onl chính là muốn nói với em chuyện này, ngày mai anh phải đi công tác một chuyến. 【Thiên Hạ Tầm Tiên】: Hử?? Anh lại phải đi sao? Không thể lên game nữa?? Vào khoảnh khắc thấy câu nói kia của anh lần thứ hai trong lòng Đoàn Nghị Quân dâng lênmột trận mất mát, cảm giác giống như là từ thiên đường rơi xuống địa ngục vậy. Nghĩ đến việc mấy ngày kế tiếp không thể gặp được anh, trong lòng cảm thấy chua xót không ngớt... Quả nhiên mình đã vô pháp tự kiềm chế a... Đúng là một đứa ngu ngốc mà... 【Ma Dực】: Có khả năng sẽ không lên được, lần này anh đi khoảng chừng nửa tháng. 【Thiên Hạ Tầm Tiên】: Lâu như vậy sao... Hiện tại Đoàn Nghị Quân cảm thấy ngay cả đánh chữ mình cũng không đánh nổi nữa rồi, cả người không khác gì quả bóng bị xì hơi, tuy rằng rất muốn hỏi anh, nếu anh không chơi game em còn có thể dùng phương thức khác để liên lạc hay không, nhưng có lẽ là nói như vậy sẽ rất kỳ quái đi, hai đại nam nhân... Qua một thời gian dài mới có thể gặp lại anh khiến cậu khó có thể kiềm chế... Với lại nếu như mình cư xử như vậy có phần hơi thái quá... Không biết anh ấy có thể phát hiện ra chuyện gì không đây. 【Ma Dực】: Em không muốn hỏi anh sẽ phải đi công tác ở đâu sao? 【Thiên Hạ Tầm Tiên】: Vậy anh đi công tác ở đâu... Hiện tại hoàn toàn là lặp lại một cách máy móc, đại não đều bị chiếm lĩnh bởi tin tức nam nhân thông báo ban nãy, mới chỉ năm ngày không gặp mà bản thân đã nhớ anh đến mất hồn mất vía, khó có thể tưởng tượng đến việc chia tay nhau tới nửa tháng... Đến tột cùng thì mình nên dùng cách nào để vượt qua đây... 【Ma Dực】: Thành phố F. Hử?? Nhất thời Đoàn Nghị Quân mở to hai mắt, nhìn chằm chằm vài giây vào màn hình mà không kịp phản ứng. Thành phố F?? Không phải là anh muốn đến chỗ mình sống đấy chứ??!! 【Thiên Hạ Tầm Tiên】: Anh muốn đi công tác ở thành phố F?? 【Ma Dực】: Ừm. 【Thiên Hạ Tầm Tiên】: Em... Em...【Ma Dực】: Anh biết em sống ở đâu. Anh ấy biết... Như vậy không phải là... đại não Đoàn Nghị Quân còn chưa kịp xử lý hết chỗ thông tin vừa rồi, đối phương đã gởi qua tiếp một câu. 【Thiên Hạ Tầm Tiên】: Ngày mai anh sẽ đi, đặt phòng tại khách sạn quốc tế Duy Tâm, không biết có cách em xa quá không. Thiếu chút nữa Đoàn Nghị Quân liền trực tiếp ngả xuống đất, ngày mai anh ấy sẽ đến?! Hơn nữa cái khách sạn kia... Chỗ đó cách nhà mình không quá 500m! Nói cách khác... Lập tức mình sẽcó thể nhìn thấy anh ấy sao? Thiếu chút nữa suy nghĩ này đã khiến cậu đập đầu vào máy tính. 【Thiên Hạ Tầm Tiên】: Em... Em... Chỗ đó không xa nhà của em!! 【Ma Dực】: Thực vậy sao? Vậy là tốt rồi. Không biết tại sao, đột nhiên trong đầu Đoàn Nghị Quân xuất hiện một cảm giác không thích hợp, đó chính là biểu tình cười gian của nam nhân kia, dường như anh ấy đã sớm có dự mưu rồi. 【Ma Dực】: Số điện thoại di động của em là bao nhiêu? Gửi cho anh đi, đến lúc đó cũng dễ liên lạc hơn. Đột nhiên Đoàn Nghị Quân cảm thấy trái tim của mình lại đập loạn lên rồi, đỏ mặt nhập số điện thoại di động vào, lại còn nghiêm túc xác nhận thật nhiều lần xem bản thân không có viết sai số nào rồi mới gởi qua cho anh. Không quá 1 phút sau, đột nhiên điện thoại di động của cậu vang lên. Cả người Đoàn Nghị Quân sợ đến mức đều khẩn trương hết cả lên, cầm điện thoại lên nhìn vào bên trong, là một dãy số lạ... Vậy đây hẳn là là Ma Dực đại thần đi... Đột nhiên cậu cảm thấy tay có chút run. Biết đối phương gọi tới chỉ là muốn xác nhận một số điện thoại của mình, cũng không phải thực sự muốn mình trả lời, tuy vậy Đoàn Nghị Quân cũng không dám khẳng định lắm, thế nhưng bên kia vẫn chưa dập máy. 【Ma Dực】: Mở máy đi. Sau khi thấy chữ này, lại khiến cho Đoàn Nghị Quân khó mà bình tĩnh được, đại thần mang theo cảm giác ôn nhu cùng chút bá đạo làm cậu không thể nào kháng cự, do đó cậu tựa như một cô vợ nhỏ, nhấn trả lời. "Alo..." Lần đầu tiên Đoàn Nghị Quân cảm thấy khẩn trương như vậy, ngay cả khi đi thi cũng chưa từng khẩn trương đến mức độ này. Nếu không phải bản thân cố gắng trấn định lại thì chắc chắn thanh âm của mình sẽ run rẩy như một đứa ngốc rồi, nhất định ca ca sẽ cảm thấy mình rất ngu xuẩn! "Là anh." Chỉ với hai chữ ngắn ngủi, lại phi thường từ tính dễ nghe đập vào tai Đoàn Nghị Quân, trong chớp mắt chỉ bởi vì hai chữ của nam nhân khiến từ mặt tới cổ của cậu đều chuyển thành màu hồng, Đoàn Nghị Quân dám chắc rằng cậu đã sống qua 18 năm thế nhưng chưa từng có lần nào lại mất mặt như thế! "Ma... Ma Dực..." Nhất thời miệng lưỡi mạnh dạn hơn một chút, thế nhưng cậu lại không biết nói cái gì thì tốt. "Ưm. Em nên kêu anh là ca thì hay hơn." "Ca..." Sau khi gọi xong Đoàn Nghị Quân nhìn lại mặt mình cũng thấy hốt hoảng, ngay cả hai bên tai đều đỏ như nhỏ máu, một tiếng kêu ban nãy có cảm giác như cậu đang quyến rũ người khác vậy! Xong rồi, nhất định đại thần sẽ nghĩ mình là một người không bình thường đi... "Ha hả, 7h tối mai anh lên máy bay, khoảng 9h tối thì đến, em có muốn đi đón anh không?" "Muốn!" "Vậy là tốt rồi, sau khi xuống máy bay anh sẽ mời em đi ăn cơm." Thế là, người nào đó và đại thần cứ như vậy liền hẹn với nhau... Nhưng khoảng thời gian kế tiếp đó Đoàn Nghị Quân cũng không thể nào bình tĩnh lại được, nghĩ đến ngày mai anh ấy tới, cậu lập tức có thể nhìn thấy anh rồi... Cả người cậu đều đứng ngồi không yên.
|
Chương 4 Đoàn Nghị Quân ở trước gương nhìn chằm chằm bản thân mình nửa ngày, ừm... tóc có hơi dài, ngày mai cậu phải đi cắt mới được. Vỗ vỗ mặt mình, hình như da có hơi trắng một chút, không biết đại thần có cảm thấy gương mặt của mình hệt như tiểu bạch kiểm (những chàng trai có gương mặt trắng trẻo, trông có vẻ thư sinh. Nếu hiểu theo nghĩa châm biếm là để chỉ những người được người khác bao dưỡng) hay không đây... Đêm đó Đoàn Nghị Quân lật tung tủ quần áo của mình lên, nhưng lại không biết bản thân nên mặc quần áo như thế nào mới thích hợp nữa, khẽ cắn môi lấy tấm thẻ tín dụng của mình ra, ngày mai trước hết cậu phải đi ra ngoài mua một bộ quần áo mới mới được... Đây là lần đầu tiên cậu gặp mặt bạn trên mạng, hơn nữa đây còn là người mà cậu thích, Đoàn Nghị Quân vừa hưng phấn vừa khẩn trương đến mức cả đêm đều không ngủ được. Trong chốc lát thì hưng phấn, chốc lát sau lại suy sụp, lo lắng có thể nào đối phương sẽ không thích mình hay không, lo lắng có khi nào bản thân sẽ làm ra hành động đáng xấu hổ nào đó khiến cho hình tượng của mình trong lòng anh bị giảm sút, lại lo lắng không biết anh ấy có phải là dạng người chuyên môn đi lừa gạt người khác hay không, nếu cậu cứ như vậy mà chạy đến gặp anh lỡ bị lừa đảo thì làm sao, cứ như thế các suy nghĩ lộn xộn cứ không ngừng xoay chuyển trong đầu cậu. Sau đó... Đoàn Nghị Quân mất ngủ... thế nhưng nói thật thì trong lòng cậu càng nhiều hơn là cảm giác chờ mong và vui vẻ, tuy rằng cậu cũng cảm thấy rất kỳ quái, tại sao một đại thần như anh ấy lại vô duyên vô cớ đối tốt với mình như vậy, mặc dù sau này bọn họ đã trở thành bạn bè của nhau, thế nhưng Đoàn Nghị Quân cứ luôn cảm thấy quan hệ giữa bọn họ tiến triển quá nhanh, có chút không quá chân thật, đặc biệt là trên internet hư ảo này. Không có quá nhiều người hiểu rõ về Ma Dực cho lắm, chỉ biết rằng anh là một đại thần rất lợi hại trong game, còn về những vấn đề riêng tư khác, anh che giấu rất tốt. Đoàn Nghị Quân chỉ biết anh là người ở thành phố B, hiện tại cậu mới phát hiện ra mình hoàn toàn không biết gì về những thứ khác cả. Bất quá hôm nay đã được nghe thấy thanh âm của anh... Mỗi lần nhớ tới thanh âm của nam nhân, cả người cậu liền cảm thấy một trận tê dại, mặt cũng trở nên nóng bỏng đến lợi hại. "Ca..." Đợi đến thời điểm bản thân ý thức được chuyện gì đang xảy ra, cậu mới phát hiện mình đã không tự chủ được mà gởi tin nhắn sang cho anh. Hơn nữa còn dùng giọng điệu nũng nịu như vậy nữa chứ... "Sao vậy?" Rất nhanh nam nhân liền trả lời lại, trong ngực Đoàn Nghị Quân là một trận mừng rỡ. "Không có gì... Anh còn chưa ngủ sao?" "Vẫn chưa, hiện tại anh đang làm việc." "Sao lại làm việc đến trễ thế này?!" "Ừm, em nên ngủ sớm một chút đi. Hẳn là hôm nay đi học đã rất mệt mỏi rồi." Đoàn Nghị Quân nhìn nhìn tin nhắn của nam nhân, trong lòng tràn ngập cảm giác ngọt ngào, bất quá cậu suy nghĩ một chút không biết là mình có nên hỏi thắc mắc trong lòng với anh hay không, đó chính là... tên của đại thần... Cho đến bây giờ, thậm chí ngay cả tên của đối phương là gì cậu cũng chưa biết nữa... "Trình Dật." Thời điểm nhìn thấy hai chữ này, Đoàn Nghị Quân không ngừng nghĩ tên của nam nhân thật là dễ nghe, sau đó cậu ôm điện thoại di động mà thức trắng cả đêm. Cho đến hôm sau khi cậu rời giường, tổng cộng Đoàn Nghị Quân chỉ ngủ được có 3 tiếng đồng hồ. Mặc dù hôm nay là ngày cuối tuần, nhưng cậu lại không tiếp tục nằm nướng, hơn nữa ngay cả tâm tình nằm nướng cậu cũng chẳng có. May mắn mình thuộc dạng người cho dù có thiếu ngủ thì vành mắt cũng không bị thâm quầng. Lúc này cậu mới có thể yên tâm một chút, sau đó ra khỏi nhà đi mua quần áo. "Wow, bộ này thực sự rất thích hợp với cậu a." Lúc đi ra khỏi phòng thử đồ, hai mắt người bán hàng lập tức sáng ngời, hưng phấn kêu lên, khiến cho những nhân viên khác trong cửa hàng cũng xông tới. Việc này khiến cho mặt Đoàn Nghị Quân có chút hồng, cậu mang theo cảm giác không tốt lắm mà nhìn thoáng qua cái gương, có lẽ là do các cô ấy nói có chút khoa trương đi. Bất quá đúng là hôm nay mình đã chọn được một bộ ưng ý nhất. Mái tóc vừa mới cắt rất thích hợp với khuôn mặt của cậu, mang theo khí tức của một thiếu niên thanh khiết, màu sắc chiếc áo sơmi trên người cũng đặc biệt phù hợp, không thể trách chị nhân viên này quá mức nhiệt tình. Hiện tại toàn thân Đoàn Nghị Quân đều tản mát ra một loại khí tức khiến cho người khác muốn thương yêu thiếu niên này. Cảm giác càng thanh khiết thì càng khiến người khác muốn chà đạp mà ha. Nhìn thử qua giá cả của bộ quần áo mình đang mặc, tuy rằng cảm thấy thật sự có chút cao đến dọa người, thế nhưng cậu khẽ cắn môi, cuối cùng vẫn quyết định mua chúng. Đột nhiên cảm thấy giống như là mình đang chuẩn bị đi xem mắt vậy, cậu đã khiến cho lần gặp mặt này trở nên long trọng như thế, chính cậu cũng tự cảm thấy có chút xấu hổ. May là Trình Dật không biết chuyện này, nếu để anh biết được thì không biết sẽ bị chê cười đến mức nào đây... Chín giờ tối anh mới đến, Đoàn Nghị Quân về nhà tắm rửa trước một cái, sau đó mới thay quần áo, nói với mẹ rằng đêm nay sẽ đi chơi với bạn nên có thể sẽ về khá trễ, như vậy cậu mới được thả ra khỏi nhà. Bởi vì hôm nay đã khuya lắm rồi, vốn chỉ định đi ăn một bữa cơm cùng với anh mà thôi, thế nhưng cho dù là như vậy, cũng đã đủ khiến cho Đoàn Nghị Quân khẩn trương đến độ lòng bàn tay đều đổ cả mồ hôi rồi đây này. Do nhà hàng cách nhà cậu không quá xa nên Đoàn Nghị Quân liền chậm rãi đi tới, đồng thời cũng có thể ổn định tâm tình của bản thân một chút. Một bên cậu còn đang suy nghĩ, khi gặp được anh rồi thì mình phải nói gì đây, không biết bộ dáng anh ấy ra sao... Bất quá đột nhiên Đoàn Nghị Quân lại nghĩ mặc kệ bộ dáng anh như thế nào đi chăng nữa, cậu đã sớm thích đại thần có tên gọi Ma Dực kia rồi, anh vẫn luôn đối xử với cậu rất ôn nhu, ở trong trò chơi cực kỳ chiếu cố đến mình, dẫn cậu đi luyện cấp đánh quái, cũng bởi vì có anh, mình mới có thể thích chơi game đến như vậy, mặc kệ bề ngoài của anh như thế nào, thực sự thì điều đó cũng không quá quan trọng. Thời điểm Đoàn Nghị Quân tới nơi đã là 9h30. Trình Dật vừa ra khỏi sân bay trực tiếp đón xe đi tới, anh nghĩ có lẽ là cậu cũng đã tới rồi đi. Thực sự đây không phải là lần đầu tiên anh đến thành phố F, anh vẫn rất quen thuộc với khách sạn ở vùng này, cho nên sau khi nói chuyện cùng với Đoàn Nghị Quân xong, anh cũng đã đặt sẵn chỗ ở nhà hàng rồi. Quả nhiên vừa đi tới đó, Đoàn Nghị Quân liền thấy khách sạn mà hôm qua anh nói với cậu, kỳ thực tuy rằng vùng này cách nhà mình không xa, thế nhưng cậu lại rất ít đến đây, trên cơ bản ở đây được coi như là khu vực xa hoa, bản thân cậu là một học sinh cũng không có dịp gì để đến đây, lại không ngờ rằng so với bản thân mình thì Ma Dực còn quen thuộc hơn. Đứng cách nhà hàng khoảng 50m, đột nhiên Đoàn Nghị Quân có suy nghĩ muốn quay trở về, nói thật thì cậu vẫn rất muốn được gặp người kia một lần, nhưng đến thời điểm có thể thật sự gặp mặt cậu lại cảm thấy sợ hãi. Loại tâm tình này khiến cậu không biết nên làm thế nào mới tốt đây. Đúng lúc này, đột nhiên điện thoại lại vang lên.
|