Lao Tù Ác Ma
|
|
Quyển 6 - Chương 52: Kỹ thuật tốt hơn so với trước kia!
Bên trong một gian phòng tràn ngập những bẩn thỉu xấu xa, một đám đàn ông dành nhau cầm mic cười ha ha gào thét, hát xong một bài lại tiếp tục ngồi xuống sopha quây xung quanh bàn rượu pha lê đã xếp đầy những vỏ chai rượu, tiếp tục mời rượu bắt chuyện nhau.
Nam nhân ngồi ở giữa, nhìn qua còn rất trẻ, dáng người cao lớn, ngũ quan tuấn lẫm, tóc mái hơi dài che lấp đi hai con ngươi đen kịt sâu thẳm, nam nhân này, chính là người mà Lạc gia tộc rất không hoan nghênh, Lạc Hách. (Jian: vãi bà Cáp, thằng ác cũng như thằng hiền, từ thằng cờ hó Dương Mạc tới thằng Riley, thằng nào bả cũng tả như soái ca =.=’ vô truyện bà này méo có thằng nào xấu trai =))))))
Lạc Hách là do chị gái của Lạc Bắc Mâu cùng một nhân viên quèn sinh ra, mẹ Lạc Hách là một cô gái si tình, vì cậu nhân viên kia đã một mình đánh cắp từ Lạc gia tộc một khoản tiền lớn, thậm chí còn cầu xin những lãnh đạo Lạc gia tộc đồng ý để cô cùng cậu nhân viên kia kết hôn, thế nhưng Lạc gia tộc đời đời đều có quy tắc, phàm là người thuộc dòng máu thuần chủng cao quý nhất của Lạc gia tộc, việc kết hôn, đều phải do các lãnh đạo Lạc gia tộc quyết định, các lãnh đạo Lạc gia tộc dĩ nhiên không muốn mẹ Lạc Hách gả cho một tên tiểu tử nghèo hèn tầm thường, khuyên can ngăn cấm vô dụng, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là phái sát thủ đi lấy mạng nam nhân kia, còn mẹ Lạc Hách, lúc đó vừa mới sinh Lạc Hách xong, dưới nỗi đau thương tuyệt vọng, đã nhảy lầu tự sát, còn Lạc Hách ở bên ngoài trở thành trẻ mồ côi suốt hơn mười năm ròng mới được Lạc gia tộc mang về, nhưng bởi vì chuyện của cha mẹ nên vẫn không được hoan nghênh chào đón.
Trong lồng ngực Lạc Hách ôm một nam nhân nhỏ bé thanh tú, cậu ta tay cầm mic, tựa ở trong lồng ngực Lạc Hách hát một bản tình ca, một tay khác thành thạo trượt xuống ở giữa hai chân Lạc Hách.
“Lạc Hách ca, anh cũng hát một chút đi.” Nam nhân nhỏ bé đưa mic cho Lạc Hách, khinh nhu dịu dàng nói “Sao vậy Lạc Hách ca, nhìn anh có vẻ không được vui a?”
“Đúng đấy Hách ca” Một tên đàn ông ngồi cạnh đáp lời nói “Bình thường đều là ngài hát hung hăng nhất, sao hôm nay ngay cả nói cũng không thấy nói lời nào a.”
“Nghe nói Lạc thiếu đã trở về?” Một tên đàn ông khác nói “Hách ca không phải là bởi vì chuyện này đấy chứ?”
Nghe được hai từ “Lạc thiếu”, Lạc Hách hơi nhíu mày, cúi người, hai ngón tay bóp tắt điếu thuốc vào trong gạt tàn thuốc đặt trên bàn, lười nhác âm hiểm nói “Tin tức của các ngươi thật nhanh chóng, sao hả? Muốn đi làm hắn vui lòng?”
“Làm gì có.” Một tên đàn ông vội vàng cười hòa nói “Lạc thiếu hắn ta hiện tại ở trong gia tộc bị xem giống như một tên tội nhân, ai dám động vào hắn a! Nghe nói lần này Lạc chủ tộc tự mình đi đón người, suýt chút nữa liền đánh cho Lạc thiếu đến chết, thế nên vẫn là theo Hách ca đáng tin hơn, khà khà…”
“Lạc Tần Thiên là tội nhân?” Lạc Hách giống như vừa nghe được chuyện cười “Hắn là người thừa kế danh chính ngôn thuận của Lạc gia tộc, chỉ cần trong cơ thể hắn chảy huyết thống thuần chủng của Lạc gia tộc, cho dù có phạm phải tội to lớn tày trời hơn nữa, đám lão già lãnh đạo Lạc gia tộc kia cũng đều sẽ tha thứ cho hắn, Lạc Bắc Mâu đánh hắn chẳng qua chỉ là làm bộ làm tịch chút thôi, hắn là con trai duy nhất của ông ta, đánh chết hắn, ông ta cũng xem như đoạn tử tuyệt tôn!”
Nam nhân nhỏ bé một lần nữa giúp Lạc Hách châm lên điếu thuốc, Lạc Hách tiếp tục hút thuốc, đáy mắt rõ ràng lướt qua một tia không cam lòng.
Lạc Hách cực kỳ căm hận Lạc gia tộc, cha mẹ gã đều vì Lạc gia tộc mà chết, còn gã thì bị bỏ rơi, lúc đem về lại đối đãi khinh thường, nếu như không phải từ Lạc Hướng nhận được một chức quản lý công ty, gã cũng sẽ không thể sống tiêu sái như hiện tại được.
Gã đố kỵ Lạc Tần Thiên là con cưng trong Lạc gia tộc, thế nhưng, gã ở trước mặt Lạc Tần Thiên lại diễn vô cùng nhuần nhuyễn một vai ca ca bình dị gần gũi! Còn ở trước mặt Lạc Hướng, bao nhiêu bản tính xấu xa đê hèn mới lộ rõ!
Nghĩ đến Lạc Hướng, đáy mắt Lạc Hách rõ ràng lướt qua một tia cười dâm đãng!
“Tôi thật không hiểu nổi tên Lạc thiếu này đang nghĩ cái gì, các người nói thử xem, hắn ngồi không hưởng vị trí người thừa kế lại không muốn, nhất định phải một mình chạy trốn ra bên ngoài khổ cực dốc sức gây dựng, đúng là tự mình chuốc lấy khổ, nghe nói Lạc thiếu ở bên ngoài mở một nhà hàng đêm quy mô không nhỏ, bây giờ cũng bị Lạc gia tộc tiếp nhận, khà khà, thật đáng tiếc, khổ cực mấy năm, cũng chẳng phải chỉ giúp Lạc gia tộc thu lợi thôi sao!”
“Tôi nghe nói là bởi vì Lạc thiếu thích nam nhân, hồi học ở nước ngoài có yêu một tên nam nhân nhưng bị Lạc gia tộc ngăn cản, Lạc thiếu lúc này mới vì bi phẫn nên mới chọn rời đi, lại nói, tên Lạc thiếu này đúng là ngông cuồng cứng đầu, không làm cho Lạc gia tộc một vố lớn cũng khiến đám lão già kia đau đầu bứt tóc.”
“Không nói nữa không nói nữa! Lại lại lại! Uống rượu uống rượu!” Một tên đàn ông giơ ly rượu lên ngắt lời.
Lạc Hách biết rất rõ tính cách của Lạc Tần Thiên, chắc chắn hắn sẽ không máy móc nghe theo sự sắp đặt của Lạc gia tộc, thế nên sau khi mọi thứ lắng xuống, nhất định hắn sẽ tiếp tục chạy trốn! Nhưng bởi vì Lạc Bắc Mâu hiện tại đối với hắn có phòng tâm, thế nên nhất thời muốn thoát khỏi sự giám sát của Lạc gia tộc, căn bản là không thể, dưới tình huống này, cũng chỉ có thể dựa vào người mà hắn chọn để cầu viện!
Lạc Hách khẽ cười, lấy hình tượng ôn hòa nhã nhặn của bản thân mình trong mắt Lạc Tần Thiên mà nói, Lạc Tần Thiên nhất định sẽ đến tìm gã!
Cửa gian phòng đột nhiên bị mở ra, một người đàn ông mặc áo đen đi trước tiến vào bên trong gian phòng, mặt không chút cảm xúc nhìn quét qua một lượt, xác định Lạc Hách đang ở bên trong thì lập tức lùi lại đến cửa, hướng về Lạc Hướng đang đứng ở bên ngoài cửa báo cáo!
Lạc Hướng đưa tay chà chà cánh mũi, sắc mặt lành lạnh đi vào bên trong phòng, dưới ánh đèn mờ ảo trong căn phòng, mấy tên đàn ông bên trong vẫn chưa nhận ra người đến là ai, tiếp tục hát, có người thì quay về phía cửa mắng mấy câu!
Lạc Hướng mặt không cảm xúc giơ súng lên, quay về bên trong gian phòng bắn ra mấy phát súng, gian phòng lập tức trở nên yên tĩnh lại, tiếp đó đèn cũng được thủ hạ của Lạc Hướng bật sáng lên, bên trong căn phòng đèn sáng choang, ngoại trừ Lạc Hách, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt kinh hoảng nhìn Lạc Hướng.
“Tất cả ngay lập tức, cút hết cho ta!” Thanh âm Lạc Hướng không lớn, nhưng cực kỳ âm lãnh, thân thể gầy yếu, gương mặt nhỏ nhắn nhợt nhạt, nhưng lại mang theo cỗ khí thế không thể khinh thường, có điều chỉ dựa vào thân phận của Lạc Hướng thôi đã đủ khiến những kẻ này sợ hãi!
Tất cả mọi người đều hoảng hồn chạy ra khỏi phòng khách, chỉ còn lại một mình Lạc Hách miệng ngậm điếu thuốc ngồi ở trên ghế salong, hai tay khoát ở hai bên, mắt lộ ra tia cười nhạt nhìn chằm chằm Lạc Hướng.
Lạc Hướng vung tay lên về phía sau ra hiệu, thủ hạ lập tức rời khỏi gian phòng, thuận tiện đóng cửa lại.
“Đúng là người thừa kế tương lai của Lạc Bắc Mâu, rất quyết đoán a!” Lạc Hách cười khẽ “Lại đây lại đây, ngồi bên này.”
“Tôi có một việc muốn anh đi làm!” Lạc Hướng vẫn lạnh như băng.
“Nếu như có liên quan đến Lạc Tần Thiên thì tôi phải suy nghĩ thật cân nhắc!” Lạc Hách vẻ mặt nhẹ như mây giơ, vỗ vào đệm ghế, lại vẫy vẫy tay với Lạc Hướng “Lại đây lại đây, quan hệ của hai chúng ta là gì, hà tất phải làm bâu không khí trở nên cứng nhắc như thế.”
Nghe hai chữ “Quan hệ” này, Lạc Hướng trong nháy mắt sắc mặt trở nên rất khó coi, nhưng lại trong chốc lát khôi phục lại nguyên dạng, cậu đi đến bên cạnh Lạc Hách ngồi xuống, Lạc Hách liền ôm lấy eo Lạc Hướng, Lạc Hướng, lại không hề có phản kháng!
“Sau khi kết thúc cấm đoán, ca của tôi sẽ đến tìm anh, tôi muốn anh khuyên ca tôi an tâm ở lại Lạc gia tộc, ở trước mặt anh ấy anh luôn ngụy trang rất tốt, ca tôi sẽ nghe theo anh.” Lạc Hướng lạnh lùng nói.
“Em cũng thật kỳ quái!” Bờ môi Lạc Hách khiêu gợi chậm rãi tới gần vành tai Lạc Hướng, khẽ thấp giọng cười nói “Lạc Tần Thiên chỉ có thoát khỏi Lạc gia tộc thì tôi mới không có cách nào dùng chuyện kia để uy hiếp em, thế nên em nên nghĩ cho kỹ, nếu Lạc Tần Thiên ở lại, những ngày kế tiếp, em sẽ phải giống như ba năm trước…. Có điều, tôi quả thực là rất mong chờ điều đó….”
Lạc Hướng xoay người lại bám vào trước ngực Lạc Hách, ngón tay thon dài linh hoạt từ bên trong đai lưng Lạc Hách luồn vào, nhẹ nhàng nắm chặt lấy vật cứng đang rất có tinh thần ngẩng đầu lên, thanh âm vẫn lạnh lùng “Kỹ thuật của tôi có thể so với trước đây còn tốt hơn, anh không muốn cảm nhận một chút sao?”
|
Quyển 6 - Chương 53: Trước tiên giúp cậu kế vị!
Lạc Hách nắm lấy dưới cái cằm trắng nõn của Lạc Hướng, híp mắt âm hiểm cười nói “Lạc Hướng, tôi còn thực sự sợ rằng sẽ có một ngày bị em diệt khẩu, dù sao người duy nhất biết được chân tướng, chỉ có một mình tôi.”
“Chỉ cần anh biết thức thời, tôi bảo đảm anh sẽ sống rất tốt! Tiền đồ của anh ở Lạc gia tộc, cũng sẽ càng ngày càng tốt!” Lạc Hướng nói, mặt không cảm xúc cúi đầu tháo thắt lưng của Lạc Hách ra, ngón tay nhẹ nhàng nắm chặt lấy vật cứng kia, tiếp tục nói “Tôi nói hơi khó nghe nhưng anh nên biết, nếu như quan hệ của tôi với anh bị ca tôi biết được, tôi sẽ khiến anh phải chết không toàn thây!”
Trêu chọc của Lạc Hướng khiến cho Lạc Hách toàn thân dục hỏa sôi trào, gã đột nhiên nắm lấy eo Lạc Hướng, đặt Lạc Hướng nằm trên ghế salong đè lên, đưa tay búng nhẹ lên chóp mũi Lạc Hướng, cười gian nói “Con vật nhỏ này, đừng tỏ ra tự cao tự đại khi cùng tôi làm chuyện này, không phải em ở trước mặt Lạc Tần Thiên rất thích cười sao? Hiện tại em cũng cười cho tôi xem thử xem nào! Hả? Cười đi!” Lạc Hách dùng ngón tay miết khóe miệng Lạc Hướng hướng lên một chút, khiến cho Lạc Hướng lộ ra một nụ cười mỉm rất không tự nhiên.
Lạc Hướng nghiêng mặt sang một bên, trong mũi phát sinh ra một tiếng hừ lạnh, mãi đến tận khi hai chân bị tách ra nâng lên đến ngực, thì vẻ mặt hờ hững lạnh lùng của cậu mở hơi lộ ra thống khổ.
“Em đã lên giường với Lạc Tần Thiên rồi chứ?” Lạc Hách rất hứng thú vuốt ve nơi riêng tư của Lạc Hướng, thấp giọng cười nói “Nếu như để Lạc Tần Thiên biết em sớm đã bị đùa bỡn vô số lần, em nói thử xem có phải hắn sẽ ghét bỏ em không?”
Thân thể Lạc Hướng theo bản năng run lên nhè nhẹ, cả người cũng thuận theo hơi co lại hướng lên phía trên, lại bị Lạc Hách mạnh mẽ kéo xuống, hạ thân toàn bộ đi vào!
“Ư….” Lạc Hướng thống khổ nhíu mày, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lạc Hách “Vừa nãy tôi đã nói rồi, nếu như để ca tôi biết được, anh đừng hòng tiếp tục sống….”
Lạc Hách nhếch miệng, dùng lực mạnh mẽ va chạm, đồng thời cúi người xuống, mãnh liệt ra sức chà đạp hai mảnh bờ môi mềm mại của Lạc Hướng.
Gã say mê thân thể mềm mại của Lạc Hướng, làn da trắng nõn bóng loáng cùng với gương mặt thống khổ mê người kia, rất câu dẫn khiến đàn ông phát thú tính, từ khi Lạc Hướng bắt đầu lên mười lăm tuổi, gã đã mơ tưởng đến chuyện được đè lên người cậu, điên cuồng vò ngược cậu một trận, nhưng Lạc Hướng luận về quyền luận về thế, đều lợi hại hơn hẳn gã, hơn nữa, ngoại trừ Lạc Tần Thiên ra, Lạc Hướng đối với bất cứ ai cũng đều là một khuôn mặt lạnh lùng vô cảm, hơn nữa cậu giống như cánh tay thân cận với Lạc Bắc Mâu, hành xử quả đoán tuyết tuyệt tàn nhẫn, thế nên một Lạc Hách không được hoan nghênh như gã, căn bản không thể lại gần được Lạc Hướng, thậm chí ngay cả nói chuyện với cậu cũng vô cùng khó khăn!
Nhưng hiện tại đã khác rồi, trong tay gã đang nắm điểm yếu chí mạng của Lạc Tần Thiên, điều này khiến cho Lạc Hướng vẫn luôn yêu say đắm Lạc Tần Thiên không thể không luồn cúi gã, Lạc Hách thông qua nhược điểm này, từ Lạc Hướng có được một vị trí trong Lạc gia tộc, hơn nữa, còn đem chuyện bản thân muốn làm mà không có cơ hội làm, thực hiện vô cùng nhuần nhuyễn!
“Lạc Hướng, tôi cũng là ca của em…. gọi tôi như vậy đi…” Lạc Hách tà ác ôm lấy Lạc Hướng, trên dưới ra sức, Lạc Hướng cắn chặt môi, sắc mặt cực kỳ khó coi, đầu cậu vô lực khoát lên vai Lạc Hách, chậm rãi nhắm mắt lại, thâp giọng mở miệng “Ca….” (Jian: Tui đau lòng quá man TT^TT)
Lạc Hách vừa nghe thấy lại càng thêm kích động, vội vàng thay đổi tư thế, đem vui sướng khoái lạc đẩy lên đến đỉnh cao!
Không biết đã trải qua bao lâu, xúc cảm mãnh liệt trên ghế salong mới ngừng lại, Lạc Hách thoải mái dựa vào trên ghế salong thở gấp, ánh mắt tà ác nhìn Lạc Hướng trước mặt đã chậm rãi mặc vào quần áo tử tế.
“Hiện tại hơn một nửa tài sản của Lạc gia tộc đều nằm trong tay em, nói không chừng không cần đợi đến khi em 30 tuổi, Lạc Bắc Mâu liền sẽ đem vị trí chủ gia tộc nhường lại cho em, em có nghĩ đến chuyện sau đó sẽ sắp xếp Lạc Tần Thiên như thế nào không? Tôi không nghĩ là hắn sẽ cam tâm tình nguyện làm trợ thủ cho em đâu.”
“Điều này anh không cần quan tâm, điều hiện tại anh cần làm, là thay tôi làm yên lòng ca tôi, nếu như ca tôi thật sự thoát ly khỏi Lạc gia tộc, anh đừng hòng từ chỗ tôi muốn bất cứ thứ gì nữa!”
“Chuyện này không thành vấn đề, dù sao hiện tại Lạc Tần Thiên ngoại trừ ở lại Lạc gia tộc thì cũng chẳng còn bất kỳ đường lui nào, hắn chỉ là đang nóng nảy bức bối một chút thôi, đợi sau khi bình tĩnh trở lại, tôi có thể khuyên nhủ được”
“Tốt nhất là như vậy!” Lạc Hướng đã mặc vào quần áo tử tế, một lần nữa khôi phục lại dáng vẻ lạnh lùng cự chi ngàn dặm, có chút khó nhọc đứng lên khỏi ghế salong, hướng về cửa chậm rãi đi ra.
“Ai ~~” Lạc Hướng đi rồi, Lạc Hách đột nhiên thoải mái cười hô một tiếng “Lạc Hách ta cuối cùng cũng đợi được ngày này….”
…………………..
Lạc Hướng bề ngoài thì nói với Lạc Bắc Mâu rằng mình đang giam giữ Lạc Tần Thiên cẩn thận, thế nhưng thực tế, cậu lại sắp xếp Lạc Tần Thiên ở chỗ của mình, chính mình tỉ mỉ chu đáo hầu hạ, Lạc Hướng lại rất hưởng thụ cảm giác này, cảm giác được ở bên cạnh chăm sóc hầu hạ cho ca của cậu.
Cậu biết Lạc Tần Thiên trở về rồi sẽ khiến cuộc sống của cậu trở nên như thế nào, nhưng cậu vẫn là không nhịn được muốn giữ hắn lại bên cậu, ba năm nay, cậu thật sự muốn phát điên lên, không ai có thể hiểu được trong lòng cậu ra sao, thế nên Lạc Hướng thực sự rất hy vọng Lạc Tần Thiên có thể ở lại, cho dù là cậu chắp tay nhường lại vị trí người thừa kế cậu cũng rất sẵn lòng! Chỉ cần, cậu có thể được hầu hạ bên cạnh Lạc Tần Thiên, bất luận là lấy thân phận gì, cao cao tại thượng cũng được mà thấp hèn như sâu bọ cũng được, cậu đều chấp nhận, cậu không muốn phải chịu đựng nổi nhớ nhung dày vò kia nữa, bất luận đáp lại cậu, là yêu hay hận, Lạc Hướng đều mỉm cười chấp nhận.
“Ca, hôm nay anh gặp Lạc Hách à? Hắn nói thế nào?” Lạc Hướng vừa dùng bữa tối cùng Lạc Tần Thiên vừa cười hỏi “Lẽ nào Lạc Hách đồng ý giúp đỡ ca?”
Lạc Tần Thiên sắc mặt rất khó coi, hắn thiếu kiên nhẫn nắm muống nĩa xuống, lau miệng, đứng lên xoay người đi lên lầu, toàn bộ từ đầu đến cuối đều không nói một câu.
Lạc Hướng nhíu mày, nhìn bóng lưng Lạc Tần Thiên, ánh mắt có chút hỗn loạn.
Lúc Lạc Tần Thiên đang ở trong phòng tắm, Lạc Hướng đứng ở ngoài cửa, cầm áo choàng tắm, gõ cửa phòng tắm, cười ngọt ngào nói “Ca, em đem áo tắm cho anh.”
Xoạt một tiếng, cửa phòng tắm bị Lạc Tần Thiên kéo ra, Lạc Tần Thiên đưa tay kéo Lạc Hướng vào, áo choàng tắm trong tay Lạc Hướng cũng thuận theo rơi xuống trên mặt đất.
“Có phải cậu đã đi tìm Lạc Hách bảo anh ta khuyên tôi ở lại?” Lạc Tần Thiên đem thân thể gầy nhỏ của Lạc Hướng chống đỡ ở trên vách tường gạch men trắng sử, lạnh lùng hỏi.
Lạc Hướng thuận thế ôm lấy cổ Lạc Tần Thiên, hơi nhón chân hôn nhẹ lên môi Lạc Tần Thiên một cái, nhỏ giọng cười nói “Thế nên ca định làm sao trừng phạt em?”
Đáy mắt Lạc Tần Thiên rõ ràng lướt qua một tia hiểm ác, hắn buông tay ra, xoay người tiếp tục tắm rửa dưới vòi hoa sen, vẻ mặt không chút thay đổi nói “Tôi đã nghĩ rồi, Lạc Hách nói cũng không phải hoàn toàn không có lý”
“Nói vậy, ca không định sẽ rời khỏi Lạc gia tộc?” Lạc Hướng tiến lên phía trước ôm lấy eo Lạc Tần Thiên, mặt khẽ tựa vào phía sau lưng Lạc Tần Thiên, tùy ý để dòng nước ấm làm ướt sũng quần áo.
“Hiện tại toàn bộ giám sát của Lạc gia tộc đều tập trung vào tôi, tôi khẳng định là chạy không được, thế nên tôi sẽ chờ.”
“Ca muốn chờ điều gì?”
“Chờ khi cậu kế thừa vị trí của Lạc Bắc Mâu” Lạc Tần Thiên xoay người, xoa xoa khuôn mặt Lạc Hướng, khẽ cười nói “Nếu như là cậu, hẳn sẽ không đến mức nhẫn tâm nhìn thấy tôi bị trói buộc ở Lạc gia tộc đi.”
“Nhưng cái đó phải đợi đến khi Lạc Hướng ba mươi tuổi a.” Lạc Hướng nở nụ cười xán lạn “Nói như vậy, ca đồng ý ở Lạc gia tộc an ổn mấy năm nữa?”
“Mấy năm? Tôi nào có nhiều thời gian như vậy! Tôi muốn cậu, sớm kế thừa vị trí của Lạc Bắc Mâu!” Nói rồi, Lạc Tần Thiên ôm lấy eo Lạc Hướng, thần bí cười nói “Cậu phấn đấu nhiều năm như vậy, không phải là vì muốn kế thừa vị trí của phụ thân tôi sao? Hiện tại tôi có rất nhiều cách để ông ta sớm thoái vị, ha ha, không cao hứng ư?”
Nụ cười trên môi Lạc Hướng biến mất “Ý của ca là, giúp em sớm kế thừa vị trí của Mâu thúc, làm trao đổi, chờ sau khi em kế thừa thành công, lại dùng quyền lực trên tay giúp ca thoát khỏi Lạc gia tộc, để ca danh chính ngôn thuận rời khỏi Lạc gia tộc?” Lạc Hướng biết, đây chính là chủ ý của Lạc Hách!
“Không hổ là thiên tài hiếm thấy của Lạc gia tộc, một điểm liền thông!”
Lạc Hướng về khẽ cười một tiếng, đầu khoát lên trước ngực Lạc Tần Thiên, khóe miệng nhếch lên một vệt gian tà, một tia tính toán lướt nhanh qua đáy mắt, Lạc Hướng cực kỳ ôn nhu khẽ cười nói “Được! Chỉ cần em nắm được hết mọi quyền hành của Mâu thúc, nhất định em sẽ cho ca cái ca muốn, nhất định!”
(Jian: Trần đời chưa thấy thằng nào ngu như thằng Lạc Tần Thiên, ngu hết cả phần thiên hạ =.=’ Như thằng Tiếu với thằng Luân trừ vụ ngu trong tình cảm chứ cái gì tụi nó cũng khôn như cờ hó, còn thằng Lạc ngu toàn diện =.=’ đã tra còn ngu thì ra cái thể loại gì chời ơi khổ thân Hướng của tuôi:((((((((()
|
Quyển 6 - Chương 54: Tình yêu bí mật!
Điều khiến Lạc Bắc Mâu rốt cuộc bớt phiền não đi chính là đứa con trai này của mình xem như đã chịu ở yên một chỗ, không chỉ là ở trong Lạc gia tộc công khai xin lỗi, bây giờ đối với những mệnh lệnh của ông cũng nói gì nghe nấy, sợ là ngay cả Lạc Tần Thiên hồi còn nhỏ cũng không ngoan ngoãn nghe lời đến như vậy.
Lạc Tần Thiên đột nhiên thay đổi làm cho đám lão già cao tầng Lạc gia tộc an tâm, vốn tưởng rằng còn phải cưỡng ép tẩy não Lạc Tần Thiên, bây giờ xem ra, cũng không cần thiết làm chuyện thừa thãi nữa.
Lạc Tần Thiên không khiến cho tất cả mọi người phải thất vọng, chỉ trong vòng hai tháng ngắn ngủi, hắn hướng về tất cả mọi người chứng minh khả năng kinh doanh thiên tài của mình, khiến cho ngay cả những kẻ ở phía sau lưng chỉ trích hắn là công tử bột cũng phải đành ngậm miệng lại.
Hưng phấn nhất chính là Lạc Bắc Mâu, ông giao lại cho Lạc Tần Thiên rất nhiều quyền lợi, nhưng những quyền lợi này, từ đầu đến cuối đều không vượt hơn Lạc Hướng!
Mặc dù Lạc Hướng chỉ là con nuôi của Lạc Xuyên, nhưng cậu có được sự tán thành của tất cả mọi người trong gia tộc, thiên phú của cậu, cùng với những thủ đoạn xử sự của cậu, không ai sánh bằng, ngay cả những nguy cơ tài chính Lạc Bắc Mâu khó xử lý được cũng đều được Lạc Hướng dễ dàng giải quyết!
Một số cao tầng ở Lạc gia tộc đối với sự kế vị của Lạc Hướng vẫn có tranh luận, nhưng nhiều lãnh đạo Lạc gia tộc lại toàn lực chống đỡ cho Lạc Hướng, cộng thêm Lạc Hướng đã khiến cho Lạc Bắc Mâu nhìn mình bằng cặp mắt khác xưa, điều này khiến cho Lạc Hướng trở thành sự lựa chọn hàng đầu!
Thế nhưng những biểu hiện ưu việt gần đây của Lạc Tần Thiên trong Lạc gia tộc lại khiến cho sự quyết tâm của Lạc Bắc Mâu có chút giao động, ông nghĩ rằng nếu như biểu hiện này của Lạc Tần Thiên có thể kéo dài hai năm, có lẽ thật sự ông sẽ trao quyền cho Lạc Tần Thiên thay vì Lạc Hướng.
Huống gì, người thừa kế chính thống của Lạc gia tộc đã trở về, những lời đồn đại bên ngoài tự dưng sụp đổ, càng làm cho người trong Lạc gia tộc bắt đầu phủ định Lạc Hướng, đối với một gia tộc mang tư tưởng bảo thủ từ cổ xưa mà nói, việc bảo đảm huyết mạch chính thống của gia tộc được kéo dài đều quan trọng hơn bất cứ điều gì, thế nên dần dần, từ bên trong Lạc gia tộc bắt đầu có những ý kiến đề nghị khôi phục lại thân phận người thừa kế cho Lạc Tần Thiên, những ý kiến này càng ngày càng trở nên mạnh mẽ.
“Ngày hôm nay, Mâu thúc đến tìm em nói chuyện.” Lạc Hướng tay chống cằm, ý cười dịu dàng nhìn Lạc Tần Thiên ngồi ở đối diện bàn, hờ hững dùng cơm “Ca đoán xem, Mâu thúc đã nói gì với em?”
Lạc Tần Thiên cười lạnh một tiếng, tiếp cắt thức ăn trong dĩa, hắn làm sao mà không biết được, lão già kia khẳng định là đang muốn uyển chuyển khuyên Lạc Hướng nhường lại vị trí kế thừa cho hắn.
Lạc Hướng thấy Lạc Tần Thiên không đề ý đến mình, hàng lông mày thanh tú hơi nhướng lên, một giây sau, đứng lên khỏi vị trí ngồi của mình, tao nhã đi tới bên cạnh Lạc Tần Thiên, hai tay còn ôm lấy cổ Lạc Tần Thiên, né người sang một bên, ngồi ở trên đùi Lạc Tần Thiên.
“Ca, đừng lạnh nhạt với em như vậy được không, đoán đúng có thưởng nha!” Nói rồi, Lạc Hướng dùng hạ thân nhẹ nhàng ma sát dục vọng của Lạc Tần Thiên.
Lạc Tần Thiên cúi người nhìn nam nhân trong lồng ngực trắng nõn mê người, xem thường cười lạnh một tiếng “Cậu yên tâm, tôi sẽ không cướp vị trí người thừa kế của cậu!”
“Ca ~” Lạc Hướng làm nũng khẽ kêu lên một tiếng “Làm sao có thể nói là cướp được? Chỉ cần ca đồng ý, vị trí người thừa kế, em không cần cũng được! Ca hẳn phải biết rõ điều Lạc Hướng chân chính muốn là gì mà.”
Nụ cười trào phúng trên môi Lạc Tần Thiên càng thêm rõ ràng “Tôi chỉ cần biết, chờ khi Lạc Bắc Mâu thoái vị, cậu sẽ giúp tôi xóa tên khỏi Lạc gia tộc, còn cậu muốn cái gì, ha ha, tôi nửa điểm hứng thú cũng không có!”
Nói xong, Lạc Tần Thiên không chút ôn nhu đẩy Lạc Hướng ngồi trên đùi mình xuống, sau đó lau miệng, chuẩn bị đứng lên đi ra ngoài.
“Ca đi đâu vậy?” Lạc Hướng ở phía sau Lạc Tần Thiên ôn nhu nói.
“Hẹn Lạc Hách ra ngoài uống rượu” Lạc Tần Thiên miễn cưỡng nói “Thuận tiện săn vài con thú nhỏ lên giường tiêu khiển, sao? Cậu cũng muốn đi?”
Lạc Hướng đi về phía trước mặt Lạc Tần Thiên, nụ cười vẫn mê người “Ca muốn tìm nam nhân lên giường?”
“Phải! Cả ngày thượng cậu đến phát ngấy rồi” Lạc Tần Thiên hơi ngửa đầu, ánh mắt nhìn Lạc Hướng tràn ngập khinh thường.
Trong một thoáng, sắc mặt Lạc Hướng biến đổi mấy lần, nhưng cuối cùng vẫn là khôi phục lại nụ cười hiền hòa “Bọn họ có kỹ thuật nào em cũng đều có được, chỉ cần ca thích, bất kỳ tư thế nào Lạc Hướng cũng đều phối hợp, dùng dụng cụ cũng được, vò ngược em cũng được, em đều sẽ làm cho ca hưởng thụ đến cực hạn vui sướng dành cho đàn ông.” Nói rồi, Lạc Hướng chậm rãi cúi người xuống, ngón tay thon dài trắng nõn theo lồng ngực Lạc Tần Thiên chậm rãi hướng xuống phía dưới, cuối cùng cách một lớp vài quần, chạm đến nơi cấm địa.
Lạc Hướng nửa ngồi nửa quỳ, ở trước mặt Lạc Tần Thiên, dưới ánh mắt cực kỳ chán ghét của Lạc Tần Thiên, Lạc Hướng nhu hòa cười chậm rãi kéo khóa quần Lạc Tần Thiên xuống.
Lạc Tần Thiên đột nhiên nắm lấy tóc mái trên trán Lạc Hướng, mạnh mẽ nâng mặt Lạc Hướng lên, cau mày độc ác nói “Cậu sao có thể dâm đãng đến như vậy? Cậu có biết dáng vẻ của cậu lúc này khiến tôi buồn nôn đến mức nào không? Lạc Hướng, cậu là kỹ nam sao? Tôi con mẹ nó làm sao lại có loại đệ đệ không biết liêm sỉ như cậu?! Đệt!”
Lạc Tần Thiên chửi nhỏ một tiếng, tay vung một cái, khiến Lạc Hướng lảo đảo ngã trên mặt đất, sau đó hắn đứng lên xoay người rời khỏi biệt thự.
Lạc Hướng ngồi trên mặt đất, nhìn thân ảnh Lạc Tần Thiên biến mất, nụ cười câu hồn mị phách lập tức biến mất, đổi lại, là vẻ mặt lạnh lẽo quỷ dị âm hàn!
Ca, sớm muộn sẽ có một ngày, em sẽ giữ lấy toàn bộ của anh! Tàn nhẫn độc chiếm anh!
Lạc Tần Thiên sau khi rời khỏi biệt thự thì trực tiếp đến quán bar tìm Lạc Hách, hiện tại tuy rằng còn có người của cao tầng Lạc gia tộc phái đi giám thị Lạc Tần Thiên, nhưng Lạc Tần Thiên hiện tại được hoạt động tự do, hơn nữa Lạc Hướng cũng không có quyền gì can ngăn Lạc Tần Thiên đi tìm vui.
Cuộc sống sinh hoạt của Lạc Tần Thiên bây giờ cũng được tính là thoải mái, ít nhất người ở bên ngoài nhìn vào sẽ nghĩ hẳn là Lạc Tần Thiên sẽ không thoát ly gia tộc, nhưng sự thực trái ngược, thời gian càng lâu, quyết tâm đoạn tuyệt quan hệ với Lạc gia tộc của Lạc Tần Thiên ngày càng trở nên kiên định hơn.
Hắn cùng tình yêu bảy năm của mình bị hủ quy của Lạc gia tộc bóp chết, người bạn tốt nhất của hắn ba năm đã chết dưới xe Lạc Bắc Mâu, rất nhanh, hắn sẽ không thể không bị ép cưới một nữ nhân mình không yêu làm vợ, cũng sẽ phải đối với những lão già cao tầng Lạc gia tộc khúm núm nghe theo lệnh…
Thời cơ tốt đã gần đến, nếu không phải vì cố gắng kiên nhẫn chờ đợi thì Lạc Tần Thiên thực sự đã sớm lần thứ hai đào tẩu rồi!
…………………
“Tần Thiên thằng nhóc này, thật đúng là còn nể mặt tôi một chút a.” Lạc Bắc Mâu ngồi ở bên trong phía sau xe, say khướt cười nói, tựa hồ uống hơi nhiều, thân thể không vững vàng, nghiêng người dựa vào người đệ đệ Lạc Xuyên ngồi bên cạnh.
“Đại ca, Tần Thiên thay đổi tính nết là chuyện tốt, nhưng anh cũng không thể uống nhiều như vậy a.” Lạc Xuyên vừa oán giận, vừa dùng khăn lau lau mồ hôi trên trán Lạc Bắc Mâu.
“Ai mà uống vì cái tên tiểu tử thúi kia, còn không phải bởi vì hôm nay là sinh nhật của em sao? Cao hứng, cao hứng a!” Lạc Bắc Mâu nói, nhấc tay xoa xoa khuôn mặt Lạc Xuyên, vẻ mặt có chút ưu thương “Nhiều năm như vậy, thật oan ức cho em….”
“Đại ca, anh say rồi…” Lạc Xuyên sắc mặt trầm thương nói.
“Ha ha….” Lạc Bắc Mâu cười lên vài tiếng, sớm đã không còn dáng vẻ thô bạo quyết tuyệt như bình thường, quay đầu bảo với tài xế “Đến khách sạn.”
Lạc Bắc Mâu cùng Lạc Xuyên đi đến một khách sạn nhỏ tương đối kín đáo, khách sạn này có một gian phòng VIP dành riêng cho Lạc Bắc Mâu, vừa vào cửa, tiếp tân liền giao chìa khóa phòng cho Lạc Xuyên.
Lạc Xuyên đỡ Lạc Bắc Mâu đang nửa tỉnh nửa say đi vào trong phòng, còn chưa kịp bật đèn, Lạc Bắc Mâu đột nhiên ôm lấy Lạc Xuyên, có chút thô bạo hôn lên môi Lạc Xuyên.
Lạc Xuyên dần dần nhắm mắt lại, không ngừng lùi lại phía sau, cuối cùng cả hai rơi xuống trên chiếc giường màu trắng to lớn.
Ngay khi Lạc Bắc Mâu bắt đầu nôn nóng cởi quần áo Lạc Xuyên ra, thì đột nhiên bên trong phòng, tách một tiếng, đèn bật lên sáng rực!
Cả hai người trên giường nhất thời cả kinh, vội vàng từ trên giường ngồi dậy.
Tiếp đó, cả hai kinh ngạc nhìn nam nhân đang đứng ở đầu giường, khóe miệng hơi nhếch lên nụ cười quỷ dị.
Mà người này! Chính là Lạc Tần Thiên!
“Ba!” Lạc Tần Thiên cười gọi một tiếng “Tốt xấu gì cũng là chủ nhân của Lạc gia tộc, sao lại đến nơi nhỏ như vậy để hưởng thụ a?” Còn nữa, ba không phải vẫn hận nhất chuyện đàn ông quan hệ với nhau sao? Làm sao bản thân mình lại…. Nha! Kia không phải là Lạc thúc sao?” Lạc Tần Thiên làm bộ như vừa mới nhìn thấy Lạc Xuyên “Ha ha, Lạc thúc, thật đúng lúc a! Sao thúc lại cùng ba của tôi ở trên giường vậy?”
Lạc Xuyên vội vàng chỉnh lại quần áo có chút xộc xệch của mình, sắc mặt đen đến cực điểm! Giờ khắc này! Lạc Xuyên thật hận không thể lập tức chết đi! (Jian: cái gia tộc này toàn huynh đệ luyến =)))))
Lạc Bắc Mâu tức giận đến mức lồng ngực không ngừng chập chùng kịch liệt! Ông nhìn chằm chằm thằng con mình, hận không thể xông đến đánh chết nó!
“Đừng con mẹ nó giả ngu! Ngươi làm sao tìm được đến đây?!” Lạc Bắc Mâu thanh âm tức nghẹn, gầm nhẹ nói.
“Tìm? Sao con phải tìm? Quán rượu này ba tháng trước tôi đã mua lại rồi, ba cùng Lạc thúc thường xuyên đến đây hẹn hò tôi đều đã sớm biết từ lâu!”
“Ngươi…. tên tiểu tử thối nhà người!!” Lạc Bắc Mâu tức điên chỉ vào Lạc Tần Thiên, nửa ngày không nói nên lời.
“Ba đừng vội tức giận, thực ra còn vài chuyện tôi vẫn chưa nói.” Lạc Tần Thiên cười, xoay người lại, đi tới ngay phía trước giường, từ trên một bức tranh sơn dầu đính trên tường lấy xuống một camera nhỏ như kim đã hòa cùng một màu sắc với bức tranh.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Lạc Bắc Mâu và Lạc Xuyên, Lạc Tần Thiên không nhanh không chậm cười nói “Nói thực ra thì, cảnh tượng ba cùng Lạc thúc làm chuyện đó thực sự rất đem, tuy hai người đều đã bốn mươi mấy, nhưng vẫn còn rất trẻ trung hùng phong, thật là một điểm cũng không suy giảm, tôi vẫn còn muốn hướng về ba thỉnh giáo một chút, bí quyết kéo dài cường lực như vậy là gì, ha ha, Lạc thúc cũng thật đáng ca ngợi, bị ba tôi biến thành ra như vậy, vẫn còn có thể sống sót.”
Lạc Bắc Mâu sắp tức đến bể phổi rồi, nắm đấm siết chặt ken két “Ngươi muốn uy hiếp lão tử! Ta vì Lạc gia tộc cống hiến nửa đời, hơn nữa cũng đã có con nối dõi, cho dù ngươi có đem chuyện này công khai ra cũng sẽ chẳng ai dám làm gì được lão tử cả!”
“Ba nói không sai, ba đã có con trai là con, cho dù có cùng Lạc thúc làm chuyện này cũng không tính là vi phạm quy định của gia tộc, nhưng ba đừng quên, hành vi của ba với Lạc thúc chính là loạn luân, chỉ cần truyền ra ngoài, danh dự của Lạc gia tộc tất nhiên sẽ bị ảnh hưởng, đến lúc đó, cho dù đám lão gia cao tầng Lạc gia tộc không dám động đến ba, nhưng còn Lạc thúc thì khác, vì lời đồn đại dèm pha…. Ha ha, ai biết đám lão già kia sẽ làm ra chuyện gì manh động.”
“Ngươi….” Lạc Bắc Mâu muốn xông lên đánh Lạc Tần Thiên, lại bị Lạc Xuyên kéo lại.
“Tần Thiên, ngươi vốn không phải không hiểu chuyện như thế, ngươi vẫn là do Lạc thúc nuôi lớn! Sao lớn lên lại đột nhiên cắn thúc một cái?!”
“Lạc thúc, thúc đừng nói khó nghe như thế, kỳ thực tôi vẫn rất ngưỡng mộ thúc với ba, vì gia tộc mà che giấu đi thứ tình cảm này, Lạc thúc cam tâm tình nguyện đi theo phía sau ba tôi làm tùy tùng, còn ba tôi cũng vì bảo vệ Lạc thúc mà luôn nỗ lực, quan hệ của Lạc thúc cùng với ba kỳ thực trước đây tôi đã sớm biết rồi, chỉ là vẫn giả ngây, chính là vì để hai người có thể tiếp tục bên cạnh nhau….” Đã từng hết lòng yêu một người, dĩ nhiên biết chuyện không thể đem người mình yêu quang minh chính đại bước ra ánh sáng là chuyện thống khổ cỡ nào, thế nên Lạc Tần Thiên biết chuyện tình yêu của Lạc Bắc Mâu và Lạc Xuyên đã trải qua bao nhiêu gian nan!
“Đừng khua môi múa mép nữa, nói thẳng ra mục đích của ngươi đi!” Lạc Bắc Mâu sắc mặt âm trầm nói.
“Tôi muốn ba lập tức đem toàn bộ chuyện làm ăn và quyền quản lý Lạc gia tộc giao cho Lạc Hướng.” Lạc Tần Thiên trực tiếp đi thẳng vào vấn đề “Nếu như ba thoái vị, liền có thể an tâm cùng Lạc thúc ở bên nhau, nếu như tôi là Lạc thúc, tôi chắc chắn sẽ hy vọng ba làm như thế.”
“Ngươi cái đồ hỗn trướng biết cái gì! Lạc gia tộc đời đời quy định, người thừa kế nhất định phải đủ ba mươi tuổi mới có thể kế thừa, hơn nữa sản nghiệp Lạc gia tộc lớn như vậy, ta đột nhiên buông tay, tất nhiên sẽ khiến Lạc gia tộc rơi vào hỗn loạn bất an!”
“Ba cũng bởi vì lo lắng nghĩ quá nhiều mới khiến cuộc sống của ba với Lạc thúc trở nên khó khăn như vậy, sản nghiệp Lạc gia tộc lớn như thế làm sao có thể chỉ vì ba thoái vị mà rung chuyển bất an? Lại nói Lạc Hướng đối với việc kinh doanh của Lạc gia tộc nắm rõ như ban ngày, ba đối với cậu ta còn không yên lòng sao? Hơn nữa, không phải còn có tôi ở bên cạnh phụ trợ kia mà.”
“Sao ngươi không uy hiếp ta trực tiếp đem vị trí truyền cho ngươi?” Lạc Bắc Mâu lạnh giọng nghi vấn nói.
“Chuyện này ba không cần phải để ý đến, trực tiếp đưa ra câu trả lời chắc chắn thôi, là sau khi thoái vị mang theo Lạc thúc du ngoạn hưởng thụ thế gian, hay là vẫn tiếp tục ngồi ở vị trí chủ nhân Lạc gia tộc, bỏ mặc Lạc thúc sinh tử không màng?” Lạc tần Thiên dĩ nhiên sẽ không công khai camera, tuy rằng hắn có hận hai người trước mắt thế nào đi nữa, nhưng ít nhất hắn vẫn có lương tri, hiện tại, hắn chỉ là đang cùng Lạc Bắc Mâu đánh một trận chiến tâm lý thôi!
Lạc Bắc Mâu xoay người nhìn Lạc Xuyên vẫn luôn trầm mặc không nói gì.
Đời này của ông đã nợ em ấy quá nhiều, bất luận có trải qua chuyện gì, đệ đệ này của hắn đều lặng lẽ ở phía sau lưng hắn cùng hắn chống đỡ, nhiều năm liền không cưới vợ sinh con, cũng không đòi hỏi ông bất kỳ quyền lợi hay cam kết gì, nhiều năm như vậy vẫn luôn đứng phía sau đi theo mình, chưa từng nói với ông một lời “Không!”
“Tiểu tử thúi, xem như ngươi lợi hai!”
Lạc Tần Thiên nhếch môi khẽ cười “Cảm ơn ba! Chúc ba cũng Lạc thúc trăm năm hạnh phúc, vậy con sẽ trở về chờ tin tốt từ ba!” Nói rồi, Lạc Tần Thiên cười xoay người rời đi, một giây sau, sắc mặt hắn đột nhiên trở nên âm trầm, bởi vì….
Bởi vì tiếp đó, là chuyện còn lại của hắn và Lạc Hướng…..
|
Quyển 6 - Chương 55: Không thể không có anh
Hành động thoái vị của Lạc Bắc Mâu chấn động tất cả mọi người trong ngoài Lạc gia tộc, còn nguyên nhân cụ thể, Lạc Bắc Mâu chỉ nói qua loa đại khái, có tra cứu kỹ càng thì Lạc Bắc Mâu lại viện cớ thân thể không khỏe để né tránh, liên tục mấy ngày liền, Lạc Bắc Mâu như đứng ở đầu ngọn sóng dư luận, ông có bản lĩnh ứng đối bình tĩnh đến mấy đi chăng nữa cũng có chút chống đỡ không xuể, ở thời khắc mấu chốt, Lạc Hướng mới lấy thân phận kẻ bề trên bình định dư luận tứ phương, những ông trùm khác đang muốn tranh thủ lợi dụng sự hỗn loạn trong Lạc gia tộc để nhảy vào kiếm chác lợi nhuận thương mại cũng không dám có thêm bất kỳ ngôn luận nào. Bất ngờ rằng, những cao tầng Lạc gia tộc lại không cố gắng ép hỏi Lạc Bắc Mâu, đối với chuyện kế vị sớm của Lạc Hướng, cũng biểu thị ra ngầm đồng ý tán thành!
Lạc Tần Thiên bản thân cũng có chút giật mình, bởi vì hắn không nghĩ tới mọi chuyện lại tiến hành thuận lợi đến như vậy, hắn có thể mơ hồ cảm giác được, những lãnh đạo Lạc gia tộc kia đối với Lạc Hướng có sự sợ hãi dè chừng gì đấy, về phần tại sao, Lạc Tần Thiên cũng không rõ nữa, nhưng tổng thể hắn có cảm giác rằng Lạc Hướng tuyệt đối không đơn giản như nhìn qua vẻ bề ngoài.
Những nguyên lão có vai vế muốn thừa đục thả câu với Lạc gia tộc đều bị Lạc Hướng dễ dàng áp chế được, ngay cả cao tầng Lạc gia tộc cũng không dám phát biểu bất kỳ dị nghị gì, thái độ đối với Lạc Hướng, tựa hồ so với Lạc Bắc Mâu trước đây còn tỏ ra cung kính hơn! Nếu như nói tất cả những điều này chỉ vẻn vẹn là vì sự quyết đoán của Lạc Hướng mà nên, có đánh chết Lạc Tần Thiên cũng không tin, Lạc Hướng chỉ là một đứa con nuôi của Lạc gia tộc, cho dù có ưu tú đến mức nào đi nữa cũng không thể có được năng lực lớn như vậy được! Lạc Tần Thiên luôn cảm thấy hắn là kẻ ở ngoài cuộc, chỉ khinh thường thưởng thức những trò hề khôi hài đang diễn ra trong Lạc gia tộc thôi, nhưng giờ khắc này, hắn lại có cảm giác mình cùng Lạc gia tộc đang nằm trong sự khống chế của Lạc Hướng!
Liên tục trải qua mấy ngày này, quá trình Lạc Hướng tiếp quản Lạc gia tộc cũng nhanh chóng kết thúc, nhưng Lạc gia tộc là một hệ thống thương mại khổng lồ và phức tạp, muốn hoàn toàn tiếp quản nó cần phải cần thêm một chút thời gian nữa, mà mấy ngày này, Lạc Tần Thiên vẫn luôn nóng lòng chờ đợi Lạc Hướng nắm giữ hết toàn bộ quyền hành của Lạc Bắc Mâu vào trong tay, sau đó bản thân mình bắt đầu cùng Lạc Hướng hoàn thành thỏa thuận đã đưa ra lúc trước!
Lạc Hướng mỗi ngày đều trở về rất muộn, gần đây công việc cần phải xử lý thực sự là quá nhiều, thân thể Lạc Hướng có chút không chịu nổi, thế nhưng cậu vẫn không ngại cực khổ mà nỗ lực, bởi vì cậu muốn thật sớm để trở thành người đứng đầu Lạc gia tộc, sau đó…
“Ca, hay là ngày mai anh tới công ty giúp em đi! Dạo này Lạc Hướng thực sự rất mệt mỏi a.” Lạc Hướng ôm lấy cổ Lạc Tần Thiên, nở nụ cười tươi ngước đầu nhìn Lạc Tần Thiên, trên gương mặt thanh tú, hai mắt dịu ngoan, lộ ra vẻ đẹp đáng thương không nói nên lời “Chỉ cần thêm một tuần bận rộn nữa thôi, sau đó….”
“Sau đó tôi có thể rời đi được rồi.” Lạc Tần Thiên nói, đưa tay nâng cằm Lạc Hướng lên, tà khí cười một tiếng “Tôi nghĩ cậu hẳn cũng vui sướng đi, hiện tại cuối cùng cũng nắm được tất cả quyền lực của cha tôi, có phải là rất hưng phấn không?”
Lạc Hướng hơi nhếch miệng, có phần nũng nịu oán giận nói “Ca, đừng nói như vậy mà, vì ca muốn em sớm kế thừa vị trí của Mâu thúc, thế nên mấy ngày nay em mới liều mạng như vậy, nếu như ca không thích, ngay ngày mai em có thể buông tay mặc kệ tất cả, chỉ chuyên tâm bồi tiếp ca thôi!”
“Ha ha, như vậy tôi còn cảm thấy thụ sủng nhược kinh đấy.” Lạc Tần Thiên đột nhiên nắm lấy vòng eo mềm mại của Lạc Hướng, lồng ngực áp sát lẫn nhau khít khao, Lạc Tần Thiên cúi đầu khẽ cười nói “Lạc Hướng, cậu yêu tôi sao?”
Lạc Hướng vốn còn đang dịu dàng nở nụ cười nhất thời sửng sốt một phen, cậu có chút giật mình nhìn Lạc Tần Thiên, tiếp đó kích động gật đầu “Đương nhiên yêu! Đời này người Lạc Hướng yêu nhất chính là ca, chỉ cần ca ở bên cạnh em, em nguyện vì ca mà trả giá tất cả, bao gồm cả sinh mạng của chính mình….” (Jian: đừng nói vậy em ơi, chế đau lòng lắm:(((()
Lạc Tần Thiên vốn dĩ chỉ là ôm tâm thái muốn trêu tức mà hỏi câu hỏi này, nhưng khi nghe Lạc Hướng trả lời như thế, tự nhiên trong lòng hắn có chút run lên!
Ở chung với nhau một thời gian dài, ở đáy lòng Lạc Tần Thiên đã thừa nhận rằng tình cảm của Lạc Hướng đối với hắn chính là tình yêu, chỉ là hắn rất khinh thường Lạc Hướng, vì thế hắn xem thường luôn cả tình cảm của Lạc Hướng! Nhưng hắn lại không thể nào hiểu được tại sao Lạc Hướng lại yêu hắn như thế? Còn nữa, chính là trong nụ cười của Lạc Hướng lại ẩn chứa thâm trầm khó đoán, khiến cho Lạc Tần Thiên rất bài xích!
Dù sao thì, ai mà nguyện ý được một kẻ tâm cơ khó lường nụ cười ẩn chứa ám toán nói lời yêu chứ! Người hắn thực sự yêu thích, là một Diệp Mạc trên người mang theo khí chất thanh đạm nụ cười thuần khiết trong sáng cơ!
Lạc Tần Thiên gỡ cánh tay trên cổ mình ra, sắc mặt nặng nề xoay người “Một tuần sau, tôi sẽ tuyên bố rời khỏi Lạc gia tộc, từ đây chính thức xóa trên trong gia phả Lạc gia tộc, cậu chỉ cần ở trước mặt mọi người biểu thị cho phép là được, còn vấn đề thủ tục thì giao cho cậu, nếu đám lão già cao tầng Lạc gia tộc không đồng ý thì cậu phải đi thuyết phục bọn họ, dù sao thì bây giờ ở trong mắt bọn họ, uy tín của cậu còn cao hơn cả phụ thân tôi kia mà.”
Lạc Hướng nở nụ cười cực kỳ quỷ dị “Được!”
………………………..
Chuyện Lạc Bắc Mâu mượn cớ ra nước ngoài dưỡng bệnh cùng Lạc Xuyên từ từ cũng phai nhạt dần đi khỏi tầm mắt mọi người, trụ sở trước của ông cũng được Lạc Hướng chuyển vào ở, còn Lạc Tần Thiên, trước khi sắp rời đi, mấy ngày nào vẫn luôn ở cùng một chỗ với Lạc Hướng.
Lạc Tần Thiên biết mấy ngày này Lạc Hướng bị công việc đeo bám quanh người, mỗi đêm trở về đều vô cùng mệt mỏi, nhưng hắn vẫn đối với Lạc Hướng thô bạo mạnh mẽ cướp đoạt, nghe tiếng thở dốc gần như đến cực hạn của cậu ở dưới thân mình, nhìn đôi môi nhàn nhạt của cậu mím chặt lại, rõ ràng rất thống khổ, nhưng vẫn luôn đối với hắn tỏ ra vui sướng, nụ cười mãn nguyện hạnh phúc.
Thậm chí ngay cả Lạc Tần Thiên cũng không hiểu tại sao hắn lại trở nên mê luyến thân thể Lạc Hướng đến như vậy, mặc dù ngoài miệng hắn luôn nói mình đã chán ngấy thân thể của cậu, nhưng hắn vẫn là không thể tự kiềm chế được cảm giác mê muội này, bất tri bất giác, hắn đã yêu thích cái cảm giác chinh phục Lạc Hướng ở trên giường!
Hắn vẫn luôn cảm thấy mình không thể nhìn thấu được con người Lạc Hướng, thế nhưng khi hắn tiến vào sâu trong thân thể Lạc Hướng, Lạc Tần Thiên sẽ có bản năng rằng mình chạm được đến nội tâm Lạc Hướng, nhìn hai mắt Lạc Hướng mờ ảo động tình, liền cảm thấy Lạc Hướng ở dưới thân mình lộ ra con người thật hoàn toàn, không có bất kỳ ngụy trang nào, thẳng thắn đối mặt!
Lạc Tần Thiên không thích Lạc Hướng cười, cực kỳ không thích, hắn tình nguyện ở trên giường dùng sức khiến cho cậu thống khổ, cũng không muốn nhìn thấy Lạc Hướng đối với hắn nở nụ cười mê người ma mị, Lạc Hướng cười, chính là một loại ngụy trang, bởi vì muốn che giấu suy nghĩ thực sự của mình nên cách thuận tiện nhất, chính là cười!
“Ca….. em…. rất mệt…” Lạc Hướng cảm giác thân thể mình rã rời như sắp bại liệt đến nơi, cậu cả ngày bận rộn không nghỉ, còn Lạc Tần Thiên thì tiêu dao tự tại, nghỉ ngơi dưỡng sức, thể lực giữa hai người đối nghịch quá nhiều, cậu thực sự có chút không chống đỡ được.
Lạc Tần Thiên vẫn không dừng lại mà còn trở nên ác liệt hơn, nhẹ nhàng xoa xoa khuôn mặt thống khổ của Lạc Hướng, nhếch miệng cười nhẹ nói “Nếu như cậu không thỏa mãn được tôi thì tôi đi tìm người khác.”
“Không…. em… có thể….” Lạc Hướng cong người lại, đem hết toàn lực nghênh hợp.
Lạc Tần Thiên nhìn nam nhân nhỏ bé sắc mặt ửng đỏ, thống khổ cắn môi, cuối cùng vẫn là có chút không đành lòng, sau vài lần thì ngã vào bên cạnh Lạc Hướng, thấp giọng thở gấp.
Lạc Hướng khó nhọc nghiêng người, mặt nhẹ nhàng chôn ở trước ngực Lạc Tần Thiên, thấp giọng nói “Ca, đừng đi tìm người khác được không, cầu xin ca đó, chỉ cần ca thích, muốn em thế nào cũng được mà….”
Tình yêu đã đạt đến cực hạn, đến mức độ chẳng màng bản thân bị coi thường thế nào, Lạc Hướng chính là như vậy, hay có lẽ là ngay từ đầu đến giờ, Lạc Hướng chưa từng nghĩ sẽ đòi hỏi gì cho bản thân mình trong tình yêu, cậu nguyện ý ở trong lồng ngực Lạc Tần Thiên làm một con cừu nhỏ nhu nhược, chỉ cần được ở bên cạnh người yêu thì bất kể cậu phải sa đọa đến mức nào đi nữa, cậu vẫn đều nguyện ý….
Lạc Tần Thiên chậm rãi ôm lấy eo Lạc Hướng, trong lúc vô tình, hắn cũng bắt đầu cảm thấy có chút đau lòng vì người trong lồng ngực mình.
“Ngủ đi….” Lạc Tần Thiên nhẹ giọng, như là đang dỗ dành Lạc Hướng, nhắm mắt lại, có những lời nói chưa kịp suy nghĩ đã vô tình chậm rãi bật thốt lên “Ca vẫn sẽ ở bên cạnh cậu…”
Thân thể Lạc Hướng hơi chấn động, nội tâm vô cùng kích động, cậu nhẫn nhịn kích động muốn khóc, hướng vào trong lồng ngực Lạc Tần Thiên sâu hơn, nhẹ giọng nức nở nói: “Ca… Ở lại đi… Không có anh ở bên cạnh em, em sẽ sống không nổi…”
Lạc Tần Thiên đã đi vào giấc ngủ một nửa, căn bản không nghe rõ Lạc Hướng đang nói cái gì, cằm nhẹ nhàng lót ở trên tóc Lạc Hướng, mơ mơ màng màng thốt ra một tiếng.
“Ừ”
|
Quyển 6 - Chương 56: Ngươi thứ tiện nhân
Sáng hôm sau, Lạc Tần Thiên tỉnh dậy trước, nhẹ nhàng đẩy người trong lòng ra, mặc vào quần áo chỉnh tề rồi bước xuống giường, trước khi rời phòng, còn không quên cúi người nhẹ nhàng hạ xuống trán của Lạc Hướng một nụ hôn.
Sau khi Lạc Tần Thiên rời đi, Lạc Hướng mở mắt ra, đưa tay xoa xoa nơi Lạc Tần Thiên vừa hôn qua, trong lòng vô cùng vui sướng, nỗ lực suốt một quãng thời gian dài như vậy, bất kể ca ca của cậu có nói những lời nhẫn tâm đến đâu, làm những chuyện tàn nhẫn thế nào, anh ấy vẫn là có để tâm đến cậu, chỉ cần cậu tiếp tục nỗ lực, sẽ có một ngày anh ấy nhất định sẽ động lòng với cậu.
Lạc Tần Thiên ngồi trước bàn ăn, ngẩng đầu nhìn Lạc Hướng đang chậm chạp có chút gian nan bước xuống cầu thang, đáy mắt lướt qua một tia không đành lòng, dù sao Lạc Hướng trở thành như vậy đều là bởi vì hắn đêm qua có chút quá mức vô độ…
“Công việc ngày hôm nay tôi sẽ giúp cậu làm, cậu cứ nghỉ ngơi thật tốt một ngày đi.” Lạc Tần Thiên vừa dùng món ăn vừa lạnh nhạt nói, tận lực không để khẩu khí của mình nghe ra giống như đang lo lắng cho Lạc Hướng “Đêm nay tôi sẽ không dừng lại nửa chừng đâu….”
Lạc Hướng vui vẻ gật đầu giống như một đứa trẻ, cậu đứng dậy đi tới bên cạnh Lạc Tần Thiên, nhẹ nhàng ngồi xuống trên đùi Lạc Tần Thiên, làm nũng cười nói “Em muốn ca đút cho em ăn, a….”
Lạc Hướng há miệng, chờ đợi Lạc Tần Thiên đưa đồ ăn vào trong miệng mình, Lạc Tần Thiên không biết là nên khóc hay cười, đem đồ ăn tự bỏ vào trong miệng của chính mình, chỉ vào miệng mình cười khẩy nói “Muốn ăn thì tự mình đến lấy…” Lạc Tần Thiên đối với Lạc Hướng, căn bản không cần phải chơi trò giả vờ ngây thơ lãng mạn, mà chỉ gọn gàng dứt khoát, nghĩ đến cái gì thì làm cái đó, khiêu khích ác ý như vậy rất thú vị!
“Ca từ lúc nào lại trở nên như vậy hả?” Lạc Hướng nở nụ cười rộ nắm lấy chóp mũi Lạc Tần Thiên, đem môi mình phủ kín tới.
………..
Sau khi Lạc Tần Thiên rời khỏi biệt thự, Lạc Hướng muốn đi lên lầu nghỉ ngơi, lại nghe người hầu báo tin, Lạc Hách đã ở ngoài cửa đang chuẩn bị đi vào, Lạc Hướng suy nghĩ một lúc, vốn muốn từ chối không cho Lạc Hách vào, kết quả lại nghe Lạc Hách mở miệng dùng bí mật kia uy hiếp cậu!
“Anh muốn lợi ích thương mại, tôi đều đã cho anh.” Lạc Hướng sai người hầu rời khỏi phòng khách hết, lạnh lùng nhìn Lạc Hách “Sao hả? Vẫn còn muốn nhiều thêm?”
“Đừng tức giận mà bảo bối.” Lạc Hách ngồi ở trên ghế salông, hai chân bắt chéo, thư thái nhìn Lạc Hướng trước mắt “Từ lúc em ngồi lên vị trí của Lạc Bắc Mâu thì không đến tìm tôi nữa, gọi điện thoại em không tiếp, gửi thư tín em không hồi đáp, thế nên lúc này tôi mới phải tự đến đây tìm em.”
“Bớt nói nhảm đi Lạc Hách.” Lạc Hướng vẫn lạnh lùng như cũ “Tôi đã hứa rằng khi tôi trở thành chủ nhân nắm quyền điều hành Lạc gia tộc, tôi sẽ cho anh tất cả những quyền lợi mà anh muốn, hiện tại tôi đã thực hiện, anh cũng nên quên bí mật kia đi, tôi hy vọng anh có thể suy nghĩ kỹ càng một chút, nếu tôi muốn giết người diệt khẩu thì dễ như trở bàn tay!”
“Vậy em cũng nên hiểu rõ, nếu như tôi chết rồi, bí mật về thân thế của Lạc Tần Thiên sẽ bị công bố cho thiên hạ biết, đến lúc đó, có khi Lạc Tần Thiên sẽ phải chôn cùng với tôi đấy! Em cho rằng tôi không dám sao?” Lạc Hách đứng dậy đi tới trước mặt Lạc Hướng, đưa tay vuốt ve khuôn mặt có chút mệt mỏi của Lạc Hướng, trào phúng cười nói “Sao lại tiều tụy như vậy, ha ha, xem ra đêm qua bị Lạc Tần Thiên hành hạ không nhẹ mà, chà chà, thái độ của hắn đối với em xem ra đã thay đổi nhiều đây.”
Lạc Hướng lạnh lùng hất tay Lạc Hách ra “Nói thẳng ra mục đích của anh đi!”
“Mục đích? Tôi làm gì có mục đích nào, tới nơi này, chỉ là bởi vì nhớ em, Lạc Hướng, nếu như tôi nói thích em, thì em tin không?” (Jian: Câu này thằng Nghiêm từng nói với Mạc Mạc, nghe trụy tim hết sức, còn thằng này nói bạn Jian chỉ thấy mắc ói =.=’)
“Tin! Sao tôi lại không tin được! Hiện tại địa vị của tôi cao cao tại thượng, những kẻ muốn lấy lòng tôi có rất nhiều, đó là chuyện quá bình thường!” Lạc Hướng hơi nhún vai khinh bỉ nói.
“Ngươi….” Sắc mặt Lạc Hách trùng xuống, tiếp đó nhanh chóng khôi phục lại khuôn mặt tươi cười “Tôi biết em và Lạc Tần Thiên có thỏa thuận, cũng thừa biết em căn bản không có ý định để Lạc Tần Thiên rời đi, tôi nghĩ rất nhiều, cảm thấy tốt hơn hết vẫn là em nên để hắn đi.”
“Anh lại khuyên tôi thả ca đi? Thực đáng ngạc nhiên!” Lạc Hướng cười gằn “Ca tôi không ở đây, anh còn có cái gì để uy hiếp tôi? Không sợ tôi sẽ để anh lưu lạc đầu đường sao?”
“Thế nên tôi đang thương lượng với em mà.” Lạc Hách nhu cười nói “Em có thể xem tôi là Lạc Tần Thiên, để tôi làm phụ tá cho em giống như Lạc Xuyên làm phụ tá cho Lạc Bắc Mâu, trong cơ thể tôi cũng có một nửa dòng máu chính thống của Lạc gia tộc, để tôi thay thế vị trí của Lạc Tần Thiên là chuyện đương nhiên, hơn nữa tôi lại yêu em, đối với em mãi mãi nói gì nghe nấy, giữa chúng ta đã phát sinh quan hệ nhiều lần như vậy, trở thành người tin tưởng nhất của nhau là chuyện đương nhiên! Tôi đối với em trung khuyển như vậy, Lạc Tần Thiên làm sao có thể so sánh được với tôi?”
“Anh muốn làm trung khuyển của tôi? Lạc Hách, anh uống nhầm thuốc à?!” Lạc Hướng khinh thường nhìn Lạc Hách, trong mũi hừ lạnh một tiếng “Thứ nhất, tôi sẽ không để ca rời khỏi Lạc gia tộc, thứ hai, nếu như anh dám đem chuyện kia tiết lộ ra bên ngoài, anh đừng nghĩ sẽ sống sót, tôi đã chấp nhận lên giường với anh thì anh cũng nên thức thời cho tôi một chút! Cuối cùng, tôi không muốn anh đến đây tìm tôi nữa, nếu như anh muốn thì tôi sẽ đến chỗ anh.”
“Tôi chính là thích em nói những lời dâm đãng nhưng nghe rất nghiêm túc này.” Lạc Hách khẽ cười nói, hai chân hơi mở ra, quay về phía Lạc Hướng “Tôi tốt xấu gì cũng đã đến đây rồi, dù sao cũng phải để tôi thỏa mãn rời đi mới được chứ, biết đêm qua em đã rất mệt rồi nên hiện tại chỉ cần em dùng miệng là được….”
Lạc Hướng sắc mặt âm trầm, không nói một lời quay người chuẩn bị đi lên lầu, Lạc Hách đột nhiên từ trên ghế salong đứng lên, có chút phẫn nộ không khống chế được nắm chặt lấy cổ tay Lạc Hướng.
“Lạc Hướng em đừng ép tôi! Tôi chính là đang rất muốn Lạc Tần Thiên cùng chết với tôi đây!! Tôi ngược lại muốn xem thử xem, ở trong mắt em, tôn nghiêm của em so với tính mạng của Lạc Tần Thiên thì cái nào quan trọng hơn?! Em có thể nghĩ cho kỹ, một khi tôi đem chân tướng công bố ra ngoài, Lạc Tần Thiên tuyệt đối sẽ không thể sống đến ngày thứ hai, tới lúc đó, thử xem một mình chủ nhân Lạc gia tộc như em có thể giữ nổi hắn không!”
Lạc Hướng đột nhiên xoay người lại, hai tay nắm chặt lại, mắt lộ ra sát khí nhìn chằm chằm Lạc Hách, nếu như không phải bởi vì Lạc Hách cảnh cáo rằng sau khi gã chết, bí mật của Lạc Tần Thiên sẽ có người giúp gã công bố thì Lạc Hướng sớm đã cho hắn một phát súng rồi!
“Sau khi kết thúc một lần thì lập tức cút cho tôi….” Lạc Hướng hung tợn nói, đi tới trước mặt Lạc Hách, đầu gối quỳ xuống, kéo khóa quần Lạc Hách xuống, bắt đầu khẩu giao…
(Jian::((((((((((((((((((((((((((((((((((((((((()
“Ừm….” Lạc Hách nắm lấy tóc Lạc Hướng, ngửa đầu thoải mái thở nhẹ “Có thể hưởng thụ được loại phục vụ này, cho dù có bị em giết chết tôi cũng đồng ý a…”
Lạc Hướng căm ghét nhắm mắt lại, chỉ muốn mau mau kết thúc!
Nhưng đến giai đoạn cao trào mãnh liệt nhất thì….
Bộp một tiếng! Cửa phòng khách truyền đến thanh âm chiếc điện thoại di động rơi xuống sàn, Lạc Hướng cả kinh, theo bản năng buông miệng ra, quay người nhìn về phía cửa phòng khách, tiếp đó, huyết dịch toàn thân đều dường như đình chỉ lưu động!
“Ca…. Ca!” Lạc Hướng kinh ngạc nhìn Lạc Tần Thiên đang đứng ở cửa phòng khách, toàn thân đều vô ý thức run rẩy. (Jian: Xong:((((((()
Lạc Hướng liền vội vàng đứng lên, nhanh chóng chạy đến trước mặt Lạc Tần Thiên, không còn là khuôn mặt luôn mang theo nụ cười, giờ khắc này, vẻ mặt Lạc Hướng thất kinh bàng hoàng, vội vội vàng vàng cố gắng giải thích “Ca, không phải như anh nghĩ đâu, em….”
Chát! Một cái bạt tai vang dội trên mặt Lạc Hướng, thân hình nhỏ gầy của Lạc Hướng trực tiếp bị đánh ngã xuống đất!
“Tiện nhân!” Khuôn mặt Lạc Tần Thiên dữ tợn gầm nhẹ, hắn làm sao có thể không mất khống chế, lúc hắn rốt cuộc mấy ngày nay ở chung đã bắt đầu có chút thay đổi cái nhìn với nam nhân này, thì đột nhiên gặp phải cảnh tượng như thế! Vốn tưởng rằng vẻ dâm đãng của Lạc Hướng chỉ là đối với hắn, không nghĩ rằng….
“Ca, anh nghe em giải thích!” Lạc Hướng từ dưới đất bò dậy, ôm lấy người Lạc Tần Thiên, trong thanh âm mang theo tiếng khóc “Em không phải như vậy, xin anh hãy tin em…. em chỉ yêu mình ca thôi, cầu xin anh đừng ghét bỏ em….”
Lạc Tần Thiên đột nhiên bóp lấy cái cổ Lạc Hướng, mắt lộ ra hàn quang “Tôi đương nhiên sẽ không chán ghét cậu, cậu là cái thá gì chứ! Tôi làm sao ở trên người một kẻ như cậu lãng phí tâm tư đi yêu thích hay chán ghét gì, tối nay tôi sẽ chuyển ra ngoài ở, trước khi tôi rời khỏi cái nơi dơ bẩn này thì đừng lượn lờ trước mặt tôi! Tôi sợ sẽ nhịn không được giết chết cậu!”
Nói xong, Lạc Tần Thiên quăng Lạc Hướng bị bóp đến thoi thóp sang một bên, hung tợn trừng mắt nhìn Lạc Hách đang rất thích thú một cái, xoay người, căm giận rời đi!
(Jian: Bà Cáp bà ra đây! Tui bảo đảm không bóp chết bà, bà viết truyện kiểu mợ gì vậy hả????)
|