Độc Nhất Vô Nhị Thịnh Sủng
|
|
Chương 5: Tổng tài lãnh khốc 5 Mỗi người trong lòng đều có bản tính tò mò, Hứa Lạc đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Đôi tay không tự chủ được ở trên bàn phím gõ ra, "Nam Thịnh phố 49 hào G đi." Mấy chữ này vừa gửi đi, bản thân cậu ở thời điểm phản ứng lại, trang web đã thêm một tin tức mới.
Đi hố hóa bách khoa Nam Thịnh phố 49 hào G.
Lục soát đều lục soát ra tới, liền click mở nhìn xem.
Tin tức cơ bản.
Tên: G. Địa điểm: Nam Thịnh phố 49 hào. Thuộc tính: Giải trí, giao hữu, GAY
Giới thiệu cơ bản: Tới cậu liền biết.
...Cứ như vậy không có?
Hứa Lạc đối G đơn giản đi như thế. Mục từ bách khoa tỏ vẻ vô ngữ, thật đúng là thần hố hóa bách khoa.
Nhớ rõ từ GAY ở sách giáo khoa, hình như là cái hình dung từ, ý tứ là vui sướng.
Nhưng là Hứa Lạc không biết chính là sách giáo khoa có chút từ đơn giải thích cũng không hoàn chỉnh.
Cuối cùng xuất phát từ nhiều loại suy xét, Hứa Lạc vẫn là lựa chọn không đi.
Chính là Hứa Lạc không có đi đến đó, nhưng mà cũng quên nhắn lại cho Mục Dương, cho nên ngày hôm sau đi học, cậu nhìn đến bàn học sạch sẽ phóng tới một tờ giấy điểm màu trắng, trong lòng có một tia khẩn trương.
...Không phải là Mục Dương viết cho cậu đi? Cậu chỉ là không có đi còn có quên nhắn tin lại cho y, Mục Dương sẽ không nhỏ mọn như vậy muốn đi tìm cậu ước chiến đi QAQ
Tờ giấy chỉ có một câu, cũng không có ký tên.
"Tôi thích cậu! Hôm nay giữa trưa tôi ở sân thượng chờ cậu."
Ngô, vậy không phải là Mục Dương viết cho cậu.
Mới vừa cao hứng không vài giây, Hứa Lạc mới phát hiện không thích hợp, bạch. Tích mặt lấy thịt. Mắt có thể thấy được tốc độ đỏ lên.
Là có người muốn cùng cậu giao chiến sao?
Chính là tờ giấy chữ viết tuy tinh tế xinh đẹp, nhưng là không khó coi ra tự viết mạnh mẽ hữu lực, tuyệt không phải một nữ hài tử bình thường có thể viết ra.
Quả nhiên là Mục Dương viết cho cậu tìm cậu ước chiến đi, viết thành thông báo tin là vì muốn cho tâm cậu phòng bị rơi chậm lại, sau đó lại xuất kỳ bất ý cho cậu một đòn trí mạng TvT.
Bởi vì nhận định tờ giấy kia là Mục Dương vì lừa cậu đi ước chiến viết, cho nên Hứa Lạc lại một lần không có đi theo lời trong bức thư. Lúc ngủ trưa, Hứa Lạc bị một đầu phi chủ lưu ca khúc đánh thức, mơ mơ màng màng mở mắt ra.
Còn không phải thực thanh tỉnh đầu óc còn ở phun tào trường học cấp thấp thú vị.
Vài phút đi qua, không khí có chút vi diệu.
"Mục Dương đồng học, cậu có chuyện gì sao? Cậu đứng sát tôi quá." Hứa Lạc nhìn Mục Dương gần trong gang tấc không thể không ra tiếng nói, bọn họ đích xác là gần nhau quá.
Mục Dương đôi tay chống bên cạnh bàn Hứa Lạc, toàn bộ thân mình đều hướng về Hứa Lạc, có thể không gần sao?
"Ngày hôm qua vì cái gì không tới?"
"A, tớ ngày hôm qua có việc tới không được, thật là ngượng ngùng."
"Kia như thế nào trở về không nói cho tớ? Cậu không phải là quên mất đi?"
...
Đối với vấn đề Mục Dương hỏi, Hứa Lạc chỉ có thể bất đắc dĩ trả lời, "Đúng thế."
Nghe được Hứa Lạc sau khi trả lời, Mục Dương tuy rằng vẫn cứ đang cười, nhưng là lại làm Hứa Lạc cảm thấy sợ hãi.
...A, không phải thật sự tìm cậu ước chiến đi?! Cậu chính là cọng bún sức chiến đấu bằng 5 a QAQ Cái này thật sự là Hứa Lạc nhận sai.
"Thật sự thực xin lỗi, cái kia tớ có thể làm cái gì bồi thường cậu?" Ngữ khí chân thành mang thêm một quả đôi mắt nhỏ chân thành tha thiết.
Mục Dương hé miệng đang chuẩn bị nói chuyện, nhưng là vừa lúc chuông vào học vang lên, đành phải đem lời chuẩn bị nói nuốt trở về trở lại trên chỗ ngồi ngồi xuống.
So sánh với ở dưới, nghe được chuông vào học Hứa Lạc rõ ràng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hứa Lạc từ nhỏ chính là như vậy, đối người thật cẩn thận, sợ nơi nào làm không được sẽ đắc tội với người khác.
Buổi chiều tiết Toán đầu tiên vô cùng buồn tẻ nhàm chán làm người nghe xong mơ màng sắp ngủ.
Lão sư Toán Học là một đại thúc trung niên hói đầu, lớn lên còn tính thân thiết, tính cách cũng tương đối chọc người yêu thích, cho nên ông ở cao trung, bốn ban vẫn là được các bạn học hoan nghênh.
Đồng học chung quanh đều cường chống tay nghe giảng bài, Hứa Lạc cũng không ngoại lệ, dùng hai tay chống cằm mới miễn cưỡng không có ngủ.
Thời điểm Sấn lão sư xoay người ở bảng đen viết bảng, Mục Dương quay đầu lại, cầm lấy tờ giấy vo tròn hướng phương hướng Hứa Lạc ném xuống, cục giấy vẽ ra một đạo đường cong parabol xinh đẹp sau đó rơi xuống trên bàn Hứa Lạc.
Hứa Lạc bị cục giấy đột nhiên xuất hiện khiến cậu hoảng sợ, nhưng là đáng để ý thức đến ở đi học, chỉ là thân thể sợ tới mức run lên một chút.
Cậu có chút có tật giật mình mở ra tờ giấy.
"Mỗi ngày giữa trưa bồi tớ cùng nhau ăn cơm, coi như bồi thường tớ đi."
Hứa Lạc: *Vẻ mặt bức mộng.*
Này cùng chữ viết ở trong tờ giấy thổ lộ giống nhau như đúc, rõ ràng chính là cùng một người.
Cậu quả nhiên không có đoán sai, Mục Dương là muốn tìm cậu ước chiến QAQ
.Hoàn Chương 05.
Hứa Lạc: Cậu vì sao lại tên là Mục Dương? Là bởi vì cậu thuộc chòm Bạch Dương sao?
Mục Dương:...Không phải.
Hứa Lạc: Vậy chỉ có một nguyên nhân, nhưng cậu không phải mẫu a!
Mục Dương:...Tác giả ra tới chúng ta cùng nhau hảo hảo nói chuyện nhân sinh.
|
Chương 6: Tổng tài lãnh khốc 6 Một bàn lớn đồ ăn chỉ có thịt khiến người giật mình, mỹ vị bị người dường như dùng chiếc đũa chọc đến nát nhừ cho hả giận, tâm tình Hứa Thịnh buồn bực cực độ, cuối cùng dứt khoát đem chiếc đũa ném tới một bên.
Nói cái gì muốn cùng đi học cùng nhau ăn cơm. Người nọ là đồng học của cậu, chẳng lẽ ở trong lòng cậu hắn so với đồng học đều so ra kém hơn sao?
Hứa Thịnh chỉ lo giận dỗi, lại đã quên hắn cùng Hứa Lạc chân chính quen biết bất quá mới hai ngày mà thôi.
Chỉnh bàn đồ ăn Hứa Thịnh xem như không ăn nếm thử một ngụm, đầu bếp nấu cơm cho Hứa Thịnh đã sợ tới mức trong lòng ứa ra mồ hôi lạnh, khuôn mặt đầy u sầu.
Ông sẽ không bị cho cuốn gói đi đi? Thật sự nghĩ tới sẽ phải đi nơi khác làm a! Chính là nghe nói nơi làm gần nhất tìm không dễ a!
...
So sánh với bên này Hứa Thịnh không thoải mái dùng cơm, Hứa Lạc bên kia có vẻ vui sướng nhiều, bởi vì trên bàn tất cả đều là đồ cậu thích ăn OvO
Vui sướng vùi đầu ăn cơm, ăn xong rồi mới bất giác nghĩ đến, Mục Dương sẽ không nghĩ tạm thời dùng mỹ thực tới dụ hoặc cậu, sau đó nhân cơ hội tìm cậu ước chiến đi?!
"Mục Dương, cậu cũng đừng tìm tớ ước chiến." Hứa Lạc vừa nói vừa hướng cửa đi tới, "Tớ chỉ là cái cọng bún sức chiến đấu bằng 5 QAQ" Nói xong liền chạy trốn không còn bóng dáng, lưu lại cho Mục Dương vẻ mặt mê mang.
???
Cái gì ước chiến? Ai tới nói cho y đã xảy ra cái gì?
Mục Dương trong đầu toát ra hai nghi vấn, bỗng dưng "phốc" một tiếng nở nụ cười.
Hứa Lạc cậu quả nhiên thực đáng yêu.
...
Năm nay mùa hè so với năm rồi phá lệ nóng, gió hỗn loạn nhè nhẹ nóng bức. Toàn bộ trời triều phảng phất đều đặt mình bên trong với một cái bếp lò thật lớn.
Nguyên bản hẳn là ngồi ở văn phòng nơi có điều hòa có khí lạnh, nhóm công nhân lúc này cũng không thể không chịu đựng nóng bức, không chỉ có lúc bình thường đãi ngộ công nhân là cái dạng này, ở trên tầng cao cũng là như thế này.
Cũng không phải điều hòa hỏng rồi, cũng không phải đình điện, mà là tổng giám đốc của bọn họ, cũng chính là Hứa Thịnh, mỹ kỳ danh rằng duy trì điện sau đó cắt đứt điều hòa cung cấp điện.
Các công nhân: WTF!
Trong lòng các công nhân đồng thời hiện lên một ý niệm, giống như chuẩn bị sẽ nghỉ làm đi làm ở công ty khác a! Toại tức không hẹn mà cùng đánh mất cái ý niệm này, trừ bỏ tổng tài ngẫu nhiên bên ngoài động kinh, công ty đãi ngộ tốt như vậy biết đi đâu tìm a, ngốc bức mới đi làm ở công ty khác!
Hứa Thịnh trước tiên hạ ban, không có người dám nói cái gì, bởi vì hắn là Boss.
Người cầm nhất bang xì hơi Hứa Thịnh cũng không có nhiều vui vẻ, ngược lại càng phiền.
Đến bãi đỗ xe lấy xe, Hứa Thịnh tâm phiền ý loạn cư nhiên nổi lên ý niệm hút thuốc. Hắn từ lâu đã không còn hút thuốc lá, trong miệng phun ra khói trắng chậm rãi bay lên, che khuất cảm xúc đáy mắt của hắn.
Hút hết điếu thuốc xong một hồi lâu, Hứa Thịnh mới khởi động ô tô.
Mục Dương biết Hứa Lạc hiểu lầm y. Về sau liền lập tức tìm Hứa Lạc giải thích rõ ràng, Hứa Lạc lúc ấy quả thực hận không thể lập tức tìm cái động chui xuống. A a a a, không còn mặt mũi nào để gặp người QAQ
Tuy rằng náo loạn một hồi ô long, nhưng ở lúc sau, Hứa Lạc cùng Mục Dương quan hệ lại gần thêm một bước.
"A Lạc, tớ đưa cậu về nhà nhé."
Đang thu thập đồ vật, Hứa Lạc nghe được thanh âm, lập tức hướng ngọn nguồn thanh âm nhìn lại, chỉ thấy Mục Dương đã thu tốt xong đồ dùng và đang đứng ở trước bàn cậu, lắc đầu cự tuyệt Mục Dương, "Không cần, có người tới đón tớ rồi."
"Được rồi." Tuy rằng trong lòng có chút đáng tiếc, nhưng là đồng thời lại vì Hứa Lạc không có cự tuyệt chính mình đối cậu xưng hô thân mật mà cao hứng.
Chỉ là không biết, người tới đón A Lạc là ai.
Hứa Lạc cùng Mục Dương sóng vai đi tới, Hứa Lạc 1m76 mới đạt tới cằm Mục Dương.
Ăn cái gì lớn lên mà sao cao vậy? Gạo không cần tiền a?
Hứa Lạc rất có oán niệm nghĩ đến.
Dọc theo đường đi đều là Mục Dương đang nói, Hứa Lạc đang nghe, ngẫu nhiên tiếp hai câu, nhưng đối với trong mắt người nào đó thì lại biến thành Hứa Lạc cùng Mục Dương hai người đang nói nói giỡn giỡn cười đùa.
Hứa Lạc đi tới, đột nhiên dừng bước chân, dẫn tới Mục Dương nghi hoặc nghiêng đầu nhìn cậu, mới phát hiện Hứa Lạc cũng là vẻ mặt biểu tình nghi hoặc, nhưng là sự tình cũng chỉ là trong nháy mắt, y liền nghe được Hứa Lạc đối y nói, "Người tới đón tớ đã đến. Hẹn gặp lại."
Mục Dương có chút ngốc lăng đứng ở tại chỗ, nhìn Hứa Lạc một đường chạy chậm đến ngừng ở cổng trường dưới ánh nắng chiếu xuống chiếc xe thể thao phá lệ chói mắt, mở cửa xe ngồi xuống.
Nhìn chằm chằm phương hướng xe thể thao chạy đi, mày nhăn lại, trên mặt nhất quán tươi cười cũng biến mất không thấy, thay thế đích xác thật xưa nay chưa từng có ngưng trọng. Theo y biết, Hứa Lạc chỉ có dì nhỏ. Dì là một người thân, gia đình khá giả. Đây đều là tin tức y tra được, không thể sai. Mà một gia đình khá giả, tuyệt đối mua không nổi chiếc xe phiên bản giới hạn BSJ592 kia.
Rõ ràng vừa mới còn cùng nam nhân kia vừa nói vừa cười, như thế nào hiện tại liền trầm mặc? Không nói chuyện?
Không nói qua tổng tài tiên sinh lần đầu yêu đương đương nhiên không biết loại tình huống này được gọi là ghen, vẫn là đặc biệt nghiêm trọng cái loại này, toàn bộ bình dấm chua đều bị đánh đến nghiêng.
Một người thông minh khi lâm vào bên trong phẫn nộ, chỉ số thông minh cũng đi theo sẽ biến thấp, giống như là tiểu thuyết viết vậy, vai ác thông minh gặp vai chính, chỉ số thông minh liền sẽ cọ rớt đi xuống, sau đó không ngừng tìm đường chết, cuối cùng bị vai chính khai quải giây cặn bã đều không dư thừa.
"Tôi là cái gì của cậu?" Hứa Thịnh đột nhiên hỏi một câu.
"Anh là ưu nhạc mỹ(1) của tôi a." Hứa Lạc thói quen tính tiếp thượng.
(1). Từ này tôi cũng không hiểu rõ lắm, nhưng khi tra ra trên mạng thì đại khái "Ưu Nhạc Mỹ" chính là tên của một loại trà sữa. Trong đoạn quảng cáo của loại trà sữa ấy có một đoạn đối thoại giữa một bạn nam và một bạn nữ như thế này:
Nữ: Em là gì của anh?
Nam: Em là Ưu Nhạc Mỹ của anh.
Nữ: Vậy ra em là trà sữa của anh à?
Nam: Như vậy anh có thể nâng niu em ở trong lòng bàn tay của mình!
"Vì cái gì?"
"Bởi vì như vậy tôi liền có thể đem anh phủng ở lòng bàn tay.(2)"
(2). Nguyên văn toàn bộ đoạn đối thoại này thì chúng ta có thể hiểu sơ qua chính là anh công đang thả thính hoặc là bày tỏ tâm tình hoặc cũng là có ý định trêu chọc bạn thụ. Chỉ tiếc rằng EQ của bạn thụ quá thấp, không khác nào một tên đầu gỗ nên không thể hiểu được ngụ ý sâu xa hơn nữa trong câu đó của anh công.
Kết thúc đối thoại, thu hoạch thêm mị nhãn xem thường, Hứa Thịnh bị giây huyết điều thanh.
Hứa Lạc: Mẹ nó thiểu năng trí tuệ!
Vào lúc ban đêm, Hứa Thịnh ăn năm chén cơm, nhưng đem đầu bếp cao hứng hỏng rồi, mặt đều nhanh cười thành một đóa hoa cúc.
Mà lúc này Hứa Lạc lại tưởng nguyên lai là gạo thật sự không cần tiền mua.
Hứa Lạc vốn là rất sợ Hứa Thịnh, nhưng là sau khi ở chung vài ngày, Hứa Lạc phát hiện, Hứa Thịnh hoàn toàn thuộc dạng thiểu năng trí tuệ.
Nếu Hứa Thịnh biết Hứa Lạc giờ phút này có suy nghĩ này chỉ sợ sẽ lập tức chạy tới đem quyển《 101 loại phương pháp lấy lòng người yêu 》 phá tan thành từng mảnh, trong lòng rít gào nói lấy lòng người yêu tốt đâu? Thế nhưng nhân gia chỉ cảm thấy hắn là dạng thiểu năng trí tuệ.
Cuối cùng Hứa Thịnh vẫn là đem quyển 《101 loại phương pháp lấy lòng người yêu 》 phá tan thành từng mảnh, bởi vì hắn cũng cảm thấy chính mình càng ngày càng giống người thiểu năng trí tuệ.
.Hoàn Chương 06.
|
Chương 7: Tổng tài lãnh khốc 7 Đảo mắt đã là trung tuần tháng năm, thời tiết cũng càng ngày càng nóng bức.
Hứa Lạc buồn rầu cúi đầu, suy nghĩ phiêu đến thật xa.
Bằng hữu cậu rất ít, có thể tính là không có, mà Mục Dương xuất hiện vừa lúc bổ khuyết chỗ trống này cho tới nay.
Chính là Mục Dương bên người luôn là quay chung quanh các loại người, mà cậu lại chỉ có Mục Dương, ý thức được tình huống này, cậu đột nhiên có chút chán ghét Mục Dương, dần dần bắt đầu mọi chuyện lảng tránh Mục Dương.
Có ai nguyện ý cùng người khác chia sẻ hảo bằng hữu đâu? Cũng không phải không có, nhưng người đều là ích kỷ. Nhưng chân chính làm Hứa Lạc quyết định rời xa Mục Dương nguyên nhân lại là cậu phát hiện Mục Dương đối cậu cũng không phải đơn thuần là tình cảm quan hệ bằng hữu bình thường.
Mục Dương đối cậu rất tốt, cậu cho dù có trì độn đến mấy cũng đã nhận ra Mục Dương thích cậu.
Thời gian thi đại học chỉ còn cách hai tháng, nhóm cao trung mỗi ngày đều vội vàng xoát đề, đương nhiên không có thời gian đi ra ngoài chơi.
Hứa Lạc lợi dụng cái lý do tốt này cự tuyệt y, bị cự tuyệt Mục Dương đành phải hậm hực mà về.
Chẳng qua có một ngày, Hứa Lạc bị Mục Dương lôi kéo lên sân thượng. Hứa Lạc tự nhiên là không nghĩ sẽ đi, nhưng bất đắc dĩ Mục Dương sức lực quá lớn, Hứa Lạc về điểm này phản kháng lực lượng quả thực có thể xem nhẹ bất kể.
Tới sân thượng rồi, Mục Dương cũng không có buông ra tay Hứa Lạc, ngược lại lại chặt chẽ bắt lấy.
Nhận thấy được Hứa Lạc tránh y, tuy rằng không biết là bởi vì nguyên nhân gì, Mục Dương sốt ruột nghĩ biện pháp bổ cứu, chính là Hứa Lạc không chút nào cho y cơ hội.
Vì cái gì không có lý do gì liền xa cách y? Ít nhất phải có nguyên nhân gì đó chứ.
Hứa Lạc mặt vô biểu tình nhìn Mục Dương, một chút cũng không giống ngày đó bộ dáng nhát gan, nhưng thân thể lại run nhè nhẹ vẫn là bán đứng cậu đang bất an cùng sợ hãi.
"A Lạc, tớ thích cậu."
Mục Dương lôi kéo tay Hứa Lạc, trong mắt tràn ngập hi vọng nhìn Hứa Lạc, lại không có nhận thấy được một người đột nhiên xuất hiện ở phía sau y.
Vốn dĩ định dùng thủ đoạn lôi kéo cái tay kia của Hứa Lạc bị người dùng lực nắm, tay y lại trong nháy mắt liền không có sức lực buông ra Hứa Lạc.
Làn da tiểu mạch sắc thanh một khối to, mà làm cho hết thảy đầu sỏ gây tội, ôm cậu thông báo với đối tượng, không đợi cậu nói chuyện, người đối diện liền bắt đầu liên tiếp đặt câu hỏi.
"Vị đồng học này, là thích bảo bối của tôi sao?" Đôi mắt đen không mang theo một tia cảm xúc trong lúc vô tình đảo qua y, khiến cho Mục Dương cảm nhận được một trận áp lực, trên trán không ngừng toát ra mồ hôi lạnh, nhưng y vẫn là đứng vững áp lực trả lời nói: "Là tôi."
"Ha hả, cậu chỉ là học sinh cao trung, cậu rất được học sinh hoan nghênh, thì thế nào? Trường học này cũng là tôi đầu tư. Cha cậu là tổng tài công ty WJ thì thế nào? Nhưng công ty kia Boss chân chính là tôi. Đây đều không quan trọng, quan trọng là bảo bối nhà tôi cũng không thích cậu."
...Mục Dương có chút đã chịu đả kích đứng ở một bên, không có phản bác, lại nghe đến người nọ đến không đâu vào đâu.
"Bảo bối, con thích rau hay là thích ba ba?"
"Ba ba."
"Bảo bối, con thích ăn cá hay là ăn ba ba?"
"Ba ba."
"Bảo bối, con cảm thấy con thích thao y hay là thao ba ba?"
???
Hứa Lạc có chút mộng bức nhưng vẫn là với Hứa Thịnh dâm uy, nói ra đáp án hắn muốn, "Ba ba." Mục Dương: WTF!
Tuy rằng rất không phục, nhưng là hiện tại y thật sự quá yếu, đành phải phát động thần công trừng mắt, hung hăng trừng mắt nhìn Hứa Thịnh liếc mắt một cái. Mà Hứa Thịnh nhìn Mục Dương liền cảm thấy mình nhìn một người thiểu năng trí tuệ đang nhảy nhót.
"Tôi nhất định sẽ đoạt lại A Lạc!" Thời điểm nói lời này Mục Dương rất muốn nỗ lực công tác đi lên đỉnh cao nhân sinh sau đó bộ dáng nghênh thú bạch phú mỹ, nhưng kỳ thật cũng không trứng dùng, Hứa Thịnh sẽ không làm hết thảy phát sinh, chỉ biết đem y trưởng thành lên phía trước bóp chết từ trong trứng nước.
Cùng Hứa Thịnh đối diện không bao lâu, Mục Dương liền chạy trối chết.
Giải quyết Mục Dương, Hứa Thịnh cúi đầu ở trán Hứa Lạc rơi xuống một nụ hôn.
"Bảo bối vừa mới nói thích ba ba, phải không?"
Đối mặt vấn đề của Hứa Thịnh, Hứa Lạc rất muốn trả lời không phải, nhưng là Hứa Thịnh thật đáng sợ, hảo tưởng niệm cái bộ dạng thiểu năng trí tuệ kia, cậu không nên ghét bỏ Hứa Thịnh thiểu năng trí tuệ QAQ Hứa Thịnh thiểu năng trí tuệ anh mau trở lại a!
...
Hứa Lạc gần nhất thực ưu thương, bởi vì cậu phát hiện dì nhỏ thật sự đem cậu bán, vẫn là bán cho một lão nam nhân kiêm lão bà.
Nói làm con trai tốt đâu? Eo cậu hảo toang QAQ
Người kia dùng cặp chân dài kẹp eo cậu, giam cầm cậu bắt đầu hành động, một lần lại một lần hướng cậu muốn. Cứ cho rằng người nọ vẫn là một khuôn mặt lạnh lùng, nhưng lại luôn là một bộ dáng muốn đem cậu hủy đi tư thế ăn nhập bụng.
Hứa Thịnh làm người lạnh nhạt, ngày thường trên mặt chỉ hận không thể viết lên bốn chữ người sống chớ gần, lại có được diện mạo tuấn mỹ, thêm vào đó lại có được mấy công ty niêm yết nhiều kim tuổi trẻ tổng tài, cho nên muốn kết thân với hắn cả trai lẫn gái vẫn là nối liền không dứt.
Vô số soái ca mỹ nữ đều bị cự chi ngoài cửa, tại ngoại giới về Hứa Thịnh không cử nghe đồn càng diễn càng liệt, Hứa Thịnh lại đột nhiên tuyên bố hắn cùng Hứa Lạc đính hôn, dẫn tới ngoại giới một mảnh ồ lên.
Mọi người đều không có từ việc tổng tài lãnh khốc đã đính hôn trong hiện thực phản ứng lại, Hứa Thịnh đã cùng Hứa Lạc đi H quốc lãnh giấy kết hôn.
Năm ấy Hứa Thịnh 34 tuổi, Hứa Lạc 17 tuổi.
.Chính Văn Hoàn.
|
Chương 8: Phiên ngoại 1 Nghe đồn vợ chồng Hứa thị đối Hứa Thịnh từ nhỏ phi thường nghiêm khắc, cho nên Hứa Thịnh mới có thành tựu lớn như vậy như ngày hôm nay. Nhưng sự thật lại là Hứa Thịnh không được vợ chồng Hứa thị thích, hơn nữa vợ chồng Hứa thị đối Hứa Thịnh thái độ thậm chí coi như là chán ghét.
Thời thơ ấu của Hứa Thịnh chỉ có thái độ lạnh nhạt của cha mẹ, ánh mắt chán ghét, cùng với đối đãi Hứa Nghịch biểu hiện rõ đãi ngộ khác biệt. Hứa Thịnh chưa bao giờ để ý chuyện đó, hắn chỉ là đứng ở một bên dùng hai mắt lạnh nhạt nhìn chăm chú vào hết thảy.
Bất quá có một ngày anh trai hắn lại tìm đường chết, vợ chồng Hứa thị không thể không đến đem cục diện rối rắm ném cho hắn. Mãi cho đến khi Hứa Thịnh đem cục diện rối rắm thu thập tốt, vợ chồng Hứa thị mới đối hắn thoáng đổi mới, thái độ tốt một ít.
Nhưng là thực bất hạnh chính là, Hứa Nghịch lần này thật sự đem chính mình tìm đường chết.
Biết được Hứa Nghịch tử vong, rõ ràng biết không quan hệ gì đến Hứa Thịnh, vợ chồng Hứa thị lại vẫn là kính quái Hứa Thịnh, sau lại đem công ty ném cho hắn liền xuất ngoại giải sầu. Lâu sau vẫn luôn không có về nước, cũng không có tin tức, thẳng đến từ cục cảnh sát truyền đến tin vợ chồng Hứa thị chết.
Ngoại giới không ít người cảm thấy là Hứa Thịnh làm, nhưng mà Hứa Nghịch cùng vợ chồng Hứa thị chết thật sự cùng hắn không có bất luận quan hệ gì, phải biết rằng nếu là hắn làm, hắn sẽ làm sạch sẽ, làm sao có thể để lại trăm ngàn chỗ hở như vậy.
Hứa Nghịch bởi vì quá phong lưu nơi chốn lưu tình, cho nên cuối cùng đem chính mình tìm đường chết. Chính là hắn lại cảm thấy may mắn, bởi vì đúng là Hứa Nghịch phong lưu, cho nên mới có Hứa Lạc. ...
Nhiều năm về sau, Hứa Lạc đột nhiên hỏi Hứa Thịnh một vấn đề: “Thời điểm đi học vẫn luôn có người theo dõi tôi, biến thái không phải là anh đi.”
Hứa Thịnh sửng sốt một chút, hắn tự nhận là mình che giấu rất khá, bất quá Hứa Lạc làm sao lại biết được?
Đúng vậy. Đi lên đỉnh cao nhân sinh, Hứa tổng tài lại lần nữa gặp gỡ Hứa Lạc, vì thế sau này liền từ đó mà mở ra nhân sinh si hán của hắn.
.Hoàn Phiên Ngoại 01.
|
Chương 9: Phiên ngoại 2 Ngoại giới đối Hứa Thịnh đánh giá là kim lãnh khốc tổng tài, cho dù đã kết hôn, lại vẫn là người được bình chọn nhiều nhất trong top 10 người đàn ông hoàng kim được nhiều người muốn lấy làm chồng nhất ở bảng xếp hạng Trung Quốc. Nhưng chỉ có Hứa Lạc mới biết được hắn là có bao nhiêu không bằng cầm thú.
Giống như là hôm nay Hứa Thịnh đi ra ngoài xã giao, Hứa Lạc một người sớm đi vào giấc ngủ, cậu thực may mắn đêm nay không cần phải chịu Hứa Thịnh áp bức.
Đêm đã khuya, Hứa Lạc cũng tiến vào mộng đẹp, lại ngoài ý muốn làm một giấc mộng, vẫn là ác mộng.
Cậu mơ thấy cậu và hắn cùng làm chuyện đó, hắn bất mãn động trước, cậu phản kháng nhưng cuối cùng lại vẫn là bị thứ đáng sợ trong hắc động cắn nuốt.
Mơ mơ màng màng mở mắt ra, phía dưới tiểu kê kê cảm giác ướt át, làm Hứa Lạc nháy mắt tiến vào trạng thái cảnh giới, bọc chăn súc thành một đống.
"Bật đèn." Thanh âm Hứa Lạc khi tỉnh ngủ còn có chút khàn khàn, lại phá lệ mê người. Đôi mắt lập tức không thể thích ứng ánh sáng sáng ngời, híp mắt chờ đôi mắt lúc sau chậm rãi thích ứng, mới mở mắt ra trừng mắt người nào đó đứng ở bên mép giường.
Hứa Thịnh ăn mặc chỉnh tề, chỉ là khóe môi treo lên chất lỏng màu trắng rất khả nghi đã thành công bán đứng hắn.
Mắt thấy Hứa Thịnh đi bước một đã đi tới, Hứa Lạc vội vàng hướng hắn vẫy vẫy tay làm một cái động tác cấm, "Hôm nay cuối tuần!" "Bảo bối, hiện tại đã qua 12 giờ." Vươn tay nhìn nhìn đồng hồ. "7 giờ nha."
Hứa Thịnh tâm tình vui sướng đem Hứa Lạc từ trong chăn lấy ra.
...
Hứa Lạc: Vẻ mặt mộng bức + chết không còn gì để luyến tiếc.
《Tắt đèn》
.Hoàn Phiên Ngoại 02.
|