YunJae ( Truyện Gay 21+ )
|
|
"Joongie, em đặt tên cho cục cưng của chúng ta đi!” Jung Yunho ôn nhu sờ đầu hắn, cười nói. “Để tôi đặt tên sao?” Joongie có chútkinh ngạc nhìn cha kế. Hắn cho là têncủa tiểu bảo bảo sẽ do cha kế đặt. Jung Yunho gật đầu, vốn là y đã chuẩn bị kĩ lưỡng cho cục cưng khi mới sinh ra, ngay cả tên cũng đã nghĩ kỹ. Nhưng là y muốn khiến cho con riêng vui một chút! Y biết giới tính đặc biệt của cục cưng khiến cho Joongie vô cùng đau khổ cho nên y quyết định tên của cục cưng để cho Joongie đặt…. Joongie cúi đầu nhìn đứa trẻ mới vừa rồi còn đang khóc trong ngực mình, nhưng bây giờ đã nhìn mình cười khanh khách. Hắn cúi đầu hôn lên trán nó: “Vậy kêu nó là Yunjoong đi!” Sinh mệnh nho nhỏ, như vậy thật khả ái! Hắn sẽ dùng toàn lực để bảo vệ tiểu sinh mạng này. Khiến cho nó lớn lên giống như bao đứa trẻ bình thường khác, làm cho cuộc sống của nó hạnh phúc hơn bọn họ…. “Jung Yunjoong, cái tên này không tệ!" Jung Yunho lập tức mỉm cười, đồng ý. "Đúng a! Tên Jung Yunjoong này thậtsự không tệ, rất đáng yêu! Joongie đặt tên thật hay!” Park Yoochun và Junsu cũng vỗ tay khen ngợi. Joongie lộ ra nụ cười thản nhiên. Thật tốt quá, tất cả mọi người đều thích cái tên này! Ngẩng đầu lên, chạm phải ánh mắt ấm áp, Joongie mỉm cười. Cả nhà ba người bọn họ nhất định sẽ vô cùng hạnh phúc, bởi vì hắn tin tưởng ba ba nhất định sẽ bảo vệ hắn và cục cưng. Hắn cái gì cũng không cần lo lắng. . . . . Chương 48 Bên ngoài đang là giữa trưa, ánh nắng chói chang, mặt trời rực rỡ nhưng trong phòng ngủ bởi vì bị rèm cửa sổ che kín nên hoàn toàn không có ánh sáng lọt vào. Trong phòng tôi tối truyền ra tiếng rên rỉ kiều mị mê người…. "A a... Không nên... A a a... Nga nha. . .. . Đừng nữa làm. . . . ưm a a. . . . . Phía dưới bị ông làm đến phát sưng rồi….nga nha…. A a. . . . . Thật không cần. . . ." Thanh âm dễ nghe, động lòng người.Tiếng gào thét cầu khẩn vừa thoải mái vừa thống khổ làm cho người tacảm thấy kì quái, nhịn không được tò mò xem chủ nhân của âm thanh đó đến tột cùng là đang làm chuyện gì? Nhưng bởi vì ánh sáng quá mờ căn bản không thấy rõ cũng nhìn không được chủ nhân của âm thanh đó bộ dáng gầy béo thế nào. Bất quá nghe tiếng thiên kiều bá mị như thế chắc bộ dáng của chủ nhân khẳng định cũng là mê đảo chúng sinh…..Cùng với tiếng rên rỉ là tiếng thở dốc và tiếng va chạm sắc tình giữa hai thân thể. "YAA.A.A.. Nha. . . . . A a. . . . . đâm chết tôi….. . Ô ưm. . . . . Phía dưới thật ẩm ướt, . A a. . . . . Không được. .. . . A a a. . . . . Muốn ra. . . . A a... Ba ba,muốn ra…. A a a. . . . ." Sau đó là một tiếng thét chói tai, tiếng rên rỉ kiều mị đến phệ cốt như muốn hút lấy linh hồn người ta rốt cuộc cũng ngưng. Sau đó trong nhà sáng đèn, chiếc đèn đầu giường được bật lên….
#267 | Người Đăng : NickiMinaj - kenhtruyen.com
Ánh đèn vàng hắt xuống, có thể thấyrõ hai người nằm trên giường lớn. Hai người đều là trần truồng không mặc quần áo, ôm nhau vô cùng thân mật, tư thế cũng vô cùng….mập mờ.Trong phòng thậm chí còn có thể ngửi thấy mùi hương tục tĩu. "Joongie, làm tiếp lần nữa đi! Tôi còn chưa đủ, tôi còn muốn làm tiếp một lần nữa..." Người đàn ông thoạtnhìn độ tuổi trung niên, tóc đã lốm đốm hoa râm nhưng nét mặt vẫn rấttuấn tú. "Không, Yunjoong rất nhanh sẽ tan học về nhà. Cẩn thận bị hắn thấy! Mau dậy đi….” Khuôn mặt thanh lệ tuyệt luân cùng với giọng nói vô cùng dễ nghe. Quá mức mĩ lệ làm cho người ta nhịn không được phải thở dài, tạo hóa thật thần kì! "Không cần lo Yunjoong, chúng ta làm tiếp một lần nữa đi! Đã một tuần em không có làm với tôi, chỉ làm có một lần thôi sao mà đủ!” JungYunho ai oán bất mãn lầm bầm, ôn như lau từng giọt mồ hôi trên trán người yêu. Tinh thần của mình vẫn còn rất tốt, làm thêm mười lần nữa cũng không vấn đề gì! “Tuần này không biết tại sao Yunjoong lại muốn ngủ chung với tôi. Tôi cũng hết cách! Thật không thể làm tiếp nữa, Yunjoong sắp về nhà rồi. Chúng ta phải nhanh chóng chuẩn bị bữa trưa mới được…” Kim Jaejoong ngượng ngùng trả lời. Hắn biết y nhịn rất cực khổ, tuần này quảthật ủy khuất cho y. Nhưng ai kêu Yunjoong đột nhiên muốn ngủ chung với hắn. Hắn lại không thể cự tuyệt Yunjoong…. "Không! Joongie, bảo bối nhi tử của ba ba, van em! Em phải thương ba ba chứ, để ba ba làm một lần nữa đi. Ba ba hứa với em sẽ làm rất mau….” Jung Yunho lắc đầu, đáng thương cầu khẩn. Chỉ có một đứa con độc nhất là Yunjoong nên hết lần này tới lần khác Joongie đều chiều theo Yunjoong. Đúng là có con rồi quên mất lão công. Y thật quá bi thảm, bị Joongie vứt bỏ! Kể từ khi Yunjoong ra đời, y thường xuyên bị Joongie vắng vẻ, thật không cam lòng a. . . . "Đừng như vậy, xế chiều chờ Yunjoong lên lớp rồi tôi sẽ để cho ông làm tiếp, thế có được không? Bây giờ ngoan đi, nhanh làm bữa trưa….Ba ba, năn nỉ….” Kim Jaejoongôn nhu dụ dỗ nói. Thật sự không còncách nào khác, chỉ có thể ngượng ngùng chủ động hôn y, ánh mắt thoáng lên vẻ lo lắng. Nếu không nhanh một chút, Yunjoong thật sẽ trở về…. Jung Yunho thật sự nhịn lâu quá rồi, cho dù Joongie có làm nũng thì y cũng không đồng ý, vừa định lắc đầucự tuyệt; chuẩn bị bá vương ngạnh thượng cung thì đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa: "Ba ba, mụ mụ, hai người có trong đó không?” "Hỏng bét, Yunjoong đã về!” Kim Jaejoong lập tức kinh hoảng, đẩy chakế ra, nhanh chóng nhảy xuống giường, mặc quần áo tử tế đi ra mở cửa.
|
Jung Yunho khẽ nguyền rủa một tiếng, bất đắc dĩ cũng đứng dậy mặc quần áo tử tế, trong lòng áo não nghĩ "Yunjoong sao lại về nhanh như thế chứ? Hắn về trễ thêm mười phút nữa thì y có thể tranh thủ thời gian làm tiếp được một lần nữa…. “Yunjoong tan học về rồi à!” Kim Jaejoong mở cửa, nhìn con mình mặc đồng phục trung học, lớn lên cao xấp xỉ mình, lại còn xinh đẹp giống như thiên sứ, ôn nhu mỉm cười. "Ừ! Mụ mụ, con đã về!” Jung Yunjoong lộ ra nụ cười ngọt ngào. Hắn lớn lên phi thường giống Kim Jaejoong, hai mẫu tử quả thực giốngnhư khuôn đúc, ngay cả tính cách cũng rất giống nhau. Chẳng qua là Jung Yunjoong lúc còn bé đều được Jung Yunho và Kim Jaejoong cưng chiều nên tính cách lạc quan hơn so với Kim Jaejoong! "Ba ba, mụ mụ, ban ngày hai người ở trong phòng ngủ kéo rèm cửa sổ kín mít làm gì a?” Jung Yunjoong nhìn vào căn phòng tối mờ, chân mày cau lại, nghi ngờ hỏi. "Chúng ta. . . . . Chúng ta không có làm gì hết! Yunjoong, thật xin lỗi, chúng ta còn chưa chuẩn bị bữa trưacho con. Để mụ mụ đi nấu cơm, con ra phòng khách nghỉ ngơi chút đi….” Kim Jaejoong lập tức xấu hổ, đỏ mặt, lập tức lảng sang chuyện khác,quay đầu lại, âm thầm liếc cha kế một cái. Cũng tại y làm hại, mắc cở chết được! "Mụ mụ, không sao! Con…con thật racó dẫn theo bạn về nhà chơi, muốn gặp ba ba và mụ mụ!” Jung Yunjoong lắc đầu, nhìn xẹt qua ba bavà mụ mụ. Khuôn mặt tinh tế, hoàn mỹ đột nhiên ửng đỏ. Jung Yunho và Kim Jaejoong lập tức liếc mắt nhìn nhau, cũng phát hiện racon mình không bình thường. Bởi vì tính hướng nội nên Yunjoong chưa bao giờ dẫn bạn về nhà. Hôm nay hắn đột nhiên mang theo hai người bạn về nhà. Thực kì quái! Lại nhìn tớivẻ mặt xấu hổ của hắn, bạn này chắc không phải bạn bè bình thường…. Jung Yunho đi tới trước mặt Yunjoong: “Yunjoong, là bạn bè gì?” "Ba ba, là hai anh lớp trên của con. Bình thường ở trường hai người họ rất quan tâm, chiếu cố đến con!” Jung Yunjoong không biết cha nghi ngờ, thành thật trả lời. “Thì ra là vậy! Ba ba và mụ mụ phải hảo hảo cám ơn bọn họ mới được!” Jung Yunho mỉm cười với con trai, nháy mắt với Joongie một cái. Kim Jaejoong hiểu ý gật đầu, bọn họ phải trước nhìn xem hai anh bạn lớptrên của Yunjoong thế nào, đối với Yunjoong có hại hay không, có nên cho bọn họ tiếp xúc với Yunjoong nữa hay không! Bởi vì thân thể đặc biệt của Yunjoong nên hắn và cha kế vẫn vô cùng lo lắng cho Yunjoong. Luôn bảo vệ nó thật tốt, hi vọng nó không bị bất cứ kẻ nào thương tổn... Jung Yunho và Kim Jaejoong đi theo Yunjoong xuống lầu. Vừa bước vào phòng khách liền thấy hai chàng trai vô cùng chói mắt, đẹp trai, cao lớn, một thân quý khí. Cặp song sinh mặcđồng phục giống như Yunjoong ngồitrên ghế sa lon. Người sáng suốt vừanhìn liền biết bọn họ không phải là vật trong ao, cặp sinh đôi khí chất bất phàm này lại là hai bạn lớp trên của con mình!
#269 | Người Đăng : NickiMinaj - kenhtruyen.com
"Minhae ca, Minhee ca, hai vị này là…” Jung Yunjoong nhìn hai vương tử mỹ thiếu niên, ánh mắt thoáng vẻ ngượng ngùng, mở miệng ra định giới Kwon ba ba và mụ mụ của mình. Nhưng mới nói được một nửa đã bị cắt đứt. "Chúng ta biết, vị này khẳng định là a di rồi! A di nhĩ hảo. Jung a di, con làKwon Minhae! A di thật xinh đẹp, hơn nữa lại còn rất trẻ….” Mỹ thiếu niên với một đầu tóc dài, đeo vòng tai lục bảo thạch vội vàng đứng lên đối với Kim Jaejoong nho nhã lễ độ, cúi đầu mỉm cười nói. Mỹ thiếu niên toát lênvẻ phong độ thân sĩ làm người ta không khỏi sinh lòng hảo cảm. "Đúng a! A di so với mụ mụ con còn trẻ hơn, nhìn cứ tưởng là tỉ tỉ của Yunjoong! Jung a di, nhĩ hảo! Con là Kwon Minhee….” Mỹ thiếu niên tóc ngắn đeo vòng tai ngọc bích cũng đứng lên hướng Kim Jaejoong hành lễ cười nói. "Cảm ơn hai con!” Hai gò má Kim Jaejoong phiếm hồng. Đã sắp ba mươi tuổi, Kim Jaejoong vẫn giống như khi còn bé, luôn cảm thấy ngượng ngùng xấu hổ. "Vị này nhất định là gia gia của Yunjoong! Gia gia, nhĩ hảo!” Minhee xoay người nhìn Yunho, lễ phép cúi đầu, nhiệt tình cười nói. Vừa mới nãy bị Minhae đoạt trước, lần này không thể lại bị Minhae giành trước. Hắn nhất định phải lưu lại ấn tượng tốt với người nhà của Yunjoong! Jung Yunho nghe xong, lập tức sửng sốt, trên trán gân xanh nổi đầy. Gia gia? Y không có nghe lầm chứ? Kim Jaejoong và Jung Yunjoong cũngnhất thời ngây người, kinh ngạc nhìn Minhee. Không nghĩ tới hắn thếnhưng lại kêu Jung Yunho là gia gia! Lần này hỏng bét…. "Minhee ca, gọi sai rồi! Người này không phải là gia gia của tôi. Y là ba ba của tôi…” Jung Yunjoong lo lắng nói với Minhee nhưng đã chậm. JungYunho đã sinh khí, hơn nữa cơn tức này thật không nhẹ. "Tiểu tử thúi, cậu nói ai là gia gia củaYunjoong? Bộ tôi già đến vậy sao?” Jung Yunho nổi giận quát Minhee, sắp bị làm tức trào máu rồi! Khó trách Jung Yunho lại giận như vậy! Tuổi tác là chuyện y để ý nhất trong nhưng năm gần đây. Nhìn thấy mình càng ngày càng già, tóc cũng bắt đầu bạc trong khi đó Kim Jaejoong vẫn còn rất trẻ, vẫn chưa tới ba mươi tuổi. Đời người đáng trân trọng nhất chính là năm tháng! Trước kia y hoàn toàn không thèm để ý tới việc chênh lệch tuổi tác, nhưng nay đó đã trở thành nỗi đau trong lòng Jung Yunho. Già hơn Kim Jaejoong là chuyện thực khiến cho y vô cùng kinh hoảng và tự ti. Y sợ nhất là người khác nói mình già. Hôm nay thậm chí có người thăng chức cho mình là gia gia. Điều này thực khiến y muốn nổi điên! “Thì ra là thúc thúc! Thúc thúc, thật xin lỗi! Con không phải cố ý. . . . Thúc thúc, xin tha lỗi cho con. . . ." Kwon Minhee không nghĩ mình thế nhưng lại đoán sai. Đại lão đầu tử trước mặt thế nhưng lại là ba ba của Yunjoong, lần này xong đời rồi! Nhưng chuyện này cũng không thể trách hắn, nào ai biết ba ba Yunjoong lại già như vậy a, kém xa lão đầu tử trong nhà mình….
|
"Jung thúc thúc, thật thật xin lỗi, đệ đệ con nhất thời nói sai. Xin thúc thúc tha lỗi cho!” Kwon Minhae phong độ, thành thật nhận lỗi. Tronglòng thầm mắng: Minhee, đồ con lợnnày, lần đầu tiên ra mắt người nhà Yunjoong lại chọc cho ba ba Yunjoong tức giận đến vậy! Muốn hắn phải làm sao nói chuyện kia với nhà Yunjoong đây a! “Hai anh lập tức cút ra ngoài cho tôi. Vĩnh viễn đừng để cho tôi gặp lại haianh….” Lửa giận bừng bừng khiến Jung Yunho khí bạo rồi. Hoàn toàn không để ý tới lời xin lỗi của bọn họ,hung hăng đuổi bọn họ ra ngoài, cũng không quản xem bọn họ là bạn học khỉ gió gì của con trai. "Thúc thúc, người đừng như vậy, chúng tôi….” Hai huynh đệ Kwon.co lo lắng cầu khẩn nói. Nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng thì Jung Yunho đã mặt mày xám xịt đuổi bọn họ ra khỏi cửa. "Ba ba, xin đừng nóng giận. Minhee ca không phải cố ý, xin ba ba nghe bọn họ giải thích….” Jung Yunjoong gấp tới độ sắp khóc, kéo tay ba ba liều mạng khẩn cầu. “Hai tiểu tử thúi các ngươi nghe cho kĩ, tôi cảnh báo các cậu sau này không được bén mảng đến gần Yunjoong nhà chúng tôi. Nếu không đừng trách tôi không khách khí….” Jung Yunho đẩy con ra, chỉ vào cặp sinh đôi nổi giận mắng, nói xong lãnh khốc đóng cửa nhốt hai huynh đệ Kwon.co bên ngoài. "Minhae ca, Minhee ca. . . . ." Jung Yunjoong thương tâm khóc nói, muốn mở cửa đi ra ngoài, lại bị phụ thân ngăn trở. "Không cho phép đi ra ngoài, con cũng nghe kỹ! Không được phép tới gần cặp sinh đôi đó!” Jung Yunho bắtlấy tay con, lạnh giọng ra lệnh. “Con không muốn. Con phải đi tìm Minhae ca cùng Minhee ca, ba ba buông. . . ." Jung Yunjoong lắc đầu. Hắn vạn lần cũng không ngờ chuyện lại thành ra nông nổi như vậy. Minhae ca và Minhee ca mới vừa ra mắt đã bị ba ba chán ghét. Minhae cacòn chưa nói cho ba ba biết chuyện của hai người bọn họ! Thế này thì phải làm sao cho phải?” “Yunjoong nghe lời đi! Hai huynh đệ kia vừa nhìn là biết không phải là thứ tốt lành gì. Không cho phép con chơi với hai huynh đệ vô liêm sỉ đó nữa, nếu không con cũng đừng gọi ta là cha….” Jung Yunho càng thêm tức giận, Yunjoong lúc nhỏ rất ngoan, cho dù mình nói gì thì nó cũng sẽ gật đầu nghe theo. Chưa baogiờ ngang bướng giống như bây giờ, nhất định là do hai tên tiểu tử thúi đó làm hại…. Chương 49 "Mụ mụ. . . . ." Jung Yunjoong biết tính tình của cha. Không thể làm gì khác hơn là hướng mụ mụ xin viện trợ. Cha lúc nào cũng nghe theo mụ mụ. Kim Jaejoong bị hù cho choáng váng lúc này mới lấy lại tinh thần, vừa định nói giúp con thì Jung Yunho đã giành nói trước: "Joongie, không cho em nói giúp Yunjoong! Tôi làm như vậy đều là vì tốt cho Yunjoong. Em cũng thấy đó hai anh em kia thậtquá ghê tởm, thế nhưng lại kêu tôi là gia gia, gia….” Nhắc tới chuyện này, y lại giận đến phổi cũng sắp nổ tung, hận không thể đánh chết hai anh em kia….
|
"Ba ba, Minhee ca cũng đã nói xin lỗi rồi mà. Ba làm gì mà giận dai thế? Ba ba thật hẹp hòi, không phải chỉ kêu có mấy tiếng gia gia thôi sao! Cócái gì quá đáng đâu chứ….” Jung Yunjoong kêu lên. Ba ba thật là quá đáng sao lại đối với Minhae ca và Minhee ca như vậy. Bọn họ thế nhưng là người mà hắn thích nhất! "Phản rồi, thật sự phản rồi! Con sao lại dám nói giúp cho bọn chúng. Bọn họ rốt cuộc là gì của con? Thế nhưng lại giúp bọn họ mà lại không giúp ba ba?” Jung Yunho quát lên như sấm, giận đến sắp bốc khói. Yunjoong thế nhưng lại mắng mình hẹp hòi? Ghê tởm! Thật sự quá ghê tởm! Cũng là do cặp song sinh kia làm hại…. "Bọn họ. . . . . Minhae ca là người yêu của con….Con….thật lâu trước đây đãlà người của anh ấy. Hôm nay Minhae ca tới với người thâm là tới cầu hôn với hai người!” Jung Yunjoong cũng tức giận, lớn mật nói. Jung Yunjoong không chỉ di truyền tính thiện lương và khả ái của Kim Jaejoong, hắn cũng được di truyền tính tình siêu bướng bỉnh củaKim Jaejoong. Chỉ cần tức giận là sẽ lập tức biến thành một người khác, trở nên siêu cấp to gan, quật cường! “Con nói gì?” Nghe xong, Jung Yunhovà Kim Jaejoong hai người cũng sợ ngây người, trăm miệng một lời hét lớn. “Con nói Minhae ca là người yêu của con. Con rất yêu thương Minhae. Chúng con chuẩn bị kết hôn…” Jung Yunjoong bất chấp tất cả, lớn tiếng trả lời Jung Yunho và Kim Jaejoong cũng hoài nghi bản thân bọn họ có nghe lầm hay không? Những điều như vậylà từ chính miệng con trai cưng nói. Đứa con bảo bối của bọn họ có bạn trai, Quan trọng nhất chính là nó đã lên giường với người ta, trở thành người của người ta, lại còn chuẩn bị kết hôn? “Ba không cho phép!" Jung Yunho rống lớn nói. Hoang đường, thật quáhoang đường! Yunjoong lập gia đình, hơn nữa còn là đồng thời gả cho tên tiểu tử thúi có đứa em hỗn xược được. Nhất định là nhầm lẫn chỗ nào rồi! Kim Jaejoong thì vẫn ngây ngốc nhìncon trai, cảm thấy thái dương đau quá. Tin này quả thực là đả kích quá lớn, hắn căn bản không chịu nỗi! Contrai bình thường của cậu so với cậu lại còn to gan hơn, thế nhưng cùng với nam nhân….. Thượng Đế a! Chuyện này nhất định là đang nằm mơ, đây không phải là sự thật. . . . . "Nhưng là con thích Minhae. Hơn nữa….hơn nữa con đã có thai….” Jung Yunjoong dũng cảm đối diện với cơn tức giận của cha. Lần này Minhae ca chính là đến cầu hôn với cha mẹ, nói hắn đã mang thai, hai người bọn họ kết hôn. Nhưng khôngnghĩ tới kế hoạch lại nửa đường gãycánh!
#272 | Người Đăng : NickiMinaj - kenhtruyen.com
Tin này giống như bị một trái bom nguyên tử oanh tạc ngang tai khiến cho Kim Jaejoong loạng choạng, sắp té xỉu. Jung Yunho chạy vội lại đỡ hắn. Sao có thể con trai hắn sao có thể mang thai??? “Con không biểu hiện rõ song tính bên ngoài như mụ mụ mà trong cơ thể con có buồng trứng nên con mớicó thể có thai.” Như hiểu sự nghi hoặc của phụ mẫu Yunjoong giải thích. "Joongie, em không sao chứ?” Jung Yunho lo lắng hỏi, đỡ Kim Jaejoong đứng vững, an ủi: "Joongie, em yên tâm. Tôi nhất định sẽ giết tên tiểu tửthúi kia!” Dám cả gan làm lớn bụng Yunjoong. Y nhất định phải làm thịt tên chết tiệt kia! "Ba ba van xin ba ba đừng……” Jung Yunjoong nghe vậy vội vàng kinh hoảng cầu khẩn nói. "Leng keng. . . . . Leng keng. . . . ." Độtnhiên, chuông cửa vang lên. “Tên tiểu tử chết tiệt kia còn chưa đisao! Bọn họ còn dám nhấn chuông, xem ra bọn họ thật không muốn sống nữa. Hôm nay tôi phải giết bọn họ….” Jung Yunho nghe thấy tiếng chuông, càng thêm nổi trận lôi đình, lập tức chạy vào nhà bếp vớ lấy một con dao, đằng đằng sát khí chạy ra mở cửa. Hôm nay cặp sinh đôi sẽ phải chết trong tay mình…. "Ba ba, không nên. . . . ." Jung Yunho một tay mở cửa, một tay cầm dao. Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, người nhấn chuông không phải là hai huynh đệ nhà họ Kwon kia mà là một siêu cấp mỹ nữ,vóc người siêu cấp nóng bỏng, xinh đẹp khiến cho người khác phải hít thở không thông, khí chất tao nhã, hào sảng. Thấy vậy Jung Yunho vội vàng thu dao lại. Bên cạnh đại mỹ nữ là một thanh niên trẻ tuổi, nhìn có vẻ lớn hơn hai huynh đệ Kwon.co một chút. Là một siêu cấp tuấn nam, khuôn mặt trông rất giống huynh đệ Kwon.co. Trong miệng hắn ngậm một điếu thuốc, mặt không đổi sắc, lạnh lùng như băng sơn, khí thế so ra còn cường hãn hơn hai huynh đệ kia, khốc tới cực điểm! Mà điều làm Jung Yunho hận đến nghiến răng nghiến lợi là hai huynh đệ Kwon.co cũng chưa rờiđi mà là núp phía sau lưng đại mỹ nữ và đại khốc ca…. "Jung. . . . . Jung tiên sinh? Tiên sinh nhĩ hảo! Tôi là mụ mụ của Kwon Minhae và Kwon Minhee….Bởi vì trên đường kẹt xe cho nên mới đến chậm, xin ngài thứ lỗi! Tôi…tôi đặc biệt tới là muốn giúp hai đứa con ngỏ lời cầu hôn….” Đại mỹ nữ khiếp đảm liếc nhìn con dao bén như dao cạo trên tay Jung Yunho, nuốt nước miếng, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười. So với vẻ khiếp sợ của đại mỹ nữ, đại khốc ca bên cạnh nàng biểu hiện vô cùng tỉnh táo, hoàn toàn không thèm để ý con dao sáng choang trong tay Jung Yunho, sắc mặt lãnh khốc không có một ti e ngại, tiếp tục lãnh đạm hút thuốc. "Nằm mơ! Các ngươi đừng mơ tưởng cưới Yunjoong nhà tôi. Tôi sẽ tuyệt đối không gả Yunjoong cho đứa con cầm thú của các người….Tôimuốn làm thịt thằng khốn kiếp này, dám cả gan làm cho Yunjoong lớn bụng….” Jung Yunho đẩy Kwon phu nhân ra, chỉ vào Kwon Minhae chửi ầm lên, cầm dao đâm về phía Minhae, hai người vội vàng né tránh.. .
|
"Ba ba, van xin ba ba tha cho Minhaeca…” "Jung tiên sinh, ngài tỉnh táo một chút, có gì hảo hảo từ từ nói….” Kwon phu nhân và Jung Yunjoong sợ điếng người, đồng thời tiến lên ngăn cản Jung Yunho đang khí trùngthiên, sợ y nhất thời vọng động sẽ thật giết chết cặp sinh đôi nhà họ Thiệu. Mà siêu cấp đại khốc ca đi theo Kwon phu nhân vẻ mặt vẫn lạnh lùng như cũ, nhàn nhã hít khói, cười lẩm bẩm nói: “Đáng đời tên tiểu tử thúi kia, chết phức tên nào hay tên đó! Ba ba sẽ là của riêng mình ta….” "Hai người buông, tôi nhất định phảilàm thịt tiểu thỏ tử này….” Jung Yunho giận dữ quơ quơ con dao, hận không thể loạn đao chém chết Kwon Minhae. Đáng tiếc y bị Kwon phu nhân và con trai giữ chặt, khôngcó cách nào như nguyện. "Nhạc phụ đại nhân, thật xin lỗi! Xin tha thứ cho con. Con thật lòng yêu thương Yunjoong…” Kwon Minhae nhức đầu nhìn nhạc phụ tương lai đang phát điên cầm dao muốn hành hung bọn họ. Hai người một lớn mộtnhỏ luôn miệng nói xin lỗi. "Không được phép gọi tôi là nhạc phụ. Tôi không phải là nhạc phụ của cậu. Tôi sẽ không gả Yunjoong cho cậu, các người đừng vọng tưởng…..”Jung Yunho giận dữ hét, dùng sức vùng ra khỏi Kwon phu nhân và con trai, muốn nhào tới đánh Kwon Minhae…. “Tiểu Long, đừng đứng đó nhìn nữa mau tới giúp đi…. Jung tiên sinh, giết người là phạm pháp, ngài nhất định phải tỉnh táo a…” Kwon phu nhân lo lắng cầu cứu đại khốc nam đứng khoanh tay bên cạnh. Jung tiênsinh khí lực ghê thật, bọn họ căn bảncản không nổi! “Không, liên quan gì đến tôi!” Đại khốc nam lắc đầu, lãnh khốc cự tuyệt. "Ngươi. . . . ." Kwon phu nhân sắp bị hắn tức chết. Minhae sắp bị nhạc phụtương lai chém chết. Hắn vẫn máu lạnh vô tình như vậy, không tới giúpđỡ! Kwon phu nhân thấy đại khốc nam không muốn giúp đỡ, chỉ có thể dựa vào bản thân và Kwon Minhee nãy giờ do sợ hãi đứng ngây ngốc đó (ai làm ấn tượng xấu vậy ta? Để cho Minhae và Yunjoong khổ dài dài). Haingười lại chạy tới cùng với Yunjoong tiếp tục khuyên can lôi kéoJung Yunho đang cầm dao rượt chém Kwon Minhae. Trong lúc nhất thời Jung gia trở nên vô cùng náo nhiệt. Đang lúc này, Kim Jaejoong nhìn cảnh hỗn loạn trước mắt, không thể chịu nổi kích thích, liền té xỉu…. "A. . . . . Mụ mụ té xỉu. . . . ." "Nhạc mẫu đại nhân. . . . ." "Jung thái thái. . . . ." "Joongie, em làm sao vậy? Mau tỉnh lại. . . . . Tên tiểu tử thúi không được phép tới đây, tôi muốn giết cậu. . . . ."
#274 | Người Đăng : NickiMinaj - kenhtruyen.com
Ngoại truyện : PHẦN 1:"Ba ba, tôi không muốn! Tôi tuyệt đối không muốn. . ." Đêm khuya yên ắng, vạn vật tĩnh lặng, tất cả mọi người đang trong mộng đẹp say sưa ngủ thì tại vùng ngoại ô London, trong một ngôi biệtthự đột nhiên phát ra một tiếng thétchói tai, thê lương, phá vỡ màn đêmtĩnh lặng. May mắn thay, vùng ngoạithành này chỉ có lác đác vài căn nhà; hơn nữa lại cách rất xa, nếu không người dân chung quanh nhất định sẽbị đánh thức. Tiếng thét chói tai truyền ra từ lầu hai căn biệt thự, duy nhất chỉ có mộtgian phòng sáng đèn. Một thiếu niên mắt đen, tóc đen, mang dòng máu Châu Á, đại khái chừng mười bốn tuổi; vẻ mặt giống như thiên sứ đang hoảng sợ núp trong gầm giường. Đầu bên kia giường là một thanh niên trông vô cùng anh tuấn, cũng mang dòng máu Châu Á, dáng vẻ nam tính, thành thục. Trên tay thanhniên cầm một bộ quần áo thủy thủ màu trắng, trông rất xinh xắn; y muốn lại gần kéo thiếu niên ra. "Joongie ngoan, mau ra ngoài đi!” Y có ý muốn chui vào kéo cậu thiếu niên ra. Nhưng có thể vì thân hình y quá cao lớn nên không cách nào chuivào gầm giường chật hẹp, chỉ có thể đứng ngoài sốt ruột kêu lên. "Không muốn… Ba ba là biến thái, tôi mới không thèm đi ra ngoài….” Joongie lắc đầu cự tuyệt, sợ hãi nhìn bộ quần áo thủy thủ trong tay y, thân thể nhỏ bé càng chui rúc vào trong, co người lại. Y thật sự quá biến thái, thế nhưng lại bảo hắn mặc đồng phục thủy thủ chỉ có nữ sinh mới mặc. Thật là đángsợ! Hắn tuyệt đối không mặc…. "Joongie, ba ba không phải là biến thái! Ba ba chẳng qua là muốn nhìn xem em mặc bộ thủy thủ này vào sẽ xinh đẹp tới cỡ nào. Em là bé ngoan, mau ra ngoài mặc bộ thủy thủ này vào. Bộ thủy thủ này là ba ba kêu Park Yoochun đặc biệt thiết kế….” Y cau mày, ôn nhu dụ dỗ nói. Kể từ khi Joongie sinh xong, vì lo lắng cho thân thể của Joongie mà suốt nửa tháng y đã không đụng tới hắn. Thật quá vất vả! May mà hôm trước Junsu rốt cục cũng nói Joongie đã điều dưỡng tốt, có thể sinh hoạt vợ chồng bình thường. Chờ đợi quá lâu rốt cuộc lệnh cấm cũng được bãi bỏ, có thể yên lòng cùng Joongie hảohảo làm đủ vốn rồi! Y lập tức nhờ nhà thiết kế thời trangnổi tiếng thế giới Park Yoochun nhanh chóng thiết kế giúp Joongie một bộ quần áo thủy thủ siêu cấp xinh đẹp, siêu cấp khả ái. Y muốn Joongie mặc bộ quần áo thủy thủ này cùng mình ân ái. Mong đợi đã lâu, y muốn tình thú một chút! Thật ra thì y rất muốn Joongie mặc bộ đồ thủy thủ làm với mình một lần, chỉ cần tùy tiện tưởng tượng một chút bộ dáng rên rỉ khi mặc đồ thủy thủ của Joongie là y liền cứng lên! Vì có thể hảo hảo ân ái với Joongie, không cho cục cưng quấy rầy bọn họ, y còn đặc biệt nhờ Junsu dẫn cục cưng sang Pháp chăm sóc mấy ngày.Vốn tưởng rằng rốt cục có thể vui vẻân ái với con riêng, nhưng không nghĩ tới con riêng xấu hổ thế nhưng không đáp ứng mặc bộ đồ thủy thủ này…thực khiến y tức chết mà!
|