Sinh Viên Giang Hồ
|
|
- KHông, hết rồi - Vậy sao mày không nghe điện thoại, tưởng mày bị gì rồi chứ, anh Hai buồn lắm, mấy ngày nay nhậu suốt - Mày bắt đầu quan tâm tao khi nào vậy – tôi chọc - Quan tâm mẹ gì, nhóm có mấy thằng, mày giận rồi anh Hai buồn, nhóm cũng lặng theo - Chắc là thôi tao không đi với nhóm nữa , tao muốn đi học, không chơi bời gì nữa - Mày điên à, thì mày cứ đi học bình thường, khi nào rãnh thì đi chơi với bọn tao, mày bỏ nhóm anh Hai lại càng buồn - Mày cứ anh Hai anh Hai, sao mày không sợ tao buồn – Tôi bắt bẻ nó - *** thì ai tao cũng xem là anh em, chơi với nhau lâu rồi, cũng hiểu tính của nhau - Mày không hiểu được tao đâu, anh Hai cũng vậy – tôi xoay mặt chổ khác - Thôi đi bar không, chán quá Thế là tôi và nó vào bar, tôi rất thích đi bar, cái nơi mà ai cũng quẩy hết mình và những cái đụng chạm không trở nên quan trọng.. tôi có thể nhảy và ôm bất kì ai mà không sợ bị phát hiện.. Chúng tôi gọi rượu, những bàn kế bên quen biết lại mời bia.. tôi chỉ hút sisha, còn Tính phải vừa kéo sisha vừa kéo thuốc lá.. Bữa nay buồn nên tôi uống rất nhiều, nó cũng vậy nhưng tôi còn đủ tỉnh tao để chở nào về nhà tôi, 2 đứa dìu nhau loạng choạng vào phòng.. và trong cơn mê đó, tôi đã ngấu nghiến từng bộ phận trên cơ thể nó, chắc là do những chất chứa giấu trong lòng đã lâu, hai đôi môi nóng rực hòa quyện vào nhau, tôi cởi áo nó ra, liếm láp từng thớ thịt hòa quyện với mùi bia rượu, tôi không làm chủ được mình.. tôi phát cuồng vì cơ thể của một đứa trai thẳng đang chịu sự điều khiển dưới đôi tay mình, thỉnh thoãng có vuốt nhẹ lưng tôi nhưng vẫn nằm yên và rên khẽ.. tôi cởi quần Tính ra, ngụp lặn với vật đang cương cứng hết cỡ của nó, tuy nhỏ nhưng dài, tôi liếm và trượt lưỡi dài trên thân, siết nhẹ trên đỉnh đầu.. nó ôm chặt đầu tôi nửa như cản ngăn nửa như hối thúc, tôi bôi trơn cho mình và ngồi lên nó, nó nhăn nhó mặt và ôm nhẹ eo tôi, một chút đê mê và đau rát , tôi nhún nhẩy liên tục trên người nó, cả hai hòa cùng tiếng rên khe khẽ của đối phương, nó bỗng ngồi dậy, ôm chặt lấy tôi, tôi ghì cổ và hôn vào môi nó, nó gồng cứng người và rên rĩ trong cổ họ, tôi biết nó đã ra , sau nhiều đợt gồng người , nó nằm ịt xuống giường, tôi nằm cạnh nó, vì đã quá mệt, tôi cũng quên việc mình chưa ra mà ôm nó ngủ đến sáng.. Sáng dậy, nó đã thức và ngồi nhìn tôi từ lúc nào không hay - Chuyện tối qua mày đừng kể ai nhé- Tính nói - Ờ - tôi là người nói câu này mới phải, tôi mừng thầm - Mày là bêđê à – Tính tiếp tục - À.. ***.. không .. à – tôi ấp úng - Tao biết không phải mà, chắc tại hôm qua hai đứa say quá, thôi dẹp đi nhé, thay đồ rồi đi ăn sáng – nó cười xòa làm tôi cũng yên tâm phần nào
|
Sau đó tôi và nó vẫn bình thường, nhưng tôi nhận ra mình đã bắt đầu có tình cảm với nó nhen nhóm trong người, các bạn đừng vội đánh giá tôi là người thiếu chung thủy.. đối với tôi thích và yêu là hai khái niệm khác nhau, rất khác biệt nhưng lại dễ lầm tưởng. Lúc các bạn thiếu thốn, các bạn thích tria thẳng nhưng không được đáp lại, chắc chắn các bạn sẽ có mong muốn và tưởng tượng mình thích anh này, mình muốn làm tình với anh kia.... nhưng khi đã có được rồi , thì dĩ nhiên các bạn sẽ có sự so sánh , so sánh ở đây tức là bạn yêu ai hơn, và đó là tình yêu hay chỉ đơn thuần là ham muốn tính dục.. Thời điểm đó, đối với tôi thì Phong chính là trường hợp ham muốn tính dục và Tính cũng dậy.. Nhưng sau đó , dần dà tính cách của Tính đã thuyết phục tôi và tình cảm tôi dành cho nó nhiều hơn, mặc dù tôi và nó vẫn bình thường như mọi ngày, nhưng tôi bắt đầu để ý nó hơn, đối xử tốt với nó hơn.. Tính cao hơn tôi một chút, có nụ cười rất duyên và lực lưỡng hơn tôi, hơn Phong do Tính chăm tập thể hình.. Tính dần nhận ra sự thay đổi của tôi dựa trên hành động và lời nói của tôi dành cho nó, nhưng nó chỉ nghĩ là do bạn bè thân thiết hơn , tuyệt nhiên nó không nhắc gì về đêm hôm đó.. - Dạo này mày sao thế? Tao cứ thấy mày né tránh tao thế nào ấy – Phong nói - Không có, chỉ tại tao ít đi chơi nên không điện thoại cho mày – thực ra là do tôi bận đi với Tính - Khi nào chán không muốn chơi với tao nữa thì nói để tao biết mà không làm phiền – Hắn nói mà mặt đầy tâm trạng - Biết rồi , đi lên nhậu đi, tụi nó chờ kìa – tôi hối thúc hắn, nghe hắn nói mà tôi thấy chạnh lòng, thật ra chính tôi đã tìm mọi cách thân thiết với hắn, bây giờ hắn chỉ còn mình tôi là có thể tâm và lắng nghe hắn thì tôi lại vì tình yêu mà gạt hắn sang một bên, tôi bỗng nhận ra mình nên để tâm đến hắn một chút, một còn người đã chịu quá nhiều tổn thương Bữa đó là nhậu để tiễn thằng Lập về quê, ba mẹ nó không cho ở Sài Gòn ăn chơi nữa.. nó cũng tiếc nuối nhưng ổng bã không cấp lương thì nó lấy gì mà sống, ai ai cũng uống cạn mà chia tay nó.. tôi ngồi cạnh anh Hai và Lập, từ sau vụ thằng Lợi tôi và anh Hai ít nói chuyện hơn, nhiều lần tôi cũng muốn nói chuyện với anh Hai nhưng rốt cuộc cũng chẳng biết nói gì nên đành thôi NHậu xong lê lết lại nằm ngủ, tôi vào phòng Tính ngủ như mọi lần, chỉ khác là hôm nay là đêm cuối cùng chúng tôi ngủ với Lập, Lập thân với tôi và anh Hai hơn cả, đêm hôm đó tôi ôm Lập ngủ cả đêm, nó cũng nắm chặt lấy cánh tay tôi như luyến tiếc đều gì đó. Những chàng trai bề ngoài càng tỏ ra mạnh mẽ, gai gốc thì những phút yếu lòng, họ càng tình cảm và yếu đuối gấp bội, tôi không biết vì sao Lập lại như vậy, chỉ là về quê thôi mà, có cần phải tuyệt vọng như thế không. Nhưng cho đến bây giờ, tôi mới biết lí do vì sao đêm đó Lập lại mềm yếu như vậy., Những ngày sao đó chúng tôi tiếp diễn cuộc sống thường nhật của mình, tôi vẫn đi học, vẫn bị anti trong lớp như thường, tối thĩnh thoãng đi ăn chơi với nhóm, Phong vẫn hay qua nhà tôi ngủ nhưng chỉ dừng ở mức tình bạn - Mày có nhà không, cho tao ngủ ké với – Tính điện thoại tôi, giọng nhè nhè - Mày xĩn à, sao không về nhà ngủ đi – nói vậy thôi chứ tôi vẫn mở của phòng xuống đón nó - Làm biếng về nhà lắm Tôi đỡ Tính vào phòng, nó nằm dài đó mà gật gù, như kiểu say mà chưa muốn ngủ, tôi nhìn nó thì bỗng rạo rực hẳn ra, nhưng không muốn làm gì, vì tôi biết tiến xa hơn, có khi tôi lại mất nó.. Nằm một lúc không ngủ được, xoay qua thấy Tính ngủ rồi, tôi không cầm lòng được mà lấy tay xoa bụng nó thăm dò, không thấy nó phản ứng , tôi tiếp tục xoa ngực nó và bóp nhẹ, tôi luồn tay vào trong lớp quần jean của nó, xoa ngoài lớp quần lót, xoa nhẹ nhẹ thì thấy từ từ cứng lên, không biết sau mà khi đó tôi quyết định dừng lại và ngủ .. - Sau không tiếp tục đi – Tính hỏi mà tôi giật mình, thì ra nãy giờ nó tỉnh mà làm bộ ngủ
|
Chap 4: - Mày còn thức à?- tôi bắt đầu có cảm giác sợ sệt - Sao tao lại thích như thế nhĩ? Tao bêđê giống mày rồi – Nó cười sao một hồi im lặng- Tao không biết vì sao khi tao xĩn, người đầu tiên tao nghĩ đến là mày Cảm giác sợ sệt bắt đầu mất đi, thay vào đó là tâm trang buồn, buồn một cách não nề - Mày xĩn rồi, ngủ đi, tao qua phòng anh tao ngủ - Tôi ôm gối ngồi dậy - Mày ở đây đi – nó níu áo tôi lại – mày chê tao à ? - Chê gì? Mày đừng nhắc chuyện đó nữa , tao xin lỗi - KHông gì đâu, tao muốn thế nên mới qua đây với mày, tao buồn lắm, tao muốn ôm mày – nó lè nhè, tôi biết là do nó say xĩn thôi, chứ nó không phải là người hay nói chuyện màu mè như vậy, nó xoay qua ôm tôi vào lòng, tôi cảm nhận từng hơi thở của nó, lòng ngực nó phập phồng đều nhịp - Mày không sợ tao à – tôi lên tiếng - Lúc chiều chị tao điện thoại , la mắng tao rất nhiều, chị tao hỏi “ những năm qua mày sống, mày đã làm được gì cho gia đình” , nghe xong câu đó, tao buồn lắm, đúng là tao chưa làm được con c*c gì cả, tao vô dụng quá, tao không muốn sống như thế này nữa – nó điềm tĩnh nói Tôi im lặng không biết nói gì, tôi không phải là người giỏi an ủi người khác, tôi vuốt ve lưng nó như xoa dịu nỗi buồn, và tôi im lặng cũng là để chất vấn bản thân, tôi đã làm được gì cho gia đình, 19 năm tồn tại trên trần gian này, tôi chỉ biết ăn chơi, quậy phá, mặc dù chưa một lần cãi lời cha nhưng tôi biết tôi không phải là đứa có thể làm cha nỡ mặt nỡ mài.. tôi luôn làm nũng với mẹ để có được tiền quà vặt, mua sắm.. Năm lớp 9 là năm bước ngoặt của cuộc đời tôi, khi tôi thi chuyển cấp và trượt.. tôi tự kỷ nhiều tháng liền, nó là một trong những hồi ức quyết định đến tính cách của tôi ngày hôm nay, bạn sẽ không biết bạn mạnh mẽ như thế nào cho đến khi mạnh mẽ là sự lựa chọn duy nhất.. câu hỏi mà chị của Tính hỏi cũng là câu hỏi tồn tại trong đầu tôi nhiều năm nay, chắc chắn là trong tương lai tôi sẽ có câu trả lời, còn bây giờ tôi chỉ có thể sử dụng có ích nhất những đồng tiền do cha mẹ làm ra.. TRở về đêm hôm đó, tôi hiểu rõ tâm trạng của Tính lúc đó, nhưng lại không biết phải nói chuyện với Tính ở khía cạnh nào, nên đành nằm im mà lắng nghe hơi thở Tính - Mày thích con trai à ? – Tính lên tiếng - ***- tôi xoay người lãng tránh - Tao cứ tưởng những đứa bêđê phải ẻo lã như con gái- thấy tôi không nói gì nó lại nói tiếp – mày có thích tao không? Tôi im lặng , xoay hẳn lưng về phía Tính, tôi cứ nằm thế và im lặng, nó cũng vậy.. Tôi vô cùng tủi thân nhưng không khóc, từ nhỏ tôi đã được cha dạy dỗ “nước mắt chỉ dành cho những việc không có cách giải quyết mà thôi”.. tôi tự hào rằng ngoài xu hướng tình dục ra, tôi là một người đàn ông đúng nghĩa.. Tôi thiếp đi lúc nào không hay, sáng ra,tôi vẫn xoay lưng về phía nó, còn nó thì đang lấy tay vỗ vỗ vào bụng tôi như gọi tôi dậy - Gì vậy? – tôi vẫn nằm im và nắm tay nó giữ lại Nó không nói gì mà xít lại ôm tôi chặt hơn, qua chiếc quần jean chật chội của nó và chiếc quần ngủ mỏng manh của tôi, tôi cảm nhận có một vật cưng cứng áp sát vào mông mình - Xê ra – tôi luồn tay ra phía sau vỗ mãnh vào chổ đang trỗi dậy đó - Ây da, sao mày chơi ác vậy – nó nhăn nhó – hôm bữa nhớ mày nâng niu nó lắm mà - Xưa rồi diễm – tôi vẫn nằm im không thèm nhìn nó Tôi chủ động xoay qua ôm nó rồi nhắm mắt ngủ, cảm giác yên bình làm sao, tôi chỉ mong mỗi sáng thức dậy có thể ôm nó như thế này.. Nó nằm đơ ra đó không biết suy nghĩ gì , lâu lâu lại thở dài như một con người nhiều phiền muộn.. - Chắc là tao sắp làm thêm một chuyện có lỗi với gia đình nữa rồi – nó vỗ vỗ lưng tôi, rối cười mĩm Tôi không nói gì mà vẫn cứ ôm nó mãi như thế, cho đến tận trưa 2 đứa mới thấy đói bụng và bước xuống giường, nó lục lọi trong tủ lạnh được một số thứ rồi nấu cơm trưa luôn, nó nấu món canh rau với thịt bằm, thịt kho ngon đứt anh tôi, anh tôi ăn xong liền kêu gọi nó qua nấu ăn mỗi ngày .. Ăn xong nó về, 30 phút sau tôi nhận được một tin nhắn từ Tính Móc: “tao với mày cứ như vậy thôi nhé, đừng tiến tới nữa, tao không phải bêđê, nhưng không biết sao tao vẫn muốn có mày bên cạnh, mặc dù tao biết chẳng có tương lai” Tin nhắn của nó như giọt nước tràn ly, tôi nắm chặt lấy điện thoại ngồi thụp xuống nền nhà, hai chữ “tương lai” sao xa mờ quá, nặng trĩu quá vào lúc này , sinh ra là gay đã biết trước cảnh khổ mà sao tôi cứ mơ một hạnh phúc thế này... mặt tôi úp vào đầu gối, tôi đã đọc từ đâu đó rằng khi cảm thấy thiếu an toàn, cần sự chở che người ta hay ngồi như thế, vì đó là tư thế khi còn nằm trong bụng mẹ.. tôi hoang mang cực độ, trong lòng đầy mâu thuẫn, nửa muốn tiếp tục đi bên đời Tính như thế, như một người thương song hành, nửa lại không muốn đau đớn khi mất nhau sau này.. - Mày sao thế ? – anh tôi khều đầu tôi hỏi
|
- Sao đâu - Buồn chuyện gì kể anh mày nghe- anh tôi ngồi xuống cạnh tôi, cũng đã lâu rồi hai anh em chưa nói chuyện - Đang lưỡng lự thôi, nửa muốn tiếp tục, nửa sợ khổ - Muốn gì thì làm đó đi, ai cũng sợ như mày thì còn gì tình iu haha.. không yêu sau này già lại hối hận Tôi chỉ mĩm cười mà không nói gì , anh tôi nói cũng đúng, sống nay chết mai, biết ngày mai có còn tồn tại để yêu không, tuổi trẻ chỉ có một lần, đành liều vậy Nhân dịp noen cả đám quyết định đi Vũng tàu chơi, đi bằng xe máy, tôi rủ theo Phong đi cùng, hắn không có xe nên tôi chở, Tính chở anh Hai, anh Long chở anh Sang.. Chạy ê hết cả mông mới đến Vũng Tàu, lâu lâu được hưởng hương vị mặn mặn của biển thật sảng khoái, đứa nào cũng hào hứng.. Vì dịp lễ , khách đông nên chĩ còn phòng giường đơn, chúng tôi quyết định chia 3:3 ngủ cho rẻ... và đương nhiên xét về mức độ thân thiết nê tôi, Phong và Tính ngủ chung một phòng, trái ngang làm sao Thay đồ xong cả đám chạy ù ra biển, đùa giỡn như những đứa trẻ, tạt nước rồi tuột quần các loại, Tính chọc ghẹo Phong còn nhiều hơn cả tôi, chắc nó sợ hắn lạc loài giữa nhóm nên mới vậy, thấy nụ cười tỏ nắng hiện hữu trên gương mặt Phong tôi cũng yên tâm .. - Mày đi ăn kem không? – Phong hỏi tôi - Đm, lạnh muốn chết , ăn cá viên chiên đi, mày mời, tàu hũ cũng được- tôi nói - Ờh, tàu hũ đi cho ấm Tôi với hắn đi ăn tàu hũ, sao hôm nay hắn hay cười thế nhĩ, chắc có chuyện gì vui mà chưa tâm sự với tôi đây, mỗi khi thấy hắn cười là chỉ muốn tát cho vài phát , sao mà đáng iu đến thế .. Nghịch đã chán rồi chúng tôi lại về khách sạn, tôi để Tính và Phong tắm trước, tôi không thích tắm chung với người khác, hai thằng tắm trong đó không biết giỡn gì mà nghe đùng đùng , thấy hai thằng thân với nhau hơn tôi cũng mừng, sau này có thể đi chơi chung mà không bỏ rơi thằng nào.. Tối đó mọi người tổ chức nhậu ngoài biển, tôi nói là đi mua card điện thoại nhưng chủ yếu là muốn đi dạo vòng vòng một chút.. Đứng trước biển lại thấy con người mình thật nhỏ bé, tôi nghĩ vu vơ về mọi thứ, từng đợt sóng biển như cơn sóng lòng tôi đang trỗi dậy giữa ranh giới mong manh tiếp tục và buông tay.. Tôi đi vòng vòng ra đến đường lớn, ngang qua những dòng người tấp nập, từng cặp tình nhân nắm tay nhau, tủi thân là điều không thể tránh khỏi, đâu đó trong những quán cafe, tôi nghe thấy bài hát Thương nhau để đó văng vẳng bên tay, tim tôi chợt thắt lại, mọi thứ xung quanh dường như mờ ảo, tôi chợt nhớ Tính đến vô cùng, nhớ đến điên dại - Tao nhớ mày – Tôi điện thoại cho Tính như người vừa thoát khỏi cơn mê, ba chữ đó thốt lên thay cho nỗi sầu muộn đang thấm đẫm nhịp máu tuần hoàn về tim.. tôi cũng không hiểu vì sao tôi lại can đảm nói với Tính như thế, có thể nó sẽ cười vào mặt tôi vì sự ấu trĩ này - Mày đang ở đâu? – Tính nói sau một hồi im lặng, tôi nghe từ trong điện thoại sự náo nhiệt của đám đông - Tao.. tao không biết – Thực sự tôi cũng chẳng biết tôi đang ở đâu, chẳng định hướng được mọi thứ xung quanh - Mày đứng yên một chổ đi, tao đến ngay Một lúc sau không biết bằng cách nào, nó xuất hiện trước mặt tôi, tôi ôm chầm lấy nó với cảm xúc vỡ òa không nói thành lời, tôi gục mặt vài vai nó im lặng và nó cũng thế, im lặng để hít đầy lồng ngực mùi hương quen thuộc trên người nó, im lặng để lắng nghe hơi thở từ con tim, im lặng để dành thời gian cho tâm hồn khỏa lấp.. Chính trong giây phút ấy tôi nhận ra rằng, quãng đời sau này của tôi sẽ rất khó khăn nếu không có Tính.. - Mày sao vậy ? – Tính hỏi, vỗ vỗ lưng tôi Một lúc lâu sau tôi và nó đi về chổ nhậu, vẫn không nói với nhau câu nào, chính xác hơn là tôi không muốn nói gì với nó.. Tôi bị cả bọn phạt uống quá trời tội đi lâu, ngay lúc đang buồn nên tôi không từ chối, đến 3h sáng cả bọn lết về khách sạn, ai cũng gật gù vì mệt và xĩn.. Tôi nhảy ngay lên giường và nằm trong góc, tôi rất thích ngủ trong góc, đến Phong rồi đến Tính .. Phong xoay qua gác chân lên bụng tôi, chắc hắn đã quen như thế khi ngủ ở nhà tôi, tôi không nói gì nhắm mắt ngủ đến sáng ..
|
Chap 5: Ngủ đến tận trưa hôm sau, thức giấc khi Tính đang vô vào bụng tôi và Phong - Dậy đi bây, tao đói bụng quá – Tính nói, nó đã tắm rửa vệ sinh xong hết ngồi chờ hai đứa tôi Cảm thấy cực uể oải, chỉ muốn nằm tiếp nhưng thấy Tính đói bụng nên tôi đành ngồi dậy, chỉ có 3 đứa tôi đi ăn vì phòng anh Hai không ai chịu thức. Tính đãi hai đứa ăn cơm niêu - Sao mày gọi nhiều vậy? Ăn sao hết – Phong nói - Không hết thì thôi, lâu lâu mới đi chơi mà- Tính nói - Kệ nó đi, con nhà giàu mà – Tôi nói – Ây da!! – Tính đá vào chân tôi một cái, mặt còn ra vẻ thách thức - Ăn xong đi đâu bây giờ - Phong nói 3 thằng đi cafe , xế chiều chúng tôi trở về Sài Gòn, Quãng đường về tụi tôi luôn miệng chọc 3 người kia đi chơi mà toàn ngủ .. Về tới Sài Gòn cũng đã chập tối, cả nhóm về nhà Tính nằm dài ra sàn, tôi đang thư giãn tinh thần thì anh tôi điện thoại - Mày đang ở đâu đấy ? Giúp tao với - Chuyện gì ? – tôi lo lắng - Tụi giang hồ đòi đánh tao, đang ở công viên Làng Hoa Nghe thế tôi và anh Hai, Tính , Phong chạy lại đó ngay, anh tôi đang ngồi trong quán trà chanh không dám bước ra - Sao thế? – tôi hỏi anh - Tụi nó kiếm chuyện với tụi tao trước v.v.v (dài dòng) Tôi đi ra xem thì ra là băng của thằng Hùng , anh Hai ra nói chuyện dàn xếp ổn thõa, tôi tống 3 chở Phong và anh tôi về.. Anh ba tôi rất hiền, ít gây chuyện với ai nên khi nghe ảnh có chuyện gì tôi đều cố gắng giúp.. - Còn sợ hay sao mà mặt xanh mét thế ? – Hắn chọc anh tôi - Hehe – anh tôi cười - Mày tối nay ngủ lại đây hay về - tôi hỏi hắn - Cho thì ở - Dậy thôi về đi - Má thằng md – hắn cho tôi một cước vào mông “Anh ơi anh em phê quên hết đường về ...” Điện thoại tôi đổ chuông, là của Tính - Tối tao qua mày ngủ nha – Tính nói - Ờ, sao không ngủ bên nhà mày - Không cho thì thôi, tao ngủ ở nhà cũng được - KHùng hả? Qua thì qua đi, mà có thằng Phong nửa đó - Sao nó ngủ ở nhà mày hoài vậy, thôi tao ngủ ở nhà – nó cúp máy ngang - Sao vậy ? ai qua nữa à – Phong từ tolet bước ra hỏi - Không có , mày vào ngủ đi, tao đi tắm Thằng Tính quá vô duyên, tự nhiên cúp máy ngang mà còn nói chuyện giọng hằng hộc, tôi bực bội lây luôn .. Tắm xong tôi vào phòng, nhảy vào trong giường đạp hắn xích ra - Ra ngoài chút coi, ép tao quá vậy - Từ từ, đừng đạp bụng tao Nằm xuống mà còn bực bội vì cú điện thoại của Tính - Ê tết mày về quê chắc buồn lắm ha .. – Phong nói - Có gì mà buồn - Thì không ai đi chơi với tao - Mày về quê tao chơi luôn không ? - Được không? Tao sợ ba mẹ mày la - Đừng lo, cha mẹ tao dễ lắm - Để tao hỏi mẹ tao đã – hắn do dự - Mà mày cũng nên tìm việc gì làm đi, chứ ở không xin tiền hoài cũng không ổn, với lại sẵn tìm nhiều bạn mới luôn, chứ lỡ sau này tao học xong không còn ở đây nữa thì sao , lỡ tao chết chẳng hạn - Điên hay sao mà nói tầm bậy vậy.. Tao cũng không biết bắt đầu từ đâu, nên làm gì? Thế mày tính học xong đi về quê làm à ? - Cũng chưa biết, xin được việc ở đây thì làm ở đây, nhưng tao chỉ đang nói trường hợp xấu.. chẳng lẽ tao về quê mày cũng về, tao chết mày có chết theo luôn không - Mày im mẹ cái mồm đi – hắn lấy tay đè miệng tôi lắc qua lắc lại – mày muốn chết lắm rồi à, hay không muốn chơi với tao nữa, nói mẹ nó một tiếng đi Thấy hắn bắt đầu giận tôi cũng cảm thấy có lỗi, vì bực thằng Tính mà trút lên hắn.. Nằm im một lúc tôi xoay qua xoa xoa bụng hắn - Mày sao thế? Giận tao à - Không – hắn gạt tay tôi ra- chắc mày thấy tao trở thành gánh nặng của mày nên mày mới nói vậy, cũng không trách được mày, ai cũng nghĩ dậy thôi , tại tao vô dụng quá - Mày điên quá, tao đâu có ý đó – tôi lay tay hắn - Thôi ngủ đi, tao hiểu rồi – Hắn xoay lưng về phía tôi ý muốn kết thúc cuôc nói chuyện - Tao chỉ muốn mày kiếm một công việc nào đó ổn định, để lo cho tương lai của mày sao này , chứ tao không có ý nói mày là gánh nặng hay gì hết , mày là bạn thân nhất của tao mà.. Dù có thế nào tao cũng muốn ở bên cạnh mày, nhưng đâu ai biết trước được điều gì sẽ xảy ra – tôi vòng tay ôm hắn từ phía sau - Nay tao thấy mày thân với thằng Tính hơn tao mà , hôm qua còn bỏ tao ở chổ nhậu một mình - Tao hứa từ nay sẽ không bỏ mày một mình nữa , tao vẫn thích đi chơi với mày hơn Đúng là tôi rất thích đi chơi với Phong, mỗi khi thấy hắn cười là bao muộn phiền của tôi đều tan biến, nhưng khi đi với Tính tôi lại có cảm giác bình yên, một cảm giác được chở che tuyệt đối cả thể xác lẫn tâm hồn, nếu cuộc đời là những mảnh xếp hình thì tôi và nó là hai mảnh ghép khớp nhau hoàn hảo.. Phong là người bạn tôi muốn ở cạnh nhất và Tính là người tình mà tôi yêu thương nhất... - Tao với mày càng ngày càng giống gay nhĩ – hắn cười, tôi định rút tay ra thì hắn nắm lại – Tao thích ngủ ở đây là vì khi nằm cạnh mày tao có cảm giác ấm áp mà ngủ ở nhà không có được - Thế rồi sao này một trong hai lập gia đình thì sao – tôi hỏi - Thôi cứ sống hết bữa nay đi, chuyện gì đến nó đến
|