Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng
|
|
Chương 43: Monster Lans Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng
CHƯƠNG 41: MONSTER LANS
----------------------Tại Monster Lans----------------------------
Cả 6 người bước vào làm tâm điểm của sự chú ý. Đi đến chỗ nào là y như rằng chỗ đó đông nghẹt.
Cả 6 người đứng trước "Địa Ngục 3D"
- Chơi cái này đi mọi người. - Hắn khiêu khích.
- Thôi mà anh! Chơi trò khác đi. - Nó nài nỉ.
- Cái này vui nè! Chơi đi. - Thế Huy chen vào.
- Nói trước là ở đây có 5 phòng, phòng phòng có độ đáng sợ khác nhau, tao nghe nói can đảm lắm cũng chỉ đến được phòng số 3. - Trung Hiếu vừa đọc tờ quảng cáo vừa cười.
- Hình như mỗi lần vào chỉ được 45p thôi phải không? - Hy hỏi.
- Đúng vậy! Sao 45p dù em ở phòng nào thì cũng sẽ bị mấy em ma tống ra. - Trung Hiếu
- Chơi nha. - Thế Huy.
- Thôi mà. Đừng chơi. - Nó và Hy nói.
- Chơi đi. Không sao đâu, có bọn anh mà. - Vĩnh Kỳ nói.
Nói rồi hắn đi mua vé, cả 6 người cùng chơi.
6 người bước vào phòng thứ nhất. Hắn đi cạnh nó, Vĩnh Kỳ đi cạnh Nhược Hy, và "cặp đôi" cuối cùng là Thế Huy và Trung Hiếu.
Phòng 1 chỉ là các mô hình ma, và các âm thanh hơn rùng rợn xíu. Chả có gì là ghê gớm lắm. Tuy vậy nhưng Nó và Hy cũng hơi sợ nên đã nắm chặt tay của "Chồng" mình..
Cả 6 bước qua phòng 2. Phòng 2 là đoạn đường đi xuyên suốt trên cây cầu thủy tinh, có thể nhìn thấy được phía dưới. Phía dưới là vô số xương sọ người(mô hình thôi ạ! ^^), máu me rất nhiều. Đi trên cầu mà Nó cứ có cảm giác sẽ rơi xuống dưới bất cứ lúc nào. Thỉnh thoảng vài giọt "máu" rơi xuống. Nó và hắn đang đi thì 1 giọt "máu" rơi xuống làm nó hét toáng, ôm chầm lấy hắn.
- Không sao đâu! Có anh ở đây rồi. - Hắn trấn an nó.
Hy thì bị dọa bởi những mô hình ma bay lơ lửng trên không trung và những tiếng cười ma quáy.
Qua phòng thứ 3, căn phòng nổi tiếng rùng rợn. Vừa vào thì đập vào mắt họ là những "thây ma sống". Người ta đã sai nhân viên giả ma để dọa khách. Cả 6 người bị lạc nhau và đi theo 3 nhóm.
Vĩnh Kỳ dẫn Hy đi từng bước. Cả 2 bị cả 1 tập đoàn ma vây quanh. Hy khóc thét khi bị mấy con ma lôi kéo, lôi đến nỗi rách luôn 1 phần áo của Hy. Hy ôm Vĩnh Kỳ cứng ngắt. Vĩnh Kỳ bị mấy con ma nữ hành xác te tua, quần áo thì lấm lem hết. Vĩnh Kỳ đỡ Hy lên vai và chạy hết sức có thể. Hy tuy được Vĩnh Kỳ cõng nhưng vẫn bị túm chân lại. Nhỏ khóc thét và rồi cuối cùng nhỏ đã tặng cho "em ma" một chiếc giày của mình.
Hắn và nó thì đang lê từng bước chậm chạp. Nó đang đi bỗng sựng lại vì có một cảm giác ai đó nắm tay mình kéo lại. Nó bất chợt quay lại, đập vào mắt nó là "anh ma đẹp trai" đang níu kéo mình. Nó thét lên.
- H...Hạo...Th...Thiên..! A...Anh...Cứu Em với. - Nó lắp bắp.
Hắn quay lại thấy vậy bảy tới "anh ma"- Mày tránh xa vợ tao ra. - Hắn đẩy "anh ma" ra và lôi nó chạy đi. Đang chạy hắn cảm thấy chân mình không nhấc lên được. Quay xuống chân thì thấy nguyên "am ma xinh đẹp" đang ôm chân mình. Hắn cố gỡ "em ma" ra. "Em ma" bám chặt đến nỗi khi gỡ ra thì ống quần hắn đã rách te tua. Nó và Hắn cố gắng chạy.
Còn Thế Huy và Trung Hiếu.
Ban nãy Thế Huy bị mấy "em mà" đổ cả thau "máu" lên người, tanh kinh khủng. Trung Hiếu đang cười thì...
- H...Hiếu! M...Mày...mày...Nh...Nhìn...Kìa...ìa... - Thế Huy lắp bắp
Trung Hiếu quay lại thì thấy 1 "em Ma" đang ôm mình từ sau lưng, Trung Hiếu vừa quay lại thì "em ma" hôn tới tấp Trung Hiếu. Khuôn mặt đáng sợ của con ma khiến ai nhìn vào cũng lạnh sống lưng và ám ảnh.
Trung Hiếu cố vùng ra thì lại bị thêm vài "em ma" đến ám nữa. Thế Huy thì bị "tập đoàn ma" rượt theo khiến Thế Huy chạy tán loạn. Vô tình va phải 1 "em ma" không tay khiến Thế Huy toát mồ hôi lạnh.
Cùng lúc đó thì đèn sáng lên vì hết thời gian.
Bước ra thì chỉ có 5 người là Hắn, Nó, Thế Huy, Vĩnh Kỳ và Nhược Hy. Trung Hiếu biến mất.
- Ê Huy! Thằng Hiếu đâu? - Hắn.
-Chết! Lúc nãy nó bị đám ma nữ vây quanh và tao với nó lạc nhau rồi.. - Thế Huy lo lắng.
- Mua vé vào kiếm nó lẹ. - Vĩnh Kỳ hốt hoảng.
- Thôi Khỏi! Tao nè. - Trung Hiếu bước ra nhìn Thế Huy với ánh mắt hình viên đạn.
- Sao mày ra được vậy? - Hắn hỏi.
- Mới được mấy em ma tống ra đấy. - Trung Hiếu lườm Thế Huy.
- Tao xin lỗi mày. - Thế Huy lí nhí.
- Bạn bè như mày hả? Tao bị mấy con ma nữ cưỡng hôn còn mày chạy mất xác. - Trung Hiếu hầm hầm.
- Cái gì? Cưỡng hôn hả? - Thế Huy nói và cố gắng nhịn cười.
Cả đám ôm bụng cười nắc nẻ, Trung Hiếu tức bốc khói đầu.
Bộ dạng của tất cả bây giờ là.
Hắn áo đầy máu, ống quần rách te tua.
Nó người đầy máu, đầu tóc như con điên.
Vĩnh Kỳ đầy máu, tay áo bị xé rách.
Nhược Hy máu đầy mình, tóc bù xù, bị mất 1 chiếc giày, tay áo rách tan nát.
Thế Huy đỏ từ trên xuống, áo bị rách 1 phần.
Trung Hiếu thảm nhất đầu như thằng điên, mặt đầy son của mấy con ma nữ, quần áo xộc xệch, đôi giày Nike đã biến mất.
( Nhìn tụi này ai nói là thiếu gia với tiểu thư đâu trời ==")
Cả đám chả khác gì những đứa trốn trại. Nhìn bộ dạng của nhau cả đám cười như điên dại. Cả 6 tức tốc chạy đến khu mua sắm để thay đồ khác. Bước ra khỏi khu mua sắm cả 6 người đen từ trên xuống dưới, nhìn vào ai cũng nghĩ họ là giang hồ khét tiếng (giang hồ thật mừ)
Cả 6 tiếp tục tung hoành tại Monster Lans cho đến chiều tối.
|
Chương 44: Chuyến Dã Ngoại Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng .
Chương 42: Chuyến Dã Ngoại.
____________Hôm Sau___________
Lúc này đã vào học.
Cả lớp đang trong tình trạng "Trốn trại", ồn ào vô cùng.
- Cả lớp im lặng. - Bà cô giáo gõ thước xuống bàn.
Cả lớp im bặt không một tiếng động.
- Ngày mai chúng ta sẽ đi dã ngoại 3 ngày 2 đêm. Cả trường sẽ cùng đi. Chúng ta sẽ cắm trại trên núi XYZ (Tác giả nghĩ ra cái núi này ^^). Các em về nhà chuẩn bị. Sáng mai tập trung tại trường. - Bà cô nói 1 lèo.
- Yeahh, Hura. - Đám học sinh đập bàn ghế hò hét không ngừng.
--------------------------------------------------------------------
Chiều, Tại Nhà Hắn.
- Mai được đi dã ngoại rồi! Vui quá. - Hy hí hửng.
- Mai đi chung xe với tui này nha. - Trung Hiếu nói.
- Đương nhiên rồi, Vợ tao phải đi chung xe với tao chứ. - Vĩnh Kỳ.
- Thôi, lên phòng chuẩn bị đồ đi. - Thế Huy.
Cả 6 người chạy lên phòng để chuẩn bị đồ.
________SÁNG HÔM SAU________
Nó mặc áo sơ mi trắng, quần short, tóc cột lệch, giày vans. Hy thì áo thun trơn vớ quần bò, giày nike, tóc xõa trông cực cute. Còn 4 chàng nhà ta thì theo style đen toàn tập. Chiếc Mercedes của hắn phóng đến trường với tốc độ bàn thờ.
-------------Tại Trường---------------
Lúc này đám học sinh đã tập trung hết ở sân trường. Sân trường vui như trẩy hội.
Ông HT (Hiệu trưởng) thông báo cái gì đó rồi tập trung học sinh lên xe. 1 xe là 2 lớp. Riêng 6 người bọn hắn đi xe riêng của hắn. Đoàn xe của trường đi trước. Xe của tụi hắn đi sau. Trên đường đi hắn ghé lại siêu thị mini cho Hy và Nó mua đồ. 1 lát sau Hy và Nó bê ra 1 túi bánh to đùng.
- Đi chạy giặc hả? - Hắn
- 2 em mua đãi cả trường hả? - Trung Hiếu.
- Xớ! Chọc hoài.- Hy nhíu mày.
- Tụi em sẽ ăn hết đống này. - Nó cười.
- Ăn nào hết 2 cô? - Thế Huy.
- 2 Em là heo à. - Vĩnh Kỳ.
- Lát đừng xin nhé. - Hy hất cằm.
- Thôi, lên xe lẹ đi, bị bỏ xa 1 đoạn rồi kìa. - Hắn hối.
Nó và Hy quẳng bịch bánh vào xe và nhảy lên xe. Hắn lái xe. Nó và Hy ngồi ăn vui vẻ, 3 chàng trai còn lại cũng ngồi ăn ké. (==')
Xe của trường vừa tới khu cắm trại thì xe hắn cũng vừa tới. Tất cả xuống xe.
- Các em tập trung. - Ông HT hét lớn vào loa.
Đám học sinh tập trung lại đứng xếp thành hàng.
- Chúng ta sẽ cắm trại ở đây! Các em chia nhóm ra dựng lều. Trong thời gian cắm trại các em sẽ ơ tại lều. Chia nhóm mỗi nhóm 15 em.
Tuệ Nhi và Thùy Linh bước lại gần chỗ của hắn.
- Anh Thiên. - Tuệ Nhi ngọt ngào.
- Gì? - Hắn lạnh tanh.
- Cho tụi em chung lều với anh nha. - Tuệ Nhi.
- Không! - Hắn
- Đi mà anh. - Thùy Linh chêm vào.
- Đã nói tới vậy mà còn mặt dày. - Hy nói.
- Làm ơn! 2 cô đi giùm cái. - Vĩnh Kỳ cáu.
- Xớ! Không thì thôi. - Tuệ Nh nói rồi bỏ đi. Thùy Linh cất bước đi theo.
- Tất cả cả lều đều là 15 người, riêng lều hắn là 6 người, như vậy cũng chả ai dám nói gì tụi hắn ( Nói đi gặp anh Diêm lun, đâu có ngu ==')
- Tất cả các em đã chọn nhóm xong thì đến chỗ thầy Hòa để lấy dụng cụ dựng lều! Lưu ý, mỗi lều sẽ có 1 giáo viên giám sát. - Thầy HT nói to.
- Lều tôi không cần giáo viên giám sát. - Hắn lên tiếng, cả trường dồn ánh mắt về phía bọn hắn.
- Được rồi! Riêng lều của Hạo Thiên không cần giám sát. - Ông HT răm rắp nghe lời hắn.
Cả trường ai cũng sợ hắn vì hắn là hotboy và hắn cũng làm trùm của The Win.
------------------THE END---------------
P.s: Sóng gió gần đến rồi
|
Chương 45: Thi Nấu Ăn Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng .
Chương 43: Thi Nấu Ăn
Lều của hắn là dựng nhanh nhất và rất đẹp.
- Thông báo! Nhóm nào dựng xong lều thì đi tìm nguyên liệu nấu ăn. Tìm được thì về lều nấu ăn. 2 tiếng sau sẽ có giáo viên đến từng lều chấm điểm lều và thức ăn. Lều nào thắng sẽ có phần thưởng riêng. - Cô Hiệu Phó nói lớn trong loa.
- Phải đi tìm thức ăn sao? - Vĩnh Kỳ ngạc nhiên.
- Rồi phải nấu nữa. - Trung Hiếu.
- Đi tìm thức ăn trước đi! Rồi vè em và Băng sẽ nấu cho. - Hy cười.
- Rồi Ok, đi tìm thức ăn. - Hắn
Cả đám đi vào rừng.
Đến khe suối thì Trung Hiếu thấy 1 thùng xốp đặt giữa suối. Cậu ta xoăn quần lội ra suối bê thùng xốp vào. Mở thùng ra cả đám ngạc nhiên vì trong đó nào là tôm, mực, ghẹ, thịt bò, cá hồi, trứng...
- Hay quá Hiếu ơi. - Vĩnh Kỳ khen.
- Tao không ngờ mày nha. - Thế Huy.
- Thôi! Lấy hết đi, rồi đi tìm tiếp. Không lẽ ăn nhiêu đây không? - Hắn.
Cả đám đi tiếp thì gặp 1 bà cô. Bên cạnh cô ấy là một đống chén, dĩa, nồi, xoong, chảo, dao, muỗng nĩa,...
- Tụi em lấy được chứ cô? - Hy hỏi.
- Muốn lấy thì tụi em phải trả lời 1 câu hỏi. - Bà cô tươi cười.
- Vậy cô hỏi đi. - Vĩnh Kỳ.
- Có 1 cây lê! Trên cây có 2 cành, 1 cành có 2 nhánh, 1 nhánh có 2 lá, 1 lá có 2 hoa, 1 hoa có 2 quả. Hỏi trên cây có bao nhiêu quả lựu. - bà cô ra câu hỏi và cười.
- Trên cây không có quả lựu nào hết. - Nó trả lời.
- Đúng! Bây giờ các em có thể lấy đồ mà các em cần thiết. Cả nhóm hắn lấy xoong, nồi, chén, dĩa, bát, đũa, muỗng, dao,... lấy hơn 1/2 đống đồ ở đó khiến bà cô trợn tròn mắt.
Cả 6 tiếp tục đi tìm thêm nguyên liệu, trên đường đi, Hy hỏi nó.
- Ê, Băng sao mày biết là trên cây không có quả nào vậy. - Hy tò mò.
- Sao mày ngu quá vậy? - Nó cười.
- Không biết thì tao hỏi thôi.
- Bà cô nói cây lê mà hỏi là trái lựu. Em nghĩ thử coi cây lê nào mọc ra lựu không? - Thế Huy cười.
- Ờ há! Sao mình không nghĩ ra. - Hy ngớ người.
Cả đám cười rần rần.
Sau 30p tụi hắn về lều với đầy đủ thịt, cá, rau củ, gia vị, nồi chảo. Các nhóm khác thì thiếu đồ tá lả. Lấy tốt nhất chỉ là thịt heo và trứng thôi vì tụi hắn đã lấy nguyên thùng rồi còn gì. (dã man con vịt ^^)
Nó và Hy bắt tay vào nấu.
Sau 30p, đánh lộn với nồi chảo nó và Hy đã làm xong 3 món ăn trông cực kì thích mắt và thơm cực kì.
Các thầy cô đi chấm điểm từng lều và khen lều nó hết lời.
Kết quả cuối cùng lều hắn đạt số điểm tuyệt đối. Và lều hắn được trường phát cho 2 tấm nệm.
- Yeahh! Tưởng bữa nay phải ngủ dưới đất chứ. - Vĩnh Kỳ cười.
- Sướng qua đi. - Hy cười ngã mình lên tấm nệm
- Tất cả các em chú ý! Kể từ giờ các em sinh hoạt tự do. Chú ý không nên lên núi một mình vì như vậy sẽ rất nguy hiểm. - Thầy HT thông báo qua loa.
- Tới lúc hành động rồi đó. - Tuệ Nhi cười ma mị
- Lần này nhất định đã thành công. - Thùy Linh cười nham hiểm.
________________THE END__________________
p.s Chuyện gì sẽ xảy ra? Liệu tình Nhi và Linh đang toan tính chuyện gì? Và liệu mưu đồ của 2 nhỏ có thành công? Đọc tiếp đi rồi biết
|
Chương 46: Âm Mưu Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng .
Chương 44 Âm Mưu
Hắn, Hy, Vĩnh Kỳ và Trung Hiếu ngồi ở 1 gốc cây nơi có cái bàn đá ngồi nói chuyện. Thế Huy ra suối rửa chân, còn nó thì ở trong lều nghịch điện thoại.
*Ting*
Điện thoại nó báo có tin nhắn, nó mở ra coi. Nội dung tin nhắn là
"Hạ Băng! Em ra sau suối giúp anh với! Anh bị té trật chân rồi. Em đi một mình thôi. Số này anh mới mua, Thế Huy"
Cùng lúc đó Thế Huy cũng nhận được 1 tin nhắn.
"Anh Huy! Em bị té trật chân ở sau suối. Anh đến giúp em với, anh đi một mình thôi. Đây là số mới của em. Hạ Băng"
Nó thấy tin nhắn vậy vội vã chạy ra sau suối. Thế Huy cũng thế, Thế Huy đọc xong tin nhắn cũng xám mặt vội vàng chạy ra sau suối.
___________Ở Nơi Nào Đó________________
- Mày làm vậy liệu có ổn không Nhi? - Thùy Linh.
- Không sao. Để có được Hạo Thiên tao làm gì cũng được. - Tuệ Nhi.
- Vậy giờ tao ra suối để thực hiện bước 2. Mày bảo trọng. - Thùy Linh nói rồi đứng dậy đi.
Tuệ Nhi lúc này thì ướt sũng, chân bị xước 1 đường dài máu chảy ra rất nhiều.
Tuệ Nhi đi về phía tụi hắn ngồi, cô ta vừa đi vừa khóc.
Hắn, Trung Hiếu, Vĩnh Kỳ và Hy thấy Tuệ Nhi như vậy thì hơi ngạc nhiên. Tuệ Nhi vừa đến thì cất giọng.
- Hic...hic...anh...anh...Thiên...hic.
- Có chuyện gì? - Hắn chau mày.
- Em...em... thấy Hạ Băng và Thế Huy ôm nhau nói chuyện thân mật với nhau ở sau suối...hic... - Tuệ Nhi vừa khóc vừa nói.
- Cái gì? - Hy và Vĩnh Kỳ ngạc nhiên.
- Vậy bộ dạng này là sao? - Trung Hiếu nghi ngờ.
- Lúc đó, em lại hỏi Hạ Băng tại sao lại phải bội anh Thiên... hic... cái rồi cô ta nói là có yêu thương gì anh đâu mà phản bội chứ... rồi em... - Tuệ Nhi ngập ngừng.
- Nói tiếp đi. - Hắn nói.
- Em dọa sẽ nói cho anh biết cái Thế Huy nói là em có nói thì bọn anh cũng sẽ không tin em và sẽ nghe lời Thế Huy và Hạ Băng thôi và...và... - Tuệ Nhi ấp úng.
- Cô nói lẹ đi. - Nhược Hy bực.
- Và Hạ Băng đẩy em xuống suối, may mà em không sao. - Tuệ Nhi giả tội nghiệp.
- Tin được cô ta không? - Vĩnh Kỳ nghĩ ngờ.
- Không tin em thì ra sao suối xem thử đi, học còn ngoài đấy đó. - Tuệ Nhi nói tiếp.
- Vậy đi thôi. - Hắn đứng dậy bước đi.
Trong đầu hắn đang có 1 mớ hỗn độn.
"Không! Tuệ Nhi nói dối, em không thể như vậy được. Tôi tin em. Em không được phản bội tôi."
Thế Huy và nó gặp nhau ở sau suối.
- Ủa em/anh nói bị trật chân mà. - Cả 2 hỏi nhau.
- Không phải em nhắn tin bảo trật chân sao? - Thế Huy.
- Không! Mà anh cũng bảo là trật chân mà. - Nó hỏi.
- Anh bình thường mà. - Thế Huy vừa nói vừa lôi điện thoại ra đưa cho nó coi tin nhắn..
- Em cũng có 1 tin nhắn y như vậy này. - Nó cũng lôi điện thoại mình ra rồi đưa cho Thế Huy coi.
- Chắc chuyện này có người sắp đặt. - Thế Huy nhíu mày.
- Nhưng làm vậy có lợi ích gì và ai là người đứng sao chuyện này. - Nó hơi khó hiểu.
- Cho dù ai đứng sau cũng là người có ý đồ không tốt. - Thế Huy.
- Thôi giờ về lều đi. - Nó
Cả 2 quay ra định bước về thì ở đâu cát bụi bay lên mù mịt (Nhỏ Linh làm đó ạ). Thế Huy kịp nhắm mắt lại, còn nó thì lỡ bị bụi bay vào mắt. Thế Huy thấy vậy cuối xuống thổi bụi cho nó.
Cùng lúc đó tụi hắn vừa tới, đứng xa ở góc độ của hắn thì Thế Huy và nó giống như là đang hôn nhau.
Hắn thấy cảnh đó khuôn mặt vẫn lãnh đạm nhưng ánh mắt hằn lên 1 tia đỏ, tia đỏ của sự giận dữ. Hy, Vĩnh Kỳ và Trung Hiếu hết sức ngạc nhiên. Tuệ Nhi khẽ nhếch mép cười, Thùy Linh đứng ở bụi cây cười nham hiểm rồi nhanh chóng chuồn lẹ về lều.
___________________THE END__________________________
P.s Liệu chuyện gì sẽ xảy đến với Hạo Thiên,Hạ Băng và Thế Huy. Đọc tiếp đi rồi biết ạ.
AI hóng kh ta
|
Chương 47: Sóng Gió Bắt Đầu Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng .
Chương 45: Sóng Gió Bắt Đầu
Thế Huy thổi bụi cho nó xong thì định bước đi. Vừa lui lại thì bị mất thăng bằng và ngã xuống, theo quán tính thì nó ngã theo và đè lên Thế Huy. KHoảng cách của cả 2 lúc này rất gần.
Nhược Hy toan bước lại chỗ nó nhưng hắn níu tay Hy lại.
- Về lều.
- Nhưng mà. - Hy nhìn hắn.
- Đi về lều. - Hắn không đợi Hy nói hết và kéo Hy về lều.
Cả 5 người bước về lều. Tuệ Nhi thầm mừng vì kế hoạch đã thành công. Đang đi vài bước thì trong đầu Tuệ Nhi lóe lên 1 ý nghĩ. Nghĩ giả vờ quỵ xuống.
- Ây da! Đau quá. Anh Thiên em đi không nổi nữa. - Tuệ Nhi giả vờ khóc.
Hắn thấy vậy bế xốc Tuệ Nhi lên đi về lều. Nhược Hy, Vĩnh Kỳ và Trung Hiếu cảm thấy có gì uẩn khúc ở đây.
Hy hiểu con người của nó mà. Nó tuyệt đối không phải người như vậy.
Tuệ Nhi được hắn bế mừng ra mặt. Hắn thì đầu óc suy nghĩ mông lung, toàn là hình ảnh của Nó và Thế Huy.
Nó vội vã đứng dậy. Thế Huy cũng ngồi dậy phủi bụi trên người mình.
- Em xin lỗi anh. - Nó mặt đỏ như trái cà chua chín.
- Không sao đâu! Về lều đi trời chuyển mưa đen kịt rồi kìa. - Thế Huy vừa nói vừa chỉ tay lên trời.
Lúc này nó mới nhận ra là trời đang kéo mây đen. Nó có cảm giác bất an trong lòng.
Nó và Thế Huy cất bước về lều.
__________TẠI LỀU__________
Hắn đang ngồi trước lều suy nghĩ cái gì đấy. Tuệ Nhi và Thùy Linh đang ngồi cạnh hắn. Thùy Linh đang bôi thuốc cho Tuệ Nhi. Hy, Vĩnh Kỳ và Trung Hiếu đang đứng ở 1 gốc cây nói chuyện gì đó.
Thế Huy và nó vừa về đến thì nó cất giọng hỏi Hy.
- Ê Hy. Anh Thiên đâu. - Nó tươi cười.
- Anh...Anh ấy ở đằng lều kìa. - Hy ngập ngừng.
Nó bước lại lều kiếm hắn.
Thế Huy đứng lại nói chuyện với bộ 3(Hy, Vĩnh Kỳ và Trung Hiếu)
- Tại sao mày lại hôn Băng. - Vĩnh Kỳ.
- Tao á, Tao hôn cô ấy hồi nào? - Thế Huy ngạc nhiên.
- Lúc nãy ở sau suối đó. - Trung Hiếu nhíu mày.
- À! Hôn gì đâu mày ơi! Băng bị bụi bay vào mắt tao thổi ra giúp em ấy thôi. - Thế Huy cười.
- Thật không? - Vĩnh Kỳ.
- Tao có bao giờ nói dối bây chưa? - Thế Huy.
- Vậy anh với nhỏ Băng ra đấy làm gì? - Hy hỏi.
- Anh với Băng nhận được tin nhắn bảo ra đấy có chuyện. Nhưng ra xong chả thấy chuyện gì hết. Anh nghĩ là chắc có người sắp đặt. - Thế Huy vừa nói vừa đưa điện thoại cho Hy xem tin nhắn.
Bộ 3 xem xong tin nhắn nhìn nhau.
- Hình như chuyện này có vấn đề. - Trung Hiếu nói.
- Là sao? - Thế Huy khó hiểu.
- Là vầy nè... bla...bla... - Hy kể hết mọi chuyện cho Thế Huy nghe.
Kể xong cả 4 người bước lại lều để tìm hắn và nó.
Nó bước đến gần lều thì thấy hắn ngồi cạnh Tuệ Nhi và Thùy Linh., nó hơi ngạc nhiên.
*Rầm*
Sét đánh rạch ngang bầu trời như báo hiệu một điều chẳng lành sắp xảy đến.
Nó chỉ hơi giật mình.
Tuệ Nhi ngồi cạnh hắn nhân cơ hội đó nhảy lên người hắn ngồi và ôm hắn sát rạt.
- Em...em...sợ! - Tuệ Nhi làm nũng.
Hắn chả nói gì cũng chả đuổi Tuệ Nhi xuống.
Nó thấy cảnh đó tim nhói lên từng đợt. Nó bước lại.
- Chuyện này là sau chứ. - Nó mím chặt môi cho khỏi tuôn nước mắt.
- Cô đi theo trai mà còn dám vác mặt về đây sau? - Tuệ Nhi mĩa mai.
- Cô ăn nói cho cẩn thận. - Nó lườm Tuệ Nhi.
- Cái đồ con gái lẳng lơ, đã có người yêu rồi mà còn đi theo trai, đồ mặt dày. - Tuệ Nhi lấn tới.
Nó tức giận không kìm được nên giơ tay định tát Tuệ Nhi.
*CHÁT*
_____________THE END______________
Note: Mng nghĩ cái tát đó là ai tát ai nhỉ? Sắp có chuyện xảy ra rồi .-.
|