Oan Gia Biến Thân Gia
|
|
Oan Gia Biến Thân Gia Tác Giả: Hải Lục Edit: leesein Nguồn: leesein.wordpress.com Thể Loại: Ngôn tình hiện đại, oan gia, HE… Bản covert: meoconlunar
Giới thiệu
Di? Khi nào thì quán cà phê nàng thường đến có mánh lới mới, bánh quy đưa cho khách nhân còn có tờ giấy ẩn dấu Mà nàng một ngụm cắn phải đúng đúng là …oan gia biến thân gia! A, nàng nên cười trừ, hay là nên đi đến miếu cầu thần bảo bình an? Bởi vì nàng luôn luôn kết thiện duyên, tính từ nhỏ đến giờ chỉ có một tuyệt thế oan gia. Chính là cái tên cách vách trước mặt người khác giả bộ hiền lành, nhưng khi ở trước mặt nàng thì tâm tư đầy chiêu thức đùa giỡn cùng nàng một mất một còn. Vừa nhìn thấy đến hắn, liền gợi lên lửa giận không hiểu từ đâu của nàng. Nếu muốn nàng cùng hắn biến thành thân gia, nàng tình nguyện quy y xuất gia! May mắn hắn thức thời xuất ngoại, tránh cách tầm mắt của nàng ở năm trăm dặm. Cho dù thật sự bất hạnh làm cho bánh quy này thành sự thật, đối tượng cũng tuyệt đối không là hắn. Sao biết, thiên linh linh địa linh linh, người này cư nhiên quay trở lại. Cái này, nàng có phải hay không nên lập tức suốt đêm chuyển nhà?
|
Mở đầu
Thủ thiện chi đô – thành phố Đài Bắc, như một cô gái thần bí hay thay đổi. (đoạn này không hiểu lắm nên edit đại thui, có ai hiểu rõ nói cho ta biết zới nha) Đường cái có sự náo nhiệt tràn đầy sức sống của riêng nó, bên trong ngõ nhỏ cũng có một phần thanh tịnh riêng biệt của bản thân, chỉ cần gót chân vừa chuyển, theo đường cái ngoặt vào ngõ nhỏ, tự khắc sẽ phát hiện tọa lạc tại nơi huyên náo giữa nhất phương Niết bàn, sẽ xuất hiện một nơi yên tĩnh, nhàn nhã. Quán cà phê Gluck[ tiếng Đức dịch: Hạnh phúc ], nằm trong một ngõ nhỏ ở khu phía đông của Đài Bắc, ý nghĩ của chủ quán đó là “Cuộc sống bận rộn cũng muốn vì chính mình tranh thủ thời gian thư giãn hưởng thụ”, trong điếm trang hoàng hết sức công phu nhưng lại có cảm giác thoải mái như ở nhà, có chút tự do tùy thích nhưng vẫn không mất đi phong cách cá nhân, cho dù là thời tiết nào thì âm hưởng phát ra cũng là nhạc jazz, khi thì thoải mái khôi hài, khi thì trầm tư nhẹ nhàng, chỉ cần bước qua cửa kính ngăn cách, lập tức có thể cảm nhận được hơi thở thoải mái, một bầu không khí tranh thủ lúc rảnh rỗi nghỉ ngơi, trở thành nơi tốt nhất dành cho việc nghỉ ngơi vào giữa trưa ở khu đông, có chút danh tiếng. Lão bản tuấn dật trẻ tuổi là một tay pha cà phê tuyệt hảo, cũng là tay pha trà rất ngon, còn là một người có thể làm ra những món điểm tâm tuyệt vời, phàm ở Gluck lý có thể xem có thể ăn có thể uống, đều được trải qua đôi tay khéo léo của hắn. Rất khó tưởng tượng đó là một đôi tay của nam nhân, nhưng sự thật xác thực như thế. Những nét đặc sắc của Gluck đó là — hương thuần cà phê, tinh xảo trà phẩm, điểm tâm nổi bật, tuyệt không bán cơm điểm kiên trì, cùng có được một đôi tay khéo léo của lão bản, cùng với một ít cảm giác thần bí. Không ai biết lai lịch vị lão bản tuấn dật này, chỉ biết là hắn gọi Vu Kỳ, có một muội muội tên Vu Tiểu Hiểu chưa từng xuất hiện ở quán cà phê. Nếu ở ngoài lão bản tuấn dật hấp dẫn khách hàng tới cửa là đặc sắc chi nhất, như vậy không chừng khi lộ diện muội muội bói toán sư chính là đặc sắc chi nhị. Khách quen đều biết, muốn tìm thầy tướng số Vu bói toán, tìm Vu Tiểu Hiểu; muốn biết trước tương lai, tìm Vu Tiểu Hiểu; muốn bói toán tình cảm lưu luyến, tìm Vu Tiểu Hiểu — cảm thấy nhân sinh không trôi chảy, sự nghiệp không thành công, tình cảm lưu luyến xúc tiều, học nghiệp có chướng ngại…… Phàm là các loại nghi nan tạp chứng, nếu có duyên gặp Vu Tiểu Hiểu, tự có thể tìm giải đáp. Quán cà phê Gluck, có lão bản tuấn dật thức thời, có phác sóc mê ly bói toán sư, hơn nữa làm người ta khen không dứt miệng ẩm phẩm trà bánh, thái độ hòa nhã làm người khác luôn mãi lưu luyến lực hấp dẫn. Ca một tiếng, cửa đại môn bị đẩy ra, chạm vào đỉnh Linh Đang tạo thành tiếng, hôm nay Gluck sau giữa trưa sinh ý vẫn thân thiện như cũ, đắm chìm trong không khí ở ella fitagerald với tác phẩm [likesomeone in love], khách nhân hoặc đọc hoặc lời nói nhỏ nhẹ nói chuyện với nhau, ai cũng không muốn phá hư không khí nhàn nhã này. “Hoan nghênh quang lâm.” “Di?” Khách quen thấy nữ tử xinh đẹp mỉm cười nghênh đón, mọi cảm xúc kinh ngạc viết ở trên mặt.“Lão bản đâu?” “Anh ta sao……” Vu Tiểu Hiểu tròng mắt nhất lưu, hắc hắc cười nói: “Anh ta có việc ra ngoài, ta ở đây không tốt sao?” “Đương nhiên hảo.” Nữ khách trẻ tuổi hiểu biết giải thích,“Kỳ thật ta cũng muốn tìm ngươi — như thế này nói sau, hôm nay điểm tâm có cái gì?” Gluck có được tiếng nhà mình trà bánh cũng là danh chiêu bài chi nhất, khẩu vị hình thức mỗi ngày bất đồng, giống nhau là số lượng cung ứng có hạn làm người ta chờ mong, thường xuyên sau khi mở tiệm khách hàng bên trong đã dùng, mang bên ngoài mua quang (câu này ta không hiểu nên để zậy lun….@@), trong vòng bốn giờ hết là chuyện thường thấy. “Gluck cookie” Hắc bạch phân minh mắt chớp chớp, Vu Tiểu Hiểu biểu tình cười khẽ.“Một phần này là của ngươi .” Nữ khách quan tâm vuốt cằm, lại thêm điểm một ly Ireland cà phê lệ, đi đến bàn ở góc khuất ngồi xuống. Ngay lúc đó, Linh Đang lại lần nữa vang lên, đang ở trong quầy bar pha cà phê Vu Tiểu Hiểu ngẩng đầu nhìn thấy người tới, cái lưỡi không khỏi phun ra lời nói ngọt ngào. “Anh, anh đã trở lại.” Không nhìn muội muội kì hảo, Vu Kỳ một đôi mắt nheo lại chỉ để lộ khe hở hẹp không hờn giận.“Nếu anh nhớ không lầm, hôm nay điếm ngoài cửa hẳn là treo lên ‘Hôm nay ngày lễ’ bài tử đi? Còn có, trong khoảng thời gian này em chạy đi đâu?” “Em đến Trung Đông du lịch.” Vu Tiểu Hiểu trang nghiêm nói, đồng thời dùng thìa đem đường trắng khí Whisky hỗn hợp thiêu đốt, sẽ cùng nấu tốt cà phê cùng nhau đổ vào ly rượu ấm áp, hơn nữa phát phao sữa tươi du, sái chút đường màu sắc rực rỡ, động tác gọn gàng.“Dùng tâm cùng thần linh xưa thượng trao đổi cùng đối đàm, vài ngày trước mới mang theo thần dụ trở về muốn cùng người hữu duyên chia xẻ.” Đem cà phê cùng điểm tâm nhất tịnh đưa hướng ca ca.“Phiền toái anh, lão ca.”( đoạn này ta không rõ về cách pha cà phê lắm, mọi người thông cảm) Đem cà phê cùng điểm tâm đưa đến trên bàn khách nhân, Vu Kỳ đi mà quay lại, hé ra khuôn mặt tuấn tú dữ tợn ở trước mặt muội muội nhà mình.“Thần dụ là chuyện gì xảy ra?” “Sở hữu đáp án đều ở nơi này.” Vu Kỳ tầm mắt theo phương hướng ngón tay muội muội đi tới một cái điểm tâm, trừ bỏ bánh ngọt thông thường bên ngoài, chỉ thấy được bàn tay không lớn quá nhỏ quá, trình ngũ mũi nhọn tinh hình bánh bích quy thủ công. Hắn nội tâm bỗng sinh một cỗ dự cảm không tốt. Đúng lúc này – “Di?” “Đây là cái gì?” “……” Khác hẳn bất đồng phản ứng đến từ khắp các bàn, khách nhân trên tay đều niệp hé ra giấy ghi chép dài nhỏ. Ngạc nhiên một thoáng, Vu Kỳ hiểu được, bàn tay đổ mồ hôi, thanh âm thẳng chiến:“Em đem giả dối hư ảo thần dụ của em viết ra…… Bỏ vào……” “Cái gì giả dối hư ảo, đó là em mất vài tháng thời gian, ở mạch thêm cùng thần linh nói chuyện với nhau tâm đắc nha.” Thực không lễ phép!“Yên tâm, thực hiện đối chiếu lucky cookie, tuyệt đối không thành vấn đề.” Hít sâu, hít sâu, lại một lần nữa hít sâu. Vu Kỳ cắn răng hỏi:“Em nướng mấy cái?” “Không nhiều không ít vừa vặn một trăm cái, hoàn toàn phù hợp ngươi quy định hạn định số lượng.” “Bán đi mấy cái?” Trăm ngàn lần không nên là điều hắn nghĩ. “Trước mắt chỉ còn một cái này.” Vu Tiểu Hiểu vẻ mặt đắc ý.“Xem ra em làm món điểm tâm ngon tuyệt không thua anh đâu — a! Anh, anh nói như thế nào ngủ liền ngủ, anh?!” Hắn là té xỉu a, bổn tiểu muội! Trời, Gluck của hắn có thể hay không liền như vậy bị tiểu muội nhanh chóng làm sập rồi? Ông trời…… Bán ra chín mươi chín cái là thế nào!
|
Chương 1.1
“Trầm Văn Tề!” một giọng nữ phẫn nộ trong phòng hội nghị đột nhiên vang lên, rất giống tiếng rống của sư tử Hà Đông , mọi người mang vẻ mặt kinh ngạc nhìn đến vị khách không mời đột nhiên xuất hiện. Vị khách không mời mà đến này là một cô gái thập phần xinh đẹp, nàng có một mái tóc dài đen mượt như nhung, trên đó cài một chui kẹp tóc lượng lệ thủy, đôi hàng mi thanh tú tuyệt đẹp, tuy nhiên hai mắt linh động cư nhiên lại mang đầy lửa hận, có sức uy hiếp làm cho người khác không dám nhìn gần. Nàng là nhân vật nổi tiếng mà bọn hắn đều biết, nhân vật ở đại học phong vân, là hoa hậu giảng đường chi dự quốc mậu hệ hệ học được hội trưởng — Phạm Ý Hân. “Phạm đồng học, hiện tại là hội nghị theo thông lệ hệ học được của tư công hệ chúng ta vào ngày thứ Hai, ngươi đã không phải là thành viên của phụng hệ hệ học được, lại càng không là học sinh của bản hệ, đột nhiên xâm nhập như vậy, có vẻ như không tốt lắm thì phải?” Tư công hệ hệ học được phó hội trưởng Tần Nhược Dương nâng nâng kính mắt, mỉm cười thử phản đối có lễ. Thật là, rõ ràng trên cửa đã treo bảng “Hội nghị đang diễn ra, xin miễn quấy rầy”, nàng lại nhìn như không thấy, liền như vậy cố tình xen vào việc tiến hành thảo luận đang diễn ra trong phòng họp. “Thực xin lỗi.” Phạm Ý Hân mắt to di chuyển, áp chế lòng tràn đầy tức giận, hồng nhuận môi giơ lên, đối với mọi người lộ ra một chút cười ngọt.“Thật sự rất có lỗi, bởi vì chuyện quá khẩn cấp, ta phải lập tức cùng Trầm hội trưởng các ngươi hảo hảo nói chuyện, cho nên không thể không làm gián đoạn các vị hội nghị.” “Nga? Chuyện gì khẩn cấp như vậy, còn phải phiền ngài đại giá riêng tới tìm ta, ta thật đúng là gánh vác không nổi.” Giọng nam ôn hòa thoạt nghe thập phần có lễ, lại cất giấu ý châm chọc chỉ có Phạm Ý Hân nghe ra được. “Đúng vậy! Phi thường phi thường phi thường khẩn cấp.” Nàng nheo lại mắt, khóe miệng ẩn ẩn co rúm, hạ đầy đất nhìn chằm chằm nam hài nhã nhặn ngồi trên vị trí chủ vị. Nam hài thân hình thon dài, có mái tóc ngắn gọn gàng, mặt đẹp mày rậm bừng sáng, mà đôi mắt u ám thâm sâu kia, ngạo nghễ nhìn chính nàng. Nam hài này đúng là tư công hệ hệ học được hội trưởng — Trầm Văn Tề, hắn cùng Phạm Ý Hân đồng dạng là nhân vật phong vân trong trường học, trừ bỏ việc học có thành tích xuất sắc, đối vận động cũng thập phần am hiểu, tuấn tú bề ngoài, rắn chắc thon dài khí lực, là bạch mã hoàng tử của rất nhiều cô gái Bất quá, đối với Phạm Ý Hân mà nói, hắn chính là đối thủ của nàng! Từ nhỏ đến lớn đều thế không thể không đối đầu với tên đáng ghét này được. Tuy nói cảnh đẹp trước mắt có tuấn nam mỹ nữ thập phần vui vẻ, thế nhưng không gian giữa hai người này lại mang đến không khí giương cung bạt kiếm thật sự quá mức mãnh liệt, khiến mọi người nhịn không được đều đổ mồ hôi lạnh, đưa mắt nhìn nhau, lập tức thức thời có chung nhận định – Không quan tâm đến, miễn cho mình bị vạ lây. Tiếp nhận ám chỉ của mọi người, Tần Nhược Dương thanh thanh yết hầu.“Khụ, Văn Tề, kỳ thật hôm nay những dự định trong chương trình hội nghị của chúng ta thảo luận đã không còn vấn đề gì, cũng nên tan họp, nếu Phạm hội trưởng tìm ngươi có việc, chúng ta đây trước hết rời đi thì tốt hơn”. “Cũng tốt.” Trầm Văn Tề nhíu mày, ghi nhớ mấy việc trọng điểm trong văn kiện trên mặt bàn, thuận tay giao cho Tần Nhược Dương.“Nhược Dương, ngươi sửa sang lại một chút, tối nay lại chuyển giao ngay cho hệ cán bộ, bản chu điện cơ sống qua động liền như chúng ta thảo luận tiến hành thật tốt đi.” “Tốt, có vấn đề gì chúng ta về ký túc xá lại thảo luận.” “Cám ơn các vị.” Phạm Ý Hân hướng mọi người gật đầu cảm kích mỉm cười, ngọt, ôn hòa, cùng đối đãi Trầm Văn Tề thái độ hoàn toàn bất đồng. Chờ mọi người rời đi xong, Phạm Ý Hân lập tức thần sắc biến đổi, vọt tới trước mặt Trầm Văn Tề, cách cái bàn hung hăng nhìn chằm chằm hắn.“Này! Ta hỏi ngươi, văn hiên lâu chính tường luôn luôn là vị trí mà quốc mậu hệ chúng ta dán áp phích, ngươi làm sao có thể tự tiện chiếm dụng?” Hàng năm vào tháng năm cái thứ hai tuần là quốc mậu chu, tại đây trong toàn bộ một tuần, quốc mậu hệ sẽ đẩy dời đi các hạng hoạt động, vì hấp dẫn đám đông, nhóm người cán bộ của hệ học được người sử xuất cả người chiêu thức, mà nàng thân là hệ học được hội trưởng, đương nhiên không thể không lo việc gì. Ngay tại mới vừa rồi, phụ trách văn nói cán bộ nhóm thông báo nàng nói tuyên truyền dùng áp phích to lớn họa tốt lắm, thế nhưng vị trí dự định dán áp phích lại bị những người khác nhanh chân đến trước, mà người này không phải người khác, đúng là đối thủ một mất một còn mà nàng thống hận nhất — Trầm Văn Tề! “Tự tiện chiếm dụng? Ta nghĩ ngươi nghĩ sai rồi.” Trầm Văn Tề chậm rãi cười.“Từ một tháng trước, ta liền hướng viên quản lí văn hiên lâu đăng ký. Hạ tuần không chỉ là lúc quốc mậu hệ các ngươi quốc mậu quá, cũng là lúc tư công hệ chúng ta tư công chu, cái vị trí tư công hệ chúng ta dán áp phích to lớn kia thật sự thích hợp.” Nàng trừng lớn mắt, khuôn mặt tức giận mà đỏ lên.“Nào có loại sự tình này, ngươi rõ ràng là cố ý theo ta gây chuyện!” Đáng giận, vì chuẩn bị hoạt động, mấy ngày nay nàng bận nhiều việc, vốn định nói văn hiên lâu chính tường sắp tới là nơi quốc mậu hệ dán áp phích, cũng chưa kịp nói với quản lí của văn hiên lâu, không nghĩ tới liền như vậy làm cho Trầm Văn Tề nhanh chóng chiếm đi rồi, thật sự là không cam lòng! Trầm Văn Tề cười đến càng thêm khoái trá.“Tiên hạ thủ vi cường, ai bảo ngươi chậm một bước, tự nhận đi.” Thật thú vị, có thể nhìn đến biểu tình nàng không cam lòng, làm hắn nhân thời gian này bận rộn mà lược bỏ cảm giác mệt mỏi tâm tình cũng tốt hơn. “Tự nhận ngươi là một đại đầu quỷ!” Phạm Ý Hân tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, dùng sức chụp bàn sẵng giọng,“Ta nói cho ngươi, đừng tưởng rằng đoạt đi vị trí to lớn để dán áp phích là giỏi lắm, hạ tuần chúng ta đi xem, xem ai hoạt động làm được thành công, hấp dẫn nhiều người đến nhất, đến lúc đó chỉ biết ai là cuối cùng người thắng!” “Phạm Ý Hân.” Trầm Văn Tề hoàn toàn bất vi sở động, hắn đứng lên, thong thả mà tao nhã, sâu thẳm đôi mắt nhìn thẳng nàng.“Chú ý một chút ngôn hành của ngươi, hệ thượng hoạt động làm được thành công, là công lao toàn hệ, không phải cá nhân một ai, dùng hoạt động thành công cùng gộp lại để quyết định thắng thua, không phải rất buồn cười sao.” “Không cần nói dường hoàng như vậy!” Phạm Ý Hân hừ lạnh một tiếng.“Nhận thức ngươi hơn mười năm, ngươi mỗi lần đều chỉ biết nói những lời vô nghĩa đó, sợ thì hãy nói một tiếng, không cần tìm nhiều lý do như vậy.”
|
Chương 1.2
Hắn nheo mắt lại, thoáng khuynh thân tới gần nàng, sắc mặt lược trầm.“Ta nói tất cả đều là sự thật.” “Sự thật là ngươi sợ thua!” Nàng không nhúc nhích, có ý định muốn chọc giận hắn. Nàng ghét nhất là người như hắn một bộ thái sơn băng (ý chỉ người tài giỏi nhưng lại lạnh lùng xa cách) cho tiền mà mặt không đổi sắc thái độ luôn điềm tĩnh, rõ ràng hai người cùng năm, hắn lại bình tĩnh lý trí giáo nhân chán ghét, giống như trên đời này mỗi sự kiện đều ở trong tay hắn nắm giữ, chuyện gì đều không thể làm cho hắn dao động, chỉ cần vừa thấy đến vẻ mặt lạnh nhạt kia của hắn, nàng liền nhịn không được cả bụng phát hỏa. Hắn nhíu mày, đối với sự bướng bỉnh của nàng cảm thấy đau đầu.“Ngươi thật sự là……” “Như thế nào?!” “Quên đi, ta lười cùng người không thể nói lý như ngươi tranh chấp, ta hồi ký túc xá còn phải cùng Nhược Dương thảo luận việc dang dở ”, mặc kệ người khác nói cái gì đều nghe không vào hiện tại hắn cần nhanh chóng xử lý chuyện hoạt động lần này, cũng không muốn mất thời gian quý giá cùng sức lực vào những việc vô nghĩa không có quan hệ. “Ngươi nghĩ rằng ta muốn cùng ngươi lãng phí thời gian sao?! Ta cũng bề bộn nhiều việc!” Hắn nghĩ hắn là ai nha! Nếu không thật sự tức giận bị hắn cướp đi vị trí to lớn dán áp phích, nàng cũng không đến tìm hắn lý luận, đỡ phải thấy hắn một lần tức một lần! “Tốt lắm.” Trầm Văn Tề đáy mắt hiện lên một chút tinh quang, đắc ý mà xảo trá.“Chúng ta đều không cần lãng phí thời gian lẫn nhau, ngươi có việc của ngươi, ta có việc của ta, tái kiến.” “Ngươi……” Nhìn hắn mặt đầy tươi cười, Phạm Ý Hân đột nhiên cảm thấy càng thêm tức giận, mơ hồ nghĩ lại, nàng biết chính mình hình như đã thua, lại không biết nên phản kích như thế nào. Đáng giận! Nàng nàng nàng…… Nàng ghét nhất là Trầm Văn Tề! “Ta cái gì?” Hắn ngẩng đầu nhìn lên đồng hồ, kim đồng hồ chỉ 10 giờ rưỡi.“Thời gian đã trễ, nơi này cách ký túc xá nữ khá xa, ta dù sao cũng muốn hồi ký túc xá, cùng nhau đi thôi.” Phạm Ý Hân nhíu nhíu đầu mày, không chút nghĩ ngợi lập tức cự tuyệt,“Không cần, ta tự mình đi là tốt rồi.”‘ Nói xong, nàng xoay người rồi đi ra ngoài, đem Trầm Văn Tề để ra phía sau. Nhìn bóng dáng mảnh khảnh của nàng, khuôn mặt tuấn tú của Trầm Văn Tề hiện lên một chút suy nghĩ sâu xa, vội vàng sửa sang lại đồ đạc một chút, đem cửa khóa kỹ, liền bước nhanh đuổi kịp nàng. Phạm Ý Hân phát giác hắn theo kịp, lập tức bước nhanh hơn muốn bỏ xa hắn, hắn lại thủy chung đi theo phía sau, cuối cùng, nàng dừng lại, quay đầu căm tức hắn.“Ngươi làm sao đi theo ta, ta không nghĩ muốn cùng ngươi đi với nhau!” Hắn tức giận nhíu mày.“Ngươi nghĩ rằng ta muốn cùng đi với ngươi sao? Ta là nghĩ đến Phạm bá bá, Phạm bá mẫu ngày thường thực sự rất chiếu cố ta, lại vừa vặn tiện đường, vì an toàn của ngươi mà nghĩ, mới tiễn ngươi một đoạn đường.” Hắn cùng Phạm Ý Hân theo quốc tiểu liền nhận thức, khi đó nhà bọn họ vừa vặn chuyển đến bên cạnh nhà nàng, hai nhà cha mẹ vừa gặp như đã quen lâu, rất nhanh liền trở thành bạn tốt, hắn cùng với Phạm Ý Hân cũng vì vậy mới có đoạn nghiệt duyên này. “Thật sự là cảm tạ đại ân đại đức của ngài, vất vả, tiểu nữ thật vinh hạnh.” Phạm Ý Hân lòng không hề có nửa phần biết ơn, miệng thập phần chanh chua. Muốn gì đây chứ, trước đoạt vị trí tuyên truyền tốt nhất của nàng, làm cho nàng tức giận đến chết khiếp, hiện tại giả bộ săn sóc, ôn nhu, nghĩ là như vậy có thể làm cho nàng nguôi giận? Hắn nghĩ thật tốt! Trầm Văn Tề sớm đã thành thói quen với ngôn ngữ khiêu khích của nàng, căn bản không để trong lòng, ngược lại cười đến hết sức ôn hòa.“Không cần cảm tạ, nhanh đưa ngươi đưa trở về là tốt rồi.” Phạm Ý Hân lại trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái, quyết định không hề quan tâm hắn, hai người liền như vậy sóng vai mà đi, đến khi chính mắt xác nhận nàng tiến vào ký túc xá, Trầm Văn Tề mới xoay người rời đi. Chính là, hắn cũng không hiểu được,tuy rằng hắn nói hộ tống để bảo đảm an toàn cho Phạm Ý Hân, nhưng lại có cảm giác phức tạp không thể lý giải được với nàng. **** **** **** “Tiểu Hân!” Phạm Ý Hân vừa vào phòng ký túc xá, đối mặt là bạn cùng phòng kiêm đồng học nâng cao đề-xi-ben nghênh đón, nàng che lỗ tai, nhíu mày, đem túi xách đặt lên bàn, ngồi xuống ghế dựa, đem kẹp tóc thủy tinh từng cái lần lượt gỡ xuống. “Đồng học Hoàng Duy Lệ thân mến, chúng ta buổi chiều mới gặp trên trường, tách ra chưa đến ba giờ, ngươi có tất yếu nhiệt tình hoan nghênh ta như vậy không?” Hoàng Duy Lệ thân thủ nhéo nàng một cái.“Bậy bạ, ai hoan nghênh ngươi, ta là muốn bức cung!” Nàng đau kêu một tiếng, chụp lấy tay bạn cùng phòng.“Bức cung? Có cái gì hảo bức cung?” Một người bạn cùng phòng khác là Trương Bội Dung cũng đến gần, cười thật sự gian xảo.“Đương nhiên muốn bức cung, ngươi vừa mới cùng ai cùng nhau trở về a?” “Cái gì cùng ai cùng nhau trở về?” Nàng sửng sốt một chút. Ngay cả bạn cùng phòng Hứa Bội Quân người luôn luôn im lặng ít lời cũng góp lời,“Trầm Văn Tề, chúng ta đều thấy được.” Hoàng Duy Lệ vội vàng gật đầu.“Đúng vậy, ngươi còn giả ngu, chúng ta lúc nãy đều thấy được, là Trầm Văn Tề đưa ngươi trở về. Ngươi không phải luôn nói hắn là đối thủ một mất một còn của ngươi sao? Làm sao có thể cùng hắn cùng nhau trở về?” Nàng tức giận trừng mắt nhìn các nàng liếc mắt một cái.“Làm ơn, các ngươi đang nói cái gì a? Đó là bởi vì vị trí lớn để treo áp phích tuyên truyền bị tư công hệ đoạt đi rồi, ta tức giận quá mới đi tìm hắn lý luận, kết quả một lần lại một lần ầm ỹ, hắn nói thời gian đã trễ, mới thuận đường đưa ta trở về.”
|
Chương 1.3
“Chỉ như vậy?” Hoàng Duy Lệ có chút thất vọng. “Vô nghĩa!” Phạm Ý Hân đứng dậy cầm bộ quần áo khác, chuẩn bị đi tắm rửa.“Đương nhiên chỉ như vậy, các ngươi tự mình suy nghĩ quá nhiều mà thôi.” “Bất quá, hắn còn rất săn sóc đó thôi.” Trương Bội Dung ha ha cười trộm.“Ngươi là đi tìm hắn cãi nhau, hắn còn lo lắng an toàn của ngươi, riêng đưa ngươi trở về, thật không sai đâu.” “Không sai cái đầu ngươi!” Nàng dừng lại cước bộ, thập phần bất mãn bạn cùng phòng khen ngợi Trầm Văn Tề.“Hắn mới không phải lo lắng ta, hắn là nghĩ đến mặt của ba mẹ ta,‘Không thể không’‘Thuận tiện’ đưa ta trở về!” Hoàng Duy Lệ cười ha ha.“Ai nha, ngươi đừng cố chấp như vậy nữa! Nói thật, Trầm Văn Tề điều kiện rất tốt, diện mạo, dáng người đều thực vừa ý, tính cách cũng tốt, học tập, thể thao đều thực hoàn mỹ, ở đại học bao nhiêu nữ sinh yêu thích hắn, ngươi cùng hắn nhận thức lâu như vậy, chẳng lẽ một chút cảm tình đều không có?” “Còn có cảm tình!” Nghe xong một tràn oanh tạc xuyên thấu của bạn cùng phòng, Phạm Ý Hân thiếu chút nữa không ngất xỉu đi.“Có chứ, ta đối hắn có cảm tình, chính là ta chán ghét hắn, hận hắn! Hắn vĩnh viễn là địch nhân của ta! Vừa lòng chưa?” Hứa Bội Quân đẩy kính mắt, thản nhiên bỏ lại một câu,“Mặt khác của hận chính là yêu.” “Nói năng lộn xộn!” Nàng như là bị ném lên chảo nóng, lập tức nhảy dựng lên.“Bội Quân, ngươi suy nghĩ nhiều quá!” Hứa Bội Quân mỉm cười, lại thêm một câu,“Ngươi chột dạ sao?” “ Không phải! Các ngươi thật sự không cần tự nghĩ lung tung được không? Ta hôm nay một ngày làm việc, một chút còn phải thảo luận công việc hoạt động của quốc mậu chu, đi tắm rửa trước.” Phạm Ý Hân khoát tay, quyết định không muốn cùng trí tưởng tượng quá thừa của ba người dây dưa, nàng đi vào phòng tắm, tính tẩy đi một ngày mỏi mệt. Tiếng nước vang lên, bên ngoài phòng tắm lại còn đang nhiệt liệt thảo luận. Hoàng Duy Lệ có chút hoang mang nhíu mày.“Nói thật, là chúng ta suy nghĩ nhiều quá sao?” Trương Bội Dung lắc đầu.“Ta cảm thấy không phải, tuy rằng Tiểu Hân cùng Trầm Văn Tề luôn ầm ỹ đến ầm ỹ đi, không một lời hay, nhưng là bọn họ nam tuấn, nữ tiếu, một tĩnh một động, lại đều không có người yêu, kỳ thật rất xứng đôi, nếu thật sự trở thành một đôi, nhất định rất thú vị.” “Oa, kia có trò hay để xem.” Hứa Bội Quân buông sách, ngẩng đầu nhìn xem hai người thảo luận chính hưng trí.“Thảo luận xong rồi chưa?” “Bội Quân, ngươi cũng nói suy nghĩ của ngươi đi.” Nàng chậm rãi mở miệng:“Không có gì hay để nói, với tính tình Tiểu Hân, nàng nhận định Trầm Văn Tề là địch nhân của nàng, sẽ không nghĩ đến khả năng cùng Trầm Văn Tề trở thành người yêu.” “Ngươi cảm thấy không có khả năng sao?” Hoàng Duy Lệ thở dài. Nàng nghĩ nghĩ, nâng kính mắt phía sau mắt to thần thái trí tuệ mở ra.“Cũng không phải tuyệt đối không có khả năng, bất quá…… Hãy chờ thời cơ đi, thời cơ là tự đến mà không thể cầu.” “Như vậy tốt lắm.” Trương Bội Dung giơ tay lên, cười đến cực vì hưng phấn.“Chúng ta đến hạ tiền đặt cược, đoán bọn họ khi nào thì sẽ biến thành người yêu.” “Đặt cược?” Hoàng Duy Lệ trừng lớn ánh mắt.“Tốt tốt, ta tham gia!” “Các ngươi thực nhàn.” Hứa Bội Quân nhăn mi lại, vẻ mặt một bộ từ chối cho ý kiến. Trương Bội Dung kéo tay nàng, ôn tồn năn nỉ,“Được rồi, cùng nhau đi! Ngươi không biết là xem bọn hắn tương lai phát triển rất thú vị, ngắm xem tốt lắm sao?” Hứa Bội Quân thu hồi tay, cười nhạo một tiếng.“Ta nghĩ, các ngươi có thời gian quan tâm đến việc tương lai của người khác, còn không bằng trước quan tâm chuyện chính mình một chút. Duy Lệ, báo cáo của ngươi tiến hành như thế nào? Ta nhớ rõ lão sư đã muốn thúc giục nhĩ hảo vài lần ; Còn có Bội Dung, ngươi không phải muốn chuẩn bị nghiên cứu trước cuộc thi sao? Ta nghe nói lần này phụ trách xét duyệt giáo sư thực nghiêm khắc.” Hoàng Duy Lệ che đi lỗ tai kêu to,“A a! Bội Quân, nhĩ hảo chán ghét! Không cần nhắc nhở ta chuyện tàn khốc!” “Ô…… Ta ngoan ngoãn đi đọc sách, Bội Quân, ngươi không cần nói nữa.” Trương Bội Dung cầm lấy sách vở, tâm không cam lòng không nguyện, tình không muốn bắt đầu khổ đọc. Gặp bên trong khôi phục im lặng, Hứa Bội Quân vừa lòng cười. Về phần Phạm Ý Hân trong phòng tắm, hồn nhiên không biết đối thoại mới vừa rồi của ba ngươi họ, nếu là nàng nghe thấy được, sợ là sẽ tức giận đến giơ chân oa oa kêu. Đối với Trầm Văn Tề, nàng chỉ có một ý tưởng — hắn là địch nhân của nàng, trước kia, hiện tại, tương lai vẫn là vậy. Cùng hắn từ địch nhân biến thành người yêu? Không thể, đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng! ****** Sáng sớm, sương mù bao phủ khắp nơi, ánh mặt trời lạnh nhạt chiếu xuống, vì để đi vào trường, mọi người hoặc đi bộ hoặc cưỡi xe đạp, bận rộn đi vào bên trong trường học. Phạm Ý Hân từ sớm liền đến phòng học, vì chính là chiếm trước vị trí tốt nhất nghe giảng bài, trước khi bắt đầu học, nàng một bên cắn bữa sáng một bên nghiên cứu giảng nghĩa (cắt nghĩa tỉ mỉ). Đường tâm lý học là môn học tự chọn trong suốt chương trình học, đều không phải là môn bắt buộc của quốc mậu hệ, nhưng nàng thực thích khóa học này, cũng thực thưởng thức phong cách dạy học của giảng sư ( giống như giáo sư đại học của mình zậy ak), bất quá, không được hoàn mỹ là, người nào đó cũng chọn môn học này của khóa. Khi bên cạnh có người ngồi xuống, nàng cũng không ngẩng đầu lên, tiếp đón cũng không nói một tiếng, chính là vùi đầu xem giảng nghĩa, bởi vì nàng biết người này là ai – “Sớm an.” Giọng nam quen thuộc vang lên, trầm ổn lại có lễ. Phạm Ý Hân trừ bĩu môi, tức giận trả lại một tiếng,“Sớm.” Trầm Văn Tề cũng không vì vậy mà để ý, vẫn như cũ ngồi xuống bên cạnh nàng, lấy ra sách vở cùng bút viết bắt đầu ôn tập. Cũng không phải là cố ý muốn ngồi ở bên cạnh nàng, chính là trong toàn bộ phòng học đông đúc người thì vị trí này là thích hợp cho việc nghe giảng bài, hắn đối tâm lý học có hứng thú nhiệt tình, cũng không hy vọng bởi vì tư oán nho nhỏ mà ảnh hưởng đến hiệu suất học tập. Chào hỏi qua xong, hai người không hề nói chuyện với nhau.
|