Anh Là Con Trai, Không Phải Trans Guy
|
|
Chương 39: Đau Đầu Quá,,,
Tinh cựa quậy trên giường và dần mở mắt,,, trước mắt Tinh là con gấu bông to đùng trên cổ nó có một tấm hình quái dị,,,, hình dáng ngủ xấu xí của một cô gái,,,, Tinh không quan tâm vứt tấm ảnh sang bên,,,,
-Sweet love sao???
Nhìn và chạm vào hình trái tim mà gấu đang ôm,,,, Tinh cảm thấy có chút quen thuộc,,,,,
-Dây chuyền,,,,, đồng hồ,,,,, “A&T sweet love”
Tinh bỗng vô thức lầm bầm,,,, và cô khụy xuống ôm xiết lấy đầu,,, đập mạnh vào bàn học,,,,,, miệng không ngừng la hét,,,, Thiên Anh ngay lập tức chạy vào,,,,,
-Tinh Tinh,,,, em bị sao vậy,,,, đừng dập đầu nữa mà em,,,, đầu em đã chảy máu rồi này,,,,, bình tỉnh lại,,,, ngoan nào,,,,, không sao rồi,,,, sẽ không đau nữa ngay thôi,,,,,,,
Anh lo lắng đưa cho Tinh viên thuốc mà Linh Nhi bảo phải luôn mang theo trên người,,,, phòng khi cơn đau Tinh phát lên như lúc này,,,, sau khi uống đầu Tinh dần dịu lại,,,, cô cũng ngừng không kích động,,,, và thả lỏng người tựa vào lòng Anh,,,,
Khi đã có tinh thần trở lại,,,, Tinh tròn mắt khi thấy sợi dây chuyền đang trên cổ Anh,,,, xem xét xung quanh và bật mở nó ra,,,, “ơ,,,, hình mình mà,,,, còn có chữ A&T sweet love bên ngoài,,,, không lẽ anh ta thật sự là bạn trai mình,,,,???” suy nghỉ mong lung một lúc Tinh giật mình nhận ra mình đang bị ôm,,,, vội vùng ra khỏi Anh,,,,
-Sao anh lại ôm tui??? Ý đồ gì đấy???
-Ơ,,,, nếu không ôm em lại chắc giờ em đã nhập viện vì vỡ đầu mất rồi,,,,,
-Vậy thì thôi,,,, không trách anh lần này,,,,
-Em ngồi lên giường đi,,,, anh đi lấy hộp y tế đã,,,,
-Lấy cái đó làm chi???
-Dạ,,,, để băng cái đầu đang chảy máu kia của cô đấy ạ,,,,,
Vì vừa uống thuốc giảm đau nên vết thương đấy cũng không có cảm giác gì,,, nên Tinh quên mất,,,, còn Thiên Anh thì khổ sở trả lời những câu hỏi quái dị của Tinh,,, bảo vệ và lo lắng cho cô mà cứ bị cho là có ý đồ xấu,,,, khổ thật,,,, vài phút sau,,,, Anh vội vàng chạy vào với hộp thuốc trên tay,,,,
-Giờ thì ngồi yên đấy,,,, nhúc nhích đau là em tự chịu,,, không được trách anh,,,,
-Biết rồi,,,,,
Anh xác trùng cho vết thương trên trán Tinh,,, nó không to lắm,,,, chỉ xây xước cỡ đầu ngón tay thôi,,,, xong thì băng cẩn thận lại,,,, Anh đứng lên và đi ra ngoài,,,,
-Con gấu này là sao vậy???
Anh chưa ra được đến cửa thì bị câu hỏi Tinh làm cho ngưng bước,,,,, Anh quay lại,,,,
-Nó là của em đấy,,,, muốn lấy được nó Anh phải căng thẳng biết bao nhiêu,,,, giờ em lại chả nhớ gì,,,, [Anh cười nhẹ,,, nhưng trong đáy mắt vẫn có gì đó nặng trĩu]
-Lấy hả??? lấy từ đâu???
-Trung tâm giải trí,,,,,
-Chơi trò gì mà được con gấu “bự” vậy???
-Trò ném lon,,,
-Ờ,,,,, tui hỏi xong rồi,,,, anh đi đi,,,,
Thật là thờ ơ đến quá đáng,,,, Thiên Anh lắc đầu cười buồn bước ra khỏi phòng,,,,,,
Chiều hôm đó,,,, tại nhà Linh Nhi,,,,
-Chị Linh Nhi à,,,, em làm sao đây??? làm sao cho Tinh nhớ ra em,,,, hay chị có cái thuốc gì mà tiêm vào cái khiến Tinh yêu em không???
Thiên Anh thấy mệt mỏi và đau khổ,,,, khi ngày ngày thấy người Anh yêu nhìn Anh bằng ánh mắt dè chừng nghi ngại,,,, cậu sang nhà,,, cầu cứu với Linh Nhi,,,,
-Làm gì có cái thuốc thần kỳ đó,,,, muốn xóa đi thì rất dễ,,, còn muốn khôi phục thì chỉ còn cách kiên nhẫn làm nó từng ngày,,, và chỉ có em mới làm được,,, không dựa vào ai được đâu,,,,,,,
-Dựa vào em gì nữa chứ,,,, sáng nay em cho Tinh xem những kỷ vật xưa làm cô ấy đau đến mức đập đầu chảy máu luôn,,, em chả biết nhắc bằng cách nào nữa,,,,,
-Gì??? Phản ứng của nó mạnh vậy à??? Mà đầu Tinh Tinh có nặng không???
-Không,,,, em đã băng lại,,, giờ thì ổn cả rồi,,,, nhưng mà em khổ quá chị ơi,,,, Tiểu Tinh cứ xem em như kẻ gian mà phòng tránh,,,, không thể nào tiếp cận được,,,,
-Thôi nè,,, cái gì cũng phải từ từ và kiên nhẫn,,,, nhỏ về nhà em mới có hai ngày mà em làm quá hà,,, hỏi sao con bé không đề phòng,,,,
-Ờ,,,, em biết rồi,,,,, thôi em về đây,,,,
Chán nản vì chả tìm được sự giúp đỡ nào,,, Thiên Anh trở về nhà,,,, Tiểu Tinh đang đọc chính quyển nhật ký của mình,,,,, đọc nó mà đôi lúc mắt cô lại rưng rưng,,,, vì cảm động,,,, đọc cảm xúc của mình mà cứ như đọc tiểu thuyết không bằng,,,, bó tay,,,,
Thiên Anh ngồi vào phòng khách bật ti vi nhưng không xem,,,, làm cho có việc để làm,,,, Anh nghe lời Linh Nhi,,, không quá hấp tấp nên cậu không tìm Tinh nữa,,,, ngược lại Tinh thấy không bị làm phiền thì lại thiếu gì đấy nên đi xuống nhà tìm Anh,,,, thấy Anh đang ngồi xem ti vi cô chạy đến cùng xem,,,, và đương nhiên là ngồi khác cái ghế mà Thiên Anh đang ngồi,,,, Tinh giật lấy romot bấm phim mà mình thích,,,,
-Phim hành động,,,, á,,, đây rồi,,,,, hay thật,,,,
-Em thích loại phim này sao??? mà đúng rồi,,,, em hiếu động thế mà,,,,
Ngồi xem được gần nửa bộ phim,,,, sắc mặt Tinh có chút đổi khác,,,,
-Súng,,,, đạn,,,, máu,,,,, á,,,,, đau đầu quá,,,,,,,
-Thôi thôi,,, không xem phim này nữa,,,,
Anh vội lấy romot chuyển đày nhưng không kịp,,,, một tiếng nổ súng thật to vang lên,,,,
-Anh à,,,
Bỗng dưng Tinh hét lớn và lao đến ôm lấy Anh,,,, hơi bất ngờ,,, Thiên Anh ngây người ra,,, và nhớ đến cảnh tượng hôm đó,,,, trong lòng Anh dâng lên sự đau xót tột cùng,,,, nước mắt cậu đã lăn dài,,,,
-Ơ,,,, sao anh lại khóc,,, tui đè làm anh đau sao???
Khi đã bình tĩnh lại,,, Tiểu Tinh bỏ Anh ra thì thấy nước chảy ra từ mắt cậu,,,, lau nó đi và ríu rít hỏi,,,,
-Không có gì,,, anh không đau đâu cả,,, chỉ là nhớ lại vài chuyện cũ nên hơi xúc động vậy thôi,,,, đầu em còn đau không??? Có cần uống thuốc không???
-Thôi,,,, tui hết đau rồi,,,, anh có ổn thật không đó,,,,,
-Không sao đâu,,,,
Anh xoa đầu Tinh,,, rồi bước về phòng mình,,, để lại Tinh một mình khó hiểu,,,
|
Chương 40: Đến Lượt Em Đến Tìm Anh
Tại phòng sách mà ông Thiên vẫn thường nhốt mình,,, hiện đang có hai người ngồi bàn bạc kế sách,,,, Thiên Anh và Linh Nhi đang cố nghĩ ra cách để làm cho Tiểu Tinh nhớ lại,,,,,
-Hay là mình dựng lại cảnh hôm đó,,,, không phải em nói,,, Tinh Tinh đã vội ôm lấy em khi nghe thấy tiếng súng sao?? biết đâu động vào chính chỗ đã mất đi lại có hiệu quả???
-Ý chị là nhờ người diễn lại cảnh em bị bắn???
-ừ ừ,,,, để chị đưa Tinh tới cho,,,, người thì tùy em sắp xếp vậy,,,,
Tiểu yêu gật đầu cười gian manh rồi bước đi thẳng về phòng,,,,,,
Ngày hôm sau như đã định,,,, Nhi đưa Tinh đến khu đất trống trước đây,,,, Thiên Anh đang bị vây quanh bởi một đám người mặt đồ đen xát khí bay nghi ngút,,,
-anh ta làm gì ở đó vậy chị??
-Chị cũng không biết,,,, đến đấy xem thử,,,,,
-Chắc là gây sự đánh nhau rồi,,,,,
Tinh thờ ơ nói,,,, làm ánh mắt Nhi hơi bị hụt hẩn,,,, uổng công sắp xếp thế mà chỉ bị xem là người xấu đánh nhau,,,,, đến gần chỗ Anh thì cậu cũng hạ được hết bọn chúng,,,, nhưng một cây súng từ đằng xa chĩa vào người Thiên Anh và dần tiến đến chỗ họ,,,, người con trai mang chiếc mặt nạ đen bóng đến ngang mũi,,,
-Ngươi là,,,, [Thiên Anh ngập ngừng,,,,]
-Huỳnh Lâm [Nhi và Anh cùng nói,,,]
“Cái tên này nghe có chút quen,,, mà công nhận mấy người này diễn hay thật đấy,,, cây súng đó là thật hay giả nhỉ???” Tiểu Tinh nghiêng đầu nghĩ thầm và cười nghịch,,,, “đừng hòng lừa được tui”
-Không cần nói nhiều,,,,, “đoàng,,,,,,”
Lần này không ai đỡ cho Anh nữa,,,, viên đạn đâm vào ngực trái,,, máu bắt đầu tuôn ra,,,,, Thiên Anh gã rạp xuống nền đất,,,,
-Á,,,, đầu mình,,,,, [Thiên Anh,,, - Trans Guy,,, - Nha Trang,,, - ba Thiên Kỳ,,, - học sinh thanh lịch,,,, - v,,,,v,,,,,, hàng loạt các hình ảnh được tua lại trong đầu Tinh làm cô đau đớn khụy xuống,,,,,] nếu người đó là Lâm thì,,,,, Thiên Anh,,,,,,
Vội lao đến chỗ Anh đang nằm bất động,,,,, Tinh đỡ đầu Anh đặt lên vai mình,,,, nước mắt Tinh nghẹn ngào tuông ra,,,, cô đang hối hận cho những suy nghĩ và hành động của mình vài phút trước,,,, sao có thể giương mắt ra mà nhìn Anh trúng đạn và ngã xuống mặt đất lạnh này một mình,,,, cảm giác đau đớn cào xé trong cô ngày càng rõ ràng và tăng lên gấp bội,,,, đau lắm,,, khi nghĩ đến nếu cô là Anh,,, ngày ngày bị Anh xa lánh, la mắng và cự tuyệt không hề nhớ gì về những kỷ niệm,,,, nổi khổ đó liệu Tinh có chịu được không???
-Anh à,,, em xin lỗi,,,,,, em không nhận ra anh, em la mắng anh, em đánh anh, giờ thì em lại đứng nhìn anh ngã xuống,,,, còn cho đây là trò đùa quái dị của anh,,,, xem ra em có nhiều lỗi quá hả anh??? Sao em có thể xin anh tha thứ hết được? làm sao em chuộc lại lỗi lầm đây? khi anh không chỉ em cách,,,, thì em sẽ chã biết sữa từ đâu và sữa như thế nào,,,, hay là để em đến gặp anh,,,, như anh từng đến gặp em ngày trước vậy,,,, chắc anh chưa đi xa đâu nhỉ,,, nếu giờ em đuổi theo chắc sẽ nhanh bắt kịp anh thôi,,, hỳ,,, chờ em,,,,,
Tinh chỉ nghẹn ngào thủ thỉ với Anh,,, rồi nhẹ đặt Anh xuống và lao đi dòng nước lăn trên má,,,, dùng tốc độ xưa này ai cũng nể, cướp lấy súng trên tay Lâm,,,, và quay lại đứng cạnh Thiên Anh,,,,
-Tiểu Tinh à,,,,,,
“đoàng,,,” dù Linh Nhi có cố hét lên và chạy đến thì cũng chẳng bắt kịp được viên đạn đấy,,,, Tinh ngã xuống,,, cảm giác này và ngày đó,,,, có chút khác,,,,, một lần vì muốn giữ lại mạng cho Anh, một lần là để đến tìm Anh,,, lần trước thì bị bắn,,, lần này lại là tự bắn,,, có chút nhẹ nhõm và không quá căng thẳng như trước,,,, Tinh cười hiền,,,, dần mở mắt ra mong được nhìn thấy Thiên Anh đang đứng đưa tay về phía cô,,, cười tươi và dẫn cô cùng đi,,,, dù là “khổ mệnh” nhưng Tinh và Anh không bị chia cách,,, như vậy sẽ là một kết thúc không tồi nhỉ,,,,, thật vậy,,,, khi Tinh mở to mắt và thấy rõ mọi thứ,,,, Thiên Anh đang cười với cô,,,, vội ôm lấy anh,,,,
-Em tìm được anh rồi,,,,, đừng xa em nữa nha,,,,,,
|
Chương 41: Khóc, Khóc, Khóc,,,,
-Thôi nào tiểu quỷ,,,, anh hứa không bao giờ xa em nữa đâu,,,, giờ thì về nhà ăn cơm,,,, anh đói ùi,,,,
Thiên Anh giữ lấy Tiểu Tinh một lúc lâu,,,, rồi xoa đầu cô nói,,,,
-Hở,,, mình là ma mà cũng đói nữa hả anh,,,,
Câu hỏi cũng rất hợp lý trong tình huống này,,,, Tinh cứ nheo mắt nhìn Anh,,,
-Mình đã chết đâu mà làm ma??? Anh và em đều chết một lần rồi,,, không chết được nữa đâu,,,, với lại Vương ka nào dám nhận con tiểu quỷ như em,,,,
-Vậy là mình không có chết,,,, đạn,,,, [Tinh sờ lên máu trên đầu mình và vết thương trên ngực Anh,,,,] Giả,,,,,,
-Ừ,,,,,
Thiên Anh dửng dung gật đầu,,, không ngờ được phản ứng tiếp sau của Tiểu Tinh,,,, cậu cứ cười nghịch nhìn cô,,,,,
Tinh ngồi phịch xuống,,,, ôm mặt khóc thiệt to,,,, nước mắt chảy “ròng ròng” làm Thiên Anh hoảng hốt,,,,
-Em làm sao vậy??? bị đau chỗ nào???
Mặc kệ Anh có hỏi gì,,, lo thế nào,,, Tinh vẫn ngồi khóc không nói lấy một tiếng,,,,, ngay khi Thiên Anh rối quá quát cô, cô vẫn cứ khóc,,, khóc to hơn nữa,,,,
Tinh đã ngồi khóc 2 tiếng rồi,,,, không biết nước mắt ở đâu mà nhiều thế không biết,,,, Thiên Anh không còn lời nào chưa nói,,, hết chiêu trò dụ dỗ mà vẫn vô dụng,,,, đành cổng Tinh ra xe chỡ về nhà,,,, đương nhiên là Tinh vẫn khóc,,,, dù có trên lưng Anh hay trên xe,,,,
Về đến nhà,,, Linh Nhi tiêm cho mũi thuốc an thần,,,, nằm lăn ra ngủ Tinh mới ngưng khóc,,,, mệt mỏi thở dài rời phòng Tinh xuống nhà tiếp chuyện với Linh Nhi,,,, nhìn Anh tội lắm,,,,
-Làm gì con bé khóc giữ vậy,,, mắt thì sưng mặt thì đỏ lên thế hả??? em làm gì nó,,,,,
-Em có làm gì đâu,,,, [tiếng Anh khang khang như “vịt” vậy]
-Ủa,,,, sao tiếng kỳ vậy???
-Thì nói suốt mấy tiếng đồng hồ,,,, cả ngàn chữ một phút luôn mà Tinh vẫn khóc,,,,
-Thôi bịa quá đi cậu ơi,,,, một ngàn chữ một phút,,,,,
-ờ thì cũng một chút,,,, mà em cũng không hiểu sao Tinh khóc dữ vậy,,,, có nói thế nào cũng không nín,,,,
-Nó khóc từ lúc nào???
-Ngay khi biết tụi em không có chết,,,,,
-Haizzz,,,, chắc tại nó tức em quá nên vậy á,,,, ngủ dậy sẽ hết thôi,,,,
Chuyển đến một nơi quen thuộc,,,, bờ hồ,,,,, Lâm hẹn Thiên Vy ra đấy,,,, Vy có chút do dự,,, nhưng rồi Hoàng Phong đã bảo là cô nên đi,,, và Vy đã đến,,,, khi nhìn thấy hình ảnh người con trai thân quen kia,,, lòng cô lại đau thắt,,,, xa nhau hơn nữa năm,,, nhưng Vy không một ngày nào ngưng nghỉ về Lâm,,, những hồi ức đẹp,,,, những ký ức kinh hoàng nó cứ chiếm lấy suy nghĩ của Thiên Vy mỗi khi cô ở một mình,,,, Vy đặt tay lên ngực trái xoa xoa để có thể bước tiếp đến chỗ Lâm,,,,
Lâm quay lại,,,, thấy Vy tiến đến cậu không chờ được nữa,,,, chạy đến ôm lấy Vy,,,,,
-Thiên Vy,,,,,
-Cậu bỏ tui ra đi,,,,
Đôi tay Vy buông thõng,,,, không phản kháng cũng không đáp lại Lâm,,,, khẽ nói,,, Lâm thoáng buồn nhưng cũng buông Vy ra và lùi lại,,,,,
-Cậu hẹn tôi ra đây có chuyện gì???
-Chỉ là Lâm muốn gặp lại Vy,,, Thời gian qua,,, Lâm không ngưng dằn vặt hối hận,,, ngày tháng sống thật khó khăn khi ôm trong mình đôi tay tội lỗi,,,, và bóng hình Vy xa dần khi Lâm bỏ chạy,,,, cùng với những hồi ức đẹp của chúng ta,,,, Lâm sống đến bây giờ chỉ với niềm hy vọng được gặp lại Vy thôi,,,,,
-Cậu về lần này là để giết Anh hay là nạp mạng cho Anh giết???? cậu suýt giết chết Tiểu Tinh, giờ thì khiến anh tui đau khổ sống không bằng chết,,,, Tinh không chết nhưng không nhận ra anh,,, nổi khổ đó cậu sao bù đắp được mà dám về đây,,,,
-Vy đang lo cho Lâm đúng không???
-Tui,,,,,,
-Vy yên tâm,,,, Thiên Anh đã tha thứ cho Lâm rồi,,,, và Tiểu Tinh cũng đã nhớ lại tất cả,,,, Thiên Anh sẽ không giết Lâm đâu,,,,,
-Tiểu Tinh nhớ lại rồi,,,,, tốt quá,,,,
-Còn Vy,,,, Vy có thể nào tha thứ cho Lâm không??? Cho Lâm thêm một cơ hội được chuộc lỗi với Vy nha,,,,,
|
Chương 42: Kết Thúc
Tại quán ca-fe mà Nga và Phong vẫn thường hẹn gặp nhau,,,, hai người đang vui cười trò chuyện,,,,
-Nga nè,,,, hôm qua có một con bé lớp 10 mắng tui là đẹp ảo đấy,,,, tức không thể tả???
-Hở,,, đẹp ảo???
-Là đẹp bề ngoài mà bên trong thì lèo nhèo đủ thứ xấu xa,,,, nhỏ nói vậy đó,,,, [mặt Phong nhăn xịt lại,,,,,]
-Hyhy,,,, haha,,,, sao nhỏ nói đúng vậy???
-Cậu còn nói vậy hả??? tui đang tức chết nè,,,,
-Thôi,,, tức chi em nó còn nhỏ mà,,,, mà nhỏ đẹp lắm không???
-Cũng không sắc xảo lắm,,, nhưng cũng dễ thương,,, chỉ tội quá hung dữ,,,,,
-Hè hè hè,,,, không có chê người ta,,,,,
-Cậu bị gì vậy???? mà bỏ đi,,,, anh bạn bóng rổ mà cậu để ý ấy,,,, thế nào rồi???
-Thì cũng tạm ổn,,,, tuần trước tui nói chuyện được với anh đó rồi,,,, hình như anh ấy không ghét tui như mấy nhỏ khác,,,, lúc trước thấy anh ấy lạnh băng trước mấy nhỏ làm tui sợ quá chừng,,,,,
-Vậy tốt quá rồi,,,, không ghét dễ đến thích lắm á,,,,
-Ừ,,,,,,,,,,,,,,,,,,,, nói tui đi,,,, oan gia cũng hay về chung một nhà lắm á,,,,,
Cả hai người nói chuyện vui vẻ,,, trước giờ vẫn vậy,,,, thân nhau như anh em,,, tuy không học chung nữa,,, nhưng cứ hai ngày là sẽ hẹn ra kể chuyện phiếm nhau nghe,,,, có lúc thì người tâm sự người an ủi,,,, lúc lại kẻ làm trò người làm quân sư,,,, có được tri kỷ như vậy thích thật nhỉ,,,,
Trở về với biệt thự Song Thiên,,,,, sau khi thuốc ngủ đã hết tác dụng,,,, giờ cũng đã hơn 11h khuya rồi,,,
-Á,,,,,, Thiên Anh,,,,,
Giọng hét chứa đầy sự uất ức và tức giận,,,, Thiên Anh ở phòng bên đương nhiên là chạy sang ngay,,,,
-Chuyện gì vậy Tinh???
Anh lo lắng hỏi,,,,, chạy đến ngồi cạnh Tinh,,,,
-Anh chết đi,,,,,
Đáp lại sự lo lắng là Tinh trùm chiếc chăn kín người Anh và đấm đá túi bụi,,,, mãi đến lúc mệt lã mới bỏ ra,,,, Thiên Anh thì rên rỉ nghe tội,,,,
-Sao em đánh mạnh tay quá vậy???
-Muốn em đánh nữa ha gì mà còn ý kiến hả?? lót chăn cho anh là còn nghĩ tình lắm rồi,,,,
-Chứ không phải không trùm anh lại thì đời nào đánh thắng anh sao???
-Anh,,,,
Tinh tức tối,,, định sẽ đánh tiếp,,,, nhưng hai tay bị Thiên Anh giữ chặt,,,, khi Tinh đãn ngưng cựa quậy,,,, Thiên Anh kéo Tinh vào giữ lấy cô gọn trong “lòng bàn tay”,,, đặt lên môi cô một nụ hôn ngọt ngào,,,, nụ hôn chất chứa nỗi nhớ biết bao ngày tháng qua,,,, Tinh bất ngờ trước hành động của Thiên Anh,,, nghĩ rằng cậu sẽ cốc đầu hay là téch mông như lần trước,,, ngờ đâu phạt gì mà nhẹ nhà quá vậy,,,, Tinh nhắm mắt và tận hưởng “sweet love”,,,,,
Hai năm sau,,,,,
-Anh à,,, cà vạt của em đây rồi,,,, có thấy không???
-Anh vừa thấy để gần bó hoa cầm tay đấy mà,,,, xem nó có bị lấp dưới đấy không,,,,
-À,,, có rồi,,,, mà sao anh lại dùng kẹo làm hoa cầm tay nhỉ??? Anh thích ăn kẹo đến vậy à???
-Vì “sweet love”
Thiên Anh cầm lên chiếc đồng hồ đưa về phía Tinh,,,, cười vui hạnh phúc,,,,
Đây là buổi tiệc có một không hai trong và ngoài nước,,,, Thiên Anh và Tiểu Tinh thì cưới,,,, Thiên Vy và Huỳnh Lâm đính hôn,,,, và đương nhiên có đến hai cặp phụ dâu – rễ,,,,, cặp vợ chồng Tinh Anh thì Hoàng Phong và cô bé hai năm trước ngỗ ngáo với cậu phụ trách,,,,,, còn phụ dâu của Lâm đương nhiên sẽ là Huỳnh Nga,,,, cô đi cùng với anh chàng bóng rổ cao to điểm trai,,,, nhưng thân hình đó không cho phép cậu lộng lẫy trong buổi tiệc này,,,,,
Điều khác biệt ở đây là,,,,,,, nữ mặt veston nam thì sare đầm dạ vũ,,,, với toàn bộ nhân vật có mặt tại buổi tiệc này,,,,
-Quao,,,,, Thiên Anh xinh gái quá nhỉ,,,,
Ông Thiên đến bên xoa vai Anh cười tươi,,,, mặc dù ông đang diện trên người một bộ comple nữ sang trọng,,, nhưng chả hợp với ông,,,, tướng người to khỏe,,,, thay chân thì vạm vỡ,,, nhìn rất lạ mắt,,,,
-Ba cũng rất là quý phái đấy ạ,,,,,
Thiên Anh không hề tức giận hay chau này,,,, chỉ cười và trả lại ba một câu làm mọi cười cuối mặt cười khúc khích,,,,,
Một đám cưới thế kỷ,,, những tấm hình ghi lại nét mặt nhăn nhó của các đấng mày râu,,, còn các quý bà thì cứ nhìn người đàn ông của mình mà cười khúc khích,,,, và đương nhiên,,,, tâm điểm cũng như hotgirl hôm nay chính là Thiên Anh,,,, không chỉ vì cậu là “cô dâu” mà còn vì cầu có rất nhiều,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,, “kinh nghiệm làm con gái”
|
Chương 43: Chương Ngoại Truyện 1
Người phụ nữ cao sang và quý phái,,, mỗi năm chỉ vài lần về nước ở cùng với gia đình,,, nhưng có một vấn đề hơi bị “không nhỏ” là bà Thiên ngay thời còn trẻ đã luôn tranh chấp với bà Lâm Thư,,, không thù hằn gì lớn lao, chỉ là quan điểm không hợp, nói chuyện không quá 3 câu đã cãi nhau,,, Tiểu Tinh thì giống y như mẹ cô,,, thành ra nói chuyện với mẹ chồng dù có cố cách mấy Tinh vẫn không làm bà Thiên vừa ý,,,, mặc dù tất cả thành viên trong nhà đều gỡ rối cho hai người nhưng không thể,,,,, rồi cũng chỉ biết an ủi Tinh,,,
Và dạo gần đây bà Thiên lại có ý muốn làm mai cho Thiên Anh một cô nhân viên thân cận của bà,,,, những cuộc họp riêng chỉ ba người, nhiều lúc lại chỉ có cô bé đó với Thiên Anh,,, phản ứng của Thiên Anh thì cũng không quá căng thẳng,,, vì cô bé rất hiền và dễ thương,,, không hề có ý muốn tiếp cận Anh,,, trong lúc làm việc dù riêng hay chung với bà Thiên thì cũng chỉ là công việc,,,,
Hôm nay, công ty Thiên Anh có tổ chức một buổi tiệc rượu nhân dịp 50 năm thành lập công ty và 1 năm ngày cưới của cậu chủ tịch trẻ kế nhiệm,,,, Tiểu Tinh được chị mình trang điểm cho thật quý phái và quyến rũ,,, đi cạnh Thiên Anh,,, thật là một cặp hoàn hảo,,,,
Đang đứng cạnh Anh cùng chào hỏi khách hàng và đối tác, bà Thiên lại gọi Tinh,,,
-Tinh Tinh,,, đi với mẹ chút,,,
-Dạ,,, có việc gì vậy mẹ,,,,
-Đi chào hỏi mấy quý bà cùng với mẹ,,, người ta cứ khoe khoan con dâu nghe mà tức dễ sợ,,, [bà Thiên cũng còn trẻ con phếch,,,,]
-Nhưng mà con chỉ ở nhà phụ giúp vài chuyện với Thiên Anh,,, con cũng không có gì để mẹ,,,,,,,,,,,,,, [Tiểu Tinh bí xị đầy vẻ lo lắng,,,]
-Ơ,,, con cũng biết đấy à? Nhưng mà con đừng mất tự tin vậy chứ,,, đẹp và sang thì cũng cho mẹ nở mặt rồi,,,, đi đi,,,,
Bà Thiên rõ là đang đánh đòn tâm lý với Tinh đây mà,,,, Tinh chỉ biết đi cùng và cố cười tươi trước những câu chuyện của các quý bà,,, thật khổ sở,,,, được một lúc lâu Tinh xin phép vào nhà vệ sinh,,, đi ra lại thấy Thiên Anh đang trò chuyện với cô thư ký xinh đẹp của bà Thiên,,, thái độ thư thái với các cô gái của Thiên Anh thì hầu như là không có,,, giờ thì Anh đang nói chuyện rất thoải mái,,, có đôi lúc mỉm cười cùng cô gái ấy,,,,,,, một sự khó chịu không nhẹ dâng lên trong lòng,,, nhưng Tinh ý thức được đây là nơi không được thể hiện sự tức giận hay các hành động nông nổi,,,, cô kiềm chế và trở lại chỗ bà Thiên và tiếp tục công việc cười xã giao,,,
Tan tiệc và trở về nhà,,, hay nói đúng hơn là phạm vi hẹp đó là phòng của Tinh và Anh,,,, Tinh đang ngồi nghịch điện thoại của Anh,,, tin nhắn đến,,,, Anh thì đang trong phòng tắm,,, Tinh không quá đáng đến mức mở ra xem nhưng dòng tin hiển thị trên màn hình là “chiều mai anh có thể ở lại,,,” tên người gửi là Tâm Tâm
Tức giận ném điện thoại Anh sang góc giường Tinh nằm phịch xuống trùm kín chăn lại,,, “Tâm Tâm,,,, có cần lưu tên như vậy không,,, thân thiết đến mức lưu tên như vậy luôn á,,,, mà “ở lại” là ở đâu ta? Chiều mai nữa,,,, đó có phải cô gái nói chuyện với anh không? Hukkkkk tức không thể chịu được mà,,,,,” tung chăn và bật dậy,,,,, không đợi được Anh bước ra khỏi phòng tắm,,, Tinh lại gõ cửa,,,
-Anh,,, cô gái lúc chiều đứng nói chuyện với anh tên gì vậy? [Tinh vờ như một câu hỏi tò mò bình thường,,, không có chút “chua chát” nào làm Thiên Anh vô tư trả lời,,,,
-À,,, tên Tâm
Núi lửa đã sắp phun trào rồi,,, nhưng Tiểu Tinh vẫn cố gắng kiềm chế,,, đi lại giường cố cắn răng nằm xuống ngủ,,,, vì cô biết,,, giờ mà mở miệng thêm tiếng nào nữa thì nhất định cô không thể ngăn mình lại được,,,, vì trước giờ cuộc sống vợ chồng chưa bao giờ có chuyện ghen tuông hay lục đục,,,, một năm qua mọi thứ đều rất ổn và cuộc sống thì vui vẻ và hạnh phúc,,,, Tinh không muốn vì một vài nghi ngờ cá nhân mà phá hoại đi chúng,,, “có lẽ đây chỉ là trùng hợp,,,,”
Thiên Anh bước ra thì thấy Tinh đã trùm chăn nên lại gần hỏi,,,
-Sao nay em ngủ sớm vậy? đi tiệc về không khoẻ sao?
Nhưng Anh không nhận được câu trả lời,,, cứ nghĩ vợ đã ngủ nên Anh cũng thôi,,, xem điện thoại rồi cũng lên giường ôm lấy vợ yêu,,, Tinh thì cứ quay lưng,,, nhưng Anh không nhận thấy được sự giận dỗi đó,,, nên ngủ ngon lành,,,,
|