Người Hầu Của Đại Ma Vương
|
|
Chương 43
Cô tùy ýđể hắn hôn như chuồn chuồn chạm nước lên trán và cánh môi, vẻ mặt chết lặng bị hắn ấn ngã vào trên giường, bỏ đi áo ngủ……
Cho đến đột nhiên điện thoại của hắn vang lên, hắn không kiên nhẫn tiếp điện thoại, rồi sau đó sắc mặt đột biến, ánh mắt sâu xa mà nguy hiểm,“Phải không? Tên kia rốt cục hành động ?”
Hắn lạnh lùng cười,“Xem ra thủ đoạn trừng trị của tôi quá mức nhân từ , ở nơi nào chờ tôi, tôi lập tức đến đó.”
Kích tình được một nửa đột nhiên ngừng lại Thượng Quan Nghiêu một lần nữa mặc áo sơmi quần dài, thuận tay kéo chăn che lên người cô, vội vàng hôn lên trán cô, nhéo mặt cô giống như nhéo đứa bé,“Trước tiên ngủ đi, anh có việc, đêm nay không trở lại .”
Lăng Thủy Nguyệt không nói một câu, thẳng đến bong người hắn biến mất ở ngoài phòng ngủ,nước mắt mới khống chế không được không ngừng chảy xuống má.
Cô không khỏi tự hỏi, tình yêu…… Thật sự có bảo tồn kỳ hạn sao?
……………..
Lăng Thủy Nguyệt không nghĩ tới cô sẽ lại gặp được tiểu ôn thần này. Hắn gọi tên là gì nhỉ? A, đúng rồi, Nghê Kiệt!
Cô giật mình nhìn mái tóc vàng đẹp mắt trước mắt,người đàn ông lộ ra vẻ mặt tà ác nụ cười xinh đẹp, lúc này đang bước đi tao nhã về phía mình.
Bọn họ thật có duyên phận như vậy sao? Tại sao bất kể đi đến nơi nào đều có thể gặp hắn? Bất ngờ chính là cô chỉ đến cửa hàng lớn mua mấy vật dụng thường ngày cũng có thể ngẫu nhiên gặp lại hắn.
Trời ạ! Sớm biết sẽ gặo hắn, cô sẽ không cố ý bỏ mặc hai bảo vệ do Thượng Quan Nghiêu phái tới bảo vệ cô, từ nhỏ đã quen một mình cô căn bản không thể thích ứng suốt ngày có người đi theo bên người, cho nên chỉ cần không bị Thượng Quan Nghiêu biết,cô vẫn thích một người ra ngoài.
Hắn lộ ra hàm răng trong suốt, cười tùy tiện,“Thật không nghĩ tới, cô chính là cô gái thần bí mà báo chí nói vì cô mà Thượng Quan Nghiêu vứt bỏ vị hôn thê của mình.”
Hắn đứng ở trước mặt cô, giống như thưởng thức một món đồ sứ tin xảo, đem cô từ đầu đến chân đánh giá một phen, cuối cùng còn không đứng đắn huýt sáo,“Khó trách Thượng Quan Nghiêu sẽ thích cô, ngay cả tôi cũng nhịn không được……”
Nói xong, hắn đột nhiên vươn bàn tay to hướng về phía dái tai của cô,cô theo bản năng lui về phía sau, đột nhiên nghĩ đến Thượng Quan Nghiêu từng nghiêm khắc cảnh cáo cô, phải rời xa người đàn ông này một chút.
Tuy rằng cô không biết bọn họ rốt cuộc có ân oán gì, nhưng lúc ở tang lễ của Thượng Quan Hồng Đồ, xem tình hình hai người giằng co cho thấy quan hệ hai người thật không tốt.
“Thật xin lỗi,tôi còn có việc……” Cô nhạy bén muốn lách sang bên cạnh, nhưng bả vai lại bị hắn nắm lại.
Hắn như cũ dáng vẻ cực kỳ ngang tàng,“A,cô không muốn biết tôi và Thượng Quan Nghiêu đến tột cùng là có quan hệ gì sao? Có lẽ chúng ta nên nói chuyện một chút……”
“Giữa chúng ta không có gì để nói.” Lăng Thủy Nguyệt thầm nghĩ muốn thoát khỏi hắn.
“Thật làm cho người ta thương tâm, vì để gặp được cô tôi đã hao tổn nhiều sức lực, nếu cứ để cô rời khỏi như vậy, chẳng phải là tự trả tiền cho vất vả của tôi sao?”
“Cậu tại sao muốn gặp tôi? Nếu cậu có việc thì nói tại nơi này nhanh một chút, tôi còn phải về nhà nấu cơm, thời gian mọi người ăn cơm đều thực quý giá.”
“Cô sợ Thượng Quan Nghiêu?” Hắn xấu xa nhíu mày.
“Tôi…… tôi tại sao phải sợ anh ấy?” Cô giống như bị nói trúng tâm sự cho nên dương cao âm điệu.
“Nếu không sợ, cô tại sao không dám đi theo tôi nói chuyện?”
“Giữa chúng ta có chuyện để nói sao?” Cô và hắn lại không quen, bất quá gặp mặt vài lần thôi.
“Lúc trước có lẽ không có việc gì để nói , bất quá hiện tại……” Hắn cố ý đến gần cô, cười đến cực kỳ mập mờ,“Tôi.”
“Cám ơn anh yêu thích tôi, bất quá thật có lỗi, tôi phải rời khỏi đây ……”
Cô thoát khỏi vướn mắt, nhanh chóng chạy ra lối ngoài cửa, ngay cả đồ muốn mua cũng chưa mua.Nghê Kiệt không có đuổi theo, nhưng nhìn dáng vẻ cô bối rối hô to:“Nếu lần trước tôi đâm xe chết, có phải sẽ không thể chọc cô chán ghét như vậy không ?”
Lăng Thủy Nguyệt nghe được hắn nói như vậy, bỗng nhiên xoay người, nhìn đến gương mặt xinh đẹp vốn kiêu ngạo kia giờ uốn éo cùng một chỗ, giống như một đứa nhỏ bị lạnh nhạt, ngay cả cặp ánh mắt mê người kia cũng toát ra cảm xúc bi thương làm cho người ta đau lòng.
……………………….
Nghê Kiệt trang hoàng nhà thật sự rất đẹp cũng rất có phong cách, hoàn toàn hóa không gian nam tính, nhìn sơ cũng biết hắn đối với chất lượng yêu cầu cực cao.
“Nhà của tôi nhìn như thế nào, đẹp không?” Nghê Kiệt cầm một ly nước đặt ở trước mặt cô, thuận thế tao nhã ngồi ở đối diện cô.
“Rất có mùi vị của người đàn ông độc thân……” Lăng Thủy Nguyệt khẩn trương cầm lấy ly nước, uống vài hớp.
Hắn đột nhiên cười lạnh,“Xét theo trình độ xa xỉ mà nói, đương nhiên so ra còn kém khu nhà cấp cao của Thượng Quan gia, lại càng không bằng căn biệt thự ba tầng lầu của Thượng Quan Nghiêu.”
Trong giọng nóicủa hắn có đùa cợt và châm chọc, làm cho cô cảm giác sâu sắc khó hiểu.Cô cẩn thận liếc mắt hắn một cái, tổng cảm thấy được hắn và Thượng Quan Nghiêu trong lúc đó dường như có thâm thù đại hận.
Nghê Kiệt đột nhiên lại cười giống như đứa bé thuần khiết vô tội, hơn nữa còn đưa gương mặt xinh đẹp làm người ta quên cả hô hấp, để sát vào trước mặt cô,“Còn nửa,món sủi cảo lần trước của cô thật sự rất ngon , tôirất ít thích ăn món Trung Quốc, một hơi ăn sạch tất cả các viên sủi cảo đó , đáng tiếc chính là……”
Hắn thu người lại,nụ cười hồn nhiên trên mặt dần dần rút đi, tay nắm chặt lại nhưng giọng nói vẫn dịu dàng như trước,“Đáng tiếc chính là,cùng ngày buổi chiều có người tức giận xông vào nhà của tôi, ra sức đánh tôi một bữa, còn ép tôi nôn ra tất cả viên sủi cảo đã ăn, ngay cả hộp đồ ăn cũng bị đập nát ……”
Vẻ mặt của Lăng Thủy Nguyệt mê muội, trong đầu không khỏi theo lời hắn kể hiện ra một ít hình ảnh bạo lực.
“Khi đó tôi đại khái đã đoán được mình chọc tới ai,cho đến ở tang lễcủa Thượng Quan Hồng Đồ nhìn thấy cô,tôi mới xác định, thì ra…… cô chính là bạn gái của Thượng Quan Nghiêu.”
Không khí bên trong đột nhiên trở nên loãng, cô mơ hồ cảm giác được bất an,người đàn ông trước mắt này vừa chính cũng vừa tà, cô không hiểu đến tột cùng hắn muốn nói cái gì.
Khi thì lộ vẻ mặt hung ác, khi thì lại lơ đãng biểu hiện bi thương,cô thật sự không hiểu được vẻ mặt như thế nào mới là chân chính của hắn,“Cậu nói những thứ này…… Rốt cuộc muốn nói cho tôi biết cái gì? Còn có…… cậu và Thượng Quan Nghiêu trong lúc đó……”
“Cô cảm thấy anh em chúng tôi giống nhau sao?”
“Ack……”
“A? Xem ra Thượng Quan Nghiêu còn chưa có nói cho cô nghe quan hệ của hắn và tôi, cũng khó trách loại con riêng như tôi,loại ở trên cao như hắn làm sao có thể thừa nhận với bên ngoài,như vậy chẳng phải là làm nhục thân phận cao quý của hắn sao.”
Cô như cũ khiếp sợ không thôi, người này…… và Thượng Quan Nghiêu là anh em?!
|
Chương 44
Hắn duy trì tư thế ngồi tao nhã như trước, nhưng sắc mặt lại càng thêm đùa cợt,“Nói đến người cha có quyền có thế kia, thật sự là không thể không bội phục phong lưu bên ngoài của ông, đổi phụ nữ hết người này đến người khác, hết sinh đứa con này rồi lại sinh đứa con khác, chỉ có mẹ tôi ngu ngốc tin là thật.”
Hắn hừ lạnh một tiếng,“Một cô gái làm ở quán rượu, ngây thơ tưởng mang thai con của hắn là có thểuy hiếp có một danh phận, kết quả như thế nào……”
Ánh mắt hắn dần dần trở nên rời rạc,“Người đàn ông kia thế nhưng nhẫn tâm phái người giết bà, lưu lại đứa con của chồng trước, tùy tiện ném tôi cho một thuộc hạ trông coi, ngay cả của lớn nhà Thượng Quan cũng không bước vào được.”
Lăng Thủy Nguyệt giật mình nói không ra lời,cô biết người đàn ông mà tiền có thế dễ dàng làm xằng làm bậy, chẳng qua cô không nghĩ tới Thượng Quan Hồng Đồ lại nhẫn tâm như vậy.
“Thượng Quan Nghiêu có thể lấy thân phận đại thiếu gia tập đoàn Thịnh Thế, đi học ở học viện Bạch Kim nổi tiếng nhất thành phố,mà tôi lại là một đứa con riêng không biết cha là ai, chỉ có thể học đến cao trung, mỗi ngày còn phải bạn học ức hiếp và ánh mắt lạnh. Hắn sinh ra liền có được tất cả,con tôi thì mỗi ngày như sống trong dầu sôi lửa bỏng.
“Hắn hưởng thụ cuộc sống xa hoa đại thiếu gia, được cha coi là báu vật duy nhất, mà tôi lúc nhìn thấy cha mình, chỉ có thể khúm núm gọi ông ấy là Thượng Quan tiên sinh, thậm chí ngay cả cái họ Thượng Quan, ông ấy cũng không tôi……
“Mỗi ngày trải qua cuộc sống bị chèn ép, tôi bất quá muốn tìm một chỗ dựa vào cùng an ủi, cho nên cố lấy dũng khí, làm trò thiệt nhiều để gọi hắn một tiếng anh hai, hy vọng hắn có thể cho tôi một chút quan tâm và ấm áp, nhưng mà……”
Nói tới đây, hắn ánh mắt lại trở nên thô bạo,“Đổi lấy chính là Thượng Quan Nghiêu lạnh lùng chống đỡ, còn bị cha bạt tai một cái thật mạnh.”
Lăng Thủy Nguyệt nghe được kinh hãi, hồi tưởng lại Thượng Quan Nghiêu vô tình như thế nào, hắn đối bất luận kẻ nào giống như đều cực kỳ lạnh lùng,cô thậm chí không biết trong tim hắn có độ ấm không.
“Cho nên tôi hận hắn!”
Nghê Kiệt đột nhiên nắm chặt hai đấm, vẻ mặt giống như đứa bé không được thưởng kẹo,“Cha không đau,mẹ không thương, khi đó tôi đại khái là điên rồi mới có thể tìm mọi cách muốn lấy lòng hắn, tôi thật khờ, cố gắng thật lâu mà vẫn hèn mọn như vậy, chỉ hy vọng hắn nguyện ý thừa nhận tôi là em trai hắn, có thể cho tôi một nụ cười ấm áp, nhưng đổi lấy chính là sự vô tình của hắn.”
Hai mắt Nghê Kiệt hàm chứa nồng đậm hận ý,“Người như vậy thực đáng chết, chẳng qua…… Mạng của hắn cũng thật lớn, tai nạn xe cộkia chỉ làm cho hắn mất trí nhớ mà thôi……”
“Cậu nói cái gì?!” Lăng Thủy Nguyệt trừng lớn hai mắt, nhìn thấy người đàn ông nguy hiểm trước mắt đang đánh mất lý trí,“Thượng Quan Nghiêu bị tai nạn xe cộ năm đó, là do một tay cậu tạo thành ?”
“Đúng như thế?” Vẻ mặt hắn đầy hận ý,“Chúng tôi rõ ràng đều là con của Thượng Quan Hồng Đồ, vì sao hắn là có thể có được tất cả? Tôi thì nhất định bị vứt bỏ?”
Hắn đột nhiên giống mất đi lý trí bình thường cười tà,“Cho nên tôi mới muốn đoạt lấy tất cả những món hắn thích, chỉ cần là hắn thích , mặc kệ dùng thủ đoạn gì tôi đều phải biến đồ của hắn thành của tôi, chẳng qua tôi không nghĩ tới……”
Khuôn mặt vốn tươi cười lại bị tuyệt vọng thay thế được,“Những thứ mà hắn quan tâm dường như rất ít……”
Hắn khẽ nhắm mắt lại, hồi tưởng lại tất cả những việc mấy năm trước của Thượng Quan Nghiêu,hắn giống như đứa nhỏ bốc đồng chán ghét có người tranh đoạt món đồ chơi của hắn.
Hắn thậm chí còn ngu xuẩn lừa gạt thiên kim ngàn vàng được gọi là bạn gái của Thượng Quan Nghiêu vào tay mình.
Nhưng mà hắn lại không thể nào quên mất, khi hắn mang theo vị thiên kim nhà giàu kia xuất hiện ở trước mặt Thượng Quan Nghiêu, hướng hắn thị uy ngược lại đổi lấy cười lạnh không them quan tâm của hắn.
Sau đó hắn mới giựt mình nhìn lại Thượng Quan Nghiêu mà nói, cô gái này chính là một trong những người chủ động yêu thương hắn.
Hắn chẳng những không kích thích được Thượng Quan Nghiêu, còn phải ứng phó với sự dây dưa không chừng mực của người đàn bà kia.Khi hắn muốn chia tay, đối phương vừa khóc lại nháo khiến cho hắn tâm phiền ý loạn, một bên oán hận Thượng Quan Nghiêu vô tình, một bên lại oán hận chính mình giống như chú hề ở trước mặt hắn mất hết mặt mũi.
Giận dữ đánh vào tư tưởng, hắn mới có thể chạy xe bạt mạng để trút hết nổi hận, không nghĩ tới vì vậy hắn biết được Lăng Thủy Nguyệt.
Cô gái hay xen vào này tuy rằng không xinh đẹp, lại làm cho người ta nhịn không được muốn đến gần cô.
Cho đến lần đó, hắn vốn định giống như ngày thường lén đi vào tập đoàn Thịnh Thế quan sát nhất cử nhất động của Thượng Quan Nghiêu, nhưng không ngờ lần nửa gặp cô gái ngốc dán băng cá nhân cho hắn, hắn mới đột nhiên giật mình, quan hệ giữa cô và Thượng Quan Nghiêu dường như không chỉ … mà còn tinh khiết.
Hơn nữa hắn bất quá chỉ ăn vụng mấy viên sủi cảo, lại bị bảo vệ của Thượng Quan Nghiêu cho một trận bầm dập.
Nhiều lần điều tra, hắn mới biết được cô chính là người được báo chí đưa tin, tình nhân bí mật của Thượng Quan Nghiêu.
Tưởng tượng đến đây,nụ cười của Nghê Kiệt đột nhiên trở nên tàn nhẫn, ánh mắt cũng nhạy bén vài phần,“Nếu cô là cô gái mà hắn thích, tôi muốn……”
Hắn chậm rãi đứng dậy, tới gần Lăng Thủy Nguyệt,“Nếu tôi phá hủy cô, Thượng Quan Nghiêu kia nhất định sẽ rất thương tâm nha.”
“Cậu…… Cậu muốn làm gì?! Không được lại đây…… Tránh ra…… Không cần…… Cứu mạng a……”
…………………
|
Chương 45
Đầu hơi choáng váng!
Khi ý thức dần dần khôi phục,Lăng Thủy Nguyệt khó khăn mở mắt, tầm mắt mơ hồ không rõ,khi cô từ từ thích ứng mới phát hiện mình ở một nơi hoàn toàn lạ lẫm.
Bất quá hé ra gương mặt quen thuộc xuất hiện ở trước mặt cô,Thượng Quan Nghiêu?! Hắn chỉ cúi đầu trừng mắt cô, hai tròng mắt lạnh như băng không mang theo tia cảm tình gì.
Môi mỏng của hắn mím lại thẳng tắp, khóe miệng ôm lấy nụ cười lạnh âm tàn, hô hấp cô cứng lại, muốn thử đứng dậy mới phát hiện có chút choáng váng.
“Nghiêu…… em làm sao vậy?” Cô cảm thấy cổ họng khó chịu chỉ muốn uống nước, nhưng cô không có sức lực đứng lên.
Mặt của Thượng Quan Nghiêu không chút thay đổi nhìn cô, đột nhiên khóe miệng chuyển động một chút,“Về vấn đề này anh cũng rất ngạc nhiên, em cả đêm không về nhà, thì ra là đến ngủ trong nhà người đàn ông khác? Ngủ có khỏe không? Xem ra em đã quen cái giường này,được hắn hầu hạ có thoải mái không?”
“Anh rốt cuộc đang nói cái gì?” Lăng Thủy Nguyệt không hiểu ra sao,cô thật vất vả khởi động thân thể, ngồi xuống đứng lên, mới phát hiện áo của mình đều bị cởi , chỉ còn lại có nội y, sau ót vốn bị tóc đuôi ngựa đâm trúng, lúc này cũng hỗn độn rối tung xuống dưới.
Trong lòng cô thất kinh, cố gắng hồi tưởng đã xảy ra chuyện gì, cùng thời gian, phòng ngủ cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra,cô theo bản năng đem chăn kéo đến lên thân thể, rõ ràng nhìn thấy bảo vệtrói lại chân tay Nghê Kiệt, sau đó đẩy xuống bên chân Thượng Quan Nghiêu.
“Thiếu gia, tôi từ máy tính của hắn phát hiện một ít tư liệu, toàn bộ đều có liên quan đến hệ thống internet của tập đoàn Thịnh Thế.” Trong tay Tiêu Tĩnh cầm lấy một máy tính siêu mỏng, giải thích nói.
Nghê Kiệt khó khăn quỳ bên chân Thượng Quan Nghiêu, mặc dù không thể thoát khỏi dây thừng trên người, nhưng ánh mắt hắn bất tuân như trước thậm chí không sợ chết mang theo khiêu khích.
“Thượng Quan Nghiêu, tốc độ lần này của anh thật đúng là quá chậm, chơi lâu như vậy mới tìm được tôi, thế nào? hiện tại hệ thống internet của tập đoàn Thịnh Thế bị khiến cho hỏng bét, anh nhất định rất buồn rầu a, chỉ cần anh cầu tôi, có lẽtôi sẽ có lòng từ bi, giúp anh làm xong những trình tự khó khăn kia……”
“Rầm!”
Thượng Quan Nghiêu hung hăng đạp vào bụng Nghê Kiệt một cước,“Dán cái miệng hắn lại cho ta, sau đó giam hắn lại.”
Mọi người ba chân bốn cẳng nhét vải vào miệng Nghê Kiệt, kéo hắn ra ngoài.
Phía sau phòng ngủ chỉ còn lại có Thượng Quan Nghiêu và Lăng Thủy Nguyệt, hắn đem quần áo rơi trên đất quăng trước mặt cô,“Dáng vẻ em hiện tại thật khó nhìn a.”
Hắn trên cao nhìn xuống cô,“Không muốn giải thích chút gì sao?”
Chống lại ánh mắt vô tình của hắn, trong khoảng thời gian ngắn cô không biết nên nói cái gì, đột nhiên hồi tưởng lại khoảng thời gian thay đổi tình cảm hai người, lòng của cô không khỏi quặng đau.
Trên thực tế…… ngay cả chính cô cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, duy nhất còn nhớ rõ hình ảnh cuối cùng, chính là Nghê Kiệt nguy hiểm đánh vào cô một cái, giây tiếp theo, trước mắt tối sầm, kế tiếp liền không hề hay biết .
Nhưng mà giải thích như vậy Thượng Quan Nghiêu sẽ tin tưởng sao? Hắn đã sớm đã cảnh cáo cô phải cách xa Nghê Kiệt một chút, nhưng mà cô không nghe hắn nói, hắn tức giận như vậy cũng là bình thường .
Tiếp theo cô lại nghĩ tới này hắn và phụ nữ khác chụp ảnh, hơn nữa hắn còn quên sinh nhật của cô, có lẽ hiện tại cô đối với hắn mà nói, căn bản đã không còn quan trọng……
Nhiều đả kích và thương tổn làm cho cô không biết nên đối mặt hắn như thế nào.
Lăng Thủy Nguyệt cúi đầu, nhìn đống quần áo bị hắn ném đến, muốn nói cái gì nhưng cổ họng co rút, tim bị xé rách, cuối cùng cô lựa chọn trầm mặc chống đỡ.
Thấy cô như vậy,Thượng Quan Nghiêu tức giận khó có thể khắc chế.
“Em bởi vì anh ra ngoài với phụ nữ khác bị chụp ảnh, cho nên muốn trả thù anh sao? Hay là từ đầu đến cuối anh đã sai vì đã tin em?”
Thượng Quan Nghiêu không mang theo cảm tình lên án từ trên đỉnh đầu cô truyền xuống tới,“Lăng Thủy Nguyệt, em thật là một cô gái quá thủ đoạn……”
Lời vừa ra khỏi miệng, hắn lập tức từ trong ánh mắt của cô nhìn thấy vẻ mặt bị thương lướt qua sau đó biến mất.
Nhưng mà cô không chịu giải thích, càng không có cãi lại,chẳng qua vẻ mặt cô trống rỗng ngồi ở trên giường vừa nhếch nhác vừa tiều tụy.
Hai người cứ như vậy giằng co thật lâu, cuối cùng,Thượng Quan Nghiêu vô tình xoay người, giống như quyết định vứt bỏ bảo bối mình âu yếm, dùng sức ra khỏi cửa phòng, cũng không quay đầu lại rời đi.
Lăng Thủy Nguyệt như trước không nhúc nhích, thậm chí cũng không có cầu hắn trở về.
Ngoài cửa truyền đến giọng nói của Tiêu Tĩnh,“Thiếu gia, Lăng Tiểu Thư cô ấy……”
“Từ nay về sau, cô ấy không còn là người của tôi.” Đây là lời cách tấm ván cửa của Thượng Quan Nghiêu để lại cho cô.
Thẳng đến tiếng bước chân bên ngoài dần dần biến mất, tất cả trở về bình tĩnh,Lăng Thủy Nguyệt mới giống như bình thường, đem cả người vùi vào chăn bông.
Tất cả kết thúc như vậy sao? Thật ra, trước kia hắn đã muốn buông tay sao……
Tình yêu tồn tại một khoảng thời gian giờ đã đến lúc chấm dứt.
Chẳng qua làm cho cô đau lòng chính là…… Thượng Quan Nghiêu, thì ra ở trong mắt của anh Lăng Thủy Nguyệt lại………là người như thế!
|
Chương 46
Ba ngày trôi qua,Lăng Thủy Nguyệt từ trong thế giới của hắn biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Không khínhà Thượng Quan trầm trọng không giống như bình thường, thân là quản gia Chung bá cũng không có hỏi sự việc từ đầu đến cuối, nhưng mà mỗi lần nhìn thấy Thượng Quan Nghiêu đều lộ ra vẻ mặt khó coi, tiếp theo thở thật mạnh một hơi, không nói một câu.
Mà Thượng Quan Nghiêu cả ngày cũng đem chính mình nhốt trong phòng, cự tuyệt tất cả xã giao,ngay cả công ty cũng không đi, khiến cho Tiêu Tĩnh không thể làm gì khác hơn là chạy hai bên giúp xử lý công việc.
Mọi người đều biết Thượng Quan Nghiêu đang chờ đợi Lăng Thủy Nguyệt chủ động xuất hiện, không sợ cô nói tùy tiện gì đó, chỉ cần để cho hắn bộc phát tâm trạng một hồi.
Bất quá Lăng Thủy Nguyệt thật sự không cơ sở tự nhiên biến mất, điểm ấy làm cho Thượng Quan Nghiêu vô cùng tức giận, cô gái kia có thể vĩnh viễn cũng không biết, khi hắn nhìn thấy cô nằm ở phòng ngủ Nghê Kiệt, hắn đã ghen tị và khiếp sợ bao nhiêu.
Hắn thừa nhận lúc trước hắn có một số hành động không để ý đến cảm nhận của cô, chẳng qua khi đó hắn một lòng muốn cải cách toàn diện tập đoàn Thịnh Thế, đem sản nghiệp lúc cha còn sống để lại từng cái từng cái xóa tận gốc, làm cho Thịnh Thế rực rỡ hẳn lên.
Cho nên hắn bất đắc dĩđành phải áp dụng một ít thủ đoạn tất yếu, bởi vì công việc mà lạnh nhạt cô, hắn thật sự có chút đau lòng, cũng sớm nghĩ chờ hết bận rộn, rồi nhiều ngày tới nhẫn nại bù đắp cho cô thật tốt,để cô có một niềm vui thật lớn.
Bất quá rõ ràng hắn đánh giá cao kiên nhẫn của Lăng Thủy Nguyệt, hắn rõ ràng đã nghiêm khắc cảnh cáo cô phải nrời xa Nghê Kiệt, không nghĩ tới cô cuối cùng lại lên giường người đàn ông kia.
Phát hiện cô một đêm chưa về, hắn gấp đến độ thiếu chút nữa không khống chế được, sợ cô bị đối thủ trên thương trường của hắn bắt đi,hắn còn tăng số người đi chung quanh tìm kiếm, hơn nữa hệ thống internet của Thịnh Thế liên tiếp bị hacker xâm lấn, phá hủy không ít hồ sơ công ty.
Thật vất vả hắn phái người truy tra, rốt cục tìm được người ra tay sau lưng Thịnh Thế, khi hắn dẫn đầu mọi người xuất hiện ở nhà Nghê Kiệt, nhưng lại ngoài ý muốn phát hiện một màn làm trái tim người ta băng giá.
Đối mặt sự chỉ trích của hắn cô ngay cả giải thích cũng không có, đây có phải là ý cô sẽ cam chịu tất cả?
Ba ngày tiếp theo, cô hoàn toàn không có ló mặt, cho dù cô phải rời khỏi hắn, ít nhất cũng phải về nhà lấy hành lý, nhưng cô giống như cái gì cũng không muốn lấy, cứ như vậy biến mất.
Lửa giận của hắn càng ngày càng tăng vọt, tới ngày thứ tư, hắn bắt đầu phái người đi thăm dò phòng ở trước đó của Nghê Kiệt, nhưng hiện giờ đã thành khoảng không.
Hắn lại tra xét tất cả tài khoản ngân hang của Lăng Thủy Nguyệt, cho tới bây giờ hắn mới ý thức được một vấn đề thật đáng sợ, lúc trước cô đem tất cả tiền trên người trả cho hắn, căn bản không có tiền thừa gởi trong ngân hàng.
Mà cô bình thường dung tiền đều là hắn để lại cho cô, tuy rằng số tiềncũng không ít, nhưng hắn phát hiện cô đem tất cả tiền để trong ngăn kéo trong phòng ngủ.
Nói cách khác,cô hiện tại không có đồng nào, ngoại trừ giấy chứng nhận và ví da, còn có quần áo thường bị hắn lật đi lật lại.
Càng làm cho hắn đau lòng chính là, hắn nhìn thấy cô dùng bút lôngkhoanh tròng ngày đặc biệt trên tờ lịch tường.
Hắn vốn đáp ứng với cô, hắn vào ngày đó sẽ cho cô một niềm vui lớn, kết quả hắn lại bởi vì công việc phức tạp mà quên mất ngày sinh nhật của cô.
Mà ngày đó hắn vốn nên ở bên người cô, nhưng không hắn còn đi ăn tối với người phụ nữ khác, hắn nhẹ nhàng nhắm mắt lại, Thượng Quan Nghiêu không khỏi nhớ lại buổi tối hôm đó, hắn phát hiện cô đem báo có đăng hình hắn và người phụ khác giấu ở gối nằm, ngay lúc đó cô nhất định là đau khổ đến muốn chết.
Bỗng dưng mở mắt ra, hắn mới giựt mình cảm giác tim mình đang đau.
|
Chương 47
Mấy ngày nay cô ăn ở nơi nào? Ăn cái gì, uống cái gì? Thân nhân của cô đều bị hắn nhốt trên đảo nhỏ, đồng nghiệp làm chung công ty trước kia hắn cũng hỏi thăm quá, từ lúc cô từ chức mọi người vốn không có liên lạc qua.
Lại trôi qua một tuần,Thượng Quan Nghiêu từ tức giận chuyển thành lo lắng, hắn lúc ấy nhất định là bị ghen tị lấn áp, mới có thể nói ra lời không suy nghĩ như thế.
Hắn biết cô lâu như vậy , cô là dạng người gì hắn chẳng lẽ còn không biết sao?!
Nhưng mà…… Cô lại mặc quần áo không chỉnh tề nằm ở trên giường Nghê Kiệt?
Cái tên xú tiểu tử chết tiệt kia, năm lần bảy lượt trêu chọc hắn, hắn còn nhớ rõ ở một bữa tiệc nhàm chán khác, hắn bất quá chỉ cùng một người phụ nữ không nhớ nổi tên theo lễ phép nhảy một điệu, sao đó không lâu lắm, tên xú tiểu tử kia ở trước mặt hắn diễu võ dương oai cùng cô gái kia thân mật.
Cho đến khi đó hắn mới biết được, Nghê Kiệt chính là muốn đoạt đi tất cả thuộc về hắn.
Cho nên khi tên xú tiểu tử Nghê Kiệt xuất hiện ở trong cuộc sống của Thủy Nguyệt, hắn mới có thể khẩn trương như thế, sợ cô sẽ bị hắn cướp đi, loại cảm giác sợ hãi bị cướp đi, cuối cùng lại diễn biến thành thương tổn cô.
Nghê Kiệt chết tiệt!
Thượng Quan Nghiêu đột nhiên đứng dậy đi thẳng đến tầng hầm ngầm,bảo vệ phụ trách trông coi Nghê Kiệt khi nhìn thấy chủ nhân xuất hiện,liền vội vàng khom người đón chào.Nghê Kiệt bị giam nhiều ngày khuôn mặt vốn tuấn tú giờ đã mất đi rực rỡ ngày xưa.
Tầng hầm dưới đất tản ra mùi nấm mốc, hắn đẩy đầu tóc vàng lộn xộn, hai gò má lõm xuống, đại khái bởi vì mấy ngày liền đến không có ăn cái gì, đói đến ngay cả ánh mắt cũng trở nên rời rạc.
Nhưng mà khi Nghê Kiệt nhìn thấy Thượng Quan Nghiêu xuất hiện, nhuệ khí lại lần nữa bị khơi mào, hắn trời sinh tính tình kiêu căng, hắn dù có chết cũng không cúi đầu nhận thua trước Thượng Quan nghiêu.
Hắn khiêu khích trừng mắt Thượng Quan Nghiêu, lộ ra nụ cười đùa cợt,“Rốt cục đã chịu gặp tôi ,Thượng Quan thiếu gia?”
Thượng Quan Nghiêu cao ngạo đứng ở cửa, trên cao nhìn xuống nhìn dáng vẻ nhếch nhác của hắn, đưa tay về phía bảo vệ,“Roi!”
Nhẹ nhàng hai chữ, làm cho Nghê kiệt vốn còn muốn kiêu ngạo giờ hơi hơi chấn động, thẳng đến nhìn thấy bảo vệ đưa cho hắn một đoạt dây thừng,Thượng Quan Nghiêu sau khi cầm lấy,liền như tử thần quất về phía mình, hắn mới có chút cảm giác được cái gì gọi là sợ hãi.
Khả hắn vẫn duy trì bản tình bất cần đời như cũ, không để cho hắn nhìn thấy mình sợ hãi, thẳng đến Thượng Quan Nghiêu đi đến trước mặt hắn, tay trái giơ roi lên cao, không chút do dự quất phía sau lưng của hắn.
Đến đến thấu xương làm cho hắn không thể khắc chế địa cả người run lên, đau đớn còn chưa kịp lan rộng, roi thứ hai đã vung xuống.
Nghê Kiệt trốn cũng không trốn, thẳng đến Thượng Quan Nghiêu đánh tới cái trán chảy ra mồ hôi lạnh, hắn mới đưa roi sang một bên, mà cả người Nghê Kiệt đã nhếch nhác quỳ rạp trên mặt đất, đau đến toàn thân đổ mồ hôi lạnh, thở hổn hển thật mạnh.
Phía sau lưng hắn bị đánh cho máu hịt mơ hồ, nhưng hắn từ đầu tới đuôi chỉ cắn môi, cổ họng cũng không la một tiếng.
Khi hắn phát hiện Thượng Quan Nghiêu dừng tay, hắn cố gắng trấn định cười lạnh,“Sao không đánh chết tôi? Vậy xem ra anh đã hiểu được cái gì là nhân từ rồi ? Bên ngoài nghe đồn Thượng Quan đại thiếu gia là người long dạ độc ác,là bạo quân không nói tình cảm, hôm nay xem ra bất quá cũng chỉ như thế.”
Thượng Quan Nghiêu lườinhìn hắn một cái, xoay người, mở chân dài chuẩn bị rời đi.
Nghê Kiệt kìm nén cảm xúc lâu ngày rốt cục bùng nổ, ngay cả giọng điệu cũng rất hung dữ,“Anh tại sao lại hận tôi như vậy? Ngay cả một câu cũng không nói với tôi? Nếu như vậy, sao không rõ ràng trực tiếp đánh chết tôi cho rồi?”
Khẩu khí hắn bốc đồng giống như đứa bé không được thưởng kẹo, nước mắt cũng không không chịu thua kém chảy xuống dưới.
Thượng Quan Nghiêu cũng không quay đầu lại, tiếp tục đi về phía cửa.
Còn lại Nghê Kiệt sa sút tin thần quỳ rạp trên mặt đất, cả người đau đớn đã không thể bù được đau long lúc này, hắn không muốn trơ mắt nhìn hắn cao ngạo biến mất như vậy ở trước mắt mình, nước mắt chảy xuống, hắn đem hết sức lực toàn thân đứng lên nhào đến sau ót Thượng Quan Nghiêu.
Thượng Quan Nghiêu nghiêng người né,Nghê Kiệt chụp một cái vô ích, thân thể bị thương mềm nhũn té ngã trên đất, hai người bốn mắt nhìn nhau,Nghê Kiệt đột nhiên gắt gao kéo lấy góc quần của Thượng Quan Nghiêu không cho hắn đi, thoạt nhìn giống như đứa nhỏ đáng thương không muốn bị người ta bỏ lại.
“Ngày đó…… Thật ra chuyện gì cũng không có xảy ra,tôi chỉ là muốn trả thù anh, đơn thuần muốn trả thù anh mà thôi…… Bởi vì anh là người xấu xa! Tôi bất quá chỉ ăn bánh sủi cảo do người phụ nữ của anh làm, đã bị bảo vệ của anh hung hăng đánh một trận, còn ép tôi nôn hết số sủi cảo vừa mới ăn ra……”
Hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt tàn khốc của Thượng Quan Nghiêu,“Khi đó tôi suy nghĩ, sớm hay muộn sẽ có một ngày tôi sẽ đem tất cả đau khổ mà nhà anh gây ra cho tôi, tất cả đều đòi lại đến!”
|