Người Hầu Của Đại Ma Vương
|
|
Chương 33
Ngày nào đó cô rời giường sớm, liền cảm thấy không khí trong nhà là lạ nhưng lại không thể nói rõ, chờ Thượng Quan Nghiêu đi làm ở công ty,cô ở nhà bắt đầu an bày mọi việc, lại phát hiện người hầu và Chung bá đều néra dáng vẻ né tránh.
Đúng là rất khả nghi, cô làm theo theo lệ thường, tìm người giúp việc hỏi tờ báo mỗi ngày được đưa đến đúng giờ ,“Hôm nay tại sao đến giờ này báo còn chưa đưa đến nha.”
Cô mới đầu còn tin là thật, không nghĩ tới cô lơ đãng phát hiện tờ báo bị quăng trong thùng rác WC,cô hoang mang cầm lên đúng lúc vừa thấy, trang đầu viết tiêu đề lớn ── Thượng Quan Nghiêu của tập đoàn Thịnh Thế mấy ngày qua đang cùng con gái tập đoàn Phương thị – Phương Tử San, ở khách sạn Đế Đô quốc tế tổ chứctiệc đính hôn.
Đính hôn?! Lăng Thủy Nguyệt lẳng lặng trước hai chữ này,Thượng Quan Nghiêu…… đính hôn với người khác?!
………….
Thượng Quan Nghiêu chạng vạng về đến nhà liền phát hiện không khí trong nhà không đúng lắm.Tuy rằng Lăng Thủy Nguyệt trước sau như một hầu hạ hắn thật sự chu đáo, cũng giúp hắn xử ý mọi chuyện theo thứ tự nhưng mà hắntừ khi về nhà đến ăn xong bữa tối cô cũng chưa đã cho hắn một cái khuôn mặt tươi cười.
Ngay cả Chung bá và các người hầu khác cũng ít thân thiện như ngày thường, bầu không khí căng thẳng quỷ dị đến không thởđược.
“Thủy Nguyệt,em làm sao vậy? Thấy thế nào cũng như đang rất buồn nha?” Bữa tối chấm dứt không bao lâu,Thượng Quan Nghiêu đi đến bên người Lăng Thủy Nguyệt đang chuẩn bị trái cây ở phòng bếp.
Cô cúi đầu rửa trái cây cũng không ngẩng đầu nhìn hắn, không biết qua bao lâu, mới rốt cục phát ra giọng nói mỏng manh lại khàn khàn,“Ngày mai em muốn ra ngoài tìm công việc.”
“A?” Thượng Quan Nghiêu nhướn cao mày rậm,“Có thể nói cho anh biết lý do không?”
“Em không quên em còn thiếu anh rất nhiều tiễn.” Cô lại rầu rĩ bổ sung câu này.
Câu này ..Thượng Quan Nghiêu cuối cùng cảm giác được không bình thường .Cô biết rõ những nợ nần kia hắn căn bản đã bị hắn quên lãng đến một tinh cầu khác, huống chi sau khi bán tài sản của Lăng Diệu Tổ lấy tiền mặt,trừ lợi tức ra Lăng gia thật ra đã không nợ hắn tiền gì .
Từ đầu đến cuối Lăng Thủy Nguyệtlà người hy sinh nhiều nhất, hắn làm sao bỏ được sự thật bắt cô trả tiền lại, hơn nữa theo quan hệ của hai người hiện tại.Nếu hắn còn muốn đòi tiền cô hắn thật sự đáng chết. Cô gái ngu ngốc này? Đều đến lúc này còn nói chuyện tiền bạc với hắn.
Lăng Thủy Nguyệt đang cắttrái cây thấy vẻ mặt hắn hung ác nham hiểm, vẻ mặt khó coi hơn nữa vô cùng nghiêm khắc.Cô hít sâu một hơi không biết lấy đâu tờ báo nhét vào trong tay hắn.
Thượng Quan Nghiêu khó hiểu nhìn thoáng qua, không khỏi trầm cười ra tiếng,“Hiện tại truyền thông tuyên truyền tốc độ thật đúng là mau, hôm qua mới tuyên bố đính hôn, hôm nay liền đăng báo .”
Hắn nói nghe thật thoải mái tự tại,cô lại nghe thật đau lòng buồn khổ.Cô cố nén suy nghĩ tiếp tục cắt trái cây, chỉ có tay không nhịn được luôn run rẩy.
“Thủy Nguyệt, em thoạt nhìn thật không vui vẻ……” Hắn biết rõ còn cố ý hỏi.
Cô cắn chặtmôi lắc lắc đầu,“Nếu anh kết hôn thì em sẽ biến thành tình nhân của anh,em biết đại thiếu gia thượng lưu xã hội giống như các anh, bình thường đều dùng tiền ngăn chặn miệng tình nhân,em cũng không muốn nhiều lắm……”
Cô đột nhiên ngẩng đầu đối diện ánh mắt hài hước của hắn,“Nếu có thể nói, em muốn anh xóa bỏ tiền em thiếu anh là được.”
Tuy rằng cô đã sớm dự đoán được sẽ có một ngày như vậy, nhưng mà không nghĩ tới hạnh phúc mới qua không bao lâu, quan hệ hai người sẽ tuyên bố chấm dứt.
Trong lòng cô rất khó chịu cũng khờ dại nghĩ Thượng Quan Nghiêu yêu nhất là cô.Nhưng mà vừa thấy đến đầu đề báo chí, cô không thể tin cũng không dám xác định,Thượng Quan Nghiêu đốivới cô đến tột cùng là vui đùa hay là nghiêm túc …..
Cô từ trước đến nay không phải hạng phụ nữ vì đàn ông đòi sống đòi chết, thay vì vạch trần sự việc không bằng bình tĩnh tách ra.
Cô bình tĩnh cắt trái cây xong, chèn them salad, lại bỏ chút ít gia vị, động tác liền mạch lưu loát.
Cho đến cô bưng đĩa hoa quả trên bàn lên chuẩn bị đi về phía phòng khách,Thượng Quan Nghiêu đột nhiên ôm cả người cô vào trong ngực. Hắn từ trên cao nhìn xuống khuôn mặt nhỏ nhắn có chút hốt hoảng của cô, gợi lên một nụ cười tà,“Chỉ cần anh đem nợ nần xóa bỏ, em liền ngoan ngoãn rời khỏi anh sao?”
Tim đột nhiên đau xót,cô khổ sở nuốt nuốt nước miếng khó khăn gật đầu.
“Em thật đúng là dễ đuổi, chẳng lẽ nãi không muốn đòi tiền, biệt thự hay là xe thể thao và v..v..?”
Cô thành thành thật thật lắc đầu“…… Không cần.”
“Nhưng mà……” Hắn nhanh tay nắm cái cằm khéo léo của cô, tà ác nhìn ánh mắt trốn tránh của cô,“Anh dường như có nói qua với em, làm tình nhân của anh cũng không phải là dễ dàng như vậy.”
Nói xong, không để ý tới vẻ mặt kinh ngạc của cô, hắn bá đạo hôn lên đôi phấn nộn của cô, kéo hai tay của cô cố định ở phía sau,hoa quả trong tay bàn thuận thế rơi trên mặt đất,phát ra tiếng vang.
Cả người cô bị hắn đặt ở trên tường, giống như tù nhân mặc hắn tùy ý đòi lấy,“Yêu anh sao? Thủy Nguyệt……” Hắn vừa hôn vừa hỏi.
“Ưm……”
“Trả lời anh.”
“Thượng Quan Nghiêu anh……”
“Anh muốn em trả lời anh.” Hắn hoàn toàn không có ý buông tay ra, còn cố ý tăng thêm lực đạo, mãnh liệt bá đạo thiếu chút nữa vò nát thân thể nhỏ xinh của cô .
Khóe mắt cô rưng rưng, ủy khuất đến muốn khóc, hắn hôn vừa nhanh vừa vội, tần suấtmạnh đến nổi cô căn bản không kịp hưởng ứng.
“Vấn đề này cần suy nghĩ rất lâu sao?” Hắn tiếp tục hôn như sói, trừng phạt dường nhưgặm cắn cánh môi của cô.
Cô chỉ có thể mỏng manh thở hổn hển, ngay cả khí lực phản kháng cũng không có.
“Xem ra em còn chưa hiểu rõ tim của mình, em muốn anh áp dụng thủ đoạn kịch liệt hơn,mới để em nhìn thẳng vào vấn đề anh vẫn vừa hỏi sao?”
Hắn vừa nói bàn tay vừa hướng bên eo cô,kéo vạt áo của cô ra, dò vào bụng của cô.
|
Chương 34
Lăng Thủy Nguyệt cảm nhận được ý đồ hắn, đột nhiên giãy dụa mãnh liệt,“Không…… Nơi này là phòng bếp……”
“Anh đợi đáp án của em.”
“Van cầu anh nha……”
“Em phải trả lời…..”
“Em…… Em yêu anh…… Thượng Quan Nghiêu,emyêu anh……” Cô ủy khuất khóc lớn, hai tay dùng sức giãy tránh thoát kiềm chế của hắn, gắt gao ôm lấy hông của hắn giống như chỉ cần thả lỏng một chút hắn liền biến mất trước mắt cô.
“Vừa thấy tin tức đính hôn của anh,em ghen tị đến độ sắp nổi điên , em không biết anh đến tột cùng có yêu em không, càng không biết quan hệ hiện của chúng ta là như thế nào……”
Thượng Quan Nghiêu không nói một câu chỉ lẳng lặng nghe cô nói.
“Em rất sợ hãi sẽ mất đi anh,em không thể dễ dàng tha thứ để người phụ nữ khác có được anh,em thậm chí muốn đánh anh ngất sau đó đóng gói mang đi, tùy tiện đi đến chổ nào cũng được, chỉ cần chúng ta có thể sống chung một chỗ……”
Nghe tiếng nói đứt quãng phát ra từ nội tâm cô,Thượng Quan Nghiêu một tay kéo cô vào trong ngực, môi dán bên tai cô, nhẹ nhàng dụ dỗ:“Nếu yêu anh,em càng phải tin tưởng anh.”
……………..
Lăng Thủy Nguyệt đến bây giờ vẫn không dám tin tưởng, giờ này khắc này Thượng Quan Nghiêu lại đưa cô ngồi trên chuyên cơ tư nhân, trở lại biệt thự xa hoa ở trường đảo Mĩ Quốc.
Bên người hắn như trước có rất nhiều bảo vệ đi theo, nghe hắn nói không có việc gì hắn sẽ đến nơi này ở mấy ngày, thả lỏng một chút.
Tuy rằng hắn không thường tới nơi này, nhưng bình thường đều có người chuyên gia quét dọn, cho nên phòng óc luôn vô cùng sạch sẽ.
Thẳng đến chân của cô quả thật dẫm lên đất Mĩ Quốc,vẻ mặt cô như cũ có chút khó hiểu, nhịn không được nhíu mày,“Nếu em nhớ không lầm, hôm nay hẳn là ngày đính hôn của anh.”
Hắn căn dặn thuộc hạ và bảo vệ,để cho bọn họ xử lý chuyện lạ,lúc này Thượng Quan Nghiêu mới kéo Lăng Thủy Nguyệt vào trong lòng mình,để cho cô ngồi ở trên đùi chính mình rồi gật đầu.
“Đúng vậy, hôm nay đúng là ngày đính hôn của anh và Phương Tử San, nhưng chú rễ hiện tại lại đưa tình nhân ra nước ngoài nghỉ phép .”
Lăng Thủy Nguyệt tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái,“Thượng Quan Nghiêu, chuyện vui này tuyệt không buồn cười.”
Hắn cũng quá điên cuồng bỏ vị hôn thê ở tiệc cưới, công khai đưa cô ra nước ngoài, này…… Này…… Là cái gì nha!
“Chuyện đính hôn với Phương Tử San là do cha anh quyết định , tiệc cưới cũng do một tay cha anh an bài , về phần vị hôn thê đương nhiên cũng là do ông ấy chọn.Nếu cha anh thích nắm trong tay tất cả những gì liên quan đến anh,anh đương nhiên sẽ thành toàn khổ tâm cho ông.”
Hắn sủng ái nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, lén cười hì hì,“Ông ấy muốn chơi trò chơi,anh đương nhiên sẽ cực lực phối hợp.”
“Nhưng…… Nhưng mà như vậy được không?” Cô vẫn có chút lo lắng,“Loại trường hợp lớn này, nếu nam chính không có ở đó ông ấy nhất định sẽ rất tức giận nh.”
“Đây không phải là vấn đề anh quan tâm .” Thượng Quan Nghiêu hoàn toàn không có cảm giác áy náy cười lạnh một tiếng,nhớ đến lần trước ông xâm vào nhà hắn, ra mệnh lệnh hắn nhất định phải cưới Phương Tử San, quan hệ cha con vốn tệ đến cực điểm,ông ấy cư nhiên còn muốn dùng chiêu này khống chế hắn, thật là nực cười.
Cuộc đời của hắn phải do hắn làm chủ, nếu Thượng Quan Hồng Đồ muốn đấu với hắn, hắn cũng không ngại chơi với ông một chút .
Về phần Đại tiểu thư Phương gia kia hắn chỉ gặp qua vài lần, chỉ có thể nói cô xui xẻo không biết mình trở thành vật hy sinh cho lợi ích gia tộc.
Ai bảo cô xuẩn ngốc như vậy, không nên có ý gả vào Thượng Quan gia.Lúc trước hắn đã cảnh cáo cô một lần, hắn tuyệt đối sẽ không lấy cô,không ngờ cô cố tình ngây ngô nghĩ hắn sẽ ngoan ngoãn nghe theo an bài cha mình.
Nếu hắn đem hiểu lầm giải thích rõ ràng,Lăng Thủy Nguyệt cũng không phải bởi vì chuyện này mà không vui, hơn nữa hai người lại trốn đến Mĩ Quốc, gạt bỏ tất cảquấy nhiễu bên ngoài, cho nên lại bắt đầu thế giới ngọt ngào của hai người.
Thượng Quan Nghiêu hoàn toàn đem chính mình trở thành một con trùng bám lấy hạt gạo, mỗi ngày quấn quít bên cạnh Lăng Thủy Nguyệt bảo cô làm món ngon cho hắn ăn, chỉ cần hắn tìm được thứ gì cô liền làm ra món ăn, hơn nữa mỗi một món đều là theo hắn yêu thích mà nấ thành.Hắn chẳng những ăn rất no, trong lòng cũng ấm áp .
Bữa tối hắn thích ăn món Trung Quốc cho nên cô chỉ cần nấu cháo, bánh bao,bánh sủi cảo, hắn đều một hơi ăn sạch toàn bộ.
Cuộc sống không có phiền não hơn nữa Lăng Thủy Nguyệt lại đích than ra tay, mới đến Mĩ Quốc vài ngày Thượng Quan Nghiêu đã muốn béo lên mấy kg, khí sắc thoạt nhìn hồng nhuận hữu thần.
Hơn nữa hắn thích nhất là cùng cô làm sủi cảo, hắn tuy rằng tung hoành thương trường giống như không có chuyện gì có thể làm khó được hắn,chỉ duy nhất không chuyện am hiểu phòng bếp.
Mỗi lần cùng làm hắn đều khiến cho cả người đều là bột mì, cô làm ra bánh sủi cảo tinh xảo khéo léo, còn hắn lúc nào làm ra cũng giống như hình cầu, nhân bánh bên trong cũng lòi ra ngoài, có thể nói là làm mấy cái thì hư mấy cái.
Cuối cùng làm Lăng Thủy Nguyệt tức giận đuổi hắn ra khỏi phòng bếp, miễn cho hắn vướng tay vướng chân lại lãng phí nguyên liệu nấu ăn.
Hắn lại mặt dày mày dạng muốn chen chúc với cô ở trong phòng bếp, cuối cùng khiến cho trên người hai người tất cả đều là bột mì, đùa giỡn hết sức, hắn còn có thể cười hì hì ôm cô vào trong ngực, cũng không quan tâm người đang bẩn , hướng về cái miệng nhỏ nhắn khả ái hôn lên.
Chẳng phân biệt được thời gian địa điểm trường hợp, hai người ở trong biệt thựto lớn thân mật cọ sát lẫn nhau, bình tĩnh trải qua cuộc sống hạnh phúc.
|
Chương 35
Nháy mắt đã đến tháng mười một, mùa đông ở New York luôn luôn rất lạnh, rãnh rỗi rời khỏi biệt thự,Lăng Thủy Nguyệt từ trước đến nay quen khí hậu ấm áp tự nhiên có chút chịu không nổi.
May mắn là mỗi lần ra cửa đều có phương tiện giao thông, xe Rolls-Royce có rèm che sau đó mở điều hòa lên, cho dù chỉ mặc một chiếc áo lông mỏng manh, cũng không cảm thấy được rất lạnh.
Hôm nay Thượng Quan Nghiêu đưa Lăng Thủy Nguyệt đến trung tâm thương mại xa hoa nhất New York, một mặt để cô ra ngoài hít thở không khí một chút, cùng một mặt là mua cho cô them một ít quần áo, bình thường cô đều luyến tiếc không dám mua thứ tốt cho mình, hôm nay hắn phải trực tiếp chọn cho cô,để cho cô không có lý do gì có thể cự tuyệt.
Hai người bảo vệ vốn len lén đi theo phía sau, hiện tại đều bị Thượng Quan Nghiêu gọi vào làm cu li bên người, ông chủ đi đến đâu bọn họ phải đi đến đó, trước kia thiếu gia chưa bao giờ có kiên nhẫn đưa con gái đi dạo phố, chân bọn họ bây giờ sắp đứt lìa, hết lần này đến lần khác ông chủ và người yêu của mình đi dạo hoài mà không xong.
Rồi sau đó hai người đi đến khu bán trang sức,Thượng Quan Nghiêu vô cùng thân mật ôm vai của Lăng Thủy Nguyệt.Trước sự nhiệt tình của người phục vụ,bọn họ bắt đầu chọn lựa trang sức ,vòng đeo tay đắt tiền.
Lăng Thủy Nguyệt cảm thấy thật sự rất xa xỉ , nhìn mấy số không trên giá tiền cô liên tục lắc đầu,“Không cần, chúng ta đã mua nhiều quần áo như vậy, giầy còn có vật phẩm trang sức , hôm nay mua đồ đến đây chấm dứt đi.”
Thượng Quan Nghiêu kéo cô đang muốn đi lại bên cạnh mình, giống như ác bá ép cô nhất định phải chọn lựa mấy trang sức đeo lên cho hắn nhìn.
Lăng Thủy Nguyệt bất mãn bỉu môi, đối mặt nữ nhân viên cửa hàng liên tiếp nhìn bằng ánh mắt hâm mộ, cô hận không thể tìm cái lổ để chui vào nha.
Không có cách nào ai bảo bản tính hắn bá đạo, cho nên cách tấm thủy tinh cô quan sát đánh giá những trang sức trong suốt.
Mỗi một kiểu dáng đều đắc kinh người, rốt cục cô nhìn đến một cái vòng đeo tay, thiết kế mới mẻ độc đáo đặc biệt đáng yêu.
Cô nhìn trúng chiếc vòng tay kia là bởi vì đó là cái duy nhất không có ghi giá, thấy tầm mắt cô rơi xuống cái vòng kia,Thượng Quan Nghiêu lập tức dùng tiếng Anh lưu loát nói người phục vụ lấy chiếc vòng tay ấy ra.
Người đó có chút khó xử, thật có lỗi nói:“Chiếc vòng này có người đặt làm , hôm nay sẽ đến lấy.”
Vốn tiếng Anh của Lăng Thủy Nguyệt không giỏi lắm, căn bản nghe không hiểu bọn họ nói cái gì, chỉ có thể giật nhẹ ống tay áo của hắn, tò mò nhỏ giọng hỏi:“Có phải rất đắt hay không ?”
Thượng Quan Nghiêu lại cười hỏi lại cô,“Em thích chiếc vòng này sao?”
Cô do dự trong chốc lát gật gật đầu,“Ừm, thật tinh xảo .” Trên thực tế trong lòng cô nghĩ chiếc vòng này không có niêm giá,nhất định là thương phẩm.
“Nhanh lấy chiếc vòng đó ra.” Thượng Quan Nghiêu không kiên nhẫn lại ra lệnh, cũng không để ý tới vẻ mặt đối phương khó xử.
Người đó có chút sợ hãi, lại nhìn thấy sau lưng hắn có mấy tên vệ sĩ áo đen mạnh khỏe đang lườm mình,cô đành phải không tình nguyện bắt tay lấy chiếc vòng đó ra cho hắn.
Đột nhiên ánh mắt cô sáng lên, bởi vì cũng không xa có một cô gái xinh đẹp chậm rãi đi tới, một thân lộng lẫy làm cô vô cùng tôn quý.
“Chiếc vòng này do vị tiểu thư đó đặt làm……”
Thượng Quan Nghiêu theo bàn tay của nhân viên cửa hàng thoáng quay đầu, vừa vặn cùng cô bốn mắt nhìn nhau, hai người đồng thời sửng sốt,Lăng Thủy Nguyệt cũng ngẩng đầu nhìn hướng hai người,vẻ mặt tràn đầy khó hiểu.
Người đẹp chậm rãi đi đến bên người hai người, phát hiện Thượng Quan Nghiêu che chở cô gái bình thường trước mắt thì sắc mặt đột nhiên biến đổi.
“Anh ở bữa tiệc đính hôn phóng bồ câu, chính là vì theo cô ta sao?” Cô dùng tiếng Anh nói.
Thượng Quan Nghiêu ứng phó cười cười,“Không nghĩ tới cô sẽ đến Mĩ Quốc.”
“Anh dường như rất không hoan nghênh.” Mắt cô nén đi giận giữ, oán hận trừng mắt Lăng thủy nguyệt.
“Mĩ Quốc cũng không phải nhà của tôi, cô muốn tới thì tới, không ai ngăn cản cô cả.” Nói xong, hắn xuất ra tín dụng về phía quầy,“Chiếc vòng này bao nhiêu tiền, cứ việc quét.”
Phương Tử San nhìn thấy chiếc vòng do mình đặt làm lúc này đang được Lăng Thủy Nguyệt thưởng thức ở trong tay, tức giận lại dâng cao,“Chiếc vòng đó là của tôi.”
“Cô thưởng thức cũng không tệ lắm, bất quá thật đáng tiếc chính là người phụ nữ của tôi nhìn trúng nó, cho nên đã phải là của cô .”
Lăng Thủy Nguyệt bị Thượng Quan Nghiêu đưa từ trong cửa hang kia đi ra,cô vẫn như cũ chỉ ngây ngốc, căn bản nghe không hiểu hắn và cô gái xinh đẹp kia nói cái gì, bất quá theo phẫn nộ trong ánh mắt cô cảm nhận được đối phương đang tức giận.
Đương nhiên cuối cùng chiếc vòng kia yên ổn đeo trên cổ tay Lăng Thủy Nguyệt, thẳng đến ngồi trênxe limousine,Thượng Quan Nghiêu mới không chút để ý nói:“Cô ấy chính là vị hôn thê của anh, Phương Tử San.”
Cô vừa nghe, khó nén giật mình,thật lâu không nói gì.
Hắn buồn cười nhìn cô, ngang ngược đem cô ôm vào trong ngực, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve hai má non mịn của cô,“Chiếc vòng này em thích không?”
Cô liếc mắt hắn một cái nhưng không thể làm gì khác. Cô gái kia rõ ràng chính là vị hôn thê của hắn,người ta theotới Mĩ Quốc , hắn lại hoàn toàn không biết áy náy ngược lại chẳng hề để ý, Thượng Quan Nghiêu người này…… Thật sự là tàn khốc làm cho trái tim người ta băng giá.
Cô cũng không phải không thích chiếc vòng này,chẳng qua là cô không cẩn thận nhìn số tiền phía trên,cô mới há hốc mồm, năm mươi tám vạn…… đô la aaaaaaaa! Sớm biết chiếc vòng này so với mấy cái khác mắc hơn gấp mấy lần, cô dù có chết cũng sẽ không chọn cái này.
Đột nhiên di động Thượng Quan Nghiêu vang lên, hắn vừa ôm cô vừa tiếp điện thoại, đầu dây bên kia không biết nói cái gì mà đầu lông mày hắn nhất thời tụ lại.
“Lá gan của hắn thật đúng là lớn, một lần lại một lần khiêu khích tôi, hắn nghĩ đến phá hư hệ thống internet tập đoàn Thịnh Thế là có thể được như ý sao?”
Hắn hừ lạnh một tiếng rồi cười nguy hiểm,“Xem ra không để cho hắn một chút giáo huấn không được.Tiêu Tĩnh, lập tức tăng số người điều tra tung tích của hắn, trò chơi này tôi bắt đầu có hứng thú chơi theo hắn rồi.”
|
Chương 36
Sau khi về nước,Thượng Quan Nghiêu ắt phải đối mặt một cuộc tinh phong huyết vũ, đối với việc trả lời người của mình, hắn cũng đã chuẩn bị thật tốt .
Tuy rằng Lăng Thủy Nguyệt vẫn là rất lo lắng, nhưng nhìn đến dáng vẻ không quan tâm,cô biết hắn đã có cách trực tiếp nói với cha mình, cho nên cũng không nói thêm cái gì nữa.
Hôm nay sáng sớm,Tthượng Quan Nghiêu đi cùng bảo vệ đến trước công ty,Lăng Thủy Nguyệt ở lại trong nhà xử lý chuyện nhà.
Chung bá đã muốn xem cô như nữ chủ nhân tươnglai của nhà Thượng Quan, hơn nữa cô đối với hạ nhân vô cùng tốt, chưa bao giờ tự cao tự đại còn thích cùng người giúp ở phòng bếp chuẩn bị cơm,vừa nói vừa cười thật giống như chân chính người một nhà.
Thượng Quan Nghiêu tuy rằng rất ít ở trước mặt hạ nhân lộ ra tươi cười, nhưng có Lăng Thủy Nguyệt giúp hắn nói chuyện, mọi người cũng chầm chậm hiểu rõ thật ra chủ nhân nhà mình là người tốt.
Mau đến gần mười giờ sáng, trong nhà đột nhiên đi tới một vị khách không mời mà đến, làm Chung bá phải chạy vào phòng bếp gọi Lăng Thủy Nguyệt kêu đang cùng người hầu làm bánh bích quy ra, vẻ mặt cứng ngắt có phần u ám.
“Có vị Phương tiểu thư, tự xưng là vị hôn thê của thiếu gia đến……”
Lời còn chưa nói xong, trong lòng Lăng Thủy Nguyệt cũng đã có dự tính, dù sao sớm hay muộn đều phải đối mặt , trốn tránh hoài cũng không phải biện pháp hay.
Cô vội vàng sửa sang lại bộ quần áo có một chút bẩn,sau đó đi theo Chung bá vào phòng khách, ngồi ở trên ghế sô pha là một cô gái xinh đẹp tao nhã chân dài vắt lại, cả người đều ăn mặt quần áo và trang sức của nhãn hiệu nổi tiếng.
Phương Tử San giương mắt lạnh lùng nhìn cô một hồi lâu mới hờ hững nói:“Lăng tiểu thư, chúng ta lại gặp mặt.”
Lăng Thủy Nguyệt cũng rất lễ độ gật gật đầu,căn dặn quản gia châm trà, chuẩn bị hoa quả,vô cùng chu đáo tiếp đón cô.
So với lần trước gặp mặt, hôm nay Phương Tử San càng có vẻ xinh đẹp động lòng người, không hổ là người vợdo lão gia thượng quan tự mình chọn lựa, quả nhiên không giống người thường.
“Lăng tiểu thư hẳn là biết tôi hôm nay tới nơi này là có mục đích gì?”
Lăng Thủy Nguyệt ngại ngùng cười cười,“Tôi biết cô là vị hôn thê của anh ấy, ở đính hôn bữa tiệc anh ấy cho cô đi tàu bay giấy đích thật là không đủ tôn trọng,tôi thay anh ấy nói tiếng xin lỗi cô,thật ra anh ấy……”
Phương Tử San hừ lạnh một tiếng, không khách khí cắt đứt lời cô.“Cô cho cô là ai, có tư cách gì ngồi ở chỗ này nói chuyện với tôo?”
Chung bá ở một bên vội vàng châm trà nhìn đến dáng vẻ kiêu ngạo ấy, không khỏi nhíu mày.Mặc dù không vui nhưng chuyện của chủ nhân hắn thật sự không có quyền can thiệp, chẳng qua để đề phòng…, hắn đã thừa dịp khoảng không chuẩn bị trà bánh gọi điện thoại báo cho thiếu gia, thiếu gia cũng nói sẽ mau chóng trở về.
Lăng Thủy Nguyệt tính tình vô cùng tốt, hoàn toàn không tức giận, thủy chung theo thói quen mỉm cười,“Nói cũng phải,tôi không có danh hiệu hôn thê, càng không có danh phận người vợ, tất nhiên là không có gì tư cách ngồi ở chỗ này tranh luận cái gì với Phương tiểu thư, bất quá……”
Cô không nhanh không chậm, không chút nào sợ hãi rồi nói tiếp:“Ít nhất cho tới bây giờ, tôi còn ở nơi này, xem như là một phần tử trong nhà này,tôi biết Phương tiểu thư là con dâu do Thượng Quan lão tiên sinh tỉ mỉ chọn lựa ra, cũng nghe nói một ít về gia thế bối cảnh của Phương tiểu thư.
“Phương thị tập đoàn là hòn ngọc quý trên tay, sản nghiệp trong nhà đều tập trung ở Mĩ Quốc, cùng Thượng Quan Nghiêu vô luận là ở tài mạo hoặc gia thế đều vô cùng xứng đôi……”
“Những thứ đó không phải là trọng điểm.” Phương Tử San lại lần nửa cắt đứt lời thao thao bất tuyệt của cô,“Trọng điểm là….. Hai ngày sinh tháng đẻ của chúng tôi hoàn toàn xứng đôi, nói cách khác, chỉ cómột mình tôi gả vào Thượng Quan gia, trở thành vợ của Thượng Quan Nghiêu, chuyện làm ăn của hắn mới có thể thuận buồm xuôi gió, tài vận thuận lợi!”
Lăng Thủy Nguyệt giật mình sửng sốt một hồi lâu, điểm này Thượng Quan Nghiêu đương nhiên chưa từng đề cập qua với cô, trên thực tế trong ấn tượng của cô, cô vẫn nghĩ Thượng Quan Nghiêu và Phương Tử San sở dĩ đám hỏi, hoàn toàn là vì lợi ích trao đổi nhất quán trong xã hội thượng lưu.
“Như thế nào? Cảm thấy kỳ quái phải không.” Phương Tử San như là chiếm được nho nhỏ thắng lợi, khóe miệng nhướn lên,“Đừng cho là tôi không biết cô tiếp cận Thượng Quan Nghiêu như thế nào, thiếu tập đoàn Thịnh Thế một khoản tiền lớn, sau đó lấy thân phận người hầu tiến vào nhà Thượng Quan, còn giở thủ đoạn đùa giỡn quyến rũ hắn……
“Cô cho Thượng Quan Nghiêu làloại đàn ông tùy tiện để người ta giở một ít thủ đoạn đùa giỡn, sẽ dễ dàng bị quyến rũ sao? Xem ra cô thật không hiểu hắn !”
Phương Tử San không nghĩ tới nhìn cô yếu ớt như vậy mà sẽ phản kích, sắc mặt nhất thời trở nên âm lãnh,“Mặc kệ nói như thế nào, tôi và Thượng Quan Nghiêu đã đính hôn .Ở trên danh nghĩa,tôi chính là nữ chủ nhân tương lai của Thượng Quan gia, về phần cô…… Nếu muốn tiếp tục ở lại bên người hắn, cũng chỉ có thể làm tình nhân cả đời cũng không thể ló mặt ra ngoài ánh sáng!”
“Cám ơn cô đã nhắc nhở và khuyên bảo, nếu đây là mục đích hôm naycô tới, tôi nghĩ mục đích của cô đã đạt được , có thể rời khỏi đây……”
Lăng Thủy Nguyệt nói xong liền đứng lên, phân phó quản gia tiễn khách, tay vừa nâng lên chiếc vòng tinh xảo kia lay động phát ra ánh sáng chói mắt vô cùng.Trong lòng Phương Tử San vốn đang tức giận giờ thấy chiếc vòng kia cơn giận lại càng không kiềm chế được.
“Trả chiếc vòng đó lại cho tôi……”
|
Chương 37
Lăng Thủy Nguyệt theo bản năng né sang một bên, không thể tin được cô ấy lại chạy đết giựt lấy .
Phương Tử San chỉ cần nghĩ đến ngày đó Thượng Quan Nghiêu không để ý đến cảm nhận của cô, kiên quyết mua chiếc vòng cô đặt, còn làm trò đưa cho Lăng Thủy Nguyệt,cô liền hận đến muốn làm thịt cô gái này.
Hai người níu kéo lẫn nhau, quản gia vội vàng chạy đến ngăn cản,“Phương tiểu thư, cô nên tự trọng……” Chung bá tất nhiên là giúp đỡ Lăng Thủy Nguyệt,thân thể cô nhỏ nhắn, lá gan lại nhỏ làm sao có thể là đối thủ của Phương Tử San,nhưng ông tuổi đã cao, không có khí lực có thể ngăn cản Phương Tử San, chỉ có thể ở một bên lo lắng không thôi.
Cãi nhau không phải là nhỏ làm cho mấy người hầu trong phòng bếp chạy ra ngoài, các cô nhìn thấy một màn trước mắt, vốn định tiến lên bảo vệ Lăng Thủy Nguyệt,rồi lại bị Phương Tử San hung hăng đẩy ra, các cô ấy lại sợ làm vị Đại tiểu thư này, tiến thối lưỡng nan, thật sự không biết nên làm sao mới tốt.
Phương Tử San vẫn cảm thấy được chính mình mới là nữ chủ nhân tương lai củaThượng Quan gia,nhưng hiện tạitrên dưới Thượng Quan gia lại nghiêng về – một bên chỉ giúp Lăng Thủy Nguyệt, cô càng nghĩ càng tức giận đến muốn xé nát cô.
Cho nên vừa nghĩ cô vừa kéo tóc Lăng Thủy Nguyệt,sau đó cô dùng sức hướng bên cạnh đẩy mạnh, cả người cô không đứng vững ngã văng ra ngoài.Khi ngã trên mặt đất cái trán vừa vặn đụng vào cạnh bàn thủy tinh, một chút máu tươi đỏ sẫm lập tức chảy xuống dưới,làm mọi người ở đây đều sợ khiếp vìa.
Thượng Quan Nghiêu gấp gáp trở về vừa lúc thấy một màn như vậy, sắc mặt nhất thời u ám làm cho người ta sợ hãi, ngay cả bảo vệ đi theo hắn nhiều năm đều bị hắn dọa đến chân tay bủn rũn.
Hắn bước nhanh vọt tới trước mặt Phương Tử San, đưa tay lên không chút khách khí bạt tai thật mạnh vào má cô, lực đạo lớn đến nỗi dường như có thể đem cô còn sống đánh đến chết.
Phương Tử San căn bản còn chưa hiểu tình hình, cả người đã bị đánh cho lui vài bước rồi sau đó ngã ngồi trên mặt đất.Khi cô rốt cục thấy rõ rang người đánh cô chính là Thượng Quan Nghiêu, nhất thời giống như người bệnh tâm thần.
“Thượng Quan Nghiêu, tên hỗn đản này lại dám đánh tôi?!” Phẫn hận nước mắt và máu tươi khóe miệng, Phương Tử San không chú ý đến hình tượng chửi ầm lên.
Thượng Quan Nghiêu lại không chút thương tiếc trừng mắt nhìn cô một cái, lập tức ôm Lăng Thủy Nguyệt ngã xuống đất vào trong lòng mình.
“Thủy Nguyệt, có phải rất đau hay không? Chung bá, nhanh đi chuẩn bị hộp thuốc, thuận tiện gọi điện thoại gọi bác sĩ Trần đến đây, gọi ông ấy dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới đây……”
Quản gia bắt đầu chỉ huy các người khác, chỉ có Phương Tử San ôm nửa bên mặt, hoàn toàn bị quên đi giống như người tàng hình.
“Thượng Quan Nghiêu, anh rốt cuộc có xem tôi là vị hôn thê của anh hay không? Anh dám đối với tôi như vậy sao? Tên hỗn đản này…… Cho dù ngươi không thương tôi, nhưng có cần vì hạng phụ nữ như vậy đánh tôi không? Anh……”
“A văn , A võ, thần chí của vị hôn thê tương lai hình như không tỉnh táo lắm, trói cô ta lại đưa đến biệt thự sau công viên,rồi tìm vài bách sĩ chuyên khoa tâm thần kiểm tra toàn diện cho cô ta, xác định tinh thần cô ấy không có gì, mới có thể cho cô ta ra ngoài.”
Vừa hạ lệnh xuống, hai bảo vệ hoàn toàn không dám chần chờ, lập tức đi đến trước mặt Phương Tử San, trói hai cánh tay cô ấy lại, dễ dàng kéo cô ra ngoài.Cô vừa đán vừa ra sức giãy dụa, vẫn không quên nhục mạ Lăng Thủy Nguyệt, thẳng đến bảo vệ nhét cô vào trong xe, mới nghe không được tiếng chói tai của cô.
“Thủy Nguyệt, làm cho em sợ hãi rồi.Sau khi nhận được điện thoại của Chung bá, anh lập tức từ công ty gấp gáp trở về, không nghĩ tới vẫn chậm từng bước.”
Thượng Quan Nghiêu cằm lấy hộp thuốc do Chung bá đưa đến, cẩn thận sứt thuốc lên cái trái bị thương của cô, trong mắt đau lòng sao với ánh mắt vô tình khi nãy đối với Phương Tử San, quả thực là cách biệt một trời một vực.
Lăng Thủy Nguyệt được hắn che chở ở trong ngực vẻ mặt xin lỗi theo dõi khuôn mặt tuấn tú khẩn trương của hắn,“Xin lỗi, em còn rước lấy phiền phức cho anh .”
Cô vừa rồi thật sự bị phản ứng của hắn hù dọa,cô không nghĩ tới hắn sẽ động thủ đánh phụ nữ, hơn nữa còn xuống tay mạnh như vậy, chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy đau, huống chi Phương Tử San nói như thế nào cũng là vị hôn thê của hắn, hắn ít nhiều cũng nên chừa chút mặt mũi cho cô ta.
“Tại sao lại nói ngốc như thế?” Hắn thuốc tốt nhất, sau đó lại dán một miếng vải thưa lên trên vết thươi,“Là anh sơ sót, quên mất người đàn bà kia tìm tới cửa, còn hại em bị thương, bất quá về sau em không cần lo lắng ,anh sẽ tăng cường bảo vệ và người giúp việc nếu không có mệnh lệnh của anh,đừng mong tiến vào.”
Lúc trước hắn bởi vì nghe cô nói không muốn ở trong nhà màgiống như phạm nhân ở trong nhà giam, hắn mới đáp ứng ban ngày chỉ lưu lại quản gia và người giúp việc chăm sóc cô,để cho bảo vệ đi đến công ty với hắn, trải qua chuyện hôm nay, hắn sẽ mặc kệ cô nói như thế nào, một ngày hai mươi bốn giờ, hắn đều phải tăng số người bảo vệ không thể làm cô tổn thương lần nửa.
“Nhưng mà……”Cô vẫn không đành lòng,“Đối xử Phương tiểu thư như vậy thật sự không có vấn đề sao? Cô ấy là hòn ngọc quý trong tay tập đoàn Phương Thị, hiện tại lại bị anh giam lại, cũng thật đáng thương nha .”
“Cho nên em hy vọng anh cho cô ấy vào cửa, sau đó đuổi em đi, sau đó anh cùng cô ấy ngọt ngào thân mật không phân ly sau?”
Lăng Thủy Nguyệt nhất thời mím miệng nhỏ nhắn, vẻ mặt ủy khuất.Hắn vừa buồn cười vừa tức giận vuốt ve khuôn mặt của cô,“Nếu không có loại độ lượng này, sẽ cũng đừng dùng sai sự đồng tình của mình.Anh đã nói với em nhiều lần có một số người không đáng đồng tình, còn chưa chịu qua giáo huấn sao?”
Bị hắn giảng một hồi cô không phục chau miệng, thấy dáng vẻ cô giống như đưa bé giận dỗi đáng yêu đến cực điểm,Thượng Quan Nghiêu nhịn không được ôm cô chặt vào lòng.
Cô gái nhỏ này rõ ràng xuẩn ngốc , còn luôn bị người khác ức hiếp,nhưng hắn giống như đã gặp mamuốn chạy trốn…… cũng trốn không thoát .
……………..
|