Tiểu Công Chúa Siêu Quậy
|
|
Chương 30 8.00pm - Bar A&D: Quán bar này vẫn vậy, vẫn luôn đông đúc và nhộn nhịp như mọi ngày. Nhưng trong vô số những người ở đây, ta có thể dễ dàng nhận ra 1 người cực kỳ nổi bật. Là Ken, anh đang tu ừng ực chai rượu trong tay. Anh đã đến đây ngay sau khi tan học. Nhìn đống vỏ chai trên bàn cũng đủ biết anh đang tâm trạng như thế nào. " Pặc " đây là trai rượu thứ n được Ken mở nắp trong ngày hôm nay. Định đưa lên miệng uống tiếp thì có 1 bàn tay với những ngón tay thon dài, trắng nõn như bạch ngọc giữ lại. Ken nhíu mày, tức giận đạp cái " Choang " chai rượu xuống đất, đưa gương mặt sớm đã đỏ ửng lên vì rượu nhìn xem kẻ nào to gan dám cản cậu uống rượu. Là Sam, cô đang nhìn cậu với ánh mắt đau khổ. Lúc này trông cô thật khác so với dáng vẻ xinh đẹp dịu dàng sáng nay mà thay vào đó là vẻ xinh đẹp gợi cảm khi cô mặc lên mình bộ đầm bó sát người màu tím tôn lên từng đường nét chuẩn trên người mình. Khuôn mặt xinh đẹp được trang điểm thêm phần sắc xảo. Bộ dạng này của cô có thể sẽ quyến rũ được bất cứ tên đàn ông nào ở đây và đương nhiên là...trừ Ken. Ken gắt: - Cô ở đây làm gì hả?! Sam lo lắng nói: - Ken, anh uống say rồi! Ken khinh khỉnh nói: - Tôi say hay không liên quan đến cô sao?! Nếu tôi nhớ không lầm thì chúng ta đã chia tay rồi mà! Sam ấp úng: - Em... - phải, năm đó cô chính là người buông tay Ken trước và cũng là cô nói lời chia tay trước, mặc cho anh có nói như thế nào cô vẫn một mực quay lưng bước đi để lại anh đứng đó...đứng dưới trời mưa. Nhưng bây giờ cô quay lại đây cũng chính là vì anh...vì cô còn yêu anh...yêu rất nhiều! Ken nhếch mép: - Tôi và cô bây giờ đã không còn là gì của nhau cả cho nên... - nói rồi anh hờ hững quay đi - Mời tiểu thư Sam Jessud đi ra chỗ khác cho! " Tiểu thư Sam Jessud "...chỉ 4 chữ mà như những mũi dao nhọn sắc bén đâm vào tim cô. Sam đau khổ vòng tay ôm lấy Ken, xúc động nói: - Ken, ngày xưa là em đã sai vì đã bỏ đi nhưng...bây giờ em quay về đây là vì em còn yêu anh! Ken hơi sững người nhưng cũng rất nhanh đã lấy lại lý trí mà đẩy Sam ra, gằn: - Bây giờ cô nói thì còn có ích gì nữa! Cô...cút đi! Sam định nói gì đó thì 1 giọng nói lạnh lùng cắt ngang: - Ken đã không thích thì sao cô còn ở đây?! - R...e...n?! - Sam ngạc nhiên nói khi thấy Ren đã đứng ngay sau mình. Ren không nhanh không chậm ngồi xuống cạnh Ken, nói: - Tôi không thích có người gọi thẳng tên tôi ra như vậy đâu! - nói rồi nhìn sang Ken đang nốc rượu ừng ực, nói - Ken không thích cô ở đây, mau đi đi! Sam lúc đầu còn hơi lưỡng lự nhưng rồi cũng đau khổ quay lưng bước đi. Có chúa mới biết cô đang đau đến mức nào. Sau khi Sam đi, Ken nhìn theo bóng lưng Sam, ánh mắt phức tạp. Ren rất tự nhiên rót cho mình 1 cốc rượu rồi ngồi nhâm nhi. Nhìn vô số vỏ chai chất đầy trên bàn, Ren chán nản nói: - Thằng ngốc! Ken nhếch mép: - Phải, tôi ngốc nên giờ mới phải đau khổ như thế này! Tôi đâu có được thoải mái như ông! Ren lắc đầu chán nản nói: - Ông còn chưa nhận ra hay sao?! Ken bật cười: - Haha...sao cô ta không đi luôn đi! Sớm không về, muộn không về mà lại về đúng lúc này! Nếu cô ta về muộn thêm chút nữa thì.... - phải, nếu Sam về muộn thêm chút nữa thì có lẽ...có lẽ tổn thương trong tim cậu do Sam gây ra đã được chữa lành...bởi 1 người khác. Ren vỗ vỗ vai Ken, nói: - Hãy sống thật với bản thân mình Ken ạ!
|
Chương 31 Sáng hôm sau: Hôm nay là chủ nhật cho nên Ari được nghỉ học. Định bụng hôm nay sẽ nướng cả buổi thì chợt... " King coong... " Chết tiệt, không biết ma nào lại ám cô vào đúng hôm nay cơ chứ! Định " giả vờ " như không có nhà, Ari đắp chăn ngủ ngon lành, vô tư nghĩ: " Họ thấy mình không ra mở cửa chắc sẽ đi về thôi! " nhưng... " King coong..." A...đồ đáng ghét! Đúng là dai hơn đỉa mà! Ari bực bội đi ra mở cửa, định bụng sẽ " chỉnh " cho người nào đó không biết điều 1 trận can tội dám phá giấc ngủ của cô. Nhưng khi vừa mở cửa ra, đập vào mắt cô là 6 cái bản mặt của " đám nhí nhố ". Emi vui vẻ nói: - Ari, hôm nay đi với tụi tao! Trời ơi coi kìa, cái giọng này là " rủ rê " hay là " ra lệnh " đây không biết nữa. Ari phồng mang trợn má nói: - Không có đi đâu hết! Saly rủ rê: - Đi đi mà Ari! Đi đến công viên chơi đó! Nghe đến từ " chơi " thôi là mắt Ari sáng hơn cả đèn pha ô tô. Gì chứ ngủ vẫn thua chơi à nha! Vội chạy vào nhà sửa soạn làm cho đám nhí nhố ở ngoài chỉ biết cười chán nản nhìn cô bạn ham vui của mình. 9.00am - Công viên World: 3 nàng nhà ta đến công viên mà cứ như kiểu " dân quê mới lên thành phố " ý! Hết xem cái này lại chạy đến cái kia. Cái miệng cứ tíu ta tíu tít không ngừng làm cho 4 chàng đi sau chỉ biết lắc đầu...3 nàng còn trẻ con quá cơ! Bỗng 1 giọng nói ngọt ngào lạ mà quen vang lên: - Ủa...mấy cậu cũng tới đây hả?! Cả đám tò mò quay lại thì thấy Sam đang đi tới. Ari cười cười: - Sam đến đây chơi hả?! Sam gật đầu, mắt vẫn dán chặt vào Ken làm anh chàng khó chịu quay đi. Kun, Kin, Emi và Saly không giấu nổi thái độ chán ghét làm Sam cũng có hơi buồn nhưng rất nhanh lấy lại thái độ vui vẻ nói: - Đã gặp nhau ở đây rồi thì chúng ta đi chung nhé! Tớ cũng đến đây 1 mình thôi! - thật ra Sam đã đi theo bọn nó từ lúc ở chung cư rồi. Ari không ngần ngại mà gật đầu: - Được đó, càng đông càng vui mà! Nhưng từ khi Sam đến, không khí trong nhóm thay đổi hẳn, chỉ có Ari là vui vẻ thôi! - Sam ơi, lại chơi cái này nè! - Ari vẫy vẫy Sam ra chơi vòng quay ngựa gỗ. Sam cười hiền nói: - Đến liền! - nói rồi chạy đến cùng Ari leo lên vòng quay ngựa gỗ. Cả 2 đều chơi rất vui vẻ mà không biết đám người dưới kia đã bắt đầu xám xịt mặt lại. Ken lên tiếng: - Để tui đi mua nước! - nói rồi chạy đi. Cái này gọi là " tránh mặt " đây mà! Sau khi chơi chán chê mệt mỏi, hú hét muốn đứt dây thanh quản rồi Ari mới chịu ngồi yên lại 1 chỗ. Ren bên cạnh đang ra sức quạt cho cô em gái cưng. Vừa quạt vừa " giảng đạo ": - Em chơi cũng vừa vừa phải phải thôi chứ! Chạy nhảy lăng xăng như vậy nhỡ mệt rồi ốm thì sao?! Dạo này em gầy lắm rồi đấy nhá! Anh thấy em dạo này ăn không đủ chất đâu đấy! Mỗi bữa ăn thiếu 300gram chất sơ, thừa 115 gram đạm đấy! Chắc suốt ngày ăn thịt thôi phải không?! bla blo... Ari ngồi bên nghe mà muốn thủng lỗ tai. 4 người kia nhìn chỉ biết ngán " giùm " Ari, Ren nổi tiếng là nghiêm khắc với em gái mà! Ari than thở: - Hai ơi hai...Ari khát! Vừa dứt câu thì bỗng thấy lành lạnh bên má và kèm theo đó là giọng nói của Ken: - Này...nước nè! - Oái...giật cả mình. Mi tính hù chết ta hả?! - Ari giật mình la oai oái cho đến khi nhận ra tên " dọa ma " mình là Ken thì gắt - Mi mà chết thì cha mi lại tốn đất xây mộ cho mi, thế thì tốn đất lắm! - Ken nói giọng khinh khỉnh, tiện tay ném luôn lon nước về phía Ari. - Ngày nào mi không gây ta thì ăn không ngon ngủ không yên hả?! - Ari nhăn nhó. - Chắc vậy! - Ken nhún vai - Mi... - Ari tức không nói nên lời. Từ xa, Sam đã nhìn thấy khung cảnh thân mật của Ken và Ari, máu ghen trong lòng lại nổi lên, Sam quyết định tới để phá hỏng khung cảnh mà cô cho là " thân mật " kia: - Ari ơi, tớ vừa thấy trò này vui lắm, đi không?! Nghe thấy thế, Ari đứng phắt dậy không thèm đôi co với Ken nữa mà đáp luôn không cần suy nghĩ: - Đi! - nói rồi cả 2 kéo nhau đi chơi để lại 6 người kia trầm ngâm nhìn theo họ. Nếu họ không lầm thì...Sam làm vậy là...cố tình!
|
Chương 32 Ngày hôm sau: " Reeng...reeng...reeng... " tiếng chuông vào học vang lên cùng lúc Ari mở cửa bước vào. Saly tặc lưỡi: - Chậc...đúng là chỉ có thể là Ari! Emi trêu chọc: - Chỉ khi nào thấy chuông thì mới có thể thấy mặt Ari mà! Ari quát: - 2 đứa mày mà hó hé 1 câu nào nữa thì tao móc họng cả 2 ra đấy! Nghe vậy cả 2 im bặt. Nhỏ Ari này nói được là làm được đó nha! Vội đi xuống chỗ cạnh Ren, Ari toe toét: - Há lu hai! Ren bực bội nói: - Anh bảo để anh đi đón thì không cho, cứ thích tự túc cơ. Nếu nhỡ em xảy ra tai nạn gì thì phải làm sao hả?! bla blo... Và thế là bài ca ca hoài không chán của Ren đã được " vinh dự " dội thẳng vào tai Ari cho đến khi... - Chỉ còn 3 ngày nữa là tới cuộc thi K&Q rồi! Ari và Ken, 2 em nhanh chuẩn bị nhé! - giọng bà cô vang lên trên bục giảng cắt ngang " liên khúc " của Ren. Sam thấy vậy thì thắc mắc: - Cô ơi sao lại là 2 bạn ấy chuẩn bị ạ?! Bà cô cười hiền: - Là do Ken đại diện cho King lớp ta còn Ari đại diện cho Queen! Em mới tới nên có lẽ không biết! Sam nghe xong xám xịt mặt lại...Ken và Ari...Sao lúc nào cũng là 2 cái tên này cơ chứ?! Máu ghen của cô lại xông lên chiếm lấy toàn bộ lý trí cô. Cô cứ vậy suy nghĩ cả tiết học xem có nên phá họ hay không...và rồi cuối cùng cũng có quyết định...khi mà cô bấm gửi cái tin nhắn này: - [ 5' sau khi ra chơi lên sân thượng tớ nhờ chút nhé! ] [ OK! ] ngay lập tức đã có tin trả lời. Quả là bạn tốt mà nhưng...cô sẵn sàng hi sinh...tình bạn để đổi lấy...tình yêu! Sam lại gửi 1 tin nhắn nữa với chủ đề tương tự: - [ Tẹo ra chơi anh lên sân thượng 1 chút được không?! ] [ Sao tôi lại phải đi?! ] - [ Làm ơn, chỉ 5' thôi! Coi như nể em là người yêu cũ của anh được chứ?! ] [ Ukm ] - mãi 1 lúc lâu sau bên kia mới trả lời. Anh quyết định hôm nay sẽ chấm dứt hoàn toàn với Sam để theo đuổi 1 người khác - người con gái mà anh yêu sâu đậm hơn cả Sam. Sam đọc được tin nhắn ấy thì sướng rơn người. Như vậy có nghĩa là anh vẫn còn coi cô là người yêu của anh. Cô quyết định rồi, nhất định nhất định...cô phải có được...vị trí Queen đó! Vậy là Sam hí hửng ngồi đó chờ chuông reo. " Reeng...reeng...reeng... " cuối cùng tiếng chuông đó cũng vang lên. Sam nhanh chân đi trước, không quên nháy mắt 1 cái với Ari. Ari ra hiệu Ok rồi ngồi đó tám với Saly và Emi. Ken sau khi thu dọn sách vở ( có bày đâu mà dọn?! ) thì cũng hờ hững đút túi quần đi lên sân thượng. Trước khi đi còn không quên nhìn Ari bằng ánh mắt trìu mến. Cái nhìn đó đã " vô tình " lọt vào đôi mắt lanh lẹ của Ren. Ren cười thầm trong bụng: cuối cùng cũng chịu thừa nhận rồi cơ đấy! Thừa nhận cái tình cảm mà cả thế giới đều biết (^0^). Đã vậy lại còn kiểu công khai thế kia...chú cao tay hơn anh rồi đấy! Nghĩ rồi không nhịn nổi mà cười khoái chí. = = = = = = = = = = = = = = = = = = = = Tầng thượng: Ken vừa bước chân lên sân thượng thì đập vào mắt anh là hình ảnh Sam đang đứng ở ban công hóng gió. Khuôn mặt cô cũng có chút tâm trạng buồn mang mác. Ken nhíu mày đi đến đứng cạnh Sam, hỏi: - Cô có gì muốn nói?! Sam lúc này mới quay qua bên cạnh, nói giọng buồn buồn: - Anh có muốn biết năm đó tại sao em lại bỏ anh mà đi không?! -... - đáp lại là im lặng - Anh muốn nghe chứ?! - ... - đáp lại vẫn chỉ là im lặng - Thật ra em bị bệnh tim, phải đi xa anh để chữa trị! - Sam giọng buồn buồn kể - Bệnh tim?! - Ken nhíu mày, tâm trí cậu lúc này hơi rối - Phải...bệnh tim giai đoạn 3! Lúc em rời xa anh là chỉ mới giai đoạn 2 thôi nhưng rồi không chữa được cho nên...em đến đây để gặp lại anh, được sống cùng anh trong số thời gian còn lại! Em vì không muốn anh lo lắng cho nên em mới phải ra đi! Em...thật lòng xin lỗi! Lúc này Ken như có 1 tảng đá giáng thẳng vào đầu. Hiện tại đầu cậu đang ong ong hết cả lên rồi đây! Hóa ra Sam vì lo cho cậu sẽ tổn thương nên mới...rời xa cậu ư?! - Em mong anh sẽ tìm được người khác tốt hơn em! - Sam tiếp lời rồi nhìn Ken bằng ánh mắt cầu xin - Anh...có thể cho em...hôn anh lần cuối được chứ?! Coi như là nụ hôn từ biệt đi! Ken không nói gì, cứ trân trân nhìn cô như sợ chỉ chớp nhẹ mắt 1 cái là Sam sẽ biến mất vậy. Sam cười buồn: - Không được cũng không sao đâu! Có phải em... - chưa kịp nói hết câu, Sam đã bị chặn lại bởi 1 nụ hôn của Ken. Cái hương vị ngọt ngào này suốt 3 năm qua, ngày nào cô cũng thèm khát được có lại 1 lần nữa và bây giờ...đã thành sự thật! Sam cũng yếu ớt đáp trả lại nụ hôn ngọt ngào đó. Bỗng " Cộp "
|
Chương 33 Ari sững người nhìn khung cảnh " thân mật " trước mặt mình đến nỗi mà đánh rơi cả điện thoại. 2 người kia thấy " tiếng động lạ " thì quay ra. Đập vào mắt 2 người là Ari đang đứng trân trân nhìn họ. Sam vội lên tiếng: - Ari à...không phải như cậu nghĩ đâu! Ari vội quay đi, nói: - Xin lỗi vì đã chen ngang chuyện của 2 người! - nói rồi nhanh chạy đi mà không hề biết giọt nước mắt đã rơi ra từ lúc nào. Ken thấy vậy vội chạy đuổi theo, giữ Ari lại, nói: - Ari, nghe ta giải thích đã! Nhưng Ari đâu có nghe thấy gì đâu, trong đầu cô hiện tại chỉ có hình ảnh 2 người kia hôn nhau thôi! Khuôn mặt xinh đẹp nhìn Ken không cảm xúc làm trái tim Ken chợt rỉ máu. Ken vội ôm Ari vào lòng, giải thích: - Ari, mọi việc không như ngươi nghĩ đâu! Ta... - Bỏ ra! - Ari lạnh giọng nói - Ari à... - Ken đau khổ nói - Bỏ ra! Qualy Ken, ta ghét mi! - Ari hét lên. " Ta ghét mi " 3 chữ này như dao cứa vào trái tim Ken. Hóa ra Ari là ghét cậu, hóa ra là cậu đơn phương cô! Vòng tay đang siết chặt cứ thế lỏng dần lỏng dần rồi buông hẳn. Ari vội chạy ra khỏi vòng tay của Ken rồi 1 mạch chạy đi hướng lớp 12a1 để lại Ken đứng đó đau khổ nhìn theo cô. Từ xa, 1 bóng người đã chứng kiến hết thảy sự việc dưới kia, môi khẽ mấp máy: " Xin lỗi! " Ari cứ vậy chạy cho đến khi đứng trước cửa lớp 12a1 thì mới lau đi hết nước mắt rồi đi vào. Cả lớp đang " họp chợ " thấy Ari vào thì im bặt bởi...họ thấy thiếu thiếu gì đó...phải, chính là nụ cười " chết ruồi " của Ari...nhưng bây giờ cái họ thấy chỉ là...khuôn mặt KHÔNG - CẢM - XÚC. Ari thất thần đi thẳng xuống chỗ Ren, không nói không rằng cầm phắt cái cặp lên đi về. Cả lớp được dịp sock lần 2. Nhỏ Ari này hôm nay ăn gan hùm hay sao vậy nhỉ?! Ren ở sau í ới gọi: - Ari! Đáp lại là im lặng. Thậm chí Ari còn không thèm quay mặt lại uống chi trả lời. Kin, Kun, Emi và Saly nhìn nhau nhún vai. Thái độ này là đang bực cái gì rồi đây! Sau khi Ari đi được không lâu thì..." RẦM " cánh cửa 1 lần nữa được mở ra và người bước vào là Ken. OMG...Toàn thể " cư dân " 12a1 sock tập 3. Đây là hoàng tử lạnh lùng của họ hay là tên thất tình nào đây?! Khuôn mặt thất thần, đôi mắt buồn nhìn xa xăm. Khẽ đánh mắt xuống chỗ trống cạnh Ren...Không có...Ken cũng không suy nghĩ hay làm gì thêm mà cũng xách cặp đi cúp học. Tập thể 12a1 sock tập 3. Hôm nay là " ngày cúp học " chắc?! Riêng 5 người bàn cuối thì lo lắng ra mặt, nhất là Ren. Có chuyện gì đã xảy ra vậy chứ?! " Cạch " lần này cánh cửa được mở 1 cách nhẹ nhàng hơn nhưng cũng đủ để thu hút sự chú ý của cả lớp 12a1. Và lần này là Sam bước vào cùng nụ cười rạng rỡ. Cả lớp thở phào...chắc không có hiện tượng cúp học nữa đâu nhỉ! Nhìn xuống chỗ trống cạnh mình, lòng Sam hơi hụt hẫng nhưng rất nhanh đã thay vào bằng nụ cười rất tươi. Nhanh chóng về chỗ ngồi rồi cứ ngồi đó tủm tỉm suốt cả buối. 5 người kia nhíu mày...có gì đó không ổn ở đây!
|
Chương 34 Ari cứ vậy thất thần đi loanh quanh thành phố với khuôn mặt vô cảm nhưng lại càng khiến cô cuốn hút hơn khiến cho ai đi qua cũng phải ngước nhìn. Cô cứ vậy bước đi vô định không phương hướng cho đến khi..." RẦM " - Cô em, em đi đâu mà lại đi 1 mình như vậy hả?! Có cần đi cùng bọn anh không?! - giọng nói cợt nhả vang lên theo sau là 1 tràng cười khả ố của lũ đầu xanh đầu đỏ tuông phải cô. - ... - đáp lại là im lặng. Ari thậm chí còn không thèm nhìn bọn chúng đến 1 cái, cứ vậy đi thẳng. 1 tên trong số bọn kia giữ Ari lại, nói: - Cô em, sao trông em buồn vậy?! Có cần anh làm cho vui vẻ lên không?! - .... - đáp lại chúng vẫn chỉ là im lặng. Ari cứ như vậy bước đi thẳng. Tên đó tiếp tục trêu đùa: - Cô em định cứ đi như vậy mà không xin lỗi gì hay sao?! - ... - im lặng vẫn hoàn im lặng. Tên đó bắt đầu cáu: - Con nhỏ này, mày câm rồi hả?! - ... - Mày được lắm, để tao xem mày còn lì được bao lâu! Tụi bay, xông lên! Sau câu nó của tên đó, đám đằng sau hắn ta xông lên định đánh Ari 1 trận thì bị 1 cú đá đá bay ra sau làm chúng knock out trong 1 cước. Ken mắt đỏ ngầu giận dữ, gằn: - Chúng mày đánh hội đồng 1 cô gái mà không biết nhục à?! Đám lâu nhâu kia lúc đầu bị đánh bất ngờ thì có hơi tức giận nhưng khi nhìn thấy Ken thì đồng loạt quỳ xuống dập đầu đến toét trán, nói: - Anh...anh Ken...tụi em... - Phắn! - 1 từ lạnh lùng pha chút giận dữ được buông ra. Nghe vậy mà bọn này như vớ được vàng, vội vội vàng vàng chạy mất dép. Ken xót xa nhìn Ari, giọng lo lắng hỏi: - Mi có sao không?! Sao lại để cho bọn chúng đánh như thế hả?! - Liên quan đến mi sao?! - Ari lạnh nhạt nói rồi bước đi thẳng để lại Ken hụt hẫng đứng đó. Tại sao cô lại buồn?! Không lẽ là vì hiểu lầm chuyện của anh và Sam hay sao?! Không được, anh phải giải thích với Ari bởi đó chỉ là hiểu lầm, cái hôn đó chỉ là như 1 nụ hôn từ biệt thôi! Nghĩ rồi Ken nhanh chóng chạy theo hướng đi của Ari ban nãy mà đuổi theo. Ari đang thả bộ trên đường thì 1 giọng nói quan tâm bất thình lình vang lên ở đằng sau: - Mi không sao chứ?! Ari nhíu mày quay lại xem xem thằng ngu nào lại chuẩn bị rước họa vào than vậy - Là Ken. Ari không nói không rằng cứ thế bước đi. Ken không nhanh không chậm, đi song song với cô. Cả 2 cứ im lặng mà bước đi như vậy cho đến khi... - Mi buồn hả?! - Ken là người lên tiếng trước phá tan cái không khí quỷ dị của 2 người. - Sao phải buồn!?! - Ari hơi khựng lại, nhíu mày nhìn Ken lạnh lùng hỏi - Đừng buồn! - Ken nói 1 câu chẳng ăn khớp gì hết, tay cậu nhẹ nhàng đặt lên vai Ari như là thay lời an ủi nhưng rất nhanh đã bị Ari gạt ra. Cuối cùng cũng chạm đến cảnh giới chịu đựng của Ken. Dù gì cậu cũng là người không giỏi chịu đựng cho nên không nói không rằng kéo Ari vào 1 con hẻm gần đó làm cho Ari không kịp phản ứng gì hết. Cậu chống 2 tay giữ Ari ở giữa như sợ cô sẽ chạy mất. Ari nhíu mày nhìn cái hành động kỳ lạ này của Ken, lạnh giọng hỏi: - Gì đây?! Ken không nhanh không chậm nói nhưng trong câu nói có vài tia thành khẩn: - Mi tin ta đi, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi! - Sao ta phải tin mi?! - Ari lạnh lùng nói, mắt ánh lên vài tia giận dữ - Tin ta đi! Đó chỉ là 1 nụ hôn tạm biệt thôi! - Ken ra sức giải thích. Có chúa chứng giám đây là lần đầu tiên cậu phải khổ sở như thế này với 1 người con gái. Hóa ra cũng hơi mệt nha! - Tạm biệt?! Tại sao ta phải tin mi cơ chứ?! Sam vẫn còn ở đó chứ đâu có đi đâu đâu! - Ari nhếch mép mỉa mai - Vậy là mi không tin ta?! - ken nhíu mày. Cô gái này muốn hành hạ anh đến thịt nát xương tan mới hả dạ đây mà! - Ta.. - Ari định nói gì đó thì bị chặn lại bởi thứ gì đó mềm mềm ấm nóng. Ari trợn ngược mắt nhìn người trước mặt đang thoải mái nhấm nháp vị ngọt từ môi cô. Qualy Ken...anh ta đang...môi chạm vào môi cô...hay nói chính xác là...anh ta đang hôn cô. Ari 2 mắt trợn tròn ngạc nhiên nhìn cái người đang " tung hoành ngang dọc " ở cánh môi đỏ mọng của cô. Thấy vậy, Ken nhíu mày mở mắt ra nhắc nhở: - Mi có biết đang hôn nhau mà mở mắt như vậy là vô duyên lắm không hả?! - con nhóc này đúng là muốn chọc chết anh mà. Đang đến hồi gay cấn thì...Ax...con nhỏ đáng ghét! WTF?! Thằng cha Ken này, là hắn ta làm càn mà giờ lại đổ cho cô là vô duyên. Đúng là loại " bất lệch xệch " mà. Nhưng giờ Ari đâu còn tâm trạng mà để ý đến mấy cái đó nữa cơ chứ...ôi chúa ơi...first kiss của con...không có ánh nến lung linh...cũng không có những lời nói lãng mạn...mà là CƯỠNG HÔN TRONG CON HẺM...thà để cô đập đầu vô gối tự tử cho xong còn hơn là phải đối diện với sự thật này. Ari mặt đỏ bừng chỉ thẳng mặt Ken, lắp bắp: - Mi... Ken cười gian xảo nói: - Ta sao?! Kỹ thuật điêu luyện quá phải không?! - Mi.. - Ari giận tím mặt nhưng rất nhanh thay vào đó là giọng nói mỉa mai - Phải rồi, không biết suốt 18 năm qua mi đã hôn biết bao nhiêu cô gái rồi thì kỹ thuật chả điêu luyện! - nói rồi lấy tay quệt quệt môi - Thật đáng khinh mà! Ken không những không giận mà còn hùng hổ tuyên bố: - Tuy ta đã hôn qua rất nhiều người, qua đêm cũng với rất nhiều người nhưng...trái tim ta chỉ trao cho 1 người đó là Ari Amoire! Bắt đầu từ giây phút này, ta - Qualy Ken sẽ theo đuổi Ari Amoire! Ari sững người...tên này không phải đang nói đùa cho cô hết giận đấy chứ?! Mặc dù nghĩ vậy nhưng vẫn có 1 chút cảm giác hạnh phúc nào đó len lỏi trong trái tim của Ari. Hoàng hôn buông xuống trông thật buồn nhưng dưới ánh hoàng hôn buổi chiều ngày hôm đó...có 1 tình yêu đẹp đang dần chớm nở.
|