Tiểu Thư Phá Phách
|
|
Chương 9/2 Vậy là 3 người ngồi đó ăn hết đĩa này đến đĩa kia,cô chủ quán cũng chẳng thèm làm việc nữa mà ngồi đó ăn uống nhiệt tình,đến khi cả 3 no rồi mới thôi Lúc tính tiền,cô chỉ tính bằng 1 nửa số vừa ăn bởi vì bữa ăn này cô cũng có tham gia. Bọn nó chào tạm biệt cô rồi quay xe về biệt thự Dương gia Vừa bước vào nhà nó đã thấy 1 đống túi đựng quần áo đặt trên mặt bàn.Nếu nó đoán không nhầm thì đây chính là tác phẩm của nhỏ Uyên sau 1 hồi lượn lờ trong shop Uyên nhìn đống quần áo gật gù -Công ty này chuyển phát nhanh phết -Con khùng-nó gõ đầu Uyên rồi kéo cô lên lầu tìm ba mẹ Uyên chào tạm biệt ông bà Dương rồi xin phét đi trước để cho kịp chuyến bay.Nó cũng xin phép ba mẹ đi tiễn Uyên rồi cùng cô ra sân bay Tại sân bay -Mày sang đó đánh nhau ít thôi,mà bỏ luôn cũng được-Nó dặn dò -Tao sẽ cố gắng giảm bớt 1 vài trận nhưng bỏ luôn thì không thể,mày ở lại nhớ giữ gìn sức khoẻ.Lần này tao đi ít nhất cũng phải nửa năm nữa mới về,thôi tao đi nha,máy bay sắp cất cánh rồi-Uyên thở dài,ôm nó tạm biệt rồi kéo vali vào trong.Trước khi bước vào phòng soát vé,Uyên còn quay lại nhìn nó -Có chuyện gì nhớ gọi cho tao đầu tiên đấy Nó gật đầu,mỉm cười hạnh phúc nhìn theo bóng dáng nhỏ bạn thân đang khuất dần sau cánh cửa phòng soát vé,nói nhỏ -Tạm biệt!
|
Chương 10 Cùng Chung Hoàn Cảnh Sáng hôm sau ông bà Dương đích thân trở con gái tới trường rồi mới đi làm.Chờ cho xe ba mẹ đi khuất nó mới trèo tường vào bên trong(vì ngày thường trường không mở cửa) Vừa đáp đất nó đã thấy bóng dáng thầy Vỹ lượn lờ ở dãy hành lang tầng 1.Thật nhẹ nhàng nó lủi vào bụi cây gần đấy,ai ngờ lại gặp ngay nhỏ Nhã đang run bần bật,trợn mắt nhìn nó ngạc nhiên,tính hỏi gì đó nhưng đã bị nó bịt mồm ra hiệu im lặng.Chờ thầy Vỹ đi khỏi nó mới bỏ tay ra,nhìn Nhã thích thú -Bạn làm gì ở đây? -Nhìn không biết sao còn hỏi-Nhã cáu gắt vô cớ làm nó thoáng khó chịu. Giờ nó mới để ý kĩ bộ quần áo mà Nhã đang mặc: áo croptop,quần soóc,dày cao gót,tóc tai hơi rối.Hình như Nhã cũng vừa từ bên ngoài đó vào thì phải.Nó phì cười vì dáng vẻ hiện giờ của Nhã,toàn thân run lẩy bẩy chắc đây là lần đầu tiên cô trốn trường -Mày cười cái gì-Nhã cáu -Lần đầu trốn hả?-Nó nhịn cười -Cái...cái gì mà lần đầu chứ-Nhã lắp bắp,nói thật thì đây đúng là lần đầu tiên cô trốn trường ra ngoài chơi.Mấy lần bắt gặp bọn nó leo tường trốn nên tự dưng hôm qua nổi hứng muốn trốn thử.Cảm giác lúc đó rất tuyệt nhưng lúc này thì...Sợ muốn chết.Nhỡ thầy giám thị mà bắt được thì...cô thật không giám nghĩ.
|
Chương 10/1 -Lần đầu thì cứ nói là lần đầu,nhìn xem,người bạn đang run lẩy bẩy kia kìa -nó phẩy tay ra vẻ“không có gì đâu,chuyện này bình thường mà”Nhưng theo Nhã suy đoán thì cái vẫy tay đó lại mang đầy tính châm chọc“Mới trốn lần đầu mà đã sợ đến thế kia rồi sao? đúng là kém cỏi mà”,chính vì suy nghĩ này mà Nhã càng cố chấp không chịu nhận -Tao đã nói là không phải lần đầu rồi mà,tao run là bởi vì...bởi vì tao lạnh...-Nói ra câu đó mà Nhã muốn cắn lưỡi tự tử chết quách đi cho rồi.Thiếu gì lí do sao cô không chọn lại đi chọn ngay cái lí do củ chuối thế này không biết.Trời thì nóng muốn chết mà cô lại đi kêu lạnh,ngay cả cô còn không tin nổi huống chi là nó Nó nhìn Nhã thở dài bất lực,người gì mà...cố chấp thấy sợ,có mỗi cái chuyện cỏn con ấy mà cũng không giám nhận.Thôi thì ngươi đã không muốn nhận thì ta cũng chả ép -Được rồi bạn nói sao thì là vậy,mau về ktx thay đồ đi,sắp vào lớp rồi đấy-Nó đứng dậy định đi thì bị Nhã giữ lại -Khoan đã,dù sao thì chúng ta cũng cùng chung hoàn cảnh,vậy nên mày đừng nói cho ai biết đấy-Nhã ấp úng -Biết rồi thưa má,nói ra để ổng giám thị tóm cổ hả,thôi đi đây-nó lắc đầu chán nản bỏ vào trong Thấy nó hứa không nói nên Nhã cũng yên tâm mà lẻn về ktx thay đồ.
|
Chương 11 Thầy Giám Thị Đã Thay Đổi? Nó đang ung dung trên dãy hành lang tầng 4 thì gặp thầy Vỹ đang đi hướng ngược lại“Chắc thầy chỉ đi kiểm tra cơ sở vật chất lớp học thôi mà”nó tự trấn an mình rồi đi về phía thầy chào hỏi cho phải phép -Em chào thầy,thầy đi kiểm tra lớp à? Thầy Vỹ mặt nghiêm quay sang nhìn cô trò nhỏ đứng bên cạnh,không trả lời mà hỏi ngược lại -Sao giờ mới lên lớp? Mọi khi em đi học sớm lắm mà -À dạ tại em ngủ quên,mà đã vào lớp đâu thầy-nó có hơi chột dạ nhưng nhanh chóng lấy lại trạng thái ban đầu mà trả lời -Ừ-thầy Vỹ không nói gì thêm mà chỉ ừ nhẹ rồi bỏ đi Chờ cho bóng dáng thầy khuất hẳn sau dãy hành lang nó mới giám thở phào nhẹ nhõm.Xem ra thầy không biết chuyện tối qua nó không về trường nên mới thản nhiên bỏ đi như vậy,nếu thầy mà biết thì đã lôi cổ nó lên phòng giám thị lâu rồi. Cứ nghĩ tới việc mình trốn trường mà không bị ai phát hiện làm nó vui như mở cờ trong bụng,chạy tung tăng về lớp khoe với đám bạn.Nhưng nó vừa bước vào lớp đã cảm thấy có gì đó không được bình thường.Mấy đứa mọt sách nhất lớp,suốt ngày chúi mũi vào sách vở mà bây giờ cũng đang ngồi xúm xụm lại bàn tán. Nó đi nhanh về phía cuối lớp-nơi Ngũ Quỷ đang ngự trị để tìm câu trả lời -Này,lớp mình bị gì thế -A,Mỹ Anh,mày về rồi hả-Nhi reo lên phấn khích
|
Chương 11/1 -Ừ,về rồi,nhưng bọn họ bị gì thế-nó chỉ chỉ mấy đám hs đang tụm 5 tụm 7 phía trên -À,chúng nó đang bàn tán về ông giám thị,hôm qua ổng kì lắm-Lan -Kỳ ở chỗ nào?-nó tò mò -Thì hôm qua lúc bà về,tui có rủ mấy đứa lớp khác trốn trường đi chơi,ít cũng phải 20 đứa.Lúc bọn tui về bị ổng tóm sống,tưởng đâu sẽ bị ổng phạt nặng lắm,ai ngờ ổng nói đúng 1 câu“mấy đứa về phòng đi,sương xuống rất dễ bị cảm đấy”rồi bỏ đi làm bọn tui đơ toàn tập-Quân kể lại chuyện tối qua cho nó nghe -Thật á-nó không kìm được mà hét lên.5 Người nhìn nó thông cảm,ngạc nhiên là phải rồi,ngay cả bọn họ là người trong cuộc mà còn không tin nổi huống chi là nó. -Thật 100%,bọn tui vẫn còn bất ngờ đây nè-Hải gật đầu khẳng định -Hơ,lúc nãy tui vừa nói chuyện với thầy ngoài hành lang kìa-nó -Thế thầy có nói gì về cái vụ mày không về trường không-Nhi lo lắng -Không có,thầy chỉ hỏi sao hôm nay tao đi học muộn hơn mọi khi rồi bỏ đi thôi-nó lắc đầu -Chuyện này lạ à nha,lần trước tao lén ở ngoài 1 buổi mà lúc về thầy phạt tao lên bờ xuống ruộng,thầy còn nói qua đêm ở ngoài là điều tối kị không được phạm phải vậy mà Mỹ Anh lại không bị gì mới lạ-Quân xoa cằm chăm chú suy nghĩ -Nó ở nhà nó chứ có qua đêm linh tinh như ông đâu mà bị phạt-Lan châm chọc
|