Tình Yêu Của Nàng Công Chúa Máu Lạnh
|
|
Chap 6 (tiếp) Ngay ngày hôm sau nó và Nana đã về, nhưng Nana nằm trên máy bay ko nhúch nhích vì bị đâm 1 phát vào bụng, mọi người đã đứng sẵn chờ, vừa mở cửa máy bay đã nhìn thấy tình trạng như vậy thì rất lo lắng ..Chát.._Leo tát nó - Em đưa nó đi rồi để nó bị thương thế này à?_Leo quát lớn. Nó ko trả lời nhưng nhìn thẳng vào Leo bằng ánh mắt giết người, nó quay sang chị Thư - Chị cùng em lên kia, còn các chị chăm sóc Nana_nó lạnh giọng. Các chị nhìn nhau giật mình, lo lắng nhìn nó, bọn hắn nhìn thấy thì bất ngờ. Nó và chị Thư bỏ lên đồi, nó nhập mật khẩu rồi mở ra 1 cách cửa đi sâu vào lòng đất, bên dưới là 1 căn phòng y như bệnh viện mini. Nó cởi áo khoác ngoài, trên bụng là 1 đường chém dài 13cm, 1 viên đạn găm thẳng vào bả vai trái. Chị Thư nhìn thấy thì giật mình nhưng cũng lấy lại tinh thần rất nhanh. Khâu vết thương trên bụng nó và lấy viên đạn trên vai nó. Nó hơi nhăn mặt nhưng lại lạnh tanh, vì nó ko tác dụng với thuốc mê nên ko thể gây mê được. Ở chỗ bọn hắn trong nhà, Nana đã được chị Liên chữa trị vết thương, 11 chị và bác Đặng đều đang đợi Nana tỉnh dậy, trên mặt ai cũng rất lo lắng. - Ư...ư_Nana dần tỉnh lại - Nana, Nana, việc gì xảy ra_Chị Thùy vừa thấy Nana tỉnh dậy thì lay vai - Chị làm gì thế? Nana vừa tỉnh lại mà_Leo lo lắng - IM ĐI_Cả 11 người gắt lên làm cả lũ tròn mắt còn Leo thì im bặt - Chị...chị Sara đâu?_Nana vừa ngồi dậy - Em còn nói được à? Anh đuổi ra rồi_Leo tức giận - Cái gì?_Nana hét toáng lên_anh bị điên à? Chị Sara bị thương nặng hơn em đấy_Nana khóc Leo đứng hình luôn, tất cả cũng đang ngạc nhiên nhìn nhau - Sự việc là thế nào?_Chị Nga bình tĩnh hỏi lại - Em bị vây, chị ấy vào cứu nên bị chém, còn vì em mà chị ấy trúng đạn nữa_Nana nói xong thì ôm Ken khóc. Tiếng cửa phòng mở ra, nó bước vào phòng Nana với khuôn mặt lạnh băng, trên má vẫn còn hằn đỏ vết tát của Leo, chị Thư đi đằng sau thì lườm Leo ko nói gì. Nó đưa cho Nana 1 lọ thuốc rồi bỏ đi, Leo kéo tay trái nó lại làm nó nhăn mặt, chị Thư vội vàng gỡ tay Leo ra khỏi tay nó - Anh xin lỗi_Leo cúi gằm mặt nhưng nó ko nói gì mà bỏ đi. - Xin lỗi chưa đủ đâu, tôi nghĩ cậu nên đi khỏi đây ngay đi, đừng để 1 trong 12 người chúng tôi nổi điên_chị Thùy dí súng vào đầu Leo Cả bọn đang bất ngờ thì khẩu súng trên tay Thùy rơi xuống đất, bên cạnh là 1 viên đá nhỏ. Nó nhìn Thùy lắc đầu. Thùy nhìn nó rồi gật đầu ý đã hiểu. Mấy ngày hôm sau nó chẳng nói chẳng rằng với 1 ai, 1 ngày nó nói ko quá 10 lần, 1 lần ko quá 3 từ. Khuôn mặt thì lạnh băng và rất hay vào căn phòng 4, nhiệt độ lúc nào cũng chỉ ở mức 7 độ. Nhưng ko ai dám bắt chuyện với nó. Đến bác Đặng và 12 chị cũng mang khuôn mặt lạnh tanh ko cảm xúc, và lúc nào cũng nhìn Leo bằng con mắt ác cảm làm Leo rất hối hận vì đã đánh nó. Đêm nó ko còn ở nhà thường xuyên mà lên đồi suốt ngày, luôn dẫn theo Tiểu Long đi cùng, và nó cũng đã nghỉ học hơn tháng trời. Sau 1 tháng trời ở trên đồi, nó và Tiểu Long cũng xuống nhà, và Tiểu Long đã ko còn bướng mà nghe lời nó 1 cách triệt để, nói gì làm nấy, ko phản kháng 1 lời. _._._ Hết chap 6
|
Chap 7 Sau 1 tháng vắng bóng nó cũng quay trở lại trường, nó đi đầu, theo sau là bọn hắn, các nàng và 3R. Vừa vào nó đã bị 4 nữ sinh ăn mặc cực kì sexy chặn lại - Muốn gì?_nó lạnh giọng - Muốn thách đấu_1 ả kiêu căng vênh lên - Lý do_Win cũng lạnh ko kém - Đòi lại hoàng tử_ả khác vênh lên - OMG, đòi lại? Ko biết nhục đánh vần thế nào hay sao mà dám đòi 'lại'?_San cười khẩy - Hay các cô ko dám_1 ả khác - Trò kích đểu này xa xưa, cổ lắm rồi, ko còn trò khác sao?_Nana chen vô - Thì vẫn ko dám đấy thôi_ả còn lại - Thích thì chơi_nó nở nụ cười ác quỷ làm ai cũng lạnh sống lưng. Mấy ả bỏ đi, nó ko nói gì cũng bỏ lên lớp, các nàng thì cũng hơi bất ngờ nhưng lại nở 1 nụ cười ác quỷ. _._._ Nhân vật mới - Phạm Hoàng Ánh .Thích Leo, lúc nào cũng õng ẹo làm người khác thấy ghê luôn .Ngu nhất 4 ả nhưng giàu nhất .(em xin nói trước là sẽ ko nhắc đến IQ của 4 ẻm này vì 4 ẻm quá thong manh luôn đứng đầu BXH của trường từ dưới lên trên) - Trịnh My Lan .Thích Kan như điếu đổ, phong cách ăn mặc thì như ăn mày (nói hơi quá) .Thâm độc nhất 4 ả - Lê Phương Vy .Thích Ken như mèo thích chuột .Xinh nhất trong 4 ả - Nguyễn Trúc Mai .Con gái 'bà ta', rất thích hắn .Mẹ nào con nấy nên lúc nào cũng giở thủ đoạn bằng bất cứ giá nào _Lưu ý: mình viết nhầm chính tả chữ Write, thực ra nó là White, trình độ tiếng anh có hạn nên mong mọi người bỏ qua *cúi đầu hối lỗi* Tạm thời mình viết thế này thôi. Nếu tối có time mình sẽ viết tiếp. Các bạn cho ý kiến nha
|
Chap 6 (tiếp) Vài ngày sau, cái tin thách đấu này đã được loan đi khắp trường, đến cả hiệu trưởng cũng háo hức vì sự xuất hiện của cô chủ tịch ác quỷ này. Bọn nó thì chẳng để ý, cứ nhởn nhơ đến trường, mấy ả thấy bọn nó xuất hiện thì chặn ngay đầu - Vòng 1 thi thiết kế. Ai trong các cô dám tham gia_ả Lan vênh lên. Chỉ vì thiết kế là cái tốt nhất ả có thể làm được nên mới thế 3 nàng nhìn nhau (trừ nó) - Bốc thăm đi_San - Em ko thích, đấu vs mấy ẻm này sỉ nhục em lắm_Nana lắc đầu - Công nhận, xấu mặt lắm_Win thêm vào - Đành chịu chứ biết làm thế nào được, mặc dù hơi mất danh tiếng nhưng vẫn fải chơi thôi_San nhún vai - Chị ạ, ko fải hơi đâu mà quá sỉ nhục tiếng tăm của em đấy. Em ko cần biết, em ko tham gia_Nana thở dài nhìn San - Tui cũng ko tham gia đâu, bà với Sara tự lo đi_Win nói rồi chạy biến luôn - Sara à_San nhìn nó bằng đôi mắt long lanh. Nó ko nói gì chỉ bỏ lên lớp đồng nghĩa với việc ko tham gia. Còn San thì muốn khóc nhưng ko nổi - Thôi được roài, đành hạ thấp mình vậy_San thở dài_Tôi tham gia_nhìn sang mấy ả. Mấy ả thì đang tức giận mặt đỏ bừng bừng, lí do rất đơn giản, mấy chị nhà ta nói to quá nên ai cũng nghe được. Bọn hắn đến sau nghe được đoạn đối thoại của mấy chị nhà ta thì cười lăn cười bò như mấy thằng trốn trại (mất hình tượng quá). Cả trường đã tập trung ở hội trường, San và ả Lan có 3 tiếng để may 1 bộ váy dạ hội. 2 tiếng 55' sau, ả Lan bước ra với mồ hôi nhễ nhại, lớp phấn cũng trôi theo nên mặt ả vừa trắng vừa đen, người diện cái bộ váy mà ả mới may là ả Vy. Cái váy fải gọi là cực kì mát mắt, váy đỏ chót lại còn hoa hoét, chỉ dài đến nửa đùi, hở lưng, ả cũng mới nhuộm tóc thành đỏ nên nhìn ả như con tắc kè đỏ chót từ đầu đến chân, vì ả đi đôi giày cao gót đỏ chóe cao tầm 15 phân, suýt ngã mấy lần nhưng may ko sao. Ả lượn đi lượn lại đến cả chục vòng, mắt nhìn đã nhỏ lại thích nháy mắt đưa tình liên tục tới mức rụng lông mi giả. Ả đứng góc bên trái sân khấu nhưng mặt thì cứ vênh lên mà ko sợ gãy cổ. Ả đứng đấy được 1 lúc thì 1 cô gái xinh đẹp bước ra, cô khoác trên người 1 bộ váy màu xanh nhạt, mái tóc hạt dẻ xõa tự nhiên, làn da trắng hồng ko tì vết, cô gái đeo 1 chiếc mặt nạ trắng nhưng lại toát lên 1 vẻ kiêu sa, đến ả Vy cũng nhìn ko chớp mắt. Ở dưới thì tất cả mắt chữ o mồm chữ a, người tỉnh lại đầu tiên chắc là thầy hiệu trưởng, thầy vỗ tay rồi 1,2 học sinh vỗ tay theo, sau đó là cả hội trường với tiếng vỗ tay ko ngớt. Đi đằng sau cô gái ấy là San, khuôn mặt xinh đẹp đang nở nụ cười rất tươi. Cô gái xinh đẹp bỏ mặt nạ ra thì khiến girls fải ghen tị lẫn ngưỡng mộ. Boys thì nhìn ko chớp mắt. Và cô gái xinh đẹp ấy chính là Win. Sau nửa tiếng thì MC mới công bố San là người chiến thắng. 4 ả tức giận lườm bọn nó, San nhìn thấy thì cười - Đừng nhìn bằng ánh mắt chó nhìn chủ đấy - 3 ngày nữa sẽ thi trí nhớ về nội quy của trường, đừng mong thắng_ả Ánh vênh lên. Lí do cũng rất đơn giản, 1 tuần trước ả mới mượn được cuốn nội quy trường của thầy hiệu trưởng. - Phụt, hahaha, oke chơi luôn_Nana đang uống nước thì cười phá lên và nước thẳng vào mặt ả Ánh. Mấy ả tức giận đùng đùng bỏ đi, ko quên để lại cho bọn nó cái nhìn đầy thủ đoạn. _._._ Hôm nay tạm thế nhé, tối nếu có thể mình viết tiếp
|
Trong 3 ngày, Nana chỉ hết ăn rồi lại ngủ, ko ngủ thì ngồi xem tivi, ko xem tivi thì lại đi chơi. Bọn hắn thì lo lắng suốt ngày thở dài. - Thực sự em ko thấy lo lắng gì àk?_Leo lay vai Nana - Lo với chả lắng, em đang bận_Nana gạt tay Leo để tập chung xem hello jadoo trên disney - Thế giữa anh với cái thứ vớ vẩn này, ai quan trọng hơn_Leo chỉ tay về phía TV - Anh đang nói cái gì vậy? Tất nhiên là..._Nana nhìn Leo cười làm Leo cũng cười theo_...là hoạt hình của em_Nana nói xong lại xem tiếp - Yaaaaaaaaa! Em có fải em anh ko?_Leo hét toáng lên - Ko_Nana hồn nhiên đáp lại - Em...em_Leo tức giận ko nói lại được - Em biết em xinh đẹp, giỏi giang, nên ko cần nhìn em như thế_Nana phẩy phẩy tay như muốn đuổi - AAAAAAAA, em làm anh tức chết mà_Leo gào ầm lên - Chuyện nhỏ, sở trường của em mà_Nana cười khẩy - Xem lại đi_giọng nó lạnh tanh cất lên - Thôi mà chị_Nana nhìn nó bằng ánh mắt ngây thơ vô (số) tội - Ngay và luôn_nó gằn giọng - Dạ vâng_Nana dở khóc dở cười cầm cuốn sách lên đọc. Nó ko nói gì chỉ lặng lẽ tắt tivi, Leo lúc này đang ngạc nhiên vì nói Nana từ lúc nãy đến giờ ko nghe. Nó vừa nói 1 câu thì nghe răm rắp ko dám trái lệnh. - Em biết anh đang nghĩ gì, đến em cũng ko biết vì sao lại nghe lời chị ấy như thế, ở chị ấy toát ra 1 vẻ khiến người khác ko thể cãi lại, 1 cảm giác khiến người ta tin tưởng_Nana vẫn nhìn chằm chằm vào cuốn sách dày hơn 500 trang. Ngày hôm sau, chưa đến 8h đã chật kín cả hội trường, điều quan trọng là có chính hiệu trưởng là giám khảo trong cuộc thi này. - Thầy hỏi điều bao nhiêu thì các em trả lời, đọc chủ đề là được, ko cần rõ nội dung, chỉ 3 câu thôi_HT cười - Ko fải là đọc ra ư?_Ánh giật mình. Mấy ả chỉ học vài điều trang đầu vì nghĩ bọn nó ko có sách nên chắc chắn sẽ thua. - Sợ à?_Nana cười - Tôi...tôi mà fải sợ à?_ả vênh lên - Goodluck!_Nana nháy mắt làm ả tức lộn ruột - Chúng ta bắt đầu nhé, Ánh, điều 2_HT hỏi ả trước - Ko đi học muộn ạ_ả cười - Tốt, Thảo, điều 78 - Lễ phép với thầy cô_Nana đáp lại mà ko cần nghĩ. Thầy hiệu trưởng gật đầu hài lòng quay sang ả - Hạy cho thầy biết điều 197 nói gì Ả nhăn mặt, lén lút nhìn xuống đám ở dưới cầu cứu - Làm bài đầy đủ trước khi đến lớp ạ_ả kêu lớn tiếng - Đúng, nhưng yêu cầu học sinh ở dưới ko nhắc, đặc biệt là nhóm bạn Vy_HT chỉ về phía mấy ả làm mặt mấy ả tái mét_lần này tạm bỏ qua, Thảo, điều 224 - Tôn trọng, ko gây xích mích, kéo bè kéo phái cách ly bạn bè_Nana vẫn thản nhiên trả lời HT lại 1 lần nữa mỉm cười hài lòng ( thầy HT ko biết Nana là thư kí chủ tịch đâu), mấy ả cũng tròn mắt nhìn, ko có sách sao Nana có thể trả lời được, mấy à nhìn nhau sợ hãi và điều đó đập ngay vào mắt nó. Nó nhìn mấy ả 1 cách lạnh lẽo, đôi môi cũng nhếch lên 1 vẻ khinh thường. - Câu quyết định nhé, Ánh cho thầy biết chủ đề điều 300 cho thầy_HT nhìn ả - Dạ, điều 300 là...là...là..._ả lắp bắp, đến điều 200 ả còn chưa đọc qua huống chi là 300, 1 quyển sách hơn 500 điều khoản mà ả đọc hơn 1 tuần đến điều 200 đã là quá siêu phàm với cái IQ ko đến 3 chữ số của ả rồi - Ko cậy quyền thế để đuổi học sinh ra khỏi trường, 100% là do Diamond đầu tư nên ko có 1 tập đoàn nào trên thế giới được phép dùng quyền thế đuổi học sinh, nếu có kẻ dám lộng hành trong trường thì HT có quyền đuổi học ko cần ý kiến chủ tịch_Nana khoanh tay trước ngực, mắt nhắm lại, dựa lưng vào ghế trả lời 1 cách cực kì thong thả, như kiểu đây là điều đương nhiên mà ai cũng biết. Tất cả ai ai cũng bất ngờ, tròn mắt nhìn Nana như người ngoài hành tinh. Chỉ có nó là bình thản, suốt 1 năm trời nó bắt Nana học nội quy công ty hơn 1000 trang, chỉ là 1 điều khoản nhỏ mà cũng rất chi tiết đến từng milimét, mà nội quy trường chỉ là 1 nửa nội quy công ty thì Nana trả lời được là điều đương nhiên. Ko trả lời được nó còn phạt đấy chứ. Sau 1 hồi tròn mắt nhìn Nana như sinh vật lại, HT vội vàng lật lật quyển sách trên bàn. - Chính xác ko sai 1 từ_HT thốt lên - Cảm ơn thầy_Nana gật đầu với thầy_thắng rồi chứ_Nana hất mặt về phía mấy ả. - Ngày mai sẽ là vòng thi cuối cùng_ả Mai vênh lên - Thua 2 vòng rồi chưa chán à?_Win chán nản - Ko bao giờ tao chịu thua bọn mày đầu_ả Mai quát lên - Rồi rồi, điếc tai quá, mai muốn thi gì_San nhăn mặt ngoáy ngoáy tai - Thi nấu ăn_ả cười khẩy - Nấu ăn?_bọn nó đồng thanh (trừ nó đã đi chỗ khác từ lâu) - Ko dám à?_ả Lan cười khẩy - Vâng, sợ quá, sủa nhiều thật cắn người ko đấy?_San ra vẻ sợ hãi Mấy ả tức giận bỏ đi.
|
(tiếp) Tất cả về nhà thì thấy 1 mình nó đang ngồi vắt vẻo trên cửa sổ, ánh mắt xa xăm nhưng khuôn mặt vẫn lạnh tanh ko cảm xúc, trên tay là 1 que kem đã hết 2 phần 3. - Sara_Win cất tiếng gọi làm nó quay lại. Nó nhảy xuống khỏi cửa sổ tiến về chỗ cả lũ đang đứng - Mấy ả đó đòi thi nấu ăn_San ngồi xuống ghế 1 cách mệt mỏi - Chị tham gia nhé_Nana cười Nó ko nói gì chỉ bỏ lên phòng - Càng ngày càng khó gần, mà nó có đồng ý ko vậy?_Leo cằn nhằn - Anh còn nói à? Đánh chị ấy xong còn cằn nhằn là sao?_Nana cáu gắt - Anh biết anh sai, nhưng tại sao lại Sara lại lạnh tới mức ấy_Leo cúi gằm mặt - Có lần chị ấy bảo rằng chị ấy cực kì giống mẹ nên ko muốn ai chạm vào mặt, động đến tóc thì bị đánh thôi, còn chạm vào mặt có 3 kết cục. 1 là sống dở chết dở. 2 là sống đời thực vật. 3 là đi gặp tổ tiên luôn_Nana cũng ngồi xuống cạnh San - Ừ, con bé rất giống mẹ, chỉ trừ đôi mắt_Kan cười buồn - Nhưng em nhớ hồi xưa mắt Sara cũng màu tím mà_Ken lên tiếng - Con nhóc ấy đeo kính áp tròng, mà còn là loại cực kì đặc biệt, bình thường sẽ ko nhận ra, chỉ khi đang khóc mới thấy được_hắn uống trà 1 cách chậm dãi - Lúc Sara đến nhà tao mắt đã là màu đen rồi_Leo chen vào - Thôi, đừng nói nữa, nếu muốn giấu cứ để nó giấu, muốn nói sẽ tự nói ra thôi_Win nhắm mắt, tựa lưng vào ghế - Ừ_đồng thanh Tất cả ngồi ngoài phòng khách đến khi có 1 giọng lạnh tanh cất lên - Vào ăn cơm Cả lũ giật mình chạy thẳng vào nhà bếp, thấy trên tay nó là 1 bát canh trứng, trên bàn ăn thì như 1 bữa ăn của nhà hàng 5 sao. - Em nấu à?_Kan chỉ vào bàn ăn. Nó ko nói gì chỉ gật đầu - Các chị đâu hết roài?_San lon ton vào bàn ăn - đi Nga rồi_nó ngồi xuống - Làm gì thế?_Ken nhìn nó - Có việc_nó lạnh giọng - Thế từ nay ăn uống thế nào đây?_Win vừa cười v vừa nhăn mặt - Chia lịch - Mà 3R đâu rồi? Hình như cả tháng nay chưa thấy mặt, cũng quên mất 3 thằng_hắn đang ăn cũng ngẩng đầu lên - Đi Nhật - Làm gì? Sao ai cũng đi hết thế? Cả thằng nhóc Tiểu Long nữa? Đâu rồi - Về nhà - @%&*..._tất cả cứ thay phiên hỏi nó - ĂN ĐI_nó đập bàn quát Ai cũng giật mình rồi cắm cúi vào ăn, ko ai dám nói tiếng nào nữa. Sáng hôm sau, cả trường đã tập trung đông đủ, kết quả sau 1 tiếng đồng hồ nấu ăn thì nó thắng. Bên ả Mai thì hết vỡ bát lại vỡ đĩa, món ăn trang trí rất đẹp mắt nhưng lúc mặt lúc ngọt. Dù đã thua, xấu mặt lắm nhưng da mặt bằng cả 10 cái thớt nên vẫn õng ẹo bám bọn hắn như đúng rồi. Trời bắt đầu sang đông. Nó đã lạnh nay còn lạnh hơn. Nhưng 1 điều mà ngày nào ở nhà cũng nhìn thấy là trên tay nó luôn có 1 que kem sôcôla ko thì lại bạc hà. Dù đã khuyên ngăn nhiều nhưng chẵng xi nhê, nó cũng hay vào phòng 4 tầng 5 và lúc nào trong phòng đó cũng chỉ có 5 độ. Đêm nó đi vắng nhiều hơn, sáng sớm 5h nó đã đi lên đồi, may mà nó đã nói chuyện với mọi nguời nhiều hơn, nếu ko chắc nó lại mắc chứng trầm cảm luôn. _._._ hết chap 6 (chap này em nghĩ hơi vội nên ko hay cho lắm, mong mọi người bỏ qua cho em ạ). Mai mình có time mới đăng chap mới được, ko thấy chap mới thì mình xl trước nhá, thi cử nhiều quá thỉnh thoảng mới thảnh thơi được 1 lúc! ^_^
|