Ai Nói CV Không Thể Cưa
|
|
[Hoa nở chờ Trì Quy - Nhóm trưởng]: Thân ái cậu còn có thể ngốc hơn nữa không? Đã nhớ kỹ nhớ kỹ lại thần kỳ mà quên như thế, cậu nghĩ muốn làm cho chúng ta dở khóc dở cười sao?
[Hoa nở chờ Trì Quy - Bánh bột bắp nhỏ]: Sao nhìn đến câu nói của Ngày nắng trên kia, chỉ có tôi là người duy nhất có cảm giác ngược tâm sao?
[Hoa nở chờ Trì Quy - Viên viên]: Bánh bột bắp không phải chỉ có một mình bà!!!
[Hoa nở chờ Trì Quy - Doraemon]: Không phải một mình + 10086 Ngược ngược, đau lòng a tôi bổ não tự trọng.
[Hoa nở chờ Trì Quy - Nhóm phó]: Vốn không biết, mà các ngươi nói như vậy tôi... Mẹ nó bổ não một chút cái loại đau lòng này loạn thế nào a! Quả nhiên Ngày nắng đã muốn tiến vào trái tim mỏng manh như thủy tinh của tôi sao!?!
[Hoa nở chờ Trì Quy - Nhóm trưởng]: Con gái con đứa bà đủ rồi đó.
[Hoa nở chờ Trì Quy - Người qua đường Đinh]: Quả nhiên mọi người đối với ngơ ngác mới là yêu thương, trước kia tôi bỏ qua cơ hội cho nhóm fan hâm mộ đại thần các ngươi các loại cười nhạo các loại đắc ý các loại ghét bỏ!
[Hoa nở chờ Trì Quy - Người qua đường Canh]: + 10086. Đây quả là đãi ngộ khác biệt!
[Hoa nở chờ Trì Quy - Tiểu nhã]: Ách.
[Hoa nở chờ Trì Quy - Tâm tâm]: Bày tỏ thân ái là ngốc manh mỹ thụ tôi không có biện pháp không yêu.
[Hoa nở chờ Trì Quy - Nhóm trưởng]: Tâm tâm bà thật biết rõ lòng tôi. Khụ khụ.
Mọi người: Tâm tâm chân tướng!
[Hoa nở chờ Trì Quy - Ngày nắng]: Không sao, còn có lần sau thôi. *biểu tình tươi cười*
[Hoa nở chờ Trì Quy - Trái cây]: Bé Ngày nắng ôm một chút! Rất thích a nhéo mặt! (Cô đủ rồi, còn chưa biết người ta là ai nữa được chứ!!!)
[Hoa nở chờ Trì Quy - Tiểu sư tử]: Xin chào a ngốc manh. Thật là ngược tâm a tôi tự trọng!
[Hoa nở chờ Trì Quy - Tiểu băng tử]: Gì a, không có việc gì không có việc gì, còn nhiều thời gian nha Ngày nắng, Trì Quy đại thần nhất định sẽ biết cậu thật thích anh ta. Đừng khổ sở nha.
[Hoa nở chờ Trì Quy - Ngày nắng]: *biểu tình tươi cười* Ừ, cám ơn mọi người.
[Hoa nở chờ Trì Quy - Nhóm trưởng]: Nựng mặt một cái!
[Hoa nở chờ Trì Quy - Ngày nắng]: Cái kia, đã không còn sớm, tôi hiện tại sẽ out, trước muốn nói với mọi người chúc ngủ ngon thôi. Ngủ ngon.
|
AI NÓI CV KHÔNG THỂ CƯA Tác giả: Công Tử Khiếm Trừu Chương 5: Người Ta Nói, Ta Cũng Không Biết Này Gọi Là Cái Gì... Ads Gởi xong câu này, Tô Nhiên hít vào một hơi, hung hăng hạ quyết tâm mở khung nói chuyện riêng với nhóm trưởng.
[Ngày nắng]: Nhóm trưởng đại nhân, thật xin lỗi đến quấy rầy cô một chút.
[Cửu cô nương]: Ngốc manh ôm một cái! Không quấy rầy không quấy rầy.
[Ngày nắng]: *Biểu tình tươi cười* Cái kia, nếu có thể phiền cô lần sau Trì Quy đại thần có hoạt động thì nhắc lại tôi một chút được không, tôi... có chút dễ quên. QQ được rồi, hoặc là tin nhắn cũng được. Nếu không được cũng không sao.
[Cửu cô nương]: Đương nhiên không thành vấn đề, hoàn toàn không thành vấn đề, tôi nguyện ý a! Ngốc manh không cần khách khí như vậy, nhóm trưởng bày tỏ các loại đau lòng.
[Ngày nắng]: *Biểu tình tươi cuời* Cám ơn nhóm trưởng. Tôi lập tức logout trước. Ngủ ngon.
[Cửu cô nương]: Ngày nắng chậm đã! Cậu đã nói vậy tôi không thể không hỏi lại một câu, tiểu Ngày nắng ngoan, mau đưa số di động của cậu đây! Tôi nhắn tin cho cậu. XD
[Ngày nắng]: Ừ, chờ chút, tôi xem lại đã.
[Cửu cô nương]: Xem lại???
[Ngày nắng]: Ừm, tôi không nhớ được số của tôi.
[Cửu cô nương]: Thân ái cậu giỏi.
[Ngày nắng]: Tìm được rồi. 13xxxxxxxx.
[Cửu cô nương]: Gào khóc, chờ tôi một chút, tôi gọi qua cho cậu!
Đợi ước chừng một phút đồng hồ, chuông điện thoại di động liền vang lên, Tô Nhiên nhìn nhìn màn hình, yên lặng chờ đợi đối phương cúp máy. Hẳn là không cần nghe máy đi nhỉ.
Bất quá không nghĩ tới chính là chuông điện thoại reo thật lâu, bạn học Ngày nắng càng nghe càng cảm thấy buồn bực, nhìn lướt qua màn hình máy tính quả nhiên thấy nhóm trưởng sama đang điên cuồng gõ chữ.
[Cửu cô nương]: Ngày nắng!!
[Cửu cô nương]: Mau nhận điện thoại tôi đi a!!
[Cửu cô nương]: Cậu nhận a!! Ngày nắng cậu mau nghe máy!!
...
Tô Nhiên hơi sốc, nhưng bất quá vẫn là nghe lời cầm lấy điện thoại lên, chạy ra bên ngoài phòng ký túc xá, đến bên hành lang nhấn nút nhận cuộc gọi.
“Ngày nắng bảo bối, Ngày nắng ngoan, Ngày nắng ngơ ngác chux – moah! Cậu rốt cục chịu nghe máy tôi rồi a lệ chảy đầy mặt.” Trong điện thoại vang lên giọng con gái thanh thúy hoan hô, trong bóng tối tĩnh lặng đặc biệt trong trẻo mà sinh động.
“A, xin chào. Tôi là Tô Nhiên. Không phải, tôi là Ngày nắng, xin chào nhóm trưởng.” Vô ý báo ra tên thật làm cho Tô Nhiên nhịn không được đỏ mặt lên, bất quá hoàn hảo không ai nhìn đến, yên lặng thầm nghĩ hẳn là không quá xấu hổ đi.
“Tôi có nghe lầm hay không, Ngày nắng cậu vừa rồi có phải là tự giới thiệu? A a, tôi quá kích động nên không có nghe rõ, có thể hay không nói lần một lần nữa.” Điện thoại đầu bên kia âm thanh rõ ràng thực kích động.
“... Tôi gọi là Tô Nhiên. Tô trong Tô Thức, Nhiên trong hậu nhiên. Xin chào nhóm trưởng.” Ở hành lang mà nghiêm túc tự giới thiệu như vậy đúng là... Ách, cảm giác thật vi diệu.
“Hú hú, Tô... Nhiên. Quả nhiên tên cũng nhu thuận dễ nghe như vậy a không cần giải thích a. Bạn nhỏ Tô Nhiên xin chào, tôi gọi là Kiều Vi, cậu có thể giống mọi người gọi tôi a Cửu hoặc Cửu cô nương hoặc Cửu tỷ tỷ tôi đều không ngại a, haha.”
“Ừm, nhưng tôi không phải bạn nhỏ.” Chuyện này xem ra cần nghiêm túc giải thích một chút, Tô Nhiên thầm nghĩ.
“... Ách, hẳn là không lớn hơn so với tôi đi. Ngốc manh cậu bao nhiêu tuổi? Học trung học hay đại học, hẳn là không có khả năng đã đi làm rồi đi.”
“Sinh nhật tới là mười chín. Đang học năm hai đại học.”
“Được rồi, làm tôi sợ muốn chết, rõ ràng so với tôi nhỏ hơn rồi, gọi bạn nhỏ và vân vân cũng không sai a ha ha. Hơn nữa cậu đáng yêu như vậy sao giống mười chín tuổi, rõ ràng cảm giác chính là giống em trai tôi nha.”
“Em trai của cô?”
“Ừm, đúng vậy, em trai ruột của tôi, nó thực manh thực nhỏ nhắn nha, hôm nào giới thiệu hai người quen nhau. Các người khẳng định nói chuyện rất hợp.”
“Em trai của cô bao nhiêu tuổi?”
“Sắp được mười một, như thế nào?”
“... ” - Tô Nhiên yên lặng cảm thấy chỉ số thông minh của mình rõ ràng là bị xem thường.
|
“A, ngốc ngốc, ý của tôi là cậu đáng yêu như vậy khẳng định sẽ được mấy đứa nhỏ hoan nghênh có phải hay không. Hoàn toàn không có ý tứ nói cậu cảm giác ngơ ngác giống con nít ha, hoàn toàn không phải ý tứ kia nha cậu phải tin tưởng tôi!”
“... ” - Nhóm trưởng cô khẳng định là cô không phải đang có chủ ý xấu xa gì sao?
“... ”
“Ngày nắng cậu nói câu gì đi, Cửu tỷ tôi rất muốn nghe cậu nói chuyện a.
“... Tôi khẩn trương.” Vô cùng thẳng thắn.
“Ai da không nên như vậy, sẽ làm tôi ngượng ngùng.”
“Thực xin lỗi, tôi có chút dễ bị căng thẳng.” Làm sao có chút dễ bị, kính nhờ, cái đó kêu là vô cùng dễ bị được chứ!
“Không sao, tôi hiểu được. Cậu rất nhanh sẽ tắt đèn phải không, hôm nay quả nhiên không thể lại làm khó cậu, hiện tại đùa giỡn đến đây thôi, tiếp theo còn có nhiều thời gian, khụ khụ. Kỳ thật tôi thật luyến tiếc a lệ tuôn.”
“Về sau có hoạt động thì tôi nhắn tin cho cậu biết ha. Hắc hắc”
“Ừm, cám ơn nhóm trưởng.”
“... Ngốc ngốc cậu thỏa mãn một cái tâm nguyện của nhóm trưởng trước khi cúp điện thoại được không.” Người bên kia điện thoại đầu tiên là đối người nào đó lễ phép khách khí thở dài một cái, sau đó đột nhiên cười tà nói.
“Sao?”
“Có thể gọi tên tôi để tôi nghe một chút được không.”
“... ”
Đỏ mặt suy nghĩ đến vài cái tên Cửu cô nương đã nói qua, Tô Nhiên cuối cùng lựa chọn cái tên bản thân khả dĩ chấp nhận được, nhẹ nhàng gọi một tiếng, “A Cửu?”
Qua vài giây thời gian, người bên kia điện thoại cơ hồ lâm vào trạng thái xù lông phấn khích, “Gào khóc ô!! Trái tim của lão nương!!! Muốn tan chảy rồi!!!! Như thế nào có thể đáng yêu như vậy ôn nhu như vậy a a a a!!!!
“... ” Chưa từng bị một nữ sinh không quá quen thuộc kêu gào như vậy, hoặc là nói kể cả người rất quen thuộc cũng vậy, nhiệt độ trên mặt dần lan tràn ra tới tai rồi cổ, cả người cơ hồ đều đã ửng hồng, cúi đầu khép lông mi, nhìn không ra biểu tình trên mặt.
“Không được, tôi cần phải bổ sung oxy, trước như vậy đã, giờ tôi phải đi mua một cái bình lớn.”
“Ừm, tạm biệt nhóm trưởng.”
“... Lại nhóm trưởng... Đổ mồ hôi. Được rồi bỏ qua cho cậu. Vậy cúp nha, bạn nhỏ Tô Nhiên, tạm biệt.”
Mười lăm phút sau, di động nhận được tin nhắn đến từ nhóm trưởng Kiều Vi cũng chính là Cửu cô nương.
[Đây là tin nhắn thổ lộ: Ngày nắng bảo bối cậu thật đáng yêu.]
Bạn học Tô Nhiên của chúng ta đối với cái từ đáng yêu này kỳ thật có một chút cảm giác bài xích kỳ lạ nho nhỏ, bởi vì vị bạn học Trình cầm thú bình thường ở trong 2 tình huống cũng sẽ gọi mình như vậy: một cái chính là thời điểm cầu mình giúp đỡ, một cái là thời điểm xem thường mình không có chỉ số thông minh!
Hơn nữa, kỳ thật làm sao có thể đáng yêu a.
Rõ ràng đã sắp hai mươi tuổi, là người trưởng thành rồi đi.
Thần kinh thô phản ứng trì độn còn dễ quên, căn bản cùng với đáng yêu hoàn toàn không dính dáng.
Bạn học Tô nghĩ đến mấy lần gặp rắc rối bị chê cười cùng lần này bỏ qua sự kiện xuất hiện của Trì Quy đại thần, liền cảm thấy ghét bỏ bản thân.
|
AI NÓI CV KHÔNG THỂ CƯA Tác giả: Công Tử Khiếm Trừu Chương 6: Người Ta Nói, Đây Gọi Là Rối Rắm... Ads Nói chuyện điện thoại xong, trở lại ký túc xá quả nhiên đã tắt đèn, Tô Nhiên sờ sờ cái mũi, nhẹ tay nhẹ chân mà bê chậu ra ngoài rửa mặt. Mà người bên kia điện thoại, nhịn không được chạy vào diễn đàn tru lên, vạn phần kích động vui mừng cập nhật Weibo đổi status mới, gõ một hàng chữ: ‘Trái tim lão nương đã bị hòa tan, gào khóc, không nên hỏi tôi nguyên nhân, tôisẽ không nói cho các người biết.
Tô Nhiên lên giường nằm hơn mười phút, Trì Quy đại thần cũng cập nhật Weibo, nói cho đúng hơn, là đăng lên một bức ảnh mới.
Tựa hồ là gửi lên từ di động, gốc độ chụp có chút tùy ý, lấy cảnh là đèn đường trong bóng đêm, chung quanh còn có sương mù mỏng manh, mông mông lung lung mang theo một chút cảm giác mộng ảo, lại tựa hồ có một chút cảm giác cô đơn nói không rõ.
Kỳ thật Trì Quy post cái ảnh này thật không có cái gì gọi là thương xuân buồn thu hoặc là mấy thứ ôm ấp tình cảm nào khác, chính là thời điểm từ phòng thí nghiệm đi ra nhìn đến một góc đường thì thấy đèn đường cảm giác có chút hoài cổ, liền nổi lên hứng trí muốn chụp lại, liền lôi di động ra chụp, mà bởi vì Weibo cũng đã lâu không có cập nhật cái gì, liền tùy tiện post lên Weibo mà thôi.
Chẳng qua, sức tưởng tượng của nhóm fans hâm mộ luôn là vô tận.
Chờ Trì Quy về đến phòng ngủ, theo thói quen lên Weibo liếc mắt một cái, liền có chút kinh ngạc phát hiện bên dưới có không dưới một trăm cái bình luận, trong nháy mắt có điểm hồ đồ, sau đó mới đột nhiên nhớ ra chính mình tựa hồ tự động post lên ảnh chụp.
Mở phần bình luận bên dưới, có chút dở khóc dở cười, không biết người nào bình luận viết: ‘Ngược tâm đại thần, lần này cảm giác thực cô đơn, thật làm người ta đau lòng a, rốt cuộc là loạn đến loại nào.’ Rồi sau đó bình luận liền không hẹn mà cùng nhắc tới bức ảnh chụp thực cố ý thực cô đơn thực cô đơn, có phải Trì Quy đại thần xảy ra chuyện gì không thải mái cùng ai cãi nhau mâu thuẫn vân vân hay không, cũng có fan thực trực tiếp, lớn mật đoán có phải hay không loại tình cảm này chính là trông đèn nhớ người.
Trì Quy có chút không nhịn được bật cười, lại có một chút bất đắc dĩ. Là nên nói mọi người không cần suy nghĩ quá nhiều, hay là nên cảm ơn mọi người đã quan tâm. Dù sao bọn họ hơn nửa đêm còn ngồi chồm hổm ở đây đơn giản là xuất phát từ yêu thích đối với mình đi.
Cô đơn sao?
Thực ra cũng không đến mức đó. Bên người bạn bè không ít, chương trình nghiên cứu cũng coi như chặt chẽ phong phú, thời điểm nhàn rỗi thì nhận vài kịch bản tương đối phù hợp hoặc là đến kênh cá nhân cùng mọi người ca hát tâm sự, ngày trôi qua cũng xem như là thoải mái tự tại.
Bất quá, có lẽ cảm giác cô đơn gì đó, chung quy vẫn là có một chút.
Trầm ổn và tài năng như Trì đại thần cũng sẽ có thời điểm hốt hoảng nghĩ, cái kia nếu người ấy xuất hiện thì sẽ có bộ dạng gì, thời điểm ôm hôn nắm tay có thể phù hợp không thể tách rời hay không, đại loại như vậy.
...
Sáng ngày thứ hai không có tiết, bất quá luôn làm việc và nghỉ ngơi có quy luật Tô Nhiên vẫn là chưa đến bảy giờ đã thức dậy, ở trên giường ườn ra nằm thêm hơn mười phút đồng hồ liền đứng dậy, rửa mặt xong, bật máy tính.
Đây cũng là trong khoảng thời gian ngắn gần đây đã hình thành thói quen. Kiểm tra và nhận một vài e-mail, lên QQ nhìn xem một cái, reply mấy tin nhắn hoặc là im lặng nhìn, cuối cùng là mở Weibo, nhìn xem cái tên mà mình follow kia có hay không có cập nhật gì.
E-mail có mấy cái, nhưng nội dung thì chỉ có một, chính là tối hôm qua Trì Quy đại thần lộ diện, một cô bạn trong diễn đàn chia sẻ mấy bức ảnh chụp, Tô Nhiên nghĩ nghĩ, vẫn là buông tha. Lại mở QQ, quả nhiên đã thấy biểu tượng diễn đàn vui mừng nhảy lên, mở ra một cái liền muốn trợn mắt há mồm, sau đó bình tĩnh lại mà nhìn đến bản ghi chép trò chuyện của nhóm, thời gian bình luận cuối cùng đại khái vào khoảng nửa đêm hai ba giờ.
Weibo quay mấy vòng thật lâu mới mở ra, chợt liếc mắt một cái liền thấy tên đại thần hiện ra ở trang đầu, hiện tại làm tim Tô Nhiên đập nhanh thêm mấy nhịp. Không cần hoài nghi lí do vì sao đây rõ ràng là post lên từ tối hôm qua mà giờ vẫn hiển thị ở đầu trang Weibo của Tô Nhiên, phải biết rằng bạn học Tô tiểu ngốc của chúng ta Weibo follow không đến mười người; trong đó hai cái Weibo đề cử các blogger nổi tiếng, một cái là nơi cập nhật mấy bức tranh phong cảm ấm áp xinh đẹp của nhà hội họa tài hoa Tây Hồ thất thiếu gia, còn lại mấy cái cơ hồ toàn bộ đều liên quan đến một vị đại thần, Weibo của đại thần, Fanpage của đại thần, nơi tổng hợp kịch truyền thanh của đại thần, của đại thần...
Tô Nhiên nhìn chằm chằm ảnh chụp trên màn hình, nhìn lâu đến mức có điểm hoa mắt cũng không thấy cái này có chỗ nào đặc biệt, tựa hồ thật sự là một bức ảnh phong cảnh bình thường, cũng không có không cẩn thận lộ ra cánh tay hoặc là góc áo của đại thần để có thể tạo thành bùng nổ, cho nên lúc nhìn qua bên dưới con số bình luận vượt qua hai trăm, Tô Nhiên vẫn là có một chút kinh ngạc nho nhỏ.
A, đại thần đích thực là lực ảnh hưởng đã đến mức cho dù cập nhật một tờ giấy trắng thì fan hâm mộ cũng có thể nói thực xinh đẹp. Có chút cao hứng nho nhỏ cũng có chút phiền muộn nho nhỏ, bạn học Tô Nhiên yên lặng nhấp vào bình luận bên dưới mở ra xem.
Ban đầu là một fan nào đó gào to: ‘Ảnh chụp đẹp quá đi đại thần rất nhớ anh.’, càng về sau chính là các loại tưởng tượng không bờ bến, lại đến cuối cùng thậm chí còn có người chỉ ra một cại tên của một CV đại thần khác thu hút không biết bao nhiêu người mãnh liệt khóc gào kêu tự trọng, riêng đại thần từ đầu đến cuối cũng không có đáp lại cái gì.
Kỳ thật chuyện này cũng là trong dự kiến, lâu ngày yên lặng theo dõi đại thần, Tô Nhiên cũng có thể đại khái nắm được một ít thói quen, tỷ như sau mười hai giờ sẽ không cập nhật Weibo hoặc là xuất hiện, có thể là đi ngủ hoặc thoát mạng đi làm việc của mình.
Thời điểm tắt máy tính, Tô Nhiên hoảng hốt nhớ lại, tựa hồ đã một lần thấy qua cái tên kia rồi.
Mạc Ly.
CV Mạc Ly.
Tuy rằng đối với các CV đại thần bên ngoài cũng không chú ý bao nhiêu, nhưng mà đối với quá khứ đại thần đã nhận kịch truyền thanh cùng các hoạt động khác cũng có nghe qua nhiều, đại thần từng hợp tác với CV nào hoặc bạn bè tốt gì gì đó cũng coi như có chút hiểu biết.
Vị Mạc Ly sama này trong giới võng phối cũng tương đối nổi tiếng, bộ kịch thứ hai cho ra mắt chính là hợp tác cùng với Trì Quy, là một vở kịch truyền thanh Sad Ending [Anh không nói cho em biết], hai người cũng vì bộ kịch này diễn xuất tuyệt hảo, thanh danh lan truyền vô cùng rộng, nội dung kịch chính là tình yêu triền miên cảm động lại bi thương, mới làm cho quần chúng fan hâm mộ nổi lên tin đồn hai người có gian tình. Thật thật giả giả kỳ thật cũng không phải quá quan trọng, quan trọng là... thỏa mãn cảm giác bổ não yy vô hạn của quần chúng hủ nữ hủ nam. Còn có người vì cả hai lặp nên diễn đàn fan đặc biệt, đặt tên nghe qua liền có cảm giác CP mười phần: Trì Quy Mạc Ly.
Mạch thượng khai hoa Trì Quy, như ngọc công tử Mạc Ly.
Bất quá đợi cho Tô Nhiên hậu tri hậu giác bắt đầu thích nghe kịch truyền thanh rồi tiến tới âm thầm yêu thích đại thần Trì Quy, đã cách thời điểm hai người bọn họ công khai làm sáng tỏ cả hai chỉ là bạn bè cũng ước chừng nửa năm.
Nửa năm này hai người hình như không hợp tác phối vở kịch nào, cũng chưa từng đến thăm diễn đàn của nhau, tựa hồ có một số chuyện hai người tránh phát sinh một lần nữa.
Tô Nhiên cố ý kéo xuống cuối trang, trong đầu lại bắt đầu suy nghĩ miên man.
|
Thật sự là trì độn mà.
Hóa ra, hóa ra đại thần đã từng thích người khác a.
Mà người kia cũng hoạt động trong giới võng phối, một đại thần điều kiện vô cùng tốt.
Mạc Ly, Trì Quy, được rồi, tên mình tuyệt đối không thể gọi ra dễ nghe như vậy... Tên, ngoài ý muốn cũng ăn ý như thế.
Người kia, hẳn là rất tuyệt đi, tốt đẹp như thế cho nên mới được Trì Quy đại thần kính trọng vài phần.
Tách ra, là bởi vì không thích lẫn nhau, hay là...
A a a a a! Tô Nhiên mày rốt cuộc là đang suy nghĩ cái gì a, mặc kệ người ta thích hay không thì quan hệ gì đến mày a, mày một cái fan hâm mộ nho nhỏ chẳng lẽ còn muốn can thiệp cuộc sống riêng của thần tượng sao, yên lặng ủng hộ đi, có thể nào lại mong đợi được yên mến, định làm trò cười cho người ta sao!
Càng không nói đến, không nói đến bản thân đại thần còn không biết đến trên thế giới này còn có một người gọi Tô Nhiên, hơn nữa người này, ngay cả mặt mũi còn chưa từng thấy qua, nói gì đến hiểu biết về đối phương và đoạn tình cảm không nên có.
Nói trắng ra là, bởi vì thích giọng nói mà thích luôn chính mình, bất quá đã không phổ biến lại nông cạn, rốt cục cũng chỉ là một cái fan nho nhỏ của Trì Quy mà thôi.
Thật sự là... đủ rồi.
Ánh sáng chiếu đến tiểu Tô càng ngày càng nóng rực lên, chôn đầu thật sâu vào trên bàn.
Quả nhiên cái loại thầm mến này, thật sự là rất lãng phí dung lượng não mà.
|