Nàng Siêu Mẫu, Em Là Của Tôi
|
|
¤CHAP22: Ra đi¤ Hắn phóng vù vù xe đến nhà nó trong lòng luôn: Anna, em đừng đi nha, anh xin lỗi. Tới nơi hắn thấy chú Huy (quản lí của nó đó, ổng bị tg bơ nhìu rồi) đang đi ra, hắn chạy nhanh đến gần chú - Chú, cho cháu hỏi Anna...cô ấy đâu rồi ạ "hắn cúi gập người thở hổn hển" - Cháu là ai "chú Huy hỏi, ổng giả nai đấy, ổng biết lâu rồi mà" - Cháu là người... "hắn định nói mình là ng yêu của nó nhưng chợt nhớ ra chính nó đã đề nghị chia tay rồi mà" - Ta biết rồi - Dạ, sao cơ "hắn ngớ ng" - Ko có gì, Anna nó đã đi Mỹ rồi Nghe chú nói hắn quay ng chạy đi nhưng lại bị chú kéo lại. Hắn nhíu mày - Chú làm gì vậy? - Đừng làm phiền con bé nữa "chú huy ns luôn ko cho hắn hỏi"- Cậu hãy về nhà tiếp quản sự nghiệp của ba cậu đi. Nếu con bé yêu cậu nó chắc chắn sẽ quay trở về. - Thật sao...cháu biết...cám ơn chú "hắn nói rồi lẳng lặng ra về suy nghĩ về lời nói của chú Huy. Phải, hắn sẽ đợi, đợi ngày nó quay trở về, để biết nó còn yêu hắn ko" --------------------------------------------------SÂN BAY TÂY SƠN NHẤT Nó kéo vali đi trong sự reo hò của đám fan. - Xin lỗi m.n, tôi cần đi ngay "nó chối khéo" Đám phóng viên ko biết từ đâu chui ra hỏi nó tới tấp: Cô Anna sao cô lại đi Mỹ thế, cô dự định làm gì. Sao cô lại đi ở lại ko tốt hả...bla...bla - Thực sự xin lỗi, tôi đi qua Mỹ học và nâng cao sự nghiệp thôi "nó nói xong rồi gjao việc còn lại cho nhóm vệ sĩ mình thuê" Bước đến gần cửa máy bay, nó ngoảnh lại lần cuối tìm tòi bóng hình ng ấy. Nó thầm nhủ trong lòng: anh ta sẽ ko đến đâu, anh ta còn đang ở bên ng mình tin tưởng hơn kìa, mày đã quá ngu ngốc rồi Anna ạ. Nhưng nghĩ thế thôi nước mắt nó bắt đầu rơi. Nhắm mắt lại nuốt nc mắt trở lại, cố bình tĩnh bước vào trong máy bay. Chưa bjờ nó thấy mk yếu đuối thế này, ko dám giải thích mà thẳng thừng mà nói chia tay luôn. Nó thực sự muốn buông tay rồi. Nó đã rời khỏi nước Việt Nam thân yêu! ---------------------------TẠI NHÀ HẮN----------------------- Hắn bước vào nhà ngồi thụp xuống ghế sofa, hắn mệt mỏi quá rồi. Đối với hắn mỗi ngày nhìn thấy nó đã là 1 thói quen. Vậy bây giờ ko nhìn thấy nó nữa hắn phải sống sao đây. Biết bao gjờ nó mới trở lại. Tuyết và bà Lâm (mẹ hắn nha!) vừa đi shopping về thấy hắn thế này ko ngừng tò mò. Hắn cũng ko ngần ngại kể hết mọi chuyện cho Tuyết và bà Lâm nghe. - CÁI GÌ SAO CON LẠI NGU THẾ KO BIẾT "Bà lâm vừa quát vừa đập cho hắn vài cái" - CHỊ ẤY BỎ ĐI RỒI SAO, ANH NGU THẬT RỒI "Tuyết cũng ko vừa đánh cho hắn 1 trận" (khổ thân hắn, nổi tiếng thôg minh mà giờ thành ngu, hehe) 2mẹ con đánh hắn đã đời 1 lúc. - Tuyết, chúng ta đi tính sổ con nhỏ đó đi, dám làm con dâu mẹ khổ - YES, MADAM Hắn nhìn 2 mẹ con lắc đầu, cũng thấy tội cho Thư nhưng biết sao đc, tại nhỏ tự chuốc lấy thôi. 2mẹ con Tuyết đi khoảng tầm 30ph sau thì về. - Cô ta sao rồi mẹ - Chết rồi, dám động đến con dâu mẹ thì hậu quả khó lường ''bà lâm" (em sợ bả rồi đấy, em hôg dám động đến cj Anna nữa đâu) - Mẹ là số 1 "Tuyết cười haha" Hắn ngồi xuống, hắn phải bắt đầu 1 cuộc sống thiếu nó rồi. ~END CHAP22~ (Mai mk bận nên đăng bù nha, chap típ là chap 23: Gặp lại sau 3 năm. Mai có thể có hoặc ko nhá)
|
¤CHAP23: Gặp lại sau 3 năm¤ 3năm trôi qua thật nhanh. ~Tại sân bay Tân Sơn Nhất Nó bước ra khỏi máy bay, đeo chiếc kính râm to bản hàng hiệu. Mặc bộ váy đỏ( hình như bjờ ms mặc màu đỏ thì phải. Anna: thay đổi phong cách xíu, hj) đơn gjản, cúp ngực, dây đeo cổ, bó sát làm tôn lên 3 vòng chuẩn ko cần chỉnh của nó. Kéo chiếc vali nhanh đến xe mui trần đậu sẵn trc khj đám fan bu đông. Trên đường đi nó ghé vào siêu thị gần đó. Lạ thay ko biết là do trùng hợp hay sắp đặt hắn cùng Tuyết đến mua hàng. Nhân lúc Tuyết đi mua hàng. Hắn tranh thủ đi dạo 1 vòng. Rầm Hắn va vào 1 ng con gái đang ôm con gấu to hơn mình. Định bụng lạnh nhạt bỏ đi nhưng hắn thấy bóng hình đó quen thuộc quá(cô gái đó ngã ụp mặt vào con gấu nha) nên buột miệng: - Cô ko sao chứ"hắn cúi xuống đỡ cô gái ấy dậy" - À tôi ko sao, xin lỗi anh "cô gái ấy ko ai khác là nó,trả lời hắn rồi nó ngẩng đầu lên" 2ng sửng sốt. Hắn ngạc nhiên tột độ, vẫn gjọng nói ấy, vẫn khuôn mặt đó nhưng có nét trưởng thành hơn cô bé có nét tinh nghịch 16t trc đây. Quyến rũ hơn, sắc sảo hơn. ~Cuộc sống đâu lường trước điều gì. Tình yêu có thể đến rồi đi. Bàn tay dẫu đang nắm thật chặt mà vẫn lạc nhau. Còn nhớ trog ngày nắng nhạt nhòa. Mình quay lưg về phía ng kia. Rồi bước đi và chẳng nhìn lại dù 1 lần. Kể từ ngày đó, 2 ta chẳg thấy nhau. Anh sống ra sao, yêu ng thế nào. Ở nơi xa lạ nhiều lần nghĩ đến anh rồi hỏi đêm đen làm sao em quên. Nhiều năm tháng anh trở lại lối xưa. Anh có biết ko trog em vẫn rung động. Cảm giác quay về nhưng giờ anh với em chỉ là...người yêu cũ~ Hắn ko tự chủ mà ôm lấy nó, đã 3 năm rồi hắn ko đc cảm nhận hơi ấm này, hắn luôn thèm muốn đc ôm cơ thể nhỏ nhắn của nó vào lòng. Nó cũng vậy, cảm gjác đc hắn ôm rất ấm áp và hạnh phúc, nhưng nó ko thể tha thứ cho hắn những j hắn đã làm vs nó. - Chào anh, NGƯỜI YÊU CŨ của tôi "nó nhấn mạnh ng yêu cũ rồi cười nhếch mép khinh bỉ" - Anh...anh muốn nói chuyện với em được ko "hắn tiến lại nắm lấy đôi tay thon dài của nó" - Anh đừng quên, gjờ 2 ta chỉ là ng xa lạ, goodbye hẹn ngày ko bao gjờ gặp lại " nó giựt tay mình ra rồi quay ng bước đj thật nhanh để ko cho hắn biết mình đã rơi nước mắt, nó ko cho phép mình yếu đuối nữa, nó ko muốn ở lại, nếu ở lại chắc chắn nó sẽ rung động mà tha thứ cho hắn mất bởi trông hắn xanh xao quá chắc hắn đã có cuộc sống ko mấy vui vẻ"(vui làm sao đc, anh ấy làm việc suốt đó cj, hình như tg hơi ác khj viết nó vô tâm lạnh nhạt với hắn quá nhỉ) Hắn như đột quỵ trước câu nói của nó. Tim hắn đau lắm rất đau là đằng khác nó như có hàng ngàn mũi kim xuyên vào vậy. Xa xa Tuyết cũng thấy cảnh này cũng ko khỏi xót xa cho anh 2 của mình, liền chạy lại đỡ hắn, nhưg ko dịch chuyển. - Anh à, anh phải biết chị ấy về rồi, nghĩa là vẫn còn yêu anh. Anh phải làm tất cả để cầu xin cj ấy tha thứ, phải luôn bảo vệ tình yêu của mình "Tuyết khuyên" Lời Tuyết như có động lực, hắn từ từ đứng dậy. - Cám ơn em, chúng ta đi về thôi , anh sẽ làm tất cả để Anna tha thứ cho anh. - Ừ. ~END CHAP23~ (Chap 24 là Tha thứ sẽ dài đấy m.n, cho mk lờj nx nha, gt lun chap 25 là hạnh phúc và ngoại truyện nha)
|
¤CHAP24.1: Tha thứ¤ Nó ngồi trên xe mà nước mắt cứ tuôn như suối. Nó thất vọng khj hắn ko níu nó lại, ko nói vs nó 1 lời xin lỗi, biết đâu nó sẽ tha thứ cho hắn. Phóng chiếc xe mui trần trắng vèo đj về nkà. - Chú...chú... Nó gọi mãi mà chú Huy ko nghe nkưg nhớ ra ổng đi du lịch với vợ mới cưới rồi còn đâu. Haiz khẽ thở dài nó lên phòng mình đánh 1 giấc đến tối. 9h tối nó thức dậy, hôm nay nó muốn đi bar giải trí. Vơ đại bộ váy đỏ thay. ~BAR GHOST~(tên khá quen đúng ko,vâng chính là địa bàn của hắn đó và việc hắn ở đây là điều đơn nhiên) Rầm Cánh cửa đổ xuống. Đập vào mắt họ là cô gái mặc váy đỏ, ngực khoét hơi sâu, phía sau để lộ tấm lưng trần cộng thêm đôi dày bốt màu đỏ cao 10phân nói chung là rất rất sexy. Ng cũ lẫn ng ms đều trầm trồ khen ngợi. Nó ko còn là cô bé tinh nghịch 16t nữa mà đã là 1 thiếu nữ đôi mươi với nét đẹp sắc sảo quyến rũ mà bất kì ng đàn ông nào nhìn vào cũng có thể "say" Bước gần đến chỗ bồi bàn gọi 1 ly rượu mạnh nhâm nhi. Hướng mắt lên sàn nhảy nó thấy những cô gái ăn mặc thiếu vải( cj cũng sexy ko kém) nhảy quanh chiếc cột. Nó thầm nghĩ: Đã xấu lại còn ra vẻ ta đây, hài thật. Bỏ lại ly rượu đang uống dở tiến lên sàn mà ko biết ly rượu của mk bị gì. Nói gì đó vs ng chỉnh nhạc, rồi nó tiến đến cạnh cái cột. Nhạc bắt đầu nổi lên, nó nhảy theo điệu nhạc, những cái uốn ng siêu dẻo, đôi tay đung đưa lúc chạm vào cột lúc ko. Nó như lôi cuốn tất cả con sói. Mắt ai cũng hình trái tim nước dãi chảy ròng ròng (oẹ, gê quá) ..................................................về hắn thì đang uống rượu cùng đám đàn em trong Vip 1 thì nghe bồi bàn(thằng nè đi vô báo nên ko pis ly rượu nó bị gì) báo: Bang chủ, có cô Anna đang ở ngoài kia uống rượu. - Chắc ko - Dạ, 100% lun ạ - Được, ta sẽ thưởng cho ngươi, làm tốt lắm. Hắn cùng tên bồi bàn bước ra ngoài.
|
¤CHAP24.2¤ Hắn bước ra cùng tên bồi bàn. Đập vào mắt hắn là cảnh nó đang nhảy nhót với bộ quần áo vô cùng hở hang. Bên dưới là những ánh mắt thèm thuồng, nó lại còn đưa tay ra phía trc mặt những tên sói như mún bảo: nắm ko, mới chết chứ. Hắn mặt đỏ bừng vì tức giận, sải từng bước chân dài chạy lên sàn kéo nó xuống. Nó cũng bất ngờ khj biết hắn ở đây(cj này bắt đầu ngu rồi đới), cố giằng tay ra nhưng ko đc liền hét lớn: - MAU BUÔNG TÔI RA TÔI ĐANG NHẢY MÀ, ANH LÀM CÁI QUÁI GÌ Ở ĐÂY VẬY HẢ "hắn vờ nkư ko nghe thấy(nhạc to nên gjọng nó ko to lắm vs lại đang tức mà) nó lại ra sức gjằng nkưg vẫn ko xi nhê, ức chế nó liền đạp 1 phát vào bụng hắn lm hắn buông nó ra" - Em muốn làm mồi cho đám sói kia hả, còn đây là địa bàn của tôi, tôi ở đây là chuyện đương nhiên rồi "hắn ns với giọng ghen tức" - Địa bàn của anh? Vậy thì tôi đi về. Mất hứng "nó nhớ lại rồi với ly rượu vừa nãy uống hết rồi vứt cộp tiền lên bàn" Đi được 1 vài bước nó thấy đầu mình ong ong, cơ thể bắt đầu nóng, bc đj loạng choạng. Ko biết từ đâu có nhóm đầu gấu tiến lại gần. Tên cầm đầu chợt kéo nó ôm vào lồng ngực mình. Nó nhíu mày, muốn đẩy hắn ra nhưng cơ thể ko nghe theo mình. - Đi thôi "tên đó nở nụ cười gjan xảo rồi kéo nó đj" - Cô ấy làm sao vậy, ko hề phản ứng lại còn thấy thích nữa chứ, cô ấy là loại ng đấy sao "hắn thấy đau quá" Tên bồi bàn thấy sắc mặt ửng hồng của nó thì lấy lm lạ. Nhìn xuống ly rượu thấy có chút gì trắng trắng ở trên mép ly liền cầm lên ngửi, quả nhiên đúng như nhữg j tên bồi bàn nghĩ là xuân dược. - Bang chủ nguy rồi, ly của cô Anna có xuân dược. Xuân dược? - Chết tiệt "hắn buông câu chửi rồi chạy nhanh ra ngoài mong họ chưa đi xa" Quả nhiên vậy nhóm đầu gấu đang đứng cách ko xa quán. Họ đang trêu ghẹo nó, nó ko thể phản ứng đc cơ thể nó nóng tột độ, nó chỉ biết khóc và đứng nhìn bọn chúng làm nhục. Hắn từ xa chạy lại, thấy nó khóc hắn thấy tim mình quặn lại. Bốp, chát.rầm Chỉ phút chốc cả nhóm đầu gấu đã bất tỉnh tại chỗ. Hắn tiến lại gần ôm nó vào lồng ngực mình - Pho.ng "nó phát ra tiếng nỉ non làm hắn thấy vui khj nó gọi tên mình" - Ừ, là anh - Nóng...nóng lắm - Chết rồi, thuốc càng ngày càng mạnh, phải làm sao bjờ, Anna ko thể chịu được qua đêm. Vậy thì... "hắn bế nó đi nhanh vào lại quán leo lên tầng 2- khách sạn, vào phòng Vip" (p/s: mk ko dám viết đâu, m.n tự tưởng tượng nhá)
|
¤CHAP24.3¤ Sáng sớm những tia sáng len lỏi, chiếu vào căn phòng. Trên giường có ng con trai đang nằm, đôi mắt màu hổ phách ngắm nhìn ng con gái trong ngực mình. Hàng lông mi dài cong vút, mái tóc hạt dẻ xoăn, môi đỏ mọng như sheery cùng làn da trắng mịn như em bé, khuôn mặt bị những tia nắng nhỏ chiếu lên trông ng con gái ấy như 1 thiên thần. Chợt đôi mắt khẽ động, mở 1 cách nặng nề ra, to dần, to dần đến khj ko căng đc nữa. - AAAAAAAA "tiếng hét oanh vàng của nó vang khắp căn phòng làm ng con trai phải bịt tai lại" - Sau 3 năm có vẻ như giọng hét của em to hơn thì phải Nó ngồi bật dậy, tấm chăn rơi xuống làm lộ nửa thân trần của nó, ôi, xương cốt nó mỏi rã rời rồi nên nó bị ngã xuống. - A, ko, ko thể nào, huhuhu " nó khóc, nước mắt làm ướt đẫm 1 khoảng gối" Hắn hoảng hốt tột độ, ko ngờ nó lại khóc. - Thôi, nín đj chuyện đã qua rồi. - Lần...hức..đầu tiên...hức..của.tôi mất..rồi..hức huhu"nó nấc lên, nặn mãi mới ra đc 1 câu rồi lại khóc tiếp" - EM IM ĐI, CHẲNG LẼ EM MUỐN MẤT ĐI LẦN ĐẦU TIÊN CHO TÊN KHỐN ĐÓ SAO "hắn quát nó làm nó im bặt, may mà phòng cách âm" - tên khốn nào cơ "nó khó hiểu" - Hừ, chuyện là như vậy nè..bla...bla "hắn kể hết mọi chuyện cho nó nghe" - Thật sao, tôi xin lỗi đã trách anh, lẽ ra phải cám ơn anh ms phải "nghe hắn kể mà nó thấy vui" - ừ - Nhưng còn chuyện này tính sao? - Yên tâm tôi sẽ chịu trách nhiệm với em. Nó ko nói j. Căn phòng yên tĩnh, 2 con ng 2 suy nghĩ. Ọc...ọc...ọc - Ủa, tiếng j kêu tkế nhỉ? "nó ngó ngang ngó dọc, tay thì bụm miệng cười haha" - Em im đi "hắn gắt" - Từ hôm qua anh chưa ăn j hả - Chưa, từ lúc gặp em tôi chưa ăn - Ngốc, tôi đi mua cho anh "nó kéo chăn quấn vào ngang ngực đưa tay với bộ váy đỏ sexy mặc lại thì"- Cái gì thế này "trên tay nó đang cầm là cái váy rách chả khác j cái gjẻ lau cả" - Thì đó "hắn tỉnh bơ" Ko buồn tranh cãi với hắn nó lại với tay(vẫn trên gjường đó) lấy cái túi nhưng ko có. - Túi xách đâu rồi? - Em vứt ở quầy bar thì phải "hắn mỉm cười" - Đưa đt của anh đây Hắn cũng với tay lấy cái áo dưới đất, rút con iphone 6 ra đưa cho nó. Nó cầm lấy. - Đây là đâu vậy "nó hỏi" - Tầng 2, bar Ghost, phòng vip 1 - ừm Bấm dãy số gì đó nó đưa đt lên sát tai - Alô, mang cho tôi tất cả thức ăn nhà hàng xy, mỗi thứ 1 ít đến tầng 2 bar ghost phòng vip 1+thêm bộ quần áo, mua thêm cái đt sịn nữa, 0k "nó ns 1 lèo rùi cúp máy" - Em gọi ai vậy "hắn tò mò" - Vệ sĩ "nó lạnh lùng rồi cầm cái đt ném thẳng vào tường" Bốp - Đt của anh mà, em làm gì vậy "hắn méo xệch mặt" - Kệ anh, tôi thích thế đấy, tí anh thanh toán tiền đi "nó giựt lấy cái chăn rồi bước vào phòng tắm"
|