Vợ Gui Ơi ! Chồng Wang Yêu Vợ
|
|
Hắn phá tan dòng suy nghĩ của nó,_à...ừ không có gì đâu anh.thôi mình ngủ đi anh_nói xong nó giả vờ nhắm mắt lại ngủ. Hắn thấy vậy cũng ôm nó vào lòng mà ngủ.hắn cảm nhận dc sự hạnh phúc khi dc ôm nó.Mọi lần ôm nó và nhìn khuông mặt như thiên thần nhỏ lúc nó nhắm mắt lại,cùng những hơi thở muồi thơm quyến rủ của nó,hắn đều kiềm chế bản thân không dc sút phạm nó.Vì chưa chắc gì nó yêu hắn mà cho hắn tất cả.Hắn sợ mình kiềm chế không dc nên giờ hắn đành buôn nó ra quay mặt lại hướng khác.Mặc dù hắn rất muốn ôm nó vào lòng mà ngủ một giấc thật ngon,nhưng hắn být nếu ôm nó như vậy nữa thì hắn không být hắn sẽ làm gì nó nữa,hắn sợ nếu có gì chắc nó lìa xa hắn,hắn cũng sợ nó bỏ hắn mà đi. Lúc này nó cảm giác không dc hắn ôm nữa,Nó thấy hục hẳn không dc hắn ôm,nó ước gì nó là thiên thần có thể đọc dc suy nghĩ của hắn là hắn muốn gì ở nó.Lúc thì ôm nó,lúc thì làm nó từ vui mừng khi dc hắn ôm bây giờ lại như bị bỏ rơi.Nó thấy hắn là 1 người thật khó hiểu nỏi.Nó không dc khi nữa,nó đã quen khi dc hắn ôm mà ngủ bây giờ hắn không ôm nó ngủ nữa nó không ngủ dc.Nó cứ trở mình hoài lúc thì quay qua bên trái lúc thì quay qua bên phải Tối cả 2 đều không ngủ dc mõi người 1 suy nghĩ riêng.Nhưng con tim họ lại đập chung 1 nhịp.Đến 3h 2 người mới ngủ dc.
|
**tại nhà Aaron*** [PaAaron]:con ngồi xuống ghế đi ba có chuyện muốn bàn với con._khuông mặt ông thể hiện sự nghiêm trọng trong lời nói. -Mõi khi như vậy là Aaron být sắp có chuyện xảy ra nên cũng ngồi xuống ghế sofa_Pa có chuyện gì vậy? [PaAaron]-ta không muốn vòng do hoài,.giờ ta vào thẳng vấn đề.Ta muốn con và HeBe lấy nhau.Các con cũng lớn hết rồi.Chúng ta cũng già rồi nên giờ chúng ta muốn các con lấy nhau sớm đặng cho ta có cháu để bòng chứ._nói xong ông nở 1 nụ cười. -Aaron thấy vậy xung sướng nhảy lên.Anh tưởng đâu việc gì quan trọng lắm ai ngờ đám cưới với HeBe làm a vui sướng tột đỉnh_trời vậy mà Pa làm con hết hồn tưởng gì ghê gốm lắm.Vậy khi nào đám cưới dc tiến hành vậy. [PaAaron]_ta quyết định rồi 1 tháng sau,nữa tháng nữa con bé HeBe nó kết thúc khóa học và cũng về đây luôn, -Aaron từ vui mừng xuống buồn bã.Không být tại sao lại kết hôn sớm vậy.Dù anh có muốn lấy Hebe nhiều lắm,nhưng lấy xong đời anh coi như là tàn luôn._Pa ơi làm gì mà sớm ghê vậy.1 năm sau nữa không dc sao?như vậy là sớm quá.Con nghĩ HeBe cũng như con chắc không đồng ý đâu. khuông mặt của PaAaron rất nghiêm túc_ta nói rồi các con tự giải quyết đi.Ta và PaMa của HeBe bàn rồi nên các con cũng đừng hồng mà tránh mãi.Các con tính sao thì tính.Đừng mong hoản đám cưới lại _nói xong ông bỏ lên phòng làm việc.
Aaron ở dưới này lấy điện thoại ra,điện cho ai đấy. Aaron:alo. <vì vậy anh yêu> Aaron:em có nghe tin 1 tháng nữa chúng ta sẽ đám cưới không hả? <ừ em nghe rồi.nữa tháng nữa em cũng sẽ bay về nước> Aaron:vậy em có muốn hết hôn sớm vậy không? <em být là anh và em cũng không muốn như vậy?nhưng bây giờ thì khó mà có cãi lại lắm.Người lớn mà quyết định rồi chúng ta cũng phải nghe theo thôi.> Aaron:vậy em cũng nhanh về đây đặng chuẩn bị chứ.Mà em đang làm gì đó. <e vừa mới ra chơi.Giờ cũng chuẩn bị vào giờ nữa rồi> Aaron:vậy thôi nhen em.em học ngoan nhen. <pye a yêu nhen.>_nói xong cô ấy hôn 1 cái *chút* vào điện thoại. Aaronye e._Aaron cũng làm như thế. ***1 tuần sau*** tại trường Gui rất vui khi ngày nào cũng dc gặp Wang nhìn thấy anh ấy cười.Nó vui vẻ bước vào trường.Aaron đứng từ xa kiêu tên.
Gui Gui Gui đợi anh với.
Nó không být tiếng gọi đó phát ra từ đâu nó nhìn về phía trước không thấy ai quen,quay qua bên trái và bên phải cũng vậy.Nó quay lại phía sau thì thấy Aaron chạy lại phía nó.Khi Aaron đứng bên cạnh nó.Nó vui vẻ hỏi anh ấy. -Anh này làm gì mà kiêu tên người ta ghê vậy trời. Aaron nhéo má nó 1 cái nhẹ_này nhóc anh kiêu vậy mà ghê hả?tiếng nói của người ta ngọt ngào vậy mà hô ghê.Nhiều cô muốn nghe lắm mà không dc đấy à nhen. -Nó giả vờ ối_'ọe ọe''.Ghê quá đi anh ơi.chảnh vừa vừa thôi nhen.Trèo cao té đau à nhen. Aaron nhìn nó mà cười_thôi giỡn nhiêu đó đủ rồi,tí ra chơi ra sân sau trường anh có việc muốn nói với em,giờ cũng chuẩn bị vào học rồi.Chắc không kiệp nói đâu. -Nó là người tò mò mà khi nghe tí nữa thì nó đâu có chịu,nó nắm lấy áo của anh ta mà nói_anh này nói nhanh lên đi làm gì mà tí nói.Giờ nói cũng dc mà. thôi đi cô giờ vào giờ rồi tí ra chơi đi._Aaron vừa dứt lời thì tiếng chuông reo lên reng...reng...reng...reng...reng... cả 2 cùng đi vào lớp học.mõi người 1 hướng.
đọc phần dưới nhen phần trên sai rồi.mong các bạn thông cảm Nó cùng Aaron ngồi trên ghế đá.Không khí ở đây im lặng.Nó nhìn xung quanh không có 1 bóng người. Aaron kể lại mọi chuyện về việc đám cưới anh ấy với HeBe cho nó nghe.Nó vui mừng vì cuối cùng 2 người họ cũng tìm dc hạnh phúc của mình.Nhìn vẽ mặt sung sướng của Aaron mà nó cũng vui lây.Nó đột nhiên buồn lại.Nó suy nghĩ không být khi nào mình sẽ tìm dc hạnh phúc riêng của mình.Bây giờ mình cũng hạnh phúc lắm nhưng mình yêu đơn phương đâu dc gọi là hạnh phúc. Thấy vẽ mặt hơi buồn của Nó Aaron lên tiếng hỏi nó,nói mà còn ghẹo nó nữa, _Này nhóc con làm gì mà buồn vậy?Nghe anh chị kết hôn không vui hay sao mà buồn vậy cưng? Nó dc Aaron tách ra vòng suy nghĩ nó ngơ ngác trả lời. _À đâu có đâu anh,em mừng cho hai người còn không hết nữa mà. _Nè em anh còn có tin này muốn nói với em nè. _Anh nói đại đi làm gì mà ấp úng mãi. _Thì gần 2 tuần nữa chị HeBe của em sẽ về. Nghe dc anh ấy nói vậy nó vui mừng nhảy lên người mà ôm lấy cổ của Aaron.Nó cười sung sướng vì lâu lắm rồi nó chưa gặp dc chị ấy.Cảnh tượng này đã có 1 người chứng kiến Khuông mặt người đó từ từ biến dạng tối sầm lại.Hắn đau lòng và cãm giác ghen bùng nổ trong người.Hắn cười khin bỉ 1 cái và quay đầu bước đi. Nó thấy mình hơi quá nên nhảy xuống người Aaron _Em xin lỗi nhen anh,. Aaron vừa nói vừa kí vào đầu_Con nhỏ này làm gì mà ngại vậy,có gì đâu mình là anh em mà đúng không. _đúng rồi. _mà em này anh còn có chuyện này nhờ em giúp,tí nữa mình cùng nhau đi đặc tiệc dc không.Anh nghĩ với con mắt thẳm mĩ của 1 nhà thiết kế tương lai như em sẽ giúp cho anh đặc dc 1 buổi tiêc vừa ý nhỉ. _thôi anh đề cao em quá rồi. _Không bàn cãi nữa tí ra về mình cùng đi. _OK. *vào lớp học* Nó ngồi trong lớp chợt nhớ lại chiều nay anh Wang chờ mình về không být sao bây giờ.Nhưng mà mình hẹn anh Aaron đi đặc tiệc rồi chuyện này quan trọng hơn,chắc anh Wang cũng hiểu cho mình.Nó lấy điện thoại ra nhấn tin. tít ...tít...tít....tít...tít... [Anh hôm nay đừng chờ em về em có hẹn với bạn rồi.Anh về trước đi nhé đừng dợi em.pye anh.] hắn mở tin nhấn lên xem.Xem xong hắn bước ra ngoài không học nữa.hắn suy nghĩ chắc con nhỏ đó nó đi với thằng đó chứ gì.Vậy mà mình tưởng đâu nó hiền lành lắm ai ngờ cũng như bao con nhỏ khác thôi.Mình đã nhìn lằm con nhỏ đó rồi.Hắn cũng không thèm nhấn tin lại cho nó. Nó ngồi chờ tin nhấn của hắn.Cứ 5 phút nó lấy điện ra xem hắn có nhấn tin lại không.Nó thở dài 1 cái ''chắc anh ấy không nhấn tin lại đâu'' Hôm nay hắn phải thay mặt cha của hắn mà đi kí 1 hộp đồng tại khách sạn New.
Nó cùng Aaron ngồi trên ghế đá.Không khí ở đây im lặng.Nó nhìn xung quanh không có 1 bóng người. Aaron kể lại mọi chuyện về việc đám cưới anh ấy với HeBe cho nó nghe.Nó vui mừng vì cuối cùng 2 người họ cũng tìm dc hạnh phúc của mình.Nhìn vẽ mặt sung sướng của Aaron mà nó cũng vui lây.Nó đột nhiên buồn lại.Nó suy nghĩ không být khi nào mình sẽ tìm dc hạnh phúc riêng của mình.Bây giờ mình cũng hạnh phúc lắm nhưng mình yêu đơn phương đâu dc gọi là hạnh phúc. Thấy vẽ mặt hơi buồn của Nó Aaron lên tiếng hỏi nó,nói mà còn ghẹo nó nữa, _Này nhóc con làm gì mà buồn vậy?Nghe anh chị kết hôn không vui hay sao mà buồn vậy cưng? Nó dc Aaron tách ra vòng suy nghĩ nó ngơ ngác trả lời. _À đâu có đâu anh,em mừng cho hai người còn không hết nữa mà. _Nè em anh còn có tin này muốn nói với em nè. _Anh nói đại đi làm gì mà ấp úng mãi. _Thì gần 2 tuần nữa chị HeBe của em sẽ về. Nghe dc anh ấy nói vậy nó vui mừng nhảy lên người mà ôm lấy cổ của Aaron.Nó cười sung sướng vì lâu lắm rồi nó chưa gặp dc chị ấy.Cảnh tượng này đã có 1 người chứng kiến Khuông mặt người đó từ từ biến dạng tối sầm lại.Hắn đau lòng và cãm giác ghen bùng nổ trong người.Hắn cười khin bỉ 1 cái và quay đầu bước đi. Nó thấy mình hơi quá nên nhảy xuống người Aaron _Em xin lỗi nhen anh,. Aaron vừa nói vừa kí vào đầu_Con nhỏ này làm gì mà ngại vậy,có gì đâu mình là anh em mà đúng không. _đúng rồi. _mà em này anh còn có chuyện này nhờ em giúp,tí nữa mình cùng nhau đi đặc tiệc dc không.Anh nghĩ với con mắt thẳm mĩ của 1 nhà thiết kế tương lai như em sẽ giúp cho anh đặc dc 1 buổi tiêc vừa ý nhỉ. _thôi anh đề cao em quá rồi. _Không bàn cãi nữa tí ra về mình cùng đi. _OK. *vào lớp học* Nó ngồi trong lớp chợt nhớ lại chiều nay anh Wang chờ mình về không být sao bây giờ.Nhưng mà mình hẹn anh Aaron đi đặc tiệc rồi chuyện này quan trọng hơn,chắc anh Wang cũng hiểu cho mình.Nó lấy điện thoại ra nhấn tin. tít ...tít...tít....tít...tít... [Anh hôm nay đừng chờ em về em có hẹn với bạn rồi.Anh về trước đi nhé đừng dợi em.pye anh.] hắn mở tin nhấn lên xem.Xem xong hắn bước ra ngoài không học nữa.hắn suy nghĩ chắc con nhỏ đó nó đi với thằng đó chứ gì.Vậy mà mình tưởng đâu nó hiền lành lắm ai ngờ cũng như bao con nhỏ khác thôi.Mình đã nhìn lằm con nhỏ đó rồi.Hắn cũng không thèm nhấn tin lại cho nó. Nó ngồi chờ tin nhấn của hắn.Cứ 5 phút nó lấy điện ra xem hắn có nhấn tin lại không.Nó thở dài 1 cái ''chắc anh ấy không nhấn tin lại đâu'' Hôm nay hắn phải thay mặt cha của hắn mà đi kí 1 hộp đồng tại khách sạn New. Nó cùng Aaron bước vào khách sạn New (t/g trời trùng hộp quá đi.khách sạn này lớn nhất nước cũng kinh doanh nhà hàng nữa) Sau khi nó cùng Aaron bước vào thì 10 phút sau hắn cũng đến. Hắn cùng giám đốc bên khách sạn New bàn bạc với nhau.Phần nó thì cũng xong nên bước ra ngoài.Nó cùng Aaron nắm tay đi với nhau vui vẻ.Nhưng nó đâu ngờ lại có người nhìn thấy nó.
|
Nó cùng Aaron bước ra đến quầy tiếp tân.Hắn đang kí hộp đồng với bên đối tác.Hắn nhìn qua bên phải trong mắt hắn không ai khác chính là cô vợ của hắn cùng thằng đàn ông khác tay trong tay ,tươi cười bước ra từ trong khách sạn.Hắn tức tối và máu ghen trong người hắn sôi lên.Hắn muốn lại đấm 1 phát vào mặt thằng đó và cho nó 1 cái tát.Nhưng hắn không thể để mất mặt tại đây được.Hắn đành im lặng,im lặng trong bắt lực.Người mà hắn yêu trân trọng bao lâu nay không dám đụng vào người dù hắn rất muốn.Nhưng hắn không thể tưởng tượng dc rằng nó lại như vậy.
Hắn đi đến quán bar uống hết chay rượu này đến chay khác.Hắn suy nghĩ rất nhiều về nó.Hắn kinh tỏm người đàn bà đó,hận,ghét,thương và yêu,trong con người của hắn loạn lên đủ thứ hương vị của tình yêu.
Nó ở nhà chờ hắn về,chờ mãi cho đến nữa đêm.Nó lo lắng không být hắn có bị xảy ra chuyện gì không.Nó chợt nhắm mắt lại dc 1 chút thì ''Cạch''.tiếng mở cửa.Nó mở mắt ra.Có 1 bóng người bước vào không ai khác chính là hắn.hắn bước đi dc vài bước thì.''bịch''.Nó không být hắn bị làm sao,vội chạy lại đỡ hắn đứng lên ,nhưng hắn lại hất tay của nó ra,cãm giác hụt hẩn tỏ ra trong người nó.Nó vẫn đở hắn đứng lên.Nhưng lại bị hắn đẩy nó ra ,không mai nó bị đập đầu vào tường,máu chày thành đường dài trên má bên phải của nó.Nó nghe có gì nó ướt trên má mình nó lấy tay để lên má rồi nó xem ''thì ra là máu''Nhưng nó không cãm thấy đau vì bị thương.Nó vẫn muốn đứng lên dìu hắn lên giường.Nhưng khi nó quay lại thì thấy hắn đã nằm trên giường rồi.Nó đi ra ngoài lấy băng băng vết thương lại.
Hắn thấy nó té vậy cũng muốn dìu nó đứng lên,nhưng lòng ghen của hắn vẫn không cho phép hắn làm thế.hắn muốn chạy lại ôm nó vào lòng và nói ra tất cả tại sao nó lại làm như vậy,nhưng hắn sai quá ngủ luôn lúc nào không hay. (tại t/g bận nên có nhiêu post nhiêu thông cãm nhen.mình sẽ post tiếp vào h.nay nữa)
Nó nằm xuống kế bên hắn,không khí im lặng mọi vật điều như chìm vào trong giấc ngủ.Nó mệt và cũng ngủ luôn
Buổi sáng, hắn tỉnh lại quay qua bên phải thấy nó nằm kế bên.Nó đang ngủ 1 giấc say,nếu ngày bình thường nhìn vào khuông mặt của nó như 1 vị thiên thần,nhưng bây giờ đối với hắn nó là 1 con quỷ,con quỷ làm tổn thương trái tim hắn.Hắn định đi vào nhà vệ sinh nhưng hắn nhìn kỉ lại khuông mặt nó,vì có 1 miếng gì đó trắng trắng loài ra trên cái mái tóc của nó.Hắn tưởng là trên trán nó bị dính gì nên nhẹ nhàn lấy tay lấy cái gì đó xuống hộ cho nó.Nhưng hắn phát hiện ra là băng gạt miếng băng đã thắm máu đỏ.hắn đau lòng chợt như mình đang bị thương chứ không phải là nó.Hắn chạy xuống dưới lấy băng gạt mới thay cho miếng cũ xong.Hắn nghĩ lại cảnh tối hôm qua''trời không lẽ mình làm con nhỏ đó bị thương hả trời''.Nhưng nó bị vậy kệ nó giờ đối với mình nó không là gì hết.Bây giờ lý trí đã lắn chiếm trái tim của hắn,không cho phép hắn quan tâm nó.
2 ngày trôi quá,hắn cứ đi đến nữa đêm mới về.Ngày nào cũng uống rượu say mèm,không 1 chút nào quan tâm đến nó như mọi khi,khoảng cách của nó và hắn ngày càng xa vời.Nó muốn hỏi hắn tại sao lại đối xử với nó như vậy.Nhưng nó không có cang đãm nói chuyện với 1 người lạnh nhạt như hắn không 1 chúc nào là tình cãm.Dù nó có nói gì với hắn thì hắn cũng không thèm trả lời 1 câu.
Từ ngày ấy hắn không muốn nói chuyện và nhìn thấy khuông mặt của nó.Hắn muồn tìm đến rượu bây giờ đối với hắn rượu có thề làm cho hắn quên đi tất cả,quên đi những nổi buồn và điều hắn muốn quên nhất là nó,nhưng lại không thể dc.
ngày thứ 3 Nó đến trường mà không có 1 chúc tâm trạng nào đễ tiếp thu các bài giảng của thầy.Nó cứ nằm dài trên bàn.Yatou thấy nó mấy ngày hôm nay kì lạ,không být xảy ra chuyện gì.Nên lên tiếng định an ủi nó _ơi! mấy hôm nay bà làm sao vậy ???như người mất hồn vậy đó. Nó như chợt tỉnh lại sau lời nói của con nhỏ bạn thân_không có gì đâu_nó không muốn bạn nó vì nó mà lo lắng nên im lặng là vàng. Yatou nghĩ nó có việc gì khó nói nên cũng không hỏi tiếp.Nó quá hiểu con bạn nó nếu con bạn nó muốn nói thì sẽ nói,bằng không cại hộng con bạn nó thì con bạn nó cũng sẽ không nói. _vậy thôi học đi!!
trong giờ học mà có 2 người cúp học
hắn đang ngồi đơ ,người kế bên hắn không ai khác là LyLy.Hắn cứ im lặng mãi.Ly ngồi quan sát hắn.Nó thấy trên cổ của hắn có đeo sợ dây chuyền. _anh này!anh mới mua sợi dây chuyền đó à. hắn không nói gì mà lạnh lùng gật đầu. _hì a tặng em được không? Hắn vẫn không nói gì mà lắt đầu. -Nó làm vẽ mặt cún con mà xin hắn_cho em đi mà.em thích nó lắm,đi mà anh. Hắn mật kệ nó ngồi năng nỉ .Hắn cãm thấy phiền phức vì con nhỏ này.Hắn không nói gì mà đứng lên bước đi,đễ lại con nhỏ đó ngồi 1 mình mà tức điên người.Hắn vừa đi 1 tí thì dừng lại tháo sợ dây chuyện ra xem mà nghĩ''mình làm gì đeo mấy thứ này chi bỏ cho rồi''.Hắn định ném nó đi,nhưng không đành lòng và bỏ lại vào túi quần.
Nó thì mệt quá nên xin thầy nghĩ 1 chúc .Nó chỉ muốn im lặng và nghỉ ngơi,chỉ có sân sau trường là có bầu không khí im lặng.Nó vừa bước ra sân sau thì thấy Ly ngồi đó,định bước đi lại nơi khác thì. ''cô đứng lại đó cho tôi''
|
'' ĐỨNG LẠI ĐÓ''._một tiếng hét lớn vang trong tay nó. Nhưng không làm cho nó đứng lại.Nó nghĩ''cô ta là ai chứ mà ra lệnh cho mình phải đứng lại theo lệnh của cô ta ,mình đâu phải là một con rối đâu mà nghe lời cô ta,cứ nghĩ đến mấy hôm trước gặp cô ta ở quán bar khinh bỉ rồi.Mình tưởng đâu cô ta có tình cảm với chồng mình thiệt ai ngờ như vậy ....''
*Hồi Ức* Nó cùng Yatou ngồi uống ly rượu nhẹ thì đập vào mắt nó.Ly đang ôm eo 1 thằng đàng ông còn hôn nữa chứ.Nó tưởng đâu thằng đó là chồng nó máu ghen trong người nó sôi lên 180 độ.Nhưng nó không dám làm vậy, vì nó đâu có tư cách gì mà làm vậy,dù là vợ chồng hộp pháp trên giấy kết hôn,nhưng thật chất thì nó và hắn đã giao ước rằng 2 năm rồi sẽ kết thúc,nhớ đến đây nó lại buồn,buồn 1 ngày đó nó sẽ không còn nhìn thấy hắn và nụ cười của hắn nữa,chợt thằng đó quay đầu lại thì ra không phải chồng nó.Tự nhiên nó cảm thấy rất mừng và vui,nó hiểu lằm cũng đúng vì cái dáng và tóc người đó giống hệt chồng nó.Nhưng có khuông mặt là sấu hơn...hihi...nó tính nói chuyện này cho chồng nó nghe nhưng không dám sợ chồng nó nói nó bịa chuyện. *Hiện Tại*
Nó cứ thế mà bước đi mật cho con nhỏ đó có kiêu đến đâu.Con nhỏ đó tức quá không biết làm gì''con này dám ko nghe lời nói của mình,gan nó củng to quá chứ''nhìn bên kia có khúc cây cô ta liền ném vào chân nó 1 cái''bịch''.Nó đau quá liền ngã xuống. Nó đau mà không nói lời nào cứ im lặng mà ngồi xem cái chân có chảy máu không,.Nó không biết từ lúc nào cô ta đã đứng trước mặt nó rồi. - Cô nâng khuông mặt của nó lên mà nói_mầy không nghe bà kiêu mầy à. Nó vẫn không trả lời làm cho cô ta càng tức thêm_mầy có bi câm hay điếc không mà không nghe tao nói à,đồ không biết liên sĩ. -Nó giờ chịu đựng hết nổi_Cô nói ai không biết liên sĩ,cô xem lại mình đi,đi dực chồng của người khác mà nói người ta không biết liên sĩ hả.Cô mới là đồ không biết liên sĩ đó.haha_nói xong nó còn cười chọc tức cô ta nữa. Cô ta tức quá nói không nên lời_mầy...mầy.._lấy lại bình tỉnh_mầy mới là kẽ thứ 3 xen vào tình cảm của tao.Nếu không có mầy tao và anh ấy đã kết hôn rồi. -Nó cười khinh bỉ_Cô dám chắc không.Tôi sợ rằng không có tôi người anh ấy lấy cũng chưa chắc gì là cô.Mà anh ấy cũng chưa chắc gì yêu cô_nói xong câu cuối nó cảm thấy hơi bị hố . Cô ta tức quá liền hâm dọ nó chứ_mầy tinh tao cho mầy ăn tát không hả? -Nó cứ bình tỉnh mà nói ngước mặt lên nữa chứ_Tôi không tinh đễ xem cô dám làm gì tôi nào. Cô ta vơ tay lên tính tát nó 1 bạt tay ai ngờ sau lưng có người nắm lấy tay cô ta.Quay lại thấy Wang đã nắm bàn tay mình.Cô ta hoản hồn sợ ánh mắt đen mà đầy tức giận của hắn dành cho cô ta,khuông mặt cô ta tái xanh không còn 1 giọt máu. Hắn nhìn thấy chân của nó bị chảy máu mà còn cái đầu thì cũng chưa hết liền chột dạ đau lòng.Bây giờ lại còn chuẫn bị bị ăn tát nữa,hắn không cam tâm khi nhìn thấy nó sẽ xảy ra chuyện gì nữa.Nếu xảy ra chuyện gì với nó nữa chắc hắn đau lòng mà chết quá -Hắn nhìn nó mà nói giọng vẫn còn lạnh lùng ,vì hắn vẫn còn giận chuyện hôm trước_Cô đi chổ khác cho tôi đi_hắn nói nhưng mà vẫn nắm chặc cái tay Ly làm cho tay cô ta đỏ lên.
Nó uất ức mà bước đi.Nó nghĩ hắn là đồ máu lạnh thấy chân nó chảy máu như vậy mà không thèm lại hỏi thăm 1 tiếng.Nó đành bước đi trong đau buồn.Vì nó biết dù làm thế nào nó cũng sẽ không có tình cảm của hắn.Lúc nào trong mắt hắn cũng có LyLy hết .Mấy ngày nay sự lạnh nhạt của hắn đã cho nó být là hắn không bao giờ có tình cảm với nó.
Nó đã đi khuất thì con nhỏ hét toán lên. -Anh bỏ tay em ra koi đau muốn chết huhu_Nó giả bộ dùng nước mắt cá sấu để làm nũng với hắn. -Hắn vẫn bỏ tay nó ra nhưng nét mắt không thay đổi lữa giận vẫn còn trong người hắn,cảnh con nhỏ này làm nũng với hắn như vậy đã quen rồi.Nhưng bây giờ hắn cảm thấy mất ối vì nhỏ đó.Hắn bỏ tay nó ra mà nói_Cô mới làm gì đó. -Nó vẫn cứ giả vờ mà dùng nước mắt cá sấu nói chuyện với hắn_Em có làm gì cô ấy đâu,tại cô ta gọi em ra đầy mà,còn quy hiếp em nữa chứ. -Vậy cô ấy quy hiệp gì vậy._Hắn nói vậy nhưng trong lòng vẫn khinh bỉ nó. -Nó khóc nức nở_Cô ấy gọi em ra đây rồi nói.Nếu còn bên anh nữa sẽ không đễ yên cho em,đòi kêu người đánh em nữa chứ.huhu -Hắn cười đểu_vậy sao??? Nó giả vờ gật đầu.Nó tưởng là hắn sẽ tinh lời nó nói ai ngờ. -Dùng ánh mắt lửa hận mà nói với nó_chuyện lần trước cô tát cô ấy tôi còn chưa tính sổ với cô.Hôm nay cô còn giả vờ mà diễn cảnh này với tôi nữa à.Tôi quá hiểu cô mà Ly. -Nó nắm lấy tay hắn mà nói_không phải như anh nói đâu. -Hắn tức vì con nhỏ này không biết hối lỗi_Cô còn bịa chuyện nữa à.Tôi đã chứng kiến hết rồi._Hắn nói xong cho nhỏ đó 1 cái tát đau điến người -Nó ôm má mà khóc to lên.Má nó đỏ hết lên vì hắn dùng sức quá mạnh mà. -Lần này tôi tha cho cô đấy.Tôi cũng không muốn gặp mặt cô lần nữa đâu.Nếu còn cho tôi thấy mặt của cô thì đừng có trách._Hắn nói xong mà bước đi không thèm quay đầu lại. Con nhỏ ở đây tức ói máu không dám làm gì dc.Nên đành ôm hận mà đi,kể từ ngày đó nó cũng không học ở trường nữa đi nước ngoài luôn.
Ngày hôm sau Hôm nay dc nghĩ học nó không biết làm gì lấy điện thoại ra -Alo Yatou à, <Tôi nghe đây> -Chiều bà rảnh không hả? <Tôi rảnh có chuyện gì không bà?> -Ưh.Vậy chiều đi uống cafe với tôi nhen. <Ok> -Vậy chiều gặp. <Pye> Nó cúp máy mà vẫn thở dài gì buồn quá mà,Mấy ngày nay hắn cứ đi từ sáng đến khuya mới về .Hỏi quản gia thì ông ấy cũng không biết hắn đi đâu. *Quán cafe* Nó cùng Yatou kêu nước dâu, -Yatou thấy vẽ mặt buồn của nó mà quan tâm hỏi_Sau mấy hôm nay buồn gì vậy bà? Nó không nói gì lất đầu mà thở dài_hừ, -Yatou nhìn nó thở dài mà nói_vậy mà không có chuyện gì hả?phải bà buồn vì hắn không? -Nó buồn bã mà nói_Mấy hôm nay anh ấy làm sao đó?không thèm nói chuyện với tôi.Ngày nào cũng đi đến sáng mới về-Nói đ́ến đây nó không nói nữa mà nhín vào cái bàn khuất phiá trước,thì ra chồng nó đang ngồi nói chuyện vui vẻ với 1 người đẹp.Nó thấy ghen tị với cô ta,ánh mắt hắn còn thân mặt với nhỏ đó,còn nắm tay nhau nữa chứ.Nó cảm thấy buồn vì giờ nó đã biết vì sao hắn lại lạnh nhạt với nó như vậy.Nó nghĩ thằm''chắc vì cô ấy mà chồng mình lạnh nhạt với mình'',lòng nó chợt thất lại. -Yatou thấy nó đờ người ra_Bà sao vậy ,sao mà nhìn về phía kia vậy có gì hay à,đễ tôi xem koi.-Nói xong Yatou tính quay đầu lại thì bị Gui nắm tay kéo mà bước đi. _Bà làm gì không uống nước mà đi đâu vội vậy. _Không có gì đâu thôi mình đi chỗ khác đi_Nó muốn lãng tránh hình ảnh của 2 người kia đang thân mật với nhau.
|
Nó buồn bã đi ra ngoài kéo theo con bạn đang ngơ ngác không biết trời trân mây gió gì hết. Hắn thì đã nhận ra sự xuất hiện của nó từ lúc nó mới bước vào.Nên hắn càng thân mặt hơn với con nhỏ đối diện mặt dù không có 1 chúc hứng thú nào với con nhỏ ỗng ẹo này.Hắn muốn biết nó sẽ biểu hiện thế nào,sự biểu hiện của nó quá mức tưởng tượng của hắn.Hắn muốn nó phải trả giá những gì mà nó đã đối xử với hắn.Nhưng bây giờ hắn cũng cảm thấy hối hận về việc làm của mình,thấy khuông mặt buồn mà con mắt không có hồn của nó làm cho lòng của hắn cũng thắt lại.
Nó cứ bước đi trong mơ hồ.Yatou giờ còn khó hiểu hơn nữa. -Làm gì mà buồn nữa hả?mới nảy còn tươi mà giờ héo rồi ? Hình bóng của 2 người đó vẫn mê mang trong đầu nó_không gì đâu thôi mình đi shop đi nhen. _Ừ vậy đi thôi nào.. Nó cùng Yatou đi dc nữa ngày chợt Yatou có điện thoại nên Yatou đi về trước.Nó không biết làm nữa đi 1 mình thì buồn thêm.Nên nó quyết định đi về.
Về đến nhà nó thấy giày của hắn ở nhà nên chạy vào nhà nhanh.Nó muốn hỏi hắn tại sao hắn lại đi với nhỏ đó vừa bước vào nhà.Quản gia thấy nó thì khuôn mặt tái xanh lại. _Quản Gia anh ấy về rồi à? Ông Quản Gia lo sợ mà nói_dạ...dạ.. _Sao mà cháu thấy hôm nay bác lạ giữ vậy?-Nó thấy vẽ mặt lạ lùng của ông quản gia mà hỏi ổng. Ông không biết trả lời như thế nào với nó_không...không..có gì đâu cô chủ. -Nó vẫn nghi ngờ nhưng không hỏi thêm về vấn đề đó nữa_Vậy anh ấy ở trên phòng phải không? -Dạ...đúng rồi..cô chủ._mặt ông tái xanh như lá chuối vì lo lắng. -Thôi vậy cháu lên trên đó đây ,bác đi làm việc của mình đi._Nói xong nó định bước đi nhưng bị ông quản gia cãng lại. -Cô chủ ơi đừng lên đó._mặt ông tỏ vẽ hốt hoãng. _Bác nay lạ thiệt.Nhưng cháu có việc nói với anh ấy cháu đi đây.. Nói xong nó đi lên phòng luôn không đễ ý đến sự ngân cãng của ông._Nó mặt kệ ông quản gia mà bước đi Nó bước lên phòng mà không thấy hắn đâu tìm mãi mà vẫn không có.Nó quay xuống dưới mà hỏi lại ông quản gia cho kĩ _Sao bác nói anh ấy về mà sao cháu tìm mãi mà không thấy???? -Dạ cô chủ chắc đâu trên lầu thôi. Nghe ông ấy nói xong nó quay lên lầu lại,không cần nghe thêm gì nữa.Giờ nó muốn hỏi rõ mọi chuyện như thế nào. Ông quản gia cùng mấy người làm ở đây suy nghĩ''không biết hôm nay chắc có 1 chuyện lôi đình rồi''nghĩ xong mấy người đó thở dài''hừ'',rồi ai nấy làm việc của mình.
Nó tìm hết phòng này đến phòng khác mà vẫn không thấy hắn đâu.Nó bước đến phòng cuối cùng thì''Cạch''tiếng mở cửa của nó. Sau tiếng mở cửa là 1 cái''Bịch''.Những túi đồ nó mua nguyên ngày hôm nay rơi xuống gạch. Nó không tin vào mắt mình nữa,nó tưởng đâu chắc mắt nó bị cận rồi hay có vấn đề gì.Nó đứng ngơ ngác không một chúc nào phản ứng.Nó còn tưởng đây là 1 ác mộng.Nó mông đây không phải là sự thật.Nó lấy tay nhéo lên tay bên kia của mình.Nó không cảm thấy đau vì cái vết đỏ trên tay nó.Mà nó lại đau vì đây là sự thật rồi.Tim của nó như ngàn mũi kim đâm vào con tim đang rỉ máu từng giọt chảy vào trong cơ thể.Nó đứng đó đơ người
Hắn đang nằm ở dưới và con nhỏ kia nằm ở trên hai người đang trao nhau những nụ hôn nòng cháy.Hai người ngưng ngay những việc đó vì phát hiện có người thứ 3 đang xuất hiện.Con nhỏ không biết nó là ai nên nhỏ lên tiếng.
-Anh con nhỏ đó là ai vậy?tại sao nó lại ở đây vậy?_Nhỏ nói ngọt như kẹo vậy Hắn không trả lời câu hỏi của nhỏ mà.Hắn đang nhìn phản ứng của nó.Hắn rất mông là nó sẽ có phản ứng như hỏi hắn rằng''Anh đang làm gì vậy...hoặc đại loại là những câu hỏi về hành động của hắn bây giờ''.Nhưng sự ngơ ngác của nó đã làm cho hắn tin rằng nó không có 1 chúc tình cảm nào với hắn. -Nhỏ đó lại nói tiếp_Anh em nghĩ đây.Tự nhiên có người lạ em không thít tí nào?.Nói xong nhỏ đứng lên bị hắn nắm tay lại. Hắn nhìn nó mà nói mà quát lớn_CÔ ĐI RA NGỒI CHO TÔI NHANH LÊN.
Nó bước đi thật nhanh nó muốn chạy thoát những hình ảnh đó.Nhưng nó không thể nào bước đi những bước chân của nó thật nặng nề.Nó cố lết thân mình đi xuống lầu.Nó xuống lầu mồ hôi ướt đầy sau cái lưng và trên trán.Nó shock không thể tin dc.Ở nhà mà hắn còn làm như vậy.Nó không thể nào chịu nổi.Nó muốn thoát ra khỏi thế giớ này.Nó ngồi xuống ghế.
Nó nói không nên lời_Dì ..lấy cho ..con 1 ly ..nước đi ạ... Cô giúp việc thấy khuông mặt tái xanh của nó là biết có chuyện xãy ra trên lầu rồi.Mọi người ai cũng dự đón trước sự việc này rồi.Cô giúp việc đem cho nó 1 Ly nước.Nó 1 hơi hết Ly nước. Thấy cô chủ như vậy mọi người ai cũng thương tâm.Nhưng không dám xen vào sợ bị cậu chủ đuổi việc sau.Mọi người nghĩ''Tội nghiệp cho cô chủ thiệt.Cậu chủ đúng là quá đáng''.mọi người chỉ biết thở dài mà thôi.
_Cô có thể cho cháu 1 Ly nước nữa hôk ạ._ Cô giúp việc cũng lấy cho nó thêm 1 Ly cứ thế nó uống hết 5 Ly luôn.Nó định uống nữa nên bị cô giúp việc ngân lại hôk cho uống tiếp _Thôi cô chủ uống nhiều quá cũng không tốt đâu ạ. _Vậy bác đi làm việc của mình đi.Cháu ngồi đây tí_Nói xong nó ngồi mà cuối đầu xuống bàn.Những giọt nước mắt rơi không ngừng.Nó ước gì''Nếu nước mắt rơi có thể làm cho nó quên đi mọi chuyện hoặc xóa đi tất cả những gì đã xãy ra.''Nó khóc mãi đến nổi con mắt sưng to lên mà nó vẫn không ngừng khóc.
|