Vợ Gui Ơi ! Chồng Wang Yêu Vợ
|
|
Wang và Gui cùng thằng bé.Cả ba người ôm nhau thật chặt họ như không muốn rời xa nhau.3 người điều rơi lệ trong hạnh phúc ai cũng cảm thấy một niềm vui đang sôi lên trong lòng mình.Niền vui gặp lại người thân mình yêu thương nhất.Anh nhẹ nhàng hôn lên môi cô một cách say mê.Xong anh lại hôn lên má của thằng bé nhỏ.Nó cũng hôn lại anh một cái chụt vào má anh
Hai người mặt áo đen và áo trắng thấy thời gian lâu như vậy mà anh không có động tỉnh muốn rời đi.Họ liền nôn nóng sợ diêm vương trách tội lên tiếng hối dục anh._Anh kia nhanh đi kẻo trể đấy.
_Wang buông hai mẹ con gui ra.Anh lưu luyến không muốn rời xa mẹ con họ.Nhưng ý trời đã định anh phải rời xa họ.Anh bước đi về phía hai người kia.Tay Gui thì cố gắng nắm chặt tay Wang nhưng tay anh ngày càng càng xa cô.Anh buông tay cô ra như buông xuôi tất cả.Anh phải xa cô dòng lợi đau khổ chảy dài hai bên má anh.
_Ku Kin khóc và hét lớn lên.Thằng bé nghẹn ngào nói_Papa đẹp trai không được bỏ pé Kin.Pé Kin nhất định sẽ ngoan papa đẹp trai đừng xa bé Kin mà._Thằng bé khóc to hơn nữa khi nhìn thấy anh chuẩn bi đi xa nó hơn
_Papa xin lỗi Ku Kin papa phải đi rồi.Ku Kin nhớ ở lại chăm sóc mẹ nha.Nhất định phải làm một người đàn ông tốt.Không được giống papa nha con._Anh đau khổ quay lại đi theo hai người kia.
_Gui đứng đó hét to lên_Wang anh không được đi.Em không cho phép anh đi.Anh đã bỏ hai mẹ con em gần 4 năm nay rồi.Bây giờ anh còn muốn bỏ hai mẹ con em nữa sau._Gui chạy lại nắm lấy tay Wang nếu anh lại.Nhưng hai người
_Nhưng chúng tôi phải đưa cậu ấy đi rồi_Hai người mặt áo đen và áo trắng lên tiếng.
_Gui quỳ xuống cầu xin họ._Hãy cho anh ấy ở lại đi.Mẹ con con cần anh ấy xin hay vị hãy cho anh ấy ở lại đi,_Gui vừa khóc vừa gật đầu cầu xin họ
_Wang thấy vậy cũng quỳ xuống theo_Xin hay vị hãy tha tôi ra đi.Tôi phải về nhà sống với vợ con mình.
Lời câu xin của Gui và Wang vô ít.hai người kia dù thấy tình cảnh lúc này rất tội nghiệp nhưng họ không thể trái lịnh được.Họ nắm tay Wang đi.Thằng bé cùng cô khóc rất nhiều mặt đầy nước mắt.Cô cố gắng chạy theo.Nhưng đôi chân thì bất lực không thể nào bước thêm một bước nữa.Cô cố gắng nắm chặt lấy tay anh nhưng càng ngày tay anh càng buông lõng ra
_Wang Gui và thằng bé la lớn lên_Không không thể được.Đừng bắt chúng tôi phải xa nhau.
_Wang anh sao vậy đừng làm em sợ Wang_Gui lo lắng và đau xót.Khi nhìn thấy mồ hôi ướt đầy trán Anh.Khuôn mặt anh thì vẫn xanh không một chút máu.Đôi khi trán anh lại nhíu lại một chút như bị đau vậy.Nhịp tim thì cứ lúc mạnh lúc yêu Gui lo lắng mà thống khổ.hôm nay là ngày thứ 3 rồi.Nếu tôi nay anh không tỉnh lại.Hy vọng nhỏ bé của cô từ đó cũng biết mất.Mãi mãi cũng se không được gặp lại anh.Nước mắt cô chảy dài trên khuôn mặt xanh của anh.Rơi lệ tiếp vì quá đau khổ
Anh hơi nhíu mài vì thấy có gì đó đang ướt ướt trên mặt mình.Khẻ mở nhẹ mắt ra.Nhìn thấy cô đau khổ anh đau xót định mở miệng kêu tên cô nhưng lại nghe cô có ý định gì anh dừng lại không nói tiếp mà đợi xem cô nói gì.
_Wang anh phải tỉnh lại nhất định phải tỉnh lại.Nếu anh không tỉnh lại em sẽ không tha thứ cho anh.Anh mà rời xa hai mẹ con em.Em nhất định sẽ xuống dưới đó tìm anh.Không thể tha cho anh đi dễ dàng vậy được_Cô vừa khóc vừa nói.Tâm trạng vẫn thế mà đau lòng khi nhìn thấy anh bất tỉnh nhân sự_Anh tỉnh lại nhất định em sẽ tha thứ cho anh và về sống chung với anh.Anh phải tỉnh lại để còn gặp mẹ con em chứ.
Nghe đến đây anh liền mở mắt to ra và giọng khàn khàn nói_Thật sao.Em sẽ về sống chung với anh sao.?_Anh vui mừng nói.
Gui liền ôm chầm lấy anh đang nằm trên giường.Nước mắt không ngừng rơi vì hạnh phúc cuối cùng anh cũng đã tỉnh lại rồi._Wang anh cuối cùng cũng tỉnh rồi.Anh làm cho em lo quá đi_Cô khóc đầy trên vai anh.
_Anh Anh gạt em_Cô đánh mạnh vào lưng anh.Gỉa vờ hờn dỗi.Mà tay thì cứ vậy ôm chặc lấy người anh.
_Wang la lên ah...ah_Anh nhăn mặt lại vì đau.Nhưng chỉ là giả vờ.
_Gui đầy lo lắng hỏi_Xin lỗi xin lỗi anh.Anh khong sao chứ?_Cô xoa xoa cái lưng anh.Cô nói mà có phần hối hận.
_Wang lại giả vờ_Em xoa nhẹ thôi đau anh._Thôi em đở anh gồi dậy đi.
_Gui em ngại nói_Nhưng mà...anh còn đau mà.
_Không em cứ đỡ anh ngồi dậy đi_Wang nhẹ giọng nói.
_Vâng_Gui từ từ đở Wang ngồi dậy.Nhẹ nhàng cẩn thặng cô sợ anh bị đau.
Anh ôm chặt lấy Gui vào long.Gui cũng như vậy mà ôm lấy anh.Họ hạnh phúc và vui vẻ.Trái tim lại đập liên hoài.Nó không ngưng đập cho đối phương
Thằng bé vươn vai lên hai tay đưa lên.Nó lấy tay dụi hai con mắt mình.Ku Kin nhìn thấy ba mẹ nó ôm nhau như thế nó mừng rỡ nói_Papa tỉnh rồi vui quá._Nó la lớn xong rồi nói ra một câu không kịp đỡ_Papa và mama ôm nhau kìa.Sao hai người lại ôm nhau thế?_Thằng bé ngây thơ hỏi
Cả hai ngơ ngác nhiền thằng bé không biết nói gì hơn.Gui im lặng.Wang cũng thế.
_Thằng bé thấy papa mama nó không nói lời nào nó càng tỏ ra khó hiểu và thắc mắc_Sao hai người không trả lời con?Sao lại ôm nhau khi có con đây thế này.Nhìn mà nổi cả da gà._Hi hi_Thằng bé cười lớn tiếng hơn.
_Thì papa ôm bẹ không được sao_Wang giả ngây thơ nói.Anh đầy ý chăm chọc thằng bé.Nói anh quay lại hôn vào má Gui.
Gui thấy vậy lại oánh một cái nhẹ lên lưng anh_Anh có con đó mà còn như thế nữa kì quá đi.
_Trời bama lại làm cho con nổi cả da gà nè_Thằng bé đưa tay lên giả vờ như da gà nổi.Mà thật sự không có da gà gì hết._Mà không sao con thích bị nổi da gà hơn.
_Anh và cô ngây người ra vì câu nói thằng bé.Họ đồng thanh_Tại sao?
_Thì tại con thích thấy pama ôm nhau và hôn nhau_Thằng bé ngây thờ nó nói mà cứ cười khúc khích.
_Con nay giỏi nha_Anh chỉ tay về phía thằng bé_Ai dạy con như thế.
_Pama đó_Thăng bé nói mà tay chỉ về phía pama nó đang ôm nhau trên giường bệnh.
_Sao hồi nào_Cả hai lại tiếp tục đồng thanh.
_Mới lúc nãy_Thằng be đôi mắt to tròn nhìn về phía hai người_Pama cùng hôn nhau và ôm nhau đó.
Anh và Gui cười không ra nước mắt.Thằng bé đúng là lém lĩnh thật khó mà nói lại nó.Nói sao nó cũng trả lời được
Cả ba vui vẻ ngồi nói chuyện với nhau.Ai cũng rất hạnh phúc khi gia đình mình đoàn tụ
Được một tuần nghỉ ngơi Anh cũng được xuất viện.Sau khi Wang xuất viện Gui và bé Kin cùng về nhà Wang ở.
|
_Ku Kin lại đây papa nói nhỏ này nè_Anh kế sát miệng mình vào tai bé Kin.Bé kin bịt miệng lại mà cười thầm.Nó không dám cười lớn tiếng,
_Nhất định bé Kin sẽ không mách với mẹ Gui đâu Papa cứ yên tâm_Thằng bé lon ton chạy lại chỗ Gui đang nấu ăn.Cô thư thái làm món ăn cho gia đình mình.Từ ngày về nhà Wang cô không đi làm nữa.Mà ở nhà chăm sóc cha con anh.Niềm hạnh phúc đối với cô là cả nhà đoàn tụ và sống vui vẻ bên nhau thế là cô đủ vui rồi.Nhìn thấy hai cha con họ khoẻ mạnh không còn gì hơn.
_Mama ơi papa kêu Ku Kin nói với mama là mama sinh cho pé Kin một đứa em nữa_Thằng bé cười hí hửng nó vui vẻ núp sau lưng mẹ nó.Biết thế cũng bị Wang oánh vào mông nên nó núp sau lưng mẹ nó để tránh đòn của papa.
_Gui kêu lớn lên._Wang anh đâu rồi.
_Dạ có anh đây pà xã_Anh từ phía sau bức tường đi vào nhà bếp.Trừng mắt nhìn lấy pé Kin.
_Anh mới nói gì với thằng bé đó?_Gui nói mà lời nói đầy đe doạ.
_Anh đâu có nói gì đâu_Wang nhẹ nhàng lắc đầu_Kin con lại nói xấu papa hả?_Anh giả vờ lớn giọng._Lúc nãy papa nói gì với con.Mà con hứa gì với papa.Quân từ sao không nhất ngôn thế con.Lại đanh nhanh_Anh đưa tay ra ngoắc Ku Kin.
_Con là quân tự chứ bộ_Thằng bé chu cái môi nhỏ của nó lên mà nói
_Con mách lẽo thế mà quân tử hả?_Anh giả vờ trách yêu.
_Con không có mách lẽo_Thằng bé núp sau lưng cô.Không dám đút đầu ra
Cô nãy giờ đứng xem hai cha con của họ diễn trò cô đứng đó cứ cười nhẹ.Thật là hạnh phúc
_Thế mà không phải mách lẽo hả?Thế sao mẹ con biết?_Anh nhẹ gióng trách móc thằng bé.
_Chứ con hỏi ba nhen_Đợi anh gật đầu thằng bé đưa đôi mắt lên nhìn anh_Nãy con hứa với ba là ''Nhất định bé Kin sẽ không mách với mẹ Gui đâu Papa cứ yên tâm '' .Đúng không papa
_Thì đúng_Anh trả lời nhẹ.Không biết thằng bé chuẩn bị dở trò gì nữa đây.
_Con chỉ hứa là không mách lẻo chứ đâu có hứa là là không nói cho mẹ biết.haha_Thằng bé cười như đắt ý vậy.
_Cái thằng bé này_Anh chạy dí theo nó.Nó cùng anh chạy vòng vòng nhà.Những tiếng cười vui vẻ cứ bên tay họ.
Cô nhìn hai người cứ thế lệ rơi xuống những giọt lệ hạnh phúc cứ thế chảy dài trên má cô.Cô lau nó đi và nhẹ giọng nói_Hai cha con đến đây ăn đi nào.
Trên bàn đầy những món ngon. Kukin và Wang ăn rất hân say, nhìn hai cha con ăn ngon như vậy lòng Gui ấm áp, hạnh phúc vô cùng. Cô thầm cảm ơn ông trời đã cho cô hưởng hạnh phúc sau những tháng ngày đau khổ. Cho cô một người chồng hết mực yêu thương và chu đáo như vậy mì, một đứa con khấu khỉnh, đáng yêu nữa.Cô chỉ cần nhiêu đó là đủ rồi cô không cần nhiều thêm gì nữa.
_Sao em không ăn vậy bà xã_ Wang vừa nói vừa gắp miếng gà bỏ vào chén Gui._Em bị ốm hay gì không ăn thế bà xã?
_Đâu có gì, ông xã ăn nhiều vào. Kukin ngon không con_. Gui nhìn thằng bé đang gậm đùi gà mép miệng dính đầy mở gà.Mà thầm cười
_Ngon! Ngon lắm đồ mama nấu là nhất _Thằng bé ngậm một miệng thịt gà tay vẫn đang cầm nguyên cái đùi gà vừa ăn vừa trả lời cô.
Anh và cô nhìn nhau cười thật bó tay với thằng con trai này rồi. Bữa cơm gia đình vui vẻ tràng đầy tiếng cười. Ngôi nhà trở nên ấm áp vui vẻ có một luồn sinh khí mới từ ngày cô và Kukin dọn về.
Gui dọn dẹp rửa chén xong ra tới phòng khách thấy Wang và Kukin đang chơi xếp hình Gui ngồi xuống ghế sofa, thấy Gui Kukin liền chạy tới bên cô. Nó giang đôi tay nhỏ bé ra đòi cô bồng, cô cho thằng bé ngồi trong lòng mình.
_Mama làm xong rồi chúng ta xem hoạt hình đi mama. Kukin muốn xem papa bảo chờ mama ra xem nửa, Kukin chờ mama nãy giờ rồi á !_Thằng bé nũng nịu nói hai má thì cứ phình to ra.
_Con phải dọn đồ chơi xong đã chứ. _Anh nhìn Kukin và nhìn về phía bộ đồ chơi xếp hình.Kukin tụt khỏi chân cô chạy nhanh tới dọn dẹp đồ chơi.
_Chúng ta thuê người giúp việc nhé. Anh không muốn thấy em vất vã dọn dẹp nhà cửa vậy, nếu thích em chỉ cần nấu ăn cho cha con anh là được rồi mọi việc còn lại để người giúp việc làm_Wang thấy Gui vất vả lau chùi nhà cửa rửa chén bát anh không nở.
_Em làm được mà không cần kêu người đâu anh. Em rất vui khi làm không thấy mệt à.Với lại em không đi làm ở nhà làm việc như thế này em mới thấy vui_Gui dịu dàng nói
_Thôi được nhưng nếu em mà ốm anh sẽ không cho em làm gì nữa đâu đó. Em đúng là cứng đầu mà._Wang trách yêu Gui
_Xong rồi, chúng ta xem phim thôi._Cả gia đình ngồi coi tivi Kukin chui trong lòng Gui còn Wang thì ngồi sau Gui ôm hai mẹ con vào lòng. Coi được một lúc Wang trêu chọc Gui.
_Đâu ra người vợ trẻ con như em chứ. Lớn vậy mà vẫn thích xem hoạt hình_Wang thì thầm vào tai Gui.
Cô quay đầu lại liết anh một cái. Cái môi khẽ bĩu ra.Wang cười đưa miệng khẻ cắn vào cái môi nhỏ mọng của Gui.
_Con kìa_ Gui nhìn anh nói khẽ gở một tay ôm Kukin nhéo vào mặt Wang._Làm thế thì con nó sẽ chọc chúng ta mất.
_Đau bà xã, ông xã hun bà xã mà._Wang tỏ ra ngây thơ anh thích nhất à khuôn mặt cô lúc này, sao đáng yêu đến vậy.
_Còn nói nữa hả. anh muốn bị nhéo nữa đúng không_ Tay cô để gần bên anh hù doạ nhưng không nở nhéo.
Wang chụp lấy tay Gui vòng ra đằng trước ôm hai mẹ con cô vào lòng, tiện thể nói nhỏ vào tai Gui_Xí nữa về phòng anh cho em nhéo thoải mái, em cứ việc nhéo tới sáng nhé. Wang cười nham hiểm môi khé mở ra.
Gui nghe đến đó hai má đỏ hồng lên như quả cà chua._Anh này kì quá àh_Gui đánh nhẹ vào sau lưng Wang.Nhịn không được úp mặt vào người thằng bé.
|
Cô không biết nói lại anh thế nào mặt cô đã hồng lắm rồi nếu nói nửa không biết sẽ đến đâu. Gui đành im lặng xem hết bộ phim. Ngồi xem phim nhưng lâu lâu wang lại để cằm mình lên cổ Gui. Wang hôm nay không yên phận mặt cô càng ngày càng hồng hơn.
Đồng hồ điểm 9 giờ Gui nhìn xuống Kukin đã ngủ từ bao giờ. Cô nhẹ nhàng bảo Wang_Kukin ngủ rồi chúng ta bồng nó về phòng.
Wang nhìn xuống thấy thằng bé cuộn tròn trong lòng cô ngủ ngon lành. Anh xuống ghế bồng Kukin về phòng. Gui đi theo sau nhẹ nhàng đắp chăn cho Kukin ngồi trên giường ngắm Kukin ngủ. Wang thấy cô lâu không đứng dậy anh tới bên cô.
_Em nghĩ gì vậy, nếu em thích đến vậy chúng ta về phòng tạo thêm vài đứa chịu không. _Không để cô kịp phản ứng anh bế cô lên đi về phòng.
_Anh thả em xuống_Ang nói gì kì vậy, Gui lấy tay đập vào ngực Wang.Gui cứ thế không yên phận cựa quậy sát trong lòng anh.
Anh dừng lại cười nham hiểm_ Chúng ta làm chuyện ấy để có thêm em bé._Cô trong lòng Wang cứ cọ cọ sát ngực anh.Làm cho cơ thể của anh nóng lên.Cả người tỏ nhiệt sôi 180 độ. Đặt Gui trên giường.Wang nhanh chóng đi khoá trái cửa lại.
Gui nằm trên giường chỉ biết cười nhìn anh_Hôm nay chắc mình bị Wang hành tới sáng.
Wang chịu không nổi anh nhanh chóng ôm lấy Gui_Vợ yêu chúng ta yêu nhau nhé._Chưa đợi Gui trả lời.quần áo cô đã bị anh ném xuống sàn không còn một mãnh.Nhẹn nhàng Wang cuối xuống hôn lên môi cô, anh hôn đôi môi mềm nhỏ đó, đôi môi chỉ cần nhìn thấy đã muốn hôn rồi.Nụ hôn của anh ngày càng gấp gáp.Khiến cho Gui không thở được nữa.Từ từ cả hai người không thở được nữa anh mới buông môi cô ra.Nhẹ nhàng anh di chuyển dần xuống dưới. Anh dịu dàng hôn lên cổ cô.Làm cho cơ thể của Gui cũng nóng lên như lửa đốt.Từ từ cả hai quắng lấy nhau.Như không muốn đối phương phải xa rời mình. (Zen:đài ơi chết mất đài ơi.)
|
1 tháng sau.
Em đi đâu mới về vậy_Wang tỏ ra lo lắng khi thấy Gui từ ngoài bước vào nhà.Lúc nào Gui đi ra ngoài cũng nói với anh.Nhưng hôm nay thì không nói một tiếng.Anh điện mà cũng không bắt máy nữa.Anh định đi ra ngoài tìm cô.Nhưng tháy cô về anh cũng vui mừng một tí.
_Anh xem cái này nè_Gui đưa ra một tấm giấy.Khuôn mặt giả vờ bí xị xuống
Khuôn mặt Wang xem tờ giấy mà vui sướng nhảy lên_Kukin ơi con chuẩn bị có em bế rồi ba cũng sắp có thêm một đứa con rồi.
Cả nhà Wang ngồi cười vui vẻ.
Các con làm gì ngồi đây vui vẻ thế này nhỉ_Má Wang vừa bước vào nhà vừa nói.Từ đâu pama Wang bước vào.
_Pama ơi vợ con lại có em bé rồi.KuKin thế cũng có em rồi đúng không con?_Anh nhìn bé Kin dịu dàng nói hai mắt tươi sáng vui vẻ như ngày xuân.
_Đúng đó cuối cùng con cũng có em rồi_Thằng bé nhảy lên cao hơn tay quơ qua quơ lại tỏ ra vui mừng.Hình như nó rất hưng phấn khi nghe nó chuẩn bị có em.
2 tháng sau.
_Uống một tí sửa đi em.Cho có sức_Wang đưa ly sửa lên trước mặt cô.Nhìn thấy khuôn mặt cô xanh xao anh đau lòng.Vì đứa bé này mà cô bị hành suốt 2 tháng trời.
_Em không uống đâu.Em uống không nổi_Gui nhăn mặt ra.đầu thì cứ lắc lắc mãi.
_Ngoan uống đi em.em cũng phải nghĩ đến đứa con trong bụng mình chứ ngoan nào_Anh vỗ về cô lời nói đầy đau xót và thống khổ.
Gui cũng ngoan ngoãn nghe lời anh mà uống hết ly sữa.Dù gì cả tháng nay vì cô anh phải nghĩ làm giao lại công việc cho phó giám đốc.Cô biết anh thấy cái thai hành cô quá nên lo lắng ở nhà chăm sóc cô rất chu đáo đúng 9 giờ tối là bắt cô đi ngủ mỗi buổi lúc nào củng kêu cô uống sữa cho khoẻ.Đàng ông nhịn chuyện chăn gối lâu ngày cũng sinh tật.Nhưng anh lại khác không làm những việc có lỗi với cô.
Cô ngoài xem ti vi đúng 9 giờ tối bị anh kêu đi ngủ._Em 9 giờ rồi đó.Xem ti vi nhiều quá cũng không tốt cho em và con.
Cô cũng ngoan ngoãn nghe lời anh lên giường nằm ngủ.Cô cứ lăng qua lăng lại mãi không ngủ.Hôm nay anh có việc nên phải làm việc khuya.Nhưng không có vòng tay của anh cô không thể nào mà nhắm mắt lại ngủ được.Một phần nữa cô lại thèm ăn nhưng bây giờ đã nữa đêm khuya ai lại đi bán món
Cô ngủ không được chạy qua phòng làm việc của anh.
Anh nghe thấy có tiếng động.Liền ngước mặt lên nhìn.Nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé của vợ mình.Anh lo lắng hỏi_Em sao giờ này không ngủ thế?_Wang hỏi dịu dàng
_Em thèm ăn bánh xèo_Cô ngây thơ nói._Nên thế em mới không ngủ được.
Anh cười lớn lên.Vội lấy chìa kháo xe chạy ra ngoài.Nhưng giờ nay ai lại bán món đó.Nhưng anh nhớ ra có một chỗ nhưng mà chạy xe mất 1 tiếng.Mai mắn là trời đã khuya nhưng ít xe.Cuối cùng cũng đến chỗ đó.
_Bác còn bánh xèo không?_Anh chạy vội vào trong cửa hàng.
_Xin lỗi quý khách chúng tôi đã cho bán cho anh kia_Bà bán hàng chỉ tay vào người đang đi ra ngoài xe.
_Anh chạy vội theo anh chàng mới bước ra ngoài cửa.giọng anh đầy năn nĩ_Thật tình anh có thể nhường phần này cho vợ tôi không?_Từ trước đến giờ anh chưa hạ thấp mình vì ai.Nhưng giờ vì vợ anh nhất định anh sẽ làm tất cả.Trời cũng khuya sẽ không còn tiệm nào bán nữa.Nếu để anh ta đi.Thì vợ anh sẽ thèm mà ngủ không được quá
_Nhưng tôi cần nó lắm anh à_Anh kia thấp giọng nói.
_vì vợ tôi đang thèm bánh này_Anh chỉ tay vào túi bánh xèo mà anh ta cầm_ cô ấy đang có bầu nên tôi mới cần nó.Hay tôi đưa thêm tiền cho anh_Wang cố gắng nói.Lòng tự nhủ phải cố gắng năn nĩ anh ta.Nghe đến đây anh ta cũng đưa bánh cho Wang.Wang vui mừng cảm ơn và chạy thật nhanh về nhà.
1 năm sao đến đầy tháng cô công chúa nhỏ của Wanggui.Cả 3 gia đình.HebeAaron và con gái 2 người.Yatou ,Vỹ và con gái 2 người.Có pama Wang và má Gui.
_Bé Kin_Papa mama công chúa Lin em con dễ thương quá pama ơi_Thằng bé Kin chỉ tay vào con bé đang nằm trong nôi.Miệng của co bé nhỏ chíp chíp._Sau này em con chắc là một thiên thần nhỏ đây.Thế con hảnh diện khi có người em như thế quá.hihi_Thằng bé nói xong cười hạnh phúc.
Mọi người có trong buổi tiệc ai cũng vui vẻ cười trộn lớn lên.
Pa Wang lên tiếng_Công nhận cô công chúa nhỏ Lin này dễ thương thật.Trong nó cười giống thiên thần như bé Kin nói kìa bà?
_cả mọi người trong đây điều lên tiếng_Đúng rồi đó con bé rất dễ thương.
Ánh Nguyệt bước tới đưa cho Gui một món quà và ôm Wang một cái. Kukin nhìn thấy vậy chạy tới xô Ánh Nguyệt ra khỏi Wang. Thằng bé giơ tay lên đòi anh bế nó liết Ánh Nguyệt một cái. Như cảnh cáo cô không được tới gần Wang nếu không đừng trách.
Wang Gui và Ánh nguyệt như hiểu ý . Từ xa có một người đàn ông bước tới khoác tay Ánh Nguyệt_Đây là chồng em. Mọi người nhìn nhau cười thật tươi Kukin ôm lấy Wang hôn lên má anh_Papa đẹp trai chỉ của mình mama và Kukin thôi còn em Lin nữa.
Buổi tiệc diễn ra trong tiếng cười của mọi người.Tất cả đồng thanh.trừ vợ chồng Wang Gui và bé Kin_Gia đình Wanggui muôn năm và mãi mãi hạnh phúc.Thế là gia đình Wang mãi mãi hạnh phúc bên nhau. ____________________ The End.
|
hay wa. nhung mak mk thay pn cu gach dau dong nhu z giong nhu dan y hon la 1 cau chuyen ak
|