Aristocracy Club (Câu Lạc Bộ Quý Tộc)
|
|
Cuối cùng, ngày đi thăm làng trẻ em SOS cũng đến. Tất nhiên, Thảo và Như đc "đặc cách" đi cùng trường theo ý của Nhi. Học sinh khối 12 của Green Star- học sinh của ngôi trường qúy tộc này khác xa với suy nghĩ của các bạn nhé! Tuy là con nhà giàu nhưng 1 phần kênh kiệu, khinh ng cũng ko có. Đây là nhờ hội học sinh hết đấy. Ngoài học sinh trường Green Star còn có thêm cả sự góp mặt cả những ng đại diện của 1 số trường khác. Các ban lãnh đạo lớn cũng đến dự. Tất cả là nhờ công mời của Kỳ đấy. Tất cả khách mời cùng các bé đc tập trung lại làm lễ mit-ting. MC là 1 sơ ở đây. -Nào, giờ để tăng ko khí. Các anh chị ở Green Star có thể tặng các em 1 bài hát đc ko? Đám trẻ con xôn xao. Những học sinh đại diện trường khác cũng gật đầu làm Green Star rơi vào bối rối bởi họ chưa chuẩn bị gì cả. Làm sao đây? Lo lắng nhất là hội học sinh. Cả đám là "bia đỡ đạn" mà. Giờ sao đây? -A! Hay hát bài Đứa bé mồ côi đi- Như búng tay nêu ra sáng kiến. Bài này hiện đang khá hot mà. -Có ai ko biết hát ko?- Lâm đưa đôi mắt dò xét hỏi cả nhóm. -Ờ thì...cũng...tàm tạm Vậy là quyết định xong. Hội học sinh sẽ hát bài Đứa bé mồ côi. -Nhưng anh 2, anh 3 và chị Như, chị Thảo cũng phải tham gia cơ- Nhi phồng má, chu mỏ đáng yêu chỉ về phía 4 ng kia. Híc, nhìn vẻ đáng yêu đó Như muốn cắn qúa đi. Và tất nhiên, chẳng có lý do nào để 4 ng họ từ chối cả. ---- Tiếng nhạc êm dịu nổi lên hòa tan vào ko khí se se lạnh của tháng 1. Mọi ng nín thở dõi mắt nhìn lên khán đài. "Ngoài trời đông đến, gió lạnh buốt. 1 mình em bước, lang thang ko nhà" Từ trong cánh gà đi ra là 1 ng con trai bận bộ vest nâu lãng tử. Chất giọng trầm của Lâm thả vào cùng bản nhạc. "Từng ngày mơ ước sớm hôm đc đến trường. Mà sao mơ ước ấy, mãi chỉ là ước mơ" Từ trong cánh gà, Lâm dìu ra 1 cô gái đẹp tựa công chúa với mái tóc đen dài hơi uốn thả ngang eo. Trên ng là bộ váy xòe xếp li ngang đầu gối. Phương cất giọng hát nhẹ nhàng nối tiếp câu hát của Lâm. 2 ng tay trong tay. "Lặng thầm cứ bước, em qua từng góc phố. 1 tập vé số trên đôi tay vẫn còn" Lại thêm 1 cặp đôi tay trong tay nữa. Cô gái kia cất tiếng hát nối tiếp câu của Phương. Trên ng tỏa ra sự trong sáng. Mái tóc màu xanh rêu bồng bềnh thả trên đôi vai trần trắng. Trên ng là 1 chiếc đầm màu suông vàng chanh cúp ngực dài chấm gót.
#354 | Tác giả : HaiBang - kenhtruyen.com
"Ở trong giá rét em mong đc chiếc áo ấm. Để em vượt qua mùa đông ko giá lạnh" Câu hát nối tiếp câu hát. Ng con trai bên cạnh Như có đôi mắt đen sâu thẳm, mái tóc đỏ hung vuốt keo dựng đứng cũng nối ngay lời Như. "Cha là ai và mẹ bây giờ nơi đâu. Đã rất lâu rồi, trên môi em vắng nụ cười" Thêm 1 cặp trai tài gái sắc nữa đi ra. Ng con trai vận bộ vest trắng khẽ cất giọng lành lạnh của mình lên. Bên cạnh là 1 cô gái với mái tóc đen nhánh thẳng tắp ngang vai cùng bộ váy xanh lục nhạt cũng cất tiếng hát "Có những đêm mình em, lang thang bước 1 mình. Và hình dung về bao điều em luôn ước mơ" "Là 1 mái ấm, có tất cả cha và mẹ. 1 ngôi nhà xinh và thật ấm áp nụ cười" 1 chất giọng nữ khá khoẻ và mạnh cất lên. 1 cô gái với mái tóc tết rối vắt lệch sang 1 bên đi ra, tay trong tay 1 nam nhân có bộ vest xanh lam đậm cũng cất giọng nối theo "Cắp sách tới trường tung tăng giống biết bao đứa trẻ. 1 hạnh phúc nhỏ bé như vậy thôi" Tiếng nhạc chợt đổ dồn. Từ trên cao, 1 đôi nam nữ nhảy vút xuống chạm cánh gà và cả 2 cùng nhau hòa giọng hát. 1 giọng nữ cao vút, trong và thật nhẹ hoà cùng 1 giọng nam trầm, ấm và lắng đọng "Hãy cùng chung tay, góp lấy yêu thương vơi đầy. Sẽ chia cùng em những niềm vui nhỏ bé ấy" Và rồi, cả 10 giọng hát cùng đồng thanh hát "Hãy dang đôi tay nắm lấy, đôi tay nhỏ bé của em. Hãy giúp em, thắp lên niềm tin" Đến lời 2 vẫn là tập đoàn rắc rối hát nhưng đến đoạn điệp khúc thì thật bất ngờ. Tất cả học sinh Green Star cùng hòa giọng cùng tạo nên 1 làn sóng vô cùng lớn. Thật ko ngờ, bài hát có sức hút đến vậy. Bài hát kết thúc, 1 tràng pháo tay tựa sấm dậy nổi lên kèm theo tiếng huýt sáo, tiếng "bis, bis". Thật là ngoài sức tưởng tượng. Kết thúc bài hát, thay mặt học sinh trường Green Star, Long đi lên có đôi lời phát biểu. Những lời phát biểu của Long qủa thực là niềm vui lớn đối với các bé. Green Star tặng SOS 3,5 tỷ tiền mặt để phần nào lo cho cuộc sống của các em. Ngoài ra, những bé nào học giỏi sẽ đc trao tặng những suất học bổng toàn phần vào Green Star nuôi học từ lớp 1 tới hết đại học, ra trường sẽ có ngay việc làm. Ngoài ra, Green Star cũng sẽ tạo điều kiện cho các em nhận cha mẹ nuôi. Thật là ko có gì vui hơn với các sơ và các bé ở đây.
|
Sau khi Long phát biểu. Nhi nhanh chóng chạy lên nói những điều thực lòng mình bộc phát: -Kính thưa qúy vị, thưa các bạn. Tôi xin nói đôi điều về chính cảm xúc thật của mình. Cuộc sống vẫn có những ng khổ hơn ta. Sống chậm lại, suy nghĩ khác đi. Lắng nghe và cảm nhận. Lắng nghe hơi thở của cuộc sống. Những em bé mới chỉ 9, 10t đầu mà phải tự kiếm tiền nuôi thân. Các bé ko đc đi học, bị ng đời khinh rẻ là "TRẺ MỒ CÔI". 3 từ ấy theo các em ám ảnh suốt cuộc đời. Đôi lúc, các em đã từng ngồi lại 1 mình và từng giọt pha lê lăn dài trên má. Em cũng có ba mẹ cơ mà! Em cũng là ng mà sao ko đc hưởng những quyền lợi vốn có? Em mới bé lắm. Em chưa hiểu đc 2 từ "HẠ ĐẴNG" mà ng đời gắn cho đâu. Em cũng muốn ước mơ. Mơ rằng có 1 gia đình hạnh phúc, mơ rằng cả nhà ko phả lo từng bữa ăn, em mơ rằng có 1 ngôi nhà nhỏ thôi cũng đc, mơ rằng em đc đi học. Nhưng ai sẽ là "ông bụt, bà tiên" để thực hiện ước mơ của em? Có thể mọi ng nghĩ rằng tôi vốn dĩ là 1 tiểu thư sống trong nhung lụa thì làm sao hiểu đc. Nghĩ rằng tôi đang nói văn vẻ. Tôi ko quan tâm. Bởi, tình thương tôi dành cho các em chỉ cần tôi biết, các em biết là đc. Dù cho mọi thứ có lụi tàn nhưng chỉ cần trong tim có ngọn lửa hy vọng thì ko gì là ko thể cả- Nhi khẽ cúi đầu. Cô bé đã nói xong, cảm giác nhẹ lòng hơn rất nhiều. 1 làn sóng pháo tay nổi dậy, ai nấy đều đứng lên vỗ tay. Nhi sững sờ, ko lẽ cô nói thuyết thục lắm sao? ------- Tiếp theo thì học sinh trường Green Star sẽ đc đi thăm chỗ ăn, ngủ, nghỉ của các em và vui chơi cùng mấy bé. Ai có qùa thì tặng qùa và cuối cùng thì đống đồ mấy cô nàng sắm hôm trước cũng đc "giải phóng" -A! Chị Như, chị Như kìa- 1 cô nhóc ôm búp bê Phương mới tặng reo lên. Kéo theo 1 đám nhóc chạy xô đến chỗ Như tíu tít như đàn chim sẻ. -Ủa? Chị Như, sao mấy nhóc này quen chị thế?- Long cùng Thảo lại gần hỏi. -Ko lẽ, em ở đây?- giọng Thảo nhỏ dần. -Vâng, em lớn lên ở đây và em tự hào về nơi này- hít 1 hơi thật sâu, Như tự tin nói. Đằng xa, Nhi đang đứng trong vòng tay của Kỳ và bên cạnh là Phong. Bất chợt, cô bé nở nụ cười hài lòng. Nhị thiếu phu nhân của Bạch gia chỉ có thể là ng đó!
|
Ở bên trên là 2 từ Hạ Đẳng nha! Tiếp nào. ----- Hôm nay, Nhi bỗng có nhã hứng đi dạo bờ hồ. Nhưng mà kiếm ai đây? Anh 2 và chị Thảo đang đi làm, anh 3 thì đi xử lý Hắc Long bang rồi, chị Như thì ko biết cách liên lạc, còn 2 đôi kia à? Cô bé ko muốn làm kỳ đà cản mũi. A! Nhóc Phong! 2 thân ảnh bước đi chậm rãi cạnh hồ Tây. Làn gió xuân nhè nhẹ trêu đùa những lọn tóc màu hạt dẻ của Nhi, làm rối mái tóc màu tím than của Phong. Gió nhẹ làm nước gợn sóng lăn tăn. Những mầm non xanh mới nhú. Thật yên bình qúa! -Đuổi theo nó cho tao. Ko đc để chúng chạy thoát! Tiếng réo, tiếng chửi, tiếng chân chạy vang lên phá vỡ khung cảnh yên bình. Phong khẽ cau mày bực bội, mấy khi vua rắc rối giở chứng hóa mèo ngoan đâu. Đám ng này thật là muốn đi ngắm gà khỏa thân mà. -Chuyện gì thế nhỉ?- Nhi khẽ nheo mắt, nghiêng đầu nhìn đám ng bặm trợn kia. Trên cổ tay mỗi ng là... -hình trăng khuyết? -Moon sao? Họ là ng bang Moon- Phong khẳng định chắc nịch rồi vội nói- này, cô đừng có mà chạ... Phong quay lại, chưa nói đc hết câu thì ng con gái trước mặt cậu đã biến mất. Aiss, thật đúng là vua rắc rối. Chỗ nào cũng xía mũi vào. Vò vò mái tóc, Phong cũng vội đuổi theo. Đám ng bang Moon kia chạy đến 1 con hẻm cụt thì dừng lại, tên cầm đầu cất giọng khàn khàn lên tiếng: -Haha, xem mày chạy đi đâu? Hầu hạ bọn anh ko sướng à? "BỐP"- đột nhiên tên đó bị ai đá ngay vào đầu -Để chị đây hầu hạ chú- 1 ng con gái ăn vận khá bụi bặm nhảy phóc xuống trước mặt đám côn đồ, từ từ đứng dậy nở nụ cười nửa miệng nói rồi quay lưng đi về phía "nạn nhân" là 2 bé. Cô bé lớn hơn khoảng 13t còn 1 cậu nhóc khoảng 8, 9t đang run rẩy sợ hãi. Khắp ng lấm lem. -Đừng sợ. Có chị đây rồi- Nhi mỉm cười nhìn 2 chị em. -Chúng mày. Đánh con oắt đó cho tao -Chị ơi. Họ...họ đánh chị kìa- cô bé mếu máo giật giật áo Nhi. Ngay lúc đó, 1 bóng đen lao đến rồi thoắt ẩn thoắt hiện hạ từng tên lâu la. Đến tên cầm đầu, chưa kịp để bóng đen đó lại gần thì đã chạy té khói. Phong khẽ phủi tay hừ lạnh. Biết đánh mà ko thèm ra tay, chờ cậu làm gì chứ? -Hận? Em muốn trả thù?- Nhi nhìn sâu vào mắt 2 chị em kia nói. Ánh mắt này, có 1 ngọn lửa thù hận Đáp lại cô là cái gật đầu. Khẽ thở dài, Nhi rút trong ng ra 1 thẻ bài bằng pha lê đen có khắc hình 1 con rồng uốn lượn và nói: -Cầm lấy cái này đến bar Square. Em sẽ đến đc giới mafia. Nhưng hãy nhớ: ân ân oán oán như 1 mê cung. Thù hận bằng lý trí. Để cho ng khác nể phục mình là đủ. Nói rồi, Nhi quay lưng nhàn nhã bước đi cùng Phong.
|
1 ngày mới lại đến. Nhi lại tung tăng bay bổng đạp xe đạp đến trường với phong cách quen thuộc. Vừa tới cổng thì bắt gặp ngay 1 cô gái có mái tóc màu xanh rêu thả xõa bồng bềnh cũng đang cất bước chân đi vào cánh cổng bên khu đại học. -A! Chị Như, chị Như. Chờ em với- Nhi reo lên rồi 3 chân 4 cẳng chạy đến gần Như. -Ủa? Nhi, em đi xe đạp sao?- Như ngỡ ngàng hỏi. Đáng lẽ cô bé này phải đi siêu xe hay chí ít là ôtô chứ? -Em có phải mấy cô tiểu thư bột đâu mà ko đc đi. Hì- Nhì lè lưỡi cười rồi khoác tay Như đi vào trường. -Ừm... Nhi này. Em...em ko hắt hủi chị sao? Màu tóc quái dị rồi chị còn là...trẻ mồ côi nữa- Như cúi đầu nhỏ giọng ngập ngừng. -Em thấy màu tóc này đẹp mà. Quái dị gì chứ? Em màu hạt dẻ nè, nhóc Phong còn màu tím than nữa đó, anh 2 em còn màu bạch kim. Có sao đâu? Còn trẻ mồ côi ư? Thì cũng là ng mà. Chị vẫn là ng tốt, học giỏi hơn khối ng. Sao phải khinh chứ? Em kệ- Nhi nói ra 1 tràng theo đúng suy nghĩ của cô bé. Màu tóc của Vũ thực chất là màu bạch kim nhưng cậu đã đi nhuộm lại thành màu hơi nâu cho đỡ.....nổi bật. -Đã có lúc chị ước đc giống em đấy- Như khẽ cười. 1 làn gió thoảng qua làm bay bay mái tóc màu rêu của cô. -Nếu cô luôn cố để giống ai đó. Cô sẽ tự đánh mất chính mình- 1 giọng nam trầm trầm vang lên. Như ngước mắt nhìn thẳng. Tim cô chợt sững lại. Là ng đó, ng con trai có đôi mắt đen sâu thẳm hút hồn, mái tóc đỏ hung vuốt keo cao ngạo, áo vest xám phá cách bụi bặm. Dáng ng bất cần. -Anh 3- Nhi reo lên rồi sà vào lòng Kỳ. 1 tay Kỳ khoác vai Nhi, cậu lững thững bước tới gần Như buông vài câu nhàn nhạt: -Về lớp đi. Và cẩn thận. Nói rồi Kỳ và Nhi quay lưng bước đi để lại 1 cô gái ko tự chủ đc trái tim mình. -------- Nhi chán nản nằm dài ra bàn và thở dài thườn thượt. Hôm nay tự dưng cô bé ko có hứng đi xuống căn-tin nên Thoại Anh và Phương sẽ đi xuống ăn trước rồi mua đồ lên sau. Mà 2 bà này thì là chúa rề rà. Phương thể nào cũng tạt vào thư viện cùng Lâm còn Thoại Anh chắc giờ đang đấu võ miệng với Long cho mà xem.
|
Trong khi Nhi đang thở dài chán đời thì Như lại gặp rắc rối. Cái gì mà đc thủ lĩnh của trường chú ý chứ? Rồi đũa mốc mà chòi mâm son? Cô ko hiểu. Lẽ nào quen hội học sinh là bị đánh sao? Thật bất công. Họ muốn kết bạn với ai là quyền của họ. Khiến mấy cô nữ sinh cấp 3 này quản sao? Mặc dù tức lắm nhưng Như ko dám nói. Khoảng 5 cô gái học cấp 3 lôi Như đi mà ko gặp cản trở gì. Họ là ai chứ? Họ chỉ đứng sau hội học sinh, thủ lĩnh của trường và công chúa tóc vàng Kiều Linh Ly thôi (có ai còn nhớ nv này ko?) -------- -Chị 2, chị 2. 5 cô ả tự nhận là Ngũ Long Công chúa lại là...ơ? Chị Thoại Anh đâu ta?- 1 cậu nhóc khoảng học lớp 10 hộc tốc chạy vào lớp Nhi nói 1 lèo rồi mới nhận ra rằng chị 2 mình ko có ở đây. -Khỏi chị 2. Ta là chị cả luôn đây. Có việc gì?- ở đâu có rắc rối, ở đó có Bạch Nguyệt Nhi. Cô bé tỉnh hẳn ngủ tiến lại gần nhóc kia hỏi. Nhận ra là bạn thân của chị 2, cậu nhóc cũng đành thì thầm nói to nhỏ với Nhi rằng Ngũ Long Công chúa của cấp 3 vừa mới bắt 1 chị ở bên đại học có tóc màu rêu thả xõa đến nhà kho của khu cấp 3 gần bể bơi. 1 chị ở đại học? Mái tóc màu rêu thả xõa? Chị Như! Nghĩ đoạn, Nhi guồng chân phóng nhanh đến nhà kho của khu cấp 3 gần bể bơi. Lúc Nhi đến nơi thì Kỳ và Phong cũng bắt đầu di chuyển đến đó. Kỳ đc đám đàn em báo cáo lại thì như ngồi trên đống lửa. Nửa muốn cứu nửa ko. Cậu là "prince mafia" nên ko đc có điểm yếu. Nếu như cậu đi cứu Như lần này thì chỉ e rằng đã để lộ khuyết điểm cho giới Hắc đạo. Suy đi tính lại, đôi chân cậu tự động chạy đi. Phong cũng đến đó. Qua camera cậu đã thấy và biết ai bị lôi đi. Định gọi cho Long và Lâm đi xử lý thì lại thấy camera thu hình 1 cô gái có mái tóc màu hạt dẻ xoăn lọn cột cao chạy qua. Tất nhiên với chỉ số IQ 3 chữ số và lớn hơn 180 thì cậu biết rõ Nhi sẽ đi đâu. Khẽ nhíu mày tỏ ý ko hài lòng với hành động của cô bé, Phong cũng đành khoác vội áo vest vào chạy theo Nhi.
|