Anh Tan Rồi Đó
|
|
“ Em ngốc hay sao ? Phải nói là em có đồng ý lấy anh làm chồng không chứ” Không biết Mẫn Chi từ đâu chui ra , bất lực trước lời nói của thằng em liền nhanh tay giáng cho nó 1 cái cốc đau điếng .
“ Em dường như rất thích xen vào chuyện của người khác nhỉ ?” Quân nhìn nó 1 cách khó hiểu
Nhường như nhận ra có điểm không bình thường từ đôi mắt của Quân , nó nhanh chóng im bặt không dám có 1 hành động khinh suất nào nữa .
“ Za…Za…anh có phải là anh trai của em không vậy ?” Thuỷ Tiên lại đế thêm vào
“ Chúng ta kết hôn đi ! “ Thiên Kì mặc những lời nói xung quanh . Ánh mắt nghiêm túc nhìn thẳng vào Loan , dường như sợ nhỏ biến mất vậy .
“Tôi…tôi…tôi…”
Thiên Kì cầm chiếc nhẫn nhẹ đeo vào tay cô .
“ Không cho phép từ chối “ Thiên Kì mỉm cười nói
“ Tai…tại..sao chứ ?” Loan tức giận khi thấy anh bá đạo như vậy . Tuy cô cũng có tình cảm vs anh nhưng cô đặc biệt không thích sự bá đạo như vậy
“ Vì em phải chịu trách nhiệm vs anh “ Thiên Kì cười rất chi là đểu
“ Anh…anh….”
“ Dường như em rất bất mãn . Vậy thì tôi sẽ không khách khí kể chuyện ngày hôm đó vậy ….”
“ Hai người nói gì vậy ?” Mẫn Chi nổi máu tò mò
“ Hi..hi….có gì đâu tớ vs em bạn đang giao lưu tình cảm ấy mà “ Loan đưa tay lên che miệng Thiên Kì
“ Á cuối cùng cậu cũng đồng ý làm em dâu tớ rồi à ! hi..hi…”
“ Mọi người chúng ta mau rời đi thôi để họ còn ‘ giao lưu tình cảm ‘chứ “ Mẫn Chi cười mờ ám .
“ Ê…khoan đã …mình còn chưa đồng ý mà ……” Nhưng mọi người chả ai thèm để ý đến lời nói của nhỏ cả .
“ anh…anh…..đi giải thích vs mọi người đi “
“ Giải thích cái gì ?”
“Thì chuyện vừa rồi đấy “ Mặt Loan khẽ ửng hồng
“ À ! “
“ Anh à cái gì ?”
“ Hoá ra là em thích anh”
“ai…ai….còn lâu tôi…tôi mới như vậy ?” Loan ấp úng , mặt đã đỏ lại càng thêm đỏ hơn.
“ Thế em đỏ mặt cái gì ?” Thiên Kì xoa đầu cô
“Tôi…tôi….”
“ Tôi muốn cùng em đi tiếp chặng đường còn lại.”
Chỉ bằng 1 câu thôi.
Một Tình cảm nhẹ nhàng , tuy không cần nói nhiều nhưng đối vs 1 số người thì họ đã để hình bóng của đối phương ở trong lòng rồi .
Hãy yêu bằng trái tim
Hãy yêu hết mình để khỏi hối hận
Hãy quý trọng những thứ mình đã và đang có .
|
Một hôn lễ được tổ chức rất đẹp ở 1 hòn đảo riêng. Từng làn gió bay kèm theo hương vị dịu mát của nước biển , mọi thứ thật đẹp từ con người cho đến khung cảnh . Khoác trên người bộ váy trắng tinh khôi , trông nó hiện giờ thật xinh đẹp trên đầu cài đội 1 chiếc vòng hoa , mái tóc được uốn bồng lên ôm gọn khuôn mặt bầu bĩnh của nó .
“ Oa ..không ngờ bà trang điểm vào cũng đẹp dữ nha!”Loan thẫn người nhìn nó . “ ……” Nó không nói gì , nhưng trong lòng rất hồi hộp, hai bàn tay cứ dan vào nhau .
Thật sự là đã cưới rồi
“ Á ! đến giờ rồi mình mau ra thôi “ Loan hét lên khi nhìn thấy giờ .
Nó bước đến đâu cũng đều thu hút ánh nhìn của mọi người. Khi cha nó đưa tay nó đặt lên tay Quân thì nó đã thất thần rồi . Ánh mắt nhìn chằm chằm vào người chuẩn bị làm chồng mình. Mái tóc đen bồng, đôi mắt hẹp đẹp lạ bộ comlê màu trắng dường như càng tô đậm hơn dáng người hoàn mĩ của anh.
Chả phải đây là bạch mã hoàng tử trong chuyện cổ tích sao?
“E hèm ….” Quân hắng giọng, trong lòng vui sướng khi nhìn thấy vẻ mặt của cô
Biết mình bị hố , nó liền cúi đầu nhìn chân váy .
“ Tí về nhà anh sẽ cho em ngắm “ Quân nghiêng đầu nói khẽ vào vành tai xinh đẹp của nó .
Đỏ mặt ! Hiện giờ mặt nó rất đỏ .
Lời hỏi của người chủ hôn cùng lời hứa lâu dài đã đánh dấu 1 tình cảm lâu bền giữa hai người họ .
Cha sứ đã tuyên bố họ chính thức trở thành vợ chồng .
“ Mẫn chi …” Quân nhìn thẳng vào đôi mắt to sáng của nó
“ Dạ…”
“ Anh yêu em”
Quân cúi đầu xuống đặt lên cánh môi xinh đẹp của nó 1 nụ hôn .
Nụ hôn ngọt ngào
Nụ hôn của hạnh phúc
Nụ hôn chứng tỏ quyền sở hữu của anh đối vs cô
Tuy không phải là 1 tình yêu mãnh liệt , cũng chả phải 1 tình yêu khắc cốt ghi tâm Nhưng họ đã yêu bằng cả tấm lòng .
Hoàn
Còn phần phiên ngoại về 1 cặp nữa không biết các độc giả có muốn đọc không đây!
|
Ngoại truyện 1: Sự xuất hiện của một thiên thần nhỏ…
Vài năm sau đó…..
*Tại bệnh viện:
Tiếng la hét dữ dội từ phòng sinh vang ra , khiến cho những người bên ngoài cũng cảm thấy sợ cùng . Hai tay bó gối , ánh mắt luôn nhìn về phía gian phòng bệnh. Quân dâng lên nỗi lo cùng niềm vui hạnh phúc . Vui vì anh sắp được làm ba nhau lại bồn chồn , lo lắng vì tiếng hét , nấc của nó.
“ Eo ! sao lâu vậy ?” Loan đi đi , đi lại
“Con bé Loan này còn sốt ruột hơn cả thằng Quân nữa “ Mẹ của Quân
“ Em ngồi yên đi ! Anh đang chóng hết cả mặt vì em đây “ Thiên Kì kéo nhỏ Loan ngồi cạnh mình , có phải cô đã quá phấn khích rồi không
Áaaaaaaaaa ……..Tiếng hét lại một lần nữa vang lên
“ Sợ quá ! Em sẽ không bao giờ sinh baby đâu “ Loan đưa tay bịt tai lại.
“ Em dám “ Thiên Kì nhướn này nhìn cô
“Em…em…Nói chung là em sẽ không sinh em bé đâu. Thích thì anh đi mà sinh! “ Loan vẫn bướng bỉnh cãi lại nhưng trong lòng lại hơi sợ vì đôi mắt của Anh hiện giờ rất lạnh
“ ….Anh tự mình sinh?...” Thiên Kì nắm chặt lấy tay cô , nheo đôi mắt hổ phách xinh đẹp nhìn chằm chằm vào khuôn mặt bướng bỉnh đang ngồi kế bên.
“…..Đúng…”
“Á…anh lôi em đi đâu vậy ?” Loan hết hồn khi thấy Thiên Kì lôi mình ra ngoài
“ Về nhà làm việc có thể sinh được em bé “
Loan:~ .~
Oe…oe..oe…
Tiếng khóc của trẻ con vang lên , đã cứu Loan 1 bàn thua trông thấy.
“ Cô ấy thế nào rồi!” Bác sĩ vừa ra thì đã bị Quân túm lại tra khảo.
“ Mẹ tròn con vuông, Chúc mừng anh”
“Bác sĩ , đó là con trai hay gái vậy?”
“ Con trai”
“Á …tương lai lại có thêm 1 kẻ sẽ làm khổ phụ nữ rồi “ Loan thở dài nói
“ Em thật là…” Thiên Kì bất lực trước câu nói của cô
Nó nằm yên trên giường hai mắt nhắm lại , khuôn mặt trắng xanh nhưng nó lại đẹp đến lại thường .
“Chi…” Quân đến bên cạnh giường khẽ gọi nhẹ tên nó
“….” Mở mắt , nó khẽ mỉm cười xinh đẹp.
“ Cám ơn em”
“ Eo ! anh hôm nay hiền ghê ta “ Nó chớp chớp mắt
“…..”
“Mà con cả chúng mình có xinh không?” Nó
|
“ đương nhiên! Nhưng hiện giờ em bé đang phải giữ nhiệt trong phòng dành cho trẻ sơ sinh” Quân cưng chiều nhẹ nhàng nói
“ Sao anh nhìn em có vẻ gian gian vậy ?”
“ Quên nói với em là anh sẽ lên ké hoạch hà hạ em để lấy lại những thứ mà em đã hành hạ anh trong suốt 9 tháng qua “
“anh…anh…”
“ Thôi em nghỉ ngơi đi , anh sẽ ở bên cạnh em” Quân kéo lại chăn cho nó
“ Nhưng em không buồn ngủ “
Ưhm trông mặt nhợt nhạt thế kia mà bảo là không mệt ! Quân nhướn mày nhìn nó
“ Ạch …em ngủ là được mà!”
Tại khuôn viên của 1 biệt thự rộng lớn có 1 cậu nhok tầm 5, 6 tuổi đang bày trò trêu chọc đám người hầu
“LÃNH TRÍ HUY” Tiếng nó vang vọng cả 1 khu
“ Mẹ “ Cậu bé chớp chớp đôi mắt to tròn , cặp mắt long lanh nhìn về phía nó
“ Con…con…” Từ khi thằng bé được sinh ra , nó đã biết lớn lên thằng nhok này sẽ rất đẹp, sẽ là 1 phần tử hại dân hại nước nhưng mới bé tí mà đã có sức hấp dẫn như vậy thì cô cũng phải buông xuôi
“ Mẹ sao vậy ?” Huy chạy ùa vào lòng cô , dụi đầu nũng nịu
“ Con đúng là 1 tên tiểu yêu mà “ Cô nhéo má thằng bé
“ Á …đau con”
“ Mẹ còn chưa hỏi tội con đấy !”
“ Tội gì hả mẹ ? Con ngoan lắm kia mà “
“ Con còn nói à ! Vậy làm sao cô bé Thiên Thiên nhà kề bên lại khóc ?”
“ À ! con nhỏ đó hả mẹ ! Con chỉ bảo mặt nó giống trái bí thôi mà “
“ Con…con….”
“ A ….ba….”
“ Em lại làm sao vậy ?”
“ Anh à ?”
“ Sao?”
“ Trước đây khi còn bé xíu anh cũng hay làm tổn thương những trái tim trong sáng của các cô bé đúng không ?“ Nó thở dài , thểu não nói vs ck của mình
Quân:>……..<
“ Huy mẹ con lại phát bệnh hả ?“ Quân ôm bé Huy vào lòng , khẽ bơ nó
“ Dạ….Ba cũng phát hiện ra hả . Thảo nào mà sáng nay mẹ cứ như vậy suốt thôi . Có phải là ba chưa cho mẹ uống thuốc phải không ạ “
“ à …hình như là ba quên mất “ Quân như vỡ ra, anh bế thằng bé chuẩn bị rời đi
“ LÃNH MINH QUÂN CÙNG LÃNH TRÍ HUY ………….hai người mau đứng lại………….”
“ Ba à mẹ lại phát bệnh rồi !”
“ Thôi chúng ta mau chay thôi không thì lây bệnh mất “ Quân khẽ cười khi nhìn thấy bóng dáng nhỏ xinh đang cố đuổi theo
“Á…..có mà hai người ms bệnh đó …….”
“ Mau đứng lại cho em”
“mẹ …mẹ …mẹ chạy chậm thật đấy “
“ Mẹ con vốn không có tế bào vận động mà “
“ha…..ha…ha….ha……….”
Không biết m.n có thích đọc ngoại truyện của cô bé Thuỷ Tiên xinh đẹp cùng vs Nhật Longkhông ? Ai muốn đọc nhớ ghi danh nha!
|
THE END ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
|