Siêu Năng Lực! Đôi Ta Không Hợp Nhau
|
|
CHƯƠNG 38: NƠI LẦN ĐẦU GẶP GỠ (NGOẠI TRUYỆN)
Một tuần trôi qua, Cự Giải quyết định giữ im lặng, cô bé không biết làm như thế là đúng hay sai... Cự Giải chỉ muốn Song Tử bên cạnh mình. Một cô gái quá đỗi hiền lành, yếu đuối và phụ thuộc như Cự Giải thì thường sẽ đòi hỏi tính an toàn từ người bạn trai của mình. Cự Giải cũng vậy, cô bé cũng muốn có cảm an toàn đó... Nhưng đâu phải cứ muốn là được. Cự Giải hiểu, Song Tử là người của tự do, dù có muốn Song Tử ở bên mình như thế nào thì cô bé vẫn không ràng buộc cậu nhóc. Nhưng im lặng... đồng nghĩa với hai từ... Khoảng cách... ... Tối thứ 7... Tại nhà Cự Giải... Cự Lam - một nữ doanh nhân thành đạt và xinh đẹp, một người phụ nữ quyến rũ, lạnh lùng và là một người mẹ đơn thân tuyệt vời nhất. Cự Lam dạy dỗ Cự Giải thành một cô gái rất tuyệt vời, xinh đẹp và dịu dàng khiến nhiều chàng trai mới lớn say nắng, Cự Lam là một người mẹ quá hoàn hảo. Từ ngày Cự Giải theo học tại học viện Sun, căn hộ sang trọng trở nên thật trống trải. Cự Giải rất ít nói, nhưng trước khi Cự Lam về nhà thì cô bé đều chuẩn bị xong bữa tối... Suốt 17 năm, hai mẹ con sống nương tựa vào nhau, cuộc sống sung túc, giàu có nhưng vô cùng giản dị. Cự Lam thấy thật tự hào về Cự Giải, đứa con gái ngoan ngoãn, đáng yêu. Cự Lam thật mong chờ thiên thần bé nhỏ của bà về nhà vào ngày mai. Cự Lam đứng dậy, vơ lấy chiếc áo khoác mỏng, bà quyết định đi dạo phố. Dáng người cao, gầy nhưng quyến rũ của Cự Lam khiến bao người phải quay đầu nhìn lại. Dù đã 37 tuổi, nhưng đúng như lời Song Tử, Cự Lam có nét trẻ trung và quyến rũ đến kỳ lạ. Trong đó, sự lạnh lùng chính là nét thu hút nhất. Mẹ con thì ắt giống nhau, Cự Lam cũng lang thang mà chẳng thèm suy nghĩ là mình sẽ đi đâu, bà bước đi trong vô thức đến bờ sông, đúng nơi Cự Giải nhìn thấy Song Tử... Và đúng nơi bà gặp ba của Cự Giải, cách đây 20 năm... Chắc hẳn nhiều bạn đã đoán được ba của Cự Giải là ai rồi... Xà Phu... ... 20 năm trước, Cự Lam tên thời đi học là Cự Thanh Lam là hoa khôi của học viện Sun. Xinh đẹp, thông minh và mạnh mẽ. Là một cô gái có cá tính, tài giỏi, Cự Lam không biết đã làm bao nhiều chàng trai đồng trang lứa mến mộ, nhưng với các tính mạnh mẽ, cô bé Cự Lam ngày ấy chẳng có chút khái niệm về tình yêu. Trái tim của cô bé ấy sẽ không biết rung động nếu không có ngày ấy, ngày mà đã thay đổi tất cả cuộc đời Cự Lam... (Quá khứ... Sau một tuần học căng thẳng, Cự Lam không trở về nhà mà đi la cà khắp thành phố shopping. Cự Lam chủ yếu mua trang sức, mua hết món này đến món khác mà không biết chán. Cô bé Cự Lam từ nhỏ đã có một niềm đam mê bất diệt với trang sức. Mua một đống xong, cô đến bờ sông, tìm một chỗ vắng vẻ và bắt đầu... thử. Cự Lam lôi trong túi xách ra một cây đèn cầy, một hộp diêm và một tờ giấy nhám, cả cây son đỏ mới vừa mua nữa. Đâu đó xong xuôi, Cự Lam nhà ta đốt nến, ngang nhiên lấy một sợi dây chuyền bạch kim đốt như giỡn. Hồi sau lấy ra... -Á... Nóng quá!!! - Thổi thổi vào tay - Cái này có lẫn tạp chất rồi! Đen xì! - Nhìn vào sợi dây chuyền phán một câu tỉnh ruồi. Cự Lam lấy cây son quệt vào tay, rồi lấy một chiếc nhẫn vàng chà lên, hồi sau ra màu đen sì, cô nàng hét lên. -Mụ bán hàng chết tiệt, dám lừa son không chì! Mải mê với công việc yêu thích, Cự Lam không biết rằng mình đã thu hút một đám thanh niên chơi bời gần đó. Một tên bước đến, vỗ vai Cự Lam. -Hi người đẹp, đang làm gì thế? -Làm gì kệ tôi, liên quan gì các anh? - Cự Lam quát lên. -Nóng thế cưng, nhìn em cũng xinh đẹp lắm đấy! - Một tên khác không biết sống chết sờ vào má Cự Lam. Chát... Cự Lam không chần chừ tát thẳng vào mặt tên một tát, trừng mắt lên nhìn 4 tên thanh niên, ánh mắt khinh bỉ lướt quanh. Đúng là cái bọn người vô công rỗi nghề, ăn bám xã hội. -Nói ngọt không thích thích vũ lực hả? Tụi bay, lên hết cho tao! - Tên bị ăn tát hét lên. Cự Lam hết lên gối lại xuống trỏ... Nhưng sức của một nữ sinh 17 tuổi thì thật sự không thể chống cự lâu được với 4 tên thanh niên lực lưỡng. Một tên túm lấy tóc Cự Lam, lôi mạnh... -AAAAA! -Hôm nay bọn anh sẽ tiếp đãi cô em chu đáo!!! -Ha ha ha... Tiếng cười khả ố vang lên, giờ thì Cự Lam đã thật sự sợ rồi... Không được, không thể như vậy được... Nước mắt Cự Lam bắt đầu trào ra vì sợ hãi, cả người run lên... Bốp... bụp bụp bụp... Cự Lam hoảng sợ nhìn những gì đang xảy ra... Một chàng trai trẻ đã nghĩa hiệp xông vào đánh nhau với bốn tên thanh niên dị hợm. Đó chính là Xà Phu... Xà Phu rất khỏe mạnh, trong chốc lát đã đuổi được hết bọn người xấu. Cậu quay sang nhìn cô gái tội nghiệp đang run rẩy... Cởi chiếc áo khoác ra, khụy người xuống và khoác lên người cô ấy, cậu nói. -Không sao rồi! Cậu đừng khóc nữa! -Hu hu hu... hức hức... - Cự Lam mặc kệ xa lạ, cứ ôm lấy cậu nhóc rồi khóc nức nở. Mới đầu Xà Phu cũng rất bất ngờ, nhưng thấy tội nghiệp quá nên để im, vỗ vỗ nhẹ vào lưng cho cô bạn. Hồi sau, Cự Lam mới nín khóc, ấp úng nói. -Cho tớ... xin... lỗi... và.... c... cám... ơn! -Không có gì đâu! - Xà Phu cười, trông đẹp trai kinh khủng! -... Cự Lam đỏ mặt, cô bé buộc lại mái tóc đang bù xù, hất nước sông lên rửa mặt, thu dọn đồ đạc rồi nói - Cám ơn cậu đã cứu tớ, chúng ta đi uống nước nhé? -Ừm! - Xà Phu gật đầu. Cả hai đến quán kem gần đó, gọi hai ly kem, vừa ăn vừa trò chuyện. -Tớ tên là Cự Thanh Lam, học ở học viện Sun, lớp 12E! - Cự Lam nói trước. -Hả? Thì ra cậu là hoa khôi của trường á? - Xà Phu trợn mắt kinh ngạc. -Ắc! Cái đó là mọi người gọi thế thôi! - Cự Lam vẫy vẫy tay. -Tớ thì bận quá, chẳng biết gì hết! Hóa ra nãy giờ tớ được diện kiến mỹ nhân của trường mà không biết a! -Thế cậu cũng học ở học viện Sun à? -Ừ! Tớ học 12A! -12... 12A? - Cự Lam lắp bắp - Thế cậu là... -À... ừ... - Xà Phu gật đầu, vẻ mặt nhìn rất buồn - Chắc các cậu nghĩ bọn tớ là quái vật! -Ai thì tớ không biết, chứ tớ thì tớ thèm được như các cậu lắm đấy! - Cự Lam mắt long lanh, ngưỡng mộ nhìn Xà Phu làm Xà Phu hơi đỏ mặt, Cự Lam đáng yêu quá. ... Rồi cả hai cứ thường xuyên gặp gỡ, nói chuyện với nhau thật vui vẻ... Và rồi họ đã yêu nhau. Tình yêu đẹp như mộng từ năm lớp 12 đến năm hai Đại học. Cái gì đến cũng đến... Chưa đầy 19 tuổi... Cự Lam mang trong mình một mầm sống, kết tinh tình yêu của hai người. Xà Phu vô cùng hạnh phúc, anh quyết định nói tất cả những bí mật của mình cho Cự Lam biết... rằng anh không phải con người... Cự Lam nói rằng cô không quan tâm, cứ sống bên Xà Phu đến khi đứa bé trong bụng được bốn tháng. Gia đình Cự Giải ở ngoại thành biết được chuyện cô có thai, nhất quyết đòi cô bỏ đứa bé. Cô gái Cự Thanh Lam từ hôm ấy đoạn tuyệt quan hệ với gia đình, đổi tên thành Cự Lam... Tay trong tay hạnh phúc... Hai người kết hôn tại nhà thờ Ancion... Không áo cưới, không nhà hàng, không xe hoa,... chỉ có đôi nhẫn cưới mà Cự Lam đã tự tay làm. Hạnh phúc thật êm đềm, Cự Lam bảo lưu kết quả học tập chờ ngày sinh, Xà Phu vừa học vừa làm... Hạnh phúc kéo dài được hai tháng... Xà Phu bỗng nói rằng... Đã tới lúc anh thực hiện nhiệm vụ của mình. Cô gật đầu, lấy tay gạt nước, mỉm cười. -Anh đi đi! Em và con sẽ đợi anh! -Tiểu Lam! - Xà Phu ôm Cự Lam vào lòng, vuốt nhẹ mái tóc người vợ trẻ. Người con gái mà anh yêu nhất cả cuộc đời này... - Anh đã xin Người cho chúng ta một ân huệ, trong chiếc hộp anh cất trong tủ là một bộ trang sức bằng kim cương đen... Em hãy bán nó trang trải cuộc sống! -Em biết rồi! Đi đi anh... -... Xà Phu ôm vợ thêm chốc nữa rồi cũng lưu luyến ra đi... ) Hết quá khứ... ... 17 năm không chút tin tức... 17 năm mòn mỏi đợi chờ... Cuối cùng Cự Lam cũng gặp được Xà Phu... Nhưng hai người vẫn không thể nhìn nhau. Hai người phải cố gắng kìm nén mọi cảm xúc... 15 năm trước, Cự Lam bị tai nạn giao thông phải phẫu thuật lại khuôn mặt nên nhìn có hơi khác đi một chút. Cự Lam mỉm cười chua chát... Có lẽ Xà Phu đã quên rồi. Đang miên man trong miền ký ức bất tận, Cự Lam đưa mắt nhìn ra dòng sông êm đềm. Cuộc đời cũng giống như một dòng sông, khúc thì chảy xiết, khúc thì êm dịu nhẹ nhàng. Cự Lam bật ra một tiếng thở dài... 17 năm, Cự Giải đã sống trong cảnh thiếu thốn tình yêu thương của ba. Giờ thì ba ở ngay bên cạnh mà không biết... Đáng thương cho Cự Giải... -Tiểu Lam... Một tiếng gọi khiến Cự Lam giật mình quay người lại nhìn. Dáng người ấy... Giọng nói ấy... Cả đời cũng không thể nào quên... Cự Lam đưa tay lên che miệng ngăn chặn tiếng nấc, hai hàng nước mắt chảy dài. -Tiểu Lam... - Xà Phu gọi thêm một tiếng, nơi khóe mắt thấy cay cay. Từng bước một bước đến gần Cự Lam. Cự Lam bỗng òa lên nức nở, chạy nhanh đến ôm chầm lấy Xà Phu, cũng như ngày xưa, khóc nức nở trong vòng tay ấy. Xà Phu vòng tay lại và siết chặt người vợ tội nghiệp của mình. Vì Xà Phu, Cự Lam đã bỏ cả gia đình! Vì Xà Phu, Cự Lam chấp nhận để Xà Phu ra đi! Trên cuộc đời này, mấy ai tìm được một người có tình yêu to lớn đến thế. 17 năm nuôi nấng con gái một mình, không những đã dạy dỗ con nên người mà còn có thể tự tay lập ra một tập đoàn lớn mạnh, trở thành một "hoa hồng thép" trong lòng bất kỳ ai. Nhưng phụ nữ vẫn chỉ là phụ nữ... Dù có mạnh mẽ như thế nào thì cũng cần có một bờ vai để tựa vào... ... -Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc sao anh? - Cự Lam hỏi. -Thì ra bà ta không phải muốn hiến tế máu ở thế hệ của chúng ta, bà ta muốn lấy máu của bọn trẻ. Cự Giải chính là dòng máu quan trọng nhất! - Xà Phu gật đầu. -Có nghĩa là con bé đang gặp ngay hiểm? - Cự Lam hỏi lại, Xà Phu gật đầu nhẹ, Cự Lam liền cuống lên - Không được! Em sẽ không để con bé bị tổn thương, em sẽ chuyển trường và... -Cự Lam... - Xà Phu ngắt lời Cự Lam - Có một cách để tiêu diệt bà ta... -Là cách gì chứ? -... Xà Phu ghé vào tai Cự Lam nói nhỏ, Cự Lam lúc đầu không đồng ý... Nhưng nghĩ lại... nếu không tiêu diệt con yêu quỷ đó, mụ ta sẽ hại rất nhiều người. Cự Lam miễn cưỡng đồng ý. Cự Lam bỗng nghĩ đến chuyện khác... -Anh... Khi nào anh sẽ cho con bé biết anh là ba nó? -Sẽ sớm thôi! Cự Giải... con bé rất giống em! -Chỉ giống bề ngoài thôi! Tính cách lại rất giống anh! ... Hai người cứ ngồi đó, hy vọng và cầu nguyện. Cự Lam mong sớm ngày gia đình đoàn tụ... Xà Phu cũng vậy... Tình yêu của họ thật cao đẹp... Trên bầu trời rực sáng những vì sao... Duy có bầu trời ở học viện Sun không có lấy một ánh sao yếu ớt...
... to be continued
|
CHƯƠNG 39: TAN NÁT TRÁI TIM... NGHĨA BÓNG HAY NGHĨA ĐEN?
Học kì hai vốn dĩ là dành cho ôn thi đại học... Nhưng nó lại trở thành giai đoạn cuối của kế hoạch bí mật của cô Hiệu trưởng Thanh Ngọc... Song Tử chán nản ê a học bài môn Lịch sử, Song Tử ghét, ghét, ghét cực kỳ, ghét cay đắng cái môn này. Công dân thì thôi rồi, nản! Địa lí? Ngữ văn? Đừng bao giờ hỏi những câu hỏi liên quan về bốn môn này với Song Tử, chả giúp ích gì được đâu, có khi còn phải giảng lại bài cho cậu nhóc a. Nhưng Song Tử là nhất rồi, Cự Giải lại rất giỏi mấy môn đó, cứ không hiểu là nàng tận tình giải thích, Toán Lí Hóa Cự Giải cũng rất khá, bao nhiêu cái lợi Song Tử chiếm hết. Ngồi học Sử chưa được 30 phút, Song Tử đã ngáp dài... Cự Giải ngồi bên chỉ lắc lắc đầu, cô bé biết là Song Tử rất ghét những môn này. Chiếc ghế đá ở sân sau, Song Tử đã xí chỗ này làm chỗ học nhóm với Cự Giải, mà Cự Giải biết là Song Tử cũng chẳng muốn học gì cho cam, ra đây ngồi cho mát thôi! Song Tử ngáp mãi, ngáp xong thì thản nhiên nằm xuống, gối đầu lên đùi Cự Giải ngủ ngon lành. Cự Giải mới đầu hơi... hoảng, nhưng chốc lát bình thường trở lại, vì Song Tử ngủ rồi, và cô bé không muốn làm Song Tử thức. Ngắm khuôn mặt Song Tử từ trên xuống, nhìn thật sự rất đẹp... Cự Giải bỏ cuốn vở xuống bên cạnh, lau những giọt mồ hôi trên mặt Song Tử. Nước mắt Cự Giải bỗng trào ra, nhỏ giọt lên mặt Song Tử... Song Tử bất ngờ đưa tay lên sau gáy Cự Giải và kéo cô bé xuống, "khóa môi" tại chỗ. Đợi Cự Giải thở không ra hơi, Song Tử mới tiếc nuối buông cô bé ra, hỏi. -Sao lại khóc? Tớ đẹp trai đến mức làm cậu xúc động vậy hả? -Đừng có ATSM à! Không phải đâu! Bụi thôi... - Cự Giải nói dối, Song Tử vỗ nhẹ vào má Cự Giải, lau đi giọt nước mắt không biết nghe lời. Song Tử biết Cự Giải đang khóc, nhưng vì sao chứ? Song Tử quyết định sẽ tìm hiểu sau, nói. -Tớ ngủ một chút, tí nữa gọi tớ dậy nhé! -Ừm... "Nếu không có tớ... ai sẽ chăm sóc cho cậu đây?" ... Giờ học chiều... -Ai làm ra chuyện này? – Xử Nữ đứng giữa lớp, chỉ tay vào chiếc bàn giáo viên, trên đó ghi các kí tự cổ xưa. -Làm sao bọn tớ biết! – Kim Ngưu hét lên – Cái gì cậu cũng nghĩ là bọn tớ là thế nào? -Các kí tự cổ này chỉ có môn siêu năng lực! Ngoại trừ 12A thì còn lớp nào học môn siêu năng lực nữa không? – Thiên Bình nói. -Ý cậu nói là bọn tớ làm? – Sư Tử trừng mắt lên nhìn Thiên Bình. -Chữ cổ trên đó là loại cổ nhất, không một ai trong tụi mình đọc được đâu! – Ma Kết. -Hai cậu chỉ nói người khác, sao lại không nghĩ xem có phải là một trong hai cậu không? – Song Ngư khoanh tay trước ngực, tức giận nhìn Thiên Bình và Xử Nữ. -Có chuyện gì vậy? – Thiên Yết và Nhân Mã vừa vào lớp đã nghe tiếng cãi vã. -Chữ gì mà như giun vậy trời? – Nhân Mã hồn nhiên nói. -Có ai đó đã ghi dòng chữ này! – Bảo Bình. -Hai cậu ấy đang nghi ngờ 6 bọn tớ! – Bạch Dương sau một lúc im lặng cũng lên tiếng. -Nhảm nhí! – Thiên Yết nói rồi chỗ ngồi, cắm tai nghe nhạc, mặc kệ mọi chuyện. Thiên Bình, Xử Nữ và sáu sao kia vẫn tranh cãi. Lúc gần hết giờ nghỉ trưa, Song Tử và Cự Giải mới vào lớp. Vừa lúc ấy thì trống điểm, tạm chấm dứt cuộc tranh luận của các sao. Cự Giải và Song Tử chả hiểu gì, vừa vào lớp đã thấy các sao mặt nặng mặt nhẹ. Suốt giờ học, các sao ai cũng lằm lằm lì lì, chỉ có Cự Giải, Song Tử, Nhân Mã và Thiên Yết là vẫn bình thường. Trong giờ học, thỉnh thoảng các sao nữ còn truyền giấy cho nhau nữa. Cự Giải có chút thắc mắc, nhưng cô bé lại không hỏi. Hồi sau, thầy Hóa đi ngang qua chỗ Ma Kết, thấy cô nàng đang ghi giấy. Thầy giật luôn tờ giấy, quát. -Giỏi rồi thì không cần học nữa, ra cửa lớp đứng cho tôi! -Vâng! – Ma Kết siết chặt bàn tay, tức giận ôm sách vở ra cửa lớp. Giờ giải lao... -Đủ rồi! Tụi này không có làm, không có ghi chép gì trên đó hết! Tin hay không thì tùy! – Ma Kết điên tiết hét lên. -Có chuyện gì vậy, Song Ngư? – Cự Giải hỏi nhỏ. -Không sao đâu Cự Giải, chuyện này không liên quan tới cậu. – Song Ngư nói. Rầm... -Không liên quan là thế nào? Cự Giải cũng là người trong lớp mà! – Song Tử đập bàn. -Song Tử, tớ đói, xuống căn tin nhá! – Cự Giải kéo tay Song Tử đi trước khi Song Tử tham gia vào cuộc đấu khẩu của lớp. -Đi thôi Nhân Mã! Ở cái lớp này nữa là tớ điên lên đấy! – Thiên Yết nắm tay Nhân Mã kéo đi, cô nàng ấm ức vì không được... cãi chung. ... -Các ngươi cứ cãi đi! Sắp tới ngày lật bài tẩy rồi! – Thanh Ngọc nhìn vào quả cầu thủy tinh cười nửa miệng, bà ta thay đổi khung cảnh, nhìn ra phía căn-tin, nơi Song Tử và Cự Giải đang ăn kem, phóng to khuôn mặt của Cự Giải – Con nhóc vô dụng này, trên người nó chỉ có dòng máu là quý nhất! Diana, bà lẩm cẩm tới mức chọn nó để chứa siêu năng lực mạnh nhất sao? Thanh Ngọc nhìn vào 12 lọ thủy tinh, lọ màu hồng đã dâng lên khá đáng kể, nhưng thật sự là Thanh Ngọc hoàn toàn không hài lòng. Bà ta sợ Cự Giải không đủ sức để hoàn thiện a. -Ta sẽ để cho trái tim ngươi tan nát! – Thanh Ngọc bóp vụn một con búp bê gỗ, xem nó là Cự Giải. Bà ta để Cự Giải sống là đợi tới ngày nguyệt thực... Ngày của nghi thức hiến tế máu. ... Xử Nữ và Thiên Bình tranh cãi cùng các sao khác, cãi nhau mãi, các sao thấy ai cũng có lỗi. Mọi người quyết định điều tra chính xác ai làm chuyện này... Tất cả đều hướng suy nghĩ về một người... Hiệu trưởng Thanh Ngọc... -Tớ xin lỗi! Tớ nóng quá! – Xử Nữ nói. -Bọn tớ cũng thế! – Sáu sao kia gãi gãi đầu, hồi sau cả bọn kéo ra căn-tin ăn chè. -Tình củm quá nha!!!!!! – Song Ngư véo nhẹ má Cự Giải. Thấy Song Tử và Cự Giải đang ăn kem tình tứ nên các sao ùa tới phá đám. Lát sau Thiên Yết và Nhân Mã cũng ra căn-tin... Mọi người lại vui vẻ và cười đùa cùng nhau... Nhưng có lẽ... nụ cười này sẽ không còn giữ được bao lâu nữa. Thay vào đó là là nước mắt, mặn chát bờ môi... Trái tim của dòng máu thánh bị vỡ tan như pha lê mong manh... Cự Giải khẽ nhíu mày, cô bé nhìn nụ cười tỏa nắng của Song Tử... Trái tim Cự Giải bỗng đau nhói. Tay trái khẽ đưa lên ôm ngực, trái tim... đau quá... -Cự Giải... -Giải Nhi... Song Tử bế xốc Cự Giải lên, đưa cô bé qua khu bệnh viện. Các sao tính tiền rồi hối hả chạy theo... Cự Giải dạo này rất yếu ớt... Chuyện gì đang xảy ra vậy chứ? Các sao mang một bụng thắc mắc chạy theo Song Tử. Song Tử bế bế xốc Cự Giải chạy qua bên khu bệnh viện, mồ hôi nhỏ giọt vì trời đăng nắng gắt, Song Tử nghĩ bụng chắc Cự Giải bị say nắng. Đưa Cự Giải vào phòng bệnh, Song Tử gấp gáp chị y tá. -Giải Nhi bị say nắng, giờ làm sao đây chị? -Không sao! Chị truyền nước biển là sẽ khỏe ngay thôi! – Chị y tá cố nín cười vì thái độ lo lắng của Song Tử. Tụi nhóc bây giờ yêu sớm thật... ... Song Tử vuốt tóc mái Cự Giải sang một bên, rồi áp tay vào đó. Cự Giải không còn sốt nữa... Dạo gần đây, sức khỏe Cự Giải rất yếu, không biết cô bé có bị gì không. Song Tử bỗng thấy mình thật sự rất vô tâm, không hỏi han, chú ý gì đến Cự Giải... Song Tử nắm lấy tay Cự Giải, siết chặt thay cho cho một lời xin lỗi... Khẽ hôn lên vầng trán cao tinh nghịch, Song Tử lại càng cảm thấy có lỗi hơn. "Hãy tha thứ cho anh..." Ừ thì thì xin lỗi... Nhưng lỗi thật sự của Song Tử lại chẳng phải là vô tâm... ... Thất bại của người con gái là yêu phải một người con trai vô tâm. Thất bại của một người con trai là vô tâm với cô gái thật tâm yêu họ... ... Có vẻ cả hai đều thất bại trên con đường tình. Đã biết sai, nhưng Cự Giải vẫn đâm đầu vào... Không hợp... thì mãi mãi chỉ là không hợp... Các sao khác xem trộm ngoài cửa. Haizzzz... Giải Nhi và Song Tử đáng yêu của chúng ta thật có duyên với nghề diễn viên a.
... to be continued
|
CHƯƠNG 40: EM GÁI...
Cự Giải lại nhập viện... Dạo gần đây sức khỏe cô bé rất yếu, Song Tử bỏ luôn buổi tự học chiều để chăm sóc cho Cự Giải. Song Tử nhắn tin cho các sao, bảo cứ học đi, để cậu nhóc lo cho Cự Giải là được rồi. Mặc dù mọi người đều lo cho Cự Giải nhưng quyết định theo ý Song Tử. Buổi tự học thực chất cũng giống như học bài, làm bài tập thông thường, các học sinh có thể học ở bất kỳ đâu, và có thể tìm giáo viên để hỏi lại những bài không hiểu. Ma Kết chọn cho mình một nơi học lý tưởng-hồ cá. Vốn dĩ là Sư Tử sẽ học cùng, nhưng cậu nhóc lười quá nên kiếm chỗ ngủ (?!). Cô bé đang học bài thì có điện thoại... (Nhẹ chạm môi lên yêu thương kia Nhưng tôi đây chẳng cảm nhận được Tôi như say với những kỷ niệm Nước mắt thấm ướt tôi không nào hay. Là vì ai em như hôm nay Không hay tim em chết từng ngày Mong qua đi phút chốc lạnh lùng Để một mình em qua mùa đông.) Ma Kết lấy điện thoại trong túi váy, lướt nhẹ ngón tay trên màn hình... Là số của mẹ? Ma Kết lấy làm khó hiểu... Bình thường mẹ cô bé đâu có gọi vào giờ học. Ma Kết ấn vào nút nghe... -Alo! Con, Ma Kết đây mẹ! (Ừm, Tiểu Kết này... Mẹ muốn hỏi con một việc...) -Dạ! Mẹ cứ nói đi ạ! (Mẹ... Mẹ của Cự Giải, tên là Cự Lam?) -Dạ! Đúng rồi! (Không có tên đệm sao?) -Con không biết nữa! (À... còn ba của Cự Giải, con gặp bao giờ chưa?) -Ba Cự Giải... Cô Cự Lam là một người mẹ đơn thân đó mẹ! (Con biết cô ấy năm nay bao nhiêu tuổi không?) -Dạ, 37 tuổi! Nhưng nhìn trẻ lắm luôn mẹ! – Ma Kết vui vẻ khi nói đến điều này, cô bé thật sự ngưỡng mộ mẹ Cự Giải a. Bộp... Chiếc điện thoại Iphone 6 bị Bạch Hồng thả xuống đất không thương tiếc. Bà đưa tay lên che miệng, đôi mắt long lanh vì nước mắt đang đọng trên khóe mi... Rồi một giọt, hai giọt,... lăn dài trên má... -Mẹ ơi! Mẹ ơi.... Mẹ... - Ma Kết nghe tiếng rơi, cô bé lo đến xanh mặt, không biết mẹ đã xảy ra chuyện gì. (Mẹ không sao đâu! Tuột tay thôi! Mẹ đi nấu cơm, bye con gái!) Pip... pip... Bạch Hồng vội gác máy làm Ma Kết khó hiểu, cô bé không biết là chuyện gì khiến mẹ như thế. Giờ đã qua giờ cơm trưa rồi còn gì? Và nhất là tại sao mẹ lại hỏi chuyện về Cự Giải và cô Cự Lam? -Nghĩ gì thế? -Chúa ơi! – Ma Kết đưa tay lên vuốt ngực, nhìn sang bên cạnh thì thấy Sư Tử đã đứng bên cạnh mình từ lúc nào – Cậu làm tớ giật cả mình! -Có gì sao? – Sư Tử vuốt lại phần tóc mái đang rối tung của Ma Kết. -Cũng không có gì! Qua thăm Cự Giải chưa? – Ma Kết cố ý lãng sang chuyện khác. -Giờ đi nè! -Ừ, đi thôi!! ... Các sao đem đồ ăn tới cho Song Tử và Cự Giải, mọi người bàn tán rất sôi nổi chuyện của Cự Giải, chỉ riêng Ma Kết im lặng không nói một câu nào. Ánh mắt cô bé mang đầy sự tò mò, hiếu kì và khó hiểu... Cuộc gọi lúc nãy của Bạch Hồng làm cô bé rất lo lắng. Suy nghĩ quá đăm chiêu, khi đến phòng Cự Giải, Ma Kết không vào mà lại đi tiếp làm Sư Tử phải kéo tay lại. -Phòng Cự Giải ở đây mà! -À... ừ... -Cậu sao thế Ma Kết? – Xử Nữ ân cần hỏi. -Hay cậu cũng ốm luôn rồi? – Song Ngư. -Tớ không sao! – Ma Kết lắc đầu. -Vào thôi! - Thiên Bình nói rồi gõ cửa phòng. Lát sau, Song Tử ra mở cửa. Vừa thấy mặt Song Tử, Nhân Mã đã nhào tới hỏi. -Cự Giải tỉnh chưa? Cậu ấy sao rồi? -Từ từ đã Nhân Mã, vào rồi biết! – Kim Ngưu gõ gõ vào lưng Nhân Mã. Các sao nam chỉ lắc đầu ngán ngẩm, nhất là Thiên Yết. Nhân Mã đúng là nóng như lửa, làm gì cũng hấp tấp. Các sao bước vào trong, Cự Giải đã tỉnh và đang ngồi trên giường. Có chút không liên quan a... Dù Cự Giải đang mặc đồ bệnh nhân nhưng cô bé vẫn rất đẹp. Nhưng hiện giờ, vẻ đẹp của Cự Giải lại khiến cho mọi người cảm thấy xót lòng... Cự Giải xanh xao quá!!! Cự Lam ngồi bên cạnh Cự Giải, nhẹ vuốt tóc cho con gái. Các sao hơi ngẩn ngơ một chút vì hôm nay, Cự Lam làm tóc xoăn, mặc váy nhìn rất đẹp. -A... Tụi con chào cô! – Các sao cùng cúi đầu. -Chào các con! -Ủa cô đến lúc nào vậy ạ? – Bảo Bình hỏi. -Cô tới được một lúc rồi! Thật phiền mấy đứa quá, cứ phải lo cho Cự Giải. – Cự Lam véo nhẹ má Cự Giải, chọc yêu con gái. -Dạ! Tụi con là bạn Cự Giải mà! – Bạch Dương nhanh nhẩu. -Cự Giải, cậu ăn uống gì chưa? - Kim Ngưu lo lắng. -Chưa... - Cự Giải lắc lắc đầu. -Nè! Sữa nè! – Song Ngư cắm sẵn ống hút vào hộp sữa cho Cự Giải, Cự Giải nhận lấy, cười tươi. -Cám ơn cậu! Mọi người trò chuyện vui vẻ, chỉ có ba người là Song Tử, Thiên Yết và Ma Kết là không nói gì... Thiên Yết thì lạnh lùng sẵn thì không nói làm gì. Ma Kết thì đăm chiêu suy nghĩ cũng có thể hiểu được... Còn Song Tử vốn là kẻ lắm chuyện, tự nhiên im lặng làm cho người ta khó hiểu... Song Tử im lặng là vì cậu nhóc đã nhìn thấy trên tay Cự Giải... Một vết chàm đỏ hình trái tim khuyết nửa... Điều này chưa có một ai biết... Một nửa... tức là vết chàm ấy vẫn chưa hoàn thiện, siêu năng lực của Cự Giải rõ ràng không hề tăng lên! Tại sao vết chàm đỏ lại xuất hiện giữa chừng như vậy chứ. Cự Giải gần đây rất yếu ớt, liệu có liên quan đến chuyện này không? Song Tử lo lắng nhìn Cự Giải, cảm giác yêu thương một người đốt cháy trái tim Song Tử. Dù có qua lại với bao nhiêu người... Dù có nói lời yêu với rất nhiều cô gái... Thì Cự Giải vẫn là người mà suốt đời này Song Tử không muốn đánh mất... Tình đầu không trọn vẹn, trái tim Song Tử đã tan vỡ một lần... Cự Giải đã hàn gắn lại trái tim ấy... -Có lẽ cô sẽ đưa Cự Giải về nhà vài ngày! – Cự Lam bỗng nói. -Cô để tụi chăm sóc Cự Giải là được rồi! – Xử Nữ nói. -Để tụi con chăm sóc cho Cự Giải cho cô! – Kim Ngưu cũng năn nỉ. -Bla... bla... -Cô biết các con sẽ chăm sóc tốt cho con bé này! – Vừa nói vừa cốc đầu Cự Giải – Nhưng nó mà ốm thì bướng lắm! Cũng sắp thi rồi, cứ để nó về nhà hai ngày để cô chăm sóc, mấy đứa cứ ôn thi đi! -Dạ! – Song Ngư vểnh môi ra, cô bé muốn chăm sóc cho Cự Giải lắm a. -Tí nữa cô sẽ đưa Cự Giải về, thôi mấy đứa cũng về nghỉ đi. – Cự Lam nói. -Cô có cần tụi con phụ gì không cô? – Sư Tử hỏi. -Để Song Tử giúp cô xách đồ là được rồi! – Cự Lam nháy mắt tinh nghịch, nhìn bà thật sự rất teen a. Các sao cười phá lên, đồng loạt nhìn Song Tử. Song Tử vuốt vuốt ngực, vênh mặt lên. -Các đồng chí cứ theo anh mà học hỏi! Bốp... bụp... bụp... -Học nè, học... học... - Các sao xúm vào đánh Song Tử, mọi người lại được phen cười đùa vui vẻ. Lát sau thì các sao cũng về kí túc xá. Các sao nữ còn dặn đi dặn lại Cự Giải phải nghỉ ngơi cho tốt, các sao nam thì mỗi người cũng một câu. Các sao về hết chỉ còn Song Tử ở lại, cậu nhóc vẫn nhìn Cự Giải... ánh mắt ưu buồn... Cự Giải lấy làm khó hiểu... Cô bé chưa bao giờ thấy Song Tử như thế cả. Cự Lam nhìn hai bạn trẻ, mỉm cười. Tên nhóc Song Tử này thật là biết làm người yêu lo lắng, chưng ra cái mặt buồn quyến rũ hiếm thấy... Lại định dụ dỗ Cự Giải ngây thơ đây mà. Đấy, vừa nói là hai cái má của Cự Giải đã hồng lên, Song Tử cứ nhìn mãi như thế... Ngại chết!!! -E... hèm! Chúng ta đi thôi!! – Cự Lam lên tiếng nhắc nhở, không thì hai đứa nhỏ này chắc nhìn nhau tới... quá!!! -Ơ... dạ! – Song Tử đỏ mặt, nhanh chân chạy lại xách giỏ đồ dùng linh tinh của Cự Giải rồi chạy biến ra ngoài. Cự Giải cũng đỏ mặt, nhanh chóng lấy bộ váy Cự Lam đem tới đi thay. Một chiếc váy hai dây màu vàng-trắng. Song Tử đứng đợi ngoài cửa, tựa lưng vào tường, ôm cái giỏ màu hồng phấn đáng yêu làm rất nhiều y tá thực tập phải ngắm nhìn. Nhìn vô củng lãng tử. Phong cách ăn mặc, học lực, tài năng, siêu năng lực,... của 12A luôn là đề tài nóng trong học viện Sun. Song Tử là người luôn được đánh giá cao về gu thời trang, mà nhà là một tập đoàn thời trang nổi tiếng thì đó là chuyện đương nhiên. Song Tử luôn chọn cho mình style trẻ trung và năng động cộng với khuôn mặt baby, Song Tử là hotboy số 1 a. Khuôn mặt đẹp trai của Song Tử vẫn còn đỏ... Tự nhiên đang nhìn người yêu, mà "nhạc mẫu" lại nhắc như thế... Ngại thật!!! Lát sau, Cự Giải cùng mẹ bước ra. Bộ váy màu vàng-trắng tôn lên làn da trắng của Cự Giải... Ở trường, Cự Giải thường mặc váy có tay hoặc sát nách, váy hai dây thì chưa thấy bao giờ, nhìn xinh quá đi! Công chúa của một tập đoàn lớn, khi mặc váy, trang điểm thì khí chất cũng lên cao a. Cũng thật nể phục Cự Lam, chỉ trong vài phút đã make-up khẩn cấp cho Cự Giải, che đi sự xanh xao yếu ớt. Nhưng sự mệt mỏi vẫn hiện lên trong đôi mắt nâu buồn. Song Tử cài lại mấy sợi tóc mai ra sau vành tai cho Cự Giải rồi nắm tay cô bé kéo đi, coi Cự Lam là không khí. Cự Lam trợn mắt... Cái thằng nhóc này... -Bye, hai ngày nữa gặp lại! – Cự Giải cười tươi. -Về tới nhớ nhắn tin cho tớ! – Song Tử hôn lên trán Cự Giải làm cô bé đỏ mặt, Cự Lam kéo nhẹ tay Cự Giải, bà mỉm cười với Song Tử. -Cô đang đứng đây mà!! – Nghiêng nhẹ đầu – Tạm biệt con! -Dạ! Tạm biệt cô! Cự Lam và Cự Giải ngồi vào xe... Chiếc xe dần chuyển bánh... Vết chàm đỏ khiếm khuyết ấy... Song Tử cảm thấy nó là một dấu hiệu chẳng lành. ... Cự Giải về nhà được một ngày, cô bé đã biến thành một công chúa thật sự. Suốt ngày nằm trong căn phòng màu hồng, muốn gì là Cự Lam liền đem vào. Cự Lam vừa nấu xong cháo thịt bằm, vừa đem vào cho cô bé thì có điện thoại. (Bao ngày mẹ ngóng, bao ngày mẹ trông Bao ngày mẹ mong con chào đời Ấp trong đáy lòng có chăng tiếng cười Của một hài nhi đang lớn dần Mẹ chợt tỉnh giấc và Mẹ nhìn thấy Hình hài nhỏ bé như thiên thần Tiếng con khóc òa mắt mẹ lệ nhòa Cám ơn vì con đến bên Mẹ Này con yêu ơi con biết không Mẹ yêu con yêu con nhất đời...) Cự Lam đưa tô cháo cho Cự Giải, nói. -Ăn đi cho nóng con! -Dạ! Cự Lam lấy chiếc điện thoại trong túi trước của tạp dề, số gọi đến rất lạ... -Alo! Tôi Cự Lam nghe đây ạ! (...) -Chị... - Cự Lam nhìn Cự Giải rồi ra khỏi phòng cô bé, đi đến bộ sofa rồi nói tiếp – Sao chị lại biết tôi là Cự Thanh Lam? (...) -Chị hai?... – Cự Lam siết chặt tay, cố giữ giọng - Chị gọi cho tôi có chuyện gì? (...) -Tôi nghĩ tôi và chị... - Cự Lam chưa nói hết câu thì người kia đã vội nói tiếp. (...) -Thôi được! Đợi chút, tôi sẽ đến! Pip... pip... Cự Lam tắt máy, thở dài... 17 năm... 17 năm trước chính gia đình đó đã đuổi bà đi, giờ muốn tìm lại bà hay sao? Cự Lam thay một bộ váy, trang điểm lại một chút. Trước khi ra khỏi nhà, bà đứng trước phòng Cự Giải, nói với cô bé. -Giải Giải! Mẹ có chút việc ra ngoài, con cứ ăn cháo đi nhé! -Dạ! – Cự Giải nói vọng ra, tiếp tục ăn cháo, nhưng cá là Cự Giải sẽ không ăn hết a. Mỗi khi ốm là Cự Giải không chịu ăn gì đâu!!! ... Tại quán cà phê "Không Tên", hai người phụ nữ xinh đẹp ngồi đối diện nhau. Nếu để ý một chút, họ có khuôn mặt khá giống nhau... Đó chính là Cự Lam và người gọi điện cho bà... Và người đó là... Bạch Hồng... Cự Lam không hề đụng vào li cà phê chồn nóng hổi mà Bạch Hồng đã gọi sẵn. Hơn 10 phút ngồi nhìn nhau, Bạch Hồng cuối cùng cũng thua về lòng kiên nhẫn, bà nói. -Em vẫn vậy... Vẫn rất kiên nhẫn!! Uống cà phê đi, loại cà phê chồn em thích nhất đấy! -Chị cũng còn nhớ tôi thích uống cà phê gì à? – Cự Lam nhìn tách cà phê còn chút hơi ấm, thơm nức mũi, cười khẩy – Thú vị thật! -Ừm... Em là em gái chị. Dĩ nhiên... -Nhưng chị có một điều không biết! Từ khi tôi bỏ nhà đi thì tôi đã không còn thích cà phê chồn nữa... Tôi thích Robusta-Arabica! Và tôi không có thói quen uống đồ của người khác gọi sẵn. – Cự Lam ngắt lời Bạch Hồng, bà đưa tay gọi tiếp tân, gọi cho mình một tách Robusta-Arabica. -Em vẫn còn giận ba mẹ? Và... chị? – Bạch Hồng lãng sang chuyện khác. -Tôi giận người đã không còn làm gì? Còn chị... Chưa biết... - Cự Lam bỏ dở câu nói vì người tiếp tân mang tách cà phê mới đến, khi anh ta đi, bà lại tiếp tục – Chị hẹn tôi ra đây có gì không? Nói nhanh tôi còn phải về chăm sóc Cự Giải... -Ừm... Ba Cự Giải... và em có chuyện gì sao? Sao em lại biến thành người mẹ độc thân? Còn khuôn mặt em hơi khác đi, tại sao vây? – Bạch Hồng dường như muốn hỏi hết tất cả. -Vấn đề chính! – Cự Lam lạnh lùng nói. -Chị... Em đừng giận chị nữa! Vì tình cảm chị em ruột thịt chúng ta và bọn trẻ... -Bọn trẻ? – Cự Lam nhắc lại hai từ cuối cùng cùng với vẻ mặt thắc mắc. -Chị là... mẹ của Ma Kết... - Bạch Hồng nói. -À... Hóa ra... - Cự Lam cười, có lẽ bà đã khá sơ xuất khi không chú ý đến Ma Kết. -Em đồng ý nhé? Ba mẹ... Trước lúc mất cũng đã rất hối hận... – Bạch Hồng nhìn Cự Lam... Ánh mắt của Bạch Hồng xót xa cho đứa em gái tội nghiệp... 17 năm trước, là bà đã không khuyên nhủ ba mẹ, đã để họ đuổi cô em gái duy nhất của mình đi... 17 năm... Cự Bạch Hồng luôn sống trong sự dằn vặt... Giờ bà chỉ mong Cự Lam tha thứ, mong được nhìn nhận cháu gái, được nghe nó gọi một tiếng dì hai. Cũng để Ma Kết biết nó có một đứa em họ, một người dì út xinh đẹp, bản lĩnh... Và để bù đắp một phần nỗi đau mà Cự Lam phải chịu... Cự Lam khẽ run hai hàng mi... Đã gặp lại ba Cự Giải rồi... Giờ nhà ngoại cũng muốn nhìn nhận Cự Giải, con bé sẽ có đầy đủ tình thương. Nhưng sự kiêu ngạo trong Cự Lam rất lớn... Bà thở dài... -Tôi... Tôi cần chút thời gian để suy nghĩ... Tôi về trước, Cự Giải đang bệnh! – Cự Lam vội vàng bước ra khỏi, Bạch Hồng một lần nữa nhìn theo bóng lưng em gái. 17 năm... Cũng giống như 17 năm trước khi Cự Lam quay lưng đi, bóng lưng ấy vẫn khiến cho người khác nể phục... Một giọt nước mắt bà rơi xuống... "Đứa em gái đáng thương... Xin em... Hãy tha thứ cho chị và ba mẹ!"
... to be continued
|
CHƯƠNG 41: HUYẾT NGUYỆT
Song Tử ngồi trên sân thượng ngắm trăng, cậu nhóc bỗng thấy rất nhớ Cự Giải... Mặt trăng đêm nay tròn vành vạnh khiến Song Tử nhớ đến khuôn mặt tròn phúng phính, non như con nít của cô bé. Song Tử trút ra một hơi thở dài, linh tính mách bảo cho cậu nhóc rằng vết chàm đỏ khiếm khuyết trên tay Cự Giải là một điềm xấu. Đôi mắt buồn man mác của Cự Giải khiến Song Tử nhung nhớ... Khuôn mặt buồn, đoan trang và hiền dịu có lẽ đã trở thành "thương hiệu" của cô bé với học viện Sun. Sự lãnh đạm, khó gần nhưng lại tốt bụng và nội tâm của Cự Giải khiến người khác khó hiểu... Song Tử thò tay vào túi quần, lấy ra một tờ giấy nhỏ gấp làm tư, khi Song Tử mở tờ giấy ra, các con chữ trên giấy phát sáng dị thường... Trên đó... Là những kí tự cổ xưa nhất!! -Nếu tớ... lấy siêu năng lực của cậu... Cậu sẽ không còn gặp nguy hiểm nữa... Đúng không? Song Tử tự hỏi chính mình mà như hỏi Cự Giải... Người đọc được kí tự cổ trong thư viện... chính là Song Tử. Vì mải mê với kí tự cổ mà Song Tử đã bị thang, nhưng cậu nhóc đã nhanh tay cất vào trong túi áo. Đừng bao giờ nghĩ Song Tử có ý xấu, muốn tước đoạt siêu năng lực của ai. Song Tử là muốn giấu đi... Những nụ cười bí ẩn... Tất cả đều nằm ở nội dung của cuốn kí tự này. "Siêu năng lực khi bị mất đi, sẽ cuốn theo mọi bệnh tật của chủ thể..." Vẻ ngoài vô tâm đâu thể làm thay đổi sự trọng tình cảm của Song Tử... Tình cảm... ở một khía cạnh nào đó, vẫn là thứ Song Tử coi trọng nhất. -Chuyện gì vậy? – Song Tử bỗng đứng phắt dậy, nhìn lên mặt trăng đang chuyển dần sang màu đỏ máu, trái tim Song Tử bỗng nhói lên lạ thường... Cự Giải... chắc chắn đang xảy ra chuyện... Nhà Cự Giải... Hộc... hộc... Cự Giải thở dốc, cô bé cố gắng kìm nén để không mẹ thức giấc, tay ôm lấy ngực. Vết chàm đỏ bây giờ chỉ thiếu một phần tư và đang phát sáng. (I'm divided in two. Please tell me what should I do? A part of me says no no no no, and another runs to you So divided in two. Please tell me what should I do? 'Cause you're driving me crazy, I'm so in love with you) Cự Giải với lấy chiếc điện thoại trên đầu giường, là Song Tử đang gọi, cô bé hít thở sâu... mong rằng Song Tử sẽ không phát hiện ra điều gì. -Alo... (Cự Giải, cậu có sao không? Có bị gì không?) – Song Tử cuống lên. -Bị gì... là bị gì? – Cự Giải hỏi lại, trong lòng cô bé thấy rất bất an, ngực trái vẫn đang nhói lên. (Cậu không sao thật chứ?) – Giọng Song Tử đã dịu đi phần nào. -Tớ... - Cự Giải mím môi – Tớ không sao, bây giờ thì có sao rồi đấy!!! (CÁI GÌ? Cậu bị làm sao?) – Song Tử hét lên. -Tớ bị mất ngủ... Đang ngủ thì cậu gọi điện thoại tới! (Ừm! Ngủ đi!) -Ngủ ngon!! Pip... pip... Cự Giải nằm dài ra giường, thở dốc... Ngực cô bé tuy không đau như lúc nãy nữa, chỉ còn cảm giác mệt mỏi. Cự Giải không suy nghĩ được gì, cô bé dần chìm vào giấc ngủ mệt nhoài. Sáng mai, Cự Giải sẽ trở về học viện... ... Song Tử thở phào, Cự Giải không sao... Có lẽ là Song Tử đã suy nghĩ quá nhiều. -Cũng không còn sớm! Ngủ thôi! – Song Tử tự nói với chính mình, trong lòng vẫn rất bất an... Cậu nhóc vẫn rất lo lắng cho Cự Giải. ... Một làn khói đen từ đâu bay tới... Cái bóng đen quỷ dị của cô Thanh Ngọc bỗng xuất hiện trên sân thượng sau khi Song Tử vừa rời đi. Làn da trắng bạch đối lập với chiếc áo choàng đen, đôi môi đỏ như máu, đôi mắt ánh lên sự tàn ác đến lạnh người. Thanh Ngọc bỏ mũ ra, trên đầu bà ấy còn có một cặp sừng đỏ chót. Bà ta... là một con quỷ... một con Yaksha... Đôi mắt đỏ lóe lên, nhìn theo hướng Song Tử vừa đi. -Tình yêu? Đó là cái thứ vớ vẩn... Nhưng hóa ra vẫn còn một người nắm giữ năng lực mạnh nhất... chính là thằng nhóc này. Tình yêu? Không ngờ cái thứ nhảm nhí đó đã khơi nguồn cho siêu năng lực thật sự của thằng nhóc... "Đồng tâm"! Thanh Ngọc cất tiếng cười ghê rợn, đôi mắt đỏ hau háu... Bà ta đã quá may mắn rồi! Siêu năng lực mới của Song Tử là một loại siêu năng lực tự phát sinh. Còn siêu năng lực của Cự Giải là siêu năng lực do di truyền, ba của Cự Giải-Xà Phu... là một thiên thần. Tuy nhiên Thanh Ngọc không biết điều đó, bà ta chỉ biết rằng... Bà ta sắp đạt được điều bà ta hằng mong ước. Thanh Ngọc biến thành làn khói đen và bay đi... Ngay sau đó, ánh hào quang vàng nhạt của Xà Phu xuất hiện, Xà Phu thở dài... -Hóa ra... không chỉ có một vật tế... Cự Giải, Song Tử, ta biết làm gì để bảo vệ hai con đây? ... Sáng hôm sau, Cự Giải trở lại trường, cô bé vui đùa bên các sao nữ mà cứ ngóng ngoài cửa. Đã gần vào tiết mà Song Tử và Thiên Yết vẫn chưa đến. Khuôn mặt non nớt của Cự Giải lo lắng nhìn cute cực, Kim Ngưu không nhịn được liền véo má Cự Giải. -Giờ tớ biết tại sao cái tên Song Tử thích hôn lén cậu rồi đấy! -Hả? – Cự Giải ngạc nhiên. -Sao? Nói nghe đi! – Song Ngư hóng hớt. -Da mềm, mịn như lụa ấy! – Vừa nói Kim Ngưu vừa dùng hai tay kéo má Cự Giải không thương tiếc, hại Cự Giải sau khi được Song Ngư cứu thì hai cái má đỏ ửng. -Kim Ngưu! Xem cậu đã làm gì này! – Nhân Mã chạy lại Cự Giải, tốt bụng xoa xoa má giúp cô bé. -Song Tử tí nữa cũng làm ầm cho coi! – Sư Tử chép miệng. -Mấy bà chỉ được cái giỡn là giỏi! – Thiên Bình than thở. -Ồn vậy sao mà học bài! – Ma Kết mặt nhăn nhó – Muốn học cũng không được yên! -Bớt học đi Ma Kết ơi! Cậu làm tớ nản quá! – Bạch Dương vẫy vẫy tay, còn đưa tay che miệng, ngáp một cái rõ to. -Trật tự coi! Sắp vào học rồi! – Xử Nữ nhíu mày. -Môn đầu tiên môn gì vậy? – Bảo Bình hỏi. -Hình như là Vật Lí! – Cự Giải nói. -Chết! Chưa làm bài tập!!! Ma Kếttttttt... - Kim Ngưu vội vàng chạy về chỗ ngồi, mượn vở Ma Kết chép bài. Gì chứ quên làm bài tập là ông thầy cho 0 như chơi a. -Hộc... hộc... Thiên Yết và Song Tử chạy tới cửa, thở dốc. Song Tử liếc nhìn đồng hồ trên tay... Má ơi!!!! Còn có một phút!!! -Trễ vậy? – Bạch Dương hỏi. -Tại cậu ta cứ ngủ nướng không chịu dậy!! – Thiên Yết bực bội. Tuy thái độ Thiên Yết rõ là khó chịu, nhưng mọi người đều thấy sự thay đổi rõ rệt... Nếu là trước đây, Thiên Yết đã mặc kệ Song Tử rồi. -Sorry mà!@@ - Song Tử gãi gãi đầu, nhanh chân bước về chỗ ngồi. Đứng trước mặt Cự Giải, Song Tử nhìn vào mắt cô bé. Song Tử không hiểu sao lại có thể cảm nhận được nỗi bất an trong Cự Giải... Tùng... Tiếng trống vào lớp làm 12 sao ổn định chỗ ngồi, Song Tử vỗ nhẹ má Cự Giải rồi về chỗ. Thái độ của Song Tử làm Cự Giải rất lo lắng... Song Tử... đã phát hiện ra điều gì sao? Thầy giáo bước vào lớp làm suy nghĩ của Cự Giải bị gián đoạn. Các sao đồng loạt đứng nghiêm chào thầy. -E hèm... - Thầy gật đầu rồi tiến về bàn giáo viên, các sao chậm rãi ngồi xuống mà mắt cứ nhìn thầy, cụ thể là nhìn tay của thầy đang lấy cái gì ra... Ặc... Là "sổ hồng"!! -Hôm nay ngày 25, 5 trừ 2 bằng 3. Song Tử lên khảo bài!!! Bài tập số 10 trang 88! -Dạ... - Song Tử nuốt khan... Cậu nhóc chưa học bài và cũng chưa làm bài tập về nhà, từ từ đứng dậy, nói – Thưa thầy... Em chưa học bài! -Ngon ha!!! Chưa học thì lấy sách vở ra góc lớp đứng học! Làm biếng! Có mấy công thức!... Thứ 7... 7 trừ 3 bằng 4! Cự Giải lên làm bài đó! -Dạ! – Cự Giải nhanh chóng đứng dậy, lấy sách và máy tinh lên bảng. Sau một hồi tính tính viết viết, cô bé cũng nhận được cái gật đầu của thầy. -8 điểm! Cái lớp này kỳ cục!!! Cứ một cặp quen nhau là có một đứa siêng với một đứa lười! Có được cặp của lớp trưởng à! – Thầy cười vui vẻ - Song Tử về chỗ, cho em nợ!! Chép phạt 15 lần mấy công thức cho thầy! Song Tử về chỗ, cái mặt thộn ra một đống. Các sao khác mẩm là thoát nạn rồi, ai ngờ... -4 chia 2 được 2! Kim Ngưu lên bảng làm bài số 11! Tương tự bài 10! -Dạạạạạạ... Chắc kết quả của Kim Ngưu như thế nào thì mọi người cũng đoán được rồi, chép phạt 15 lần công thức!!! Tiết học trôi qua một cách vui vẻ, dù thầy có hơi giận Song Tử và Kim Ngưu không học bài. Hai tiết lí chỉ toàn làm bài tập nâng cao... Nhanh thật... Đã tháng 3 rồi đấy... Thời gian đúng là chẳng biết đợi ai... Tùng... -Yeah!!! Hết tiết rồi! – Sư Tử hét lên, ngay sau đó bị một viên phấn bay vào đầu. -Thầy còn chưa ra khỏi lớp... Về nhớ làm hết các bài tập! Tiết sau thầy sẽ vẫn kiểm bài cũ. Tiết sau kiểm em đầu tiên đó, Sư Tử! – Thầy nói xong thì ra khỏi lớp, Cự Giải quay xuống bàn Song Tử thì thấy Song Tử đã nằm ụp mặt xuống rồi, Cự Giải lấy tay chọt chọt tay Song Tử. -Thôi mà, tớ sẽ chép phụ cậu! -Haizzz... Cả lớp ai làm việc nấy, đứa thì lo lấy sách vở môn khác ra học bài, đứa thì đi theo tiếng gọi của cái bụng, đứa thì tranh thủ ngủ,... Những cô cậu học trò lớp 12A này thật ra cũng rất vô tư như bao bạn bè đồng trang lứa, biết vui, buồn, giận hờn, ghen tuông, yêu thương, ích kỷ,... Có lẽ siêu năng lực là một bức tường ngăn cách họ và thế giới ngoài kia, tụ họp lại dưới mái trường này và trở thành những người bạn chí cốt của nhau. Các sao vẫn cứ vô tư dù biết rằng sắp phải đối mặt với những nguy hiểm, đối mặt với loài ác quỷ. Các sao tin rằng... sự đoàn kết sẽ chiến thắng tất cả... Ngày nguyệt thực... đang đến gần...
... to be continued
|
CHƯƠNG 42: NGHI THỨC THỨ NHẤT – RỬA MÁU
Làn gió vi vu thổi nhẹ làm không gian ở hồ cá thật mát mẻ, dễ chịu. Ánh hoàng hôn nhẹ buông xuống, phủ những tia nắng còn sót lại trong ngày lên đôi bạn trẻ xinh đẹp. Cự Giải vô tư cho những chú cá vàng ăn. Mặc dù trên môi luôn mỉm cười, nhưng trong đôi mắt vẫn có sự ưu tư khó tả. Khuôn mặt xinh đẹp, mộc mạc không chút son phấn của Cự Giải luôn ẩn hiện một nỗi buồn, trong đôi mắt trong veo cứ tưởng nhìn thấy đáy lại rất khó nắm bắt, không một ai có thể biết Cự Giải đang nghĩ gì trong đầu. Song Tử đứng bên cạnh... Hôm nay cậu nhóc cũng im lặng khác thường, Song Tử thở hắt ra, rồi lại hít vào... Cậu nhóc ngập ngừng như muốn nói gì đó. Song lại im lặng... Gió thổi làm rơi vài chiếc lá phượng nhỏ li ti... Hoa phượng đã điểm vài bông đỏ rực trên những cành lá xanh um tùm. -Cự Giải... - Song Tử bỗng gọi. -Hủh? -Cậu... nhìn thấy chưa? -Thấy? Thấy cái gì mới được chứ? - Cự Giải khó hiểu. -Trên tay cậu... -Tay? - Cự Giải nhìn xuống hai tay, nói - Tớ không thấy gì hết, cậu đang định nói cái gì vậy? -Cậu thật sự không thấy gì sao? - Song Tử hoảng hốt và rất ngạc nhiên. -Không! Cậu lạ thật đấy! - Cự Giải mỉm cười - Từ hôm tớ bị ốm tới giờ cậu rất lạ? Có chuyện gì sao? -À... à không! Tớ chỉ đùa thôi! - Song Tử cười xòa, hai tay véo nhẹ đôi má mềm của Cự Giải. -Đau! Giỡn kì quá đi! - Cự Giải nhăn nhó xoa xoa mặt, Song Tử rõ ràng là đang nói dối, nhưng Cự Giải vẫn tin... tin một cách ngu ngốc. "Tại sao Cự Giải lại không thấy? Cả lớp cũng không ai bàn tán về vết chàm đỏ trên tay cậu ấy... Lẽ nào... Chỉ có mỗi mình là nhìn thấy?" - Song Tử thầm nghĩ... Vết chàm đỏ trên tay Cự Giải đang dần hoàn thiện, chỉ khuyết gần một phần tư. ... -Đương nhiên chỉ có ngươi là nhìn thấy rồi! Người sở hữu siêu năng lực "Đồng tâm"! - Thanh Ngọc nhìn vào quả cầu, rồi chốc lại nhìn vào cái lọ thứ 3-chiếc lọ màu xanh lá cây tỏa sáng mạnh nhất, chiếc lọ màu hồng cũng sắp đầy rồi, chỉ còn một chút nữa - Ngươi đã nhìn thấy được tương lai rồi phải không, cô bé? Thanh Ngọc phóng to gương mặt của Cự Giải, trong đôi mắt nâu buồn hiện rõ vẻ bất an. Đêm Song Tử gọi điện thoại... Cự Giải đã mơ thấy một vài hình ảnh của ngày nguyệt thực. Nhưng cú điện thoại của Song Tử đã làm gián đoạn và xóa mờ đi những hình ảnh đáng sợ ấy. Nhưng xóa mờ thôi, sự bất an của Cự Giải.... sắp thành hiện thực. -Bắt đầu nghi thức "Rửa máu" là vừa! Bắt đầu từ... ba đứa này! - Thanh Ngọc thay đổi không gian trong quả cầu, di chuyển đến vườn sinh học-nơi mà Song Ngư, Nhân Mã và Ma Kết đang làm bài thuyết trình môn sinh. Thanh Ngọc giở một quyển sách hình mặt quỷ, quyển sách của chúa tể Lucifer-Sách triệu hồi - Hỡi chúa tể Lucifer tối cao... Hãy cho Yaksha con mượn một con Cerberus mạnh mẽ!!!! ... Vườn sinh học... -Trời! Sao tự nhiên nổi da gà vậy ta? - Nhân Mã xoa xoa tay, nuốt nước bọt. -Chắc cậu bị cảm! Dạo này thời tiết hơi thất thường, lạ thật! - Ma Kết nói - Có một hiện tượng nào siêu nhiên chăng? -Nhảm quá đi Ma Kết! - Song Ngư nhăn nhó - Cậu chỉ giỏi tưởng tượng!! GRỪUUUUUU..... Run... run... -Ch... Chuyện gì... vậy? - Song Ngư xanh mặt. -Có cái gì đó đang tiến tới gần đây! - Ma Kết bình tĩnh quan sát xung quanh. -Cụ thể nó là cái gì chứ? - Nhân Mã hét lên. -Ngốc... GRÀOOOOO... GRỪUUUUU... Rầm... Sau tiếng hét đáng sợ... một con... một con Cesberus nhảy ra từ bụi cây... Nó to như một con bò mộng. Ba cái đầu há miệng thật to những cái miệng với những chiếc răng nhọn hoắt lởm chởm. Chiếc đuôi là một con rắn hổ mang cực độc cũng đang le le cái lưỡi... Tám con mắt hau háu nhìn hững con mồi xinh đẹp trước mặt. -M... mẹ.... ơi... Nó... nó là... - Song Ngư run tới nỗi không thốt ra được hết câu. Tuy đã từng đối mặt với cây ăn thịt khổng lồ, nhưng cô bé chưa bao giờ nghĩ mình sẽ gặp một con quái vật trong truyền thuyết. -Sao nó lại ở đây chứ? - Nhân Mã trợn mắt. -Chuyện đó không quan trọng... Quan trọng là chúng ta đang là con mồi của nó! - Ma Kết nói. -L... làm gì đây? - Song Ngư run lẩy bẩy. -Dùng siêu năng lực! - Nhân Mã và Ma Kết cùng nói, Song Ngư gật đầu, cô bé hít một hơi lấy bình tĩnh. Cả ba bắt đầu tập trung năng lượng vào những quả cầu phép trên tay... GRÀO... Cerberus lao nhanh tới ba sao, Song Ngư nhanh tay ném hai quả cầu nước của mình vào nó. Nhưng hai quả cầu nước của Song Ngư chẳng khác nào gãi ngứa cho nó. -Chúa ơi!!! - Song Ngư hét lên khi con Cerberus lao tới cô bé. Chân Song Ngư như mềm nhũn ra, chỉ biết đứng yên chịu trận. -Song Ngư, tránh ra! - Nhân Mã lao tới đẩy Song Ngư té xuống đất, cô bé lãnh trọn cú cào móng của con quái vật... Máu từ vết thương nhuộm đỏ chiếc áo đồng phục. -AAAAAAAAAAAA!!! -NHÂN MÃ? - Ma Kết hét lên, cô bé dựng một bức tường bằng đất chắn trước Nhân Mã để bảo vệ cô bé. -Con chó này!!! - Song Ngư điên tiết lên, cô bé bắt đầu phản công một cách dữ dội... Vườn sinh học biến thành một bãi chiến trường... ... Ở hồ cá... -Áááá!!! Đau quá!! - Cự Giải ôm đầu, hơi thở trở nên không đều, khuôn mặt tái nhợt - Vườn sinh học... Nhân Mã, Song Ngư và Ma Kết đang gặp nguy hiểm ở vườn sinh học... -Cái gì? - Song Tử hoàng hốt. -Mau! Đi cứu các cậu ấy... Nhân Mã... Nhân Mã bị... bị thương rồi.... - Cự Giải khó nhọc nói. -Cậu ngồi yên đây nhé! Song Tử nói rồi chạy vụt đi... Một giọt nước mắt khẽ lăn dài trên má Cự Giải... Dù biết Song Tử giờ chỉ xem Nhân Mã là bạn, nhưng Cự Giải vẫn có cảm giác hơi nhói ở tim. Mắt Cự Giải mỏi dần... -Song Tử... -Tên nhóc này... Sao ta có thể giao yên tâm con gái của mình cho nó đây? - Xà Phu bế xốc Cự Giải lên. Đứa con gái 17 năm xa cách. Nay được ở gần con mà lại không thể nhìn nhận, chỉ có thể âm thầm bảo vệ. Cự Giải thật sự rất giống Cự Lam lúc còn trẻ, cũng xinh đẹp như một đóa hoa. Cự Lam giống như một bông hồng cao quý có gai, Cự Lam lại đẹp dịu dàng như đóa phượng vĩ, cũng rực rỡ trong ánh nắng. Xà Phu mọc ra đôi cánh, đưa Cự Giải sang khu bệnh viện. Trong mơ màng, Cự Giải nhận thấy một vòng tay của ai đó... vừa lạ vừa quen... Lại có cảm giác ấm áp và bềnh bồng như bay (Nơ: Thì bay thật chứ gì nữa!!!). -Có lẽ bọn nhóc sẽ giải quyết được con Cerberus... -Song Tử... ... -Ma Kết!!!!! - Song Ngư hét lên khi thấy một cái đầu cho của con Cerberus ngậm lấy cánh tay của Ma Kết, máu tuôn ra như suối... Xoẹt... xoẹt... Uỳnh... -AAAAAAAAAA!!!!!!! Grừuuuu... Hai luồn sét cực mạnh từ đâu nhắm vào mắt của con Cerberus, con quái vật thả Ma Kết ra. Cánh tay của cô bé... Máu... -Tiểu Kết! - Sư Tử nhanh chóng chạy lại Ma Kết, bế xốc cô bé lên. Ma Kết và Nhân Mã đã hoàn toàn bất tỉnh do mất nhiều máu. -Nhân Mã! - Thiên Yết và Song Tử cùng hét lên, cả hai định chạy tới nhưng Song Tử bị Thiên Bình kéo lại, Thiên Bình lắc đầu. -Cậu phải nghĩ tới Cự Giải! Nhân Mã đã có Thiên Yết rồi! -... -Song Ngư! Cậu có sao không? - Bảo Bình chạy đến ôm chầm lấy Song Ngư. -Tớ rất sợ... -Đủ rồi! Bây giờ không phải là lúc để khóc lóc! Mau giải quyết con quái vật này! - Kim Ngưu nói. Cô bé bắt đầu dịch chuyển những viên đá rất to và nặng tấn công con quái vật. -Con quái vật! - Các sao cùng dùng hết sức của mình, đồng loạt tấn công. Con Cerberus đã không chịu nổi, liền biến mất như chưa từng xuất hiện. Để lại một bãi chiến trường... máu... -Khốn kiếp! Nó thoát rồi! - Thiên Yết chửi tục. -Mau đưa Nhân Mã và Song Ngư sang khu bệnh viện. Vừa đi được vài bước, Song Ngư đã bị ba cái phi tiêu đâm vào bụng... máu tuôn ra... -AAAAAAAAAAAAA... -SONG NGƯ... - Bảo Bình nhanh chóng phóng ngược năm cái phi tiêu về phía sau, nhưng nó lại bị dội ngược lại. May mà Thiên Yết đã tạo ra kịp thời một khiên chắn bằng băng. -Chắc chắn là bà ta!!! - Song Tử rít lên. -Ai cũng được! Mau đưa ba cậu ấy sang bệnh viện! - Bạch Dương nói, các sao liền gấp rút đưa Song Ngư, Ma Kết và Nhân Mã qua khu bệnh viện. Nơi mà ít lâu nữa, Song Tử lại cảm thấy hối hận... ... Phòng cấp cứu... Cách đây 30 phút, các cô gái trong căn phòng kia còn là những cô gái mạnh khỏe, xinh xắn. Giờ đây lại bê bết máu trên khắp cơ thể, vết thương không ngừng chảy máu. Các sao khác chờ bên ngoài... Hồi hộp... tim đập từng nhịp... các vết thương tuy không nặng lắm nhưng lại mất nhiều máu và do quái vật gây ra... Cánh cửa phòng mở ra, một cô y tá trẻ nói. -Cả ba cô bé mất khá nhiều máu, ai máu O thì truyền gấp. -Máu O! Trong tụi mình đâu có đứa nào máu O! - Xử Nữ lo lắng. -Cự Giải... Đúng rồi, Cự Giải nhóm máu O! - Kim Ngưu chợt nhớ ra. -Song Tử, Cự Giải đâu? - Bạch Dương hỏi. -Cự Giải... Tớ bảo cậu ấy đợi ở hồ cá... - Song Tử chợt nhớ ra. Chát... Xử Nữ tát Song Tử... -Đồ nhũng não! Cậu vì người khác mà để Cự Giải ở lại một mình sao? Lỡ cậu ấy gặp nguy hiểm gì thì sao? -Xử Nữ, bình tĩnh đi! - Thiên Bình nói, giữ tay Xử Nữ lại. -Hôm nay tớ phải nói cho hết! - Xử Nữ gạt tay Thiên Bình ra - Cậu nghĩ Cự Giải sẽ không có chút cảm xúc nào sao? Cự Giải đã ghen đấy, nhưng cậu ấy sợ cậu khó xử, Cự Giải cũng là con gái mà, cậu ấy cũng ích kỷ chứ! Cậu có bao giờ quan tâm cậu ấy một cách đàng hoàng không hả? Suốt ngày cứ Nhân Mã, Nhân Mã! Cự Giải không quan trọng bằng Nhân Mã sao? -... -Thôi! Song Tử, mau đi tìm Cự Giải đi! - Bảo Bình nói. -Không cần phải tìm nữa, Cự Giải đang nằm ở phòng 105! - Thầy Xà Phu từ tốn bước tới - Cự Giải bị ngất, may là thầy nhìn thấy nên đã đưa em ấy vào đây! -Cám ơn thầy! - Song Tử liền ba chân bốn cẳng chạy qua phòng 105. -Không thể láy máu của Cự Giải được! Con bé bị thiếu máu! - Xà Phu nói. -Nhưng còn... - Sư Tử nói lửng, nhìn vào cánh cửa phòng cấp cứu. -Để... để cô cho máu... - Cự Lam chạy tới, thở dốc... -Tụi con chào cô! -Ừ! Y tá, tôi muốn hiến máu! - Cự Lam quay sang cô y tá. -Dạ! Mời bà đi lối này! ... Ba sao nữ cùng nằm trong phòng hồi sức, được các sao nam chăm sóc tỉ mỉ. Cự Giải nằm ở phòng khác vì cô bé không thích ồn ào. Sư Tử, Thiên Yết và Bảo Bình nhìn bạn gái mà lòng đau như cắt... Mụ phù thủy kia đã hại các sao đến mức này... Ba cô gái vẫn ngủ im lìm như những nàng công chúa đang say giấc. Hoàng tử đã tới rồi... sao còn chưa chịu dậy? Nếu nói phòng bệnh của Ma Kết, Nhân Mã và Song Ngư ngập tràn sự chờ đợi trống rỗng thì phòng của Cự Giải lại căng thẳng đến ngột ngạt... Cự Lam không nói bất kỳ câu nào, chỉ đứng nhìn Song Tử... Cho đến khi Song Tử mất hết kiên nhẫn, Cự Lam mới lên tiếng. -Con giải thích sao đây? Để Cự Giải ở lại một mình rồi chạy đi lo lắng cho người khác? -... - Song Tử im lặng, nắm lấy tay Cự Giải. Những lời Xử Nữ vừa nói... là thật sao? -Nếu con không muốn nói thì thôi! Hãy chắc rằng đây là lần cuối con bỏ mặc nó! - Cự Lam lạnh giọng. Bà không muốn Cự Lam giống như mình. -Con hứa! - Song Tử nói, ánh mắt vẫn không rời khỏi khuôn mặt xanh xao của Cự Giải. -Cô sẽ tin con thêm một lần, cô có việc... Chăm sóc Cự Giải thật tốt! - Cự Lam nói rồi rời đi... Bà không phải không thương con, mà là vì quá thương nên mới làm vậy. Cự Giải đã lớn rồi... ... Thanh Ngọc đựng máu của ba sao nữ trong ba cái lo khác nhau. Ba ta dùng bút lông vẽ từ máu của ba sao thành một tấm bùa kỳ dị gồm 12 kí tự cổ xưa. Thanh Ngọc mỉm cười. -Nghi thức thứ nhất đã hoàn tất! Người nắm giữ siêu năng lực của tương lai cũng đã hoàn thiện! Một tháng nữa sẽ tới ngày nguyệt thực! Ta cần chuẩn bị cho nghi thức thứ hai thôi! Ha ha ha ha... Tiếng cười quỷ dị của Thanh Ngọc vang vọng trong căn phòng bẩn thủi. Vậy là chỉ còn một tháng nữa... các sao sẽ phải đối mặt với thử thách lớn nhất trong đời...
... to be continued
|