Bảo Bối Thiên Tài Anh Nhớ Em
|
|
Chương 34: Chiến Tranh Lạnh Bước ra khỏi lều , nó cầm cây dù . Còn hắn phải khom lưng chóng gối vì . . . . Cây dù quá thấp - Này . Em không thể cao hơn được àh !
- Vậy anh không thể lùn hơn được sao ?
- Em dám nói với anh như vậy .
- Sao không dám . Anh nghĩ mình là ai ?
- Anh cao bằng anh trai em và bằng Lee Min Ho
- Ý anh muốn chê thần tượng của em
- Đâu ! Anh đâu có ý đó . Nhưng chỉ tiếc sự thật phũng phàng . Đắng lòng
- Anh dám . Anh mà còn nói nữa tôi sẽ tống cổ anh ra khỏi cây dù này luôn mà tắm mưa đấy
- Em giận àh . Đáng yêu nhỉ . Để xem nào . Lee Min Ho àh . Không giàu bằng anh , giỏi võ không bằng anh , body cũng không nốt
- Bực mình không chịu nổi . Buông ra tên khốn nạn kia . Sao anh dám lôi thần tượng của người khác ra hả ? Anh quá đáng vừa thôi . Buông ra , cái bàn tay dơ bẩn này
- Được rồi . Anh xin lỗi vợ yêu . Được chưa !
- Không . Anh đi đi . Tôi ghét anh
- Không . No Never . Anh đang cầm dù
- Gì . Đưa đây - nó trừng mắt nắm lấy cán dù
- Không !
- Bỏ cái bàn tay dơ bẩn của anh ra . Mau
- Cái bàn tay dơ bẩn sao ? Hình như là đêm nào nó cũng ôm em ngủ thì phải . Đúng không . Nếu em còn quậy phá nữa anh sẽ lôi em về lều . Với một ngày âm u và mưa rả rích như thế này anh không đảm bảo rằng mình sẽ làm gì đâu
- Anh - Nó cứng họng .
Chỉ tội nghiệp mấy em cỏ
Vào lều , hai người kia đã cảm nhận được một nguồn âm khí đang cuộn lên trong nó . Không biết là anh trai Hoàng Minh Vũ không rành hay là có ý trêu ngươi
- Bé yêu . Đến rồi àh . Đêm qua vợ chồng ngủ ngon chứ !
- Anh câm miệng lại nếu không thì đừng trách ! - nó nói với nguồn nội công ít ỏi
- Mới sáng ra bạn yêu đã sao vậy . Ai đụng đến tổ kiến lửa vậy
- Cả cậu nữa . Muốn chết không thì bảo
- Được rồi ! Không dám nữa thưa quý cô
- Xí - nó nhìn Băng - Sang đây chơi gì ?
- Đây đây . Xem phim nhé
- Phim àh . Tùy
- Còn hai người kia ?
- Cậu quan tâm làm gì ?
Trong lều hình thành 3 thái cực rõ rệt . Một bên thích thú xem phim , một bên lạm dụng laptop để xử lí công việc . Còn Vũ đang làm gì đó trong điện thoại
- Body đẹp nhỉ ? Nhìn thật quyễn rũ ha ? - Băng nói trong khi mắt đang dám như in vào chiếc Ipad - Ừk - nó đáp có lệ .
Trong đầu không hề quan tâm đến thú vui người ta vẫn nghĩ , trong bộ não cũng không có Thiên , Băng hay Vũ hoặc ông anh trai sao Hàn và những vì sao khác mà về một mục đích của cuộc đời . Mục đích mà từ khi nào đã hình thành nên một thiên tài . Và thiên tài đó được tạo ra trên thế giới này , khác với lũ tiểu thư quyền quý khác để đến với thứ gì ? Đó là cả một ẩn số lớn . Chưa ai biết !!!
- Woa ! Thích thật thích thật
Thiên nhăn mày , nhưng đối với Vũ thì là quá quen với những lúc bấn loạn của Băng . Không hẹn cùng lúc cả hai con mắt cùng dán vào nó và Băng rồi lại nhìn nhau . Trong một vài giây , hai ánh mắt như trao đổi nhanh thứ gì đó . Chợt . Vũ lên tiếng
- Hai người trông có vẻ thích thú ?
- Miễn bàn - Băng hất hất tay
- Xem phim gì vậy ?
- Phim đen - Thiên cao giọng
Dường như đã có kịch bản được dựng trước giữa hai người đàn ông để đả kích hai cô gái . Nỗi bực tức trong nó khó kìm lại thêm nữa . Bình thường nó vô cùng vui vẻ vô lo vô nghĩ nhưng thật sự những ngày gần đây , công việc thật sự là quá nhiều và quá lớn , đầu óc nó phải liên tục căng ra suy nghĩ và thêm những điều khó chịu về phần tình cảm làm nó khó kìm chế được những xúc cảm của bản thân nhất thời . Nó ngồi bật dậy trước sự ngạc nhiên của Băng
- Lâm Hàn Thiên ! Đủ rồi đấy , anh không chọc phá tôi là chết sao . Các người không cho tôi yên được một giây sao ?
Nó vùng đi dưới cái mưa . Thiên kinh ngạc vội cầm dù chạy theo
- Buông ra ! Mau buông ra tên kia - nó vùng vẫy . Nhưng Thiên không những không buông mà có vẻ còn chặt hơn bao giờ hết
- Ngoan ! Mở cửa lều đi
- Gì chứ ! Muốn vào thì mở đi ?
- Vậy cuối cùng em có mở không - cậu nhìn nó - một ánh mắt cưỡng chế
- Anh . . . .
Cúi xuống để mở khóa lều . Chết tiệt . Tại sao hôm nay cái khóa chết tiệt này không thể mở nổi . Dù kéo đến thế nào cũng không thể . Thực sự nếu có thể nó đã đập nát tan cái lều trước mặt . Rồi . Một bàn tay giơ ra phía trước , nhẹ nhàng kéo chiếc lều . Nó sững người . Xoay người bất ngờ ra phía sau . Nó mở căng mắt mình khi thấy tự bao giờ cậu đã ngồi xuống phía sau lưng nó . Cái tư thế : một nam một nữ ngồi dưới mưa , người con trai cầm lấy cây dù che đi những giọt mưa đang reo vui , còn người con gái - như đang nằm trọn trong vòng tay ấm áp . Thật lãng mạn . Và có lẽ Thiên cũng cảm nhận được . Ánh mắt dịu dàng nhìn khuôn khuôn mặt trước mắt . Ánh mắt dịu dàng khó tả và . . . . Không ngần ngại , cậu cúi xuống . . . Xóa tan tất cả
- Em còn giận àh ? - Thiên ngồi xuống bên cạnh nó khi thấy khuôn mặt chẳng mấy thánh thiện kia - Ướt - một từ thoát ra
- Hả ! ! - cậu nhăn mặt khó hiểu nhìn nó nhưng rồi cũng hiểu ra khi cảm thấy cái lạnh truyền qua lớp áo thấm vào da thịt .
Cậu nhanh chóng lột chiếc áo và lại treo lên . Có vẻ như đã có kinh nghiệm rồi .
- Này ! - nó vứt lọ gì đó vào người hắn
- Nước hoa ?
- Tôi không dùng - nó nói - Khử cái áo đi ! - rồi bực dọc nằm xuống cuốn lấy cái chăn
Thiên hiểu ý rồi ngoan ngoãn tiến hành theo lời vợ yêu . Có lẽ là nước khử mùi , nhìn xuống thấy nó đang quay lưng với mình , cậu khẽ lắc đầu . Hồi nãy vì dám trêu chọc phim đen cậu đã suýt lãnh trọn cái gối và bây giờ là dùng độc chiêu chiến tranh lạnh . Nhìn nó nằm với cái tư thế cuộn tròn như mèo khiến người con của mảnh đất Hàn Quốc xinh đẹp nghĩ đến món ăn quê nhà - kim pác . Cậu cười vì ý nghĩ khá vui nhộn vừa rồi . Song thật sự tưởng tương nó và cái kim pác quả là phát minh vĩ đang trong công trình tưởng tượng của Lâm Hàn Thiên . Hắn đắp nốt mảnh chăn nhỏ bé sót lại . Bỗng . Một chiếc bóng đèn sáng lên trong đầu hắn . Hắn lật mình , vòng một tay ôm lấy nó . Còn cái chân " voi " bắc lên người nó
- Em còn giận anh sao ?
- Không - nó lại người
Thiên lật theo nằm đối diện
- Rõ rằng em còn giận anh - bộ mặt cún con
- Không - quay phắt sang bên kia
Đúng ý đồ , Thiên . Vèo . Phóng sang qua hàng rào mỏng manh dễ gãy chui nhanh vào chăn tiện thể áp dụng chiêu thức trói người bằng da thịt cho nó khỏi quay qua quay lại như chong chóng không những làm nó chóng mặt mà còn mang lại hệ lụy lớn là - Thiên phải trườn qua trườn lại mất hết sức
|
Chương 35: Lee Min Ho - Fan Fic - Được rồi ! Anh xin lỗi - Xin lỗi gì ?
- Xin lỗi vì đã làm em giận
- Còn nữa ?
- Cái gì ? - Thiên nhăn mặt - Ruốt cuộc là em muốn anh làm gì nữa chứ ! Đừng nói là xin lỗi mấy thần tượng quái quỷ của em
- Vậy anh không xin lỗi ?
- Không bao giờ ! - cậu khẳng định
- Á . . . . . - Thiên hét lên .
Một lần nữa trên vai cậu in khác một dấu tích về sự giận của một thiên thần
- Em . . . Học chiêu này ở đâu ra vậy . Đau chết đi được
- Mặc anh ! Ra . . a . . . Ngoài . . . . . oài . . .
- Trời đang mưa
- Đã nói là mặc anh mà !
- Anh . . . . Xin . . . . Lỗi . . . . Vì . . . . Vì . . . .
- Vì gì ?
- Vì . . . . Anh . . . Đã . . . . xúc . . . Phạm . . . . . đến. . . .thần. . . Tượng . . . Của . . . Em - Thiên khó khăn thoát từng từ một
- Còn
- Hả ? Còn gì nữa ? - hắn bức xúc - Anh . . .
- Anh hứa là lần sau sẽ không dám như vậy nữa !
- Còn
- Anh . . . . . Xin lỗi ôppa Lee Min Ho đẹp trai nhất ! Em hứa sẽ không xin lỗi anh bởi vì anh mà suýt nữa hạnh phúc gia đình tan vỡ
- Được rồi !
Thiên cười hạnh phúc vì . . . . . Vừa thoát nạn . . .
- Khoan ! Anh vừa nói gì cơ
Tim Thiên xém chút nữa rớt ra ngoài song với bộ não siêu việt
- Anh xin lỗi ôppa Lee Min Ho đẹp trai
- Không - nó lắc đầu
- Không ! Không ! Câu phía sau cơ
- À ! Em " rất vui " vì vợ mình có một thần tượng như anh . Đúng không - Thiên nhăn mặt
- Ừk ! Có lẽ là vậy ! Mà anh xưng ho đúng đấy . Hơn hẳn chúng ta tận 10 tuổi còn gì ? Đúng là người lịch sự , lẽ phép
- Bây giờ em mới biết sao ? Nhưng chưa hơn tận những 10 tuổi đâu
- Ừk . Cứ cho là thế không được sao ? Anh bây giờ mới thấy nha . Anh ấy đẹp trai
- Chấp nhận - * miễn cưỡng *
- Có body
- Ừk - * khó chịu *
- Cao
- Nhưng mà anh cao bằng anh ta - * phản kháng *
- Sao ! Anh mà cao bằng anh ấy a ? - nó soi xét
- Không tin em có thể do - riêng về mặt này , cậu tự tin
- Tất nhiên - nó vung chăn ra
- Nhưng không có thước ? - hắn nhìn nó cười / Vợ ngốc ! Vì em anh nói đầu hàng nếu không thì sẽ không bao giờ giơ cờ trắng /
- A ! Anh nằm thẳng ra ! Cấm cố làm tăng chiều cao
- Em định làm gì ?
- Anh nằm đi ! Tốt như vậy . Tôi bắt đầu
- Em bắt đầu . Dám nói là tôi . Em thật to gan
- Ok . Em bắt đầu nhé
- Không có thước em định làm gì ?
- Tay ? Con người của thời đại phải biết thích nghi với hoàn cảnh
- Cái gì ? - Thiên hét lên
- Nằm im . Đã nói là anh không được nhúc nhích
Thế là , cuộc đo chiều cao của thời hiện đại được bắt đầu . Thiên nhăn mặt . Cái kiểu đo chiều cao bằng thể xác này chỉ có thể vợ cậu mới có thể nghĩ ra . Chợt . Bàn tay Thiên nhanh chóng giữ lấy cái tay nhỏ bé kia đang tiến gần đến khu vực cấm . Mặt nó nghệch ra nhìn hắn
- Anh đầu hàng !
- Như vậy sớm có phải hơn tốt không ? Làm em uổng công em đo nãy giờ . Hay thôi đo tiếp
- Được rồi - Thiên nhăn mày
- Thiên !
- Gì nữa đây ! - Thiên nghiêng người nhìn nó
- Phải nói một cách công bằng rằng chân anh rất dài !
- Tất nhiên - Bản mặt hãnh diện vì được khen trúng niềm tự hào là đôi chân
- Chỉ cần em béo thêm thì đi bên anh sẽ là chân dài đại gia ha
- Hả ? - hắn sốc ( thuốc )
|
- Quên . Phải gọi là đại gia chân ngắn lùn béo ! Nhưng mà em cũng giàu
- Đúng là giàu trí tưởng tượng - Thiên gõ yêu vào đầu nó
- Oái ! Anh có biết việc mình vừa làm rất có hại không hả ? - nó ôm đầu
- Có hại . Anh chưa bao giờ biết
- Này . Nghe nhé . Việc anh cốc vào đầu em như vậy nhẹ sẽ làm em u đầu và hẳn sẽ đau . Nặng hơn có thể gây chấn động sọ não , tổn hại những dây thần kinh quanh đó . Và đặc biệt hơn có thể là nguyên nhân trực tiếp gây nên ung thư não , máu bị đông do vỡ động mạch cũng sẽ gây nguy hiểm . Song . Một điều đáng sợ hơn đó là nạn nhân có thể tử vong tại chỗ vì bị xuất huyết trong - nó chăm chú giảng giải trong khi một bộ mặt ngu ngơ đang tiếp thu kiến thức mới trông mà ngố
- Em tìm ở đâu ra vậy ?
- Ở đâu chứ ! Đây nè ! - nó chỉ vào đầu mình
- Ai là tác giả của công trình kiến trúc nghiên cứu vĩ đại này ? Đáng lẽ ông ta nên đề xuất để nhận giải Nôben ?
- Ồ ! Xin giới thiệu với anh tiến sĩ kiêm giáo sư nổi tiếng hàng đầu thế giới Hoàng Ngọc tiểu thư - Hoàng Ngọc Băng Nhi
- Cái gì ???
- Sao ? - nó nhìn hắn
- Em tự nghĩ ?
- Chứ còn ai !
- Sao em không đi làm diễn viên hài nhỉ ? Chắc là nhiều fan hâm mộ lắm đây
- Cũng được đấy nhỉ ! Này sao anh cứ cười vậy. Chỉ là nói đùa thôi mà ! - nó đánh vào người hắn - À ! Bây giờ anh mới biết một tài năng mới của em . Nằm xuống đi , em ngồi như vậy làm anh nhìn em mỏi mắt
- Nằm làm gì chứ ? Ngồi cũng được
- Ruốt cuộc em có nằm hay không - một giọng nói quyền lực
- Được rồi ! Anh lúc nào cũng như vậy - nó xẹo mặt từ từ chậm chạp nằm xuống
Mất hết lòng kiên nhẫn , hắn nhanh chóng kéo làm nó ngã nhào xuống
- Này ! Em vừa giải thích rồi . Anh lại muốn ám sát em à
- Anh chỉ muốn xem có đúng hay không thôi
- Ý anh là muốn lên kế hoạch sát hại vợ . Lâm Hàn Thiên . Em không ngờ anh lại là người như vậy . - Đâu . Anh đâu dám sát hại vợ xinh đẹp
- Nịnh đầm
- Anh thề là anh không biết nịnh là gì
- Em có nói gì anh đâu . Anh tự nghĩ . Tiếp tục . Coi như từ hồi nãy đến giờ là quảng cáo ! Hàn Thiên ! Anh còn điều gì phàn nàn nữa không ?
- Có ! Anh muốn nói là anh giàu hơn anh ta - đem lợi thế về kinh tế ra so sánh
- Ừk . Theo nguyên nhân khách quan ta thấy anh giàu hơn hẳn
- Anh mà lại . Chồng em sao có thể lép vế
- Khoan . Em muốn nói tiếp . Anh cứ xằng xặc cắt ngang là sao ?
- Được em nói đi . Anh hứa sẽ ngoan ngoãn
- Nhưng theo nguyên nhân chủ quan . JK là của nhà anh và hiện giờ người đang nắm quyền là ba mẹ anh ?
- Ừk
- Vậy anh là người thừa kế
- Ừk
- Có nghĩ là sau khi ba mẹ anh giao công ty cho anh thì anh mới là người đứng đầu
- Ok
- Vậy nên quyết định cuối cùng là Lee Min Ho giàu hơn anh
- Hả ? Tại sao ? - hắn ngạc nhiên tột độ . Đang đứng trên đỉnh vinh quanh của chiến thắng bỗng dưng trượt chân rơi cái độp . Quả là đau
- Vì hiện tại anh không phải là người đứng đầu , anh chưa có thu nhập và anh chỉ xài tiền của ba mẹ anh . Còn ôppa nhà em thì làm ra rất nhiều tiền . Chỉ có tính hiện tại thôi không tính tương lai
- Được rồi ! Còn về võ thì sao ? - niềm kiêu hãnh cuối cùng
- Anh ấy giỏi hơn anh là cái chắc ! Này trong city hunter thì miễn bàn nha . Anh còn thua xa . Trong Faith , anh càng kém cỏi , anh làm gì có nội công chứ
- Ai cho em so sánh đời thực với trong phim ảnh . Như vậy là bất công bằng - Thiên đứng lên đòi quyền công bằng
- Anh muốn công bằng gì chứ ?
- Được rồi ! Anh hỏi em một câu cuối cùng thôi
- Anh nói đi
- Vợ thần tượng em và vợ anh ai đẹp hơn ?
- Khó nha ! Vợ anh chẳng phải là em sao ! Thật là khó xử . Theo anh thì ai đẹp hơn
- Tất nhiên là em . Chẳng có ai đẹp bằng em cả
- Vậy thì . . . . Cứ cho là vậy ?
Thiên cười . Cuối cùng cậu cũng tìm ra một điều để thắng một người đàn ông xa lạ
|
Chương 36: Tỏ Tình - Thích thật ! Bây giờ mới thấy tấm nệm này êm ! - nó thả người xuống giường Thiên bước ra với cái đầu còn vương nước , lướt qua rồi ngồi xuống
- Sexy
- Cái gì - nó vội bật dậy nhìn hắn - Anh bảo ai sexy . Anh thì có . Lúc nào cũng không mặc áo lượn đi lượn lại thì không sexy chắc
- Để cho em ngắm - hắn đáp
- Nói láo ! Ai muốn ngắm ? - nó trừng mắt
- Vậy em toàn lên xem trên mạng còn gì ! Xem tận mắt có phải thích hơn không
- Xem khi nào ! Chỉ là nó tự lọt vô ! Anh quá đáng - nó giơ tay định đánh cho hắn một phát thì nhanh hơn nó một bước , cầm lấy tay nó và vận dụng chiêu thức trói buộc thân thể . Những giọt nước rơi đều từ tóc hắn xuống mặt nó . Nó nhìn hắn và hắn cũng nhìn nó . Thật sâu
- Băng Nhi ! Anh yêu em rất nhiều
Một câu nói thốt ra , khiến lòng nó như được chiếu một luồng sáng của bình minh sau những đêm đen kịt song chẳng lâu sau đó , một nỗi bất an ập tới . Bên cạnh niềm vui bất tận con người luôn lo lắng niềm vui sẽ bị cướp mất trong chớp nhoáng . Và nó cũng vậy , nó sợ đây chỉ là một giấc mơ rồi khi tỉnh lại là một sự thật nghiệt ngã và oan trái - Vậy còn . . .
Nhi chưa kịp nói hết câu , chưa kịp diễn tả sự lo lắng trong lòng thì ánh mắt nhìn như muốn cho thấy tất cả sự quan tâm và tình yêu bất diệt
- Anh chỉ yêu em , một mình em thôi - Thiên chen ngang , cậu cúi xuống trao một nụ hôn ngọt ngào nhất như minh chứng rõ ràng cho những lời nói
- Em có yêu anh không ?
- Em . . . . . - nó ấp úng
- Hãy nói theo con tim em ! - cậu nhẹ hôn lên đôi mắt đang nhắm nghiền
- Không biết nữa ! Nhưng có lẽ là như vậy
- Cảm ơn vì em đã lại yêu anh - Thiên thì thầm rồi lại một lần nữa phủ xuống đôi môi mê người
* * *
Tại bàn ăn trong phòng vip của khách sạn , Nhi và Thiên đang ngồi ăn trên bàn vô cùng lãng mạn . Cô khẽ liếc Thiên . Lúc cậu cô nhìn cũng đẹp trai và dễ thương nữa ! Oái ! Tại sao lại như vậy chứ ! Có lẽ là khi yêu người ta thấy cái gì cũng đẹp . Cái cách ăn thật khó mà diễn tả . Nhi chưa bao giờ thấy Thiên mặc đồ khác ăn với cô nên cô chưa bao giờ biết mà cũng chưa bao giờ để ý : trước khi ăn cậu luôn mở một cúc áo sơ mi trên rồi mở tiếp hai cúc ở tay và sắn tay lên tận khuỷu tay rồi nói dùng bữa . Đang mải ngắm người yêu và chìm trong suy nghĩ miên man , cô không biết tự lúc nào Thiên đã nhìn mình
- Em đang ngắm anh đấy àh
- À . . . . Không - cô cúi xuống tiếp tục ăn
- Thiên ! - nó ngước mặt lên nhìn hắn - Có phải lúc nào anh cũng có phong cách dùng bữa như vậy ?
- Chỉ có người trong gia đình , người quen và em . Có chuyện gì sao ?
- Không
* * *
Sau bữa tối hắn và nó cùng đi dạo . Nhi chợt dừng lại khi cô thấy một đôi trai gái , người con trai đang cõng người con gái trên lưng . Thiên nhìn theo ánh mắt vẻ - ngưỡng mộ của vợ mình . Cậu khẽ khàng
- Ánh mắt đầy sùng bái
- Gì chứ ! - nó giật mình
- Em việc gì phải ngưỡng mộ họ ? Anh và em cũng như vậy thôi . Đôi lúc còn hơn cả họ
- Sao chứ ! Anh đúng là quá đáng ! Anh không thấy rất đẹp sao ?
- Xấu òm . Cô ta chẳng đẹp bằng em và anh ta cũng xấu hơn anh
- Anh hết thuốc chữa - nó bó tay đi trước
- Em cứ nói thẳng ra là em muốn anh cõng . Việc gì mà phải ẩn ý ! Nào lại đây - Thiên ôm chầm lấy nó
Dưới bầu trời đêm , ánh trăng buông xuống tất thảy . Cậu nhanh chóng kéo nó lại chiếc ghế đá dưới gốc cây . Nhi tựa vào lòng hắn , chưa bao giờ cô cảm thấy ấm áp đến vậy , chẳng còn những toan tính , những công việc bừa bộn , những kế hoạch đau đầu . Chỉ còn vòng tay an toàn và vững chắc hoà cùng tình yêu mới chớm mở
- Anh muốn ôm em mãi như thế này !
- Ai cho chứ
- Em không muốn sao
- Nhưng em cũng cần phải làm việc khác . Không phải lúc nào cũng có thể ở bên anh
- Lạnh rồi - cậu bất ngờ đẩy nó ra làm nó thật hụt hẫng .
Nhưng ngay sau đó , cậu cởi chiếc áo khoác ngoài khoác lên người nó
Trên lưng Thiên , vòng tay nó ôm chặt lấy cổ cậu , cảm nhận mùi bạc hà từ mái tóc đen và thân nhiệt ấm áp . Hơn bao giờ hết , cô cảm thấy lựa chọn ban đầu của mình đúng
|
Chương 37: Anh Trai Sáng hôm sau Cốc . Cốc . Cốc . Tiếng gõ cửa vang đều . Cả hai cùng nhíu mày khó chịu vì sự quấy rối vào buổi sáng . Nhi dụi sâu vào trong chăn như muốn tuyên bố với Thiên rằng cô không muốn dậy . Thiên buộc phải ra tay . Cánh của vừa hé thì cái bản mặt của Minh Vũ như được Zoom lên cộng với chất giọng oanh vàng
- Dậy nhanh lên ! Thu gom đồ đạc nữa , tụi này chờ dưới đại sảnh
Thiên bước vào , ngồi xuống bên giường cậu khẽ vỗ vào người nó
- Vợ ! Dậy đi
- Không ! Để cho em yên - nó giữ chặt lấy chăn hơn
- Dậy để còn thu dọn đồ
- Không buồn ngủ lắm ! Anh tự thu dọn đi
- Vợ . Cuối cùng em có chịu dậy hay không ?
- Không
- Không được hối hận đâu đấy ?
- Được rồi . Thì dậy - nó bật dậy , mắt vẫn nhắm .
Cái điệu bộ ngái ngủ thật dễ thương . Nhìn là muốn hôn chụt một cái . Thiên ôm nó vào lòng chiều nịnh
- Dậy dọn đồ rồi lát nữa trên xe em ngủ cũng được
- Không ! Không muốn một chút nào ! Ngủ trên xe khó chịu lắm
- Ai cho em ngủ trên xe chứ ! Vợ anh thì phải ngủ trong lòng anh
- Không . Cho em ngủ thêm 10 p' ! Không 30 p' ! Không 1 tiếng ! Không 2 tiếng nữa thôi
- Bảo bối ! Cuối cùng em có chịu dậy hay không ? - Thiên lạnh giọng
Nhi chợt rùng mình sợ hãi trước hắn , ngoan ngoãn như một con cún con đi thu độ đồ đạc . Về Thiên ! Dửng dưng ngoài vòng phạm tội khi dùng '' bạo lực " với vợ con
- Xong chưa vợ
- Anh còn ngồi đó mà hỏi àh . Anh bóc lột quá lao động của trẻ em ! - nó lao lên giường và lại " bóp cổ " hắn
- Em dám ám sát chồng
- Pháp luật đã cấm bạo lực gia mà anh dùng với vợ anh
- Anh thề là anh chưa bao giờ dùng bạo lực với em - hắn thành thật khai báo
- Anh còn nói àh . Anh bắt em làm việc cật lực trong khi anh ung dung ngồi chơi ! Như vậy không gọi là bạo lực gia đình thì người ta sẽ gọi là bóc lột sức lao động - nó ghé sát vào gần mặt Thiên
Thiên nhìn nó , sự gần gũi này làm cậu bất ngờ . Còn Nhi thì vẫn hồn nhiên như vậy trước những suy nghĩ khó đoán của con sói ? Bàn tay cậu vòng ra sau gáy nó khiến nó thoáng giật mình , cậu tha hồ ngấu nghiến đôi môi nhỏ . Cơ thể nó gần như là ngã vào lòng hắn .
Cạch .
Tiếng cánh cửa mở đồng thời một cái đầu chui vào nhìn về phía giường . Nhận ra sự có mặt của kẻ phá đám , nó vội vàng đẩy hắn ra . Trong bóng tối , khuôn mặt nó nóng lên
- Xin lỗi đã làm phiền . Bạn tốt xin tha thứ . Anh chỉ lên xem tại sao hai người lau như vậy thôi . Vậy thì hai người có thể tiếp tục - Vũ cười gian rồi đóng cửa Thiên đưa tay vuốt tóc nó ôn nhu
- Có tiếp tục hay không ?
- Tất cả là tại anh - nó đánh vào người hắn rồi chạy nhanh về cuối phòng với những đồ đã được thu dọn
* **
- Anh ! Anh định về à - nó nhìn Minh Vũ
- Em nghĩ ông anh ham chơi của em rất thích học hành sao ? - Vũ đến bên nó , dang tay chuẩn bị ngã vào người nó để ôm em gái yêu quý như bao thời gian qua . Thiên với tốc độ cùng ý nghĩ khó đoán liền ôm eo nó kéo sát trước mặt mình .
RẦM .
Minh Vũ ôm sàn nhà ấm áp .
Tách . Tách . Tách .
Những tiếng liên tiếp vang lên . Băng sẵn máy chụp ảnh lia lịa . Trên khuôn mặt tắt nụ cười , Vũ bực mình " bò dậy " nhìn Thiên với ánh mắt đe dọa từ một người anh vợ . Thiên hững hờ ôm nó
- Hoàng Minh Vũ . Hôm nay cậu thấy công chúa sàn nhà lộng lẫy quá hay sao mà còn định cướp mất nụ hôn đầu đời của cô ấy vậy . Cậu đúng là kẻ tồi tệ mà
Nhi trong lòng Thiên cười ngắc nghẻo , Vũ giận mặt đỏ lên
- Lâm Hàn Thiên ! Giỏi lắm ! - Vũ hét lên nhưng hết vốn ngôn ngữ
- Băng Nhi nhìn này , mình mới đăng ảnh lên mà mấy nghìn like ! Đúng là hot - Băng vui vẻ khoe với nó
- Gì vậy ? - Vũ chen vào
Ào . Như một xô nước dội vào đầu Vũ
- Băng Băng - Cậu hằn giọng
- Không có ! Em thực lòng xin lỗi ! - Băng cười rồi chạy ra xe
Hàng loạt ảnh với những cú ngã đẹp mắt được chia sẻ rầm rầm trên Facebook , Weibo , ZinG , . . . . Hoàng Minh Vũ thật mất mặt
Lên xe mà cái mặt điển trai vẫn như khỉ ăn ớt làm khổ thân bác lái xe
|