Chìa Khóa Mở Trái Tim Băng Giá
|
|
-Dừng lại……….- BB hét lên khiến khánh đang mơ mộng trên từng mây phải hoảng hồn rùi thắng gấp……….
-Éttttttttttttttttttttttt…….” Bốp” ……..”rầm”……. đang thắng gấp, nên chiếc xe lệch đi cắng lên cục đá nên bị chệch hướng, chiếc xe lủi vào bên đường đâm xầm vào gốc cây, nhưng trong lúc chiếc xe đang bị lệch hướng, Khánh hok màng đến nguy hiểm mà buôn tay ga quay lại ôm BB để ngăn chặn mọi tổn thương đến BB, và kết quả bây giờ, con Sh te tua hoa lá nằm kế bên góc cây, và 1 chàng trai ôm chọn 1 cô gái vào lòng nằm bên vĩa hè, do vậy tay chàng trai bị chảy máu do cà xuống mặt đường còn cô gái thì bình an vô sự…….
-Em hok sao chứ Tuyết?. Em có bị thương chổ nào hok? Có đau hok?. Có bị........-Khánh cuống lên khi thả BB ra khỏi vòng tay của mình......
-Hok sao.......-BB cắt lời khánh 1 cách lạnh lùng
-..............-........cả 2 ngồi im lặng 1 hồi
-TAY ANH BỊ CHẢY MÁU kIA`- BB hoảng lên khi thấy máu chảy hok ngui bên cánh tay của Khánh
-Hok sao đâu, chảy máu tý hết ah`......-Khánh cười hề hề, trong khi vêt thương rất rát
-BB hok nói gì hết, đưa tay cởi từng nút áo của mình ( đừng nghĩ bây nha, do BB bận 2 lớp áo, ở ngoài là chiếc áo sơ mi trắng đc cài 3 nút để ở chiếc áo thung 3 lổ ở trong) rùi cời lun chiếc áo sơ mi trắng ra, để lộ bờ vai thon thả trắng ngời của mình bới chiếc áo thung 3 lỗ. Rùi BB nhẹ nhàn năng cánh tay của Khánh lên rùi dùng chiếc áo của mình băng vết thương của Khánh lại, mọi hành động BB làm khiên Khánh ngớ ra, rùi bất ngờ rùi miễm cười hạnh phúc
-hoàng tất việc băng bó vết thương cho Khánh BB quay mặt lên nhìn khánh với ánh mắt hok thân thiện cho lấm........
-Lúc nảy anh có bị điên hay hok mà quay lại ôm tui hã, có biết như vậy là nguy hiểm lấm hok hã, hên là hok đầu hok đập xuống đường đó, nếu hok là bây giờ anh lên thiên trùi đó anh biết hok, đổ ngốc......-BB quát 1 tràng làm Khánh đơ người rùi miễm cười
-Nếu anh hok làm vậy thì em bị thương thì sao, thà anh là người hứng chiệu tất cả-Khánh thành thật nói với BB, khiến BB chạnh lóng 1 tý
-có đáng hay hok....-BB nói mà hok nhìn Khánh
-Vì em, tất cả đều đáng..........-Khánh
-........-BB im lặng rùi chợt nhớ ra đều gì BB lặng bước đi, Khánh tò tò theo sao
-Lại là ngọn đồi này, chứa bao nhiêu kĩ niệm ngọt ngào mối tình đầu, BB lặng người lội lên ngọn đồi Hoa Hồng Xanh
-Chào Tiểu thư......-bác bảo vệ nhìn thấy BB liền chào, do BB đến đây với như vài lần nên bác nảo vệ nhớ mặt
-Bác có thể cho cháu vào đc hok ạ......-BB lễ phép
-Thưa tiểu thư, đương nhiên là đc,tôi sẽ thông báo cho các mọi người ngựng lại việc làm để hok quấy rấy đến tiểu thư.......-bác bảo vệ
-Vâng cảm ơn bác-BB nói rùi bước vào khu vườn hoa hồng xanh thơm ngát, Khánh bước theo sao, và căng mắt hết cở khi nhìn thấy toàn cảnh vườn hoa........Đẹp tuyệt
-BB đi vòng quanh vườn hoa rùi lặng bước đến chiếc băng ghế đc đăc dưới táng cây lớn, Khánh cũng lẳng lặng ngồi xuống
-Khi nảy sao anh lại hok cứu con T.Uyễn mà còn suối em hành hạ nó, anh hơi bị tàn nhẫn. Nó là em anh mà.......-Sao 1 hồi im lặng BB mới lên tiếng
-Anh đã hứa với em là anh và cả đàn em của anh hok bao giờ đụng tới bạn em, vậy mà T.Uyễn lại cả gan dẩn tụi đàn em của anh đi làm hại bạn em, anh hok thể tha cho nó.......-Khánh nói với ánh mắt đầy sát khí
-TẠi sao cái gì cũng vì em hết. Em hok đáng để anh làm thế đâu......-BB nói ánh mắt xa xâm
-Đáng, vì anh iu em, a chấp nhận tất cả vì em. Em cho anh cơ hội nha......-Khánh nói thẳng thừng với ánh mắt tràng đầy hy vọng
-EM IU ANH.........
|
-EM IU ANH.........từ lầm gặp đầu tiên, anh khiến tim em đập liên hồi từ cái nụ cười, ánh mắt đầu tiên, em iu anh trước khi gặp Minh, và rùi em gặp Minh, em có tý dao động, nhưng em vẫn iu anh. Cho dù Minh ra sức theo đuồi em như thế nào đi nữa, em vẫn cảm thấy vị trí của anh trong tim em nhiều hơn Minh, Nhưng nếu hok có cái ngày đệnh mệnh ấy thì, em đã thuộc về anh, chứ hok phải là Minh........
-Em......em....nói ngày Đệnh.......Mệnh.......-Khánh ấp úng sau lời BB nói, và hok hiểu ý BB nói là cái ngày đệnh mệnh là ngày nào
-Cái ngày mà 1 anh chàng bên Bạch Hổ đến tỏ tình với em, anh đã gặp và nỏi cơn lên vát mã tấu mà rược chém người ta, em ngăn lại ngưng anh đã hất tay em không thương tiết,khiến em mất đà ngã tay đập xuống đường chảy máy, và trong lúc đó 1 chiếc xe chạy với vận tốc kinh hồn lao tới, em hok biết mình sẽ ra sao nếu hok có Minh xuất hiện ngay lúc đó cứu em, trong giây phút đó em cảm thấy ấm ấp vô cùng, và em cũng nhận ra rằng ở bên Minh rất bình yên,chứ hok có lạnh lẽo khi ở bên anh, em cảm thấy anh muốn chiếm hữu em hơn là iu em, chưa biết khuôn mặt thật của em ra sao, chưa biết rõ gia thế hay nhà như thế nào, anh chỉ biết đến tiềm em ở địa bàng của HB bang thui. mà anh đã như vậy rùi, nếu 1 ngày anh biết tất cả về em thì sẽ như thế nào nữa, em thật hok dám nghĩ....và sao đó em bất đầu iu Minh và từ từ hình bóng của anh đã phai dần trong tim em từ khi nào em hok hay, và thây vào đó là Minh, hok fai? Em hok cho anh cơ hội mà là anh tự vức bỏ cơ hội ấy, và bây giờ em hok thể iu ai đc nữa, chỉ vì em đã quá iu Minh, mặt dù Minh đã chết, em vẫn iu Minh trước kia bây giờ và Mãi........ưm.............
-BB đang nói thì Khánh Xoay qua khóa môi BB, 1 nụ hôn nòng nàng chứa đựng biết bao nhiêu tình cảm Khánh chôn giấu bao lâu nay, BB cứ lặng im hok đáp lại nụ hôn...........
-Khánh nhẹ nhàn thả BB ra...........
-Anh sai rùi.........bây giờ anh xin em, hãy cho anh 1 cơ hội để xóa hết mội lỗi lầm khi xưa, thật sự anh rất iu em, lúc trước đã vậy, bây giờ còn hơn vậy nữa .......- Khánh nói với giọng thiết tha........
-Em mãi xem anh là bạn, hơn nữa là anh trai..........-BB bỏ ngoài tai lời cầu xin của Khánh
-Anh sẽ đợi em,trước kia anh đợi, bây giờ anh đợi, và mãi mãi anh sẽ đợi em...........-Khánh bỏ ngoài tai lời BB nói mà còn ăn cắp bản quyền lời nói cuả BB nữa chứ ^^!
-BB im lặng, vì BB biết có nói như thế nào đi nữa thì Khánh cũng hok bỏ ý định
-Khánh ngồi nhìn BB.ánh mắt hiện lên nổi buồn
-Em iu Kiệt phải hok Tuyết………..-Khánh hỏi BB, mà ánh mắt nhìn về nơi xa xâm vô hướng, câu hỏi của Khánh làm BB ngạt nhiên
-Sao anh nói vậy………
-trả lời anh đi,em iu Kiệt phải hok……
-Hok. Em chỉ……..-BB đang nói thì Khánh cướp lời
-em nói dối, em iu Kiệt-Khánh đột nhiên lớn giọng
-em đã nói là hok mà, sao anh cứ nói là em iu Kiệt hoài vậy, sao anh biết mà khẳng định thế-BB bực
-Vì Kiệt đặc bệt có Khuôn mặt hao hao giống Minh, và tính cách cũng thế, lạnh lùng, ít nói với mọi người, ân cần lo lắng cho em, và điểm giống nhất là hok bao giờ rơi nước mắt vì ai ngoại trừ em……-Từng lời Khánh nói như ngàn kim xuyên tim BB, thật sự là kiệt rất giống Minh, BB đã cố phủ nhân đều đó mà bây giờ khánh lại khơi ra
-……………..-BB im lặng rùi lên tiếng
-Em nhận thức đc sự thật là Minh đã đi rùi và hok bao giờ trở lai với em đc, em hok muốn lấy người ta ra làm trò đùa, làm vật thế thân
-Khánh định nói thì, Đt Khánh vang lên
-Con nghe mama
-< mầy về đây cho tao, về đây mà coi em gái của mầy ra sao đây này.>-giọng người đàn bà đầy tức giận
-Khánh hok nói gì cúp máy rùi quay qua nói với BB
-Mama gọi anh về,để anh........-Khánh đang nói thì BB cướp lời
-Anh về trước đi tí em về............
-Nhưng......
-Em muốn đc yên tỉnh......-BB nói với sự cương quyết
-Uhm` vậy anh về........-Khánh nói rùi nhìn BB luyến tiết rùi quay bước đi, chỉ còn mình BB ở lại, BB ngồi nhìn cảnh vật mà hình bóng của Minh cứ ẩn hiên trước mất, hok kiềm đc nước mắt BB bật khóc thành tiếng, rùi bỗng BB cảm thấy ai đó đang vòng tay ôm mình vào lòng 1 cảm giác ấm ấp vô cùng, từ đâu 1 hơi ấm truyền qua khiến BB cảm thấy yên mình, rùi 1 bàn tay khẽ lao những giọt nước mắt đang lăn dài từ khóe mi tuôn ra, BB đưa mắt nhìn thì, mắt chữ A, mồm chữ O. Quá kinh ngạt khi người đang ôm mình và lao đi những dòng lệ cho mình lại là...........
|
-Kiệt sao…..-BB hoảng lên
-Đừng hỏi gì hết, tựa vào vai Kiệt mà khóc đi, đừng cố nén nữa….-Kiệt nói với giọng trầm buồn, BB bây giờ cũng hok nén đc cảm xúc nữa, oàn khóc nức nở, khóc trong niềm đâu, khóc trong niềm nhớ 1 người đã đi xa mãi hok quay về
-Ngồi tựa vào vai Kiệt khóc BB lại nhớ Minh, ngày ấy buồn chuyện gia đình BB trốn ra ngọn đồi này, ngồi tại băng ghế này, và cũng ngồi khóc 1 mình, rùi Minh từ đâu nhẹ nhàn đến bên, ôm BB vào lòng,khẽ lao từng giọt nước mắt lăng dài, cũng giống Như kiệt bây giờ, BB cảm thấy đau. Đau lấm……..bất chợt Kiệt lên tiếng
-Tôi đau khi thấy em đi với người #, tôi đau khi em thấy em băng bó vết thương cho người #, tôi đau khi thấy em mắng iu người #, tôi đau khi thấy em khóc mà tui hok thể chạy lại lau đi, tôi đau khi thấy em hôn người #, tôi đau khi biết đc vì tôi giống người iu đâu tiên của em nên em mới lạnh lùng lãng tránh tui, tôi đâu nhưng tôi vẫn chờ đợi mong mãi tình em. Tại sao tôi lại ngốc như thế, phải chăng tui đã quá iu em…..-Kiệt nói với ngàn nỏi đau trong tim, nước mắt khẽ rơi
-“Xin lỗi Kiệt, tôi hok thể iu anh đc, vì tui sợ tui sẽ làm khổ anh,hãy hiểu cho tui……”-dòng suy nghĩ của BB
-Hok thấy BB nói gì, Kiệt quay xuống nhìn thấy BB đã ngũ mất tiu, Kiệt bật cười vì nảy giờ mình tự sướng mà hok hay ( nói nhỏ nak` Kiệt, BB chỉ nhắm mắt lại thui chưa có ngũ đâu, tự sướng tiếp đi ^^!)
-Nhìn BB ngũ, cứ như 1 thiên thần trong buổi chiều tà, trên gương mặt còn vươn lại dòng nước mắt, Kiệt khẽ hôn lên dòng nước mắt ấy, 1 vị mặn của sự đau khổ, hok kiềm đc cảm xúc, Kiệt đặt môi mình lên đôi môi chúm chím mọng đỏ của BB
-“đừng mà, dừng lại đi, anh cứ làm vậy tui sẽ iu anh mất, đến nụ hôn của anh cũng giống nụ hôn cãu Minh, nhẹ nhàn, ngọt liệm. Xin anh dừng lại đi, tôi hok muốn mình nhầm lẫn giữa anh và Minh đâu, Sao tôi cứ muốn đáp lại nụ hôn của anh thế, dừng lại đi mà…..”-BB gào thét trong tâm gan
-Bỗng Kiệt giật mình khi đầu lữ cữa mình đang đc đáp lại, tròn mắt nhìn BB, BB vẵn nhắm hiếp mắt, Kiệt cảm thấy sung sướng tột cùng, khẽ nhắm mắt lại và tiếp tục trao và nhận nụ hôn nồng nàng mà anh đã mong chờ bao lâu nay
-“em đáp lại nụ hôn cuả tôi là vì tôi là tôi hay vì tôi giống Minh, tôi biết chắc chắn là vì tôi giống Minh rùi, nhưng tôi xin em hãy cho tôi suy nghĩ viễn vong là nụ hôn ấy em đang dành cho tôi, xin em hãy dành tình cảm cho tui trong giây phút này, dù chỉ 1 phút nhỏ nhoi thui cũng đc, tôi xin em…..”-dòng suy nghĩ đau khổ của Kiệt
-“Mình đang làm gì thế này, mình hok thể ngăn lại đầu lưỡi dừng lại đc, tại vì sao, cái cảm giác này là sao, # với cái cảm giác khi hôn Minh, # hoàn toàn, sao con tim mình cứ đập liên hồi vậy, cảm giác âm ấm, pha với cảm giác bình yên, 1 cảm giác lân lân pha với tí gì đó phải chăng là hạnh phúc,hok thể nào, mình chỉ iu Minh thui, mình đang nhầm lẫn Kiệt là MÌnh rùi,hok đc mình hok thể tiếp tục……”-DÒng suy nghĩ của BB vừa dức và lí trí đã chiến thắng, BB đẩy Kiệt ra và vụt chạy, Kiệt ngơ ngát, rùi định đuổi theo nhưng không còn thấy bóng BB đâu nữa Kiệt ngồi ôm đầu đau khổ
-BB chạy đi trong vô thức, con tim cô đang rất đau, cô đang rối bời, cô hok biết tình cảm của cô đối với Kiệt là như thế nào, cô đang hoảng loạn, cô chỉ biết chạy và chạy rùi bỗng................. -Xẹt…..Rầm......AAAAAAAAAA…...
|
-Xẹt, 1 đường sáng dài làm sáng cả bầu rời tâm tối……..Rầm, 1 tiếng nổ vang trời, BB hốt hoảng ngồi hụp xuống tay ôm đầu, từng giọt mưa rơi xuống thấm ướt người BB, lạnh. con tim BB đang rất lạnh, BB cần người sưởi ấm cho trái tim băng giá cuả cô ngay lúc này, Hình bóng của ai kia lại xuất hiện trong đầu BB
-Anh đâu rùi, em nhớ anh…….trong tấm trí của BB bây giờ đang rối loạn, hình ảnh người con trai ẩn hiện trong đầu cô, cô hok thể nhận diện chính xác người đó là ai, cô đang đâu khổ, cô cần 1 bờ vai, và rùi hình ảnh người con trai trong đầu cô hiên ra rất rỏ, đó là _ i _ _ ( là ai All tự đoán nha, Minh Hay Kiệt ???....), rùi bỗng cô cảm thấy nước mưa hok còn rơi lên người cô nữa, trong khi trời đang mưa ầm ầm, cô quay mặt lên nhìn thì thấy……….
-Nhock Khang (All con nhớ nhock Khang hok nhỉ, em út của Kiệt và Lâm ý) đang cầm ô che cho cô
-Nhock khang sao nhock ở đây vậy……-BB nói với giọng khàng đi vì khóc
-Chị băng em nhớ chị......-nhock Khang bỏ ô ôm lấy BB( All đừng ngạt nhiên vì sao nhock Khang nhân ra BB trong khi BB hok còn hình dạng con vịt nữa, vì lúc BB còn làm ở nhà Kiệt thì nhock Khang đã nhìn thấy bộ mặt thật của BB oy`)
-Thôi nín đi, sao nhok lại ở đây-BB dịu dàng hỏi
-Em đi học về, bác tài xế chỡ em về, chạy ngang em gặp chị ngồi đây nên em chạy ra, mà em ghét chị lấm, tự nhiên chị bỏ đi ah`, em đã quay tưng bừng khi mama đuổi chị ah', em ghét mama,. Em ghét chị lun-Nhok Khang phụng phịu nói, Khiến BB bật cười
-Ủa mà chị tấm mưa hã-nhok Khang ngây ngô hỏi
-Uhm`, thui nhok về nhà đi thây đồ, người ướt hết rùi, kẻo bệnh đấy-BB nhìn nhok Khang trìu mến
-Hok, Chị băng về nhà chơi với em đi……-Nhok khang nũng nịu
-Để khi # y, giờ chị có việc rùi-BB nói xạo với nhok Khang vì ngại có bà chủ ở nhà
-Hok, em muốn chị về nhà chơi với em cơ......-Nhok khang òa khóc
-Hok nghe lời chị phải hok, về nhà đi kẻo mama lo đó-BB làn mặt lạnh với nhok khang
-HỨc...hức...mama đi công tác ời, anh 2 với anh 3 đi đâu mất ời, còn nhok Khang với bà zu' ah`, ma` ba` zu' hok chịu chơi với nhok, chị băng cũng hok chịu nữa ,hức...hức...-nhok khang khóc nức nở, khiến BB mềm lòng
-Thui đc rùi nhok con.......-BB nói rùi nhok khang nín khóc ngây tức khắc
-Yeahhhhhhhhhhh, về nhà thui.........-Nhok khang kéo tay BB lại xe rùi bác tài xế đưa cả hai về nhà **************
-Tại nhà của Khánh
-MẦy có phải là con người hay hok, thấy em mầy bị người ta rạch mặt mà hok cứu còn xuối thêm nữa, mầy coi mặt của em gái mầy đi......-papa Khánh quát lên
-Là tự nó chuôt lấy, ai bảo nó hại người ta trước-Khánh với với bộ mặt lạnh lùng vô đối
-Mầy, đồ cái thằng trới đánh.......-mama Khánh tức hok nói lên lời
-Khánh cười nhếch môi rùi bỏ đi lên Phòng
-Hức hức, pama thấy chưa, anh 2 mê con wy~ cái đó mà bỏ con ra nông nỏi này nak`, còn gì nhan sắt trời phú của con nữa( ối hàn)-T.Uyễn khóc nức nở
-Con yên tâm đi, để mama đt cho dì con, dì con làm trong khoa thẩm mỹ mà hok sao đâu con.-mama T.Uyễn nói rùi đt cho di` nó
-
-$%^&$%^&&*&%^&%^&*.........-Mama T.Uyễn nói luyên thuyên
-< Ai cả gan rạch mặt cháu cưng của em vậy>-dì của T.uyễn nói với vẽ tức giận
-Để nói sao, bây giờ em qua làm phẩu thuật cho T.Uyễn đi, vết thương có vẽ nặng lấm-mama T.Uyễn sục sụi
-
|
-“All còn nhớ dì của con T.Uyễn là ai hok, là mụ dì ghẽ cuả BB ý, dài về sau dì cháu con T.Uyễn sẽ gây ra chuyện gì nữa thì…..đọc rùi sẽ biết”
***************************
-Tại nhà nhok Khang
-Chị băng ơi, nhok Khang thây đồ xong rùi nak`…-nhok khang chạy lon ton qua
phòng của BB ( cái phòng mà lúc trước BB ở khi còn làm ở đây), BB thì cũng vừa mới thay đồ xong, BB bận đồ của Osin trong nhà do bà zu' đưa cho
-Đầu ướt nhẹp kìa lại đây chị lau cho-BB dịu dàng nói, rùi nhok Khang hí hởn chạy lại,BB lấy khăn nhẹ nhàn lau tóc cho nhok khang, cứ như mẹ lau tóc cho con vậy
-Ma` chị băng nak`, lúc chị đi rùi anh 3 buồn lấm ah', ảnh hay vào phòng của chị khóc 1 mình hoài ah`, nhok khang dỗ hoài hok đc, anh 3 mít ướt ghê-Nhok khang phụng phịu nói, làm BB hơi chạnh lòng
-vậy ah`.-BB nói giọng buồn
-mà còn nữa nha, anh 3 hư lấm ah', tối ngày cằm máy ảnh chụp lén chị hoài ah`, ma` toan` lúc chị đang ngồi nhìn trời hay là đang ngũ hok ah`.-Nhok Khang lại vô tư nói
-Sao, nhok biết-BB bất ngờ
-chị đi theo em….-Nhok Khang nói rùi kéo BB qua Phòng của Kiệt, đúng như lời Khang nói, trong phòng cảu Kiệt có rất nhìu hình của BB
-“Kiệt chụp khi nào sao mình chả hay ta”-Dòng suy nghĩ cảu BB
-BB với lấy tấm ảnh đc đặt ở đầu giường mà nhắm nhía rùi bật cười vì nhìn lại dung nhan của mình lúc trước đúng là xấu thậm tệ vậy mà kiệt vẫn iu mới ghê, hok biết mắt Kiệt có bị ấn đề j` hok nữa
-Nói về Kiệt, sau khi BB đi, kiệt ngồi ở ngọn đồi đó 1 mình, rùi cũng lặng bước về nhà, ( đi bộ nhà ba` con) , vừa mới bước lên tới Phòng thì thấy cửa phòng mình đang mỡ, và có 1 người con gái bận đồ osin , đang cầm bức ảnh của BB, máu đầu Kiệt phung trào như núi lửa, vì Kiệt đã cấm hok cho bất cứ người nào vào phòng của mình và nhất la hok đc đụng vào mấy bức ảnh của BB, cơn tức đã lên khỏi đầu Kiệt quát lên mà hok nhìn mặt người đang ngồi là ai -AI CHO CÔ VÀO PHÒNG TÔI, MÀ CÒN CẦM BỨC ẢNH CỦA Bx ( í ẹ ^^!) TUI, CÚT MAU, TUI ĐÃ CẤM HOK CHO AI……….-KIỆT quát thì 1 giọng rất ư là baby phát lên ngắt lời của Kiệt
|