Sự Trả Thù Của Băng Version Susicry
|
|
Wa troi ui, jo ms sap vao nd chinh ma da hay den the nay k bit vo rui thy se hay den muc nao day
|
Hay woá típ tg ơiiii. . . .
|
Chap 40: Game start!
Hai cô gái mặc đồng phục của trường Royal Way bước xuống từ 2 chiếc Limo với khuôn mặt thánh thiện nhưng lòng dạ thì không thể nói trước được.Nó dặn không ai được đi theo nó nên Kun và những người khác chỉ dám đứng gần đó để nghe và tránh để Kai bị Jen phát hiện.
- Hai người là học viên mới? - nó từ tốn hỏi thăm.Jen vẫn còn nhớ nó là em gái Kun và nhìn thấy khuôn mặt hàn băng của nó khiến cô ả có đôi chút rùng mình nên không dám to tiếng lên mặt như vẫn thường làm.Cô ta cười nhé nhàng đáp.
- Lại gặp nhau rồi nhỉ em gái của Kun! - nó thì đang khinh bỉ cô ta tột cùng trong lòng nhưng sắc mặt lạnh lùng vẫn không thay đổi.
- Hai người theo tôi lên phòng HT nhận lớp. - nó quay người đi...Jen và Jill lớ ngớ vài s rồi vội vàng mang túi xách chạy theo.
*CỐC CỐC*...nó lịch sự gỏ cửa rồi tự động đẩy cửa đi vào.Bên trong dì nó đang ngồi bàn gì đó với Wind.Khuôn mặt đập chai của Wind làm 2 ả đứng hình trong giây lát.
- E hèm...Jill sẽ học lớp 10a3...tương đương với học lực khá.Còn Jen sẽ học 12c8 tương đương với học lực giữa trung bình và khá. - dì nó nhìn mớ học bạ của 2 ả rồi phân lớp.Đương nhiên là 2 ả không bằng lòng rồi...muốn học cùng lớp với Kai và hắn cơ nhưng mà biết nội qui của trường và biết cả hôm nay trường lamg gì nên nếu muốn ở lại thì phải tuân theo.
- Hai người tự đi tìm lớp nhé...trước mỗi lớp có dán danh sách đấy. - nói rồi nó quay người toan bước đi thì Jill thô bạo níu tay nó lại.
- Sao mày không dẫn bọn tao đi? Biết điều thì sau này bọn này sẽ chiếu cố! - ả Jen đứng bên cạnh mà giật mình...cô ta điên rồi sao...nó là em gái Kun đấy.
- Buông! - nó cảnh cáo lạnh lùng.Jill giật mình buông tay nó nhưng vẫn to tiếng.
- Gì chứ? Mày nghĩ mày là ai? - Jill tức tối với bộ mặt lạnh lùng của nó.
- Là người đủ sức đuổi cô ra khỏi ngôi trường này ngay lập tức đấy! - Wind nói thay nó...Jill cứng họng nhìn nó đang nhếch mép rồi nó bỏ đi thẳng.Jen vội vàng kéo Jill đi ra ngoài trước khi cô ta gây thêm chuyện.
- Cô điên à...nó là em gái của Kun đấy.Thời gian bên Nhật nó rất thân với bọn hắn....cô khôn hồn thì đừng gây thêm chuyện nữa! - Jen lớn tiếng chửi Jill ngu ngốc.
- Thân với cả Jun sao? - Jill nghi ngờ hỏi.Jen gật đầy chán nản với con người trước mặt.
- Vậy thì tôi càng phải loại trừ con nhỏ đó ra mới đúng chứ. - Jill nghiến răn...ngay từ lúc gặp cô đã không ưa nó rồi.
- Hừm...tùy cô...có chuyện gì thì đừng có tìm tôi! - Jen quay người đi kím lớp...Jill vội vàng chạy theo.
- Theo dõi 2 ả giúp em! - nó nói với Wind ở lầu cho khối 11.
- Ừm...em cũng nên cẩn thận đừng để người của hắn ta điều tra ra.Cái đĩa hôm trước em đưa anh...bên trong là thông tin 1 vụ mua bán vũ khí và hàng trắng với số lượng lớn...dự là vài trăm tỉ đồng.Xem ra lần này chi nhánh ở VN của lão tổn thất không nhỏ đâu! - Wind cười khi nhớ tới việc đó...hắn đã nhiều lần nhăm nhe tập đoàn nhà anh may sao có Ken và tập đoàn của nó giúp nên hắn ta không làm gì được.Hầu hết những tập đoàn từ thứ 6 trở đi đều chịu ảnh hưởng của tập đoàn hắn ta gây áp lưc...cũng may tập đoàn nhà anh được nó giúp đỡ.
- Tìm hiểu giúp em những tập đoàn bị phá sản và đang bị lão uy hiếp...bằng mọi cách phải thuyết phục họ theo phe ta.Kêu Ken đi cùng anh luôn. - nó lại tiếp tục giao việc cho anh.Nó tin tưởng anh quá...và điều đó làm anh thấy vui...ít ra là đối với người khác...anh được nó xem trọng.
- Ok...gìơ anh đi tìm dì đây...khi nãy đang bàn về việc trường lớp thì bị 2 con ma nũ kia xen vào phá đám.Khá nhiều lớp bị hư hỏng tài sản vì ẩu đả và phá hoại.Xem ra phải tổn thất nhiều rồi.
- Ai phá...người đó đền! - nó nói gọn gàng rồi bỏ đi tìm Kun.Wind hiểu câu đó của nó...anh cười nhẹ nhìn theo bóng dáng nó đang đi...anh tự hỏi...mình có thể chạm vào nó hay không?
- Anh sẽ mãi dõi theo em...từ đằng sau! - Wind nói nhỏ rồi rời đi.
GTNV: Hồ Mỹ Ly - Jill: 16t...người yêu cũ của hắn.Bỏ đi 1 năm trước vì lí do nào đó sẽ bật mí trong truyện.Gia thế là con nuôi của tập đoàn Win đứng thứ 10 TG. Nhan sắc có hạn mà lụ đạn có thừa...lần này quay về quyết tâm dành lại hắn cho bằng được.Là 1 con người thâm hiểm nhưng luôn tỏ ra ngây thơ trước mặt bọn hắn.Võ tàm tạm vì được hắn dạy để phòng thân.
|
|
Chap 41:
- Anh Jun/Kai. - đang đi thì cả bọn chợt dừng lại vì có người gọi.Người Kai run lên khi thấy Jen đang chạy về phía mình.Còn hắn thì đơ ra khi nhận ra khuôn mặt quen thuộc kia...khuôn mặt hắn đã mong mỏi được gặp lại suốt thời gian qua đang ở ngay trước mặt hắn.
- Jill...có thật là cô ấy không? - hắn quay sang hỏi 2 thằng bạn của mình...Kun khó chịu gật đầu...Kai thì cứ bám lấy tay Rain không buông làm Jen khó chịu nhăn mặt.
- Anh Jun! Em về rồi đây! - Jill tới trước mặt hắn...hai mắt rưng rưng như sắp khóc nhỏ nhẹ nói.Hắn run run đưa tay lên chạm vào mặt Jill như không tin vào mắt mình...là Jill bằng xương bằng thịt đang đứng trước mặt mình.*BỐP*...bỗng nhiên hắn tát Jill 1 phát trời giáng làm tất cả giật mình.Jill té nhào xuống đất không hiểu gì...môi cô tóe máu ở khóe môi làm hắn xót lòng.
- Tại sao...tại sao cô bỏ rơi tôi rồi bây giờ còn quay về làm gì? Về để nhìn xem tôi thảm hại thế nào khi không có cô à? Haha...cô thành công rồi đấy...tôi đã thảm hại lắm rồi đấy! - hắn nói như người điên làm tim ai đó đau nhói.
- Không..không phải đâu Jun à...là vì em có nổi khổ riêng mà! Tin em đi...xin anh đấy...lần này em về...sẽ không rời xa anh nữa đâu! - Jill vội đứng lên bám chặt lấy hắn khóc lóc...hắn nhìn cô...hắn đang muốn biết lí do cô rời xa hắn...và cả Kun với Kai cũng đang muốn đón xem vở kịch của cô ta lắm đây.
- Nói đi! - hắn lạnh nhạt ra lệnh.
- 1 năm trước...em phát hiện mình bị bệnh tim...nhưng rất may là nhẹ nên đã âm thầm ra nước ngoài điều trị với hi vọng khỏi bệnh...em không dám nói vì sợ anh lo lắng.giờ thì em đã khỏi bệnh tuy chưa khỏi hẳn...nhưng em thật sự không thể chịu nổi khi phải xa anh suốt ngần ấy thời gian.Híc! - Jill nói cứ như thật làm Kun và Kai kinh tởm với sự diễn xuất quá đạt của cô ta.Hắn thì xúc động ôm lấy Jill...hắn tin cô sẽ không rời xa hắn vô lí như vậy đâu...nếu không cô sẽ không để lại bức thư đó cho hắn.
- Thật sao? - hắn hỏi lại dù vòng tay đã ôm lấy cô ta thật chặt như sợ cô sẽ biến mất.
- Ừm...em thật sự rất nhớ anh! - cô ta ủy mị sướt mướt nói làm hắn đau lòng.
*BỐP BỐP BỐP*...tiếng vỗ tay từ đâu vang lên làm cả bọn giật mình quay lại nhìn.Là Ken,Ann và...nó đang đi tới.Ken vỗ tay cười đểu nhìn hắn và Jill vẫn chưa chịu rời nhau ra.Nó nhếch mép nhìn hắn rồi quay sang cười nhẹ với Rain...Rain hiểu ý liền cười đáp lại.
- Cảm động quá...tôi suýt rơi nước mắt đấy! Haha! - Ken vờ quẹt nước mặt chêu ngươi hắn và Jill.Jen với Jill thì đang ngớ ra vì ngày hôm nay toàn được gặp trai đẹp.Ann thì đứng sau nó khẽ quan sát 2 người con gái trước mặt mà không khỏi nhếch môi cười đểu giống nó.Đi học mà trét cả kí phấn...không biết 2 ả có thấy mặt mình nặng không nhỉ?
- Chị à...em không thích họ! - Ann kéo kéo tay nó rồi nói như con nít.Thấy Ken gọi nó bằng chị cô cũng bắt chước theo làm nó thấy buồn cười.
- Tính làm em dâu tôi thật à? Gọi chị sớm thế! - Ann đỏ mặt khi nó nói vậy.Quả thật cô cũng mong được như lời nó nói lắm chứ ^^.
- Chị này...
- Được rồi...gọi sao cũng được...chị đã giao việc cho Ken và Wind...Ann phụ họ 1 tay nhá! - nó tự nhiên nói.
- Ok...em sẽ giúp hết sức! - Ann vui vẻ đồng ý.nó im lặng không nói nữa mà tiếp tục quan sát Ken làm việc.
- Ý gì đây? - hắn nhìn Ken có vẻ gì đó không hài lòng với hắn.Ken cất nụ cười đi thay vào đó là khuôn mặt nghiêm chỉnh thường thấy khi cậu vào việc.
- Không có gì.Chỉ là tôi được lệnh dẫn học viên mới đi nhận lớp thôi.Ngày mai là bắt đầu học rồi.Họ còn phải nhận thời khóa biểu mới nữa. - hắn thả Jill ra rồi nói.
- Em đi cùng Hội trưởng nhận lớp đi.Ra về anh sẽ đón em! - Jill ngoan ngoãn gật đầu rồi cùng Jen đi theo Ken và Ann.Còn lại mình nó...hắn bỗng thấy khó xử khi nhớ tới nụ hôn hôm qua.
- Quên nó đi...xem như là của cho đi ha...coi như đáp lễ cái tát của anh!Hừ! - nó nói với hắn...chỉ mình hắn hiểu...chỉ mình hắn đau.Nó lướt qua hắn vô tình như 1 cơn gió.Nó có cần phải sát muối lên trái tim hắn không? Của cho đi sao? Hắn cần nụ hôn đó của nó sao? Quá đáng! Hắn nắm chặt tay đến mức nổi gân xanh vì tức giận.Nó xem hắn là gì vậy chứ? Hắn tổn thương nó nhưng nó cũng đâu cần trả thù như vậy!(T/g: cần đấy....mi là đồ đáng ghét...ta gả chị ấy cho người khác! Hắn: *im lặng*).
- Là mày tự tìm đến con người khác của nó như vậy thôi! - hắn khó hiểu nhìn Kun...con người khác của nó là sao? Rồi lần lượt Kun...Nie...Kai và Rain đều bỏ đi theo nó ra nhà xe...còn lại mình hắn trơ trọi trên sân trường.
|