Cô Gái Ấy Là Vợ Của Tổng Giám Đốc Tôi!
|
|
_ Em ghen à ! - Anh nghe những lời cô nói hiểu được tâm tình của cô rồi .
_ Ừ thì .... thì .... thì .... thì ghen đó .... sao . anh vui vẻ quá , đâu nhớ gì đến em . - Cô bị nói trúng tim đen , kháng cự .
_ Hiihihi , bảo bối à , chỉ vì thế này thôi mà em lại bỏ nhà đi à , thật là hư - anh cười sau đó đưa tay vào bên trong do thanh sắc nằm dọc nên anh lòn tay qua được nhéo lấy má của cô .
_ Em thật sự thấy mình không phù hợp với anh , lúc trong tiệc anh không hề quan tâm đến em . Những lời dèm pha thật sự em không thể nào bỏ qua , em đã rất dau anh có biết không ? - cô buồn , gụt mặt xuống , nói nhỏ .
_ Bảo bối à , em đau 1 còn anh đau tới 10 , anh chạy khắp nhà kiếm em nhưng không thấy , anh lao xe ra đường kiếm em cả đêm em có biết rằng anh không thở được hay không , đến khi biết được nơi em ở anh mới thở phào nhẹ nhõm , bảo bối , ngoan , về nhà đi - anh yêu chìu , cưng cô .
_ Không ! em muốn ở đây 1 thời gian nữa , em có nhiều việc suy nghĩ không thông . Em cần nơi yên tỉnh ; khi nào suy nghĩ được rồi em sẽ gọi cho anh - cô biết r8a2ng anh rất yêu thương nhưng cô còn vướng mắt chị 2 mình .
_ Không có gói ôm cừu con , làm sao anh ngủ ? - anh bắt đầu nhẹ giọng hơn , nhằm mục đích nịn .
_ Thì mua 1 cái , nhé lông cừu non , ôm là được rồi - cô nhìn anh , không để mắc lừa nữa .
_ Ấy ! gói ôm cừu này có mùi hương rất đặc biệt , không có gì có thể thay thế đâu nha , ngoan theo anh về nào - anh càng lúc càng không giống mình .
Cô cười hài lòng với câu nói của anh , nên đã đưa tay mở chìa khóa , mở cửa ra , đi về phía anh thì thoáng 1 chốc cô thấy bóng đen tới gần , phán ứng nhanh đá kẽ đó ra nhưng không may trậm trễ dù đá được nhưng anh vận bị chém 1 dao ngay bả vai , máu tuông ra làm áo sơ mi màu vàng của anh đã chuyển sang màu đỏ cam .
_ Khang ! Anh có sao không ? Khang ? - cô hoảng hốt tay đầy máu .
_ Không ! anh không sao - anh ôm bã vai mình , dù là nhiều lần bị thương nhưng lần này tên kia chém khá mạnh nên vết thương sâu làm anh đau tê buốt .
_ Em đưa anh đến bệnh viện . - cô hối hả vội vả cực kì .
_ Em làm gì biết chạy xe , bình tỉnh nào ! - anh nhăn mặt nhìn cô vì quá đau .
Sau khi nói xong anh búng tay 1 cái từ trong bóng đen đi ra 1 vệ sĩ , đi lại hướng cô và anh cuối đầu sau đó đi lên ghế tài ngồi chờ chỡ anh đến bệnh viện .
Cô tròn xoe mắt nhìn , từ đâu ra vậy ? rõ ràng nơi đó không có ai mà ? cô dù đang trong trạng thái sợ hải nhưng vẫn kịp sau nghĩ , nhưng rồi quay lại đưa anh lên xe nhanh chóng .
_ Xin lỗi ngài , bọn tiểu nhân chậm trễ hại ngài phải bị thương , bọn tiểu nhân đợi lệnh của ngài . - Tên ám vệ trong phút chốc sơ hở đã để cho tên kia chém phải anh 1 nhát đã đoán trước được hậu quả .
_ Tự biết làm gì ! - anh lạnh giọng không nhìn tên ám vệ đó chỉ nhìn cô sau đó lấy tay không bị thương lau đi những giọt nữa mắt của cô .
_ Dạ bọn tiểu nhân cảm ơn người , tên hại người đã được đưa đến nơi - Trong quy định của ám vệ , việc bảo vệ chủ nhân mà để chủ nhân bị thương như vậy sẽ chỉ có 1 tội chết , nên tổn cộng 15 người đã trong tư thế sẳn sàn .
Sau 10 phút , anh đã được đưa đến bệnh viện sau klhi băng bó , khâu đên 20 mũi , anh bước ra , tỉnh như không có chuyện gì xảy ra . Nhìn cô thiên thân nhỏ đang ngồi ở ghế chờ , mắt có chút kinh sợ , mếu máo cuối mặt xuống , anh bước đến quỳ xuống tay không bị thương đưa lên mặt cô , lau lấy mấy giọt nước mắt của cô . Yêu chìu đến không tưởng .
_ Hồng Nhi ngoan , em xem anh đã không sao , đừng sợ , đừng khóc nữa - anh dịu dàng nhìn cô nói .
_ Huhuhu ! tại em bướng bỉnh , tại em cố chấp hại anh bị như vậy huhuhuhu em xin lỗi huhuhu - cô ôm lấy anh khóc nức nở khóc quá trời khóc .
_ Ngoan ngoan , không sao , chúng ta về nhà thôi . - Anh dù bị cô ôm chạm phải vếch thương hơi đau nhưng mà được sự quan tâm của anh , thể xác có chút thương tổn cũng đáng , ai bảo anh lại lơ đãng cô làm gì , giờ đây hậu quả này là phải thôi , trừng phạt anh mà .
Về nhà , cô không cho anh làm bất cứ thứ gì , do bị thương tay phải cho nên hầu hết mọi sinh hoạt của anh toàn 1 tay cô lo lắng trừ việc tắm rửa . Cô đã đến trường xin bảo lưu số điểm , năm sau mọi chuyện xuông xẻ cô sẽ đi học lại . Cô cũng hỏi anh về chị gái mình , anh nói đã cho cô ấy đi công tác 1 thời gian , không nói với cô là anh đã đuổi cô ấy đi .
Để đảm bảo an toàn cho cả 2 , đêm tối , anh và cô cùng bí mật đi đến hòn đảo của anh mua cho cô , 2 người tạm lánh nạn ở đó 1 thời gian , chờ xem tình hình thế nào rồi mới quay lại .
|
Chap 27 : Hạnh Phúc - Lần Đầu Anh Gặp Em Là Ở Công Viên !
Trên hòn đảo , có bóng đôi tình nhân cùng nhau dạo bước trên con đường hoa oải hương , cô ngày càng yêu anh hơn , ngày càng hạnh phục nhờ sự cưng chìu của anh . Còn anh , cái lạnh giá bên trong nhầu như đã biết mất khi cô bên cạnh , anh kềm chế sự nóng giận của mình hoàn toàn , chỉ cần cô nhìn anh với cặp mắt cừu con thế là lửa tức trong anh bụp tắt , nhiều lần anh tự ngồi tự hỏi liệu anh có bị cô cho uống bùa mê thuốc lú hay gì không mà sao anh lại như vậy .
Cũng đã 1 tuần , vết thương của anh đã bắt đầu lành lặng , bác sĩ riêng của nhà cũng đã đến nói rằng 3 ngày nữa sẽ cắt chỉ , cô và anh vui vẻ nhìn nhau , cô hay cầm guitar hát cho anh nghe , cũng hay đánh dương cầm cho anh nghe nữa .
Đêm nay trời rất đẹp , biển rất êm , sao trên trời dày đặc , anh ôm cô ngồi trên ghế ngoài sân , nơi thiên đàng dành riêng cho 2 người . ấm áp đến không tả .
_ Khang ! nói xem , anh yêu em từ lúc nào ? - cô nhỏ nhẹ nghiêng đầu nhìn anh .
_ Yêu em từ cái nhìn đầu tiên - anh hôn lên má cô nhẹ nhàng đáp .
_ Vậy là lúc trên máy bay hả ? - cô tròn mắt nhìn anh .
_ Không phải ? - anh cười nhìn cô .
_ Chúng ta gặp nhau lần đầu tiên ở máy bay mà ? - cô ngồi hẳn lên nhìn sang anh .
_ Là ở công viên - Anh lấy tay vén lấy những miếng tóc trên má cô .
_ Công viên ? Em với anh lần đầu gặp nhau ở máy bay mà ? - cô càng khó hiểu hơn .
_ Không ! Nơi anh gặp em là công viên trung tâm thành phố - Anh lắc đầu ôm cô vào lòng ngực rắn chắc của mình .
_ Sao em không biết ? - Cô nhăn mày , miệng méo xẹo suy nghĩ .
_ Đúng ! Em không biết , vì lúc đó anh đứng sau lưng em , Hồng Nhi , em như 1 thiên thần dáng thế có biết không ? Anh si mê tiến đàn của em , si mê dáng vẻ cầm đàn của em , si mê giọng hát của em , si mê tóc em , si mê tất cả những thức trên người của em . - anh đặc nụ hôn lên môi cô .
_ Em vẫn chưa hiểu ? - cô rời khỏi lòng ngực anh , nhìn anh .
_ Là thế này , ngày hôm đó cách đây 6 tháng , em có đến công viên thành phố ngồi đàn đúng không ? - anh kể tiếp .
_ À nhớ rồi , lúc đó em đang đợi Cô Nguyệt , vì em lạc đường , chỉ biết nó là công viên lớn chờ hơi lâu nên em mới vào công viên nghỉ tí , sẳn cao hứng nên đàn thôi - Cô nhớ lại .
_ Đúng đó , anh cùng ba đi dạo , sau khi ông quay về , anh nghe được tiếng đàn của em , liền cất bước theo , ai dè gặp được thiên sứ đáng yêu này , lúc anh nghe điện thoại xong là em cũng đi mất , anh đã cho người tìm em nhưng em đã tự xuất hiện , em đúng là trời định cho anh - anh yêu kiều , nhẹ nhàng cưng chiều cô .
_ Ả ? vậy là gặp nhau trên máy bay á hả ? - cô lại thắc mắt .
_ Không ! lần thứ 2 cùng ngày , anh gặp em ở nhà hàng Romtic . Lúc đó em là nghệ sĩ dương cầm , còn anh là thằng hề 10 giây . - anh nhớ lại khoảnh khắc xấu hổ đó của mình , lòng không khỏi kêu oai oán .
_ Á ! vậy anh là cái anh chàng bị đụng bào bàn rồi nhảy lò cò đó phải không ? - cô chợt nhớ ra , đập 2 tay vào nhau 1 cái hả miệng ra tươi cười .
_ Chính xác ! - anh kể gật đầu cười nhẹ
_ Vậy còn máy bay ? - cô tiếp tục suy nghĩ .
_ Là do anh sắp đặc - anh thú nhận mọi tội lỗi .
_ Hèn gì , máy bay không 1 bóng người , em còn tưởng ba em chịu chi mua cho em hàng ghế VIP nữa kìa - lúc này cô mới biết sự thật , với suy nghĩ của cô khá hụt hẫng khi biết ba mình không phải hào phóng đến như vậy .
_ Cừu con , Em thật ngây dại . - anh ôm cô , đầu tựa vào ngực đẩy đà của cô âu ím .
_ Ấy ! Kì quá nha . - lần đầu tiên có người con trai dám dựa vào ngực của cô , cô tự vệ , lấy tay nắm tóc anh kéo anh ra .
_ Ứm ! Thật là mềm - Anh ghẹo .
_ Đồ háo sắc - cô chề môi , tay nhéo mũi anh .
_ Chỉ háo sắc với em thôi - anh nhe răng cười .
_ Hồng Nhi , Tháng sau chúng ta trở lại đấy liền , cũng là sinh nhật của em , em muốn quà gì nào ? - anh thừa biết tháng sau là sinh nhật của cô .
_ Á ! quà gì cũng được , miễn anh tặng là thích - cô cưng chiều vuốt tóc anh .
_ Dây chuyền nhé . - Anh nheo mắt
_ Không - cô không thích cái thể loại vướng cổ .
_ Nhẫn kim cương - anh nhìn cô châu mày .
_ Không - cô không thích khoe của vả lại kim cương thì quá già so với cô
_ ĐUNG LOA CÔN GAI ( Đúng là con gái ) - anh đã học tiếng việt được 2 tháng rồi , anh học rất lẹ giờ có thể nghe hiểu , nhưng mà nói thì Ngộn quá Ngộn với đây là lần đầu tiên anh nói nên thành ra thế này đây .
_ ĐUNG LOA CÔN GAI .... uhm .... uhm uhmmmm .... Á ! đúng là con gái , anh biết tiếng Việt hả .... cô suy ngẫm câu nói của anh . rồi chợt vỗ tay trợn mắt miệng há to , cuời vui vẻ .
_ Uhm ! Anh có thể nghe , hiểu nhưng mà nói thì đây là lần đầu tiên anh nói với em cho nên - anh xấu hổ tột cùng đùng tay che 2 con mắt mình lại vẻ mệt mỏi .
_ Oa ! Anh học cả tiếng Việt luôn , nếu vậy em sẽ dạy cho anh nói ok không ? - cô vui vẻ ôm lấy cổ của anh nhúng nhúng trên đuồi anh con ních đến cùng .
_ Được ! - anh ôm cô vào lòng yêu chiều cưng cô vô cùng .
_ Hồng Nhi ! Anh hỏi em 1 việc , thành khẩn khai báo - anh đang vui cũng vừa chợt nhớ ra 1 việc cần hỏi .
_ Là việc gì ? - cô giờ hết nhúng trên người anh. Lại quay sang dùng tay nghich ngực của anh. Tay xoa xoa nắn nắn 2 bên thich săn chắc của anh .
_ Em biết võ đúng không ? - anh mặc kệ cho cô tư tung tự tác trên người mình .
|
_ À ! Hihi ... 1 chút , đủ để tự vệ thôi- nghe đến đây cái tai đang xoa nắn cái ngực bên trái của anh dừng lại ít giây rồi lại tiếp tục .
_ Chút ít ? Tự vệ ? , căn bản người chỉ học để tự vệ thì không có đủ lực mà đá 1 tên con trái cao hơn mình tới 15cm năng hơn mình gấp đôi bay từ cổng nhà sang bên kia đường ! - anh bắt đầu nhíu mày với cái vẻ che dấu của cô .
_ Hihihi. Lúc đó em sợ nên dùng hết sức có thể thôi mà. Kì tích thôi ,- lúc này biết rằng sắp lộ , cô bảo thủ cho lời biện mình kia .
_ vậy cú bay người lật đuối phương 360 đọ dù nhẹ nhàng cảnh báo nhưng hạ gụt đối phương trong vòng 2 giây ở khe núi hội trại là thế nào ? - anh quyết tâm bắt cô khai báo .
Lúc này là cô biết anh đã biết hết rồi , giờ có dấu cũng như không cho nên hít một hơi ,dừng lại mọi hoạt động vui chơi trên ngực anh , bắt đầu 1 hơi .
_ Lên 3 em bị bạn trong trường mẫu giáo ăn hiếp , lên 4 gần nhà em có 1 lão sư quy ẩn nên em đã bái sư học. Vốn chỉ tính học vài đòn để có thể trả thù bạn , nhưng càng học càng mê , càng học càng say. Lên 6 em tuổi đánh bại 1 anh học lớp 10 , lên 8 tuổi em đánh bại giáo viên của trường , năm 10 tuổi em đánh bại sư phụ mình , tổn thời gian đó em dành được tất cả là 372 cái huy chương tất cả đều là huy chương vàng . Lên 12 tuổi sư phụ em qua đời , em cũng không học nữa .Nhưng mà hầu như khoảng thời gian đó em chưa bao giờ dùng hết nội công . chỉ dùng có 1/2 công lực thôi , mà cũng khá chán , mới vào trận có mấy giây mấy bạn đó nằm bất tỉnh , em muốn đánh thêm cũng không được . Sự việc là như thế - cô kể 1 lèo , đôi mắt cừu non kể anh nghe , đầu lắc qua lắc lại tỏ ra vô tội .
Lúc này phải nói là Viên Phúc Khang nhà chúng ta đã biến thành 1 bước tượng điêu khắc bị lỗi , mắt trợn to , miệng giật giật , mồ hôi hột bắt đầu đổ người có chút ớn lạnh khi nghe về cái thành tích vĩ đại đến kinh khủng của cô . Ngay cả anh cũng không thể làm được đến mức như vậy .
_ Sư phụ dạy em bằng cách gì ? - anh có hơi ngu người nhưng vẫn giữ được tí gọi là phong độ
_ À , đánh quyền tay thì tập dưới cây đa 200 tuổi mà nó bị em đánh ngã lúc 10 tuổi rồi . còn tập quyên chân thì xuống hồ bơi lăng xuống đấy hồ 15 mét tập , còn cước , kiếm, côn , thì tập trên bê tôn . - cô nhúng vai như chuyện nhẹ nhàng
( bà ơi ! Bà có nổ quá không vậy ? ) .
_ Vậy số người em có thể đánh 1 lần là bao nhiêu ? - mồ hôi anh đổ ngày càng nhiều , môi không còn giật giật nữa mà chuyển qua thành rung . Bảo bối của anh còn kinh khủng hơn anh nghĩ .
_ À , con trai thì khoảng 40 người , con gái thì gấp đôi hoặc nhiều hơn cũng được . - cô vui vẻ tiếp tục đùa nghịch với ngực của anh .
_ Em à ! Em có biết rằng em đang làm anh sợ không ? - anh bắt đầu sợ rồi .
_ Nhưng với người tập võ thường tay chân và thân hình sẽ chai cứng , sao rm lại mềm mại như vậy ? - anh hỏi rất đúng lúc .
_ 12 tuổi thầy mất , em cũng không tập nữa , mẹ bảo em thân hình con gái phải mềm mại cho nên suốt 1 thời gian rất dài , mẹ cho em đi tập lại dáng đi , thường xuyên đi Spa tắm sửa , mua kem loại tốt nhất cho em rồi cho em tập thể dục nhịp điệu cho mềm dẻo lại nên mới được như vậy - cô gái thích.
_ Bởi vậy ! Đừng có hỏi em mà ... huhu ... em biết thầy của em dạy võ không có như người ta. Lúc đầu chỉ là tự vệ thôi nhưng mà lại thành ra thế này . - cô mếu máo .
_ Vậy ngày mai em có muốn đi xã gân cốt không ? - anh thật sự muốn tự mắt chấn kiến tài lực của cô .
_ Lâu rồi em không đánh ! Với lại nếu anh thấy em trên võ đài , chắc chắn anh sẽ hết yêu em mà thành ra sợ em mất - cô thật sự lo sợ về điều này
_ Không sao ! Em là người của anh. Dù em có thế nào. Anh cũng yêu - anh thật sự thấy may mắn khi đã nhặt được 1 thiên thần đầy tài năng hơn người này .
_ Anh toàn nịnh - cô nhéo ngực anh
_Bảo bối ! Anh biết em còn nhỏ. Nhưng tuổi của em cũng đã học qua giáo dục giới tính , rm có biết rằng , em đang đốt lửa không hả ? Hay giờ anh không nói không có nghĩa là chuyện xấu sẽ không xảy ra - anh thật sự khao khát cô đến tột cùng rồi . anh kềm chế bản thân mình xuống nữa năm , cô thì cứ vô tư . lại đi đốt lửa trong anh nữa chứ , thật là 1 Tiểu cừu yêu mà .
_ Á ! Em không cố ý . anh .... anh .... ráng kềm chế ... em sẽ không nghịch dại nữa . - cô hiểu rồi ,mặt cũng đỏ rồi , dưới mông cô khối thịt lạ đã nhô lên , cứng cứng , nóng nóng rồi ,mặt đồ mùa hè mỏng nên rất dể nhận biết
_ Em thật hư ! Phải trừng phạt - anh nhíu mày. Ôm lấy eo cô bắt đầu chọt , mục đích cũng là để quên đi dục vọng của mình .
_ Á ! khang ... hahahhahaahha Khang .... hahahahaha .. em biết lỗi rồi .... hahahahah ... Khang .... dừng lại đi mà hahahahaha .... - cô bị anh chọt cười ra nước mắt tính cười rất lớn .
Mục đích của anh dường như đi sai hướng rồi , cô bị nhột giãy giụa trên đuồi anh , cọ qua cọ lại làm anh càng thêm hưng phấn .
_ Hồng Nhi ! ngồi im . - mức kềm chế có giới hạn , chơi dại có thưởng , anh liền bảo cô ngồi im , mặt anh cuối xuống nhắm lại để đè nén .
Cô bị anh chọt cười đến không thở được nên dù đã hiểu ngồi yên nhưng mà cô cố thở vì mệt làm bộ ngực đẩy đà của cô trước mặt anh cứ phập phồng , anh vừa lúc tính bảo cô leo xuống đi tắm nuosc lanh nhưng mở mắt ra là chao ôi , cái nơi đẩy đà đó phâp phồng đến mê người.. kích tình anh cực độ , anh không kềm nói , liền ôm lấy cô đầu dùi vào nơi đẩy đã hun rối rít .
Do mặc đầm Maxi cổ vuông dài xuống tới gần ngấn ngực, lại gặp ngực cô đẩy đà hoen bạn cùng lứa , nên , nó u lên 2 cục tạo thành ke rãnh ở giữa cuống hút đến khố cưởng. Anh vừa hun , rồi lấy lưỡi rà , áo mãi dạng thun rủ thể này thì thật sự rất dể tục , anh không dung tay chit cần dùng chiếc lưỡi ma quái và chiếc cằm của mình thôi là cổ áo xung tuột xuống được chút rồi .
Hồng Nhi vừa bị 1 bàn tay ôm lấy , những hành động tiếp theo kia cô không kịp phản xạ chỉ bị 1 cảm giác tê nhẹ làm cô tự theo phản xa " A " một tiếng . cô không biết tiếng " A" vừa rồi của cô đã làm con thú dữ trong anh được xuất chuồng gầm thét .
|
Chap 28 : Sát Thủ Võ Đài .
Sự cuồng nhiệt trong anh khiến cô muốn đẩy anh ra cũng rất khó . Anh vừa chiếm lấy nhưng không phải là hung hăng bạo lực , mà anh mềm dịu . cổ áo là thun nên kéo xuống lúc nào rồi , để lội ra bộ ngực đầy đặng , đẹp đến mê người . khiến anh thật sự miệng rất dắng , lưỡi đã khô , anh muốn thứ mật ngọt kia , nó có thể làm cho môi lưỡi của anh ngọt và mềm lại .
_ Mùi sữa , em có mùi sữa . - anh nhắm mắt tận hưởng , ngửi lấy thật mê người .
Cô xấu hổ đến ngơ người , đánh anh 1 cái gì anh dám ghẹo cô . Cô sợ nhưng lại không thể từ chối vì yêu anh cô muốn lần đầu tiên của cô sẽ trao cho anh .
_ Khang ! Đừng mà - lúc này bị anh ngặm nhắm quá mãnh liệt cô thật sự tăng cao , khẽ rên .
Lúc này , anh mới bắt đầu mở mắt , nhớ đến điều mình đã tự hứa với mình sẽ trân trọng cô ấy đến ngày cưới . Anh cố gắng nuốt xuống kềm mình , nhưng vẫn hun lấy 1 lần cuối cùng . sau đó ngẫng lên nhìn lên khuông mặt đã hồng đỏ của cô . Anh hôn đầy yêu thương lên đôi môi đáng yêu của cô . kềm giọng nói .
_ Cừu nhỏ ! Anh đã hứa sẽ sẽ trân trọng em đến ngày chúng ta kết hôn phải không . Mức giới hạn này có lẽ đã đủ . Em cho phép chứ ? - anh thật,sự rất coi trọng suy nghĩ của cô
_ Mọi việc tùy ý anh . Cảm ơn anh đã trân trọng em . - cô như rơi vào hủ mật , được sự che chỡ của người yêu thương nhất , trân trọng cô đến phút cuối cùng .
_ Anh yêu em Hồng Nhi ! - anh ôm siết lấy cô .
_ Khang , em cũng yêu anh ! - cô cũng ôm anh
_ Chúng ta ngủ thôi , ngày mai sẽ là ngày vui vẻ được không ? - anh đã kềm. Anh đang kềm , bế cô lên giường , sau đó chạy như bay vào phòng tắm nước lạnh , nước lạnh lạnh lạnh lạnh - nhiệt hỏa của anh đã giảm được đôi chút rồi.
Sau đó con cừu nhỏ của anh đã say giất , chỉ có anh nằm đó , gát tay thở dài rồi nhìn cô , rồi nhị trần nhà .... rồi lại thở dài. " Kim , mộc , thủy , hỏa , thổ ......." câu thần chú của anh ơi câu thần chú ... anh phải đọc đến lần thứ 50 anh mới có thể đi vào giất ngủ .
Buổi sáng tinh yêu đã đến. Hồng Nhi lại dậy trước anh , đi xuống phòng bếp nấu bữa anh cho 2 người . Anh đang ngủ , ngữi thấy mùi thơm liền bừng tỉnh lại , nhếch miệng cười. Cứ thế này thì anh phải cưới cô sớm thôi , không thể đợi được nữa.
VSCN xong anh đi xuống phòng , nhìn dáng người áo sơ mi bự hơn mình , quần shoot trắng bên trong , lay hoay làm anh yêu cực yêu cái dáng vẻ này . bước đi nhẹ nhàng đến sau lưng cô , chụp lấy eo cô từ đằng sau , nhất bỏng cô lên ôm siết hôn lấy cái lưng thẳng đẹp của cô . làm cô vừa giật mình vừa mắc cười la lên " _ KHANG ! " .
Hanh phúc đến ganh tị người ngoài luôn đó . bữa sáng tình yêu của 2 người đã xong , anh dẫn cô đi vòng vòng , có 1 cuộc điện thoại , sau đó anh vui vẻ mỉm cười 1 cách bí ẩn , rồi dẫn cô đi đến 1 ngôi nhà phía sau lâu dài .
Cô cứ đi theo , chẳng hiểu gì . nhưng vẫn đi theo . vào đến nơi .. ... Ngôi nhà có mật mã ... anh đánh nhanh mật mã sau đó cánh cửa được mở ra . anh dẫn cô vào . nó khá tối sau đo anh đứng im , căn phòng bắt đầu di chuyển xuống. , do bất ngờ nên cô bị nghiêng nga bất ngờ . khoảng 3 phút sau cánh của đó mở ra , thì ra cô đã đi vào thang máy bí ẩn của Ấn Bang . khi cô bước ra thật sự mắt cô không thể chớp cứ tròn thế mà nhìn .
Anh lúc này mặt đã lạnh hơn rồi , bước lại phía 1 ấn vệ xem ra người này là trưởng rồi , trên ngàn người dưới 1 mình anh thôi .... anh bước lại gật đầu như ra lệnh 1 chuyện gì đó sau đó tên ấn vệ hiểu ý . cuối chào , bước đi rất nhanh , anh lại xoay người dẫn cô vào 1 căn phòng .
_ Đồ đã được chuẩn bị , em hãy thay đi. Rồi chúng ta sẽ cùng xã stressss ! - anh vừa nói giọng cười vừa bí ẩn .
Cô nhìn cũng hiểu nó là đồ võ , anh vẫn quyết định sẽ kiểm tra trình độ của cô đến vậy sao ? ... nhắm mắt lại , thở phào 1 tiếng " Yêu nhau ! Yêu cả đường đi lối về " cho nên cô sẽ cho anh biết 1 con người khác của mình. Nếu thật sự yêu anh sẽ chấp nhận cô thôi . Nghĩ cong , cô bước đến thay y phục sau đó bước ra ngoài .
Anh nhìn cô , nhíu mày có vẻ vẫn chưa hiểu ra cái gì đó thì phải . Nhìn cô mãi anh nghĩ " thay đồ võ rồi nhìn cũng mềm yếu mà , đâu ra dáng 1 sát thủ hay là 1 người võ công phi phàm đâu ? " . câu hỏi này cung y chan khi các ám vệ của anh thấy cô , họ có ve muốn cười khi thấy cô bé nhỏ kia lại dám đấu với họ , thật là không sợ sống chết mà .
Cô bước đến chỗ anh , nhìn anh ý " Vừa lòng chưa hả ?" . rồi cô quay qua nhìn 4 nữ ấn vệ kia , bước lại hỏi
_ Nơi đây có bao nhiêu cấp bật . - sắt mặt cô có chút thay đổi khi chân vừa bước qua vạch đỏ kia .
_ Thưa ! Có 4 cấp - 1 ám vệ đứng giữa anh dũng trả lời .
_ Vậy các cô ở cấp mấy ? - cô hỏi tiếp .
_ Thưa ! Chúng tôi cấp 4 . - cấp 4 là cấp nhỏ nhất . xem ra Viên Phúc Khang xem thường cô rồi .
_ Anh kia ! Đi kiếm cây bút chì đưa tôi - cô chỉ qua người quản giáo cũng là huấn luận viên của các ấn vệ ở đây , đương nhiên là anh ta đứng cấp 1 rồi.
|
Anh ta nhìn qua chủ tử sau khi được chủ tử gật đầu , anh mới quay đi kiếm liền 1 cây bút chì theo yêu cầu của cô gái nhỏ . Sau khi đưa cô cây bút chì anh ta quay lại phía chủ tử của mình trên tay cầm quyển sổ đứng nhìn .
Hồng Nhi nhận lấy cây bút chì , sau đó nhìn về phía anh khẩu hình miệng của cô anh đã hiểu " Nhìn kỹ nhé ! " . Sau đó cô quay lại , nhắm mắt hồi tưởng 1 thứ gì đó chỉ mình cô biết , anh bên này nhìn cô, vẻ cười nhếch miệng . Còn 4 ám vệ kia thì nhìn cô khó hiểu , cô không hề vận động nóng người hay sao, mọi người đều phải làm vậy mà , còn cô thì không . 4 ám vệ vẻ mặt không đổi nhưng trong ánh mắt có chút Khinh bỉ .
Anh cũng nhìn cô khó hiểu , cô không hề hoạt động gì cả , cô chỉ đứng đó nhắm mắt , sau 5 phút , cô bắt đầu mở mắt ra , tay phải cầm bút , tay trái quấn tóc 1 cách thần tóc , sau đó những nữ ấn vệ cấp 4 của anh có chút biến đổi sắc mặt , anh đứng ngang thật sự không thể thấy rõ sắc mặt hiện tại của cô , nhưng anh thấy sự động người nhẹ của 4 ám vệ .
Khi cô hồi tâm , là lúc cô gặp được sư phụ mình trong tri thức , và cô khi mở mắt ra , cột mái tóc ống mịn kia lên thì cô như 1 Sát thủ ở cấp độ hơn cả đặc biệt , cả siêu cấp . 1 ấn vệ bắt đầu trước , do cấp 4 nên thế tấn công thật sự còn nhiều sai sót , đôi mắt đen long lanh của cô đã trở nên sắt lạnh , ám vệ cách cô 4 bước chân , 1 đòn thôi không cần tốn sức , nữ ấn vệ đó đã nằm bất tỉnh , thật sự cô chỉ mới sử dụng 1/4 công lực thôi . thấy vậy 3 nữ ấn vệ kia cùng xong tới , cô như khiêu vũ chứ không phải múa , người nữ ám vệ gần cô nhất chụp lấy tay cô ta , vòng qua eo cô ta , xoay người 360 , cô ta va thật mạnh vào nữ ấn vệ kia , cú va chạm rất mạnh 2 người cũng đã bất tỉnh , sau đó xoay qua 1 cứ chập tay nhẹ , nữ ấn vệ thứ 4 cũng đã té xuống .
Cô như chưa bao giờ động tay động chân gì đến những cô gái đó . 4 người trong vòng 7 giây . thật là không tưởng . Cô quay sang nhìn anh tay đưa lên , ám hiệu , tăng cấp độ , anh nhiếu mày phấy tay lên ra lệnh người kế bên làm theo lệnh cô , anh ta đang ngây người 1 chút nhưng lại chấn tỉnh quay sang gật đầu cùng 6 ấn vệ nam cấp độ 3 .
Hành lễ cuối chào . và tích tắc 10 giây , 6 tên đó cũng nằm trên sàn . 1 tiếng trôi qua 600 ấn vệ nam nữ của Ấn Bang anh đã nằm thành đống , anh bắt đầu để tay lên cằm , ánh mắt của anh bắt đầu nhíu lại . ra lệnh cho người kế bên , đã đến lượt anh ta . Cuối chào rồi quay đi , đến nơi cô gái kia .
Rất tự tin với năng lực của mình , là huấn luận viên hàng đầu của Ấn Bang , anh cũng phải giữ thể diện cho mình chứ . Nên rất hùng hùng sát khí bước ra , anh cũng chưa nhìn thấy rõ mặt cô , chỉ giữ sắc thái của mình nên đã không thèm nhìn đến đối phương , anh rất tự hào vì 1 mình mình lâm chiến với 20 tên , nên đã như vậy thì anh phải giữ khí thế . Nhưng sau khi cuối chào , anh ta vừa ngước lên thì ánh mắt của anh đã chợt thay đổi , đôi môi có chút rung lên " Cô gái này là cô gái lúc nãy sao ? Đây thật sự là 1 sát thủ ? 1 sát thủ không ai ngờ tới , cấp bật của mình thứ hạng đã cao nhưng nhìn vào ánh mắt ngay lúc này của cô , anh thật sự lạnh hơn cả tuyết tháng 12 . Thật sự rất sợ " . Anh đã thầm nghỉ trong đầu , nhưng rồi quay sang nhìn chủ tử , anh biết chủ tử muốn thử sức cô gái nhỏ này , nên anh không muốn khách khí ..... trận đấu đã bắt đầu .
Cảm nhận được lực cánh tay , lực cú đá , lực xoay người trong lòng anh ta khỏi cảm thán " Sao 1 cô gái cô thân hình mềm yếu lại có 1 lực mạnh như vậy cơ chứ " . Thật sự anh ta rất bất ngờ với điều này .... mà nếu như anh được nghe cô kể về sự tính học đạo của mình thì chắc giờ phúc này anh không dám đấu với cô đâu nhỉ .
15 giây , anh ta đã nằm ngay ngắn trên sàn như 600 người kia , . Viên Phúc Khang lúc này trọn trắng mắt . sau đó đi lại , bước vào sân , thì bị 1 cánh tay của cô dơ lên như ngăn cản. cô cảm nhận được anh đang đến , nhưng cô đang trong tìn trạng mất kiểm soát nặng , nên nếu anh tới gần cô không dám chắc rằng sẽ kiểm soát được mà đánh anh .
Anh thấy dấu hiệu liền đứng lại nhìn , sau đó anh đã không khỏi bàn hoàn và hiểu được vì sao các ám vệ của anh lúc đầu rất tự tin , nhưng sau khi bước lên sàn nhìn cô thì lại giật mình và có chút sợ như vậy . thì ra cô đã là 1 sát thủ , không uổn sao cô lại không học võ nữa , không muốn ai biết , và các thành tích kia của cô là sự thật . Anh bắt đầu cảm thấy kháng phục cô hơn thế.
Đợi 15 phút sau cô đã lấy lại mình , tay tháo cây bút chì xuống , quay sang nhìn anh , thật sự lại là con người khác , dịu dàng ấm áp , thiên sứ mà anh biết .
_ Hồng Nhi à ! Em còn bất ngờ nào nữa không .... anh không thể kềm lòng được nữa . VỢ YÊU À ! EM THẬT ĐA TÀI ĐA NGHÊ ĐÓ .
|