Cô Gái Ấy Là Vợ Của Tổng Giám Đốc Tôi!
|
|
Chap 29 : Không ! Ba Mẹ Thật Đã Nuôi Dạy Em Rất Tốt Bảo Bối À .
Tóm tắt về Sư phụ của Hồng Nhi . Sư phụ cô : ổng là Phù Khắc , 1 trong những đại võ sư rất kinh khủng nhưng lại rất thần bí , gia đình nồi võ , ba của ông có 1 võ đường bí mật trên núi , ngay từ khi biết đi , ông đã được theo cha lên võ đường này , máu giống nồi có sẳn trong ông , môi trường tiếp xúc ngày ngày là các anh chị đồng môn cho nên ông càng dể dàng phát huy năng lực của mình hơn . Năm ông 20 tuổi , trong 1 trận giao đấu thường niên , do sức ma lực quá lớn , ông đã ra tay đánh 1 đòn chí mạng khiến cho 1 vị đại sư huynh chết ngay tại chỗ trong vòng 3 phút thi đấu . Từ ngày đó ông đã xuống núi , dấu đi thân thế của mình , ông phụ làm ở 1 quán cafe , sau có 1 vị khách không có chừng mực đã sờ xoạn người của 1 nữ phục vụ khác , lúc đầu ông làm ngơ nhưng thấy nhiều lần như vậy , lòng người anh hùng không thể buôn tha , cho nên anh đã ra tay cho tên khách biến thái đó bay như chim trên trời , rồi rớt xuống như máy bay bị nạn , kết quả là tên khách đó nằm việc 4 tháng trời , ông bị đuổi việc nhưng mọi người rất thần tượng ông . Cuộc đời ông bắc đầu thay đổi từ đây , ngày anh dạy dỗ tên khách cũng đúng lúc 1 vị mafia rất có tiếng trong giới ngầm , đã nhìn được năng lực của ông , quyết thu phục ông về làm cận vệ cho hắn . Suốt 40 năm theo tên Mafia kia , ông đã phải giết rất nhiều người , sau khi ông chủ mất , ông cũng đã 60 nên muốn biệt tích giang hồ về quy ẩn sống cuộc sống an nhà ở 1 nơi hẻo lánh .
Từ đó ông đã gặp được tiểu đồ nhi của ông , cô là người học trò đầu tiên và cũng là người học trò cuối cùng của ông , vốn cũng như cô , chỉ căn bản là dạy cô vài chiêu để không bị bắt nạt , nhưng ngay từ cái nhìn đầu tiên của ông , ông đã sát định rằng cô gái này sẽ là người mà ông truyền hết võ công của mình . Đúng là ông không chọn sai người , cô càng học càng thông hiểu , tiếp thu nhanh , lại rất nhạy bén . Nên ông truyền đạt hết tất cả võ công cho cô chỉ trong vòng 12 năm . Ngày ông mất , cô đã là người ở cùng bên ông đến giây phút cuối cùng .
_ Tiểu Nhi à ! sư phụ đã đến lúc phải đi rồi , con hãy ngoan ngoãn con nhé , như những gì ta đã dạy con , ta dạy võ cho con không phải để con đánh người , mà chỉ là tự vệ , tất cả những gì con có ngày hôm nay nó là để tự vệ con nhé . Võ không phải để giết người , không phải để trả thù , Võ là để thu rèn bản thân , là để tự vệ cho chính mình . Công lực của con , mỗi khi ra đòn con hãy nhớ chỉ dùng để tự vệ thôi . Hãy nhớ lời ta , tất cả chỉ là để tự vệ thôi con nhé !
Cô khóc rất nhiều , gật đầu lia lịa
_ Tiểu Nhi ngốc ! Khóc gì . Ta và con còn gặp nhau ở Thiên Mộng Võ mà . Ngoan con nhé ! - sau câu nói này ông đã ra đi .
( Thiên Mộng Võ : ka2 1 nơi do ông dùng sức mạnh tạo ra , nơi này chỉ có ông và Hồng Nhi mới có thể vào , mỗi lần cô muốn xuất võ dùng hết nội lực của mình thì cô sẽ đến đây để xin phép ông , và cũng là nơi cô tu luyện võ nghệ của mình )
_________________________________
* Võ đài hiện tại .
_ Em đã nói rồi mà , anh đã thấy rồi đó , khi em bước lên võ dài , em sẽ là con người khác . Anh chắc sợ em rồi phải không ? - Cô trầm mặt giọng thỏ thẻ .
_ Không ! Ba mẹ thật đã nuôi dạy em rất tốt , Bảo bối à ! - anh lúc đầu thật sự rất choáng ngộp , nhưng khi bình tỉnh lại thì anh cảm thấy , rất an tâm vì không ai có thể động vào bảo bối của anh nữa rồi , Những tên ấn vệ kia đi theo chỉ là giúp cô thôi , nếu bọn chúng làm không tốt thì cô cũng không bị gì vì bản thân lại có võ công cao như vậy .
_ Hả ? Anh .... anh không chán ghét em hả ? - Cô lần đầu tiên nghe người khen cô sau khi thấy cô xuất hết võ công của mình , không bỏ chạy lại còn đứng đó khen .
_ Vì sao lại chán ghét ? Bảo bối của anh võ công cao cường như vậy , sau này anh sẽ có 1 vệ sĩ vừa đẹp vừa đa tai bên cạnh vậy , anh phải giữ bên người thật kỹ mới được - anh cười khoanh tai trước ngực có ý trêu ghẹo cô .
_ Anh .... bắt nạt người ta - cô xấu hổ .
_ Hahahaha , em đáng yêu quá Hồng Nhi à . Nào cùng về nghĩ ngơi thôi -anh cười vui vẻ , sau đó bước lại bế cô lên quay đi về căn biệt thực lộng lãy của anh và cô .
Buổi trưa nồng nàn của anh và cô đã xong , 2 người ôm nhau đùa giỡn trên giường , sau đó lại lăng ra ngủ . Tình yêu của họ thật đơn giản .
_ Hồng Nhi ! chiều nay chúng ta sẽ rời đảo , anh có món quà bất ngờ dành cho em ! - tiếng anh êm dịu
_ Đi đâu thế ? -cô đang trong bếp rửa đống chén vừa ăn xong .
_ Bí mật - anh ôm sau lưng cô nhẹ nhàng thổi vào tai cô .
_ Á ! Nhột .... - Cô bị hơi thổi của anh làm nhột nên cười vui vẻ hơn .
3h , chiếc trực thăng bự màu đen đã đến đảo , đón cô và anh trở về đất liền , sau 3 tiếng ngồi vật vả trên máy bay , cuối cùng cũng đến nơi , anh bước xuống dẫn cô theo , có đám người đã đứng chờ sẳn ,
_ Mau chuẩn bị cho cô ấy ! -anh cầm lấy vai của cô đẩy cho 3 nữ kia , ra lệnh rất sắt . Còn anh thì quay đi về hướng khác .
_ Khang ! - cô thấy anh không đi theo liền lên tiếng .
_ Bảo bối ngoan ! Chút nữa gặp lại . - anh biết cô lo lắng chuyện gì liền an ủi , sau đó quay đi về cánh cửa khác .
Đó là tầng thượng của công ty anh , anh bước xuống phòng nghỉ của mình , tắm rửa thay 1 bộ vest màu trắng rất đẹp . tin thần rất chi là tốt .
Ở 1 phòng khác , cô được 3 nữ tì chăm sóc , dưỡng da , trang điểm , làm tóc , thay đồ , cô cứ ngớ ngẫn , ai muốn làm gì thì làm , không hiểu đang xảy ra chuyện gì , sau đó đi vào phòng thay đồ , đã có 1 cái áo cực đầm trang trọng , màu trắng , hoa viền nhẹ , có những hạt kim cương nhẹ lấy lánh tạo nên 1 sự quý phái sang trọng đến lạ thường .
Cô thay xong trang phục , bước ra với ánh nhìn của 3 nữ tì , họ không khỏi mất hồn , vốn trời xin cô đã đẹp tự nhiên , nhưng khi được châu chuốc kỹ lưỡng thì cô càng sáng chói hơn nữa , quả thật anh cưng chiều cô cũng đúng thôi .
|
Chap 30 : Món Quà Sinh Nhật Là ......
Từ trong phòng bước ra , nơi đây anh đã đứng sẳn chờ cô , cô ngựng ngùng , 2 tay nắm tay để trước , ngẫng đầu nhìn anh , ánh mắt cô đập vào cô là 1 người đàn ông đẹp đến chết người , tướng mạo phi phàm , ánh mắt màu hổ phách hút người vào bên trong , với bộ đồ vest màu trắng trang trọng , càng làm anh khác lạ , sáng chói hơn , tim cô đập thật mạnh , thật rất mạnh , cô đã yêu anh nay còn yêu hơn với sự khác biệt này .
_ Khang ! Anh thật đẹp ..... - cô ngựng ngùng lên tiếng .
_ Hôm nay ! Anh vứt bỏ lòng ích kỉ của mình , để cho những người đàn ông ngoài kia sẽ được ngắm nhìn thiên sứ của anh . Chỉ hôm nay thôi . - anh nhíu mày , tỏ vẻ khá cưỡng ép .
_ Là sao ? Khang - Cô nghe anh nói nhưng lại không hiểu anh đang nói gì .
_ Đừng nói nhiều ! Khoát láy tay anh . - anh xoay ngừng cùng hướng với cố , đưa tay cuối người xuống bảo cô khoát tay mình .
_ Khang ! Sao đầm dạ hội này giống đầm cưới quá vậy , đuôi dài quá , nặng . - cô tuy thông minh ở nhiều mặt nhưng với cái mặt tình cảm này thì thôi khỏi bàn , tại vì không có cái gì để bàn cả .
_ Lát nữa đây ! Em đừng hoảng , hãy bình tỉnh . - anh cùng cô bước đến 1 cánh cửa lớn đứng trước cửa , anh nhẹ nhàng nói với cô .
Sau đó gật đầu với 2 tên vệ sĩ ra hiệu mở cửa . Cánh cửa cao , rất cao , to rất to , sang trọng rất là sang trọng từ từ mở ra , cô vốn tò mò lại càng không thể nhắm mắt được , mắt mở to hơn nữa khi thấy mọi người bên trong đang đứng đó nhìn cô và anh . Căn phòng rộng đến không tưởng , tất cả những thứ trong đó đều màu trắng , cực đẹp .
Anh bước về cùng cô , cô như người mất hồn , đi theo , ngơ ngác nhìn tất cả mọi người đang hò reo vỗ tay kịch liệt . Đi đến bụt cao , 1 chiếc bánh kem to cực kì gắng số 17 ở tầng cao ngất ngưỡng kia , thì ra anh đã chuẩn bị tất cả để mừng sinh nhật cô đây ư , rất tuyệt với , rất cảm động , lần đầu tiên trong suốt 17 năm , cô có được 1 cái sinh nhật hoành tráng kinh khủng đến như vậy .
Mọi chuyện không chỉ là để tổ chức sinh nhật cho cô .
_ Kính thư quý vị ! Ngày hôm nay Viên Phúc Khang tôi tổ chức sinh nhật cho Hàn Hồng Nhi . Và cũng muốn tuyên bố với quý vị rằng Hàn Hồng Nhi là vị hôn thê của tôi , Ngày hôm nay , là sinh nhật của cô và cũng là lễ đính hôn của chúng tôi . - anh cầm lấy Micro , thanh giọng trầm , nghiêm túc và có chút hưng phấn .
Sau khi nghe anh phát biểu , mọi người vỗ tay hò reo vô cùng , riêng Hồng Nhi cô đã đơ , nay nhìn anh còn đơ và ngơ hơn , cô tròn mắt nhìn anh không chớp .
_ Bảo bối , có thích món quà này không ? - anh quay sang nhìn cô gái đang ngay ngốc nhìn mình .
_ Khang ! - cô nghẹn rồi , cô không nghĩ anh lại đi tuyên bố trước tất cả mọi người như vậy , đây là thật ? hay là mơ đây ? .
Cô còn đang ngu ngơ , thì đã bị anh ôm lấy toàn cơ thể hôn lên môi đỏ mọng của cô 1 nụ hôn dịu dàng trước tất cả mọi người . từ dưới sân khấu có 3 người lớn , đó là Viên Phúc Hạo , Hàn Nguyên Thành và Nguyễn Hồng Linh cùng nhau bước lên sân khấu với vẻ tươi cười rất hài lòng .
_ Ba , mẹ ! - cô chợt tỉnh lại , lên tiếng .
_ Bảo bối ! Chúc mừng sinh nhật con . - mẹ ôm cô vào lòng , xoa đầu , vút tóc cô . Còn ba đứng bên cạnh cười rất mãng nguyện .
_ Anh chị cứ yên tâm , tiểu tử nhà tui có thật lạnh lùng , khá tàn bạo nhưng mà đối với Hồng Nhi thì mềm mại vô cùng . - Hàn Phúc Hạo cười toe tét lên tiếng .
Tất cả 2 người đếu gật đầu , rất vừa ý .
_ Chị 2 đâu mẹ ? - cô nhìn xuống xung quoanh không thấy bóng dáng của Hồng Nghi đâu .
_ Chị con đã sang Anh tu nghiệp rồi . Nó có gửi lời chúc mừng con - bà nhẹ giọng nói .
_ Dạ ! - cô vui vẻ
Sự thật thì Hàn Hồng Nghi sau khi bị lộ tảy , bị Phúc Khang sa thải thì đã bắt 1 chuyến bay trong ngày sang Anh , thứ nhất là để làm vơi đi nổi buồn mất mát kia , thứ 2 là để tu nghiệp thật tốt , về sau sẽ tính tiếp .
Buổi tiệc có đông đảo tất cả những quan cao chức trọng , các nhà lãnh đạo của các tập đoàn công ty thuộc hàng top của nước và cả những bang chủ nổi tiếng trong giới ngầm . Anh đã toan tính tất cả , sau 2 lần xảy ra sự việc này , anh không muốn cô bị hiểu lầm thêm lần nào nữa . Anh muốn cho tất cả mọi người trên thế giới này biết được , cô là của anh , kẻ nào dám đụng vào , chết không có đất chôn .
Sau buổi tiệc hoành tráng , mọi người trở về biệt thự Viên Gia . 3 người lớn ngồi trước salon bàn việc , cô vào bếp cắt trái cây , anh thì nhàn rối quáy phá cô kế bên . Bưng dĩa trái cây ra , thấy 2 bên gia đình vui vẻ hòa hợp như vậy cô rất vui , tiếng lại gần cô dịu dàng đặt dĩa trái cây xuống .
_ Ba , ba mẹ , dùng trái cây đi ạ ! - giọng cô đáng yêu cực kì .
_ Ngoan ! - Viên Phúc Hạo , vung tay vuốt đầu cô rất ưng .
_ Thành à ! tôi nghĩ nếu được năm sau tôi muốn Hồng Nhi sẽ chính thức làm con dâu nhà họ Viên , anh thấy thế nào ? - Viên Phúc Hạo rất cao hứng .
_ Con bé còn nhỏ , tôi sợ sẽ làm phiền gia đình của ông thôi - Hàn Nguyên Thành trả lời . Vốn làm bạn với nhau gần 40 năm , ông hiểu rõ tính của Viên lão gia , khi ông đã ưng thì phải có thật nhanh .
_ Ấy ! Con bé giất giỏi nha , từ ngày đến đây , con bé chăm sóc tôi tốt cực kì , tôi không đòi hỏi gì hơn . Ông thấy sao , tôi không ngược đãi con gái bảo bối của ông đâu - Viên Phúc Hạo đưa tay lên như ngăn lại , giải thích .
_ Thế thì cuối năm sau thì thế nào ? - Viên Phúc Hạo lên tiếng .
_ Đầu năm . - Viên Phúc Khang ngồi kế bên nãy giờ , chỉ chờ cơ hội này để lên tiếng .
_ Tiểu tử này xem ra rất gấp - nghe thấy tiếng của anh , Hàn Nguyên Thành cười nhìn Viên Phúc Hạo lên tiếng .
_ Hồng Nhi ! ý con thế nào ? - Dù là hôn sự ba mẹ gật đầu là được nhưng ông rất tôn trọng con gái của mình liền quay lại hỏi cô .
_ Ba mẹ đặt đâu ! Con ngồi đó ạ ! - cô xấu hổ đến không tưởng , nhẹ giọng trả lời .
|
Anh thấy câu trả lời của cô , lòng thật sự kích thích , rơi vào hủ mật lúc nào không hay luôn đó . Anh cười nhưng không lộ quá rõ. .
_ Quyết định vậy đi , đầu năm sau chúng ta sẽ cử hành hôn lể được không ? Từ đây đến đó còn 7 tháng. Cho nên chúng ta sẽ chuẩn bị từ từ . - Viên Phúc Hạo cười tươi .
_ A Hạo , từ khi nào ông trở nên dể tính , hay cười đến như vậy ? - Hàn Nguyên Thành cứ nhìn người bạn già của mình , thấy lạ lẵm ,nên hỏi .
_ Từ sau khi Ánh Nhi mất , tôi mới biết hối hận là gì , tôi mới biết suốt 5 năm tôi đã bỏ lỡ rất nhiều điều và từ khi Hồng Nhi đến , tôi cảm thấy cô gái này thật sự sẽ thay đổi được 2 cha con tôi . - ông cười cười ngượng ngượng .
_ Vậy tốt , Viên Phúc Hạo mà tôi biết là con người giết người không chớp mắt , nụ cười là 1 thứ không bao giờ thấy , vậy mà giờ đây ông cười nhiều hơn tôi tưởng tượng rồi đó - Hàn Nguyên Thành cười nhớ lại chuyện xưa .
_ Hồng Nhi tối nay con qua ngủ cùng mẹ nhé , ba con có kế hoạch với ba chồng tương lai con rồi , mẹ lạ chỗ không quen ngủ , con ngủ cùng mẹ nhé - Ngắt lời 2 ông già đang nói chuyện. Mẹ cô lên tiếng .
_ À ! Dạ .... dạ .... tối con sẽ qua - cô thừa biết anh sẽ khó chịu nhưng lời mẹ nói trước mặt toàn bộ người lớn như vậy không thể không làm .
Nói xong cô liết sang nhìn anh , thấy được ánh mắt màu hổ phách của anh đã khó chịu rồi . cô khẽ run nhưng không thể nói đuoẹc gì , đành phải cho anh ngủ một mình thôi , anh có buồn bực thì cũng ráng chịu .
Viên Phúc Khang đang vui lại nghe mẹ vợ tương lai nói tối sẽ ngủ cùng Hồng Nhi , vậy là cái gối ômcừu con của anh phải nhường cho người khác sao ? . Tính rằng tối nay sẽ lời dụng đùa giỡn tí với cô , anh nhớ cái nơi đẩy đà của cô , nhớ mùi sữa thơm mát trên nó . Vậy là kế hoạch này coi như lên đường rồi sao . Anh không cam tâm . cô đã chính thức là hôn thê của anh rồi mà .
Anh không nói , không phản ứng , căn bản là ba mẹ của cô đâu biết 2 người đã ngủ chung với nhau cách đây nữa năm rồi . Nên anh cũng chưa dám manh động không là lên đường .
Cô tắm rửa rồi leo lên giường ngủ cùng mẹ , 2 mẹ con hàn thuyên 1 hồi lâu rồi mới chìm vào giất ngủ .
Bên phòng kia có 1 ai kia dáng ngôi dựa vào gối kê cao ở thành giường , cặp mắt tức giận , tay để trước bụng , nhìn chằm chằm về phía trước , rồi lại liết mắt san khoảng trống kế bên , rồi lại nhìn thẳng , cứ thế mấy lần . lòng của anh mong cô đợi mẹ ngủ rồi sẽ lén quay lại ngủ cùng anh , nhưng vậy mà lại ngủ luôn bên đó , không thèm để ý đến anh .
Sau 20p chịu không nổi nữa anh đứng dậy ra khỏi giường lục lọi cái gì đó ở tủ ,rồi đi đến căn phòng dành cho khách mở cửa ra thấy cái gói ôm cừu non của anh đang ôm mẹ ngủ , anh tức giận vô cùng sau đó anh lại phía mẹ cô để cái món đồ hồi nãy lấy trong tủ ra , đặt ở cái tủ đầu giường , tháo tháo , xé xé , đỗ đỗ cái gì đó. Rồi găm 1 sợi dây vào ở cắm điện , sau đó đi về phía cô tách cô ra khỏi mẹ , bế cô đi ra ngoài. Lúc bị tách ra cô chợt tỉnh " Khang ? " cô hơi hết thồn. Anh thật to gan , ngay cả cô ngủ chung với mẹ mình mà cũng dám vô dành lại .
Bế cô về phòng của họ , cô đôi phần tỉnh , tròn mắt nhìn anh " Khang ! Anh làm gì vậy , lỡ mẹ tỉnh lại rồi sao ? " cô mắng nhỏ .
" Yên tâm , không tỉnh đâu, ít nhất cũng phải 10h mới dậy " anh trả lời nhẹ như không .
Thì ra anh có cây đèn ngủ tinh dầu. Chỉ cần cho nước tinh dầu vào cái dĩa trên đền ngủ , sau đó cắm điện cho đền chạy , nhiệt độ bóng đèn làm cho đĩa nóng , mùi hương tinh dầu sẽ tỏa ra thơm mát làm người ta dể đi vào giất ngủ , còn anh thì ma hơn là pha thêm tí bột thuốc ngủ , để mẹ cô ngủ , ba cô nhậu xong về phòng cũng ngủ , vậy là không phats hiện ( Qua trời rồi Khang ơi )
Cô nghe được kế hoạch của anh , liền hả miệng. Không ngờ anh lại có thể dùng cả kế này .
Bế cô vào phòng đặt cô lên giường. Kéo hết rèn lại , đi đến giường nhìn cô .
_ Khang ! Anh ..... anh .... anh ... tính làm ... gì ... gì vậy ? - cô nữa hiểu nữa không , bắt đầu sợ .
_ Phạt em ! - anh nhếch môi cười gian .
_ Vì sao ? Em có làm gì đâu ? - cô nhăn mặt .
_ Vì dám bỏ anh mà đi ngủ cùng mẹ. , vì dám ôm người khách ngoài anh ngủ - anh bộc lộ cơn tức .
_ Viên chủ tịch à. Tôi đây 1 tuần ôm mẹ ngủ 3 lần đó nhé , và đã ôm được 16 năm rồi nhé , kể cả mẹ anh cũng ghen sao ? - cô chè môi phồng miệng .
_ Mặc kệ trước kia , anh chỉ biết bây giờ ngoài anh ra em không được quyên ôm ai , hay ngủ cùng ai khác ngoài anh - anh ôm chặc lấy eo cô. Mắt anh mang đầy lửa dục. Thốt lên những lời chiếm giữ .
_ Đồ kì cục . Buông em ra ..em buồn ngủ . - cô đánh vào ngực của anh 1 cái sau đó vùng vảy . thoát thân .
_ Muốn thoát hả . đừng mơ - anh ôm siết cô hơn .
|
Chap 31 : Anh . Đừng Tắm Nước Lạnh Nữa !
_ Á ! Khang .... .... anh thật ác .... Khang ... - cô bị anh phạt chịu không nổi la lên .
_ Sao ? Còn dám nữa không ? - Anh không ngưng tay .
_ Không .... không ! Em biết lỗi rồi .... tha em hahaha ... ! Khang . - cô chịu không nổi , nhảy lên thoát khỏi vòng ôm của anh chạy ra cửa .
_ Còn dám chạy , em chết chắc - anh đứng dậy dí theo cô .
2 người dí nhau chạy vòng vòng trong phòng , tiếng cười lớn đầy hạnh phúc của anh và cô . Trong khi đó 3 người lớn trong nhà đã ở trong giất mộng tiên nhờ bột thuốc ngủ của anh .
Chạy giỡn 1 hồi. Anh đã chụp được cô. Không may chạy đúng cô áo , cô đang trong tư thế chạy bị túm cô áo , quán tính xoay người lại ...... " Bựt bựt bựt bựt bựt bựt " chính xác tính nút áo sơmi của anh bị đứt .... cuộc rược đuổi chợt dừng lại , ánh mắt anh dao động mạnh , buổi tối cô chỉ mặc áo sơmi bên trong , không có nịch ngực cho nên với trường hợp này. Phần đẩy đà của cô hoàn toàn lộ ra ....
Vòng eo săn chắc , 2 ngấn nhẹ hai bên , chính giữa chạy xuống rốn nhận nhẹ . nơi đẫy đà kia hồng hào đến mê người , sự căn tròn hoàn mỹ , nhủ hoa chỉ vừa chớm nở .
Anh lúc này đã là người mất hồn rồi . dù không phải lần đầu tiên thấy , nhưng vẫn chưa được ăn cho nên sự thèm muốn kia rất kinh khủng , mắt anh dán chặc vào nơi ngực đó .
Cô 10 giây bất động liền chạy quay đi chạy thẳng đến giường chùm chăn lại , xấu hổ vô cùng .
Anh đứng bất động. , nếu nhúc nhích chắc chắn anh sẽ nhài đến ăn cô điên loạn . cứ đứng đó và đứng đó , nhắm mắt nghĩ đến những thứ khác . mất hơn 15 phút anh mới trấn tỉnh lại . sau đo quay vào tủ quần áo lấy 1 chiếc áo sơmi khác cho cô rồi đi thẳng vào nhà tắm . xối nước điên cuồng . 30 phút sau anh mới đập được lửa , xem ra anh có khả năng không đợi được tới ngày đám cưới rồi .
Cô ngoài này nghe tiếng nước xối của anh cũng đã biết được anh đang phải như thế nào , mặc áo ngay ngắn sau đó ngôi ở trên giường trầm tư suy nghĩ .
Anh bước ra , trong người lửa đã được nguội nhưng vẫn có thể bộc phát ngay . Nên anh đi thẳng đến giường , ôm cô vào lòng sau đó hôn nhẹ lên má cô rồi nhắm mắt để ngủ .
Cô cũng ôm lấy eo anh , con người anh đang lạnh rất lạnh , cô nhắm mắt một hồi lâu . sau đó lên tiếng
_ Khang ! Anh ngủ chưa ? - giọng cô nhẹ nhàng trong lòng ngực anh .
_ Ngoan ngủ đi ! - anh lấy tay vuốt lấy tóc cô .
_ Khang ! Sau này anh không cần tắm nước lạnh nữa . - cô đỏ mặt cực kì , có phải cô đang nói nhãm hay chưa suy nghĩ kỉ không .
_ Hồng Nhi ! Em có biết em đang nói gì không ? - nghe câu nói này của cô , mắt anh mở to vẻ giật mình , mắt anh nhíu lại không nhìn cô khẽ nói .
_ Từ nay anh khỏi phải tắm nước lạnh nữa - cô nhắm nghiêng mắt lập lại câu nói này .
_ Em ! Em ....... - anh buông cô ra khỏi lồng ngược lấy tay nâng cằm cô lên . Ánh mắt dao động bất thường .
" ....." cô không nói gì , to gan nhướng lên hôn lấy môi anh . cô biết hành động này của cô là như muốn nói " em tự nguyện " .
Anh đúng chất lửa đã bộc phát , nhổm dậy. Đè lên người cô , nhìn cô sâu sắc . đầy yêu thương. , đầy triều mến .
_ Em không sợ sao ? - anh nhẹ giọng .
_ Nếu là anh thì em sẽ không ! - vuốt lấy mặt anh yêu kiều .
Nụ hôn anh dành tặng cho cô thật nhẹ nhàng , như nói " Cảm ơn em ".
|
Chap 32 : Cảm Ơn Em ! Anh Sẽ Trân Trọng Tất Cả Những Hy Sinh Của Em
Đêm nay tại căn phòng hoa mỹ tráng lệ kia , nhiệt độ tăng lên 2 thân người hòa vào nhau .
Anh biết rằng đâu là lần đầu tiên của cô , dù đã rất khát rồi nhưng anh vẫn cứ chậm rãi , đưa cô vào nơi đẹp đẻ , dẫn cô đi theo lối mòn tình yêu của anh , đầu lưỡi , hơi thở , ánh nhìn , tất cả đều làm cho người ta thật đê mệ , cô vừa sợ nhưng cảm giác lạ lẫm dâng trào trong cô , thật sự khó chịu , khó chịu lắm , cô không kềm được cái cảm giác lạ lẫm đầu kích thích này , phản xa " A " lên 1 tiếng tiếng rên thật kích thích , anh liết mắt nhìn cái miệng đáng yêu của cô đang kêu lên theo tình yêu , nó làm lửa trong anh càng thêm bùng cháy .
Anh không làm cô sợ , anh làm cô thoải mái , thoải mái đến thở không kịp , mọi thứ đều như mờ đi trong cô , giờ đây trong đôi mắt của cô chỉ còn có anh , người đàn ông đang dùng đôi bàn tay to lớn của mình rà đi khắp thân người của cô gái nhỏ . Anh không kềm được rồi , thật sự không kềm được rồi , anh muốn thấy , anh muốn thấy nhiều hơn .
Bàn tay nhẹ nhàng cởi từng nút áo , từng nút 1 , khiến khô mê mẫm đến khó lường , thoát chốc cô và anh đều trần trụi , cô xấu hộ , lấy gối chê mặt lại , anh dùng đôi tay cùng lời nói dụ dỗ đầy yêu thương .
_ Bảo bối ! hãy cho anh thấy khuông mặt của em , anh muốn ghi nhớ tất cả hình ảnh của em trong lần đầu tiên của chúng ta - anh nhẹ nhàng dỡ cái gối ra .
_ Khang ! ... - Cô sắp khóc rồi , không không phải vì lo sợ , mà vì quá hạnh phúc khi được anh yêu chiều như vậy .
_ Bảo bối ! Em thật đẹp , lúc này đây , anh chỉ muốn khuông mặt này. Thân hình này của em , chỉ 1 mình anh được thấy , anh sẽ móc mắt những tên nào nhìn em - anh yêu chiều , thủ đoạn , lòng ít kỉ chiếm lấy tâm trí anh .
_ Khang ! Xấu hổ lắm , đừng nói nữa hix - cô mặt đỏ như son
_ Anh yêu em , yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên , yêu em đến điên dại . - anh thì thảo bên tai cô .
_ Khang ! Anh thật ma quái , em giận rồi , đi ngủ đây - bị anh nói đến đỏ hết cả mặt cô quay sang giận lẩy .
_ Em đốt lửa rồi lại để tự nó cháy hay sao ? Em đốt rồi thì em phải đập nó chứ - anh nhíu mày khi thấy cô xoay người đi .
_ Nếu anh nói nữa em sẽ ngưng - cô giận
_ Không nói thì làm sao biết anh yêu em đến nhường nào - anh hôn nghịch ngợm lên cặp nhủ đẩy đà của cô .
Sau đó anh khóa miệng cô lai , không cho cô nói thêm lời nào nữa , lúc này anh đã rất nóng , nóng rất nóng , chỉ muốn đi vào trông cô , chỉ là xem xét coi cô đã sẳn sàn chưa hay thôi .
_ Hồng Nhi ! anh vào nhé - anh khàn giọng .
_ Nhẹ ...... nhẹ thôi anh nhé ! - cô khá lo sợ .
_ Đừng sợ , Bảo bối nhìn anh , nói xem em có tin tưởng anh không ? -anh chấn an cô .
_ Em tin , nhưng em vẫn sợ - Cô thì thào nước mắt cô như vừa rơi .
_ Ngoan ! không sao đâu , anh vào nhé - anh ôm lấy cô , hôn lên môi cô để cô không chú ý đến bên dưới mình .
_ Á .... ứ ... ứ ..... Khang ... đau ..... huhuu - đau , đau còn hơn cả đau ruột thừa , đau còn hơn cả té xe chày da .... đau đến tối tăm mặt mày .
_ Bảo bối , ngoan , nhìn anh . - Anh biết cô đau , anh biết đã lấy đi của cô thứ gì , anh cưng chiều cô hết mực .
Cơn đau đớn của cô rất lâu sau cô mới có thể mở mắt nhìn anh , nước mắt đã thắm đầy mặt cô . Cô khóc thúc thích , anh không dám cử động vì cô đang bốp rất chặc .
_ Nghe anh , em giờ đây đã là người của anh rồi , em hãy tin anh , được không ? . nghe , thoải mái lên , thả người ra nào , em cứ thế cả anh và em đều đau - anh an ủi cô , và cũng vì bị cô bốp chặc quá nên anh không thể rút cũng không thể tiến , bị siết nên bắt đầu đau .
Cơn đau cũng dần qua đi , cô bắt đầu nín khóc , lúc này anh mới bắt đầu động . Sau cơn đau , cảm giác tê dại khoái lạc tràng trong cô , cô thật sự đã bị anh làm hư rồi , Họ triền miên ời nhau không biết bao nhiêu lần nhưng chỉ biết rằng đến 4h sáng anh mới buông tha cho cô .
_______
Trời đã về trưa , anh đã dậy từ lúc nào , chỉ có cô còn mê man vì cái hành hạ tối qua , anh thay đồ đi xuống dưới , quả thật lượng thuốc ngủ của anh rất có tác dụng , đã 10h rồi mà 2 ông bà vẫn cứ nằm đó ngủ , anh bước xuống lầu , dặn đầu bếp chuẩn bị vài món bổ lấy sức cho cô , sau đó tự mình bưng lên phòng , gọi cô dậy
_ Bảo bối ! , em tỉnh chưa , đã trưa rồi , dậy ăn chút gì đi - anh ôm lấy cô gái đang say ngủ , chọt chọt , cù cù , để cô tỉnh .
_ Úm , Khang ..... - cô đã tỉnh
_ Dậy nào - anh yêu chiều .
_ Khang .... đau .... - co la lên , bụng dưới của cô nhức đến không tưởng .
_ Sao thế ? - anh thấy cô la lên , hoảng hốt hỏi .
_ Tại anh chứ tại ai .... - cô đánh vào ngực của anh làm nũng và có chút xấu hổ .
_ hihihihi .... ngoan ráng dậy ăn tí , chút sẽ hết đau - anh cười hiểu ý , chụp lấy cái tay đang đánh vào ngực anh , hôn nhẹ lên tay .
_ Em đau không đi được , tại anh , anh phải phục vụ cho em . - cô trừng phạt anh đây sao .
_ Ok ok ! vậy anh sẽ tắm cho em nhé - anh cười vui , bế cô lên hôn lấy môi cô rồi đi vào phòng tắm .
_ Không ! em tự tắm . - cô xấu hổ lắm .
_ Ngoan nào , anh đền bù cho em - anh giữ nguyên cô trong người đi vào phòng tắm .
Sau khi được anh tắm rửa sạch sẽ , sấy tóc , rồi còn đút cô ăn sáng nữa . thật sự hạnh phúc đến ganh tỵ .
Gần đầu giờ chiều 3 người lớn kia mới tỉnh lại . anh hình như cho thuốc ngủ quá liều rồi . Tuy ngủ nhiều nhưng người lại thấy sảng khoải lạ thường . . Họ cứ nghĩ chắc tại tối qua dự tiệc nên mệt trong người . Thấy 2 đứa nhỏ đang ngồi dưới nhà coi tivi . Họ kẽ cười , khi con gái của mình đã tìm được hạnh phúc .
|