Cô Gái Ấy Là Vợ Của Tổng Giám Đốc Tôi!
|
|
Chap 37 : Tiệc Chỉ Anh Và Em !
Nói với mọi người xong anh bế cô đi , mặt kệ tất cả mọi người đang nhìn 2 người , đi thẳng ra xe .
_ Khang ! tiệc vẫn còn mà - cô quay lại nhìn lên tiếng .
_ Mặc kệ ! Anh sẽ mở tiệc khác - anh ôm cô , để cô ngồi trên đuồi vuốt lấy cô nói .
_ Tiệc khác ? - cô chẳng hiểu .
_ Tiệc này chỉ có anh và em - giọng anh ma mị .
_ Tiệc gì ... ? - cô có chút hiểu rồi.
_ Em có biết rằng , em đang trong thật ngon không , mở tiệc , ăn em - anh nhìn cô với ánh mắt đầy dục vọng ....
_ Anh không đàn hoàn - cô đánh vào ngực cô .
_ Hay chúng ta mở tiệc tại đây đi - anh bị cô đánh , nắm lấy tay cô anh quỷ quái nói .
_ Khang ! - cô mắng , đỏ mặt ....
Cô đổ mặt , sau đó anh lấy tay nhấn 1 cái nút , màng ngăn giữa tài xế và ghế sau , kính màu đen và cách âm rất tốt còn cả chống đạn nữa kìa .
_ Khang anh làm gì vậy ? - cô nhìn thấy vậy bắt đầu hoảng ..
_ Anh khai tiệc - anh nhất cô lên, để cô ngồi trên đuồi đối diện với anh , 2 chân cô gian ra thành tư thế kẹp đuồi anh ở giữa 2 chân cô .
_ Khang. ! - cô đỏ mặt với cái kiểu này .
_ Òa ! Thật tư thế này như em đang tấn công anh vậy thật hào hứng - anh trêu ghẹo .
_ Bỏ em xuống - cô nóng mặt
Cô vừa nói xong bị anh ôm mạnh hôn lấy môi cô . hôn chiếm đoạt , sự khát tình trong anh lại trổi dậy . Miệng anh hôn , tay anh đã không an phận , trước là xoa lưng cô , sau là luồng lên trước mở nút áo thú .
Cô bên trong mặt cái áo áo đầm trắng sang trọng , cổ vuông lớn , có 3 nút trước ngực màu nâu gỗ . do ngực cô lớn nên cặp ngực nhô lên thật mê người , vốn tính nhảy xong sẽ vào WC thay rồi cùng anh dự tiệc nào ngờ bị anh bắt đi như vậy .
Anh xoa xoa nắn nắn , rồi lại tiếp tục mở 3 cái nút kia , khiến ngực cô lộ ra , cô không hề mặt áo ngực , chỉ là vì áo này khá chật vì ngực cô lớn nên mặt áo ngực vô nó sẽ rất chật , được áo có cái miếng độn ngực sẳn nên không cần mặc áo ngực làm gi .
Anh khi mở nút áo ra thây cô không mặc áo ngực liền nhìn cô .
_ Báo bối ! Thế này là thế nào ! Em thật là hư , em đã tính trước rồi phải không . - anh trêu ghẹo .
_ Không ! Tại áo chật , mặc áo ngực nó không thở được nên em không mặc - cô thì thào .
_ Em thật hư , anh phải phạt em . - anh lấy tay ắn mạnh lấy nụ hoa .
_ Á ! Đau .... Khang ..... - cô bị anh phạt đau nên cô khẽ la nhỏ .
_ Oa , sữa .. thơm thật - cô là người rất thích uống sữa , do bộ ngực khá lớn nên cô có sữa chỉ 1 lượng nhỏ thôi , người ta thường nói phụ nữ có thai mới có sữa , còn cô thì không cần cũng có .
Anh mê mẫm với những giọt sữa , khát khao chiếm lấy . Khai tiệc của anh là như vậy ....
Về đến nhà , anh cài nút áo thú lại cho cô sau đó bế cô vào trong , đi thẳng lên lầu . Anh đã không chịu được rồi .
Đêm nay có 2 người lại cùng nhau đốt lửa trong căn phòng kia. , nồng nàng nhất , hạnh phúc nhất . Sau lần đầu tiên , cô đã thoải mái hơn , và do anh có khúc dạo đầu quá kỹ nên cô không bị đau khi giao hợp mà lại rất thích ứng .
Đêm nay là đêm màu hồng của 2 người. .
Sau đêm ấy , hầu như đêm nào cô cũng bị anh hành hạ như vậy , nhưng lại khiến cô ngàn càng đẩy đà hơn , quyến rủ hơn , người đàn ông khác nhìn cô lại thấy khát cô đến lạ thường , làm bọn họ mê mẫn .
Dương nhiên họ luôn dùng biện pháp , không để hậu quả , vì cô còn quá nhỏ để có em bé , anh không muốn cô qua mệt mỏi .
Tình yêu của anh dành cho cô thật sự là vô bờ bến . mọi thứ của cô đều thuộc về anh . thật sự làm người ta ganh tỵ đến phát điên mà .
|
Chap 38 : Mì Gói - Sinh Nhật Anh
Tình yêu của họ mặn nồng qua từng ngày. Thật lạ khi anh ngày càng khát cô hơn , không hề chán chê. Mà anh lại càng si mê hơn , muốn cô mãnh liệt hơn . thật là lạ .
Ngày ngày anh đi làm , tới trưa cô đều mang cơm đến cho anh , cùng anh ăn cơm và luôn cả anh ăn cô ngay tại phòng làm việc .
_ Alo ! Con gái ngoan. , ngày mai là sinh nhật của A Khang ! Ba con ta bí mật tổ chức sinh nhật cho nó đi - Viên Phúc Hạo gọi điện , từ ngày có cô , cha con anh hòa thuận đến lạ thường .
_ Á ! Ngày mai sao ? Dạ con biết , vậy tối nay kế hoạch là gì ba ? - cô chợt giật mình khi nghe nói sinh nhật anh và bắt đầu bàn bạc kế hoạch bất ngờ với ba. .
_ Ok , ok ok con hiểu - âm mưu của cô và ba đã được thiết lập .
Cô vừa cúp điện thoại đi đến kệ sách lục lục , kiếm kiếm , phát hiện vật thể liền cười ta , sau đó ngồi lại ghế làm mặt giận , anh cũng vừa từ phòng hợp về . thấy cô ngồi thững thờ trên ghế sofa anh đến gần , cưng chiều . Nhưng cô làm lơ , xích ra bên ngoài .
Anh thấy hành động cô rất lạ liền nhích lại , thì cô lại nhích ra , quái lạ trước khi anh đi hợp , cô còn hôn anh , vui vẻ nhưng sao trở về lại có bộ mặt hờn giận này .
_ Hồng Nhi , em sao thế , không khỏe chỗ nào hả ? - anh kéo tay cô.
_ Buông ra - cô giả tức quoăn tay anh ra .
_ Em sao vậy ? - anh kềm chế .
_ Nghe nói , anh từng yêu cô gái trong tấm hình này đúng không ? - cô quoăn tấm hình lên bàn .
Anh thấy tấm hình vẻ mặt có hơi biến đổi. À đúng ! Cô gái đó anh từng rất yêu , nhưng cô ấy đã bỏ anh sang pháp để thực hiện ước mơ của mình .
_ Em .... em lấy đâu ra tấm hình này - anh sắc mặt xanh .
_ Em vô tình thấy được và cả dòng chữ trên hình - cô ghen .
_ Hồng Nhi à , truyện cách đây 3 năm rồi , giờ trong lòng anh chỉ có em ! - anh giải thích .
_ Em không biết - cô chu mỏ giận .
_ Thôi mà bảo bối ! Em không tin anh sao ? Anh thề anh chỉ có mình em , anh thề mà - anh dơ tay lên thề non hẹn biển .
Cô thật đâu có giận anh , chỉ là kế hoạch của cô và Lão gia mà thôi . Thấy bộ dạng của anh , cô thật sự muốn cười nhưng mà không được , cô cười là vở kế hoạch , không được không được . Cô đứng dậy đi thẳng vào WC .
_ Alo ! Ba à , các này không được , đổi đi được không ? - cô lén lút lấy điện thoại gọi cho Viên lão gia .
_ À ! Vậy thì .......................... - Kế hoạch được chỉnh sửa , Viên lão gia là người cầm đầu . Nếu bị phát hiện chắc chắn anh không nương từ mà nhốt ông vào al4nh cung đâu .
_ À cái này được hơn nè . Ok ok vậy ba nhé - Cô nhẹ nhẹ cười thúc thích .
_ Hồng Nhi ! Đừng giận nữa ra đây - Anh thấy cô chạy vào nhà vệ sinh , đóng cửa , tưởng rằng cô đang khóc . Liền đau lòng ,
Cô mở cửa bước ra , vẻ mặt u ám , sâu thương . Đã giả điên thì phải làm cho tới , anh thấy cô như vậy , tâm tình liền náo loạn , lo sợ , chạy đến ôm cô không buông .
_ Phải tin anh , em phải tin anh , anh chỉ có mình em . chúng ta sắp kết hôn rồi , em hãy tin anh được không hả ? - ôm siết cô anh run rẫy .
Cô cảm nhận được cái run rẫy của anh , giờ thì cô cảm thấy có lỗi rồi , cô đùa quá trờn rồi , quả thật anh rất sợ mất cô . Anh rung như vậy . Cô tự mắng trong đầu " Nhi ngu , Nhi ngốc , rõ ràng Anh yêu mi đến vậy , mà giám nói giận anh , Nhi ngu " . Cô hối hận lắm rồi . liền xoa dịu anh .
_ Em tin anh mà .... em hiểu rồi , em xin lỗi - cô ôm anh , xoa lưng anh an ủi .
Anh lúc này đã bớt run , được sự tha thứ của cô anh nhẹ nhàng hẳn , Cầu nguyện cho Hồng Nhi , kế hoạch ghen tuông này anh đừng biết , không là cô chết thảm với anh . Giờ thì tới lượt cô run . hahahaha , chấp tay cầu nguyện đi Hồng Nhi à .
_ Anh yêu em , Hồng Nhi - anh buông cô ra , 2 tay áp má cô cưng chìu .
_ Em cũng yêu anh - ánh mắt cô sao xuyến
Sau đó anh đặt lên môi cô 1 nụ hôn nồng nhiệt , dù đêm nào cũng cùng cô mặn nồng như cứ mỗi lần nhìn cô thôi anh lại thèm , nói chi là ôm hôn thế này , anh mất kềm chết , liền tấn công mạnh hơn , cô sợ có người , đẩy anh ra .
_ Khang ! coi chừng có người - cô nhỏ nhẹ , thẹn thùng .
Nghe cô nói , anh cũng hiểu ý , liền cười gian , sau đó bế cô lên , đi về hướng thang máy trong phòng anh lên tầng 100 , cả 2 lại cùng triền miên đến tận 8h tối mới rời khỏi công ty .
Giờ đã là tháng 10 rồi , không khí cũng đã lạnh dần , nhưng cô lại thích , với cô gái Á Đông này , ở đất nước chỉ có 2 mùa mưa nắng , thì tuyết đối với cô là 1 mơ ước . nên còn 2 tháng nữa Noel , mà không khí lạnh lạnh mát mát thế này cô rất thích . Ngắm nhìn đường phố về đêm thật tuyệt , đã bao lâu rồi cô không được ra ngoài vào ban đêm thế này , lòng không khỏi thích thú .
_ Á . Khang , dừng xe . - chợt thấy 1 siêu thị mini cô liền la lên .
Khang nghe lời cô , có chút giật mình nhưng không sao , bắt đèn đi vào lề , cô liền tung cửa chạy thẳng vào siêu thị mini , lượn qua lượng lại , thấy đúng món mình cần , cô quơ lấy 2 cái , cộng 2 chai nước và 2 thanh socola , liền ra quầy tính tiền , anh lúc này chậm rãi bước vào nhìn cô lây hoay , nhíu mày .
_ Khang ! lại đây - tính tiền xong , cô kêu anh lại nơi ghế trống bên ngoài , còn mình thì đi lột bao 2 tô mì gói .
Thì ra cô thèm ăn mì gói , cứ trời lạnh lạnh thế này mà ăn mì gói và uống nước ép cộng thêm 1 thanh socola trán miệng thì còn gì bằng . Anh chỉ biết nghe lời cô , đi laị chỗ ghế trống ngoài lang can ngồi , sau đó nhìn cô gái nhỏ của anh , đang chăm chú bóc bao mì gói , rồi chế nước sôi , nhìn dáng cô thật đáng yêu , anh triều mến nhìn cô , cô nhìn anh qua lớp cửa kính cười yêu kiều .
Lúc này cô còn đang lột 1 cái bao nữa thì có 1 nữ nhân tiến đến ngồi đối diện anh , cũng không phải là bất lịch sự là cũng hỏi anh chỗ này có ai ngồi chưa , nhưng không cần đợi anh trả lời , bàn tọa của nữ nhân ấy cũng đã đặt xuống chiếc ghế đối diện rồi . ( À . có duyên , và rất chi là lịch sự )
_ Anh ơi ! chẳn hay anh có phải tài tử hay minh tinh gì không ? sao nhìn anh quen quá , liệu chúng ta có từng gặp nhau - Nữ nhân chống 2 tay lên bàn trường tới đưa bộ ngực chi là đẩy đà , cô 10 còn nữ nhân này 11 ( Khủng )
"....." Anh không thèm nhìn cô ả , chỉ châu mày nhìn cô đang đứng trong cửa kính nhìn anh cười rất tươi , Ánh mắt cầu cứu của anh nhướng nhướng chân mày lên , mắt giật giật ý " Còn đứng đó , không mau lại đây " .
Cô thản nhiên hiểu được ý anh , nhưng lại không đến , liền ngồi thẳng lên cái ghế , chống 2 tay lên cằm , phẩy phẩy tay ý " Anh cứ tự nhiên " rồi cười vẻ đắc ý . Nói chứ cô rất hãnh diện khi thấy người yêu của mình có nhiều cô gái đeo đuổi lòng rất tự hào . Cũng có chút ghen nhưng cô không phải loại thích chím hữu , thản nhiên nhìn anh bị người phụ nữ khác làm phiền .
Anh bên này sôi gan tức ruột , bặm chắc môi ý vẻ " Nếu em không đến , em sẽ chết với anh " . Nụ cười của cô có chút đơ lại , cô hiểu ý anh rồi .... liền bưng 2 tô mì ra kẹp 2 bên khủy tay 2 chai nước bỏ 2 thanh socola còn vỏ vào miệng , đi ra ngoài . bộ dạng rất chi là mắc cười .
|
_ Nước sôi , nước sôi , tới rồi . - cô đi đến bàn la lớn , như thể người phục vụ .
Nữ nhân kia đang say đấm nhìn anh thì bị tiếng la của cô làm giật mình , nhăn nhích nhìn cô .
_ Đâu ra vậy ? - giọng chanh chua .
_ Ủa ? tôi tính hỏi cô đó , chỗ này của tôi mà - cô tròn mắt ngơ ngẫn nhìn nữ nhân kia .
_ Ai bảo chỗ này của cô - liếc nhìn khinh thường .
_ Ủa vậy chứ cô biết người này hả ? - Hồng Nhi chỉ tay về phía anh không hề ngại ,
_ À ! tôi , à , mà đâu phải chuyện của cô - nữ nhân đâu hề quen anh , chỉ là cô ta đang thả mồi anh thôi , với con mắt nhìn đàn ông của cô , cô thừa biết anh là 1 người không phải đơn giản , nếu như thu hút được anh thì cô sẽ ấm .
_ À ! Vậy còn tôi quen người này , cho nên đây là chỗ của tôi , phiền cô sang bàn bên kia ngồi - Hồng Nhi không giống như những cô gái khác , e dè rụt rè , cô rất cứng cáp , nhất là với những hạng nữ nhân thế này thì cô càng phải chọt . Cô chỉ mới phát hiện mình có tính e dè rụt rè khi chăn gối với anh thôi .
_ Cô quen anh ấy ? - nữ nhân trợn mắt nhìn , không tin rằng cô gái tầm thường này có thể quen với người đàn ông phong thái lại mỹ nam thế này .
_ Chắc dấu ! Anh ấy là chồng tôi , vậy phiền cô sang bàn bên kia , để vợ chồng tôi dùng bữa tối . - rất nhẹ ., rất lanh lẹ , rất dứt khoát .
Nữ nhân này được gọi là ngu người . Sau đó quay sang nhìn anh , mặt mày xanh mét , cô không tin rằng anh và cô gái này là vợ chồng .
_ Vợ yêu tôi đã nói vậy rồi ! cô còn không mau CÚT đi cho tôi . - anh lúc này mới lên tiếng .
Anh thật sự rất hài lòng với những gì cô nói , câu chuyện nãy giờ của cô và ả kia anh chỉ động lại cái câu " Anh ấy là chồng tôi " chỉ nhiêu đó thôi , cũng đã đưa anh lên tối thiên đường rồi . Ả nữa nhân xanh mặt , đứng dậy thật nhanh , rời đi cũng thật nhanh , vẻ mặt có chút quê độ nhưng vẫn giữ trạng thái chảnh , ngất mật , ưỡn ngực bước đi .
_ Chà ! Xem ra , anh rất được hoan nghênh ở mọi nơi và mọi thời điểm - cô vừa nói , tay vừa đổi đi cái ghế ả nữ nhân kia vừa ngồi , lấy 1 cái ghế khác .
_ Vì vậy . em không lo giữ chồng là có ngày mất trắng , lúc đó không ai cưng chiều em nữa đâu . - anh biết cô trêu ghẹo , không thể thua liền đấu lại .
Nghe từ anh nói " Chồng " làm cô vui vẻ hạnh phúc lại có chút là xấu hỏi , đánh trống lãng .
_ Mì nguội giờ ăn đi - cô đẩy tô mì gói qua phía anh , sau đó mở nắp giấy ra , trộn trộn rồi ăn rất ngon lành .
Anh từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ ăn cái thứ gọi là MÌ GÓI này , nên có phần chừng chừ , thấy anh không nhúc nhích , cô phán thêm .
_ Nếu anh không ăn , uổn cả đời . - thưởng thức tô mì vừa nói .
Thấy cô ăn ngon , chắc chắn rằng không có gì , nên cũng có chút miễn cưởng ăn cho cô vui , tính rằng chỉ ăn thử 1 đũa nhưng mà vừa đưa vào miệng , hương vị lạ thường , không phải là tuyệt hảo , hương vị hết sức bình thường nhưng lại làm người ta rất kích thích , và thế là 1 mình anh 7 tô . Hồng Nhi ngồi cười , biết rằng anh sinh ra là con ông con chúa làm sao biết đến vị mì gói như thế này , nên việc anh ăn 1 lúc 7 tô như vậy cô cũng không ngạc nhiên .
_ Xong rồi ! về thôi ! - cô thấy anh đã bỏ đủ , nước cũng uống , socola cũng đã ăn , nên đứng dậy kéo anh đi về .
_ Nếu được , sau này tối có thể cho em đến đây ăn - anh buộc miệng nói ,
_ Cho em hay cho anh ? - cô hiểu cười ma mẽ hỏi ngược cố ý trêu anh .
_ Cừu nhỏ to gan nhỉ . - anh biết bị cô chọc , không thể nói gì , chỉ là đánh trống lãng .
_ Biết rồi , nè nha anh ăn như vậy giá tiền chưa bằng 1/4 cái đĩa thức ăn của nhà hàng nữa đó , rất tiếm kiệm đúng không ? - cô phân tích cho anh nghe .
"..... Cừu nhỏ quỷ quyệt " Anh không nói ra , thầm nghĩ trong đầu .
Sau đó anh và cô cùng về nha , vui vẻ , trò chuyện , sau đó vận động 1 tí thôi rồi cả 2 ôm nhau ngủ rất hạnh phúc .
Sáng hôm sau , anh lờ mờ tỉnh dậy , thối quen là vươn tay tới ôm cô , nhưng cánh tay của anh không chạm vào đâu cả , chỉ rớt xuống 1 cái bịch , làm anh mở mắt lớn . Nhưng lại nghĩ đến việc chắc cô dậy sớm làm đồ ăn , nên anh cười nhẹ , đứng dậy đi vào phòng tắm VSCN xong , thay trang phục xong anh đi xuống lầu , lạ thay nhà không bóng người , anh bắt đầu sợ , sợ xanh mặt , chạy đi kiếm cô , nhưng không thấy gì ngoài tấm giấy để trên bàn to trước sảnh .
" Đến công ty ngay ! Không thì chết " . Anh suy nghĩ đến kẻ bắt cóc , đang đưa Hồng Nhi đến công ty . Anh không cần suy nghĩ cái sai kì lạ là Bắt Cóc mà đưa đến công ty anh làm gì hả chài ? . Cứ thế mà phóng đi như lao .
Tới công ty anh chạy u vào thang máy chuyên dụng , lên văn phòng của mình , đẩy mạnh cửa ra .
_ HAPPYBIRTHDAY VIÊN PHÚC KHANG , HAPPYBIRTHDAY VIÊN TỔNG . - tiếng vang lớn , cùng với pháo tơ búng ra làm anh giật mình ,
Anh trợn mắt nhìn , cô đứng đầu cầm cái bánh kem đang thấp nến số 26 , đầu đội mũ sinh nhật , cười rạng rỡ nhìn anh , thì ra cô đã quy động mọi người , từ sớm đến văn phòng của anh để chuẩn bị . Anh nhíu mày , rồi lại mỉm cười , bước đến cô .
_ Cừu con ! Em lại giỡ trò - anh nhéo má cô .
_ Khang ! Ước đi . thổi nến đi - cô liền đưa bánh kem lên vui vẻ nói .
" Anh đã có em , anh còn gì để ước ? " lòng anh thầm nghĩ , nhưng anh vẫn không cải ý cô , nhắm nhẹ mắt lại 2 giây " Chỉ mong em trọn đời trọn kíp bên anh " sau đó mở mắt thổi nến . Bữa tiệc sinh nhật này của anh do ba và cô tổ chức , anh thật rất vui , rất mừng và hạnh phúc .
|
Chap 39 : Giả Mạo - Lật Tẩy Sau 24 Giờ
Sinh nhật của anh lần đầu tiên có cô , nên 2 người đã dành cho nhau cả ngày , cùng đi dạo , cùng vui chơi , cùng nô đùa và cả việc mặn nồng , thế giới riêng của họ thật hạnh phúc .
Ngày hôm sau
_ Bảo bối ngoan ! hôm nay em ở nhà , đừng đi lung tung , anh sẽ cùng đối tác giao dịch sau đó có thể ăn trưa luôn , em không cần đợi , xong việc sớm , anh sẽ về với em - Anh căn dặn cô trước khi đi làm , cô chỉnh chu lại ca vạt lại cho anh , do anh cao quá nên cuối người cho cô chỉnh , cứ như vậy vào mỗi sáng nó thành thối quen .
_ Dạ em biết rồi . - cô ngoan ngoãn nghe lời .
Sau đó anh rời đi , dù rằng cũng muốn mang cô theo nhưng lại thôi , buổi nói chuyện nhàm chán , sợ cô buồn không có việc gì làm , xin ra nổi loạn không hay . Quay leo lên xe , đi ra khỏi biệt thự , mắt vẫn nhìn kính chiếu hậu hướng về cô mỹ nữ đang đứng trước cửa lớn nhìn mình , lòng dâng lên cảm xúc rất hạnh phúc .
Anh đi rồi , cô lại quay vào nhà , nằm lên ghế sofa mở tivi coi . Cô ngáp , rồi ngủ quên lúc nào không hay . Ngủ được khoảng 2 tiếng , điện thoại của cô rung lên .
_ A...l...ồ ... - giọng cô ngái ngủ .
_ Hồng Nhi ! Chị đã về , em có thể ra sân bay đón chị không ? - Hồng Nghi đã chở về ? . cô bảo Hồng Nhi ra đón mình .
_ Chị 2 , chị về rồi sao ? , em sẽ đi , đợi em nhé . - Nghe chị đã về cô mừng huýnh .
_ Vậy chị đợi em quán cafe Maxi ở sân bay nhé - giọng Hồng Nghi nhỏ nhẹ .
_ À dạ ! em biết rồi hihi - cô vui mừng khôn siết . Chị cô đã về , nói chuyện lại với cô .
Sau đó Hồng Nhi thay bộ vái nhẹ màu trắng , bảo bác tài xế ra xe chỡ cô đến quán cafe để gặp chị . cô hào hứng , phấn khỏi chạy vào trong quán cafe , quay qua rồi quay lại nhìn chẳn thấy chị mình đâu , cô liền lấy điện thoại ra gọi . Tiếng Hồng Nghi trầm ổn .
_ Đi lên lầu 1 đi Hồng Nhi - Hồng Nghi lên tiếng .
Con cừu ngây thơ này , cứ cười toe toét chạy lên lầu , có 1 cánh cửa , cô vội đậy vào lên tiếng " Chị 2 " , vừa dứt chữ 2 , cô đã bị 1 cái khăn bịch miệng , trong đó tẩm thuốc mê , trước khi vào cơn mê , cô chập chờn thấy được người con gái đang đứng trước mặt mình , đang khoanh tay đi lại cười đểu .
_ Hồng Nhi ! này là em tự chuốc lấy , hãy tự trách bản thân mình . - Tiếng nói này là của Hồng Nghi .
Cô quy danh ẩn tính 2 tháng hơn , cô để tóc dài ngang với Hồng Nhi , cũng xoăn tự nhiên , mặc không còn phấn son nữa , dáng đi cũng giống Hồng Nhi , tiếng nói cũng giống Hồng Nhi . Cô sau khi rời khỏi Thượng Hải đến Anh , cô đa gặp 1 nhà phẩu thuật tạo hình nổi tiếng , tiếng nói , hoạt động , dáng đi , mái tóc tất cả đều đươc cô cấy giống y hệt Hồng Nhi , cô phải bỏ 3 tháng trời để xem lại mọi thói quen sinh hoạt , tài nghệ của Hồng Nhi , tất cả và tất cả không có 1 sai sót nào , sau khi Hồng Nhi nhân bản đạt đến 98% , không lỗi không tả , chính xác , cô bắt đầu quay về nước , với âm mưu giả dạng Hồng Nhi để được cùng Viên Phúc Khang hưởng trọn cuộc sống . Cô bất chấp tất cả để có được anh .
Sau khi Hồng Nhi bị hôn mê , cô lột hết tất cả mọi thứ trên người Hồng Nhi , mặc vào cho mình , quả thật , cực kì giống giống đế không tả được . Cô bước lại tấm giương soi mình , chỉnh sửa nụ cười . sau đó đi bước , không quên dặn dò .
_ Khi nó tỉnh , hãy mở cuộn băng cho nó coi . - 1 ngày cho ăn 3 bữa , các người không được động tới nó , 1 tuần ta sẽ tới 1 lần . Không được để sơ sót . - Giọng nói lạnh lẽo đến khiếp người .
Đây chính là con người thật của cô , cô đơn thuần không phải là 1 cô gái thích trầm , đa suy nghĩ , mà cô là 1 con người đa đoan , mưu tính . Võ công cũng có , nhưng sơ xuất của cô đó là cô không hề biết Hồng Nhi là 1 tay sát thủ , nên cứ nghĩ trốn Hồng Nhi là xong , vì tất cả mọi người cô điều tra họ đều bảo Hồng Nhi là cô gái hiền hậu , cả con mũi chít cô cũng không đập chết chỉ là phủi cho nó đi thôi . Cho nên tính ra Hồng Nhi đối với 6 tên côn đồ này thật sự chả là cộng tóc nào của cô .
Nhúng nhúng nhảy nhảy chạy xuống cầu thang , cô chạy thẳng ra xe vẻ mặt tươi cười nói nói bác tài xế " Mình đi thôi " quả thật giống rất giống . Tài xế không thể nào nhìn ra .
Quay trở lại nhà , cô bước xuống xe . ánh mắt có chút sắc bén nhưng lại dấu đi rất nhanh , bước nhanh vào nhà . đi dạo 1 vòng , sau đó lên phòng của Hồng Nhi và anh coi tất cả các vật dụng trong đó để khi anh về , có sai bảo thì không bị ngớ người sơ xuất . Cô tính toán rất kỹ .
4h chiều , Viên Phúc Khang về đến nhà , tay cầm túi xách bước vào nhà . Trên tay cầm thêm bó hoa oải hương , để tặng cho bảo bối của anh , vì đã để cô ở nhà 1 mình cả ngày . Anh đi thẳng lên lầu bước vào phòng thói quen " Hồng Nhi " gọi tên cô mỗi khi mở cửa phong . Hồng Nghi đang ngồi chải tóc ở bàn trang điểm có chút giật mình quay lại , thấy anh , cô cười , sau đó chạy lại ôm lấy anh , anh vui vẻ ôm lấy bảo bối trong lòng , đặt lên cô 1 nụ hôn nồng nàng , NHƯ , khi anh hôn cô , anh lại cảm giác lạ , môi cô có chút khác lạ , mùi hương trong miệng cô cũng khác . Anh nhíu mày , nhìn cô thật kỹ , thật sự có cái gì đó khác khác mà anh không thể nào nghĩ ra .
Hồng Nghi thấy anh nhìn cô , liền sợ bị phát hiện , ôm lấy cổ anh , để tránh đi ánh nhìn , sau đó tuột xuống , cầm cặp , cưởi áo khoát , tháo cà vạt , cử chỉ chính xác , anh nhìn đúng là cách cô hay làm hằng ngày , nên cũng nghĩ " Chắc mình làm việc cả ngày mệt nên mới vậy " . Sau đó Hồng Nghi bảo anh vào phòng tắm , chuẩn bị khăn , áo đồ ngủ cho anh . rồi đi xuống nấu cơm tối .
Anh tắm thoải mái , tâm tình cũng phấn chấn , nhìn thấy bó hoa oải hương để trên đầu tủ , anh cười , cầm bó hoa đi xuống , thấy cô đang đứng làm đồ ăn trong nhà bếp anh đi lại ôm lấy eo cô , để bó hoa oải hương lên trước ngực cô . " Ác xì " cô vừa hít 1 cái , mùi hoa oải hương làm cô ác xì . Cô bị dị ứng với hoa oải hương .... Wow .... 1 sơ suất nhỏ , cô không hề nghĩ đến việc này . Viên Phúc Khang thấy cô Ác xì tưởng cô bị cảm , liền lấy tay sờ trán xem , nhưng nhiệt độ bình thường .
Hồng Nghi có chút nghi ngờ " Thì ra nó thích hoa oải hương , nhưng sao chưa bao giờ nghe nó nhắc đến , chết tiệc , mình thì lại dị ứng , phải cẩn thận hơn " . Sau khi nghĩ xong , cô giả quay qua đánh vào ngực anh oán " Anh làm người ta hết thồn " .
_ Bảo bối ngoan ! hôm nay ở nhà làm gì nè . - Anh cười không chút nghi ngờ , mặt dù ôm cô trong lòng có phần khác lạ nhưng anh cũng không để ý lắm , hôn lên tóc cô .
_ Em kiểm tra vài thứ , và lên mạng kiếm những món ăn ngon để nấu cho anh - Hồng Nghi yêu chìu .
_ Thế à . Anh đâu cần em kiếm món mới , anh chỉ cần em là anh đã thấy ngon rồi - Anh yêu bảo bối đến tận trời .
_ Anh này . - cô nũng nịu .
Sau đó cô dọn cơm cho anh , cách bài trí cũng giống , cách ăn cũng giống , cách nấu cũng giống , anh không thể nghi ngờ , chỉ là cảm giác của anh có chút lệch lạc , miệng thì nói ngọt nhưng cảm giác trong lòng lại thấy xa lạ rất kì , anh không thể thấy được hơi ấm từ người cô nữa , tim anh cũng không đập rộn ràn nữa , nó cứ làm anh hụt hẫng thế nào ấy.
_________________________________
Nơi gách lầu của quán cafe , Hồng Nhi lờ mờ tỉnh lại , miệng bị quấn lấy bằng 1 tấm vải , tay bị buộc ở thành giường . Nghe thấy tiếng nhúc nhích từ cô gái bị trói , tên côn đồ kia ra hiệu cho đàn em bước lại , vỗ vỗ vào mặt cho cô tỉnh hoàn toàn , lúc này Hồng Nhi đã tỉnh , thuốc mê còn nhưng cô đã tỉnh , vì nội lực đã đẩy hết khí độc lạ trong người cô ra khiến cô tỉnh nhanh hơn dự định . Ý thức lúc này biết mình bị trói , cô xoay tay qua trái , xoay qua phải , sợi dây trối đã bị tuột mất rồi , nhưng cô không vội manh động , vì muốn hiểu thêm vì sao bị bắt .
Lúc này 2 bên côn đồ mang 1 cái tivi đến cuối giường , bật lên cho cô . Màn hình hiện lên là cô gái giống hệt cô , đó là Hồng Nghi .
_ Em gái ! Đã tỉnh rồi sao . Trong em lúc này chắc tội lắm nhỉ , nhưng mà đáng đời . Ai bảo chị đã cảnh báo rồi mà em không nghe , hậu quả thế này thì tự em chịu đi , sau 2 tháng chị đã biến thành em rồi nè .hahahahahahahaha . em gái 1 cứ ngoan ngoãn ở đó , các vệ sĩ của chị rất chu đáo , sẽ không hành hạ em đâu . 1 tuần sau chị sẽ thu xếp cho em sang Anh Quốc , cho em 1 cuộc sống mới có chịu không ..... hahahahahahaha . Mà chị cũng không phải người vô tình , em yên tâm , mỗi ngày chị sẽ gửi 1 cuộn băng của chị và A Khang cho em xem được không ..... Giờ thì ngoan ngoãn em nhé , chị thế này là nương tay lắm rồi , đừng có làm càng , không thì chị không nể tình cảm chị em nữa đâu . - giọng Hồng Nghi chanh chua , lãnh lót trong màng hình .
Hồng Nhi xem , không gào thét , không la , không gì hết , cô cứ người im nhíu mày suy nghĩ " Giống mình ? cũng được , thừa dịp này để xem Khang có phát hiện ra người giả mạo cô hay không , có như vậy mới chứng minh được anh yêu mình thế nào , 1 tuần sau đi Anh Quốc ? trước đêm đó hành động không muộn , nhưng để xem , Khang thế nào đã " , Cô đúng là thiên sứ đội lớp quỷ mà . tình huống thế này mà còn muốn lợi dụng tay chị gái để thử thách chồng tương lai ư ? quá rồi .
|
Nơi biệt thự Viên gia , hôm nay anh cảm thấy thật quái đảng , sáng sớm anh còn rất hưng phấn với cô , nhưng giờ đây khi về thì anh không còn 1 chút nào là hưng phấn nữa , mọi việc cứ khác lạ , anh trong thư phòng ngồi trầm tư . Đúng lúc này cánh cửa phòng mở ra , Hồng Nghi mặc 1 chiếc áo sơmi bên trong mặt chỉ là quần chip , đêm nay cô thật tình muốn lên giường cùng anh , cô muốn quay lại đoạn clip này , ngày mai gửi cho Hồng Nhi chắc chắn Hồng Nhi sẽ nổi điên , nghĩ đến đây cô càng hưng phấn hơn bao giờ hết .
_ Khang , sao anh còn chưa ngủ - cô tiếng lại bên anh , tay đặt lên vai anh .
_ À ! anh có tí chuyện cần làm , bảo bối ngoan ngủ trước đi - anh ôm lấy eo cô ôm cô , đầu gối lên bụng cô .
Lúc này , tay anh rà xuống mông thì mới phát hiện , cô không mặc quần short thun mà chì mặt quần chip , anh ngẩn lên nhìn cô , ánh mắt lạ lẵm . Hồng Nghi tưởng anh đã bất đầu muốn cô , nên chủ động ngồi xuồng đuồi anh , áo sơmi có chút vếnh lên , lộ ra cái quần chip màu đỏ gọi tình .
Anh nghiêng đâu , cảm thấy kì lạ , Cảm giác này , không phải , Hồng Nhi hôm nay , thật sự rất bạo dạng , thật rất kì lạ . Ánh mắt màu hổ phách của anh nhíu lại , có chút nghi ngờ . Hồng Nhi thấy anh cứ nhìn cô , liền chủ động , không đợi anh tấn công
_ Khang ! - câu nói gọi tình , cô nhướng lên hôn lấy môi anh , nồng nàng , chủ động rờ lấy bờ ngực săn chắc của anh . cảm hứng của cô bắt đầu dâng lên .
Khang được cô hôn nhưng lại cảm thấy kì quáy , tâm hồn anh nguội lạnh , không 1 chút dao động như mọi khi , anh chán nản , đẩy cô ra , tay mở quyển tài liệu cần phê duyệt ra miệng thì thào .
_ Hồng Nhi ! Hôm nay anh có nhiều việc phải làm , em ngủ trước đi , chút anh sẽ ngủ sau - giọng anh lạnh như băng .
Hồng Nghi nghe thấy anh không ham muốn mình , tỏ vẻ rất bực mình , giận dỗi quay đi , bước về phòng , tay cô siết chặc , dù cô có giống Hồng Nhi thế nào , nhưng cảm giác của anh cũng không có với cô là sao . Sự căm tức đến tột cùng .
Vậy là cả đêm Viên Phúc Khang làm việc rồi ngủ tại thư phòng chứ không về phòng ngủ chung , anh cảm giác xa lạ và không muốn đến gần cô gái đó , có phải đây là cảm giác cô gái kia không phải là Hồng Nhi . Anh nhiếu mày , Sáng sớm đã đi ra khỏi nhà , gọi Ấn vệ đến văn phòng .
_ Hông Nhi rất lạ ! Các người có thấy gì khả nghi ? - anh ngồi trên ghế chủ tịch , tay vừa kỹ bản hợp đồng , miệng vừa nói
_ Thưa chủ tử ! chúng thần có chút hoài nghi nhưng chưa thể làm rõ . - tên Ấn vệ cung kính .
_ Ngày hôm qua có gì khác lạ không ? - Anh tiếp tục hỏi .
_ Thưa , hôm qua tiểu thư có đi đến quán cafe Maxi gần sân bay , lên đó 1 lúc sau đó tiểu thư lại đi xuống , bọn tiểu nhân thấy không có gì khả nghi - Ấn vệ cho biết .
_ Cô ấy gặp ai ? - Anh ngước lên , rõ ràng anh bảo cô ở nhà mà .
_ Dạ ! tiểu nhân nghe tiểu thư nói chuyện điện thoại , có vẻ chị của tiểu thư đã trở về , sau đó hẹn gặp tiểu thư ở quán cafe Maxi , chính tài xế đã đưa tiểu thư đến đó - Ấn vệ rành mạch trả lời.
_ Tốt , chuẩn bị pháp hình , tối nay sẽ có người tới - Anh đã hiểu mọi việc , anh cũng đã biết Hồng Nhi ngày hôm qua là giả . Anh nhếch môi cười .
" Xem ra tôi tha cho cô là vô ích rồi . " ánh mắt màu hổ phách của anh nhíu lại .
Pháp hình : 1 căn phòng giam bí mật trong doanh trại quấn luyện của Ấn Bang , vào đó còn hơn cả xuống địa ngục , thứ gì cũng có thể .
Anh đứng dậy vứt áo đi ra , chạy xe về nhà . Chỉ cần xác minh 1 việc nhỏ thôi là anh có thể biết được , cô gái kia có phải là Hồng Nhi hay không liền . Chạy như bay về nhà . thấy Hồng Nghi đang nằm suy tư trên ghế sofa , tỏ vẻ rất căng thẳng , nhưng khi thấy bóng hình anh , cô lại nhảy lên vui mừng vì anh đã về . Anh bước lại ôm lấy eo cô , ánh mắt nhìn tà mị , nhẹ hỏi .
_ Hồng Nhi , em nói em nhớ Hoa Hồng Trắng hay chúng ta đi đến đó đi - anh nhíu mày lại , bài kiểm tra rất nhẹ nhưng chỉ cần sơ hở là chết người .
_ Hả ? Hoa Hồng Trắng ? Hoa Hồng trắng ? - cô suy nghĩ ,sao cô điều tra lại sơ xuất nhiều đến vậy , Hoa hồng trắng là gì ? , 1 bông hoa hay là 1 khu vườn ?,
_ Hả ? em không nhớ Hoa Hồng Trắng hả ? - anh đang xác định rất rõ , vì mỗi lần anh nhắc đến Hoa Hồng Trắng , Hồng Nhi liền nhảy lên vui vẻ chạy lên lâu rồi chạy xuống để cùng anh đi đến đảo thiên đường do anh mua cho cô , đây là bí mật giữa 2 người .
_ À nhớ chứ , nó thật đẹp , và thật thơm , lâu rồi em không thấy . - Cô nhắm mắt liều nói đại .
_ Thơm ? - anh đã xác định rõ cô gái này là ai rồi .
_ Đúng vậy nó thật đẹp , thật thuần khiết , lại thơm nữa - Cô cười tươi rối , nhưng hồ hôi xuất ra .
_ em đang nói đến Hoa ? - anh nhíu mày chặc lại , ánh mặt màu hổ phách của anh bắt đầu thiêu đốt .
_ À ! thì chứ là gì nữa . - cô mất đi nụ cười , mặt tái đi . Không lẽ bị anh phát hiện sớm như vậy .
_ Được ! vậy anh dẫn em đi gặp Hoa Hồng Trắng - Anh cười lớn , sau đó ôm chặc Hồng Nghi hướng ra cửa .
Cô lúc này có sợ sệch rồi , nhưng vẫn cứ làm gian đi theo anh , trên xe ánh mắt màu hổ phách của anh không ngừng nhíu chặc . Anh chạy thẳng đến quán cafe Maxi nơi Bảo bối thật sự của anh đang bị dam cầm . Xe vừa chạy đến nơi dừng lại , Hồng Nghi run hơn cả máy cầy .. cô không dám bước , cũng không dám nhất , mặt không còn 1 giọt máu nào . Lúc này đây cô đã bị lộ rồi ,
Anh đi ra khỏi xe , hung hăng nắm tay cô lôi cô ra ngoài , kéo cô vào trong quán cafe , đi thẳng lên tầng lầu , cửa bị khóa chặc , anh vung chân đập mạnh bức vào , thì 4 mắt : Khang và Hồng Nghi đang nhìn 1 cô gái thân hình nhỏ nhắn đang đứng đó tay phải nắm đầu của tên côn đồ , tay trái nắm cánh tay của tên côn đồ khác , chân đạp lên người 1 tên khác , 3 tên kia nằm ngây đơ trên sàn nhà , Khi nghe tiếng đập cửa Hồng Nhi quay lại , đang trong tư thế mấy kiểm soát , ánh mắt của cô lúc này là ánh mắt giết người , Hồng Nghi nhìn thấy liền hoảng sợ hơn ai hết , cô không nghĩ em gái dịu dàng của cô lại là người thế này .
|