Ai Mới Là Con Trai
|
|
Chương 5: Học sinh mới – Ba chàng hotboy chứ ai. Sáng hôm sau.
Ba đứa,ai nấy cũng ẻo lả với tình hình là cả thân rả rời vì ngày hôm qua. Ba đứa bây giờ đnag lê bê đến trường với hành lí của mình đồng thời ý chí kiên quyết ở kí túc xá dãy nam.
Vừa đến phòng hiệu trưởng. Nó đại diện lao đến bàn,đặt đít ngồi đối diện ông thầy cứ như mình là hiệu trưởng trường bên đang thương lượng với “anh ấy” vậy.
-Thầy..làm ơn đi thầy.-Nó chắp tay xin thầy.
-Không được.-Thầy chăm chú vào sấp tài liệu trước mặt.-Thường ngày ba tụi bây ở chung lớp là đã đủ cả trường náo loạn rồi,lần này còn đòi ở chung kí túc xá nữa chứ. Không thể được.
-Thầy.-Nhỏ với nàng đồng thanh.
-Đã thế tụi mày còn đòi ở trên dãy nam. Muốn lão già nãy trưởng thọ sớm à.-Thầy thì thầm với ba tụi nó.
-Thực chất..tụi em là con trai mà thầy.-Nàng chống nạnh khẳng định.
-Tầm phào.-Thầy bỏ đống tài liệu xuống.-Ngoài ba tụi bây,còn có tôi biết thân phận thật sự nhá. Là con gái trong gia đình quyền quý. Nếu tụi bây không phải con cái của người có quyền thế cao thì tụi bây còn sống ở đây mới lạ. Đã là con gái mà còn đòi hỏi.
-Thầy nè…bởi vì chỉ có mình thầy biết tụi em là con gái nên mới đến xin thầy,chứ không tụi em đăng kí từ hôm qua rồi.-Nhỏ nhỏ nhẹ nói với hiệu trưởng.-Tụi em hứa sẽ không làm gì gọi là tổn thương đến nơi ở của dãy nam kia đâu.
-Không được.-Thầy kiên quyết.
-Nếu thầy không cho tụi em ở lì nơi này với đống hành lí đấy.-Nói rồi,nó ngồi bệch xuống đất với đống hành lí kia. Mọi người ai cũng đang hối hả dọn dẹp nơi mình ở trong khi mình phải lê thê xin thầy cả tiếng đồng hồ.
Thầy bỏ cặp kính xuống nhìn ba đứa. Thầy biết ba đứa này nói là làm,có thánh mới đổi được suy nghĩ của ba tụi nó. Lắc đầu,chịu đầu hàng.
-Thôi được rồi.
-Ye…-Chưa nghe hết câu là cả ba nhảy tọt lên.-Hiệu trưởng muôn năm.
-Cũng may là dãy nam còn một phòng cuối cùng. Mà một phòng có 6 người. Lần nãy trống không. Ba em ở trong đấy.-Thầy cầm danh sách lên đọc.
-Em biết mà. Thầy yêu dấu.-Nó với nàng ca hát.
-Nói thật,trong các trường kia..không ai tốt bằng thầy cả.-Nhỏ lại luyên thuyên.
-Thôi được rồi-Thầy lắc đầu nhìn ba tụi nó.-Đi dọn dẹp đi.
-Rõ.-Cả ba chào thầy cứ như chào cờ.
Nói rồi,cả ba chen nhau chạy ra phòng hiệu trưởng một cách nhanh chóng. Để nhảy tọt lên lầu lầu cuối của kí túc xá.
“Cạch”
Mở cửa.
Vứt hành lí vào bên trong.
Cả ba hú như điên liên miên. Không phiền đến giáo viên thì học sinh. Cả dãy nam ra đứng trước cửa nhìn phòng tụi nó. ( Nếu có tôi ở đó thì tôi đã bắn phi tiêu đính kèm tờ giấy đến hỏi : Ba cưng não có phẳng không ? :3 )
-Đề nghị các em dọn dẹp kí túc xá xong trở về lớp học nhanh chóng. Cô xin nhắc lại các em chuẩn bị trở về kí túc xá,chuẩn bị bài học mới.-Giọng giáo viên phụ trách với cái loa rè lại thấp thỏn vang lên.
Cả dãy nhanh chóng chạy nhanh xuống hành lang để vào lớp. Riêng ba tụi kia bây giờ mới xếp hành lí vào tủ. Vẫn là ý chung “ đi trễ xíu có chết đâu”
………………………….
-Tự nhiên được ở kí túc xá. Tự do ghê.-Nó nhảy xuống lầu một cách gọn lẹ.
-Ừ. Tao rất thích.-Nàng gãi đầu tom boy của mình làm nó phồng lên.
-Rõ ràng. –Nhỏ gian tà.
Vừa xuống lầu,nó đã va trúng cái tên cao cao nào đó làm nó té nhào ra trước. Cũng may là nhờ có nhỏ và nàng.
-Aishh..cái tên đó đi trúng người ta mà cũng chẳng xin lỗi chứ?!-Nó nhăn nhó.
-Không nhìn thấy mặt.-Nhỏ nhìn theo bóng nó.-Có vẻ đang trễ giờ.
-Kệ mẹ nó đi.-Nàng nhún vai.
Nàng vừa nói xong,nhe cả hàm răng ra –một thói quen khó bỏ. Nhưng nụ cười chưa kịp tươi hết, một chiếc ba lô từ bên kia tường đã đáp xuống đầu nàng một cách rất chi là vô duyên.
-Cái địtsssmẹ nó chứ.-Nàng chửi tên kia. Đứng ngay vách tường,còn bị ba lô đâm thẳng vô mặt
Bất ngờ,một chàng trai cao ráo,tuấn tú nhảy xuống. Thấy chiếc ba lô của mình va trúng nàng. Hối hả chạy đến,tưởng xin lỗi,ai ngờ lấy ba lô cũng đâm đầu chạy đi như tên kia. Khốn nạn.
-Hêy…tao tưởng nó phải xin lỗi mày chứ?!-Nhỏ trố mắt nhìn nó.
-Ừ mày..-Nhìn nó còn sốc hơn nhỏ.
Lại còn một tên nữa không tha. Đứng trên vách tường hô to đáp xuống.
-Xin lỗi,mình muốn xuống. Mấy bạn né giúp.
-Đýt.-Nhỏ ngang bướng.
-Ơ…đệch.-Là chàng.
-Sao không đi đường chính kia đi.-Nhỏ nhận ra đó là học sinh mới.
-Có giám thị.
-Liên quan?-Nhỏ nực cười.
-Cổng khóa không cho vào.-Nói vừa xong,chàng đáp một cái lèo xuống đất. Và trước khi đáp là chàng đã bay qua đầu nhỏ trọn vẹn với cặp chân dài kia.-Đợi nhóc né chỗ thì trễ giờ mất.
-Ơ…đệch.-Nhỏ tự đập thẳng bàn tay vào mặt mình. Để chàng nhảy thẳng qua đầu thực sự tổn thương cả lòng danh dự. Quế nặng-Đừng để tao gặp lại.
Vừa nói xong cả đám nữ sinh ở toilet chạy ầm ra. Đoán chắc là vì trễ giờ. Cứ tưởng mình ba tụi nó là trễ rồi. Ai dè…nữ sinh trường này có cái tật,đi đâu cũng rủ rê,cho dù có đi vệ sinh. Ba tụi nó vòng tay trước ngực lắc đầu nhìn.
-Nghe nói trường mình có học sinh mới.
-Thật hả?
-Nghe đâu là ba chàng hot boy đấy. Từ nước ngoài về.
|
Chương 6: Đoán trúng người cần đối đầu. Ba đứa vừa nghe đám nữ sinh mê trai kia “ồn ồn” lên khi có hotboy vào trường học. Động tác giống nhau =)) xoa cằm,suy nghĩ,mặt gian gian.
-Không lẽ là ba tên ban nãy.-Nó nhìn sang nàng và nhỏ.
-Có lẽ.-Nàng nhún vai đi vào lớp.
-Đệch…nhà cái thằng ban nãy…đừng để tao gặp lại…dám bay thẳng qua đầu tao.-Nhỏ một tay vào nắm thành quyền,một tay xỏ vào túi quần. Mặt hầm hầm như miếng thịt thúi đi vào lớp.
-Sặc.-Nó lắc đầu nhảy đến giữa ôm bả vai hai đứa đi theo vào lớp.
Vừa vào lớp là thấy cảnh nam nữ mới ở kí túc xá đã về là đã hỗn độn như cái chợ buôn dưa lê. Nữ sinh lo chải chuốt,tất nhiên là diện cho đẹp,biết đâu ba anh chàng kia lại lọt vào lớp mình và còn hơn nếu mình lọt vào mắt xanh một trong ba anh ấy,có khi còn đòi lọt cả ba để “nặng nề” cho vui. sinh thì có khác gì,sồn sồn trong lớp để thể hiện ta đây là đầu gấu cho học sinh mới phải sợ.
-Tao mà là hiệu trưởng trường này,tao “để” hết lũ bệnh kia.-Nó bẻ tay từng ngón tay đi xuống bàn mình.
-Lũ bệnh không.-Nhỏ đi ngang nói to cho từng đứa nghe và mong chúng hiểu rằng nhà thương điên luôn chờ bọn chúng.
-Xi…-Nàng nhếch nữa miệng xỏ tay đi xuống theo sau.
Đám nam sinh không nói gì vì biết rõ là mình không chọi nổi ba đứa bọn nó. Với ý kiến chung một là “sô lô hay hội đồng” hai là “hội đồng hay sô lô”,cơ mà hai cái đấy đéo có gì khác nhau.
Riêng đám nữ sinh thì khác. Con nào con đấy đanh đá “đớp” lại.
-Anh Nhật với anh Phong nói gì kì vậy hả?
-Gì?-Nó với nhỏ nhìn nhau giả điếc.
-Cả anh Thụy nữa.
-Bằng tuổi đừng kêu anh,nghe già hơn đấy.-Nàng quay sang cười tít mắt với mấy ểm kia. Làm lòng ai cũng như bồ công anh theo gió bay đi.
-Nhưng kêu vậy cho lễ phép.-Một bè điệu ép lề mấy ểm kia nói năng nghe mà rờn da gà.
-GHÊ VẬY À?-Sự đồng thanh kia đã làm cả đám như được trên cao bay thẳng xuống và trúng bãi phân. Thực sự là quá quê.
-Mấy người…-Một nhỏ coi như đại diện lên tiếng vì sợ bẻ mặt. Nhìn sang đám con trai kia thấy ai nấy cũng bụm miệng cười.
-Cả lớp đứng.-Cho đến khi lớp trưởng hô to,giáo viên bước vào mới dẹp tan được cái không khí đáng sợ kia.
Giáo viên trẻ xinh tươi với chiếc áo dài màu đỏ bước vào.
-Chào mấy em.-Nụ cười của cô làm cả lớp nhẹ đi. Riêng ba đứa tụi nó vẫn im lìm áp đầu xuống bàn đánh giấc ngủ ngon lành. ( Lũ này ngó vậy chứ ngủ nơi nào cũng được =)) chung nghề,đó là ngủ).-Hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới.
-Ồ…-Như máy vị kia mong đợi.
-Ba em vào đi.-Nói xong,ba hcọ sinh ưu tú,khôi ngô bước vào,thì ra là học sinh nam.-Cả lớp sẽ làm quen sau. Cô xếp chỗ ngồi nhanh để mấy em vào tiết sớm.-Vừa dứt lời,cô nhìn thẳng xuống bàn ba tụi nó,lắc đầu.-Nhật,Phong,Thụy ba em mau tỉnh lại cho cô.
Một con nhỏ đeo kính cận bự chà bá quay xuống lay lay nó.-Mau dậy đi,cô gọi kìa.
-Im.-Nó đập mạnh vào tay con nhỏ ấy.
Con nhỏ lắc đầu quay sang nhỏ lay lay.-Phong,dậy mau.
-Khẽ tiếng thôi,tao đang mộng đẹp.-Nhỏ quơ tay.
Lần thứ 3 thở dài nhìn sang nàng. Nhưng chưa kịp nói,nàng đã “phăng” trước.
-Đừng kêu.
Giaó viên lắc đầu nhìn ba tụi nó. Tại sao tụi nó lại được sinh ra? Lại là bạn của nhau? Lại chơi thân và quậy phá như nhau? Và con một điều đặc biệt hơn nữa là ai đã đưa đẩy ba đứa tụi nó cùng chung lớp? Nhiều câu hỏi được đặt ra ngon lành.
-Phải tách ba em ra mới được.-Cô nghiêm nghị nhìn ba đứa tụi nó,rồi quay sang ba đứa học sinh mới kia.-Nhật sẽ ngồi với Quân,Phong ngồi với Bảo,còn Thụy ngồi với .
Cô vừa dứt lời,nghe chuyển chỗ. Lập tức ba tụi nó tỉnh ngủ,vùng mình đứng phất dậy hét to.
-KHÔNG ĐƯỢC ĐÂU CÔ.
-Tại sao?-Cô vòng tay trước ngực nhìn tụi nó.-Thôi vào tiết học,không cãi.
Ba tụi nó nhăn nhó nhìn ba thằng được công nhận là hotboy kia. Có cảm giác quen quen. Đặc biệt là nàng với nhỏ. Nàng nhìn thấy cái thằng đặt đít cạnh mình mang balô ban nãy,còn nhỏ thì đập ngay cái mặt ban nãy nhảy qua đầu cạnh mình. Nó mặt dù không biết mặt nhưng suy ra,tên còn lại là cái thằng nhìn mặt đần như hột mít mốc kia rồi.
-Xác định kẻ thù.
|
Chương 7: Oan gia phòng hẹp. Ba tụi nó hầm hầm mặt từ đầu tiết đến cuối tiết cho đến khi chuông báo giờ học kết thúc. Mọi người,ai nấy cũng ôm cặp trở về kí túc xá xó xỉnh mà học sinh cho là…là gì nhỉ. Cũng có thể là “chốn bồng lai thiên sứ” đó.
“Rầm”
Nó tức giận đập mạnh xuống bàn. Riêng bà chàng trai kia chưa kịp nhìn mặt thì biến đâu mất tiêu.
-Đờ mờ,tự nhiên có học sinh mới.-Nó nghiến răng nặng từng chữ.
-Khốn kiếp.-Nhỏ gãi đầu bù xù.-Lại gặp trúng thằng ban nãy mới bựa vãi nồi chứ. Đúng là oan gia ngõ hẹp mà.
-Tao mà biết cái thằng mang ba lô đó cư trú nơi nào,tao “để” nó bầm thịt. –Nàng nắm tay thành quả đấm,một tay xỏ túi quần về kí túc xá.
………
-Aishhh….cuối cùng thì cũng đến nơi mà mình mong muốn.-Hắn mang cặp trên vai đến phòng kí túc xá ở cuối dãy hành làng,cười độ tung tăng lên đến tầng cao nhất.
-Đường đường là quý tử nhà họ Hoàng mà cũng ở kí túc xá sao?-Anh đến gần hắn,trên tay ngón tay xỏ còn có chìa khóa của phòng.
Hắn nghe giọng nam quen,quay lại thì cái bộ mặt anh chành bành trước mặt,giật mình lùi ra xa.
Sao Cao Hoàng lại ở đây được chứ. Vài hôm trước còn thấy cái bản mặt kia còn ở bên Mỹ rõ ràng,hôm nay lại xuất hiện đùng đùng,cứ như hắn ta cuồng mình mà đi theo vậy trời.
-Ủa…Cao Hoàng Nam ,sao lại ở đây?
-Cùng bay một chuyến bay mà không biết đấy chứ. Phá quá nên đưa về đây,đã thế còn phải ở kí túc xá chật hẹp này nữa.-Anh nhún vai mở cửa đi vào.-Thế còn cậu?
-Có khác cái đách gì đâu.-Hắn cũng nhún vai đi theo sau.-Cũng may gặp cậu ở đây,thế là có người quen,khỏi phải cô đơn. Lại thêm một đồng minh chuyện quậy phá như mình,rõ là có thú vị.
-Vậy sao?-Anh chọn một trong 6 chiếc giường kia. Ném thẳng ba lô lên tầng 3.-Nghe có vẻ thú vị đấy nhỉ?!
-Đương nhiên rồi.-Hắn đang khoái chí,chợt nhận ra mình quên bén chàng. Cùng rủ đi chung về Việt ( thì ra là vậy chứ không có tự nguyện ==”) để quậy chơi. –Không biết cái thằng bệnh đao kia đi đâu chưa thấy nhỉ?-Đang định lấy điện thoại ra gọi cho chàng thì..
“Rầm”
Là chàng.
Mới đến mà đã bị vấp té,đã thế còn nhào vô thẳng luôn kí túc xá,còn lao đến ôm chầm hắn mới chịu.
-Ơ..đệch.-Hắn tự đập vào mặt mình.-Đi đứng bết vồn…
-Có thằng đũy nào đế mẹ cục đá to như cái thùng rác ngoài cửa đi vấp chứ sao?-Chàng chống tay ngồi dậy.
-To vậy thì phải thấy và né chứ người.-Anh ngồi trên tầng 3 nhìn chàng lắc đầu.
-Ủa..Cao Hoàng Nam ?-Chàng trố mắt nhìn anh.-Tại không biết phòng nên mở điện thoại gọi điện Quân,lo đâm mắt vào điện thoại có nhìn đường đâu.-Quay sang thì thầm vào tai hắn.-Mày rủ cả hắn hả? Sao đéo nói tao một câu.
-Đýt vịt chứ rủ. Tao cũng bất ngờ lắm.-Hắn thì thầm nhún vai nói với chàng.
Đang loay sắp xếp đồ đạc vào tủ và chọn giường. Chàng nhìn quanh.-Hình như cũng có ai ở đây thì phải?
-Ai ở?-Hắn và anh đần đần hỏi chàng.
-Chứ tụi mày không thấy đồ đạc kia hả?
-Kệ mẹ nó.-Hắn và anh nhún vai trả lời.
-Ơ..đệch.-Chàng tự đập vào mặt mình.-Vậy tụi mày hỏi làm cái đéo gì vậy?
Từ xa,ba tụi nó,mỗi đứa trên tay cầm một đống thức ăn mà chẳng sợ giám thị. Đã thế còn cộng thêm tiếng cười rôm rả khiến cả dãy nam ai nấy cũng dừng việc ngó ra cửa sổ để xem có gì hot mà khiến ba tụi nó cười mà khiến người ta phát sốt.
Thường ngày thì mặt ai người ấy hầm như cái hầm rút với cái lớp loạn kia,mấy khi thấy nụ cười từ ba tụi nó. Cái này mới đúng là tin hot.
Nhưng nụ cười chưa kịp thả ga lên đến 9 tầng mây thì…
Chưa đến kí túc xá của tụi nó,tụi nó chưa bước vào mà cửa đã mở. Không lẽ….
Nó sợ có gì đó vấn đề,không thể nào có ai đến được. mà có ai đến chứ. Chẳng lẽ ba tên khốn kia…
-Khi đi đứa nào cầm chìa khóa?-Mắt vẫn đâm vào kí túc xá kia..nhưng mồm nó vẫn hướng về nhỏ vả nàng.
-Là tao.-Nhỏ cũng như nó,mắt vẫn đâm vào kí túc xá ấy,nhưng tay thì lại dơ lên lắc lắv chùm chìa khóa gọi là “tự do” kia.
Nó với nhỏ bâng khuâng suy nghĩ những gì xảy,chắc có thể là hiệu trưởng vào phòng mình để kiểm tra thôi. Không có ai vào đâu.
Riêng nàng thì nãy giờ vẫn im im nhìn chằm chằm. Rồi cũng đến nơi đó với ám khí có thể giết chết người. Mây,trời,nắng đang đẹp,bỗng tối sầm lại bất ngờ.
Vừa đến cửa,nàng không nhìn gì,chỉ nhìn thẳng lên chiếc giường ở tầng 3,có chiếc ba lô của ai đó,lạ nhưng quen. Lạ là vì có tiếp xúc đéo đâu mà,còn quen là hình như đã gặp đâu rồi.
-Cái ba lô đó..-Nó với nhỏ xoa cằm suy nghĩ.-Không lẽ…-Nhận ra,nó với nhỏ trố mắt nhìn nhau,nuốt nước bọt xuống quay sang khuôn mặt ám khí của nàng.
Chuẩn bị tinh thần,nó với nhỏ hiểu chuyện gì sẽ xảy ra,nhanh chóng né sang hai bên.
AAAAAAAA……………..AAAAAAAAAA.
Giọng cao ngút của nàng làm cã dãy nam đang tư thế bình thường lật ngược lại,làm ai nấy cũng lo kiếm chỗ chui chứ không chết mất. Tưởng chừng như con chim nhà bác bên cạnh phải xổ lồng,có khi đến nổi con bò nhà bác nông dân đối diện xổng chuồng luôn ấy chứ. Thật là giã man rợn.
-Tên khốn đó..mày bước ra đây cho tao.-Nàng ném đống đồ ăn xuống nghiến ra kêu to,tay bẻ từng đốt,ánh mắt như có hàng ngàn lửa tia phun ra. Thật đáng sợ,nó và nhỏ nuốt nước bọt,chờ cái tên bựa chè kia ra. Không ngờ bạn mình là dữ đến mức chó cắn heo kêu.
|
Chương 8: Đụng mặt. Nghe tiếng ai đó đang hét ngoài cửa. Lập tức,ba chàng điển trai ấy phóng ra một cách nhanh chóng. Nhưng có điều…
Chàng mặc chiếc quẩn sọt đến đầu gối màu đỏ chét kia phóng ra như tên lửa trong khi áo chưa kịp mặt với vòng ngực của kẻ trưởng thành.
Hắn mới tắm xong,trên mình còn “đẫm” bộ đồ tắm để lộ vùng ngực rắn chắn,hồng hào kia.
Riêng anh còn kinh dị hơn là đang tắm nên chỉ “lót” mỗi chiếc khăn tắm ở vùng dưới,còn nữa bên trên lộ hoàn toàn cả bộ ngực 6 múi rắn chắn,da dẻ hồng hào.
Ba tụi nó từ mặt tức giận chuyển sang khuôn mặt ngượng ngùng,đỏ cả lên. Tự nhiên gặp nhau như thế này cơ chứ. Nhưng hoàn hồn rất nhanh. Lấy lại tinh thần,chuyện này cũng bình thường thôi mà.
Nó với nhỏ trố mắt nhìn hai tên kia. Còn nàng thì rõ ràng rồi,kẻ thù đang đứng trước mắt đành đành đấy thôi.
Hắn nuốt nước bọt nhìn nó,không cần hỏi thì hắn cũng thừa biết người mà hồi sáng mình va vào là nó và cũng nhận ra điều đó
-Lại gặp-Chàng gãi đầu cười tít mắt.
-Còn cười sao?-Nhỏ nắm chặt tay thành quyền vứt đống đồ ăn vào một xó,nghiến răng ken két.-Dám bay thẳng qua đầu..có vẻ ngon rồi đấy anh 2.
-….-Chàng nhìn nó nuốt nước bọt,biết là sắp có chuyện xảy ra,chưa kịp để nhỏ vồ đến thì đã bắt lấy cạnh giường mà nhảy tọt thẳng lên tầng 3.
Về phía nó và hắn cũng chẳng khác gì,nó hầm hầm cái mặt đi đến đi lui xem xét nơi mình đã chọn làm giường thì bị cái tên khốn này cướp đoạt đi,bộ hết chỗ rồi sao?
Anh nhìn nàng nuốt bọt,bay thẳng vào nhà tắm chật hẹp cưa bằng cái chậu đựng hoa nhà mình,khóa chặt cửa,có lẽ dự định tối nay khỏi ra nhà tắm luôn.
Tình hình đang gây cấn thì…
-Mấy em đang làm gì đấy?-Hiệu trưởng từ đâu xuất hiện bất ngờ giải cứu vòng vây. Hiệu trưởng bước vào nhìn xung quanh. Quần áo,ba lô,giày dép và cả đồ ăn bừa bày ra như chuồng gà nuôi heo vậy. –Mấy tụi em thay đồ,dọn dẹp lên phòng tôi nói chuyện.-Giọng thầy nghiêm đến nỗi đứa nào đứa nấy thay đổi sắc mặt nhìn nhau. Lần đầu thầy như vậy.
|
Chương 9: Chia ranh giới. Dãy nam ở kí túc xá,ai cũng chồm ra nhìn phòng cuối cùng của dãy,6 đứa bước ra với một khuôn mặt giống nhau. Mặt ai người ấy cũng hầm hầm như bánh bao chiều. Ba tụi nó lảnh đảnh xỏ tay vào túi quần đi lên trước mà chẳng nói gì với nhau.
Thường ngày thì có đánh đến đâu cũng ầm ầm lên như cái loa rè ở trung tâm thành phố.
Phía tụi hắn còn tởm hơn,đến nổi tiếng thở mà cũng không “lắng tai” nghe được chứ nói gì.
Phòng hiệu trưởng.
“Rầm”
Tiếng đập bàn đã quen thuộc với 6 đứa này. Cứ tưởng tượng tiếng đập bàn của hiệu trưởng như tiếng máy diệt mũi kêu “tạch tạch” như vậy sẽ đỡ xuống tinh thần hơn.
-Mấy em xem cái trường này như công viên cho trẻ con hả? Đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn,tôi thật không hiểu nổi mấy em đang nghĩ gì trong bụng nữa.-Hiệu trưởng nói một lèo mà chưa kịp thở.-Trong tuần này,trường sẽ có bộ về kiểm tra mà làm như thế là mất mặt trường đấy. Bộ mấy em tưởng mấy cái chuyện đánh nhau này đáng khen lắm hả.?
-DẠ..BỌN EM XIN LỖI.
-Nếu lúc đó mà tôi không đến kịp thì cái chỗ đó thành nhà thương..à không nhà xác hết rồi thì có.-Thầy tức đến mặt đỏ cả lên.
-DẠ..BỌN EM BIẾT RỒI.
-Biết rồi?-Thầy cứ như đang xảy ra chuyện gì rồi trút giận lên đầu của 6 đứa thảm bại kia. Không được đánh nhau,chưa kịp chửi nhau mà đã lên uống trà ở phòng hiệu trưởng suốt 2 tiếng đồng hồ.-Lần sau mà tôi còn thấy thì liệu hồn hết nghe.
-DẠ VÂNG.
-Bây giờ thì về kí túc xá hết đi.-Khi đi thầy chưa quên cảnh cáo 6 đứa ấy.-Tôi sẽ kiểm tra chừng chừng.
-DẠ…THƯA THẦY.
Vừa mới bước chân ra khỏi phòng hiệu trưởng là khuôn mặt đáng thương chuyển một cách nhanh-gọn-lẹ sang khuôn mặt đáng ghét.
Tụi nó và đằng ấy chuẩn bị ào đến cho một vố thì….
-Đã lên phòng hiệu trưởng rồi còn có ý định đánh nhau hả?-Hiệu trưởng không yên tâm chạy ra thì thấy ngay cái cảnh. Nó đứng đầu hàng với hắn chuẩn bị ra cước trong khi nàng với anh đang nắm áo nhau,còn nhỏ thì đã đánh với chàng rồi.-Mấy em vào đây viết bản kiểm điểm cho tôi.
-DẠ.
-Chưa hế. Viết xong xuống dưới phòng giám thị nhận phạt đi.
..........
Viết xong bản kiểm điểm chỉ trong vòng 5' rồi còn phải lê lết cái thân mệt nhọc xuống giám thị.
Vừa bước đến phòng là bản mặt giám thị hung hăng đập vào mắt 6 đứa tụi nó,trên tay còn cầm đây roi mây dài ngoằn nghèo kia khiến cả đám mặt ai người nấy xanh như tàu lá chuối.
-Thầy...
-Im lặng.-Ông giám thị đập mạnh cây roi mấy xuống đất. Lần này là không tưởng như máy đập muỗi được nữa đâu.-Nhật,Phong,Thụy đi dọn nhà vệ sinh. Nhanh lên.
-Hả? Nhưng...
Chưa kịp để ba tụi nó phản kháng thì cây roi mây đã phản kháng dùm tụi nó. Đành nuốt nước bọt đi làm thôi.
Ông giám thị nhìn sang ba tụi hắn,thấy ba tụi hắn bụm miệng cười. Đã bị phạt rồi còn cười được. Mặt mũi cũng khôi ngô tuấn tú chứ có phải như mấy tên ăn xin đâu.
-Ba em...-Giám thị cứ chần chừ làm ba tụi hắn ngừng cười chờ hình phạt.-Ra sau trường cầm chổi sương quét sân cho tôi. Xong mỗi đứa xách 10 xô nước đi tưới cây.
-Hả? Nhưng...
-Nhưng gì...?-Câu hỏi được đặt ra với hành động roi mây đang lơ lửng trước mặt ba tụi nó.
-À không...-Hắn đại diện cười cười né sang ông thầy đi lên trước.
Ai ngờ chỉ ở Mỹ mới nghiêm khắc. Về Việt Nam rồi mới biết ai khắc hơn ai.
..............
Ba tụi hắn ẻo lả đi từ sân dưới lên kí túc xá kia. Mặt ai người ấy như đáy quần của người ta. Xám xịt + không ơn giọt máu.
-Cái ông giám thị đáng ghét.-Anh vừa đi vừa thở như bò.
-Tao nói thật. Không "thương" ổng tao đéo là Phùng Gia Bảo.-Chàng nuốt nước bọt thay cho việc uống nước.
-Tất cả là tại ba tên đáng ghét đó nên mình mới ra nông nỗi này.-Hắn nghiến răng hầm hầm đến phòng.
Vừa đến chưa kịp bước vào thì bắt gặp ngay một đứa đang chỏng mông lên với viên phấn trên tay kẻ loạn xạ trên sàn.
Còn 2 đứa kia đang xử lí đồ đạc của bọn hắn sang một bên.
-ClGt?-Hắn bốc hoả hét vào mặt ba tụi nó.
-Chia ranh giới.-Nó quay sang lườm hắn.-Đứa nào qua ke ăn trọn 30 cú đấm.
|