Chuyện tình lớp trưởng lớp phó. Tác giả: cubin. Một buổi sáng thứ hai đẹp trời tại ngôi nhà nọ một thằng học sinh đã thức dậy vệ sinh cá nhân ăn sáng và chuẩn bị đi đến trường. Ngôi trường mà nó vừa xin chuyển vào.
Truyện gay: Chuyện tình lớp trưởng lớp phó – Chương 1
Nó là vương mạnh hùng 17t một thằng thư sinh với khuôn mặt baby cao 1m67 hơi lùn ( giống mình tác giả óh) trông rất cute gia đình nó là một gia đình khá giả do công việc của bố mẹ nó nên gia đình nó phải chuyển về hà nội sống đồng thời chuyển truờng cho nó luôn nó hơi buồn vì phải xa bạn bè và thầy cô nkưng nó tự nhủ rồi cũng sẽ quen thôi.nó ăn sáng và chào bố mẹ rồi đi bộ đến trường vì nhà nó chi? Cách truờng 15phút đi bộ.bố mẹ nó vốn định mua cho nó chiếc xe đạp nkưng nó bảo thôi coi như tập thể dục buổi sáng luôn thể.
15phút trước giờ họ tại lớp 11a1 vẫn buổi chợ phiên như thường ngày ồn ào ồn ào và ồn ào các đám nữ sinh thì thôi rồi tám đủ thứ truyện trên trời dưới đất nào là vừa gặp anh kia ẹp zai lắm nào là giá vàng đang iảm tính mua vài kílô về chơi.chém gió miết cái lớp này sắp có bão đến nơi riêng chỉ có một người ngồi cuối lớp lẳng lặng ngke nhạc không quan tâm cái lũ bà tám kia làm i cả.
Bỗng cô hương(Lí Ma Ma của cái lầu xanh ý lộn của cái lớp này) bước vào lớp.
– các em trật tự ngke cô nói nè.
Cả lớp ngke thấy về chổ ngồi và và bắt đầu lĩnh thánh chỉ.
– hôm nay lớp chúng ta có một học sinh mới.
Cả lớp (trừ người đó ra) ồ lên lên một tiếng
– ai vậy cô.một hs trong lớp hỏi
cô hương không đáp mà gọi hs đó vào lớp.
– em vào đi
một học sinh bước vào lớp cúi đầu chào và lên tiếng.
– chào các bạn mình là vương mạnh hùng học sinh mới mong các bạn được giúp đỡ mình.nó nói song nở một nụ cười nắng mai đẹp rạng ngời đám con gái kêu lên
Truyện gay: Chuyện tình lớp trưởng lớp phó. Tác giả: cubin. Ảnh chỉ mang tính minh họa. Truyện gay: Chuyện tình lớp trưởng lớp phó. Tác giả: cubin. – ôi đẹp trai thế tên đẹp người cũng đẹp bạn ơi ngồi với mình đi hihi.(mê zai).
nó đỏ mặt quay sang cô giáo cô hiểu ý nó.
– em ngồi với lớp trưởng nha bàn cuối cùng dãy giữa
nó theo chỉ dẫn của cô giáo bước tới chiếc bàn cuối nới có một người đang ngồi chăm chú xem quển sách i đó
– chào bạn mình là hùng rất mong được làm quen.nó vốn là người hay nói nên mở lời trước
cái người đó ngke thấy ngẩng mặt lên nhìn nó vừa nhìn thấy khuôn mặt đó nó rất ngạc nhiên
– là cậu……..
Quay lại 1000 năm về trước ( -mày điên à tác giả mới hôm qua mà mày
– à nhầm)
quay lại thời gian buổi chiều chủ nhật do mới chuyển đến nên nó cùng mẹ đi chào hỏi bà con trăm họ ( hàng xóm ) tuy chả thick! Thú i nkưng nó cũng miễn cưỡng đi dù sao cũng chả có i to tát đi thì đi.đi hết nkà này đến nhà nọ đi đến đâu cũng có người khen nó ” cháu dễ thương qúa ” , ” cháu đẹp trai gkê nka làm con dể cô nha nhà cô có cô con gái 8 tuổi cháu dáng chờ nó nha” (có lẫn không thế cô)
đi hết một lượt cuối cùng hai mẹ con dừng chân trước một ngôi nhà 3 tầng to ềnh bấm chuông một hồi cũng có người ra mở cửa một nguời phụ nữ tầm 40 tuổi ra mở cửa chắc đây là chủ nhà mẹ nó đon đả chào hỏi
– chào chị tôi là hoa gia đình tôi mới chuyển đến từ nay chúng ta xẽ là hàng xóm với nkau rất hân hạnh được làm quen.
– àh ngke nói có người mới chuyển đến hoá ra là chị tôi là nga rất hân hạnh được làm hàng xóm với chị. Người phụ nữ cũng niềm nở đáp lại
– đây là con trai tôi ( mama nó)
– cháu chào cô cháu là hùng. ( nó )
– ừh chào cháu cháu dễ thương gkê àh mải nói chuyện mời hai mẹ con vào nhà uống nước nói chuyện ( cô nga)
nó cùng mẹ nó bước vào ngôi nhà 3 tầng đẹp lộng lẫy nha có một khoảng sân trong vườn là rất nhiều cây cảng đủ kiểu dáng không khí ở đây rất mát mẻ khác hẳn với bên ng0ài.mẹ nó với cô nga nói chuyện một lúc đã nkư chi em tri kỉ xem trừng rất hợp “cạ” cô nga cũng hỏi thăm nó đủ thứ xem dường như rất qúy nó
Đang nói chuyện vui vẻ cánh cửa bỗng mở ra một cậu con trai với thân hình vô cùng ckuẩn cao hơn nó một cái thủ cấp bước vào nhìn thấy nó hắn ta có vẻ ngạc nhiên ” thằng nhóc này….” còn nó trông thấy hắn thì mặt đanh lại.
– về rồi àh có hàng xóm mới sang ckơi đấy lại đây chào cô đi
à quên giới thiệu với chị và cháu đây là hùng con trai của tôi. ủa hai đứa đứa tên giống nhau đều là hùng cả trùng hợp thật.
Hắn bước vào
– cháu chào cô, chào cậu.
– chào cháu (mẹ nó)
– chào cậu lại gặp nhau nhỉ.nó đáp
– ủa hai đứa quen nhau à ? Cô nga hỏi
– dạ vâng chúng cháu gặp nkau một lần rồi ạ!.nó đáp
– ồ vậy hả
– dạ vâng có gặp một lần chắk không bao giờ quên.lướt
cô nga thấy nó nói thế thấy hơi là lạ
– có chuyện i àh
– dạ không có i ạ.
nói thế thôi nhưng có i đấy
lại quay lại buổi sáng thứ 7.
Hôm nay nhà nó đến nkà mới phải chuyển đồ đạc vào nhà do có nhiều đồ nên phải chuyển khá lâu nó cùng bố mẹ cứ chuyển thứ này đến thứ nọ và rồi trong lúc nó đang bê một đống sáck chuyển vào nhà đang đi thì RẦM một vật thể lạ không chính xác là một người nào đó đâm vào hắn làm đống sách rơi lả tả một cậu con trai đâm phải nó ko ai khác chính là hắn nó nhìn rất rõ khuôn mặt hắn đẹp trai ngời ngồi nhưng đâu hắn ta đứng nhìn cậu một lúc sau đó bỏ đi
nó tức tối hét lên.- nè đâm vào người ta mà không xin lỗi i hết bỏ đi thế hả.hắn vẫn cứ bỏ đi
người i đâu mà bất lịch sự vô duyên đúng là đồ đáng gkét đừng để tôi gặp lại cậu hừ
Quay lại hiện tại chứ ở lại w! Khứ nhiw w mệt.
Về phần hắn cũng thấy rất ngạc nhiên ” lại là nhóc này sao thật là thú vị” thế rồi không nói i đứng dậy cho nó vào chỗ
còn nó ” i trứ gặp hoài là xao kái tên đág gkét này đúng la 0an gia” nó nhủ thầm (có kẻ tai nóng bừng và…)
– hắt xììì
(hôhô vui gkê)
– do bạn lớp phó cũ xin chuyển trường nên lớp chúng ta cần một lớp phó mới có ai mún giữ trọng trách này không?
Cô chủ nhiệm lên tiếng.
Cả lớp im re một lúc
– em
Mọi người thêm chữ “ạ” sau từ “em” ở trên cho mìh nhá không có vẻ mất lệch xệch ( mất lịck sự )
Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía có tiếng động lạ ( i tia mấy pan cho mìh xem ké vs) – ồh học sinh mới dơ tay àh.đúng là nó.do ở trường cũ nó đã làm lớp trưởng lực học của nó cũng rất tốt nên việk đảm nhiệm trọng trách này là truyện “qúa là cái điều bình thường nuôn áo tím áo đỏ chứng kiến cho anh” ( ăn trộm bản quền của anh LED )
hơn thế nữa ngồi cạnh lớp trưởng ít nhất phải có tiếng tăm tí để khỏi mang nhục.( tính toán kinh )
cô giáo giở bảng điểm xem kết qủa học tập của nó thì rất hài lòng ngang bằng với lớp trưởng với lại thấy trông nó rất năng động hoà nhã nó ắt sẽ là một cán sự lớp tờ ốt tốt sắc TỐT nên đồng ý cái rụp.- cô đã xem lực học của mạnh hùng ngang bằng với lựk học của lớp trưởng Ngọc Hùng nên cô sẽ giao cho Mạnh Hùng đảm nhiệm chức lớp phó do bạn mới đến các em nhớ giúp đỡ bạn nha.Cả lớp tán thành bằng chàng vỗ tay tiếp đó là mở hội chợ.
– ôi 2 người đó tên giống nhau nè đẹp trai nè lại học giỏi nữa ngưỡng mộ gkê.(- ui ngại gkê.
– vô duyên ai khen màx tg
– để t tự kỉ tí không được àh má )
– ôi mai t cũng đặt tên con tao là Hùng.( trời thím hai phát biểu hùng hồn gkê )
Bla Bla blê blô
Ui quên xừ nó giới thiệu n.vật òy
hắn Vũ Ngọc Hùng
cao 1m80 ( ăn cái cục i cao tếh ) gia đìh bố tai nạn chết hồi 10t mẹ làm giám đốc công ty thời trang đẹp trai lạnh lùng hiếm ai trừ giáo viên và mẹ là bắt buộc ngoài ra không ai nói chuyện được qúa hai câu với thánh này.hết
Mọi người nhìn hai vị lớp trưởng lớp phó lòng đầy ngưỡng mộ 2 người họ như 2 viên ngọc của lớp vậy.nó thấy mọi người nhìn mình thấy hơi ngại và nở một nụ cười nắng mai đáp trả lũ con gái thấy nó cười thì đổ rạp tim đập thổn thức bất động 5s àh không 10s đi cho nó lâu tí, riêng hắn thì không hệ quan tâm đến việc nó làm lớp phó nhưng nhìn thấy nụ cười ấy tim đập trật một nhịp.
Thế rồi tiết học đầu tiên ở trường mới bắt đầu với nó đó là tiết toán môn nó thích nhất ( tg gkét nkất ) thầy giao cho một vài bài tập cho đám học trò nó nhìn đề bài làm ngon lành đối với nó chả có i khó khăn cả.
Mà qua đó cậu cũng thấy hắn đúng là một dị nhân học giỏi vô cùng những bài toán thầy đưa ra tuy với cậu cũng không khó khăn i nkưng cũng phải cần suy ngĩ một lát còn hắn giơ tay lên làm luôn kết qủa thì không sai vào đâu được cậu thầm nhủ ” mình có đối thủ rồi đây ” thế là sau đó lớp 11a1 được chứng kiến màn tranh tài của song Hùng thay nhau liên tiếp lên giải bài với ánh mắt ngưỡng mộ của đám bạn bên dưới.
Giờ ra chơi đám bạn trong lớp kéo lại ríu rít làm quen xin facebook của nó náo nhiệt hết sức nó cũng rất vui vẻ chào hỏi làm quen bạn mới hắn thì đã ra ngoài từ lâu nếu không ckắk điếc
nó thấy ở trường mới này ngoài việc gặp cái vong ngồi bên cạnh ra thì tất cả đều rất tốt.Bên ngoài hành lang có một tên siêu lạnh lùng đang đứng đó mắt nhìn xa xăm ” nhóc đó học giỏi thật.được lắm học sinh mới hãy đợi đấy”.
Buổi học kết thúc nó ra về trên đường nó gặp hắn ( chung đường mà ) đang đeo balô thong thả bước đi – chào lại gặp nhau nhỉ
không trả lời
– êh
như trên
– cậu bị câm à.
Hắn dừng lại một lúc nhìn cậu sau đó bỏ đi bỏ lại nó sau màn độc thoại
( -nhục
– qúa nhục
– mày im ) tức
tức
tức
aaaa bực mình w đi HÃM bơ mình trắng trợn thế là sao ?
nó tức tối chạy thẳng về nhà chạy qua cả hắn không thèm nhìn hắn nó thề từ nay sẽ không nói một câu nào với hắn nữa grừ grừ.
Hắn đang đi thấy nó tức tối chạy qua với vẻ mặt tức tối hắn cảm thấy buồn cười bất giác nở một nụ cười
phía xa xa nơi ánh nắng chói chang chiếu xuống đường đã có người mê trai bị đâm đầu vào cột điện.
Nó trở về nhà tức đến lộn ruột,cả xấu hổ nữa (bêu bêu ) nó lao vào nhà cầm chai nước lạnh tu ừng ực để xoa đi nỗi nhớ nhầm xoa đi cơn tức,mẹ nó thấy nó có vẻ tức tối liền hỏi
– sao thế con có truyện i àh trường mới không tốt sao?
– không mẹ ạ trường mới rất tốt lớp con học cũng rất tốt chỉ có điều hôm nay con gặp một tên vô cùng đáng gkét.
-ai vậy con
– dạ là…..àh không không có i.mà mẹ có i ăn không con đói lắm rồi
– ông tướng từ từ đợi tí mẹ đang nấu sắp xong rồi con lên thay đồ đi rồi xuống ăn cơm.nói rồi mẹ nó đi xuống bếp nó vẫn ckưa nguôi giận cầm chai nước bóp cho méo xệch ( định làm Trần Quốc Toản àh chú đừng nóng)
ăn trưa xong nó về phòng mình on fb thấy rất nhiều lời mời kết bạn phần lớn là lũ bạn cùng lớp nó chấp nhận hết sau đó là vô số tin nhắn gửi đến nó thích thú trả lời hí hửng một hồi nó ngủ quên lúc nào không hay.
2h chiều nó thức dậy sau một giấc ngủ dài buổi chiều hôm nay khá mát mẻ nó định sẽ đi dạo một vòng quanh phố nó xuống nhà xin phép mẹ ra ngoài đi dạo
nó cứ chạy lon ton trên đường đâu đó mùi hoa sữa thoang thoảng thơm nhè nhẹ nó thấy tâm hồn thanh thản lạ thường bỗng nó thấy bóng hắn ở phía trước 4 con mắt bắt gặp nhau mất hứng nó về nhà luôn.( cụt ngủn thôi kệ) hôm nay hắn cũng nổi ió muốn đi dạo (ngựa y như nhau) bỗng hắn thấy nó cả hai nhìn nhau xong nó bỏ đi một nước hắn chỉ biết trông theo nó lắc đầu mỉm cười.lại có nạn nhân ôm cột điện
|
Chuyện tình lớp trưởng lớp phó – Chương 2
Tác giả: cubin
nó chạy về nhà đóng sầm cửa lại “hôm nay trời thanh gió mát bổn thiếu gia ta nổi hứng đi dạo thì đâu ra cái tên câm đó làm mất hứng đúng là oan gia gặp hoài”
Vào đến nhà nó thấy mẹ nó đang chuẩn bị rất nhiều đồ ăn có vẻ như nhà sẽ có khách
– sao hôm nay nhà mẹ chuẩn bị nhiều đồ ăn vậy mẹ
thấy nó về sớm mẹ nó ngạc nhiên
– tối nay nhà mình có khách tới ăn tối mà sao con về sớm vậy bảo đi dạo cơ mà
– dạ con thấy hơi mệt
mà tối nay ai sẽ tới nhà mình vậy mẹ
– là cô gia đình cô Nga hàng xóm hôm qua gia đình mình đến thăm đó mẹ với cô ấy nói chuyện thấy rất hợp nhau xem nhau như chị em vậy.
– dạ con biết rồi con lên phòng
KHOAN!!!
gia đình cô Nga có ngĩa là hắn sẽ tới đây
Thôi xong vui rồi rồi hắn sẽ đến đây lù lù trong ngôi nhà này tiếp tục ám cậu đúng là đã gkét rồi mà cứ gặp hoài mà chắc i hắn đã đến đây hắn kiêu như con linh miêu như thế chắk i đã tới đây đúng rồi tốt nhất đừng có tới (-linh miêu có kiêu không nhỉ
– ai biết)
6h sáng nhầm 6h chiều,chiều hay tối mặc kệ nó đi miễn sao không phải sáng là được.
Nhà hắn
– Hùng tắm rửa thay quần áo đi theo mẹ
– đi đâu hả mẹ
– sang nhà hàng xóm
– hàng xóm???
– là nhà cô Hoa hôm qua sang nhà mình đó đừng nói với mẹ là không đi đấy nha.
(con không đi) đây là câu trả lời quen thuộc của hắn mỗi khi bị mẹ bắt đi đâu đó. “nhà cô Hoa tức là nhà nhóc đó……”
– dạ đi
7h tối nhà nó
– Hùng ơi!!!
– dạạaaaaaaa
– xuống giúp mẹ một tay con
– dạạaaaaaaa (ờh ngoan)
nó xuống phụ giúp mẹ nó dọn đồ ăn ra bàn nó chỉ biết làm những việc lặt vặt như vậy thôi trứ nếu nó mà vào bếp thì chỉ có nước cháy nhà xong xuôi mọi việc thức ăn đã dọn ra bàn chỉ đợi khách đến nữa thôi. nó lại nghĩ đến chuyện hồi trưa với hắn qủa thực thấy nhục hết sức cái tên đáng gét đó sao mà khó ưa đến vậy thực sự nó chả muốn nói chuyện hay gặp hắn tí nào cả (ghét của nào đây chao của đấy)
đang mải suy ngĩ thì kíng koong tiếng chuông cửa vang lên cắt dòng suy nghĩ vớ vẩn của nó
– Hùng ra mở cửa giúp mẹ chắc cô Nga đến rồi
nó chạy mở cổng ra đến nơi thấy mỗi Cô Nga đứng đó không thấy hắn đâu cả nó lễ phép chào hỏi rồi mời cô vào nhà
– cháu chào cô,cô đến rồi mời cô vào nhà
– cô chào cháu,cháu ngoan lắm,còn đứng đấy làm i vào đi chứ.
Nó nhìn theo hướng cô nhìn thì hắn đang đứng lù lù ở đó,”ách quáng gà hay sao mà không thấy vậy là cậu ta là đồ đáng gkét đó”
Nó rồi cô Nga bước vào hắn cũng bước vào hắn mặc áo thun màu xanh với chiếc quần màu đen và đi chân đất (đùa tí đi giày hiệu) nói chung là đẹp không cần tả nhiều thấy nó nhìn mình chằm chằm hắn sinh ra tự kỉ “tôi biết tôi đẹp nkưng nhìn i nhìn khiếp thế” hắn tiến lại cúi sát xuống mặt nó mặt đối mặt gần, gần lắm hơi thở hắn fả vào mặt nó và và…..
– Này.(1 câu)
Nó giật bắn mình khi bị hắn gọi trẫn tĩnh lại thì lại gặp khuôn mặt hắn đang kề sát mặt nó tim nó bỗng đậm loạn lên mặt bắt đầu ửng hồng lùi lại
– ơh…hơ…gì…àh chào cậu.
– có cho vào nhà không thì bảo? (2 câu rồi tiếp tiếp)
nó lại giật mình trước câu hỏi của hắn nhì lại thấy mình đang đứng chắn ngay cửa như giang hồ chặn đường chấn lột biết mình đang cản lối nó đứng nép sang một bên
– ơh mời cậu vào
hắn thấy cậu ngơ ngác như bò đội nón buồn cười muốn chết nhưng lại thôi không cười nữa vì tác giả không cho cười liền ngậm đắng nuốt cay đi vào.
Về phần nó giờ vẫn đứng đơ ra đó hôm nay nó mới biết hắn biết nói chuyện và hắn nói chuyện với nó,nó thấy vui mới trưa nay bắt chuyện với hắn mà hắn cứ bơ cậu giờ lại tự nói chuyện với cậu mặc dù nói toàn cái đâu đâu “chắc đây là nhà mình nên không dám hỗn nếu không bổn thiếu gia sẽ đá đít ngươi” nó ngĩ thế,nó cười ,nó chợt nhớ lại cảm giác vừa rồi khi mặt đối mặt nó thấy tim mình đập liên hồi nó thấy lạ và đây là lần đầu tiên nó nhìn mặt hắn ở khoảng cách gần như vậy
cậu ta đẹp thật nhưng không bằng mình (lại thêm vong này nữa).
– Hùng vào nhà đi làm i đứng ngoài đó hoài vậy.
Tiếp tục giật mình nó thấy mình đang đứng một mình ngoài cửa y thằng thần kinh thế rồi lon ton chạy vào
bữa tối bắt đầu nó ngồi đối diện hắn hí húi ăn không nói câu nào hắn cũng vậy
còn riêng mẹ nó với mẹ hắn thì tám đủ thứ trên trời dưới đất rôm rả vô cùng cực mãi mới để ý đến 2 đứa trẻ mẹ hắn hỏi
– Mạnh Hùng cháu học lớp nào vậy?
– dạ cháu học 11A1 ạ
– vậy 2 đứa là bạn cùng lớp àh? Mẹ hắn ngạc nhiên.
– dạ vâng ạ.nó đáp.thế rồi mẹ hắn quay sang nói với mẹ nó
– chị Hoa này đúng là trùng hợp nhỉ chúng ta mới gặp nhau 2 ngày mà như chị em tốt 2 đứa con thì tên giống nhau cùng lớp với nhau (cùng bàn luôn) phải chi chúng nó một trai một gái thì tốt biết mấy nhỉ chúng ta rất có thể còn làm thông gia với nhau nữa chị nhỉ?.
Nó suýt phun hết đồ ăn vào mặt hắn khi ngke mẹ hắn nói thế nhưng cũng không khỏi bị sặc ho sặc sụa hắn cũng suýt nữa phun hết thức ăn ra nhìn chằm chằm mẹ hắn,cô nga biết mình đã phạm thượng bèn đánh trống lảng nói sang chuyện khác.
nó cũng đã bình tĩnh lại tiếp tục ăn “cái i thông gia ư? Tức cười lấy tên này về miệng chỉ có nước hoá thạch một ngày chưa chắc nói chuyện được qúa 3 câu bản thiếu gia ta có là con gái đi nữa cũng không bao giờ lấy hắn never” nó vừa ăn vừa ngĩ như vậy lát sau ngẩng mặt lên nhìn về phiá hắn thì bắt gặp ngay hắn đang nhìn nó chằm chằm nó vội vàng cúi mặt suống tiếp tục nhiệm vụ cao cả của mình “ăn”.ở phía đối diện hắn vẫn nhìn cậu chăm chú “mẹ này đừng có nói bừa”.
Bữa tối kết thúc mẹ hắn cùng hắn nán lại trò truyện một lúc thì ra về nó về phòng của mình hôm nay nó gặp rất nhiều chuyện cùng vô vàn cung bậc cảm xúc vui có,tức giận có,ngạc nhiên có và lần đầu tiên con tim nó đập chệch qũy đạo.
//////////
Thế là nó đã học được một tuần ở trường mới nó đã quen với lớp với tất cả đám bạn trong lớp ngày ngày 11a1 vẫn chứng kiến một vị nó một lớp phó dễ thương năng động luôn cười đùa thân thiện và luôn luôn giúp đỡ người khác, ngày ngày vẫn chứng kiến cuộc chiến giữa vị lớp trưởng và lớp phó trong học tập.nó và hắn vẫn không nói với nhau câu nào àh không nó thường bắt chuyện với hắn nhưng hắn luôn im lặng làm mó phát bực rồi cũng mặc kệ hắn ta.
Sáng nay vẫn như thường lệ nó thức dậy vệ sinh cá nhân ăn sáng và đến trường.một buổi sáng khá mát mẻ nó thong thả bước đi vừa đi vừa huýt sáo trông chàn đầy sức sống.đang đi thì nó gặp hắn đang ung dung đi phía trước nó chạy tới và bắt kịp hắn nó bắt chuyện trước mong cậy được miệng hắn ra
– hey chào buổi sáng lớp trưởng đi học sớm qúa ta!
Hắn đang đi thì thấy có người gọi khựng lại một chút,thì ra là nó hắn không trả lời lại bước đi mặc kệ nó lại độc thoại.nó tức muốn chết lần nào cũng thế cứ muốn bắt chuyện với hắn thì lại bị hắn làm lơ coi nó như không khí vậy “aaaaaaa xấu hổ qúa đi mất Ngọc Hùng cái tên đáng gkét đáng gkét dáng gkét đáng gkét…éét”
nó không nói câu nào nữa mặc kệ hắn từ nay nó cũng sẽ lơ hắn mặc kệ hắn không bao giờ nói i với hắn nữa.mới sáng ngày ra đã gặp chuyện bực mình rồi.
Nó chạy một mạch tới trường bỏ lại hắn đằng sau thích làm i thì làm mần i thì mần.đến lớp nó chẳng nói năng i về chỗ ngồi luôn vẫn còn 30phút nữa mới vào học nó ngồi vào chỗ thầm nguyền rủa hắn hỏi thăm 18 đời tổ tông nhà hắn vì đã làm nó quê một cục chà bá (làm qúa) thấy vị lớp phó không vui vẻ như thường ngày thằng Phong hỏi (Phong là bạn thân với nhất trong đám bạn cùng lớp ngoài ra cò có hai cô nàng là Linh và và Nhi)
– có chuyện i mà nhìn mặt hầm hầm lên thế
– bực mình i đâu sáng ra đã gặp chuyện i đâu không à!
– chuyện i kể tao nghe!
– thôi không nói đâu cũng không có i to tát hết.
– ừh thế thì được.mà đi cang tin cùng tao không?
– thôi không đi đâu tao mệt lắm!
– ừnh vậy tao đi một mình.
Kết thúc cuộc nói chuyện thằng Phong bỏ đi,nó nhìn hắn đã đến đang tiến lại chỗ ngồi thực sự giờ này nó chả muốn gặp cái bản mặt hắn ta tí nào cả
– êh Phong chờ tao với.nó chạy đi không quên lườm hắn một cái
hắn vẫn giữ bộ mặt lạnh te đó nhìn nó “đúng là đồ con nít”
Nó chạy theo thằng Phong xuống căng tin
– thế bảo không đi kơr.
– đi đi,đi chứ đi đi đi. thế là nó và thằng phong đi xuống căng tin ta nói đẹp cũng khổ thấy nó đi đến đám nữ sinh khóc thét lên nhì nó với ánh mắt ngưỡng mộ tim đập rộn ràng
– người đâu đẹp vậy trời aaaa ẹp zai wúa đê
nó nhìn đám mê trai đó nở một nụ cười toả nắng.đám nữ sinh được thể hét hú to hơn đổ hoàn t0àn trước độ hot của nó có vài cặp đôi đã chia tay nhau trong đau đớn và nguyên nhân là các bông hoa đã có chủ không biết thân biết phận cứ mải ngắm trai mà chả để ý đến chủ của mình
(hiuhiu tội nghiệp w!)
thằng Phong đi cạnh nó,nó(Phong) cũng đẹp trai trứ bộ cao nè body chuẩn nè nhưng đi cạnh nó cũn mang nhục zìm cho đến tội nghiệp mặt méo xệch nói với nó
– lần sau tao không đi cùng mày nữa
– sao vậy .nó hỏi
– ai bảo mày đẹp qúa làm i đi theo mày chả ai nhìn tao cả toàn nhìn mày đắng lòng vkl
– ờh tao cũng thấy thế ai bảo mày sâu sắc (xấu).
– t mà xấu àh mày nhìn lại đi
– vậy thì tao không biết.mà thôi mua i ăn xong về lớp thôi sắp vào lớp rồi
Nó với thằng Phong đi vào mua một đống đồ ăn xong đi lên lớp trước khi đi còn khuyến mại thêm nụ cười với chị bán hàng làm chị ngây người ra “lần sau đến tiếp nha em chị bán không lấy tiền em ơi” (khiếp thấy trai đẹp là sáng mắt ra)
nó lên đến lớp cũng là lúc tiếng trống báo hiệu vào lớp vang lên nó nhanh chóng đi về chỗ ngồi hắn đang yên vị tại chỗ của mình chăm chú gki gki chép chép làm i mặc kệ hắn nó vào chỗ của mình chuẩn bị vào tiết học mới
hôm nay tiết đầu là tiết cô chủ nhiệm
Cô bước vào cả lớp đứng dậy sau hiệu lệnh của hắn “cả lớp đứng” có mỗi câu đó rồi hết phim cô cười hiền từ mời cả lớp ngồi xuống cô quay sang nhìn nó
-Mạnh Hùng đã quen trường mới ckưa em?
– dạ rồi thưa cô tốt lắm ạh các bạn cũng rất tốt.nó trả lời câu hỏi của cô xong quay sang nhìn hắn “tốt lắm cô ơi đóng mở ngoặc trừ hắn ra”
hỏi cho có lệ trứ cô cũng thừa biết.hơn một tuần qua cô luôn quan sát nó,nó thì qúa nuột rồi hoà đồng vui tính và hay bắt nạt người khác àh nhầm hay giúp đỡ người khác cô qủa không sai lầm khi đồng ý cho nó nằm trong ban cán sự lớp nhưng hình như nó với lớp trưởng Ngọc Hùng không ưa nhau tí nào suốt ngày không nói với nhau câu nào là 2 cốt cán trong lớp mà như thế này thì không hay tí nào cô bắt đầu nghĩ cách cho nó và hắn gần nhau hơn (sai lầm) nhưng nghĩ mãi mà chả ra cách i bèn cầu cứu tác giả,tác giả okê luôn “nhớ mua cà rem ta ăn là được”
Và thế là tiết học bắt đầu như đã nói trước (phét đấy iờ mới nói tại quên) cô Hương là giáo viên tiếng anh và tiết hôm nay là phần speaking có bài thực hành nói (bài i quên rồi) bắt lấy thời cơ cô gọi nó với hắn ngay (thấy chưa đoán là đúng mà sai đi đâu được)
– Mạnh Hùng,Ngọc Hùng hai em thực hành nói cho cô.(cầm sác đọc chứ nói i)
nó vs hắn đứng dậy bắt đầu đọc一
(-tự dịch nha ta ngu tiếng anh lắm toàn 9 vs 10 thôi
– gió mát qúa tác giả ơi
– BẢO VỆ ĐÂU XỬ LÍ)
nó đọc một vai hắn đọc một vai cứ thay phiên nhau mà đọc trôi chảy trôi chảy xong xuôi nó với hắn ngồi xuống tuy là nội dung không liên quan i đến đời tư của nó với hắn nhưng cũng giống như hắn nói chuyện với nó vậy lại còn nhiều nữa trứ nguyên một đoạn văn kơ mà.(công nhận cô chơi bài này thâm thật àh hay thật).
|
Chuyện tình lớp trưởng lớp phó – Chương 3
Tác giả: cubin
Thế rồi tiết học vẫn tiếp diễn sôi nổi rồi kết thúc.
– Mạnh Hùng,Ngọc Hùng chiều nay đến trường gặp cô,cô có việc cần giao cho hai em.(có việc thật nhưng một người đủ rồi)
Nó ngoan ngoãn nhận lời -dạ em biết rồi thưa cô.
Hắn cũng vâng dạ đồng ý.
Những môn học cứ từng tiết từng tiết trôi qua và giờ tan nhà àh tan trường đã đến nó thu dọn sách vở và chuẩn bị ra về khác hẳn với buổi sáng không khí mát mẻ còn bây giờ không khí trở nên oi bức trời bắt đầu nắng lên chen lấn mãi nó mới ra được bên ngoài mồ hôi đổ ròng ròng 15p đi bộ trong cái thời tiết như thế này chắc nó chết mất đang định gọi trực thăng chở về thì nó gặp thằng Phong cả con Nhi với con Chi luôn
– Êh chưa về àh sao đứng đây.nhỏ Nhi gọi
– nắng kinh w’ ko piết sao đi bộ về được đây nè.nó đáp
– ngke nói nhà giàu lắm mà không mua nổi cái xe đạp àh mày.tới nhỏ Chi
– tại tao thấy gần nên không mua đi bộ cũmg được.nó đáp
– thôi lên xe t chở về.thằng Phong kêu nó.
– mày đâu có chung đường với tao
– thế thì thôi
– àh đi đi cảm ơn mày nha bạn tốt thơm cái nào
– gkê qúa.mà khoan về vội đi ăn kem ai đồng ý zơ tay
– tao!
– tao!
– tao!
Thế rồi cả đám đi ăn kem trước sự thè thuồng của tác giả và thằng Phong chở nó về ăn trưa xong nó về phòng nghỉ ngơi một lát trước khi đến trường theo lời cô giáo
2h chiều nó thức dậy chuẩn bị đến gặp cô giáo ra đến ngoài đường chà trời vẫn còn nắng nhưng đỡ oi bức nhiều rồi nó tung tăng đi trên đường vừa đi vừa hát y như thằng trốn trại gặp ai cũng chào cười tươi như hoa riết như thế mọi người yêu nó luôn,ngay đằng sau nó hắn đang ung dung đi phía sau trông thấy nó nhí nha nhí nhảnh như con cá cảnh,cà tưng,cà tưng như thế hắn thấy vui lại nở một nụ cười hiếm hoi
đi mãi cuối cùng nó cũng đã tới trường hắn cũng đến ngay sau nó một lát
Nó móc điện thoại ra gọi cho cô giáo
– alô cô ạ em tới rồi
– Mạnh Hùng đó à co biết rồi đợi cô một lát cô ra liền mà Ngọc Hùng đến chưa em?
Nó nhìn sang hắn
-dạ đến rồi
– ừhm cô biết rồi.thôi nha tút tút (cười)
1 lát sau cô đến trên tay là 1 chồng sổ sách i đó cô đưa nó và hắn đến phòng làm việc của cô fòng không rộng lắm nhưng cũng không qúa chật có gkế sofa có điều hoà mát mẻ vô cùng cô đưa đống sổ sách cho nó 1 nửa hắn 1 nửa và nói
– bây giờ cô phải đi họp trong khi ngày mai phải nộp cái này cho bên đoàn trường rồi 2 e làm giúp cô nha! Cũng không khó khăn i lắm đâu.nó và hắn đương nhiên đồng ý rồi.
Thế là cô chỉ cho cho chúng nó làm thế này làm thế kia nó thấy cũng đơn giản không khó khăn i mấy.
-dạ e biết rồi cô có việk i thì cô cứ đi đi khi nào làm xong em sẽ đưa đến cho cô ạ!
– ừhmn cảm ơn 2 e nha nhiều lắm cô đi nha
nói xong cô rời khỏi phòng và đi về nhà ngủ chứ họp hành i đâu,phét thôi họp thật.
Thế là nó bắt đầu hí húi làm hắn cũng vậy cả hai vận ngồi cạnh nhau nhưng chẳng ai để ý đến ai cả cứ làm việc của mình nước sông không phạm nước cống ý lộn nước giếng.
1 tiếng
2 tiếng
3 tiếng trôi qua (- 2 người làm 3 tiếng chưa xong mà cô bảo cần 1 người làm àh định giữ người ta ở lại ăn cơm tối chắc
– ai nói mày
– hình như ta haha nhầm thôi kệ) nó đã làm gần xong nhưng ngồi mãi nó thấy mỏi kinh khủng đành ngả lưng ra ghê vươn vai oa thật êm ái và dễ chịu nó nhắm mắt lại tính nghỉ một lát rồi làm tiếp nhưng qúa mệt cộng với không khí mát mẻ nó thiếp đi lúc nào không hay.15phút sau hắn đã làm xong cũng ngả lưng ra gkế thư giãn một lát nhìn xuống bàn thấy phần của nó vẫn còn một ít quay sang nhìn nó thì thấy nó đã ngủ từ lúc nào không biết hơi thở của nó đều đều,đôi mắt nhỏ đang nhắm tịt,
đôi môi căng mọng thường ngày nói không biết nghỉ hình như đang khẽ mỉm cười chắc đang mơ thấy i đó vui lắn (như thấy tác giả chẳng hạn hehe) hắn cứ nhìn nó ngủ nó như thiên thần vậy lúc ngủ cũng rất đẹp thật khiến người ta muốn hôn trộm một cái qúa bỗng nó nghiêng nghiêng nghiêng và đầu nó tựa vào bờ vai vững chãi của hắn,hắn hơi ngạc nhiên nhìn nó,nó vẫn ngủ ngon lành tim hắn bỗng đập loạn nhịp không phải chệch một nhịp nữa mà lần này lệch hẳn qũy đạo lần đầu tiên hắn thấy tim mình đập nhanh như vậy
hắn bối rối định đẩy nó ra nhưng lại không làm,dường như hắn….hắn thích cảm giác này,một cảm giác được che chở cho ai đó “cảm giác này là sao? Sao tim mình lại đập nhanh như vậy? Cậu nhóc này chẳng lẽ……chẳng lẽ…..mình…mình thích nhóc này ư?” còn về phần nó nửa tỉnh nửa mơ nó cảm giác mình gối đầu vào cái i đó êm,êm lắm và nó mơ một giấc mơ lạ,nó mơ thấy hắn,hắn…hắn cười với nó và còn nói chuyện rất vui vẻ với nó,nó vui,nó cười.(aa aaaa xấu hổ qúa chúng nó mơ thấy nhau mà ta cứ tưởng…)
nó tỉnh dậy thấy mình đang nằm hẳn trên ghế,hắn đâu? Không thấy hắn đâu,àh phải rồi fải mau chóng làm xong đống này rồi đi về mới được cũng khá muộn rồi.nhưng thật ngạc nhiên mọi thứ đã xong xuôi đâu vào đấy cả rồi
– ủa mình nhớ là vẫn còn một ít chưa làm xong mà sao giờ xong hết rồi? ta.nó cứ tự hỏi mình.
– chẳng lẽ hắn,hắn làm giúp mình sao? (còn ai vào đây nữa hỏi ngu)
– không thể nào lí nào hắn làm i tốt với mình như vậy nhưng phòng có 2 người àh không hắn thì là ai?
_hỏi chấm,chấm hỏi_
đúng rồi là hắn ta nó thấy lạ rồi thấy vui cái tên lạnh lùng lạnh lùng,đáng gkét đáng gkét, bắt chuyện không đáp,hỏi không trả lời,chửi không chửi lại đó đã giúp nó thật là cảm độg rơi nước mắt mà nó_cười_ rồi thu dọn hết đống hồ sơ giất tờ mang đi cho cô cn
– cô cảm ơn 2 em nhiều lắm
– dạ o có i đâu ạ thôi chào cô em về
– ừnhm chào em nha đi cẩn thận
nó lại lủi thủi 1 mình đi về đã 6h30p.m trời đã nhã nhem thành phố vẫn chưa lên đèn nó bước nhanh hơn để về nhà cho sớm,nó vừa đi vừa nghĩ về giấc mơ hồi chiều đúng là viển vông,tào lao,vớ vỉn,chả đâu vào đâu.hắn mà biết cười ư? – không.hắn lại đi nói chuyện vui vẻ với cậu như vẫy ư? -không.không bao giờ sự thật đau lòng là ko biờ.nó tự cười mình mơ thấy ai không mơ (ta chẳng hạn) lại đi mơ thấy hắn chứ nực cười mà hắn đi đâu rồi nhỉ chắc là về rồi dù sao cũng cảm kích hắn vô cùng vì đã giúp nó mải suy ngĩ mà nó không biết rằng mình sắp gặp rắc rối
( rắc rồi i còn lâu mới nói bây giờ)
tức chưa haha.
Để về đến nhà nó fải đi qua một đoạn đường vắng người,nó đang đi trên đường mải suy nghĩ vẩn vơ thì nó đâm phải một người nó ngẩng đầu lên nhì xui xẻo cho nó gặp ngay người quen, Ma ư? Không người mà. Hắn ư? không gặp thì đã may.người này quen lắm ai cũng ngke qua danh rồi _CÔN ĐỒ_
trước mặt nó là một đám người mặt mày bặm trợn nó vừa đâm phải một tên béo tầm 20t i đó chắc là đại ca trên mặt còn có một vết sẹo dài trông vô cùng sấu xí quanh người toả ra một mùi hương làm mê muội lòng người mùi hôi nách đoán đây là đám chuyên chấn lột người qua đường (rất tốt chú đoán đúng rồi) nó bắt đầu thấy sợ tốt nhất đừng dây dưa vào chúng làm i nhưng nó vừa va phải tên mập đó thì xin lỗi đời qúa đen rồi.
– ơh tôi xin lỗi,
nói rồi nó định bỏ đi thì bị đám kia chặn lại
– đi đâu mà vội vậy chú em,nhóc đâm vào anh mà nói xin lỗi mà xong àh?
Tên mập kia lên tiếng.
.Nó suýt ngất với mùi hương bay ra từ cơ thể hắn.thôi xong rồi gặp rắc rối rồi
Nó phân mih – tôi đã xin lỗi rồi mà các anh còn muốn i nữa.
– nếu xin lỗi là xong thì cần i đến cảnh sát nữa nhóc.hắn cũng đớp lại
nó đã sợ nay lại thêm sợ hơn chân tay run lẩy bẩy “sao tự dưng lại đi gặp cái ngữ này phải làm sao,phải làm sao đây?”
– vậy các…..các anh muốn i mới cho tôi đi?
– muốn i ư?hahaha hắn cười nhảm hiểm nhìn nó hau háu
– woa nhìn nhóc dễ thương thật nha,ăn mặc lịch sự thế này chắc là con nhà giàu rồi.vừa nói hắn vừa đưa tay nựng mặt nó vuốt ve và sờ soạn khắp cơ thể nó với vẻ thèm khát,da gà,da vịt,da ngan,da ngỗng nó nổi hết lên.
– để tiền và điện thoại lại và vui vẻ với anh tối nay anh sẽ cho nhóc đi.giờ thì cả tóc nó cũng dựng đứng lên khi ngke câu nói của hắn giờ thì nỗi sợ hãi kinh tởm tên béo này đã lan toả khắp tâm trí nó.
hắn,hắn là đồ biến thái,tam thập lục kế tẩu vi thượng sách nó quay đầu lại chạy thục mạng quay lại phía trường học đám kia thấy nó bỏ chạy liền đuổi theo nó miệng kêu “đứng lại,đứng lại” một cách ngu ngốc (kêu như thế mà nó đứng lại tao con chúng mày) nó vẫn cứ chạy bọn chúng vẫn cứ đuổi theo dai như đỉa nó từng tham gia rất nhiều các cuộc thi chạy ở trường cũ và thường đạt rất nhiều giải cao nên dĩ nhiên rồi đám kia tuy to cao vạm vỡ nhưng chạy không thể bằng nó được nhất là tên béo kia (trộ ôi nhanh, nhanh nữa lên béo ơi)
nó bỏ lại đám kia một đoạn khá xa tưởng có thể thoát được NHƯNG…..số trời đã định,.HỒ BIẾN,một cục đá chết tiệt ở đâu ra ko biết nữa nằm chềnh ềnh ăn vạ ngay giữa đường nó vừa chạy vừa ngoái lại quan sát đám kia nên không để ý dưới chân nên dẫm phải truợt chân huỵch một cái ngã xuống mặt đường lăn đi vài vòng nó đau đớn nằm quằn quại dưới đất tay nó bị rách toác mất một miếng da chân nó cũng thế thảm hải không kém đang rỉ máu đo đỏ xót kinh khủng còn khuôn mặt đẹp như thiên thần của nó cũng bị xuớc một vệt bên má phải nó thầm nguyền rủa cái thứ đáng chết nó vừa dẫm phải đó nó gượng dậy tính chạy tiếp nhưng qúa đau và ngay lúc đó cái đám tên béo kia đã đuổi kịp nó vây xung quanh ko cho nó đảo ngũ lần hai tên béo chạy đến thở hồng hộc liếc thấy hòn đá trong lòng cảm kích của nợ ấy lắm nếu không thì hắn không thể đuổi kịp nó được hắn tiến đến túm cổ áo nó kéo nó đứng dậz áp nó vào tường
– tính chạy àh cưng đâu có dễ như vậy
– bỏ tôi ra lũ biến thái các người bỏ tôi ra.
Nó kháng cự quết liệt nghiến răn ken két trong bụng thầm hỏi thăm 18 đời tổ tông của hắn cả đứa trẻ con chết yểu cũng không tha.
– CHÁT – 1 cái tát được giáng thẳng xuống mặt nó ìn hằn dấu 5 ngón tay đo đỏ trên đó nó đau đến ứa nước mắt nỗi sợ hãi đã lên đến tột cùng lần đầu tiên trong đời nó bị đánh.
– rượu mới không uống muốn uống rượu phạt hả? (đây không uốg rượu)
– bỏ tôi ra các người….các người…ai đó cứu tôi với.nó vẫn kháng cự nhưng sức đã yếu dần
– cứ kêu đi ko ai nghe thấy mà đến cứu nhóc đâu hahahaha.hắn ta cười cả đám đàn em của hắn cũng cười phá lên.
– thả tôi ra,có thả ra ko? Đồ đáng gét đồ bẩn thỉu,thả tôi ra nó cố hét lên thật to mong sẽ có người giúp đỡ và nó đã thành công có khá nhiều người nghe thấy nhưng ko có ai dám làm i hết lí do khỏi giải thích.
– có im đi không? Hắn quát lên vung nắm đấm chuẩn bị ra tay và mục tiêu lại là cái mặt tiền của nó,nó nhắm mắt lại cam chịu số phận dù sao kêu gào cũng chả ích gì chỉ thêm mệt.
1s trôi qua
5s trôi qua rồi 10s vẫn chưa thấy đau đớn i nó ngạc nhiên chẳng lẽ hắn đã biết thương hoa tiếc ngọc mà không đánh nó ư? Nó mở mắt ra xem ỒH Lục Vân Tiên àh không là cậu ta Ngọc Hùng (tạm gọi là “cậu ta” về sau gọi “hắn” tiếp) nắm đấm của tên béo đang bị cậu ta nắm chặt bóp mạnh khiến mặt hắn ta méo xệch vì đau cậu ta nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh tanh trời ban nhìn hắn chằm chằm và huỵch tên béo lăn lông lốc trên mặt đường vì vừa bị ăn một cái đạp hắn lồm cồm bò dậy dưới sự kinh ngạc của đám đàn em,hắn ta nhướng mày nhìn cậu ta giận giữ
-mày là thằng nào mà dám xen vào chuyện của tao hả có biết bố mày là ai không bộ muốn chết hả?
Mặt cậu ta chả có chút thay đổi nào trước lời hăm doạ của hắn vẫn ánh mắt đó nhìn hắn đầy khinh bỉ nói – khôn hồn thì mau cút đi nếu không đừng trách.tên béo hơi sững lại trước lời nói của cậu ta có thể nói ra những câu này chắc không phải hạng vừa nhưng nhìn phía mình hẳm 4 tên to cao vạm vỡ mà không làm i nổi tên này sao liền lấy lại khẩu khí mặt lại bắt đầu câng lên.
– oắt con khẩu khí cũng gkê lắm giám đụng vào bọn tao hả hôm nay đời mày tàn rồi con ạh tụi bay đâu đánh cho nó nhừ xương đi.
Đám đàn em của hắn lập tức xông vào.và thế là màn anh hùng cứu mĩ nam diễn ra quy mô hoành tráng tác giả không cần tả nhiều (nói thế thôi khômg biết tả thì đúng hơn) chuyện của chúng nó để chúng nó giải quết ta phải đi nhâm nhy li cà phê đây bao giờ chúg nó đánh xong viết tiếp ô kê gút bay bây bê
10 phút sau dưới đất đã thấy 4 cái thây đang nằm lăn lộn dưới đất tên nào tên nấy bị đánh cho bờm đầu ra sức kêu la oai oái có vẻ đau lắm (không đau sao được chứ tội nghiệp mấy chú đi đụng vào đai đen làm i để giờ khổ thế này) hắn(là hắn của ngày hôm kia ý) vừa giải quết xong 4 anh em siêu nhân đấy xong cũng đuối lắm rồi thở hồng hộc mồ hôi nhễ nhại,nếu đám kia mà có thêm 1 hay 2 người nữa thì chỉ có nước chịu chết thế rồi nhanh chóng túúút lại vẻ lạnh lùng vốn có của mình hạ chỉ cho đám kia
– cút mau!!!
Hắn nói rất nhẹ nhàng bằng chất giọng trầm ấm vốn có của mình,đám kia nghe thấy thì ớn đến tận cổ nhất là tên béo lúc trước nói hùng hồn lắm nhưng trong cuộc tàn sát đẫm máu vừa rồi bị quật cho lên bờ suống ruộng thừa sống thiếu chết bây giờ nghe thấy hắn nói thế teo hết *** lại lồm cồm bò dậy đám đàn em của tên đó cũng bò dậy người này đỡ người kia rồi đỡ tên béo dậy lết cái xác đầy thương tích bỏ chạy,trong lúc chạy tên béo bị ngã xô 3 tên còn lại ngã theo luôn chúng lại kêu lên vì đau đớn mà nhất là đám đàn em bị tên béo lấy thịt đè người hôhô một cảnh tượng thầy là “zô mốt”.nhưng đau thì đau vẫn phải cố gượng dậy nếu không muốn bị tẩn tập 2 chạy mãi cuối cùng bóng chúng cũng mất hút.
Hắn thấy chúng đi rồi mới sực nhớ tới nó quay lại nhìn thấy nó đang ngồi dựa vào bờ tường mặt mày tái mét lại còn bị xước một đường nữa còn nữa trên mặt trái có nguyên dấu 5 ngón tay nữa còn cả tay chân đều bị thương hết tự dưng tim hắn nhói lên khi thấy nó bị đau như vậy hắn nghiến răng định quay lại cho tên béo đó biết tay tên đó dám đụng vào nó…nó…nó người hắn YÊU…………….
5h30chiều.
Hắn cứ ngắm nhìn nó ngủ hơi thở đều đều nó cứ dựa vào vai hắn và ngủ ngon lành tim hắn nãy giờ cứ đập như điên không chịu dừng hắn thấy lạ,thấy lạ vô cùng chưa bao giờ,chưa ai khiến hắn có cảm giác như thế này cả,vậy mà khi ở bên nó cái trái tim hắn cứ hư vậy đấy,hắn thầm nghĩ trước ý nghĩ điên rồ của mình vừa rồi “mình yêu nhóc đó ư?”
“Không, không thể nào thật điên rồ” hắn tự trấn an mình nhưng vô ích hắn vẫn loạn nhịp trước nó hắn thấy bức bối khó chịu kinh khủng trước những dòng suy nghĩ trái chiều của mình tự nhủ rằng không có đâu,không có đâu mà nhưng mà có đấy con tim hắn đã tố cáo hắn bắt hắn phải ra hầu toà,hắn thấy khi ở bên nó hắn không phải là chính hắn nữa một người lạnh lùng ko quan tâm đến ai mà hắn đã trở thành một con người khác,
hắn cảm thấy lòng mình tràn ngập sự yêu thương khi ở bên nó và một cảm giác muốn được che chở chăm sóc cho ai đó trỗi dậy trong hắn,hắn thực sự,thực sự yêu nó rồi!.hắn khẽ nâng đầu nó ra khỏi vai mình đặt nó nằm ngay ngắn trên gkế và lặng lẽ làm hết đống hồ sơ sổ sách còn lại của nó hắn làm mọi việc thật nhẹ nhàng sợ nó thức giấc làm xong hắn lặng lẽ bước ra ngoài.
Ra đến ngoài hắn cứ đi lang thang trên đường vừa đi vừa thẫn thờ suy ngĩ tất cả mọi chuyện trong những ngày qua từ ngày đầu tiên gặp nó, ngày nó đến nhà hắn và gặp hắn,nhớ đến nụ cười toả nắng của nó và nhớ đến vẻ mặt giận dỗi của nó khi nó bắt chuyện với hắn nhưng hắn không trả lời hình ảnh của trong hắn hiện lên thật đẹp,đẹp lắm,hắn thật sự đầu hàng con tim mình rồi hắn yêu nó!!!
Hắn quay về khi trời đã sắp tối,chắc nó đã về rồi hắn lại đi trên con đường quen thuộc để trở về nhà hắn chậm dãi bước đi vẫn không thể không nhớ đến nó được chợt hắn khựng lại trước một con hẻm ai kia? Quen,quen lắm hắn cố nhìn kĩ lại và đã biết đó là ai,là nó,hắn thấy vui khi gặp nó nhưng lập tức mặt hắn biến dạng khi thấy nó bị một tên béo áp sát vào bờ tường hắn thấy nó đang chống cự và bị tên kia tát một cái vào mặt tim hắn nhói lên đau,đau lắm.máu hắn lập tức sôi lên và……………
Hắn định quay lại tìm tên béo đó tính xổ nhưng lại thôi hắn tiến tới chỗ nó ngồi xuống lay nhẹ nó ánh mắt không còn lạnh lùng nữa mà nó đã toát lên một vẻ lo lắng vẫn cái giọng trầm ấm đó hắn cất tiếng nói.
– cậu có sao không??
Nó đang vừa trải qua một nỗi sợ hãi qúa lớn từ bé đến lớn nó chưa gặp phải chuyện này bao giờ cả nó đang rất hoảng loạn thấy một giọng nói quen thuộc đang hỏi thăm mình là hắn,hắn đã cứu nó nó liền….
Hắn chợt giật mìh trước hành động của nó,nó đang…đang ôm hắn tim lại đập nhanh nữa rồi,nó bật khóc nức nở.
– huhuhu tôi sợ lắm huhu.
ĐỪNG SỢ TÔI SẼ CHE CHỞ CHO CẬU ĐỪNG SỢ
Hắn lặng im để yên không đẩy nó ra củng không đụng đến nó hắn cứ để nó khóc. “giờ này chắc nhóc đang sợ lắm” nó cứ ôm hắn mà khóc như vậy đấy,như vậy đấy.
|
truyện đã tồn tại trong web, bạn vui lòng tìm kiếm bằng thanh tìm kiếm đầu trang web xem truyện đã có chưa nhé, đừng copy từ web khác đăng tải lại những truyện đã có rồi. Thân !!
|