Cô Nàng Nóng Tính
|
|
Trong lúc hai đứa còn cãi nhau,nó đã í thức được mình đang trong hoàn cảnh nào,giật giật tay áo của Băng: _Băng này!Cái đống bèo nhèo gì đây?Chướng mắt quá! _Mày…mày… _này,tôi là dân có học không xưng mày tao nghe chưa!Mà cũng phải cảm ơn cậu.Nhờ cậu mà tôi tắm không cần tốn nước đấy!Í chết cha!Nãy giờ mình đang đứng nói chuyện với đống bèo nhèo này đây!Xin lỗi nhá đống bèo nhèo! Con nhỏ mặt phấn [biệt danh này có lẽ hợp ấy nhỉ]giơ tay tát nó.Nó nhanh tay chụp được! _Ấy ấy!Cậu mà muốn đánh tôi thì đợi 10 năm tu luyện trên núi đã đi nhé!Tên Dương còn thua tôi đấy! Nói rồi nó sải bước thật nhanh vào lớp,lấy cái khăn nhét trong hộc bàn lau tóc cho khô.Lấy cái áo khoác mặt vào vì áo trường nó khá mỏng và sẽ trở nên trong suốt khi bị nước dội lên.Bị nhìn như thế thì không hay lắm,Sauk hi khoác áo xong,lúc đó Tú,Dương,Vinh Anh cũng vào lớp.Tú và Dương đồng thanh: _Bị gì vậy _Tạt nước!Vậy đấy!Khi nó bực là nói rất ít. _Ai tạt-lại đồng thanh [=.=] _Ai biết! _Nhỏ Phương á!-Băng chen vào-Mới vài ngày đang yên đang lạnh đâu tự dưng nó chuyển về lớp bên cạnh.Mới hôm qua chứ đâu!Tin tức lan nhanh khiếp!Mới đây mà nó biết hai anh…HaiZzZ _Băng à,Chị đi đây một chút _Dạ Nó lên sân thượng.Hai tên Tú và Dương len lén đi sau.Nó đâu có biết là có hai thằng nhiều chuyện đi sau. Lên tới sân thượng.Việc đầu tiên nó làm là đấm một phát vào tường.Tường nức,kêu rắc rắc. Tên Tú và Dương run như bún,cùng một suy nghĩ: “Đừng đụng vào người đàn bà khi giận dữ!Câu đó hoàn toàn đúng!” _AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!TUI CÓ LÀM GÌ NÊN TỘI ĐÂU MÀ ÔNG TRỜI PHẠT DZẬY TRỜI!tỐI THÌ KHÔNG KIẾM ĐƯỢC VIỆC LÀM,SÁNG THÌ GẶP CON MẸ YÊU TINH!TỨC QUÁ ĐIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII “Thôi ghê quá!Đi xuống”Dương và Tú nghĩ.Rón rén được mấy bước,nó nhận ra: _Nè hai cậu kia! _*giật mình* dạ d…ạ! _Lại đây! _... _Hai cậu có biết tại hai cậu mà tui ương ướt như con ếch dzậy đó!Sao từ cái ngày hai cậu xuất hiện là cái cuộc đời đầy hoa lá của tôi héo úa hết!Xin việc làm thì không chổ nào nhận!Còn bị đánh ghen nữa!Mà tôi có là gì của mấy cậu đâu mà chịu biết bao nhiêu cực khổ do mấy fan của cậu dzậy hả?SAO TÔI XUI QUÁ ĐI! Bla blab bla “HaizZz…từ giờ không dám đi theo nó khi nó bực bội mới được!Thật kinh khủng!”-Tú và Dương nghĩ Sauk hi quạt cho hai tên đó một tràng,nó đã bớt tức giận: _Tạm giải tỏa 80% Stress _Còn 20% thì sao…í không có gì! _Còn 20% à… Rầm!Rắc rắc Cánh cửa gãy làm hai! [o_O] _Xong!Há há há!Hết bực rồi!Cám ơn nhá hai cậu! Nó đi xuống và vào lớp,vừa đánh trống. _Chòi oi hai tên đó bị gì mà mặt mày bơ phờ như xác ướp ai cập di chuyển vậy chị? _Chị đâu biết! _Ê hai đứa bậy bị gì vậy?-Vinh Anh hỏi _...-hai tên không nói được gì.Chỉ chỉ vào nó. _Bó chiếu [=.=] 2 tiết học trôi qua nhanh.Tình trạng hai tên đó cũng đỡ hơn. _Này My! _Gì? _Nghe nói đang kiếm việc hả _Thì sao _Qua nhà tui làm oshin đi!Lương cao,bao ăn ở-Tú nói không dừng _Thiệt hả? Nghe chữ lương cao là mắt nó sáng như đèn pha ô tô.Bao ăn ở càng tốt.Nhưng ở chung nhà với tên khủng bố này càng mệt.Và thế là... _Mà thôi!Dẹp! _Này!Địa chỉ đây!Nếu suy nghĩ lại thì tới đây! _Rồi! Nó đi một mạch về nhà,thay đồ,tắm,dọng vào họng một ly mì ăn liền rồi dắt con ngựa cà tàn đi kiếm việc. Tối... _Vẫn không có việc làm.Chán!Í quên,Nhớ rồi hà hà Nó nhớ tới cái miếng giấy Tú đưa cho nó.Nó đạp xe đên địa chỉ đã ghi trong tờ giấy. _Tía má ơi!Cái này là cái nhà ấy hả????????? _Hiiiiiiiiiiiiiiiiiii!Tui biết thế nào cậu cũng tới.Vào đi. Hình của tên Tú hiển thị trên cái bảng điện tử treo trước nhà. Nó bước vào... ============================= Tại nhà Dương... _Má nói gì???Lấy vợ? _Ừ!Con nên lấy vợ là vừa _Nhưng... ... =============================== [Đó là bí mật của DƯơng.Vậy ai là hôn thê của Dương?Và nó có đồng làm oshin cho Tú không?Mời các bạn đọc chap tiếp theo nhoaz!] [Lại phải xin lỗi nữa rồi!Vì hôm nay mình mới post được!Chap này mình đã viết đi viết là 5 lần rồi đó!Máy mình lắc.Sau đó mất hết dữ liệu.Làm lại từ đầu đúng là mệt thật!Thành thật xin nhỗi]
|
_Chu choaaaaaa…nhà rộng như thế này tốn điện lắm nhoazzz…[=.=] _Cô có phải là Giáng My? Người đàn ông khoảng 50 tuổi,tóc bạc hai bên tai.Bước lại gần nó hỏi. _Dạ vâng,là cháu ạ! _À! Tôi là quản gia của nhà này.Mời cô đi theo tôi lên phong thiếu gia ạ! “Chậc chậc!Thiếu gia cơ đấy!”-My nghĩ Nó đi theo ông quản gia đến căn phòng có cánh cửa màu đen riêng biệt.Khác với Những cánh của khác. “Xì!Đồ khác người!” Cộc cộc cộc _Vào đi! Và thêm một suy nghĩ của nó: “hách dịch[=.=]” _Thiếu gia!Người cậu đợi đã đến! _Ông lui đi! _Vâng! Trong phòng chỉ còn mình nó và Tú.Nó lên tiếng trước: _Phòng gì mà đen không!Bộ cậu là người cõ âm à!Ghê quá! _Vậy mà ghê à!Công sức tôi thiết kế cà tháng trời ak!Mà thôi không đôi co với cô nữa!Phòng của cô nằm bên cạnh phòng tôi!Về nhà dọn đồ đi!Ngày mai bắt đầu việc làm.Tối nay cậu có thể dọn đồ qua nhà tôi! _Ờ ờ!Đi nha! _Đi đâu? _Trời ơi thì về nhà dọn đồ!Sao ngu…í quên…không thong minh một chút nào vậy! _Nè,từ giờ phải gọi tôi là cậu chủ nghe chưa! _Dạ thưa rõ,cậu chủ!=.= _Tốt tốt ^_^ _Dạ thưa cậu chủ tôi có thể đi chưa ạ? _Đi đi! Nó bước ra mà lòng tức giận! “Cái mặt kute dễ thương [tía má ơi!] này mà phải làm oshin sao!Còn kêu tên khủng bố ấy là cậu chủ mới khiếp!Tức quá…á…á…á!” Chào ông quản gia,hung hổ ra khỏi nhà.Đi mãi không ra cái của,nó bực bội hét lên: _CAO MINH TÚ!CẬU ĐỢI ĐÓ!Nhà to như cái khu vui chơi ak!Đi hoài không tới cái của là sao??? Trong khi nó đứng dưới la hét,Tú ngồi trên phòng thấy hết,cười hí hí ============================= Cho tg nói chút nè!Các bạn có biết tại sao nó đi xin việc không được không?Vì Tú đó!Cậu đe dọa các chủ của hang nơi nó xin không nhận nó.Sau đó cố tình đưa nó miếng giấy.Khi không có nơi nào nhậ nó thì chắc chắn nó sẽ tự tìm đến nhà của cậu.Thế đấy [tg:Mưu mô nha!Mờ ám quá!Hí hí—Tú:Mờ ám con khỉ*Đỏ mặt* --tg:Tui méc My nè…í thôi thôi!Tui bay liền đây!*mọc cánh thăng vô điều kiện khi thấy con dao thái] Xong rồi!Mời các bạn típ tục theo dõi truyện!^-^ ================================== Sau khi lết được đến cái cửa,nó mỏi chân muốn chết!Đạp xe đâu có nổi.Vậy mà vẫn gắng đèo chiếc xe dzề nhà.Dzề đến nhà thì mặc Long léo nhéo gì đó,nó bay lên dường ngủ đến tận 6 giờ chiều. _Bà My!6h rồi kìa!Dậy! _Tí nữa…a…a _Dậy đi!Bà dậy đi tui cho kẹo! _Đâu???Đâu?Kẹo âu! _Bó tay =.= _Mày xạo à? >.< _Không đâu!Cho bà nè! _Hí hí!Cám mơn _Dậy đi!6h roài kìa _Mà Long nè _Gì??? _Tao dọn qua chỗ làm ở luôn!Hằng tháng tao gởi tiền về cho mày ha! _Làm gì? _Oshin =.= _Oshin…? _Ờ!Người chủ…không quá ác đâu! _ờ!Đi cẩn nha!Bà dọn đồ đi!Tui đi đây tí! _ừa!Đi dzề liền nha!Tí tao đi roài! Long không nói gì.Nó vọt ra ngoài.Đóng của cái rầm. “HaizZz…nó giận rồi!” Nó dọn những vật cần thiết vào vali.Bỏ sợi dây chuyền vào túi.Nó không quen đeo trang sức vì nó bị dị ứng. Cạch. Tiếng cửa mở.Chắc Long đã về.-Mày về rồi hả? _Ờ! _Í cái gì dzậy? Nó thấy Long ôm một túi kẹo mút bự ơi là bự,trong lòng nhìn them thuồng vô kể _Cho bà đó!Coi như kỉ niệm Chỉ đợi có nhiêu đó,có chạy tới ôm Long.Cái ôm tình chị em. _CÁm mơn mày!Tao không đi luôn đâu mà lo.Khoảng khi nào có thể,tao sẽ về thăm mày! Long cũng ông My _Bảo trọng. My bước ra cửa.Đã có chiếc xe đứng đợi nó ở đó.Nó nhìn Long.Ánh mắt cậu bé ánh lên vẻ buồn bã. Long nhìn My đến khi chiếc xe khuất dần.Cười đau khổ: _Chúc chị may mắn! Nó lò đầu qua cửa sổ la to: _Nè ở nhà một mình nhớ coi nhà,lo học hành đi nghe chưa! ----------------------------------------------------------- Ngồi trên xe,nó không sao thoát khỏi nổi buồn khi chia tay với nhóc Long.Ôm bịch kẹo trong lòng “Tạm biệt cậu em trai bé bỏng của chị!” Tới biệt thư tên Tú,nó rất sợ khi phải đi qua cái khoảng dài thòng đó để đi đến cái nhà.Rất may là chiếc xe chạy qua khoảng sân luôn nên nó không cần phải đi bộ. Nó lộc ca lộc cộc xách chiếc va li lên tận tầng 2.Nói là tầng 2 mà sao đi hoài không tới. Xách được cái va li lên tới phòng,nó thở dốc. [My xem như đã kiếm được công việc cho mình.Tú có thật sự muốn My làm oshin không hay là có í định khác.Còn Dương thì sao?Chap sao sẽ bật mí tất cả.Mời các bạn theo dõi truyện của mình nha.!] [Bạn ơi!Mình không có face.Mình chỉ có yahoo thôi!Nick yahoo của mình là vanikutezesuong.Ai muốn thì cứ liên lạc với mình nha!Iu các bạn nhiều lắm]
|
================================== ***Hà Anh Phương*** Công chúa giới tài chính.xinh đẹp [không bằng nó].Rất chi là ghét nó.Yêu Tú từ nhỏ.Độc ác ra mặt.Không từ thủ đoạn để có được Tú.Nhưng về sau sẽ là bạn rất thân thiết của nó. Nhiu đây thui nhoaz *** *** Tại nhà Dương... _HaizZz...mình như vậy mà phải lấy vợ rồi sao... Dương buồn bã.Thật sự thì Dương đã có người trong lòng Dương.Nhưng mẹ cậu không cho một lời giải thích. <<nhạc chuông>> I’m at a payphone trying to call home All of my change I spent on you Where have the times gone Baby, it’s all wrong Where are the plans we made for two?
Yeah, I, I know it’s hard to remember The people we used to be It’s even harder to picture That you’re not here next to me You said it’s too late to make it But is it too late to try? And in our time that you wasted All of our bridges burned down
I’ve wasted my nights You turned out the lights Now I’m paralyzed Still stuck in that time When we called it love But even the sun sets in paradise
Dương rút con iphone to oạch ra… _Alo <Dương hả con?> Đầu bên kia có giọng của một người phụ nữ _Dạ <Con thay đồ rồi xuống cửa đi!Mẹ đang ở trong xe đợi con.Hôm nay con đi với mẹ chút nha> _Dạ Dương cúp máy.Cậu biết mẹ mình định đưa mình đi đâu.Lôi đại trong tủ ra một bộ đồ không một chút thời trang mặc vào. Cậu đi xuống... Trên xe,người mẹ nói bóng nói gió vể vị hôn thê của Dương.Cậu chỉ à ừ cho qua. _Tới nơi rồi! Thật tình cậu chỉ muốn ngồi trên xe mãi cơ.Không muốn đi cuộc gặp mặt này tí nào!Mà theo như ông bà ta nói thì có thể coi là “Xem mắt” _A!Anh chị!Lâu quá rồi không gặp. Mẹ Dương nở nụ cười xã giao. _Cháu chào Hai bác.-Dương nói. _Cháu chào bác ạ. Một giọng nói trong trẻo vang lên làm Dương chút là rụng tim Dương nhìn theo người chủ của tiếng nói. Một cô gái! [Chắc rồi!Không lẽ trai!Câu này bá đạo quá=.=] mắt to,xanh,tóc không dài như My [sao lôi My ra so sánh nhỉ] Mái tóc ngắn như con trai.Chỉ dài hơn tóc cậu khoảng 3cm thôi!Cô ấy không mặc váy mà mặc hẳn chiếc quần tay dài cùng với cái áo phông bụi bậm với dòng chữ <<học học nữa học mãi>> Hai bên gia đình cứ nói chuyện cười nói với nhau.Hai nhân vật chính thì vẫn im lặng và nhìn nhau bằng một ánh mắt “Trìu mến” _Cháu xin phép đi vệ sinh ạ. Cô bé nói. Khi cô đi được mấy bước,Dương cũng xin phép đi vs. Hai bên phụ huynh nhìn nhau cười tủm tỉm “Gì chứ?Tưởng mình hẹn cô ta à?”-Dương nghĩ. Cậu không vào phòng vs mà ra chỗ xích đu ngồi.Thật trùng hợp khi thấy cô ta cũng ra đó ngồi.Bậy giờ mới có dịp để nói chuyện với cô.Dương lên tiếng _Chào cô! _Chào con khỉ!Sao cậu có thể bình thản vậy hả?Tôi nói cho cậu biết,vì cậu mà tôi đang vi vu trong nhà sách ôm uốn tiều thuyết yêu thích thì ba má “Bắt cóc” tôi rồi mang đến đây nè.Tôi mà khan cự là bị cắt tiền ăn vặt cả tháng đó. Dương thấy cô nổi giận.Tự nhiên dễ thương lạ thường.Bất giác,trong vô thức,cậu kiss cô![chết rồi chết rồi! O_o] _Cậu… Cô cứng đờ người.Không nói nên lời. Dương…không còn từ nào để tả.Cậu quay mặt qua một bên để đỡ ngượng,lắp bắp: _Xin…xin…lỗi…nêu quá đáng thì…thì cậu…đánh tui đi! Cô không nói gì.Ngồi thụp xuống.Nụ hôn đầu của cô đã trao cho tên đáng ghét đó.Cô không nói gì.Cũng không đánh.Nước mắt chực trào ra… Dương ngồi xuống cạnh cô.Cô dựa vào vai Dương… [chuyện riêng tư thì để cho người ta riêng tư tí nhé!Mình sẽ chuyển sang nó và Tú lúc này!] ================================== _Oshin… _Trời ơi!Từ từ thôi!Cậu một lúc kêu tôi làm biết bao nhiêu chuyện!Mệt quá ah! _Cấm kiến _>.< _Xong rồi thì lên thay đồ đi! _Chi _Đi chơi! _Chơi hả?Thiệt hông? _Nhanh đi!Tôi đổi í bây giờ!Tôi không rủ cô đi chơi mà do cô là oshin nên... Chưa nói hết,My đã chạy lên phòng thay đồ Chỉ trong vòng 3 phút là My đã xuont61 trình diện với Tú. _Trời!Cậu bị gì vậy?Đi chơi với hotboy mà ăn mặc vậy à? Tú trề môi! Thật sự thì nó mặt chiếc áo màu đen có hình con heo,chiếc quần dài bạc màu.Tóc túm một chùm bằng cộng thun. _Sao đâu!Tôi thấy được mờ! _Được con khỉ!Đi với tôi nhanh _Ờ!hihi Chỗ đầu tiên Tú chở nó tới là tiệm làm tóc. _Ê sao tới đây?Tui tưởng đi chơi mà! _Nhìn cậu vậy mà đi chơi được ak _Nhưng tôi làm gì có tiền đi mấy chỗ này _Thì tôi trả cho [Cuối cùng thì Dương cũng phải lòng với vị hôn thê cá tính ấy!Sẽ còn chuyện gì xảy ra nữa đây?Còn nó?Nó sẽ như thế nào khi đi chơi với Tú.Mời các bạn theo dõi chap sau nhé!] [Các bạn úi ùi!Đáng nhẽ tối hôm qua mình post chap này r` nhưng mờ mạng rớt,đành save vào máy.Sáng nay ms post được! Sr những ai đã đợi truyện minh` vào tối hôm qua nha!]
|
================================== _Chị ơi!-Tú kêu bà chị làm tóc đang mãi ngắm Tú [say đắm =.=] _Hả...?Cái gì...? “Hắn ta có gì đêp đâu mà đi tới đâu gái đổ rần rần vậy nhỉ?”-My nghĩ. _Chị làm cho cậu ta tóc nào hợp với khuôn mặt,trang điểm nhẹ.Nha!Cậu ngồi đây đi!Tôi đi chỗ này chút. “Biến đi cho đời nó trong”-My hằn học nghĩ nhưng không dám nói.SỢ cậu ta mà phóng xe về để nó ở lại một mình thì tiền đâu mà trả.Nghĩ đến đó nó rợn người.Cố nặn ra nụ cười: _Ờ!Đi đi! Tú không nói gì,phóng xe vèo vèo.[thăng rồi!] Còn nó,ở lại phải hứng chịu biết bao nhiêu câu hỏi của bà chị làm tóc.Nào là: _Em là bạn gái cậu ấy hả Rồi còn: _Cậu ấy đẹp trai dzữ ha Để nhớ koi...rồi à: _Nhà cậu ấy giàu không? _Học có giỏi không _Bữa nào em giới thiệu cậu ấy cho chị nhá @_@ Câu nào nó cũng chưa kịp trả lời.Hỏi dồn dập dzậy ai trả lời được! My rất tức giận nhưng giờ thì chẳng làm gì được ngoài ngồi hứng chịu trận mưa từ miệng bà chị uốn tóc gây ra [khiếp quá >.<] _Cho cậu nè! Không biết Tú từ đâu hiện ra [cứ như ma ấy] đưa cho nó cây kem. _Á haha!Kem!Cám mơn nhá! My cười thiệt là tươi!Nó sẽ quên hết mọi chuyện khi có kem và kẹo mút [như con nít ấy!] Bởi vậy,hồi đó thằng Long muốn coi tivi mà lúc đó My đang coi,chỉ cần lấy cây kẹo mút ra dụ khị My là nó cho coi tivi liền![=.=] Sau một hồi gật gà gật gù,Tú được một trận trố mắt. Nó quả thật rất chi rất ư là xinh.Chảng qua là không chăm chút sắc đẹp nên mới bụi bặm thế! My mặt một chiếc váy trắng do chị uốn tóc lựa.Áo thun hình dâu tây trông dễ thương vô cùng.Tóc My vốn đã dài nay bà chị cộ cao,để mái ngố,đeo cặp kính 0 độ thời trang.Giờ đây My rất chi là cá tính. [Biết sao tóc nó dài mà không cắt không?Tại khống có tiền đi cắt =.=.Mà mỗi lần cầm kéo cắt bậy là nhóc Long lại can: _Bà đã giống con trai cắt tóc ngắn là bà biến giới luôn ak!. (Vậy đấy) ] Tú đỏ mặt khi thấy My thật là dễ thương.Quay mặt sang một bên cho đỡ ngượng. _Ế!Tui không quen mặt váy.Có kì quá không? _Không...đẹp...lắm! _Hí hí!Thanhs! _À thôi thôi!Đi chơi đi! Tú lảng sang chuyện khác.Nhìn nó nữa là nổ mắt luôn quá [đánh trống lảng thì giỏi lắm] _Chơi á?Đi đi! Tú tính tiền,rồi chở My đến công viên giải trí. _Waaaaaaaaa!Lần thứ hai tôi đến đây!Tôi thích đi chơi ở đây lắm nè! _Chứ lần đầu cậu đi với ai?-Tú dò hỏi.Trong lòng vô cùng khó chịu. _Lần đầu ak?Tôi đi với Ba má.Với thằng em bố láo nữa.Tất cả đã trở thành kỉ niệm khó quên đối với tôi!Mà thôi!Đi chơi không nói tới chuyện buồn nữa.Đi thoai! My kéo Tú lên tàu lượn siêu tốc,lên vòng quay ngựa,...chơi đủ thứ trò trên trời dưới đất! Tú tự dưng nghĩ: “Người như cậu ta chắc là rất sợ ma!Hay là mình sẽ dẫn cậu ta vào ngôi nhà ma.Lúc đó cậu ấy sẽ sợ và bám lấy mình và...^_^” [Chòi oi tưởng gì!Ai dè lợi dụng nha!] _Nè My,vào nhà ma đi! _Ma...ma...á? “Hí hí!Cô ta sợ rồi!” Và vào nhà ma AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA Những tiếng hét to có sức công phá một tòa nhà chí chóe lên.MÌnh không nói thì các bạn cũng biết ai đã hét đúng không?Đó chính là...là nó chứ ai!Nhưng cũng còn một người nữa! Hai đứa chạy ra khỏi nhà ma. _Cậu...khiếp quá-Tú thở dốc nói _Ai...ai...kêu! Trở lại trước đó một chút... My rất chi là sợ.Rất rất sợ.Tú đứng cạnh mà cười hí hí.Có í nghĩ là nó sẽ ôm chặt lấy cậu. Cậu đoán không sai.Nó ôm cậu cứng ngắt.Nhưng khuyến mãi cho cái ôm cứng ngắt đó là:Đấm,đá,lên gối,...những tên dọa ma nó.Nó vơ bậy vậy thì ruồi muỗi chết.Mà ruồi muỗi ở đây ngoài Tú ra thì con ai khác vào đây. Trở lại hiện trường... _Sax!Đúng là quái vậ... Đang nói thì Tú khựng lại khi thấy mặt tím rịm của My _Này!Bị gì thế??? _Tôi... Chưa nói hết câu,nó ngất đi ================================ Để tg nói cho mí bạn biết nì: Nó bị sốt cao khi chấn động tâm lí mạnh. ================================ Nó mở mắt... Một không gian trắng toát.Sặc mùi ete.Không nói nó cũng biết nó đang ở trong cái mà ông bà ta gọi là bệnh viện ấy. Nó rất chi là ghét cái nơi ấy!Cứ như là đám ma dài hạn vậy [=.=] Trong phòng bệnh của nó không có một ai...! “Chuyện gì mà mình lại vào đây vậy ta?Để nhớ coi...” _Sax!Tên Tú chết tiệt dám dụ mình vào nhà ma!Mình đủ thứ bệnh mà hắn ta không biết!Chết đi! _Cậu nói tôi à? Nó đang độc thoại thì Tú mở cửa bước vào. _Chứ ai nữa! _Mà cậu nó nhiều bệnh à? _Vâng! _Bệnh gì _bla bla bla ================================ Trong khi nó và Tú “tám” thì chúng ta chuyển sang Dương và cô bạn hôn thê cá tính nha! ================================ _Này! _Gì? _Quen nhau lâu rồi mà tôi không biết tên cô đấy! _Biết làm chi _À...thì để tiện xưng hô _Tôi tên Ngọc.Nguyễn Hoàng Minh Ngọc. *** Nguyễn Hoàng Minh Ngọc *** Con gái trưởng của tập đoàn hàng không Alenha [sax!Em chém]Tính tình y chang con trai.Tomboy vô đối.Võ thì chẳng biết chút gì cả nhưng do có kinh nghiệm đanh nhau nên cũng rất chi là mạnh.[vẹt quá má]16t.Tình tình đôi khi lạnh lùng đôi khi *** *** _Tên đẹp ha!-Dương nói.Thiệt tình thì cậu chẳng biết nói gì với “vợ” mình.Cô ấy quá im lặng
[Mình xin lỗi các bạn.Mình chỉ post được tới đây thôi!Mình có lí do riêng để cắt ngang truyện như thế này.Mình hứa kì sau mình sẽ post nhiều hơn.Dạo này mình rất chi là bận nên post trễ.Mong các bạn thông cảm]
|
================================== _Theo cậu cái tên này nó có nghĩa là gì? _À...Minh là sáng,Minh Ngọc có lẽ là viên ngọc sáng. _Chà!Hiểu biết nhiều đấy! Dương không nói gì.Nhìn xung quanh.Nơi cậu đang nói chuyện với vợ chưa cưới của mình là một nơi rất đẹp.Có rất nhiều các loài hoa.Nhất là hoa tulip đỏ đang trong kì nở rộ.Rất đẹp.Dương ngắt một bông tulip đỏ,tặng Ngọc. Cô nàng mặt đỏ như quả gấc chín: _Cám...cám...ơn _Cậu biết hoa tulip đỏ có í nghĩa là gì không? _Có í nghĩa nữa à? _Ừ!Í nghĩa của loài hoa đó là <<Lời tỏ tình>> Dương nói xong rồi im lặng làm Ngọc ngượng chết!Thật ra thì Dương im lặng để chờ phản ứng của Ngọc. Ngọc lúng túng,đỏ mặt,xong hỏi một câu rất chi là hồn nhiên: _Cậu thích tôi hả _Phì... Dương không nói gì,cười khì khì làm Ngọc tức muốn chết. _Nè!Tôi hỏi sao cậu không trả lời?Còn cười nữa,cậu đang đùa giỡn với tôi ấy à? _Không không không!Em hiểu nhầm rồi vợ yêu! Sax!Kiểu này là chết cái tên Dương thật rồi!Lỡ miệng mà ăn nói bậy bạ thế bị phan dép là cái chắc! Ấy vậy mà Ngọc không phản ứng gì cả,chỉ lắp bắp: _Ai...vợ...cậu! _Sorry!Tôi nhầm!À...nhưng mà...từ nay...tôi có thể gọi cậu như vậy...được không? _Hả...à...Ừ...ừ...! Dương ngượng quá gãi đầu gãi tóc quay mặt sang một bên cười và trong bụng thì vui như hội.Còn Ngọc thì cúi gầm mặt xuống.Ngọc là người lạnh lùng và chưa bao giờ trải qua tình yêu nên bây giờ cô nàng không biết phải xử sự ra sao. Hai con người...hai thế giới...giờ đây...chúng hòa làm một...cùng cảm nhận...cùng thưởng thức...tình yêu mà tạo hóa ban cho họ... ==================================== [Các bạn ơi!Các bạn có muốn biết Tú và My bây giờ như thế nào không nhỉ?Bây giờ thì mình sẽ chuyển sang hai nhân vật của chúng ta bây giờ đây!Dương và Ngọc cứ để cho họ riêng tư nhá!Mình mà cứ xen vào mà tả như thế thì hôm sau mình ra chợ Bà Chiểu bán dép mất!^_^] ==================================== _Bệnh gì mà nhiều vậy!+_+Mà toàn dị ứng không hà! _Vậy đó! _Thôi về nhà đi! _Ờ!Tôi không thích cái đám ma dài hạn này tí nào! _Đám ma dài hạn là cái gì?-Tú nheo mắt hỏi _Là cái bệnh viện đó!Trắng muốt hà!Nhìn không giống đám ma à!Hồi đám tang ba má tôi cũng trắng như vầy nè! _Vậy là ba má cậu... _Đã qua đời! _Xin lỗi,tôi...không biết _Ây dà...chuyện gì qua thì cho nó qua luôn đi hahaha Nó cười mà như mếu.Tú thật sự thấy tội nghiệp nó.Mới có nhiêu đó tuổi mà phải tự mình kiếm ăn trên đường đời.Tú tưởng không ai là bất hạnh như cậu nhưng thì ra vẫn còn nó là bất hạnh hơn Tú.Tú còn cha... Nó cười như thế nào mà nước mắt đã chực trào,lóng lánh trên khóe mi: _A...Ghét quá...sao tự nhiên khóc vậy nè... Tú không nói gì,ngồi xuống cạnh My: _Cậu không cần phải che dấu.Khóc đi cho nhẹ lòng. Không biết sao chỉ vì câu nói của Tú thôi,My khóc nức nở,khóc như chưa bao giờ được khóc,khóc cho nhẹ lòng,khóc cho những cảm xúc lắng đọng bao lâu nay trong lòng cô... Ngoài trời lại mưa...như ông trời muốn hiểu thấu lòng nó...như muốn chia sẽ cho trái tim yếu đuối luôn gượng mỉm cười...như muốn vơi đi những giọt nước mắt trên khuôn mặt đáng yêu này My dựa vào lòng Tú khóc. Tú cứ để vậy cho My tựa vào.Có lẽ cô cần có một bờ vai trong những lúc này.Vai Tú rộng và chắc.My không biết sao có cái cảm giác an toàn khi bên Tú. Khóc xong,cô nàng lại ngủ thiếp đi.Ngủ ngay trên vai Tú Tú thở dài.Cậu bế My ra khỏi bệnh viện.Đưa lên xe taxi gần đó chở nó về nhà. Tú bế My vào phòng.Đặt nó nhẹ nhàng lên giường. Khi sắp bước ra khỏi phòng,Tú nghe nó nói mớ: _Cha mẹ à…đừng đi! Tú bước ra,lòng nặng trĩu.Không biết mẹ cậu trên thiên đường như thế nào. Mẹ cậu:Tuyết Thanh.Một người phụ nữ rất đẹp.Bà dịu dàng,thương chồng và con.Nấu ăn và nữ công gia chánh rất giỏi.Bà đúng nghĩa một người đầy đủ công,dung,ngôn,hạnh. Cậu về phòng,nhớ lại những kỉ niệm về mẹ.Khi đó cậu hạnh phúc biết bao.Trong vòng tay mẹ,được mẹ dỗ dành,yêu thương.Được mẹ chăm sóc từng chút một.Rồi cứ thế tới một ngày… Cả nhà cậu đang trên đường chở cậu đi chơi thì tai nạn!Tai nạn đã xảy ra!Bố cậu và cậu may mắn thoát chết nhưng họ phải trả cái giá rất đắt:Người phụ nữ họ yêu thương đã qua đời.Lúc đó cậu tự hận mình.Nếu không phải cậu đòi đi chơi thì mẹ cậu không qua đời!Cậu trách mình,cậu hận mình,có nhiều lúc,cậu muốn đi cùng mẹ để qua thế giới bên kia nói lời xin lỗi.Rất may là lúc đó có Dương và Vinh ANh can Tú.Hai người họ hiểu cậu bạn của mình đang trong tình trạng nào.Cần một chỗ dựa. Tú khép mình lại từ đó.Cậu trở nên lạnh lùng.Không cho ai biết cậu là con người như thế nào.Sắt đá là thế,lạnh lùng là thế nhưng đó là một vỏ bọc hoàn hảo cho trái tim tổn thương.Càng ngày,vỏ bọc càng dày càng làm cậu không còn cảm xúc.Cậu sẽ mãi như thế đến khi gặp nó tại quán bar.Nó thổi vào cậu một nguồn sống mới mẻ. Gia đình chỉ còn hai cha con.Họ rất thương nhau tuy có hơi rạn nứt.Cho đến ngay kia… <<_Tú à!Đây là dì Thảo,dì sẽ kết hôn với ba vào năm sau,hai dì cháu cứ làm quen với nhau đi nha! _CÁI GÌ?Thì ra ông cũng thế,ông đã phản bội mẹ tôi!Ông muốn cưới thì cứ việc.Tôi không quan tâm và tôi chỉ có một người mẹ duy nhất và người ấy không còn ở đây!Người ấy đã trên thiên đàng!Cha à!Tôi nhìn nhầm ông rồi! Chát! Do quá giận dữ.Ông Hùng đã đánh cậu!Đánh cậu chỉ vì một người phụ nữ.Cậu hận!Phải!Hận!Khuôn mặt in năm dấu tay của người đàn ông:Cao Minh HÙng.Cậu không nói gì,bỏ về phòng.Và cậu khóc!Như một người đàn ông!>> Ngồi nhớ lại những kỉ niệm.Cậu cười đau khổ.Dì thảo rất tốt với cậu.Cậu hiểu và biết điều đó nhưng cậu không thể nào chấp nhận được sự thật là cha cậu đã phản bội mẹ cậu. Cậu cười đau khổ. Còn nó,sau khi tỉnh dậy,nó đã biết đây là phòng nó và Tú đưa nó về.Bây giờ nó mới có cơ hội ngắm căn phòng.Căn phòng với màu Xanh biển là chủ đạo.Đúng với sở thích của có.Đi vòng vòng,thấy trên bàn có cây sáo trúc màu xanh lá.Nhựng họa tiết trên đó rất đẹp.Nó thổi một bài theo tâm trạng.Buồn!
[Người con trai yêu bằng mắt Khóc bằng tim Nhưng khi họ đã khóc bằng mắt thì họ đã yêu bạn rất nhiều. *** *** Người con gái yêu bằng tim Khóc bằng mắt Nhưng khi họ đã khóc bằng nụ cười,thì họ đã tổn thương quá lớn]
|