Chuyện tình tay ba của 2 chàng Hoàng Tử và cô nàng ngổ ngáo
|
|
Tôi thì vẫn choáng…….sau đó đứng dậy, xoa xoa cái chán.
- Do cậu làm đúng không?(lần này tôi thông minh đoán ra)
- Tùy cô(hắn vẫn cười sặc sụa)
Chưa bao giờ tôi thấy tên này cười…tự nhiên hôm nay cười hơn thằng khùng:
- Thằng điên! ( tôi chửi luôn…phần vì đang đau trán, mà lại do thằng cha này làm nữa chứ….chắc hắn có điều khiển cửa chứ gì…..khốn khíp….Tưởng hắn tha cho mình chứ…ai ngờ……)
Tên Dương bị tôi chửi….hết nhăn nhăn nhở nhở , lại chuyển sang lạnh lạnh, giá giá, đá đá luôn:
-Nói lại! ( Gằn giọng)
-Thằng điên!
-Tiếp!
-Điên!
-Tiếp!
-Điên!
……………….
santruyen.com
Dương đi thật nhanh, tiến gần lại tôi, giữ lấy đầu tôi, nghiêng đầu và dành cho tôi trọn 1 nụ hôn… Tôi vẫn đứng đó trợn mắt, đơ cả người, sau đó giật nảy mình, tôi lập tức đẩy tên Dương ra:
BỐP! ( 1 cái tát rất mạnh dành cho hắn)
Hắn tỏ vẻ “muỗi đốt i nốc” làm tôi bực ơi là bực…..
- Được hôn mà bị đánh cũng đáng….( Hắn làm tôi tức nổ mề @@)
Đang định dành tặng hắn 1 phát tát nữa thì….
- Một nụ hôn bằng một cái tát! ( Hắn phán 1 câu làm tôi điên tiết hơn……tôi biết nếu tát hắn nữa thì ôi ôi! Ôi cái đời con gái của mình…..hắn sẽ làm thật đó…ôi không nên liều)
Tôi không tát nữa mà dậm chân huỳnh huỵch ra cửa.
- Mở cửa ra! ( Tôi gằn giọng)
- Một nụ hôn - mở cửa. ( hắn vẫn thản nhiên)
OMG….chuẩn bị có án mạng xảy ra rồi…TT…Lần này mề tôi nổ luôn rồi…Tôi tiến lại gần hắn…dơ tay lên để lấy hết sức mạnh tát….
- Một cái tát - một nụ hôn. ( mặt hắn vênh vênh)
Dơ tay lên……tay tôi run run, rồi dật phắt xuống vì không làm gì được hắn…Tại sao cứ gần hắn là tôi muốn “phòi máu” thế? Chúa đất thiên địa ơi????? Không thể chịu được………………………………..
Lần này tôi lại lấy lại vẻ “ thơ ngây”…
- CÁI TÊN NGẠO MẠN! ( Tôi dí mặt tôi vào gần mặt hắn, sau đó vênh mặt lên, phán)
|
Hắn lại nghiêng mặt, lại nhẹ nhàng đặt làn môi lên môi tôi, chưa kịp ngạc nhiên, chưa kịp tức giận thì hắn thẳng đầu trở lại, phán:- Đổi lấy cái mở cửa… ( Sau đó hắn quay người ra đằng sau…..và cửa bật mở…)
Tôi tức run người….sợ rằng nếu tát hắn thì cửa sẽ lại đóng……..nhịn là tốt nhất….khi nào tìm cơ hội trả thù sau…. Hắn nhếch mép 1 cái , còn tôi thì chạy vụt nhanh ra ngoài…và lần này thì như hắn nói, tôi “bảo toàn tính mạng”…
Khi đã ra khỏi cửa, tôi lấy gấu áo lau , lau, lau cho hết cái thứ “ bẩn bẩn” kia đi……..
- AAAAAAAAAAAAAAAA! ( Tôi hét thật to cho vơi hết nỗi giận)
(* Chú thích: Trong căn phòng đó, Dương đang nằm trên giường cười vật vã…Xong rồi như thấy cái gì đó là lạ…anh lại lạnh lùng: “ Quái! Mình làm sao thế này, từ cái hồi đó, mình chưa bao giờ mỉm cười cả….Phải vô tâm vào….!@@” …..Nhưng Dương vẫn cảm thấy vui vì đã được hôn nó…….chàng đã “say” rồi sao?)
Tôi đi trên một hàng lang dài, chọn đại một cánh cửa, tôi mở cửa đi vào trong…Ôi! Sao căn phòng đẹp thế nhở? Mỗi tội không đẹp bằng cái phòng kia….Thôi kệ, nói chung là không tưởng tượng nổi cái khu này nó đẹp như thế nào đâu..
Tôi uể oải mò tới giường….Thả mình xuống và nằm nghỉ 10-15’ , sau đó dậy và lấy quần áo đi tắm. Tắm xong, tôi bước ra 1 cách sảng khoái. Ngả người xuống bộ sofa, mở TV lên, đang có bộ phim ********* , tôi chăm chú theo dõi….
Đến đoạn người con trai và người con gái tựa vào nhau bên xích đu, chàng trai nói với cô gái 1 cách dịu dàng:
- Ngôi nhà này, chỉ anh và em được sống, sẽ sống bên nhau trọn đời…mãi mãi nhé! ( Chàng tải nói xong, 2 người ôm nhau thắm thiết…)
Bỗng trong đầu tôi hiện lên 1 ý nghĩ rất là “củ chuối”….: “ Tên Dương nói thế là sao? Ta và hắn sẽ bên nhau mãi mãi, trọn đời á….Giống trong phim này đấy hả? Mà cũng phải…chàng trai trong phim đẹp zai như hắn, ak không, hắn đẹp trai hơn. Còn ta giống cô gái đó đó sao? Chắc là ta phải đẹp hơn rồi…hơ hơ…Thôi thôi…Nghĩ như này thôi chứ ta mà ở với hắn 1 ngày chắc khu này thành 1 chiến trường, cái tên “dê già” ý…..)
Thoát khỏi dòng suy nghĩ, tôi lại nhớ lại câu nói của hắn: “ Tôi đã xây cho một mình tôi và…người tôi yêu….Chỉ tôi và người ấy mới được bước chân vào đây…” @@
- HẢ????!!!!!!!!!!!!!! ( Tôi trợn tròn mắt……….thảm nào ở đây không có ai ngoài hắn, ta với thằng Hải…………. nhưng………nhưng………thằng Hải thì sao?........
Tầm bậy……không được nghĩ bậy……..thằng Hải ở đây thì làm sao có thể khẳng định tên ấy…….ấy ấy mà được chứ?........
(Tác giả :các bạn đừng nghĩ bậy bạ nhá! Tác giả viết như thế này khổ tâm lắm……..TT)
Tôi không dám suy nghĩ nữa, lắc đầu quầy quậy nghĩ: “thôi! Ngủ đi cho khỏe, miễn là mình được ăn ngon mặc đẹplà được. Ngủ !”
Tôi tự động viên mình………Nhưng…………mãi mà tôi không ngủ được, cứ trằn trọc mãi, mãi……….Đồng hồ đã điểm một giờ đêm. Mắt tôi vẫn mở thao láo.
- Ặc…Kiểu này không hỏi chắc không “an nghỉ” được mất.
- Tôi quyết sang bên phòng Dương đẻ hỏi. Tôi gạt bỏ tất cả, chạy thật nhanh lên phòng Dương
- Kính coong! kính coong! (Tiếng chuông phòng vang lên)
- ……………………….(ba phút sau chưa có động tĩnh gì)
- Kính kính kính coong! Kính coong! Kính coong. (tôi nhấn lien tiếp)
- ………………………..
UỲNH! UỲNH! (Tôi hơn con thần kinh, cứ đập uỳnh uỳnh vào cửa…….to, lấn an hết cả không gian yên tĩnh cửa màn đêm)
RẦM! (cửa phòng bật mở rất mạnh, tên Dương vs con mắt như con thú dữ nhìn tôi)
- Tôi muốn hỏi anh một chuyện……(tôi ấp úng).
Hắn không nói gì…….vẫn ánh mắt đó.
- Tôi được ở đây? Ý cậu là sao?
RẦM!(cửa phòng đóng lại một cách tàn nhẫn)
Suýt chút nuexa là cái mũi của tôi dập rồi. TT.
- ĐÀn ông con trai gì mà tàn nhẫn vs con gái thế không biết Anh không phải là đàn ông. Tính thì yểu điệu như con gái(@@),ít nói, vô cảm y tất cả. Biến thái, thần kinh, ……blabla……… (Tôi hét một tràng dài
RẦM!(Lại một tiếng mở cửa; không! đập cửa mới đúng……)
Hắn lại một ánh mắt ý ……. Ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống tôi ….....tôi vẫn cương quyết:
- Cậu trả lời câu hỏi của tôi đi đã ! ………..
Bỗng! cánh tay của tôi bị lôi mạnh vào trong……….trong khi tôi chưa hết sững sờ thì……hắn đẩy mạnh tôi vào tường.
- Muốn hôn lần 4?(hắn gằn giọng hỏi)
- Ơ…………này……..này………tôi cấm cậu đấy……..cậu mà làm thế……tôi…..tôi.
- Sao/
- Từ cái mặt nhà cậu. Hứ (tôi vênh mặt)
Nói xong, trách hắn làm điều ấy……….Tôi đẩy mạnh hắn ra, tự tin, dõng dạc bước ra cửa, quên luôn cái điều cần hỏi. @@.
Còn Dương, hắn bị đẩy ra cộng vs câu nói của tôi, hắn không làm gì cả, chỉ đứng nhìn và không đóng cửa nữa.
|
Trước khi đi ra khỏi cửa, tôi lại chợt nhớ về điều cần hỏi, tôi quay đầu lại, nói oang oang.
- MAI CẬU CHO TÔI CÂU TRẢ LỜI.
Hỏi xong, tôi cảm thấy nhẹ nhõm hết cả người.
Trèo lên giường, tôi nhắm mắt và ngủ luôn. Lúc đó trời đã điểm 2 giờ sáng.
* * * * *
Ò Ó O O O O ! ( Tiếng báo thức của cái đồng hồ đeo tay của tôi vang lên)
- Oáp! …….( Tôi dụi dụi mắt)
Tôi thay quần áo đồng phục gọn gang, sau đó mới đánh răng rửa mặt…(@@ Đúng là khác người)
Mò mẫm tìm đường xuống khu chính. Đi qua một căn phòng ở giữa, tôi thấy thằng Hải với Dương ở đó với 1 bàn ăn dài tít tắp. Quái lạ, nhà hàng có mà không ăn thích ăn ở đây sao? … Thôi, dù gì toàn đặc sản ở cái nhà hàng đó nên tôi đi vào ….tôi biết bọn hắn cũng đang đợi tiểu thư này xuống ăn mà ! ^^ (@@)
Tôi chạy vào, nhăn nhở, chạy nhanh ngồi vào bàn, đi qua mặt Dương, nguýt hắn 1 nhát….
- Hôm qua ngủ ngon chứ? ( Thằng Hải hỏi tôi với ánh mắt gian gian)
Mặc kệ nó có ý nghĩ sâu xa gì đi nữa nhưng tôi vẫn mặc kệ.
- WOA! Sao hôm nay nhiều món ngon thế nhở? Chẹp Chẹp…( Tôi chớp chớp)
- Ngon thì ngồi mà đớp đi……Không khéo rớt rãi đầy lòng nhà…. (Á À ! Thằng này hôm nay láo! Dám xỏ chị mày hả? Phải cho nó bài học mới được… )
- Ta đớp thế mi không phải đớp chắc?
- Có! Mỗi tội không “rỏ rãi” như mi!
- Chả biết ai rỏ rãi đâu?
- Ờ! Chả biết ai đâu? ( Thằng Hải vẫn ngang)
- Ai? ( Tôi hỏi)
- Mi!
- Kệ ta! Mi tự lo cho mình đi….sao cứ thích bon chen thế nhở?
- Ờ thì chả kệ mi ! ( Thằng Hải vẫn vậy)
- Ờ thì chả kệ ta! ( Tôi không chịu thua đâu)
- Kệ mi
- Kệ ta
- Mi
- Ta
- Mi
-Cãi ngu…..( Tôi chửi nó là cãi ngu)
- Mi thì cãi thông minh hở?
- Ờ!......,
RẦM ! ( Dươg đập xuống bàn cái rầm)
-……….
Bọn tôi im phăng phắc luôn…..Hắn thì tự nhiên đớp luôn…
Thế rồi bọn tôi cũng bắt đầu thực hiện nhiệm vụ cao cả của mình @@
………..
- Haizzzz! Ngon quá! ( Tôi đặt đũa xuống)
Cái bàn đầy ắp thức ăn được tôi xơi trọn 1 nửa. Còn 2 tên kia thì “giữ eo” ăn có mấy miếng. Ăn no rồi là tôi bắt đầu ca:
|
- Người đẹp biển hay hoa hậu cũng không ăn như hai cậu đâu. Người gì mà giữ eo gớm, ăn như con mèo.
CẠCH! (đó là tiếng dằn đũa của hai thằng kia).
vừa dằn đũa xuống thì……………
RẦM! (cửa mở một cách tàn bạo )
Ló cái mặt ra………… là cái mặt lạnh lùng của Thái Minh. @@. May mà mình ăn xong rồi không thì phòi hết ra mất….. chưa cần nói, tôi như thói quen, tức khắc tự đứng lên. Thế rồi, Thái Minh nhếc mép một câu, túm lấy tay tôi rồi lôi ra cửa, mặc kệ đây là nhà của ai…. Ủa? Sao hắn vào được đây nhỉ. Tôi vẫn hơi ngạc nhiên.
Coi như không có Dương ở đây, Thái Minh lôi tôi đi tự nhiên………. thằng Hải định xông vào thì tên Dương ra lệnh rút về ……….. Dương mặt tối sầm,bốc lửa, như sắp thiêu rụi ngôi nhà này…….…….
Hai tràng trai ngồi lù lù ở bàn ăn, còn tôi và Thái Minh thì đã đi từ lúc nào rồi………
Thái Minh lôi tôi đi, tôi nhìn quang cảnh xung quanh và chẳng biết hắn lôi tôi đi đâu nữa………
- Ê này! Đưa tôi đi đâu vậy ! không đi học à???
- IM.
- Ô nè! Hôm nay không quát câm nữa à. Bây giờ lại sử dụng ngôn ngữ mới hả?
- CÂM.
- Đấy lại thế rồi…….(@_@)
Tôi đành trật tự và ngồi sau xe cho hắn lái xe. Đến khi xe dừng lại trước mộ cửa hàng cao, to và sang trọng. Tôi há hốc mồm ngạc nhiên.
- Ớ Ớ Ớ …….
- Ngậm cái mồm vào.
- Không!
- Nói lại.
- Haizz…….
- Vào……
- Nhưng tôi ăn rồi.
- Ai bắt cô ăn
- Thế tôi vào làm gì?
- Chầu mồm(@@ hắn phán một câu rất chi chi là củ chuối). Tôi đành bẽn lẽn theo sau hắn và không cãi lại vì tôi biết nếu cãi lại thì cũng không thắng nổi tên đó!Hắn bước vào một căn phòng rộng, …………… chỉ có một cái bàn trong bóng tối và thắp lên những ánh nến lãng mạn:
- OÁI!cái cảnh này giống cảnh “lãng mạn” của hoàng tử với công chúa trong phim ảnh thế nhở( Tôi chép miệng tuôn ra một câu rất chi là tự nhiên)
(Tác giả: @_@ lãng mạn……… của……………của ai?@@)
- ………..(Thái Minh không nói gì)
Tôi và Thái Minh bước vào bàn ngồi xuống, trên bàn bày la liệt đồ ăn, nhìn cứ như ăn tối chứ không phải ăn sáng ý.
- Một mình anh ăn sao gọi lắm thế?
- Thích.
- Đúng là công tử nhà giàu có khác!!!
Thái Minh cầm đũa lên cũng là lúc có một bản nhạc du du dương âm bổng cất lên.
- Anh mở cái này cho ai nghe ?......(Tôi chau mày)
- Tùy…….
- Anh……….(định bụng cãi lại)……..- À mà thôi! Để tôi thay đổi không khí chút nhá…….
Tôi nhăn nhăn nhở nhở , chạy vào trong chỗ quản lí quán…………….
“Ộp pà gang nam sờ tài…..
……….Ê ê ê ê ê….Sệch sề lây đê……
…….Ộp…Ộp…ộp”
Bài hát “Gangnam style” của PSY lừng lẫy vang lên thật rộn rang……
Mọi người trong quán nhăn nhó, tôi thì toe toét phi ra chỗ Thái Minh….
- Ê ê ê…..sệc sề lây đê…..ộp…ộp…ộp…( Tôi hát oang oang theo PSY…..vừa hát vừa nhảy nhảy giống điệu con ngựa trong bài nữa chứ @@...)
(t/giả: Cấp cứu, cấp cứu! Cho em ý vào bệnh viện tâm thần đê)
Tôi nhảy nhảy trước mặt Thái Minh….trông tôi phải nói là rất chi là “động dại lên rừng” =.= .
|
PHỌT!
Tất cả những gì ngự trong mồm Thái Minh đều được phun hết vào mặt tôi….Sau đó là những tràng cười rộn rã của Thái Minh và những người xung quanh…..
Tôi dừng lại…..Hướng 2 con mắt dao găm vào Thái Minh..
- THÁI MINH! ( Tôi hét to hơn cả tiếng nhạc nữa…và….nhạc dừng luôn….@@)
Thái Minh e hèm 1 cái rồi lấy lại vẻ lạnh lùng……
-Gì? ( Hắn thản nhiên hỏi như không có chuyện gì…..)
-Anh dám…….( Tôi lắp bắp, tay chỉ hết chỗ này sang chỗ khác trên cơ thể tôi……quả thực nhìn tôi lúc này bẩn không tả nổi, thức ăn dính đầy người….nghĩ mà thấy tởm)
- Tại tôi?
- Đúng!
- Thế nào cũng được! ( Hắn lại thản nhiên)
- Anh….
- Cô nhảy như thế đến con “mi lu” cũng muốn phọt vào mặt….
- Anh…..Ak…..Ơ…..Mà anh nói cũng đúng… Đúng là con “mi lu” phọt vào mặt tôi mà….hahahhhahaahaha ( Tôi đốp lại )
- Cô ….( Hắn không cãi lại được)
- Hahahahah ( Tôi cứ ngồi cười hắt ra….Lần đầu tiên đốp được tên này thì phải thấy vẻ vang chứ…hihii….Soi xét lại cơ thể, vết thức ăn vừa này bị con : “mi lu” thải ra cũng đã bắt đầu đóng lại, khô khô @@)
Mặc cho tôi cười, Thái Minh lừ lừ bước ra ngoài cửa luôn…….Tôi chới với chạy theo……
- Ấy…..Ấy……quần áo tôi bẩn như thế này thì đi học bằng mít à? Anh phải chịu trách nhiệm, chịu trách nhiệm đê ê ê ê ê!(Tôi kéo dài giọng)…………………………………
…………
VÈO èo èo!(Tiếng phóng xe như bay của Thái Minh, tôi nhắm tịt mắt lại)
Kiiiiiiiiiittttttt ! (tiếng thắng xe gấp…..)
……………….Dừng lại ở một cánh cổng lớn……….
- Đâu đây? (Tôi ngạc nhiên)
Lại là một khu biệt thự……….khá đẹp và sang trọng…..nhưng không bằng 1 nửa nhà Thái Minh…và cũng không bằng 1 góc nhà Dương….nhưng tóm lại là vẫn to và đẹp…
(*chú thích: Nhà Thái Minh không đồ sộ hay đẹp như nhà Dương không phải vì nghèo hơn…..Thực ra, Thái Minh giàu hơn Dương, giàu hơn rất nhiều…….*)
………..
Từ trong khu biệt thự đó, thấp thoáng một bóng người hớt hải chạy ra…….
-Anh Thái Minh????!!!!! Ôi!!!.....anh Thái Minh…sao anh lại đến đây? Anh đến đây để đón em đi học sao?.....hihihi ( Mai Mai- Phải, chính xác là Mai Mai…Nhỏ cứ toe toét nhìn Thái Minh….Đến khi nhìn thấy tôi bên cạnh Thái Minh là nhỏ chuyển ngay sắc mặt….)…- Ơ! …Sao con nhỏ này lại ở đây hả anh?...Nhỏ là “ bồ” của Dương mà!......Ak!..Em biết rồi……hay là anh mang nó đến đây cho em ‘xử” hả? Hớ hớ…Không ngờ anh lại tốt với em thế….anh yên tâm, em xử nhanh, gọn, nhẹ!....
Tôi nổi da gà…….
Mai Mai vừa túm lấy tôi thì……
- Bỏ ra! ( Thái Minh gằn giọng)
- Ơ…..không phải…anh…..????? ( Mai Mai trố mắt)
- Cởi ra! ( Lại gằn giọng)
- Cởi….cởi…..cởi gì ạ???? (Đến giờ thì Mai Mai lòi cả 2 con mắt ra mà thắc mắc rồi…tôi cũng lòi chứ chẳng chơi….Chẳng biết tên này có ý gì nữa….)
- Quần- áo! ( Thái Minh gằn từng tiếng một làm cho gai ốc của tôi và Mai Mai nổi lên)
- HẢ???? ( Tôi với Mai Mai đồng thanh lớn)
- ……
- Anh…anh…đang làm cái quái gì đấy hở? ( Tôi bây h mới lên tiếng)
- Cởi ra! ( Thái Minh vẫn lạnh lùng)
- Anh…..anh…..???? ( Mai Mai giờ mặt cắt không còn một giọt máu)
- Anh có thể giải thích một cách “trong sáng” hơn không?
- Cô - Cởi đồ! ( Chỉ vào tôi)…- Cô - Cởi đồ ! ( Chỉ vào Mai Mai)….- Đổi cho nhau!... Are You Know?
- HẢ????? ( Tôi với Mai Mai trố mắt hết sức)
Phù….hóa ra hắn bảo cởi đồ ra để đổi cho nhau…….Đến bây h tôi mới hiểu tại sao hắn lại đưa tôi đến đây…Bởi vì quá “tiện thể”, có fan cuồng ở đây việc gì phải tốn công đưa tôi về nhà lấy @@.....
|