Người Ông Của Sê
|
|
|
Chương 1: Ông Của Sê Ông của tôi đã 80 tuổi, ông rất hiền lành và ấm ấp. Ông lo lắng cho tôi rất nhiều. Dù tôi đã 20 tuổi, ông vẫn chăm lo cho tôi, như lúc tôi còn nhỏ. Ông nấu ăn rất ngon, nhưng khi ông qua tuổi 75 thì ông đã ít nấu ăn lại rồi, vì sức khoẻ ông không tốt. Vì tôi đã 20 tuổi, nên ba mẹ tôi để tôi tự lo cho cuộc sống của mình, những chuyện nhỏ nhặt của tôi thì ba mẹ để tôi tự quyết định lấy. Chỉ có ông là luôn quan tâm tất cả mọi thứ về tôi, điều đó không đổi theo thời gian. Ông thường hỏi tôi rất nhiều, về cuộc sống của tôi, lúc con đi học và con có học tốt không, con đã ăn uống gì hay chưa. Ông thường dặn tôi mua rất nhiều đồ cho ông, vì ông không thể tự đi mua được, mua đồ lặt vặt cho ông, tháng qua tháng, năm qua năm như là 1 sở thích, 1 thói quen của tôi. Ông dặn tôi mua nước hoa, chai sịt phòng, phèn xanh, sửa đồng hồ, và nhiều thứ khác, tôi thì không bao giờ từ chối những điều ông đã dặn. Ông kể tôi nghe rất nhiều về cuộc sống tuổi trẻ của ông, những câu chuyện thật khác với tuổi trẻ của tôi, có vẻ cuộc sống tuổi trẻ của ông khó khăn hơn tôi rất nhiều, còn cuộc sống tuổi trẻ của tôi thì nhờ có ông mà dễ dàng hơn. Tôi rất thích nghe ông kể về cuộc đời của ông, ông kể rất hay, và tôi luôn bị thu hút bởi những câu chuyện ông kể. Những câu chuyện khác biệt hoàn toàn với những câu chuyện tôi biết từ trước đến giờ. Ông tôi hát rất hay, nhưng ông không thường hát, chỉ những lúc rất vui ông mới hát thôi. Tôi không nhớ từng câu ông đã hát, nhưng tôi nhớ, tiếng hát của ông thật ấm áp và đầy cảm xúc. Đối với tôi, ông tôi là đẹp nhất, so với những người lớn tôi đã gặp, tóc ông đã bạc trắng, nhưng tóc ông rất mượt mà, khuôn mặt ông luôn tươi và phúc hậu. Có ông cuộc đời tôi thật ý nghĩa.
|
Chương 2: Soái Ca Ở Đâu Xa Ông tôi khi ở nhà, ông mặc đồ rất bình dị, quần lửng và áo thun, ông có nhiều quần áo nhưng ông chỉ thích mặc một vài bộ thôi. Những lúc ông đi chợ, đi khám bệnh, đi nhà cô chú tôi, đi lãnh lương, ông mặc quần tây và áo sơ mi trắng hoặc màu. Khi ông đi đám cưới, ông mặc vest thật sang trọng, đó là hình ảnh khác về ông, một quý ông sang trọng. Nếu được ước mơ về người ông lý tưởng, thì ai cũng sẽ ước có một người ông như Bill Gates hoặc Warren Buffett để có thể được sống trong giàu sang. Còn tôi ước được làm cháu của họ một vài ngày. Và làm cháu của ông tôi cả đời này. Tôi thích ông tôi mỗi ngày thật bình dị và có một số ngày thật trẻ trung và sang trọng. Ông là để cháu yêu thương thật nhiều.
|
Chương 3: Ngày Tết Cùng Ông Ông luôn nhắc nhở tôi dọn dẹp nhà cho thật sạch sẽ. Ông sắm sửa nhiều đồ đạc. Ông tôi tính tiết kiệm, nhưng mấy ngày Tết ông chi rất nặng tiền, chi mà không hối tiếc. Ông mua nào là bánh mứt, dưa hấu, chậu hoa, mua đồ ăn, mua đồ dùng mới.. Tôi thích thú khi ông mua nhiều thứ, tôi còn đòi ông mua thêm vài thứ khác nữa, với lí do thấy người ta cũng mua vậy đó. Tết ông không có mua quần áo mới, chỉ có con của ông mua cho ông, nhưng chưa chắc ông đã mặc liền ngay Tết đâu, ông lại cất chúng ở đâu đó rồi quên luôn. Ăn Tết cùng ông là số 1.
|
Chương 4: Ông là người trồng trọt giỏi Ông tôi trồng lúa, cây ăn trái và hoa, những cây ông trồng rất tươi tốt và đạt năng suất cao. Ông có những mảnh ruộng, vườn cây ăn trái của riêng ông. Ông không vì tuổi tác, sức khoẻ mà không chăm lo cho nó, ông tự mình chăm sóc cây rất tốt. Tôi luôn được hưởng những thành quả ông làm ra, tôi tự nhiên mà hưởng nó vì ông nói ông chăm sóc nó là để cho con, chứ ông không chăm sóc để cho mình. Ông trồng cây thì tôi được ăn trái, được ngắm hoa và được cho tiền khi ông bán chúng. Dù sao tôi cũng giúp ông ghim điện mỗi lần ông tưới cây. Coi như tôi cũng là một trợ thủ đắc lực của ông.
|