Song Sinh Siêu Quậy (Ác Ma Học Đường)
|
|
Sáng hôm sau, mặt trời đã lên đến đỉnh rồi mà cả ba cô gái đều vẫn đang cuộn mình trong "chăn ấm đệm êm". Shen tức đến điên người, ai biểu hôm qua chơi cho lắm vào, anh đã bảo đi về sớm mai còn đi học mà nói có đứa nào chịu nghe đâu giờ sắp đi học rồi mà ba cô nàng còn nướng. Vì bị ép buộc làm Hội Trưởng Hội học sinh phải làm gương cho cả bọn, nếu không là anh quậy cho banh trường rồi. Do hôm nay Shen có cuộc họp khẩn với mấy người trong hội nên phải đến trường sớm và nhờ hai thằng bạn đánh thức ba cô nương ngủ nướng kia giùm rồi leo lên xe phóng đi.
Cốc! Cốc! Cốc!
Ba nhịp gõ đáng ghét của cánh cửa vang lên mà căn phòng vẫn im lặng như chưa có gì xảy ra.
Rầm!Rầm!Rầm!
Tiếp đến là ba hồi đạp của Rack mà căn phòng vẫn im bặt. Công nhận là mấy cô nương này nướng say như chết vậy. Rack ngồi thụp xuống đất thở dài, Dan tiếp tục công cuộc còn dang dở của thằng bạn. Cầm tay nắm cửa xoay qua xoay lại, cửa phòng không khoá, không lẽ mấy cô nương kia lại đãng trí vậy sao.Dan không nghĩ ngợi gì lắm, khẽ nhún vai rồi cùng Rack bước vào phòng.
Cạch!
Tiếng cửa phòng nhẹ bật mở ra, Dan và Rack chợt hốt hoảng khi thấy thế giới kỳ ảo trong căn phòng của tụi nó. Tuy là có mấy lần đứng lấp ló bên ngoài nhưng bọn hắn vẫn cảm thấy kinh ngạc. Căn phòng khá rộng, lấy màu tím nhạt làm chủ đạo tạo nên một vẻ huyền bí lạ thường. Trên chiếc giường đỏ, xanh, hồng nằm ở góc phòng là ba thiên thần đang say giấc nồng. Dan và Rack rón rén bước đến nhìn, bọn hắn chợt đỏ mặt vội quay mặt đi. Công nhận ba con nhóc này lúc thức thì quậy như quỷ, còn lúc ngủ trông đáng yêu làm sao. Bất chợt bọn hắn nhìn thấy một bức hình to nằm đối diện ba chiếc giường.Trong hình là hai cô bé đáng yêu có khuôn mặt giống nhau như đúc với mái tóc màu hạt dẻ được tết suối, cô bé bên trái có đôi mắt màu đỏ còn cô bé bên phải có đôi mắt màu xanh. Cả hai đang đứng chống cằm mỉm cười trên chiếc ghế theo phong cách Châu Âu quý tộc. Trên chiếc ghế là một đôi trai gái đang mỉm cười hạnh phúc, chàng trai có mái tóc hạt dẻ giống hai cô bé kia, đôi mắt đỏ pha xanh ấm áp, hạnh phúc nắm tay cô gái có gương mặt khả ái, mái tóc đen óng mượt, đôi mắt nâu hút hồn. Nhưng điều đáng ngạc nhiên là trên cổ của họ có đeo sợi dây chuyền giống hệt ba anh em ác quỷ kia. Vậy còn cô gái đó...là ai ?
_ Cô gái này... - Dan lắp bắp chỉ vào bức hình.
_ Là chị dâu của em. - Sun chợt lên tiếng, nó đã thức từ nãy giờ.
_ Hả ? Là vợ chưa cưới của Shen ư ? Hắn không hề nhắc đến cô gái đó. - Rack bất ngờ, nói to làm Kem động đậy một lúc rồi xoay người ngủ tiếp.
_ Suỵt! Anh nói nhỏ thôi nếu không muốn Kem nghĩ quẩn. - Moon đưa tay chặn Rack lại, cô không muốn con bạn của mình phải buồn phiền.
_ Ý bọn em là... - Dan tiếp tục lên tiếng, hắn rất thắc mắc về mối quan hệ giữa cô gái này và ba anh em họ.
_ Ta ra ngoài nói chuyện cho chắc. - Sun đưa tay kéo Dan ra ngoài, Moon và Rack cũng theo sau đó.
Cả bọn nhẹ nhàng rời khỏi phòng mà không biết rằng, Kem đã thức giấc và nghe hết cuộc trò chuyện của họ. Bất giác, một giọt nước mắt nóng hổi khẽ lăn dài trên má...Nhỏ đang khóc, rốt cuộc thì sau năm năm nhỏ chôn dấu tình cảm của mình...Shen chỉ quan tâm nhỏ như hình bóng của chị ấy thôi sao...? Yêu đơn phương...sao mà...đau đớn thế...
Trong một căn phòng gần đó, hai chàng trai và hai cô gái trò chuyện trong bầu không khí khá căng thẳng, Sun chợt nhẹ mỉm cười, nắm tay Moon bắt đầu lên tiếng:
_ Chị ấy là Dương Hàn Thanh Nhi, là con gái cưng của một ông trùm mafia khét tiếng lúc bấy giờ. Năm năm trước chị ấy đã mất không rõ lí do. Có người nói là do một băng đảng bí mật giết hại, có người lại cho rằng do tai nạn. Anh Shen vì quá đau buồn, nên mới thành lập Blood với mục đích trả thù...
_ Nhưng đối với tụi em, cái chết của chị ấy không đơn thuần là vậy. - Moon lên tiếng tiếp lời Sun.
Dan và Rack kinh ngạc, bọn hắn hiện 18 tuổi, nếu là năm năm trước thì Shen chỉ mới 13 tuổi. Vậy làm sao hắn có thể thành lập một băng đảng hùng mạnh trong khi hắn chỉ là một thằng nhóc chứ. Không những vậy, hắn còn có một cô vợ chưa cưới nữa. Vậy mọi chuyện là như thế nào ?
_ Hì, anh nghĩ anh Shen là ai mà không được chứ. Những gì mà anh ấy muốn nhất định phải làm được. - Sun mỉm cười.
_ Và bọn em cũng sẽ trả thù cho chị ấy. Kẻ nào dám cướp đi người mà Nhật Anh và Nguyệt Tâm yêu quý nhất thì kẻ đó phải sống không bằng chết. - Moon lạnh giọng, đôi mắt xanh trong veo trở nên vô hồn.
Bọn hắn rùng mình một cái, anh em nhà này thật đáng sợ nhưng cũng không biết nói gì hơn. Chỉ nhẹ nhàng tiến lại gần chỗ tụi nó ngồi mà an ủi. Ra đó là lý do mà tên Shen trở nên lạnh lùng, vô cảm đến vậy, bọn hắn cũng hiểu hơn phần nào về Shen. Tuy là làm bạn với hắn bao lâu nay nhưng Shen chưa bao giờ nhắc về cô gái tên Dương Hàn Thanh Nhi đó cả. Sun và Moon hít thở thật sâu, nhanh chóng khôi phục lại vẻ vui tươi, tinh nghịch thường ngày. Hai đứa nắm tay Dan và Rack mỉm cười rồi vội vàng trở về phòng đánh thức Kem tiểu thư dậy. Cái con này, không ngủ thì thôi chớ, lúc ngủ rồi thì trời sập cũng không kêu dậy được.
Cánh cửa phòng của ba đứa lại bật mở ra, tụi nó hơi ngạc nhiên khi thấy Kem đã thức từ bao giờ, đã vậy nhỏ còn thay đồ luôn nữa. Chắc hôm nay có bão to quá. Nghĩ là Kem đã nghe hết mọi chuyện bởi ngay khoé mắt nhỏ còn đọng lại vài giọt nước nên Sun và Moon chần chừ một lúc nhìn nhỏ. Kem nhướn mày khó hiểu thấy hai con bạn đang bị đứng hình nên ngồi phắt dậy tiến tới chỗ tụi nó, cốc mỗi đứa một cái cho tỉnh.
_ Tụi mày làm cái gì mà nhìn tao như thú lạ vậy ? Còn không mau đi thay đồ nhanh, sắp tới giờ rồi. - Kem chống hông, tháo quát.
_ Ế từ từ chứ mày. Tại hôm nay tụi tao thấy mày lạ thôi, bình thường thì mày ngủ tới khi người ta ăn trưa mày mới dậy ăn sáng thôi à. - Sun ngơ ngác nhìn nhỏ.
_ À không, chỉ là hôm nay tao nổi hứng thôi ý mờ. - Kem nhún vai quăng cho mỗi đứa một bộ đồng phục.
_ Ađu, lại phải đi học. Chán như con gián. - Moon nhìn bộ đồng phục mà thở dài ngao ngán.
Sun và Moon chợt nhớ đến chuyện từ sáng giờ hai đứa không thấy ông anh trai yêu dấu đâu cả. Tưởng là có chuyện gì xảy ra nên hai đứa tức tốc bay vào phòng tắm thay đồ rồi cùng Kem bước xuống phòng ăn. Vừa bước vào là hai cô hầu đã đứng chờ sẵn ở cửa, cúi đầu cung kính chào tụi nó, tiếp đến là Dan và Rack đang ngồi nhàn nhã vừa ăn điểm tâm vừa đọc báo. Moon thấy lạ liền lên tiếng.
_ Anh hai em đâu? - Moon lên tiếng, dáo dác nhìn xung quanh.
_ Nó tới trường trước rồi. - Dan nói, miệng nhâm nhi một ngụm cà phê.
_ Hôm nay có cuộc họp với các thành viên trong hội nên hắn phải đến sớm. - Rack gắp thức ăn bỏ vào miệng nhai nhồm nhoàm.
Cả ba đứa gật gù hiểu được phần nào nên không hỏi gì thêm. Tập trung công lực đánh chén bữa ăn. Chắc mọi người thắc mắc Dan và Rack làm Phó Hội học sinh mà không vào họp phải không? Đó là vì chuyện họp hay báo cáo gì đó là do Hội Trưởng phụ trách chính. Nếu là cuộc họp quan trọng thì bọn hắn vẫn phải vào trường để họp.
|
Vẫn như hôm qua, cả bọn bước vào trường trong ánh mắt ngưỡng mộ của tất cả học sinh. Dan và Rack sau khi chia tay tụi nó thì nhanh chóng tới phòng Hội học sinh ngay lập tức nếu không sẽ bị tên Shen kỷ luật vì tội đi trễ mất. Còn về phần ba cô gái thì phải lên lớp học hai tiết đầu theo lời dặn của hai chàng kia. Đang đi trên hành lang gần lớp học, tụi nó vừa đi vừa vui vẻ nói chuyện với nhau thì...
Bộp!
Rầm!
Một bóng người lướt qua đụng trúng Sun làm nó ngã nhào xuống đất không thương tiếc. Moon đi kế bên vội đỡ nó ngồi dậy, còn Kem thì đưa khăn cho nó lau bụi. Sun quay sang đưa đôi mắt đỏ của mình nhìn xung quanh xem ai lại "vô ý" đến vậy. Bất chợt, nó khựng lại, khoé môi chợt cong lên tạo thành một đường cong tuyệt mĩ. Hoá ra người "sơ ý" đụng trúng nó là nhỏ Hà Giang sao ? Chẳng trách lúc đi từ cầu thang ở dưới kia đã nghe mùi nước hoa nồng nặc của cô ta rồi. Sun giở gương mặt tội nghiệp của mình ra, rơm rớm nước mắt:
_ Hức! Đau quá! - Sun đưa khuỷu tay đang rướm đầy máu của mình, mát rưng rưng.
_ Sun, chị có sao không? Để em đưa chị lên phòng y tế. - Moon hoảng hốt nắm lấy tay Sun.
_ Mấy người thật quá đáng. Đi đứng gì mà không nhìn đường, đụng trúng người khác còn không xin lỗi là sao ? - Kem tức giận trừng mắt nhìn cô gái kia.
_ Ấy da, cho tôi xin lỗi. Chỉ tại mấy người thấp bé quá nên tôi không thấy. - Nhỏ Bảo Ngọc cất giọng chanh chua.
_ Mấy người còn dám nói vậy sao? Chị tôi bị mấy người đụng ngã đến chảy máu, còn không hỏi han đến một câu. - Moon hằn giọng lên tiếng.
_ Ha...Chị của mày đi đứng không đàng hoàng, để người ta đụng trúng thì ráng chịu. - Hà Giang nhếch mép.
_ Mấy người dám...
Chát!
Một bàn tay hạ cánh không hề nhẹ trên khuôn mặt thỏ trắng của Moon. Nó ôm lấy gò má đang dần đỏ ửng lên, trợn to đôi mắt long lanh lên nhìn người trước mặt. Là Thanh Phương, cô ta dám tát nó sao ?
_ Im đi con khốn. Chị Giang nói sao mày dám cãi lại. - Nhỏ Thanh Phương vừa tát nó xong lại chửi nó thậm tệ.
_ Thôi nào Phương hạ hoả đi em. Hạng người như tụi nó không đáng để em phải tốn sức. Đi thôi tụi bây. - Bảo Ngọc bước đến vuốt lưng Thanh Phương, khẽ liếc nhìn Kem rồi nở nụ cười đắc chí.
|
Vẫn như lần trước, đám con gái đó đến rồi đi một cách nhanh chóng. Moon nhìn theo bóng Thanh Phương đang khuất dần cùng đàn em bằng nửa con mắt, nụ cười nửa miệng bí ẩn. Không xong rồi, tuy Moon lúc nào cũng hiền lành, vui vẻ ít khi bém xỉa đến chuyện của mấy cô nàng hotgirl trong trường nhưng đã đụng đến nó rồi thì sẽ không yên đâu. Bỗng chốc, cả hai cùng nở nụ cười tà mị đáng sợ rồi cùng Kem trở về lớp.
Sau khi lên phòng Hội học sinh để họp xong, cả ba chàng trai nhanh chóng trở về lớp để bắt đầu hai tiết học đầu tiên. Bọn hắn cảm thấy khó hiểu vì suốt cả buổi học ba cô gái cứ im lặng chăm chú làm việc gì đó. Lạ nhất là từ lúc vào lớp thì đã thấy ba đứa không thèm nói tí nào với bọn hắn cả. Hai tiết học cứ như thế mà lặng lẽ trôi qua, tiếng chuông ra chơi vang lên, các nam sinh chỉ biết nhìn các cô nữ sinh đang ngắm nhìn ba chàng Hội Trưởng mà thở dài. Mọi thứ vẫn bình thường duy chỉ có ba cô nàng nhà ta là không bình thường cho lắm. Bình thường thì giờ ra chơi hay trong giờ học thì tụi nó hay lép xép cái miệng lắm mà,lúc nào cũng Shen với Shen. Sao hôm nay đột nhiên im hơi lặng tiếng bất thường, lại còn tách ra đi chung với nhau bỏ mặt bọn hắn đứng như trời trồng. Cho đến khi Shen không kiềm chế được nữa, anh lao đến nắm lấy tay hai đứa em, giọng nói ấm áp pha lẫn sự bực tức:
_ Hôm nay ba đứa làm sao vậy? Sao không nói chuyện với anh?
Đáp lại câu hỏi của anh chỉ là sự im lặng đến đáng sợ, Sun và Moon cúi gầm mặt xuống. Kem thấy vậy liền lên tiếng:
_ Các cô người yêu của các anh làm gì thì tự biết. Bọn em mệt mỏi lắm rồi.
Dan, Rack và Shen ngạc nhiên bởi câu nói của Kem. Bỗng, Dan nhìn thấy bên trong lớp áo ngay khuỷu tay của Sun được băng lại và che giấu một cách khéo léo. Nhưng những vệt màu đỏ trên chiếc băng càng làm hắn cảm thấy nghi ngờ. Dan nắm lay tay Sun mà kéo tay áo nó lên, máu đã thấm đầy qua lớp băng trắng toát. Shen lập tức nâng cằm của Moon lên, một dấu tay đã in hằn trên gương mặt thiên thần của cô bé. Mặt Shen đen lại, lập tức hắn lấy điện thoại ra, nhấn một dãy số quen thuộc rồi cho người xin nghỉ buổi học chiều nay rồi kéo ba đứa về nhà.
Suốt quãng đường về nhà, cả ba đứa không thèm nói một tiếng nào, chỉ im lặng nhìn cảnh vật xung quanh ở ngoài cửa sổ. Vừa về đến nhà, ba chàng lập tức kéo ba nàng ngồi vào ghế rồi rồi lấy hộp cứu thương ra đặt lên bàn. Shen bắt đầu sát trùng cho Sun, từ nhỏ nó đã rất sợ đau nên khi dùng thuốc đỏ sát trùng lên vết thương, nó đã khóc nấc lên từng tiếng. Tiếng khóc của Sun như muốn xé lòng, Dan đang kiểm tra xem Kem có bị gì không liền lao đến ôm lấy Sun vào lòng, dịu dàng vỗ về nó. Hơi ấm toả ra từ lồng ngực của Dan làm nó cảm thấy thật bình yên và ấm áp. Bỏ mặc cơn đau ở khuỷu tay, nó nhẹ nhàng dúi đầu vào người Dan như một chú mèo con rồi thiếp đi từ lúc nào. Rack nhìn dấu tay trên mặt Moon một hồi lâu, cậu đưa tay chạm nhẹ vào nó làm Moon đau đến ứa nước mắt, cảm giác nóng rát ở ngay má làm nó rất khó chịu. Rack hoảng hốt đưa tay lau những giọt nước ở khoé mi của cô rồi cho người lấy túi nước đá chườm lên dấu vết còn đỏ hỏn trên gương mặt thiên thần của nó. Một sự mát lạnh và dễ chịu, cô khẽ rùng mình một cái rồi đắm mình trong vòng tay của Rack. Cậu nhìn cô mà phì cười, nhéo cái má còn lại của Moon làm nó la toáng lên. Sau khi băng bó xong vết thương của Sun, Shen ra hiệu cho Dan và Rack đưa Sun và Moon lên phòng nghỉ ngơi còn mình sẽ lo cho Kem. Dan nhẹ nhàng bồng Sun lên phòng như sợ nó sẽ biến mất trong tầm tay, anh khẽ thì thầm vào tai nó:
_ Hôm nay em đã vất vả rồi...còn nhiều thử thách đang chờ đợi em nhưng dù có ra sao thì anh sẽ mãi bảo vệ em, nhóc con ạ...
Còn về hai ông bà út trong nhà, Moon không chịu lên phòng đòi Rack phải cõng cho bằng được. Ban đầu cậu ra tỏ ra không đồng ý, đi một mạch bỏ lên lầu, Moon tức mình dậm chân đùng đùng bỏ ra phòng khách ngồi phịch xuống ghế sôfa. Rack phì cười vì tính cách trẻ con của Moon, cậu nhẹ nhàng bước đến trước mặt Moon, hai tay nhấc bổng nó lên làm nó giật mình giãy giụa lung tung, gương mặt đỏ như trái cà chua. Cậu cốc nhẹ vào đầu nó rồi bồng nó về phòng trong sự ngỡ ngàng của Shen và Kem.
_ Haiz...Thiệt là sến súa chết đi mất. - Như đã soạn sẵn, Shen và Kem cùng đồng thanh nói.
Kem hốt hoảng bịt miệng lại, gương mặt đỏ ửng lên, nhỏ vội quay mặt đi để không cho Shen nhìn thấy gương mặt của mình lúc này. Shen bật cười, nhẹ nhàng ngồi xuống trước mặt nhỏ, ân cần hỏi thăm:
_ Em có bị thương ở chỗ nào không? - Anh nhìn nhỏ, một ánh mắt toát lên sự yêu thương.
Nhỏ như bị xiêu lòng bởi sự dịu dàng và ân cần của Shen, Kem muốn trả lời rằng nhỏ không sao và nhỏ muốn cảm ơn anh vì đã quan tâm nhỏ nhưng đột nhiên, một luồng suy nghĩ chợt thoảng qua trong đầu Kem làm nhỏ chợt khựng lại vài giây.
" Anh Shen chỉ quan tâm mình bởi mình giống chị Thanh Nhi thôi. Anh ấy không yêu mình...Không. Không phải, có khi là do anh ấy quan tâm mình như một thói quen thôi. Mà không đúng..."
Một sự đấu tranh tư tưởng đang diễn ra trong đầu Kem, nhỏ khẽ nhíu mày, hít thở thật sâu rồi lạnh giọng nói:
_ Em không sao, em về phòng đây.
Nhỏ vừa dứt lời, ngồi phắt dậy rồi lạnh lùng bỏ đi. Bỗng, một bàn tay rắn chắc đã giữ chặt nhỏ lại, ôm nhỏ từ phía sau. Nhỏ thoáng giật mình, là Shen ư ? Nhỏ mừng thầm, anh cuối cùng anh cũng đã hiểu cho nhỏ sao ? Cuối cùng anh cũng đã mở rộng trái tim với nhỏ rồi sao ?
_ Em đừng đi. Xin em...Anh không muốn mất em nữa...Thanh Nhi...
~END CHAP 4~
|
Chap 5:Xin lỗi em...
_ ...Đừng rời xa anh...Thanh Nhi...
Một câu nói của Shen khiến nhỏ như tan nát hoàn toàn. Hất mạnh tay Shen ra, nhỏ vội vã về phòng trong đau đớn. Vừa mở cửa phòng là một khung cảnh tình yêu, lãng mạn giữa hai cặp đôi Sun - Dan và Moon - Rack khiến cho Kem đau lại càng đau. Giận cá chém thớt, nhỏ chém thẳng lên hai ông anh tội nghiệp:
_ Hai anh mau out ra ngoài cho tụi em nghỉ ngơi. GET OUT! - nhỏ tức mình hét.
_ Hả ? Gì mà tự nhiên lại nổi nóng vậy? Ai chọc giận bà chị hả ? - Rack giật mình hốt hoảng nhìn nhỏ.
_ Em sao vậy Kem? Không khoẻ chỗ nào à ? Để anh gọi bác sĩ đến khám cho em... - Dan nhìn nhỏ, tỏ vẻ lo lắng.
_ Không sao đâu anh Dan, chỉ là em muốn nghỉ tí thôi. Mấy anh ra ngoài đi. - Nhận ra mình đã quá lời, Kem liền hạ giọng.
Dan và Rack ậm ừ gật đầu rồi rời khỏi phòng, nhanh chóng xuống phòng khách với Shen. Cánh cửa vừa được đóng lại, trong căn phòng rộng lớn chỉ còn lại ba cô gái, Sun vừa mới chợp mắt một tí thì lại bị nhỏ quấy phá, nó quơ đại cái gối trên giường rồi ném thẳng vào mặt nhỏ. Giọng bức tức, hét lớn:
_ Con mắm, hôm bữa tụi tao phá mày, hôm nay mày trả thù lại à ?
Bộp!
Lần này đến lược cái gối của Moon bay thẳng vào mặt nhỏ.
_ Mày đúng là vô duyên. Chị em tao đã làm gì đắc tội với mày mà mày cứ phá những khoảnh khắc đẹp đẽ của tụi tao hoài vậy? - Moon nhíu mày lên tiếng.
Đến nước này Kem như không kiềm chế được cảm xúc của mình, nhỏ lao đến giường Sun mà khóc. Tiếng khóc càng ngày càng lớn, nhỏ vừa khóc vừa kể cho Sun và Moon nghe chuyện giữa nhỏ và Shen. Hai chị em như hiểu được phần nào, nhẹ nhàng an ủi nhỏ:
_ Thôi, tao hiểu rồi. Mày nín đi. Chuyện lần này quả thật là anh hai có lỗi với mày. - Sun dịu dàng vuốt tóc nhỏ.
_ Tính của anh hai, tụi tao biết rõ. Chuyện tuy đã xảy ra năm năm trước rồi nhưng đến giờ hai vẫn không thể quên chị Shyn. Mày cũng biết rõ tính hai mà. - Moon nói, tay đưa khăn giấy cho nhỏ lau nước mắt.
_ Tao biết...nhưng mà...sáu năm rồi...sáu năm tao yêu đơn phương đó tụi mày biết không? Ít ra anh Dan và Rack yêu tụi mày chứ không phải đơn phương như tao...- nhỏ nhìn Sun, giọng buồn buồn.
_ Không phải vậy...hai không thể quên chị Shyn vì cái chết của chị ấy còn nhiều uẩn khúc...điều anh ấy muốn nhất là phải trả thù cho chị Shyn, mày hiểu chứ ? Tao tin hai nói như vậy chỉ là trong nhất thời anh ấy không làm chủ được mình nên mới nói như vậy. - Sun cười hiền, vỗ vai nhỏ như thay lời an ủi.
_ Stop here, buồn năm phút đủ rồi. Giờ lo nghỉ ngơi, chiều đi chơi. OK ? - Moon vui vẻ nói, mỉm cười tinh nghịch.
_ Hức...hức...cảm ơn tụi mày...chỉ có tụi mày là tốt với tao...
Sun mỉm cười đáng yêu rồi tiện chân đạp một phát cho nhỏ bay về giường khiến nhỏ đau điếng ở mông còn Moon thì nằm cười lăn lộn. Vui đùa một chút, cả căn phòng lại chìm vào sự tĩnh lặng của giấc ngủ.
Cùng lúc đó, một bầu không khí căng thẳng bao trùm lên khắp cả phòng khách. Shen ngồi phịch trên ghế sôfa, khuôn mặt trầm ngâm đầy vẻ suy tư. Trong đầu anh lại hiện lên hình ảnh cuộc trò chuyện giữa anh và Kem. Anh nhớ là lúc đó trước mặt anh là Nguyễn Ngọc Thảo, là Kem, là chị họ của Rack nhưng trong tiềm thức anh lại nhìn thấy người con gái trước mặt anh lại là Dương Hàn Thanh Nhi, người mà anh yêu thương nhất. Anh không hiểu nổi, anh không biết tại sao mình lại nói như vậy? Anh thật không hiểu nổi tim mình nữa...
_ Mày nghĩ về cô gái tên Thanh Nhi phải không ? - Dan nhìn Shen, thả người xuống chiếc ghế sôfa đối diện.
_ Hả ? Sao tụi mày lại biết ? Ai nói cho tụi mày biết ? - Shen như thoát khỏi dòng suy nghĩ miên man, ngạc nhìn nhìn hai thằng bạn.
_ Ai nói không quan trọng nhưng đã là bạn bè thì mày phải cho tụi tao biết chứ. - Rack vừa chăm chú đọc sách vừa nói.
_ Tao...tao...tao không muốn tụi mày phải bận tâm về chuyện này... - Shen nhắm mắt, anh đã quá mệt mỏi vì chuyện này rồi.
_ Và tụi tao cũng biết chuyện giữa mày và Kem. - Dan giở giọng bí ẩn, ánh mắt sắc lạnh nhìn thấu tận can tâm.
_ Kem là chị tao nhưng tao xem nó như là em gái của mình và tao không muốn nó có bất kì tổn thương nào. - Rack buông quyển sách xuống, giọng lạnh lùng.
_ Tao biết...tao cần phải suy nghĩ. Tao về phòng đây.
Anh ngồi phắt dậy rồi thẫn thờ rời về phòng trong suy nghĩ. Đầu óc rối bời, cảm giác lẫn lộn. Anh không biết mình sẽ làm sao khi đối mặt với Kem đây ? Shen rời đi, để lại Dan và Rack chỉ biết thở dài nhìn theo bóng thằng bạn đang khuất dần phía sau cánh cửa...
|
Chap 5.2: Tối hôm đó, Shen bước lên phòng của ba cô gái sau một buổi nhốt mình trong phòng để suy nghĩ. Anh muốn xin lỗi Kem, xin lỗi về hành động và lời nói thiếu suy nghĩ của mình. Theo sau anh là hai chàng Dan và Rack đang hí hửng ôm hộp cứu thương vì sắp gặp được hai nàng Sun và Moon. Shen đứng trước cửa phòng, hít thở thật sâu để tiếp thêm dũng khí còn Dan thì nhẹ gõ cửa nhưng chẳng thấy ai trả lời. Nghi có chuyện chẳng lành, Shen vội đạp cửa xông vào, mọi thứ trong căn phòng mang một sắc thái tĩnh lặng nhưng chủ nhân của nó đã biến mất chỉ duy nhất có một tờ giấy được đặt trên bàn.
"Hai đừng lo. Tụi em đi chơi đây. Áháhá."
Mặt ba chàng đột nhiên tối sầm lại, Shen hét loạn lên ra lệnh cho mọi người dù phải lật tung cả nhà này lên cũng phải quyết tìm ra ba con nhóc ranh ma kia khiến cả biệt thự trở nên nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Cùng thời điểm với căn biệt thư ồn ào và náo nhiệt kia, tại một tiệm kem nổi tiếng nhất thành phố cũng đang "rộn" không kém. Chả qua là ở tiệm kem đang yên đang lành bỗng nhiên xuất hiện ba thiên thần xinh đẹp đã thu hút nhiều ánh nhìn xung quanh. Không để Kem phải lưỡng lự chọn món thì Sun và Moon đã chọn tất cả món trong menu. Hàng trăm con mắt đều đổ dồn về phía họ không chỉ là do vẻ đẹp thuần khiết mà còn do món ăn họ chọn. Một người bình thường ăn chừng một món thôi hoặc quá lắm là ba món thì đã no căng bụng. Đằng này trong tiệm có hơn chục loại bánh mà họ lại gọi lên hết thì đúng là bậc "thánh".
_ Oa chị hai hay thật. Mấy anh kia cho người canh phòng nghiêm ngặt vậy mà chị cũng tìm được cách trốn. - Moon tíu ta tíu tít lắc tay Sun.
_ Hahaha chị mà em. Đã muốn đi rồi thì dù có phòng vệ đến đâu chị cũng chuồn được. - Có vẻ như Sun rất tâm đắc với kế hoạch tẩu thoát của mình.
_ Tụi mày đàng hoàng cái coi, con gái gì đâu mà cười mất nết thấy sợ. - Thấy mọi ánh mắt đổ dồn về phía mình, Kem lay lay tay Sun.
_ Ớ ờ, dù gì về nước từ hôm bữa đến giờ cũng chưa được đi chơi. Giờ phải đi cho đã chứ. - Sun nhăn mặt nói.
_ Ế có đồ ăn rồi kìa. - Moon chỉ tay về phía chỗ có những cô phục vụ đang đem đồ ăn ra.
Tụi nó nhìn nhau rồi bắt đầu đánh chén, đồ ăn vừa được đem tới thì cả bọn lại giành giật nhau lấy. Sau khi ăn no nê, tụi nó quyết định đến bar White - nơi mà bang Blood cư trú. Sun vốn được mệnh danh là "Nữ hoàng tốc độ" nên khi nó cầm lái, chiếc mui trần lao đi với tốc độ xé gió chẳng mấy chốc tụi nó đã có mặt trước bar White. Cả ba đều tiến thẳng vào bên trong, Sun đưa một tấm thẻ đen có in hình mặt trời ra cho anh phục vụ. Anh ta gật đầu, tỏ ý mời tụi nó theo mình.
Phòng Vip 3 - Nơi mà các bang chủ và cao thủ gặp mặt nhau và bàn bạc một số chuyện trong bang nhưng hôm nay có lẽ nó đã trở thành phòng "giải sầu" rồi thì phải. Sun thả người xuống ghế sôfa màu đen, thản nhiên gác chân lên bàn gọi năm chai Vodka Diva Diamonds - một trong những loại rượu mạnh đắt tiền nhất thế giới. Moon lôi chiếc điện thoại ra, gọi cho một ai đó rồi cúp máy. Còn nhỏ lại im lặng, thả mình theo dòng suy nghĩ.
Năm phút sau, một cậu con trai đem rượu lên phòng tụi nó nhưng không phải là anh phục vụ lúc nãy mà là người Moon vừa gọi - Hoàng Nhơn Tâm hay còn có tên thân mật là Still. Sun và Moon khẽ đưa mắt nhìn anh ta, khoé môi chợt cong lên tạo thành một nụ cười tinh nghịch. Hai đứa lập tức bật dậy ôm chầm lấy anh ta, ôm hôn đủ kiểu làm nhỏ đang buồn cũng thấy phát ói.
_ Sun! Moon! Cục cưng của anh. Thiên thần của anh... - Still đặt khay rượu xuống bàn, dang tay ôm lấy hai thiên thần của mình.
_ Tụi em cũng nhớ anh nhiều lắm. - Sun nụng nịu ôm lấy tay Still.
_ Đây là Kem, chắc hẳn anh cũng đã biết...Nó khá giống... - Moon lấp lửng nhìn Still rồi lại e dè nhìn Sun.
_ Giống Shyn chứ gì ? Anh biết rồi. - Still nháy mắt tinh nghịch rồi cùng hai đứa ngồi xuống ghế.
_ Kem, đây là Still là anh họ của tụi tao. Anh ấy đẹp trai như anh Shen, nụ cười sát gái không kém anh Rack, đôi mắt buồn hệt như anh Dan. Anh ấy hội tụ mọi yếu tố của vẻ đẹp lại chuẩn men nhưng tiếc là "bánh bèo". - Sun vui vẻ, nhanh nhảu giới thiệu anh ta cho nhỏ biết bởi anh cũng vừa mới du học ở Mỹ về cách đây một tháng.
Nghe màn giới thiệu của Sun, Still có vẻ khá tâm đắc nhưng khi đến chữ cuối cùng thì mặt anh dần đen lại, cốc cho nó một phát rõ đau. Sun đau muốn ra nước mắt, đạp vào chân Still một phát đau gấp mười lần cái cốc lúc nãy. Nhỏ liếc nhìn Still khó hiểu, Sun nói "bánh" với chả "bèo"...không lẽ...Nhỏ nhìn anh với ánh mắt kinh ngạc, Sun và Moon nhìn nhỏ thập phần bất an. Xưa nay Kem nổi tiếng mê trai, nếu biết anh nào bị "gay" là nó sẽ buồn đến điên mất. Không nằm ngoài dự đoán, nhỏ buồn nay lại càng thất vọng não nề thêm.
_ Hai đứa này...- Still lườm nguýt Sun và Moon.
_ Trời ơi khổ quá, trai đẹp thì ít mà chúng nó lại quay ra yêu nhau mới đau chứ trời...- Nhỏ than thở quay sang lắc người Moon.
_ Thôi được rồi, mày mà còn lắc em tao nữa là tao cho mày tối khỏi ngủ luôn à. - Sun tức mình hét thẳng vào mặt Kem.
Lời nói của Sun như gáo nước lạnh tạt vào mặt Kem, nhỏ buông Moon ra, chỉ chu lại đầu tóc rồi chớp mắt nhìn Sun. Lí do hôm nay nó mời Still đến là để giúp Kem giải bầu tâm sự vì Still cũng có một tình yêu giống nhỏ nhưng đau khổ hơn người anh yêu lại yêu một cô gái khác. Đó cũng chính là lí do mà Still đã quyết định đi du học ở Mỹ để quên cậu ta. Moon nghe Sun kể thì thầm tiếc thương cho anh, vỗ vai an ủi bằng giọng cực vô duyên. Còn Kem nghe xong thì cầm khăn chấm nước mắt vì tội nghiệp cho anh. Still gãi đầu cười trừ rồi khoác vai Sun và Moon, nheo mắt nhìn Kem một lúc rồi lên tiếng:
_ Quả thật em rất giống Shyn...nhất là gương mặt...- Anh mỉm cười, giật lấy ly rượu từ tay Sun mà uống.
Nhỏ khẽ giật mình, lại nữa rồi. Tại sao mọi người lại xem nhỏ như hình bóng của chị Shyn chứ ? Tại sao họ lại không xem nhỏ là Nguyễn Ngọc Thảo...Tại sao lại không cho nhỏ là chính mình chứ ?...Sun và Moon e dè nhìn Still rồi lại quay sang nhìn nhỏ.
_ Nhưng, Shyn là Shyn, Kem là Kem, cho dù giống ở gương mặt nhưng em mãi không thể là Shyn được...
_ Đúng đó, mày mít ướt ghê đó con. - Moon vỗ vai an ủi.
_ Dù sao đã tới đây cũng phải uống cho đã. - Sun leo lên ghế, cầm ly rượu lên nói.
Nhỏ gật đầu, lấy khăn lau nước mắt. Nhận lấy ly rượu từ tay Sun, nhỏ nốc một hơi cho đỡ tức. Moon bước đến bật dàn karaoke, đưa micro cho Sun và Still còn nó thì ngồi chọn bài. Kem nốc một lần năm ly liên tiếp nên có dấu hiệu hơi ngà ngà nhưng vẫn cố gắng hoà nhập vào cuộc vui. Still cũng đang vui vẻ nốc từng ly rượu cho đến khi nhận được số điện thoại quen thuộc, anh vội ra ngoài nghe máy để lại ba đứa ngồi thi thố ca hát.
|