Thầy Giáo Ác Ma Và Học Trò Siêu Quậy Phần 2
|
|
Trồi ôi. Tui ghét. Ghét cả nhà nó. Mau cho no co trí nhớ lại đj. K thì tội nó lắm
|
|
Ả bước vào phòng. Đập vào mắt là Nhã Đan đang ngồi trên ghế chân vắt vẻo trên bàn. Nhàn nhã sơn móng tay. - Tiểu thư cho gọi tôi có việc gì không ạ. - Lấy lại tinh thần, ả cúi đầu nói. - Cô làm rất tốt. Tốt hơn những gì tôi tưởng tượng. - Nhỏ vẫn chú tâm vào việc sơn móng tay của mình. Miệng không quên đáp trả. Ả Kỷ Liên đc khen, thầm cười trong bụng. Nhưng vẫn vờ khép nép nói. - Tiểu thư quá khen! Nhỏ khẽ nở 1 nụ cười quỷ dị. Nhìn ả Liên rồi nói: - Qua đây. Sơn móng chân cho tôi. Như bắt đc vàng. Ả mừng quýnh chạy lại nâng chân nhỏ lên. Chăm chú từng mi-li-mét trên móng chân nhỏ. - Nó xao rồi! - Nhã Đan nhàn nhã dựa lưng ra ghế nói. - Đang lau nhà, xong thì cọ nhà vệ sinh! - Tốt! Cô cứ vậy mà phát huy. - Tiểu thư,nhỡ... - ả im lặng, nhìn nét mặt nhỏ Nhã Đan, không dám nói tiếp. - Nói đi. - Nhỡ con nhỏ đó nói với ông chủ thì xao? Lúc đó tôi e là... - ả khúm núm không dám nói tiếp. - Không sao. Nó không dám nói đâu. Chắc mẹ tôi đã có cách giải quyết rồi. Cô cứ làm tốt việc của cô là đc. - Dạ. - À, nghe mẹ tôi bảo hơn tuần nữa bà mới về. Nên cô tha hồ mà hành hạ nó. - Tôi sẽ cho nó sống không bằng chết! - ả Liên mắt ánh lên tia hung ác. - Rồi. Cô đi xuống đi. - Nhỏ phủi chân gác lên bàn, mở giọng kênh kiệu nói. Cánh cửa mới đóng lại, bên trong là tiếng cười man rợ của Nhã Đan. - Đáng đời mày,khốn kiếp, dám tranh người con trai của tao hả? Không có cửa đâu. Ha ha [...]
|
Èo. Ngắn ngủn z kìa. Dg hay ma
|
CHAP 16: Buổi sáng nó vẫn đc đi học bình thường. Hết buổi học nó lại lẳng lặng xách cặp đi về. Gia Tùng mới chuyển xang a2, nên làm nó cảm thấy khó sử hơn. - Khánh Vy , đợi mình với. Cậu đi như ma đuổi vậy hả ? - Giọng nói vang lên từ phía sau. Nó hốt hoảng đi nhanh hơn. Một 1 bàn tay nắm lấy tay nó dùng lực kéo lại. - Giạo gần đây cậu tránh mặt mình ?! - Mình...mình không có. A, mình có việc rồi. Mình về trước! - nó định nói chuyện với Gia Tùng thêm chút nữa nhưng bất chợt thấy Nhã Đan đang nhìn nó và Gia Tùng bằng ánh mắt tóe lửa. Nên đành viện cớ để về. Trong lòng không khỏi lo sợ. - Khánh Vy. - Gia Tùng nhíu mày gọi theo bóng lưng đang dần khuất xa. [...] - Khánh Vy, mày ra đây cho tao. - Mới bước vào nhà nhỏ Nhã Đan đã hét lên the thé. - Nhã Đan. - bà Thanh Ngọc từ trong nhà chạy ra kéo nhỏ vào 1 góc. - Ba con đã về rồi. Con giữ ý tứ 1 chút! Nhỏ vội bụm miệng. Sau mới nói: - Xao mẹ bảo hơn tuần nữa kia mà. - Thì mẹ tưởng thế. Ai ngờ công ty lại có việc gấp. - Xao mẹ không gọi điện nói trước cho con! Làm con ... Bà ta khẽ nở 1 nụ cười. - Con nói đi. Sảy ra chuyện gì mà làm con gái mẹ tức giận vậy hả ? Nhỏ phụng phịu, vờ giận dỗi xong mới nói: - Hừ! Còn ai ngoài con nhỏ khốn kiếp đó nữa. Hôm nay nó dám léng phéng lại gần người yêu của con. Thật tức chết mà! Mẹ...mẹ phải đòi lại công bằng cho con ! - Có chuyện này xao ? Con ranh này to gan thật. Đc rồi, mẹ sẽ sử lý nó sau. Giờ vào nhà đi. Ba con đang ở trong đó. - Hừ , coi như hôm nay con nhỏ đó may đi.
|