ưm....Cáo là người rất mê giai ẹp nên sẽ ko cho Phong chịu thiệt thòi âu... :\
|
CHAP 15: Bí mật
Băng 1 mình ngồi rút người trong chăn. Trong lòng dâng lên 1 nỗi sợ hãi vô hình. Tại sao? Ngay cả cô cũng ko biết.
Nhìn lọ hoa hồng đen trên bàn, rồi nghĩ tới những lời Iris nói. Hoa cát, đồi gió những hình ảnh đó cứ liên tục xuất hiện trong đầu cô nhưng vô cùng mờ ảo.
- Rose, em thật sự ko nhớ anh ta là ai. Sao anh trai lại nỗi giận vì 1 người ngoài cơ chứ.
Băng mở miệng mè nheo như 1 đứa trẻ đang giận dõi. Vẻ mặt ngu ngơ đáng sợ khác với dáng vẻ vô tình ko nước mắt như lúc gặp Phong. Cô thật sự hiện tại..ko nhận ra Phong.
——
Mia dẫn theo Kenji đi xuống địa vực tìm Iris. Lúc đầu nhỏ chỉ muốn đi 1 mình cho dễ nói chuyện, như thằng nhỏ Kenji cứ bám lấy dai như đĩa ko cách nào dứt ra được. đành miễn cưỡng mang nó theo cùng.
Hai người 1 lớn 1 nhỏ tới 1 quán rượu lớn nhất ở đây. Vừa bước vào đã nhìn thấy ngay 3 chàng đang cùng nhau uống rượu. Kẻ uống nhiều nhất ko sợ chết nhất là Phong. Cạnh đó là Iris cũng ko khá hơn là mấy.
Mia toan bước lại thì bị hai tên gần đó giơ tay cản lại.
- Hai người ko được qua đó._ Tên thứ 1 lên tiếng.
- Tôi muốn gặp Iris._Mia nhíu mài kiên nhẫn trả lời. Chớ bình thường là nhỏ đã cho mỗi tên 1 cước về với đất mẹ thân yêu rồi.
- Học trưởng có dặn. Bất kì ai cũng ko thể tới đó._ Tên thứ 2 lên tiếng.
- Ta thật sự ko còn kiên nhẫn._ Mia nghiến răng tung cho mỗi tên 1 đá văng ra xa rồi hung hăng tiến vào.
- Này, đợi lúc khác hãy tìm họ._Roy cũng lên tiếng ngăn cản.
- Tôi chỉ nói điều họ cần phải nghe._ Mia mặc kệ cứ đi về phía 2 người kia. Roy định ngăn lại nhưng cảm thấy chân mình nặng trịu nhấc ko lên. Nhìn xuống thì thấy thằng nhóc mắt tím đang ôm chặt lấy chân mình.
- Anh đẹp trai ới ời, chúng ta tâm sự mỏng đi. Chuyện đàn bà con gái ko nên xen vào._ Kenji chu cái miệng lên nói. Roy cũng ko để ý tới bọn người kia nữa, túm cổ thằng nhóc lôi ra ngoài.
- Bắt cóc, cưỡng sắc!!_ Kenji tự nhiên hét lên.
- Cái thằng quỷ này, là ngươi nói chúng ta tâm sự giờ thì hét cái gì?_ Roy tức xì khói lỗ tai.
- Ủa, vậy hả? Hìhì..biết ngay sẽ chẳng ai cưỡng lại được sắc đẹp của đệ nhất mĩ nam kenji này mà._Kenji hất mũi tự mãn. Roy thì bật cười, tinh thần tự xướng còn cao hơn cả cậu.
Quay lại với 3 người kia. Mia ko cách nào làm cho 2 tên kia ngừng uống lại được. Hết cách, nhỏ đành hất tung tất cả những thứ trên bàn xuống đất.
- Uống, uống tiếp đi. Coi hai người lấy gì mà uống. Dám coi tôi là ko khí hả!_ Mia hét vào mặt hai tên ma men kia.
- Phong, chúng ta đi chỗ khác uống tiếp._Iris bước đi hơi loạng choạng khoác vai Phong.
Bốp!! Rầm!!
Mia nổi giận đấm cho hai người 2 đấm vào mặt. Sau đó xoa tay, khẽ nhăn mặt.
- Tỉnh hết chưa?_ Giọng hét như sấm vang lên.
- Cô điên đủ chưa?_ Phong gầm lên dùng tay lau máu chảy ra từ khoé miệng
- Hai người mới là kẻ điên. Iris, anh về nhà đi. Băng..à Rose nó cần anh. Anh ko thể bỏ mặc nó như vậy._ Mia kéo tay Iris.
- Nó ko phải em tôi. Cô kêu nó mau trả em gái lại cho tôi._ Iris đẩy nhỏ ra hét.
Chát!!Mia vung tay tát anh 1 cái rất mạnh.
- Anh ko có quyền từ bỏ nó. Bao nhiêu năm qua anh đã làm được gì cho nó. Một mình nó đã trải qua ko ít đau khổ. Kể cả bán linh hồn cho ác quỷ nó cũng ko chần chừ. Anh có quyền gì mà mà từ bỏ nó._Mia nói bất giác 1 giọt nước mắt lăn xuống. Cùng lúc Roy và Kenji trở lại nghe được câu chuyện. Nhìn Mia khóc trong long Roy như có thứ gì đó nhói lên.
- Dì Mía, đừng khóc...có Kenji đây._Kenji lập tức chạy lại leo nhanh lên 1 chiếc bàn đứng dùng bàn tay nhó ú ú lau nước mắt cho nhỏ.
- Bán linh hồn cho ác quỷ. Là sao?_ Iris chợt tỉnh hẳn nhìn Mia hỏi.
Mia cắn môi dưới nhắm mắt lại nhưng ko ngăn được nước mắt vẫn trào ra. Nhỏ ko định nói ra bí mật này. Nhưng ko còn cách nào khác. Nhớ tới cái ngày khủng khiếp mà nhỏ tận mắt nhìn thấy Băng....tự tay Băng tiêm các loại virút cực độc vào người. Chịu bao nhiêu đau đớn...chết đi sống lại bao nhiêu lần. Nhớ tới cô lại bật khóc.
- Cái thứ đó...rốt cuộc là gì._ Iris run người hỏi Mia.
- Là 1 loại virut ăn mòn những kí ức đẹp đẽ của con người. Chỉ để những kí ức buồn bã đau khổ và làm tăng hận thù trong mỗi con người._ Mia nghẹn ngào nói.
- Do đó, trong đầu nó...ko còn gì khác ngoài...trả thù._ Iris giọng có chút khàn lại, 1 giọt nước long lanh từ khoé mắt rớt xuống.
- Vậy thật ra...Băng Băng...vẫn còn sống..._ Phong lên tiếng.
- Phải. Nhưng...nếu các người ko để nó trả thù...loại virut đó sẽ ăn sâu vào não. Ko có thuốc trị._ Mia nói thêm.
- Vậy còn khi trả thù được?_ Phong mệt mỏi hỏi.
- Akuma sẽ trở về trạng thái hoang sợ như lúc ban đầu. Băng...sẽ...sẽ..._ Nước mắt Mia lại rơi.
- Sẽ làm sao?_ Iris lẫn Phong lên tiếng.
- Bán linh hồn cho ác quỷ cũng có nghĩa là...khi trả thù xong...Băng sẽ phải...theo King- Ông Hoàng Bóng đêm._ Mia càng khóc càng dữ dội. Roy bất giác ko tự chủ được ôm cô vào lòng.
King- Ông Hoàng Bóng đêm!!! Tất cả sửng sốt ngây người....
----------------------------------------------------------------------------
Ps: quyết định viết fic này dài 1 chúttttt....từ Akuma vào luôn đất liền coi như 2 phần. Truyện tuy bị bơ nhưng ý tưởng lại dồi dào. đành tự mình động viên mình. Cố lên Cáo ơi, bởi vì đam mê!....
|
Cáo cứ viết đi, ủng hộ cáo.
|
haiz....có nên viết tip ko ây Cáo....
|
. Cáo bỏ rồi sao? Cáo đừng bỏ nha
|