Sự Tan Chảy Của Trái Tim Quỷ
|
|
Chương 4: Bí mật từng được chôn vùi. -Hự.... Thiên Nam ôm ngực. Tên Gaween đáng ghét vừa đạp hắn một phát không hề nhẹ. Hàn Băng đang bình thường bỗng cảm giác có cái gì đó nhói lên ở tim. 1 giây thôi. Không!!! Chỉ một tíc tắc mà thôi -Gaween!!! Dừng lại đi Huyết Vương nói. Lập tức Gaween tránh ra một bên. Huyết Vương nói tiếp: -Tất cả các ngươi lui ra đi. Chỉ ba cha con ta, Lather và hai tên này ở lại thôi. Huyết Vương vừa dứt lời thì lập tức mọi người đã ra hết. Cánh cửa gỗ lớn lần nữa đã được đóng lại. Gaween có hơi tức. Tại sao tên hâm Lather lại được ở lại còn hắn thì không cơ chứ. Tuy nhiên hắn nào dám thắc mắc. Mệnh lệnh Huyết Vương là tuyệt đối. -Ta có một chuyện quan trọng muốn nói. Huyết Vương lên tiếng. -Lather!!! Cởi trói cho họ đi. Huyết Vương ra lệnh. Cả năm người còn lại trong đại điện bỗng giật mình. Huyết Vương làm vậy là có ý gì? -Hai ngươi ngồi đi. Ông ra lệnh cho bọn hắn sau khi Lather cởi trói. Bọn hắn thấy vậy thì còn ngạc nhiên hơn. Huyết Vương đang toan tính cái gì? Tuy nhiên bọn hắn vẫn ngồi xuống. Tốt nhất tại thời điểm này bọn hắn nên tuân theo. Huyết Vương lại hỏi: -Ăn gì cứ bảo Lather. SỬNG SỐT -Ý ông là gì?- Thiên Nam lạnh lùng. Huyết Vương nhún vai, cười nhẹ. Ông cầm tách Huyết nóng lên, nhấp một ngụm nhỏ, giải thích: -Các ngươi là ma cà rồng mà. Câu nói của ông làm người suốt ngày băng giá lạnh lùng Hàn Băng cũng giật bắn mình, trợn tròn mắt. Lather, Thiên Nam và Minh Thiên lắp bắp mấy chữ ma cà rồng như không tin nổi vào những gì tai mình vừa nghe. Hải Băng đứng phắt dậy, hỏi lại: -Ma Cà Rồng??? -Ừ Trái ngược với vẻ ngạc nhiên của mọi người, Huyết Vương lại chưng ra khuôn mặt ngây thơ vô số tội. Chuyện đó là thật mà. Đâu phải do ông bịa ra đâu. -Cha giải thích kĩ coi Hàn Băng lên tiếng sau khi lấy lại được bộ mặt lạnh lùng vốn có của mình. -Ờ thì...đó là người của nhà Synm và nhà Lymcy -Bảo cha giải thích. Hàn Băng lườm ông. -Huyết Vương! Không phải hai đứa con nối dõi của nhà Synm và nhà Lymcy đã chết từ lúc mới sinh sao? Lather hỏi -Không phải chết mà là bị giấu đi. -Giấu đi???- Hàn Băng hỏi. Chỉ có Hải Băng không hay tham gia vào việc chính trị nãy giờ vẫn ngồi im lặng nghe mọi người nói thôi. -Năm đó khi tộc quỷ người tấn công chúng ta, tộc trưởng Lymcy đã đưa hai đứa bé này cho mấy Vam thông tin đáng tin cậy. Ông bảo hãy giấu chúng. Vì vậy họ mới ở thế giới con người. -Ngoài chúng ta ra còn những ai biết chuyện này?- Hàn Băng hỏi. Cô cần phải cẩn thận với chuyện này hơn nữa. Nếu lời tiên tri của cố Huyết Vương là đúng thì...ngày đó sắp đến rồi. -Ta hiểu con đang lo lắng điều gì Hàn Băng. Ngoài chúng ta ra chỉ có Segassin Lymcy biết chuyện này thôi. Nãy giờ Thiên Bam cùng Minh Thiên vẫn ngồi im. Họ đang mong đây chỉ là một giấc mơ. Họ là Vam sao? Lại là ma cà rồng nữa chứ. Chuyện gì đang diễn ra vậy nè?
|
Chương 5: Vị hôn phu trở lại. Sau cái ngày hôm đó, bọn hắn không còn phải làm việc như nô lệ nữa. Bọn hắn được Huyết Vương cho người xếp ra hai phòng riêng hạng sang. Chuyện bọn hắn là Vampire cũng đã được công bố. Tuy nhiên bọn hắn là công tử nhà Symn và nhà Lymcy lại được Huyết Vương phong tỏa mọi nguồn thông tin. Tuy nhiên không ít Vam vẫn rất ghét và kì thị bọn hắn. Chúng nói bọn hắn đầy mùi của con người. Tuy nhiên bọn hắn chẳng ngửi thấy gì cả. Bọn hắn sạch sẽ vậy mà lại kêu bốc mùi ư? (-_-) Từ khi biết mình là Vampire, Minh Thiên đã bớt ác cảm với Hải Băng hơn. Nhưng tất nhiên tình cảm không còn được như trước nữa. Chỉ là thỉnh thoảng gặp nhau nói vài câu cho có lệ thôi. Hôm nay, Huyết Vương đã về Vam quốc cùng Gaween. Lather ở lại để trợ giúp cho bọn hắn và bọn nó. Nghe nói Nghiêm Lễ và Huy sẽ tới để chuẩn bị cho cuộc hành trình về Vam quốc. Hôm nay, biệt thự Vam ở tầng hầm lại có các người hầu kẻ hạ tấp nập chuẩn bị một bữa tiệc lớn chào mừng hai vị công tử và hoàng tử danh giá của hai dòng tộc lớn Niverria và Dara. Những chén Huyết nóng hổi được bày sẵn ra. Các món thịt tưới huyết, tiết người, chén trà linh hồn.....lại được bày ra trên bàn lớn. Lần này có thêm thức ăn dành cho con người nữa và là loại hảo hạng. Huyết Vương nói vì Thiên Nam và Minh Thiên đã ở thế giới con người quá lâu nên bản năng của Vampire đã ngủ yên, chưa được đánh thức. Hai hàng người hầu lại xếp thành hai hàng dài bên thảm đỏ dẫn đến bàn lớn. Bốn con người đang an tọa trên chiếc bàn ấy. Bên cạnh, Yuki và Lather đứng chực sẵn. Cánh cửa lớn lần nữa lại được mở ra. À không phải nói là bị bay ra mới đúng. Bên ngoài, Ngiêm Lễ vẫn còn dữ cái chân vừa đạp cửa ở trên không. Phải chăng cậu đang cực kì tức tối? ~o0o~ -Lễ!!! Em sửa lại cửa đi- Hàn Băng cười nói. Cô biết em rể tương lai mình đang tức cái gì mà. Nhưng đó là sự thật, phải chấp nhận thôi. Dù sao chuyện đó dù có hay không cũng chẳng ảnh hưởng tới cô nhiều. -Chị nói gì vậy? Cửa nó vậy rồi đằng nào tí nữa chả sập. Tên Lather ở đây mà cửa còn nguyên mới lạ đó- Ngiêm Lễ lườm Lather và Hàn Băng một cái. Nói bằng giọng cộc cằn. Theo sau là Huy Dara. Cậu đang cười một cách khổ sở. Chắc hẳn cậu vừa bị Nghiêm Lễ hành hạ ít nhiều. -Ehem....nhị hoàng tử Niverria, mau cậu thận trọng trong cách ăn nói một chút.- Lather ho khan nhắc nhở. Thực ra bởi tính nghịch ngợm của Lather mà cậu ta gây thù chuốc oán với không ít người. -Chị tống cổ hết mấy cái tên rắc rối này ra cho em. Chị dâu!!!- Nghiêm Lễ chỉ tay về phía bọn hắn và Lather. Đột nhiên bị kéo vào khiến bọn hắn tức anh ách. Minh Thiên đứng bật dậy, chỉ thẳng vào mặt Nghiêm Lễ: -Ngươi nói ai rắc rối? Hắn cũng tức lắm nhưng chưa làm được gì thì Thiên đã nói trước rồi nên thôi. Lather thì quen với mấy cái kiểu này rồi nên im lặng. Lát nữa cậu sẽ bỏ cô hồn vào chén trà linh hồn cho tên nhị hoàng tử đó uống. Lather cười rất chi là nham hiểm.
|
Chương 6: Kế hoạch (1) -IM LẶNG!!!!!- Hàn Băng quát. Cả đại điện im phăng phắc. -Ngồi đi Lễ- Hàn Băng mời. Lễ ngồi xuống. Cô giới thiệu: -Lễ!!! Thiên Nam và Minh Thiên. Vampire cấp E. Tạm thời là vậy. Nam và Thiên! Đây là Nghiêm Lễ Niverria. Nhị hoàng tử của địa ngục. Vam cấp A. ~o0o~ Cho Akame giới thiệu đôi chút về các cấp trong thế giới Vam này. -Cấp S: Chỉ có công chúa Vampire, hoàng tử vampire, Huyết Vương và các cố Huyết Vương, cố Huyết hậu. -Cấp A: Các công chúa, hoàng tử và các vua, hoàng hậu dòng tộc lớn trong Vam. Ngoài ra cấp A còn gồm cả Huyết hậu hiện tại nữa. -Cấp B: Dành cho giới quý tộc và những người có họ hàng thân thích với Huyết Vương. - Cấp C: Họ hàng giới quý tộc và thương nhân giàu có. - Cấp D: Dân thường và các người hầu trong cung Vam. -Cấp E: Các Vam không có sức mạnh hoặc cấp độ ma pháp từ Tiểu thuật đến Trung thuật. ~o0o~ -Hừ....em sẽ không chấp nhận chuyện này.- Lễ hừ nhẹ. Hàn Băng thở dài. Thật sự cô rất mệt. Sắp tới còn có một chuyến đi dài tới Vam quốc nữa. Vậy mà giờ cô phải giải quyết mấy vụ cãi nhau của mấy tên này. Ít ra họ cũng phải nể mặt cô chút chứ. Hay là do cô hiền quá nên vậy? -Hải Băng! Em nghỉ đi- Hàn Băng nói. Cô không muốn em gái mình chứng kiến mấy cái cảnh này. Cả Lễ và Thiên đều là hai người quan trọng với cô bé. Đương nhiên cô sẽ không muốn hai người cãi nhau rồi. Hơn nữa Hải Băng cũng không hay tham gia vào mấy việc chính trị... nên cũng không cần ở lại làm gì. -Ơ....dạ- Hải Băng ngoan ngoãn nghe theo lời chị mình noia. Cô cũng không muốn ở đây. Cô không biết mình nên đối mặt với sự này như thế nào nữa đây. Khi Hải Băng đã ra ngoài để lại bảy con người trong phòng. Hàn Băng nói: -Huy! Lễ! Hai người có dự định gì cho chuyến đi sắp tới? -Thật khó để di chuyển toàn bộ người trong ngôi biệt thự này về vương quốc mà không gây động cho bọn Quỷ Người được- Huy nhận xét. Phải! Chuyến đi này khó mà thành công. Cậu cần đảm bảo hơn 100 người về tới nơi an toàn. Trong khi đó chỉ có hai Vam cấp S, 1 Vam cấp A, hai cấp B, q cấp C còn lại toàn là cấp D. À quên mất. Đã thế còn có hai tên cấp E vô tích sự nữa chứ. Quả là mệt mỏi mà. Nhất định bọn chúng sẽ thừa cơ hội này mà tấn công -Chúng ta sẽ đi vào ban ngày- Lễ đưa ra ý kiến. Cậu thấy chỉ có giải pháp này là tốt nhất thôi. -Ngươi điên à? Nhị vị công chúa đã hết Thuyên Viên rồi. Làm sao có thể ở dưới ánh nắng được chứ? Còn bao nhiêu Vampire trong biệt thự nữa kìa.- Lather lập tức phản bác. Cái gì mà ban ngày? Có thể tộc sói và tộc thần chết có thể đi ở ngoài ánh sáng nhưng Vampire là không thể. Chẳng nhẽ hắn định để tất cả Vampire chết dần chết mòn ư? Vampire là còn bao gồm cả vị hôn phu của hắn nữa đó. - Thuyên Viên là gì?- Thiên Nam bất chợt lên tiếng hỏi. Đáp lại lời nói của cậu là ánh mắt khinh bỉ của Nghiêm Lễ và Yuki. Hắn lại bắt đầu sôi máu lên rồi đây. Mắc mớ gì mà phải nhìn hắn thế chứ? Thấy lại sắp có trận cãi nhau nữa xảy ra, Lather lên tiếng: -Nam! Thuyên Viên là một thứ thuốc giúp Vampire có thể hoạt động dưới ánh nắng mặt trời. Tuy nhiên nó sẽ gây một áp lực lớn cho họ và sẽ khiến pháp thuật của họ bị giảm đi trong thời gian viên thuốc có hiệu lực. Nhị vị công chúa đã dùng nó khi đến thế giới loài người đó. -Vậy chúng ta cần thêm thật nhiều Thuyên Viên để di chuyển vào ban ngày phải không?- Hàn Băng nghiêng đầu suy nghĩ. Ý kiến của Lễ rất hay tuy nhiên lại là phương pháp Bất khả thi nhất. -Không cần đâu Băng. Chúng ta di chuyển vào ban ngày nhưng chỉ không để nắng chạm vào là được mà.- Huy nãy giờ im lặng lại lên tiếng. -Công tử Dara! Ngài có tỉnh táo không vậy? Làm thế nào mà chúng ta có thể làm vậy với hơn một nửa số người trong ngôi biệt thự này chứ.- Lather lại một lần nữa phản bác ý kiến của mọi người. Hàn Băng cười nhẹ. Cô nói: -Không đâu Lather. Một ý kiến rất hay. Chúng ta có một cách để di chuyển từng đấy người mà không chạm vào ánh sáng. Đồng thời cũng tránh được việc đụng độ với bọn Quỷ Người. Chúng ta cần Quân và Bảo làm việc này. Yuki! Cho gọi họ vào đây. -Dạ!!!
|
Chương 7: Kế Hoạch (2) -Ẩn Ảo La Địa- Bảo và Quân cùng hô to. Lập tức xung quanh hiện lên những cái hố nhỏ. Từng Vam một rơi xuống cái hố. Khi tất cả đã ở trong cái hố, Quân và Bảo đứng bên trên lẩm nhẩm gì đó, miệng hố đóng lại. Mặt đất trở về bình thường.
-Đó là gì vậy?- Lather hỏi. Trong giọng anh chứa đầy sự ngạc nhiên. - Người của nhà Laxus là những Địa Thổ Sư. Họ có thể điều khiển đất. Và tất nhiên họ có thể tạo nên không gian trống dưới lòng đất.- Nghiêm Lễ nói với chất giọng đầy tự hào. Chính cậu là người đã nghĩ ra cái kế hoạch này mà. -Nhưng với ma pháp cấp B thì liệu có thể duy trì được bao lâu?- Lather vẫn băn khoăn. Cậu chưa hoàn toàn tin vào cách thức này. Ma pháp cấp B của họ cùng lắm thì cũng chỉ duy trì được 1 ngày với trữ lượng ma pháp sử dụng khổng lồ như vậy. -Lather! Thật hổ thẹn khi ngươi là hộ vệ bên cạnh Huyết Vương đấy.- Nghiêm Lễ nói bằng khuôn mặt tiếc thương khiến cho Lather tức điên lên. Tuy vậy nhưng cậu đâu có thể làm gì được Nghiêm Lễ. Cậu chỉ là một Vampire cấp B trong khi Lễ lại là cấp A. Chết như chơi chứ chẳng đùa. Cậu vẫn còn quý cái mạng mình lắm a. -Ta sai gì sao?- Cố nén cục tức trong lòng dâng trào, Lather lấy hết bình tĩnh hỏi. -Nhà Laxus đã lên cấp A từ sau khi ngươi cùng Gaween làm hộ vệ của Huyết Vương một thời gian rồi.- Nghiêm Lễ giọng bình thản nói. -Ai mà biết được. Gaween quản lý mấy cái đó mà.- Lather nhún vai. Phải! Đó đâu phải việc của anh. Quan tâm làm gì cho mệt. -Vậy ngươi quản lý cái gì? Ta thấy việc gì cũng đều thông qua Gaween hết.- Thật sự là vậy. Cái tên Lather này thì làm nên trò trống gì cơ chứ? -Đâu có. Ta quản lý....à....quản lý.....quản lý.....- Lather ấp úng. Cố nhớ những gì mình đã làm được cho Huyết Vương. -Không làm gì được đúng không?- Nghiêm Lễ nhếch mép cười. -Ta...ta....a đúng rồi. Ta từng phát hiện ra số đọc dược mà bọn chúng định dùng để hại Huyết Vương- Lather mặt tươi tỉnh, búng tay Tách một cái. -Để ta nói cho ngươi hay. Thứ nhất Huyết Vương kiểu gì cũng sẽ nhận ra không cần ngươi giúp. Ngươi nghĩ khứu giác của Vampire lại tệ đến thế sao? Thứ hai. Ta hỏi ngươi quản lý việc gì chứ không phải đã lập nên công gì cho Huyết Vương.- Nghiêm Lễ mặt đen ngòm. Thật hết nói nổi với tên này. Chẳng nhẽ Huyết Vương lại nhận một tên thiểu năng như hắn làm hộ vệ à? Thật không chấp nhận được. -Hơ...hơ...- Nối tiếp Nghiêm Lễ, Lather mặt cũng xám xịt. Tên này sao cứ bới lông tìm vết vậy chứ? Không thể nhường anh một chút sao? -Anh Lễ!!!- Bỗng có giọng nói cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người. Đó là tiếng nói của một người cứ tưởng như đã im lặng từ lâu. -Tiểu Băng! Chuyện gì vậy?- Nghiêm Lễ thay đổi 180 độ. Từ giọng điệu sát thử như muốn băm mLather từng mảnh ra giờ chuyển thành chất giọng vui mừng. Từ khi về đây anh toàn lao đầu vào việc chính trị, bàn kế hoạch với chị dâu tương lai của mình. Rảnh rỗi thì lại đi cãi nhau với mấy tên điên này nên không để ý tới Hải Băng. May mà cô bắt chuyện với anh trước. -Chị Băng có bảo em gọi anh vào phòng chị ấy chung.- Hải Băng nói. Cũng khá lâu rồi cô không nói chuyện với anh nên có lẽ không được tự nhiên như trước nữa. -Được rồi. Đi thôi.- Nghiêm Lễ quay sang Hải Băng, nắm tay cô mà không để ý đến phía sau chiếc rèm đỏ, một người con trai cúi mặt xuống, hai tay nắm chặt thành quyền.
|
Chương 8: Cuộc trò chuyện. -Có chuyện gì vậy chị Băng.- Nghiêm Lễ mở cửa phòng hỏi. (À mà Akame quên giới thiệu là ở dưới cái hố rất rộng. Cách bày bố vào trang trí giống hệt một căn nhà với đầy đủ các thiết bị tiện nghi vậy.) -Hai em ngồi đi.- Hàn Băng lịch sự mời. Nghiêm Lễ và Hải Băng ngồi xuống cái ghế phía trước mặt cô. -Chắc hai em cũng biết ma pháp của Vam cấp A chỉ duy trì ở mức độ tối đa được trong vòng hơn hai ngày?- Hàn Băng nghiêng đầu, nói bằng giọng thản nhiên hết sức. -Em biết- Cả hai đồng thanh. Điều này hơn ai hết cả hai người rất rõ. -Chị muốn hai em sau hai ngày sẽ phối hợp với nhau để tạo lồng kính bảo vệ. Chúng ta sẽ lại đi vào ban đêm. Trong hai ngày này, chúng ta sẽ cố đi càng xa lãnh địa của con người càng tốt để tránh phiền phức. Sau hai ngày, chiến đấu là điều không thể tránh khỏi.- Hàn Băng nói. Ánh mắt cô nghiêm nghị. Chuyến đi này chắc chắn sẽ về đến Vam Quốc an toàn. Dừng một lúc, cô nói tiếp: -Hai em đồng ý với chuyện này chứ? -Được ạ.- Nghiêm Lễ trả lời đầu tiên. Hiếm khi cậu có cơ hội làm việc cùng Hải Băng. Cậu phải biết tận dụng chứ. -Tất nhiên.-Hải Băng cũng trả lời. Việc này là việc tất yếu phải làm để giữ an toàn cho toàn bộ Vam sau hai ngày. -Được rồi. Các em về nghỉ đi. Nhớ giữ sức.- Hàn Băng nói. Nghiêm Lễ hà Hải Băng đứng lên, tiến ra phía cửa. Hải Băng bỗng khựng lại. Cô quay người về phía chị mình, nói: -Chị! Em nghĩ trong hai ngày này chúng ta cũng nên cảnh giác. Hàn Băng nở nụ cười. Cô hỏi: -Lý do?- Thực chất cô đã hiết lý do. Nhưng cô muốn để cho Hải Băng nói ra. Thật lâu rồi Hải Băng không miệng nói. Và thật lâu rồi cô bé không tham chiến. -Nếu chúng ta có Địa Thổ Sư, chắc chắn bên bọn quỷ người cũng sẽ có. Câu trả lời của Hải Băng làm Hàn Băng khá hài lòng. Thật đúng ý cô. Nhưng cô lại hỏi: -Tuy vậy sao em lại chắc chắn chúng sẽ mang theo địa thổ sư chứ? Bọn chúng đâu biết nhất cử nhất động của chúng ta? -Không sai. Nhưng bọn chúng biết Quân và Bảo là quản gia của chúng ta. Mà chúng ta lại có mặt trong lần này. Vì vậy phải có hai người họ. Nhiều khả năng chúng cũng nghĩ giống chúng ta, nhờ Thổ Địa Sư để ẩn thân. Nếu chúng ta kafm vậy, bọn chúng sẽ dùng Thổ Địa Sư để phát hiện. Thật là lâu lắm rồi. Lâu lắm rồi cô mới lại được nghe những lập luận của Hải Băng. Lâu lắm rồi Hải Băng mới tham gia vào mấy việc này. -Em quên bọn chúng chỉ làm bọn quỷ mất đi lý trí sao? Hàn Băng vẫn muốn thử cô. Hải Băng trả lời chắc nịch: -Chị à!!! Nếu bọn chúng đều không có lý trí thì đâu có thể sống sót khi chiến đấu với chung ta đến giờ phút này. Có thể bọn chúng không có lý trí. Nhưng là bị thâu tóm bởi một ai đó. Hàn Băng rất hài lòng với cô em gái của mình. Cô quyết định sẽ dừng lại ở đây. Không thử em gái mình nữa. Thực ra mấy chuyện này cô đã tính hết rồi. Bản kế hoạch đầy đủ không ai cũng biết, nó ở trong đầu cô. Đằng sau, Lễ hơi bất ngờ. Anh không ngờ Hải Băng lại có thể lường trước những chuyện đó. Cô có lẽ là một cô gái yếu đuối cần được che chở, bảo vệ. Nhưng có lẽ đó chỉ là lớp vỏ bọc. Hải Băng thật rất giỏi. Trong việc chính trị đến chiến đấu. Anh sẽ không để cô rời khỏi bàn tay mình đâu.
|