Sự Tan Chảy Của Trái Tim Quỷ
|
|
Xin thông báo với các bạn độc giả là phần 1 câu truyện đã kết thúc. Phần hai bộ truyện sẽ ra sớm thôi. Phần hai kể về sự thật qúa khứ của hai anh chàng hotboy Nam và Thiên. Ánh sáng dường như không còn. Hai anh chàng bị quấn vào cuộc chiến Vam. Phải lựa chọ giữa tính mạng người mình yêu và sự sống còn của mình, họ sẽ làm gì? Mời các bạn đón đọc tiếp Sự Tan Chảy Của Trái Tim Quỷ 2.
|
Nối tiếp phần l Sự Tan Chảy Của Trái Tim Quỷ sẽ là phần l Tên truyện: Sự Tan Chảy Của Trái Tim Quỷ 2 Tác giả: Akame Hell Các Truyện khác của Akame Hell: -Sự Tan Chảy Của Trái Tim Quỷ l -Liệu anh có phải là người khiến trái tim băng giá của em tan chảy -Huyết Sắc Tam Đại Vương Phi Lịch phát hành: 1-3 chương/1 tuần Mời các bạn đọc.
|
Hồi ức của Lê Hoàng Minh Nam Tôi sinh ra trong gia tộc Lê Hoàng giàu có. Suốt mười bảy năm tôi tồn tại trên đời, chưa khi nào tôi làm thất vọng mọi người. Tôi sống trong xa hoa, sống trong nhung lụa. Tôi tưởng chừng như không gì là tôi không thể làm được.Tôi chưa bao giờ tin vào những chuyện hão huyền cũng như chuyện có một thế giới tồn tại song song với thế giới mà tôi đang sinh sống. Cho đến khi cô ấy xuất hiện. Cô ấy như những ánh dương chói lóa chiếu sáng cuộc đời tôi. Nhưng cũng như đồng xu, nó cũng có hai mặt. Nếu cô ấy chính là ánh dương chói lóa thì cũng là bóng tối. Bóng tối ấy làm lu mờ dần đi tương lai hào quang của tôi. Đó là lần đầu tiên một tên kiêu căng ngạo mạn như tôi lại thấu hiểu được cảm giác của kẻ nằm dưới chân mình. Nhưng không vì thế mà tôi sinh hận. Ngược lại, tôi bất ngờ về những sở thích quái đản đó của mình. Nhờ đó, tôi đã cảm nhận được hơi ấm của tình yêu, hương vị của tình yêu. Cái thứ mà một thời tôi đã từng cho là cảm xúc của những kẻ hèn kém. Nó như socola vậy. Rất ngọt nhưng cũng rất đăng. Vậy mà chao ôi!!!! Ông trời lại không muốn đưa hạnh phúc đến cho một kẻ coi trời bằng vung như tôi. Sự thật vẫn mãi là sự thật. Chúng ta không thể giấu nó mãi. Có ngày, những bí mật về sự thật đó tưởng chừng như đã được chôn vùi sâu sẽ được mở ra. Và lúc đó, kết quả chỉ là những tiếc nuối, những hối hận. Cô ấy là Vam quỷ. Cô ấy không thể yêu một con người. Cái giá mà tôi phải trả cho tình yêu mù quáng này là gì? Tôi có lẽ sẽ chẳng bao giờ nhìn thấy được mặt trời nữa. Bởi.....cái thế giới mà tôi đang sinh sống với tư cách như một súc vật chỉ toàn là bóng tối. Đã một thâng trôi qua kể từ khi chúng tôi bị chói chân tại cái nhà giam này. Muốn trốn cũng không trốn được. Bọn chúng Vam. Còn tôi thì sao? Tôi chỉ là một con người bình thường mà thôi. Trong một tháng ấy, có rất nhiều chuyện đã xảy ra. Và bây giờ tôi có thể chắc chắn một điều rằng loài Vam rất ghét con người. Lúc đầu thì tôi rất tức giận. Tuy nhiên sau một thời gian, tôi nhận ra được thân phận thật sự của mình rại đây không hơn kém gì súc vật nên đành nhẫn nhịn. Minh Thiên- cậu bạn thân của tôi thì lại khác. Trước khi cái ngày định mệnh đó xảy ra, cậu là một người điềm tĩnh, lịch sự bất chấp hoàn cảnh. Nhưng sau biến cố đó, cậu đã thay đổi. Minh Thiên ngày xưa đã biến mất chỉ còn lại Minh Thiên tiều tụy yếu đuối, gặp chuyện là cáu gắt. Có lẽ cũng không thể trách cậu ta được. Là do hoàn cảnh mà thôi. Hàn Băng cũng khổ sở không khác gì chúng tôi. Nếu chúng tôi bị hành hạ về mặt thể xác thì cô ấy lại chịu nhiều tổn thất không nhỏ về mặt tinh thần. Những lần cô ấy trái lời chị để giúp chúng tôi là không ít. Và cũng từng đấy lần những giọt nước mắt ấy đã rơi vì Thiên. Vậy mà Thiên vẫn lạnh nhạt với cô. Phải chăng vết thương cô gây cho cậu là quá lớn? Tuy nhiên giờ đây, cô ấy lại chẳng thể giúp gì cho chúng tôi nữa rồi. Nguy hiểm một lần nữa lại cận kề. Không còn lý do nào họ cho chúng tôi sống tiếp.
|
Chương 2: Chuyến viếng thăm của Huyết Vương (1) -Đại công chúa! Giờ sao ạ?- Trong căn phòng tối tăm, Yuki đang kính cẩn cúi đầu đứng trước một chiếc bàn làm việc bằng gỗ mun. Chiếc ghế có cáo yên cao dài quay về mặt cô. Bên trên chiếc ghế, một cô gái xinh đẹp ngồi đó, trên người toát lên khí chất của kẻ quý tộc. Cô gái ấy chính là đại công chúa cap quý của thế giới Vam- Hàn Băng Kiwisato. Cô quay ghế lại, chân vắt chéo, tay phải chống xuống thành ghế, đỡ đầu. Cô thở dài: -Chuẩn bị đi. Cha ta sắp tới rồi đó. -Dạ!!! Công chúa còn gì căn dặn? -Không. Ngươi lui đi. -Dạ Yuki lui ra khỏi phòng, khép nhẹ cửa Ở bên trong phòng, Hàn Băng im lặng. Ánh mắt nhìn ra cửa sổ, hướng về phía xa xăm. Lần đầu tiên trong cuộc đời, cô cảm thấy mệt mỏi như vậy. Như có cái gì đó đè nặng tâm can. Lần đầu tiên, thứ cảm xúc ấy xuất hiện bên trong trái tim cô. ~o0o~ [3 giờ sáng:] Cánh cửa gỗ lớn bật mở. Hai hàng người hầu dọc hai bên cánh cửa cúi đầu một góc 90 độ. Cuối đó, một căn bàn lớn dài được trang bị đầy đủ các món ăn và những cái cốc đã được rót đầy rượu đỏ. Nói trắng ra là máu. Những ánh nến lung linh còn tắt thì từ khi cửa mở bỗng bật sáng. Cháy bùng lên kì lạ. Cuối dãy bàn, Hàn Băng diện bộ váy dã hội đỏ thẫm, đang nhâm nhi chén huyết nóng hổi. Bên cạnh, cô con gái thứ đang ngồi im, tuy nhiên cũng cúi mặt xuống. Đằng sau Hàn Băng là Yuki. Cô cúi người một góc 60 độ. Không ai hiểu họ đang cúi chào cái gì. Trên cả con đường ấy được lát thảm đỏ vẫn chưa có một dấu chân. Bỗng một luồng khí lạnh ùa đến, hất những lớp rèm tung bay. Ánh trăng chiếu vào căn phòng. Mờ ảo, quỷ dị. Từ đâu, những hạt li ti màu đen bay đến, tụ lại một điểm. Từ vị trí ấy, một người đàn ông thanh tú bước ra. -Chúng thần kính chào Huyết vương- Cả đại điện đồng thanh hô to. To đến nỗi phía dưới là tầng hầm cũng có thể nghe thấy. Bọn tù nhân run sợ. Người đàn ông mang mái tóc đen tuyền mượt mà óng ánh, bộ đồ đen từ đầu đến chân một cách lịch lãm. Chiếc áo choàng dài màu đen phấp phới bay. Khuôn mặt trắng bệch như thiếu máu. Trái ngược lại, ông lại mang đôi môi đỏ mọng đậm màu máu. Hai chiếc răng nanh sắc bén lộ ra. Khí chất ngút trời. Theo sau chân người đàn ông được mệnh dang là Huyết vương- bá tước Draculla ấy là hai người con trai khá trẻ. Một người vận bạch y, mái tóc bạc buộc cao. Răng nanh sắc bén lộ ra ngoài, làn da màu hồng phấn khiến nhiều cô gái ngất ngây. Anh cúi người: -Kính chào đại công chúa, nhị công chúa. -Thôi nào sao tự dưng nghiêm túc vậy?- Hàn Băng cười cười. Người con trai kia vẫn cúi bỗng nhếch mép. -Công chúa tiếp chiêu Anh rút thanh kiếm mình mang trên hông ra, đột nhiên xông thẳng vào Hàn Băng. -Ô Lather về rồi- Cô nói, nở nụ cười tinh nghịch, dơ ngón trỏ ra, hất nhẹ một phát. Lập tức người con trai ấy một phát bay vào tường. -Công chúa!!! Không được dùng ma thuật- Người con trai ấy uất ức nói. -Lather!!! Hồ nháo!!!- Một giọng nam trầm mặc nữa lại vang lên. Hàn Băng nhìn về phía anh chàng ấy. Đó là một anh chàng trẻ chung tóc đỏ, y phục cũng đỏ nốt. Dáng người to cao khác hẳn với bộ dạng gầy gò của tên bạch y tên Lather kia. Hàn Băng cười, phất nhẹ tay: -Thoải mái đi Gaween. Người con trai tóc bạc đầu vẻ ngây ngô ngịch ngợm kia là Lather- hộ vệ thứ nhất của Huyết Vương. Còn người con trai tóc đỏ này là Gaween- anh chàng hộ vệ thứ hai. -Hmm......- Huyết Vương ho nhẹ báo lại cho mọi người biết về sự có mặt của mình tại đây. Nãy giờ ông như người vô hình vậy. -Con biết cha ở đó- Hàn Băng nói như không. Vậy là cô cố tình hả? Huyết Vương đầu một mảng đen thui. -Thôi đủ rồi, chúng ta vào việc đi- Che dấu sự ngại ngùng, Huyết Vương nói
|
Chương 3: Chuyến viếng thăm của Huyết Vương (2) Khi Huyết Vương đã ngồi ngay ngắn tại chỗ của mình, Lather đằng sau ra lệnh cho một tên lính Vam: -Ngươi giải hai tên Lê Hoàng Minh Nam và Trần Minh Thiên ra đây. -Tuân lệnh Một phút sau, bọn hắn đã nị áp giải tới. Hắn thì mặt lạnh tanh. Amh thì đầy phẫn nộ. Từ khi anh vào phòng, Hải Băng lại càng cúi mặt xuống sâu hơn. Không nói câu nào. Nàng sợ. Nàng sợ phải đối diện với Thiên. Nhất là trong hoàn cảnh này. -Giết ta đi!!!! Anh hét lớn. Anh thà chết trong vinh quang còn hơn sống tủi nhục ở đây. Lather cười nhẹ. Đây là người mà nhị công chúa yêu sao? Cá tính nha. Thua vị nữa. Chẳng trách nào công chúa lại không phải lòng hắn. Tiếc thay hắn lại thuộc lũ con người tham lam bẩn thỉu. Thương ghê. Cậu xin thánh thần phù hộ cho anh ta sau kiếp này có thể hóa thành Vam. -Im lặng!!!- Vẫn cái giọng trầm trầm nghiêm túc ấy của Gaween vang lên. -Gì mà căng thẳng thế Gaween- Lại là chất giọng nghịch ngợm của Lather vang lên. Bộ đôi này thật là rắc rối mà. Không hiểu sao Huyết Vương lại cho hai tên có tính cách trái ngược nhau cùng vào làm hộ vệ cho người nhỉ? Đó là tất cả những gì mọi người nghĩ trong đầu. Tuy nhiên có cho họ 10 cái đầu họ cũng không dám nói ra. Họ chưa muốn rời bỏ cuộc đời khi đang còn trẻ a (cũng mấy trăm tuổi rồi mà trẻ nữa) -Lather thôi đi Gaween điên lên, rút thanh kiếm độc một màu đỏ bên hông ra. Nháy mắt, thanh kiếm đã kề cổ Lather. Ngoài ba con người đang yên vị trên bàn thì cả đại điện ai ai cũng sởn tóc gáy. Tốc độ nhanh quá. Đáng sợ!!! -Thôi mà thôi mà. Đầu ta mà rơi là ngươi sẽ phải rơi nước mắt theo đấy Tuy sắp chết đến nơi nhưng cái tật của Lather vẫn chưa chừa. Hắn tiếp tục công cuộc cao cả của mình. -Yên tâm ta chưa kích hoạt ma thuật đâu mà đầu rơi được. Cùng lắm ngươi liệt giường mấy ngày thôi. Gaween lạnh lùng. Mọi người khó khăn nuốt xuống một ngụm khí lạnh . -Ô hô vậy thực chất là Bé Gaween vẫn thương anh đây phải không? Vậy thì bé nên bỏ cái....cái làng lạnh đang kề cổ ta xuống đi. Lather đột nhiên cứ thấy cổ hắn mát mát sao á. Một miếng thịt của hắn sắp dời xa hắn bởi nhát xẻo sắp xảy ra nếu không ngăn chặn kịp thời thanh kiếm trên tay Gaween rồi. Nhưng cho dù xin cũng phải có cách của hắn. Làm gì có chuyện khóc lóc cầu xin được. Lời xin lỗi của Lather phải có kiểu xin lỗi đặc biệt 'Lather' -Hừ.... Gaween lườm nhẹ, dí thanh kiếm sát cổ Lather hơn. Lather cười nhạt như không có chuyện gì xảy ra. Cả đại điện tròn mắt. Hắn định hạ sát đồng đội mình thật sao? Mà dù gì đi nữa Lather cũng là người của Huyết Vương đó. Ít nhất cũng phải nể mặt người tí chứ. -Lather! Gaween! Cả hai ngươi thôi đi Sau khi chứng kiến một màn của hai tên ôn con Lather và Gaween, rốt cuộc Huyết Vương cũng phải lên tiếng. Nhỡ tên Lather đó chọc Gaween quá đà, Gaween lại điên lên chặt bay đầu nó như lần trước, lại mất cả tháng để lành lại. Đã thế tên Lather còn lấy cớ đó nũng nịu ông và Gaween như thật ấy. Ông mệt nha!!!
|