Chương 24.
Sau khi ăn sáng xong, hắn dẫn nó dạo một vòng thành phố, nhìn cả hai đẹp đôi biết mấy, đi chơi với hắn nó rất vui, nó cứ cười mãi.
Về đến nhà, nó bị hai con bạn loi vào nhà, My lên tiếng nói:
- Mày đi đâu sáng giờ vậy? Tao đợi mày xuống ăn sáng mà không thấy, làm tao phải nhịn đói nà!
Nó nhìn My như không nhìn, nói sạo quá trớn, nói sạo mà không có kỹ thuật, My có biệt danh là heo, mà lại không ăn đi nhịn đói à? Bộ My thương nó hơn thương cái bụng của mình hay sao? Nói sạo quá là nói sạo. Tuyết đứng nhìn nó, Tuyết kéo túi đồ trên tay nó, nó giật mình kéo lại thì Tuyết liền nháy mắt với My, My liền lấy hai tay.....chuẩn bị hai tay....chọc lét nó, nó cười run người buông tay ra. Tuyết với My liền đẩy nó ra và nhào vào đem đồ trong túi ra ngoài, trong túi đồ là một chiếc áo len loang màu, một đôi giầy bata màu trắng, mắt kính, hết. My và Tuyết nhìn nó, nó mua mấy thứ này làm gì? Khó hiểu, nó có cả đóng quần cao chất cao hơn núi, vậy mà mua mấy thứ này thêm làm gì? My kéo áo nó để nó ngồi xuống sofa sau đó hỏi:
- Mua sao không mua 3 bộ luôn?
Phải nói là tụi nó như ba chị em song sinh, dù có mua gì cũng là mua chung, nhưng khi lớn lên một chút thì cả 3 không mua giống nhau nhưng ít nhất cũng tựa tựa nhau, bữa nay nó mua cho một mình nó là sao? Phản hay sao? Nó ậm ờ một hồi rồi nói:
- Cái này tao mua đồ cặp!!!
Tuyết và My nghe xong mà thấy lùng bùng lỗ tai, đồ cặp? Nó mua cặp với ai? Với hắn? Không thể nào!! Nó....nó....lại đồng ý mua đồ cặp hay sao? Không thể tin. Nó thấy cả hai im lặng mà nhìn nó chăm chăm, tự nhiên nó thấy ngài ngại, nó lúc đầu cùng không thích đồ cặp, nhưng...nhưng...nó với hắn mặc vào nhìn rất đẹp...nên....nên...nó đồng ý. Nó thật sự thích những thứ mua chung với hắn, nhưng nó không thích hắn đâu nha, không có nha...nó không có thích....dù có cũng chỉ chút xíu thôi...chút xíu thôi.
Nó cầm túi xách, bỏ mấy thứ đó vào rồi chạy lên phòng, My nhìn theo rồi nói:
- Hối hận là điều đơn nhiên nếu nó cứ nghĩ nó không thích hắn và nó nghĩ nó đang lợi dụng hắn.
Tuyết đặt tay lên vai My rồi nói:
- Đúng là vậy nhưng nó cũng không ngốc đến mức không biết mình thích người đó.
Nói rồi cả hai nhìn nhau, mỉm cười nhạt, mong thời gian sẽ giúp nó biết được trái tim nó đã từng lỗi nhịp, từng mong muốn điều gì, nó sẽ tìm được hạnh phúc, mong là sau khi hắn biết sự thật hắn vẫn sẽ thích nó.
Buổi chiều, tại công viên. Có 1 cô gái đang ngồi trên ghế đá đợi ai đó, trong cô ta rất đang nóng vội, nhìn cô gái đó rất đẹp nhưng lại có tính cách dữ dần, một chàng trai từ xa chạy tới nói:
- Trinh! Em kêu anh ra đây làm gì?
Trinh nhìn anh chàng này rồi mìm cười nói:
- Chia tay nhưng tôi vẫn biết anh đang giữ một thứ.
Hắn chợt giật mình, biết thì sao chứ? Nói ra cho cả thế giới biết à? Hắn không quan tâm. Dù sao chiếc hộp đó có là gì đâu chứ. Nhưng dù sao cứ bịt miệng cô ta rồi tính tiếp, hắn mỉm cười nói:
- Giờ cô muốn sao?
Trinh nhếch mép cười, cô làm hành động lấy ngón trỏ xoa vào ngón cái, hắn cười nhạt. Thì ra là kẽ hám tiền, hắn đưa cho cô ta một tấm chi phiếu rồi đi khuất, Trinh cầm trên tay tớ chi phiếu thì cũng quay mặt đi, miệng nở một nụ cười. Về tới nhà, hắn thấy nó đang trèo cây, không biết nó làm gì mà trèo lên cây, mở cửa bước vào, hắn đi vào nhà nó nhìn nó trèo, hắn mỉm cười rồi hù một cái, nó giật mình quay lại nhìn thấy hắn nó thở phào nói:
- Rảnh quá há!!
Hắn mỉm cười rồi chòm lên ẩm nó xuống, nó la oai oái, hắn đưa tay lên miệng nó, thả nó xuống đất nó nói:
- Lại không đi học à?
Hắn nhìn nó, kéo nó vào mái hiên cho bớt nắng rồi nhẹ nhàng nói:
- Học là để có thể kiếm tiền nhưng anh đã kiếm được tiền thì anh không cần học làm gì.
Nó nhất thời cứng họng, lần đầu tiên nó bị người khác làm cho cứng họng, thấy nó im lặng không nói gì, hắn mìm cười nói:
- Mai đi du lịch, em đi không?
Nó gật đầu nhưng có khi náo chiếc hộp hắn chôn ở đâu đó mà không mang theo, nếu vậy nó đi làm gì? Tốn thời gian, tốn công nhưng tự nhiên nó muốn đi là sao? Cảm giác hạnh phúc và vui sướng khi được mời đi này là sao? Nó đang bị gì đây? Thôi bỏ qua đi đừng nghĩ nữa. Lắc đầu gạt phăng mấy thứ khó hỉu đó khỏi đầu nó liền nhìn hắn mỉm cười, đứng chung một mái hiến, nhìn chung một hướng, cùng nhau ngắm mặt trời lạnh, cảm giác tim nhẹ nhàng đập một cách chậm rãi, thật là thoải mái. Và hạnh phúc làm sao. Nó chợt thoát khỏi cái cảm giác tự ngộ quái dị lúc nãy, nó liền kêu hắn về rồi chạy vào nhà. Hắn nhìn nó đi vào mà khó hiểu. Vừa vào nhà nó liền thở phào không ngừng lẩm bẩm:
- Tuyệt tối không thích, tuyệt đối không thích, tuyệt đối không thích, tuyệt đối không thích....
Đối với cái hánh động lắc đầu lẩm bẩm kia, hai con bạn nó chẳng thèm quan tâm, hai đứa chỉ lo gom góp đồ đạc để mai còn đi du lịch. Nó cứ lẩm bẩm như thế cho tới sáng.
Ngày hôm sau, hai con bạn nó đã thức dậy từ sớm, chuẩn bị sẵn sàng để đi du lịch. Cầm trên tay túi xách, cả hai đứa đứng đợi Triết và Khôi. Hai chàng trai vừa tới cũng là lúc hắn tới, hắn hỏi:
- Băng đâu?
Cả hai đứa lắc đầu, chắc giờ này nó còn ngủ, mà sao hôm nay nó ngủ dữ vậy? Mặt không đổi sắc, hắn liền bước nhanh lên phòng nó, cả hai con bạn liền vụt túi sang một bên liền ngăn hắn lại:
- Khoan! Khoan! Anh là con trai sao vào phòng con gái được. Bây giờ anh đứng đây đợi tụi tui sẽ lên tìm nó.
Hắn thoáng không muốn đống ý nhưng mà hoàn cảnh đã vậy thì hắn đành phải nhường thôi. Hắn vừa có ý kêu hai con bạn đi thì phía trên cầu thang có tiếng động, nó mặt vẫn chưa tỉnh táo, hai tay kéo vali, miệng lẩm bẩm gì đó. Hắn vừa định đi tới thì nó liền ngồi phịch tại cầu thang, nhìn xuống hai con bạn nói:
- Tụi bây có mắt để trang trí à?
My và Tuyết thở dài ngao ngán, đi lên xách vali cho nó, My tức giận bậm môi nói:
- Mày có thấy mày giống lắm không?
Nó cười cười rồi đúng lên đi xuống lầu, nhìn thấy hắn đứng dưới lầu tự nhiên tim nó đập liên hồi.
|
Chương 25:
Nó đứng nhìn hắn chứ không bước xuống, hắn nhìn nó đứng đó nhìn hắn hoài, hắn bước chân lên cầu thang, Tuyết với My thì lôi vali xuống, hắn né sang một bên đi đến nơi nó đứng, nó cứ nhìn hắn như vậy, cho tới lúc hắn đứng trước mắt nó thì nó liền nhích sang một bên vả tiếp tục đi xuống, hắn ngây ngốc nhìn nó đi xuống, hắn làm gì sai hay sao?
Nó bước xuống lấy vali từ hai con bạn và tiếp tục tự xách đi, hắn chạy theo cầm lấy vali giúp nó, lúc tay nó chạm tay hắn, nó thoáng nghĩ vừa nãy có điện giật thì phải, rút tay về, nó đẩy vali cho hắn. Hắn ôm lấy vali khi vali ngã, nó nóng cả mặt, thật là sao hôm nay nó nhạy cảm thế nhỉ? Nếu hắn mà chạm vào nó là nó có cảm giác như tim sắp rớt ra ngoài luôn ấy. Nó sẽ không thích hắn đâu...hoàn toàn không...một chút cũng không.
Lên xe, nó và hắn lại đi chung, cái cảm giác mong đợi khiến nó thấy bức rức khó chịu, không biết nó mong đợi cái gì nữa, hắn cất vali nó xong thì vào xe chuẩn bị lái đi nhưng đột nhiên hắn choàng tay qua người nó, hắn cầm lấy dây an toàn và đeo vào cho nó, không biết vì cái gì xui khiến nhưng nó rất muốn ngước mặt lên nhìn hắn, vừa ngước lên nó cảm thấy hương thơm thoang thoảng dễ chịu ngay mũi, nhìn hắn ở khoảng cách gần nó thấy tim đập liên tục không nghỉ nhịp nào, càng nhìn... sao mà.... hắn.... đẹp đến thế, làn da không quá trắng nhưng không đến mức đen nhẻm, mủi cao, đôi mắt híp lại vì gài dây an toàn cho nó, lông my dài quá! Thoáng thấy có điểm khác, hắn liền ngước nhìn, hai đôi mắt đồng thời nhìn nhau, mũi chạm vào nhau, nó mở to mắt, hắn mở to mắt, cả hai nhìn nhau không ai nói gì, hắn từ từ tiến gần, môi sắp kề môi, nó cũng không nhúc nhích, hắn cứ thế tiếng gần, đôi mắt nó rất muốn nhấm nhưng nó lại không thể, còn một chút nữa....chút nữa....chút nữa. ..là tới rồi....một chút nữa....tiếng nói trong tim hắn cứ vang lên, hắn chưa bao giờ thấy hồi hộp khi hôn một cô gái nào đó nhưng bây giờ hắn rất là hồi hộp, tim hắn cứ vang lên liên tục, hắn nhắm nghiền mắt, nó thấy vậy cũng nhắm mắt lại, vừa nhắm xong nó đã cảm nhận được một thứ gì đó mềm mềm ngay đôi môi anh đào của nó, sự thích thú khiến hắn muốn hôn sâu hơn, đôi môi đỏ mọng ngọt ngào, vừa định tiến sâu hơn thì bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa kính của xe, nó và hắn chợt ngừng lại rồi mở mắt ra, mở cửa kính ra nó thấy My, Tuyết, Khôi, Triết nhìn nó và hắn chầm chầm, nó đỏ mặt gục mặt, thế nào cũng thấy rồi chứ đâu, thiệt là..... hắn thì tình bơ và thêm phần tức giận vì bị phá đám, hắn hỏi:
- Gì đây?
Triết liền hắn giọng nhẹ nhàng nói:
- Xin lỗi vì phá đám nhưng dù sao mày cũng phải đi tụi này mới đi được, xe mày chắn như thế thì làm sao? Làm sao? Làm sao tụi tao đi được?
Cái làm sao này ý là tại nó và hắn cản trở chứ đâu. Hắn hừ lạnh rồi kéo cửa kính đi và lái xe chạy đi, nó từ nãy tới giờ cứ cuối đầu mãi. Nó không hề có ý định ngước lên, xấu hổ quá đi! Bị thấy rồi! Lúc nãy chính xác nó còn thấy ý cười trong mắt hai con bạn nữa, thiệt là...nhục nhã....hắn thấy nó như thế thì lấy tay nâng gương mặt nó lên và nói:
- Có gì đâu mà! Ngước lên đi!
Nó hít một hơi rồi ngước lên, nó liền quay sang trút giận lên hắn:
- Tại anh á! Nếu anh không...thì sẽ không....
Nó nói nửa úp nửa mở nhưng hắn vẫn hiểu cái gì. Ý nó muốn nói nếu hắn không hôn nó thì sẽ không xảy ra chuyện bị nhìn thấy. Hắn mỉm cười lấy tay xoa đầu nó nói:
- Ngốc quá! Tụi kia thấy thì kệ họ, họ làm gì được mình.
Nó không nói gì vì dù gì hắn nói cũng phải, nhưng mà nó tự nhiên nguyện ý cho hắn hôn, nguyện ý cảm nhận nụ hôn, không hề có sự kháng cự nào, đây là do nó thích hắn chăng? Nhưng nó đâu muốn thích hắn chứ. Nó chỉ muốn lợi dụng hắn thôi tại sao bây giờ lại thích hắn? Có lẽ nó...nó muốn cảm nhận sự mới mẻ nên mới thế...chắc thế...chắc thế. Một lần nữa nó tự dối bản thân rằng nó không thích hắn nhưng con tim nó lại thích hắn mất rồi.
Tới một bãi biển xanh trong, từng làn gió nhẹ nhàng thổi, tiếng sóng vỗ vào bờ êm ã, tiếng lạo xạo của nhưng hòn sỏi, tiếng ầm ầm khi sóng vỗ vaò đá đã làm nên khu du lịch biển X này. Có quá kỳ lạ khi cả một khu du lịch to lớn lại chẳng bóng người, đây là sao? Tụi nó tự hỏi trong lòng. Tụi hắn liền kéo nó tới một khách sạn, chọn 6 phòng khác nhau, cả 6 đứa về nơi mình ở, cứ nghĩ là sẽ ở phòng đôi nhưng không mỗi ngưới đều có phòng riêng, nhưng có điều có một thứ bí mật chỉ có tụi hắn biết, đó là.....phòng của tụi hắn ấy lại thông với phòng tụi nó bằng một tắm gương treo tường.
Tắm biển là hoạt động không thể thiếu khi đi biển, và 6 người kia cũng thế, thân thể cường tráng cùng những cơ bụng khiến con gái phải trố mắt ngước nhìn, tụi nó cũng chả thua kém, nó không đi tắm chỉ muốn thích dạo quanh biển nên nó mặc một chiếc áo áo ngắn cùng quần đùi, My và Tuyết thì mặc đồ tắm nhưng có khăn quấn người lại, không phải tụi nó sợ người ta thấy, cũng không phải sợ nắng, tụi nó chĩ là không muốn thấy những ánh mắt kinh dị của cả nam lẫn nữ nhìn, đội nón to vành, tụi nó bước ra khỏi phòng, tụi hắn ngay lúc đó cũng bước ra, cả 6 người cùng nhau xuống biển, cả đám đặt chân xuống bãi cát trắng mê người. Tụi nó lúc nãy đã thắt mắt nay lại thắt mắt hơn, đó là bãi cát này thật sự không có người. Tụi hắn quay lại nhìn tụi nó, hắn kéo nó xuống biển nói:
- Tụi anh đã bao trọn khu này, không có ai ở đây đâu.
Thì ra là vậy, cảm nhận được cái ấm áp và có thứ gì đó cứ vỗ vào người, ngay lúc đó nó mới biết thì ra là nó đang đứng dưới biển, nó không thích xuống biển cho lắm nhưng lần này nó lại thấy khác, điểm khác này là thế nào? Không có thời gian suy nghĩ nhiều, vừa đặt chân xuống biển là nó đã cảm thấy sóng biển ào ạt kéo vào. My và Tuyết thì rất thích biển, tha hồ mà bơi lội, cả hai nhảy tung xuống biển, Triết và Khôi thì cũng nhảy xuống
|