Đánh Cược Trái Tim
|
|
Hắn bước vào phòng,nhìn cái giường khẽ nhăn mặt.Giường gỗ lim ngày xưa lại ko có đệm,có cần thiết phải chơi nhau vậy ko?Bên trường cũ của hắn ít nhất giường cũng có cái đêm dù là đệm mỏng quẹt cứng keo.Thế này làm sao ngủ.Nhưng đến nơi rồi chẳng nhẽ lại về lớp.Thôi thì đành đâm lao theo lao.
Sau khi cô giáo vụ y tế ghi tên hắn vào sổ chực,ngán ngẩm nhìn lũ học trò giờ càng tìm cớ trốn học 3 cái giường phòng y tế đều có người rồi.Đưa mắt chỉ vào cái giường ngoài cùng còn đang trống.Rồi cô lẳng lặng ra ngoài,tiến về phía gần cổng quyết định ra đồn bốt gác để buôn dưa lê với bác bảo vệ.
Thấy giường bên có tiếng con trai,chiếc giường ở giữa bỗng có giọng nói nhỏ nhẹ phát ra “Anh Tú?”
Hắn ngẩng mặt lên,bên kia tấm màn trắng được kéo ra là 1 khuôn mặt trái xoan trắng ngần,mái tóc thẳng chảy suông xuống ôm lấy khuôn mặt.Cô gái xinh xắn nhỏ nhẹ nhìn hắn cười.
Hắn hoàn toàn ko có chút ấn tượng.Cô ta là ai?
“Em là Ly,hôm trước anh em mình vừa gặp nhau ở DiamondD.” Cô gái nhanh nhẩu.
Anh nhìn cô 1 lượt,vẫn chẳng nhận ra ai với ai.Vào đó nhạc thì nhiều,gái cũng lắm,toàn gương với đèn laze biết bé nào với bé nào.Cũng ngực đấy,mông đấy,mặt có khác chút cũng chẳng phân biệt được.
“Tối nay anh có dự định gì ko?” cô gái nhìn vẻ mặt chờ đợi.
“Ukm cũng có.” Anh ngồi xuống giường nghĩ sao lằng nhằng dữ.
“Em có thể tham gia ko?”
Nhìn cô gái 1 lần,trông cũng ko tới nỗi tệ,còn cái tướng ngồi hai tay chống giường cố mà đẩy vòng 1 khoe dáng thế kia.Chắc cũng có kinh nghiệm.Hắn mỉm cười “Được thôi!”
Cô gái tỏ rõ vẻ vui mừng vỗ hai tay vào nhau “Tốt quá.Ở đâu vậy anh?”
“Loo Pub.” Anh chốt 1 câu rồi ngả người xuống giường ko muốn nói thêm câu nào nữa.
“Vậy tối nay nha anh,anh cho em số điện thoại em còn gọi.” cô bé mừng rơn lấy cái điện thoại ra,ko ngờ cá dễ cắn câu thế.
“0906xxxx” hắn đọc mà vẫn ko thèm nhìn cô bé 1 lần,giống như nghĩa vụ nói cho xong để được yên thân.
“Vậy anh nghỉ ngơi nhé,tối gặp.” cô gái ngọt ngào hý hửng lưu số rồi đi khỏi phòng y tế.
Thời gian cứ chậm chạp chậm chạp trôi mà ko có bất cứ tiếng động nào nữa.Yên tâm ko còn ai để ý kẻ ở giường phía trong cùng mới nhẹ nhàng ngồi dậy.
Tự nguyền rủa đòn roi trừng phạt của bà già,bắt cô làm culi cả 3 ngày bị đình chỉ,vừa ngồi dậy vừa muốn khóc,mà vẫn phải nén ấm ức trong lòng,ko dám kêu vì sợ bị phát hiện.Bước thật khẽ ra ngoài cửa.Khẽ nhìn lại tấm vải trắng đang che bóng dáng người nằm ở chiếc giường ngoài cùng,cô khẽ cười nham hiểm.
“Ha ha ha,cứ chờ đó cô đây sẽ cho người biết thế nào là lễ độ.Loo Pub ak?Cứ chờ trò vui đi!”
|
“Nhi,mày thật muốn làm chuyện này?” Ngọc nói nhìn Nhi ko chớp mắt.
“Dĩ nhiên!Mày biết tính tao rất sòng phẳng mà có thù ko báo để ăn cơm nghẹn chết à?” Nhi nói chỉ tay vào mặt mình.
“Nhưng có vẻ ko hay lắm.” Ngọc ngần ngừ.
“Có gì mà ko hay,cứ xem như chúng ta đi chơi đi!” Nhi nói cầu hòa cố đẩy cô gái bước ra khỏi cửa.Loo Pub thẳng tiến nào.
Ring ring..Ring ring..
“Alo?” đến hồi chuông thứ N Tú mới nhấc máy với cái giọng khó chịu.
“Thằng bạn tối nay thế nào đây?” đầu dây bên kia giọng nói trầm trầm trêu chọc.
|
Vẫn như mọi khi!” hắn trả lời đưa tay dụi dụi mắt.
“Có tay vịn chưa?” bên kia đầu dây vẫn tiếp tục tọa đàm.
“Tính sau.” Hắn trả lời,rồi dập máy.Đứng dậy khỏi chiếc chăn ấm áp,vừa hạ chân xuống giường thì điện thoại của hắn lại rung 1 lần nữa.
“Lại gì nữa?” hắn nói giọng cáu kỉnh.
“Em..em chỉ muốn hỏi mấy giờ chúng ta gặp nhau?” bên kia giọng con gái yêu kiều nhỏ nhẹ vừa nghe tiếng hắn gắt.
“Ah.. 8 giờ đi.Anh đợi ở đầu đường Thanh Niên.” Cũng chả biết là ai nhưng gã cứ nhận bừa.
Tiếp theo là tắm rửa thay đồ phục vụ cho chiến dịch.
“Này mày đang làm gì đó?” nhìn con bạn lấp ló thụp thò ở bên đường đã đến nơi mà chẳng vào ngay,Ngọc ko khỏi nghi ngờ.
“Mai phục!” Nhi nói,mắt vẫn hướng sang bên đường chỗ bãi xe,chờ đợi con mồi xuất hiện để giăng bẫy.
Những anh chàng trông xe hiếu kì nhìn 2 nữ sinh cứ ngó đông ngó tay,ko rõ họ là khách hay là kẻ trộm đây.Loo Pub là 1 Pub gần đây khá nổi trên đường thanh niên,mặt tiền của quán nổi bật với mầu trắng trông rất trang nhã với những cột xi măng tròn trông như kiến trúc Châu Âu cổ,đôi khi bạn có thể đi qua mà mơ hồ ko để ý thấy cái cổng trắng đó,nhưng trái với cái vẻ giản dị thanh lịch bên ngoài,vào trong bạn sẽ biết thế nào là nhiệt.Đông đúc,chật chội,những dãy bàn cao kín người mỗi ngày thứ bảy,đôi khi người ta sẽ tự hỏi họ đang nóng lên vì rượu,bia,nhạc quá bốc hay bởi vì quá đông người??
Sau đến cả tiếng tập kích mai phục cuối cùng,Nghi cũng phát hiện mục tiêu.Một chiếc Audi bạc đỗ lại trước cửa quán.Đám trông xe vội vàng săn đón như con mắt nhìn thấy vàng,cửa xe bật mở,đôi giầy hàng hiệu bóng loáng bước xuống trước,rồi cái thân hình đáng ghét tiếp tục thò ra,bên kia 1 cô gái đang hý hửng mở cửa,mặt mày vênh ngược lên trời thỏa mãn.Cô ta hý hửng chạy tới ôm tay cậu con trai kia cả 2 khuất bóng vào trong cánh cửa gỗ xanh của quán.
“Trời ơi,người đẹp..xe còn đẹp hơn!!” Ngọc suýt xoa.
|
Nhi đôi mắt trái giật giật,răng nghiến kèn kẹt nhìn hắn.Ông trời,ông làm cái trò gì vậy?Đây là truyện tranh thiếu nữ chắc,cũng chẳng phải phim thần tượng,sao có thằng học sinh cấp 3 mua nổi Audi để đi chứ??Có cần thiết phải bất công như vậy ko??
“Hấn..làm sao hắn đủ tuổi có ô tô??” Nhi gào lên.
“Có tiền là có tất cả!” Ngọc thản nhiên thốt ra 1 câu làm cho Nhi giống như vừa bị cả quả chùy thụi vào mặt.Thật bất công.Cái thằng khốn đáng ghét đó thì có Audi mà đi,trong khi cô thì có xin đổi điện thoại cũng là đợi hít mùa xuyên thế kỷ.Càng nghĩ càng uất hận ông trời.Nhưng rồi môi cô nhếch lên khoái trá.Như vậy cũng ko phải ko tốt.Xem ra là ông trời giúp ta.Hahahaha!!
“Đi theo tao!” Nhi nói kéo tay Ngọc về phía bãi trông ô tô gần công an phường.
“Mày làm gì vậy?” Ngọc hỏi nhìn nó 1 cách nghi ngại,mỗi khi nó có cái gương mặt xảo trá này là y như rằng,ắt có sự.
“Theo tao!” Nhi tiếp tục cười gian xảo,kéo cô bạn đi.
Bãi để xe cũng khá là vắng,chỉ có 2 người đang ngồi oánh cờ đàm đạo ở ngoài cửa,cũng phải,bãi toàn là ô tô,họ có lơ đễnh chút,thì cũng chả ai đi vào nhét ô tô vào túi ăn cắp rồi đi ra được.Thế nào cũng phải qua mặt họ.Mà cả cái khối tiền to nặng đến cả tấn đó đến trước mặt,chỉ có hội nhìn mặt trời mà ko thấy lóa mới ko phát hiện ra thôi.Thấy 2 cô gái hiền lành dễ thương vào bãi xe,họ chỉ nghĩ là cô bỏ quên đồ trong xe,cũng thường có mấy cô lén vào xe trang điểm lại rồi mới đi.Ôi con gái mà,việc gì phải lo hão.
|
“Mày tính làm gì?” Ngọc lo lắng nhìn con bạn đang lao tới chiếc Audi bóng loáng cười gian xảo.
“Mày cứ để yên,canh chừng cho tao!!” Nhi vừa cười,vừa lôi trong túi ra con dao dọc giấy.
“Mày..Mày ko định…” Ngọc nhìn con bạn tà ác ko tin được.Nó đúng là quá sức ác liệt.
“Bảo canh chừng rồi mà.” Nhi nhăn mày nhìn con bạn thân cảnh cáo.
Sau 1 hồi lục đục xử lý nhanh gọn cả 3 chiếc lốp của chàng audi đẹp mã,Nhi mới mỉm cười “Vì lòng nhân nghĩa,vì 1 xã hội tiên tiến lành mạnh,chừa lại 1 lốp nguyên vẹn cho hắn!” phủi phủi tay,cô khoác tay Ngọc ra ngoài bình thản.Đi qua chỗ 2 ông lão đánh cờ còn cười giơ tay chào 2 bác.Hai ông cũng thuận tiện chào lại cô bé tươi tắn vui vẻ,cảm giác như tuổi xuân đang trở về.
Nơi quầy bar sáng đèn nhiều màu sắc nổi bật trong bóng tối,sàn nhảy chợp chờn những ánh đèn laze xanh quét qua quét lại,DJ thì cũng đang vặn vẹo theo điệu nhạc ồn ào,hầu hết các bàn trong pub đều đã kín người,những cô gái mặc đồ đẹp thi thoảng lại nhúc nhích cơ thể theo điệu nhạc.Cô gái xinh xắn ngồi trên quầy bar cũng ko ngoại lệ,mặc cho người ngồi cạnh cô chỉ chăm chăm cầm cốc rượu uống rồi quay sang nhìn mấy chiến hữu nói chuyện.
“Em nào vậy?” Duy,bạn thân chí cốt của hắn mỉm cười huých nhẹ,chỉ chỉ em gái đang đi đưa trên ghế cạnh hắn.
“Ko biết!” hắn cười nửa miệng đáp gọn lỏn.
“Thằng này..” Duy cười bá cổ thằng bạn.
“Cá đến miệng chẳng nhẽ ko đớp!” hắn cười.
Bỗng nhiên…
Ào…
“Á….” Hắn la lên oai oái,cảm giác từ vai áo ướt nhoẹt,lành lạnh,nước đang rỏ tong tỏng xuống sàn.
Quay người lại giận dữ đôi mắt hắn mở to ra,rồi bỗng thu ánh nhìn lại nở 1 nụ cười khinh khỉnh “Trần Hiểu Nhi”
Duy cùng với Mạnh,Hiếu,Vũ đều quay lại,nhìn cô gái người nhỏ bé,khuôn mặt cương nghị đôi mắt sáng long lanh đang ở trước mặt mình.Duy khẽ liếc Tú,rồi lại đổi hướng nhìn cô gái.
“Ôi xin lỗi,tôi ko nhìn thấy!” Nghi vờ giơ tay lên che miệng tru môi lên nói vô cùng thái quá đáng yêu, rồi quay người bỏ đi.
|