Tên tác giả : Pi Tây
Tên truyện : Bé Con Không Biết Cười
Chương 1: Con bé xui xẻo
- Aaaaaaaaaaa tôi sắp chịu hết nổi rồi
- Trương phu nhân bà bà phải ráng lên đứa bé sắp chào đời rồi
- Aaaaaaaaaa
- Oe oe oe
- Lão gia à phu nhân sinh rồi chúc mừng ngài là một bé gái . Tiểu thư thật là đáng yêu
- Đâu đâu cho ta bế con bé một lát
- Vâng ạ
Chợt có tiếng nói của một đứa bé ba tuổi vang lên :
-Papa à con cũng muốn bế em
Cậu bé đưa bàn tay mũm mĩm ra trước mặt ba mình bằng ánh mắt chờ mong nhất
Người đàn ông phì cười trước những hành động của cậu bé và nhẹ nhàng xoa đầu cậu:
- Thôi nào con còn bé lắm chưa bế em được đâu chúng ta cùng vào thăm mẹ nhé con trai yêu
- Vâng ạ - câu bé trả lời bằng khuôn mặt bí xị
Đến nơi người đàn ông cảm thấy rất ngạc nhiên vì có rất nhiều người quỳ quanh giường của vợ mình . Bước lại gần ông phát hiện rằng vợ mình rất yếu . Ông rất tức giận mà quát người làm :
-Phu nhân bị sao vậy tại sao các người không nói với tôi hả
- Lão gia à chúng tôt xin lỗi vì phu nhân không muốn người lo lắng cho bà ấy
- Các người đúng là một lũ vô dụng cút ra ngoài hết đi
- Dạ dạ - bọn người hầu lập tức ra ngoài
- Phu nhân à bà không sao chứ
- Tôi không sao lão gia tôi muốn nhìn mặt con
- Đây bà nhìn đi
- Lão gia à ông hứa với tôi phải chăm sóc nó thật kỹ .Ông hãy cưới thêm vợ mới để chăm sóc cho con chúng ta
- Phu nhân à bà tuyệt đối không được có chuyện gì
- Mama mama không được bỏ Thành Khang . Mama à Thành Khang ngoan rồi …
- Thành Khang mama xin lỗi con phải hứa với mama rằng con sẽ bảo vệ cho em con
- Mama à con hứa mà . Mama ơi mama
- Phu nhân phu nhân
Hai ngày sau Trương gia tổ chức tang lễ thật long trọng cho Trương phu nhân . Thành Khang từ lúc mẹ mất ngày càng trầm tính hơn suốt ngày cậu nhóc chỉ ở bên cạnh cô em gái đáng thương của mình . Trương lão gia vì muốn giữ lời hứa với vợ nên đã tái hôn . Người vợ mới này của ông cũng có một đứa con trai riêng . Còn về phần của cô tiểu thư nhỏ thì lúc nào cũng bị người khác nói lười đã giết chết mẹ mình