Hôn Trộm 55 Lần
|
|
Chương 825: Gặp cha mẹ (5)
Tuy hai bác không phải cha mẹ thân sinh ra, nhưng là trong nháy mắt này, cô vẫn cảm nhận được yêu thương. Lúc Lục Cẩn Niên nói với cô về hôn lễ trong đêm kia, cô cũng không có cảm giác nhiều lắm, chỉ là một nghi thức, nhưng hiện tại, trong lòng lại tràn ngập chờ mong với hôn lễ này. - Tất cả quá trình chuẩn bị hôn lễ, Kiều An Hảo đều không phải làm gì, toàn bộ đều là bác gái, Lục Cẩn Niên, Triệu Manh và trợ lý làm. Thế nhưng có chuyện gì, mọi người vẫn sẽ hỏi ý kiến của cô một phen, lớn thì là lựa chọn khách sạn, nhỏ thì là vỏ hộp bánh kẹo cưới, đều dựa theo sở thích của cô. Tiếc nuối duy nhất, là từ khi Lục Cẩn Niên và cô chuẩn bị cử hành hôn lễ, đến bây giờ cũng sắp hoàn thành xong, Kiều An Hạ lại vẫn chưa từng liên hệ với cô, ngẫu nhiên, Kiều An Hảo sẽ gọi điện hoặc gửi tin nhắn cho Kiều An Hạ, nhưng cũng như đá chìm đáy biển, không có hồi âm. Lúc còn cách hôn lễ một chút, Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo đi vào bệnh viện khám thai một lần. Lục Cẩn Niên chọn một bệnh viện và bác sĩ phụ sản tốt nhất Bắc Kinh, tuy khoa phụ sản có nhiều chỗ cấm đàn ông đi vào, nhưng là, Lục Cẩn Niên lại cố gắng để toàn bộ quá trình đều không rời khỏi Kiều An Hảo, theo sát sau hầu hạ. Lúc làm siêu vi B, Lục Cẩn Niên chỉ có thể đưa Kiều An Hảo đến lối vào, anh cẩn thận dặn dò Kiều An Hảo vài câu, mới để cô vào, Kiều An Hảo ngồi tại chỗ, đợi tầm 10 phút, rốt cuộc nghe thấy có người hô tên mình, cô đứng lên, lúc đi vào, vừa lúc bên trong có người vừa làm siêu vi B cúi xuống, dáng vẻ nhìn có chút quen mắt, không nhịn được nhìn lại, mãi đến khi người đó quay mặt qua, cô mới thốt lên: “Chị Tương Tư?” Tống Tương Tư gần đây vẫn luôn thấy thân thể không thoải mái, cố ý tới bệnh viện làm kiểm tra một lần, sợ bị chó săn chụp được lại viết linh tinh, cô vẫn cố ý lựa chọn một bệnh viện tư tốt nhất, lại không nghĩ rằng đến đây còn bị người khác nhận ra, theo bản năng liền hoảng sợ, sau đó quay đầu nhìn thấy là Kiều An Hảo, lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, cong môi lên: “Kiều Kiều tới khám thai à?” “Ừhm, thật khéo.” Kiều An Hảo cong môi nở nụ cười một phen, nghĩ là siêu vi B, vì thế liền không nhịn được tò mò hỏi một câu: “chị Tương Tư, chị...” Kiều An Hảo chỉ chỉ vào bụng dưới của mình, ám chỉ ý mang thai. “Không có.” Tống Tương Tư cười khẽ một tiếng, lắc đầu: “Lâu rồi chị chưa kiểm tra sức khỏe, nên qua đây xem thế nào.” “A...” Kiều An Hảo lên tiếng, nhìn thấy Tống Tương Tư giẫm chân lên giày cao gót 10cm, trong nháy mắt chỉ cảm thấy vừa rồi mình đã suy nghĩ quá nhiều, vì thế liền cười nói: “Sức khỏe thế nào?” “Rất tốt.” Tống Tương Tư chỉnh lại quần áo, sau đó liếc mắt nhìn bụng dưới bằng phẳng của Kiều An Hảo: “Bảo bảo có khỏe không?” Kiều An Hảo gật đầu: “Cũng rất tốt.” Tống Tương Tư nở nụ cười, đeo khẩu trang và mắt kính: “Chị còn có chút việc, đi trước nhé, em kiểm tra đi, chờ đến hôn lễ rồi gặp.” “Ừhm, tạm biệt.” Sau khi Kiều An Hảo nói xong, Tống Tương Tư chỉ gật gật đầu, liền xách túi của mình, rời đi. Tống Tương Tư đi trước, sau một lúc, liền từ bên trong đi ra, trực tiếp ấn thang máy, đi xuống bãi đỗ xe dưới lòng đất, cô ngồi lên xe mình, tạm dừng một lúc, mới tháo khẩu trang và kính trên mặt xuống.
|
Chương 826: Gặp cha mẹ (6)
Cô chưa hề khởi động xa, vẻ mặt rất bình tĩnh nhìn chằm chằm trước mặt mình qua cửa kính xe một lúc, sau đó kéo túi của mình ra, từ bên trong lấy ra một tờ báo cáo kết quả, trong túi còn có thể nhìn thấy hai hộp vitamin B11. Từ trước đến nay nguyệt sự của cô rất chuẩn, kết quả hiện tại đã chậm một tháng rồi, trong lòng có cảm giác không bình thường, thừa dịp xế chiều hôm nay không có lịch trình gì, Hứa Gia Mộc ở công ty, một mình cô vụng trộm đi đến bệnh viện làm kiểm tra, kết quả không ngờ dự cảm trở thành sự thật, cô thực sự mang thai rồi. Thai nhi đã được một tháng, nhỏ hơn bảo bảo của Kiều An Hảo một tháng, con của Hứa Gia Mộc, nói cách khác, đứa nhỏ này có thể gọi đứa bé của Kiều An Hảo là chị hoặc anh. Cô và Hứa Gia Mộc làm chuyện kia, vẫn thường dùng biện pháp tránh thai. Tuy y học nói là, dùng áo mưa không hẳn sẽ đạt kết quả 100%, nhưng là tối thiểu, cô và anh ở bên nhau bảy năm, cô không có lấy một lần dính bầu, nhưng ai biết, bây giờ lại có ngoài ý muốn. Thẳng thắn mà nói, cô không bài xích đứa bé này, tuổi của cô đã không còn nhỏ, cô đã từng liều mạng phấn đấu như thế, là vì muốn thoát khỏi bần cùng, nhưng là hiện tại đã không còn khó khăn gì, cô không muốn một mình cô đơn sống ở Bắc Kinh như thế này mãi, cô rất muốn có một gia đình yên ổn, có một đứa bé xinh đẹp, nhìn nó lớn dần từng ngày. Nhưng là, cha của đứa nhỏ này, đã dùng năm vạn tiền mua bảy năm của cô, tiếp qua một tháng, chính là một bắt đầu năm thứ tám, anh lại mãi không có ý định muốn kết hôn với cô. Tống Tương Tư nghĩ đến đây, trong đầu lờ mờ nổi lên cảm giác đau đớn, trong mắt tràn ngập ưu thương, nhìn chằm chằm tờ giấy kết quả kia, từ trước đến nay cô có thể tự mình cố gắng, trong mắt lại có chút không muốn từ bỏ. Qua rất lâu, Tống Tương Tư mới cầm tờ đơn kia nhét vào trong túi, sau đó khởi động xa, chậm rãi rời đi. Cô lái xe không có múc đích, được một lúc lại dừng, sau đó lại đi tiếp. Dọc đường đi như vậy, trong đầu cô suy nghĩ rất nhiều chuyện, cô muốn gọi điện cho Hứa Gia Mộc hay không, nói cho anh biết, cô mang thai, sau đó thuận tiền xem anh có thể vì đứa con mà chịu trách nhiệm với cô không? Nhưng là, nếu trong lòng anh vốn dĩ không hề muốn cưới cô, vì đứa con nên mới đồng ý cưới cô thì làm sao bây giờ? Cô thương anh, cũng muốn gả cho anh, nhưng là, lại càng muốn chính anh cam tâm tình nguyện cưới cô, huống chi, cô cũng không muốn cốt nhục trong bụng mình, lấy nó làm lợi thế để kết hôn. Tống Tương Tư thở dài, phát hiện mình vậy mà không hiểu sao lại lái xe đến dưới lầu Hứa thị. Cô chậm rãi dừng xe lại, nhìn qua cửa kính xe, liếc mắt nhìn tòa cao ốc cao vút, do dự rất lâu, sau cùng vẫn là lái xe đi vào bãi đỗ xe dưới lòng đất của Hứa thị, sau đó cầm túi đi xuống xe, trực tiếp ấn thang máy, đi lên tầng cao nhất. Tống Tương Tư đi theo Hứa Gia Mộc đến Hứa thị vài lần, biết được văn phòng của anh ở đâu. Có thể do buổi chiều có hoạt động, phòng thư ký không có lấy một bóng người, Tống Tương Tư cứ thế đi vào trong phòng anh. Cửa không khóa, cô đẩy cửa ra, bên trong không có ai. Cô chuẩn bị ngồi xuống sofa trong phòng anh, lại nghe thấy trong phòng nghỉ có âm thanh nhỏ vụn truyền đến.
|
Chương 827: Gặp tộc trưởng [7]
Tống Tương Tư nhíu mi lại. Bên trong phòng nghỉ có người? Cô cầm lên túi xách vừa mới đặt xuống ghế, sau đó liền giẫm lên thảm lông xù, đi về phía phòng nghỉ, cô càng tới gần, thì cô lại nghe thấy thấy tinh tường một đạo giọng nữ từ bên trong truyền đến: “Anh Gia Mộc, anh đã đồng ý với em, hôm nay sau tan tầm cùng em đi điện ảnh, vì sao đột nhiên anh lại lật lọng?” Bước chân Tống Tương Tư mạnh dừng lại tại chỗ, cô cầm túi xách trên tay, nhịn không được liền dùng sức. Cửa phòng nghỉ khép lại, tuy rằng cô cách cửa một khoảng cách nhất định, nhưng mà thị lực của cô rất tốt, vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng một cô gái vừa trẻ vừa xinh đẹp, ghé vào trên giường, cầm lấy cánh tay của Hứa Gia Mộc, không ngừng lay động. Hứa Gia Mộc giống như rất mệt, nhắm mắt lại, không có quan tâm cô ta. Cô gái trẻ quyệt quyệt miệng: “Anh Gia Mộc, em chạy đến đây tìm anh, đến bây giờ anh cũng chưa nói qua một câu với em a, a a a a......” Sau đó là liên tiếp tiếng kêu mềm mại của cô gái, lực cô ta loạng choạng cánh tay Hứa Gia Mộc lớn rất nhiều. Hứa Gia Mộc bị nhiễu không thể đi vào giấc ngủ, mở mắt: “Thiên Thiên, đừng nháo, anh thật sự rất mệt, không phải ở dưới lầu công ty đang hoạt động sao? Em hãy đi dạo một lát trước đi, được không?” “Em không đi!” Bị kêu cô gái tên Thiên Thiên, không hề nghĩ ngợi liền phe phẩy đầu cự tuyệt, sau đó người liền ghé vào trên người của Hứa Gia Mộc, ôm thật chặt cổ anh, nói: “Anh Gia Mộc, Lục Cẩn Niên và chị Kiều Kiều đều sắp kết hôn , chúng ta khi nào thì cũng tổ chức hôn lễ a?” Lúc Tống Tương Tư nghe đến những lời này, chỉ cảm giác có một cỗ cảm giác mát, từ chính trái tim mình tràn ra, một đường hiện lên, cuối cùng trải rộng toàn thân, trái tim của cô vốn rất nóng bỏng, đều đã bị đóng băng. Cô nhìn không chuyển mắt khỏi hai người bên trong, im lặng không phát ra một chút tiếng động, đợi khoảng nửa phút, cô nghe thấy âm thanh của Hứa Gia Mộc truyền đến: “Chờ em tốt nghiệp đại học rồi nói sau, ngoan, để cho anh ngủ một lát.” “Anh Gia Mộc, em muốn ở giáo đường tổ chức hôn lễ, hơn nữa em xem hiện trường hôn lễ của chị Kiều Kiều, bố trí rất xinh đẹp, đến lúc đó, em cũng muốn anh cho em một cái hiện trường hôn lễ như vậy......” Tống Tương Tư nghe đến đó, rốt cục có một chút phản ứng, đầu tiên cô thùy thùy mi mắt, sau đó ngay lập tức xoay người, mại rất nhẹ bước chân, thật nhanh rời đi. Tống Tương Tư không biết rốt cuộc bẩn thân xuống lầu như thế nào, nói ngắn lại đợi đến lúc cô phục hồi lại tinh thần, người ngồi ở trong xe. Tầng hầm bãi đỗ xe ánh sáng rất tối, trong xe vô cùng yên tĩnh, toàn thân của cô đều cứng ngắc, trong đầu cô phiêu đãng đều là đoạn đối thoại của Hứa Gia Mộc và cô gái kia. Nguyên lai, Hứa Gia Mộc anh có vị hôn thê mới a...... Nguyên lai, trước đây lúc anh tìm đến cô, đáy lòng nửa điểm muốn kết hôn với cô cũng không có a...... Là cô quá mềm lòng, bị anh ôm ủy khuất hề hề nói một câu tôi mệt mỏi quá, cô liền tràn ra tâm thánh mẫu, yên tâm khăng khăng một mực, để cho anh ở trong nhà của mình, cùng anh sống chung qua thời gian khó khăn. Cô đối với anh mà nói, mặc kệ là hiện tại, hay là 7 năm trước, thủy chung đều là một loại hàng hóa dùng tiền là có thể mua được. Là chính cô tự đề cao chính mình, nghĩ đến bản thân có mị lực khôn cùng, anh nhất định sẽ thích bản thân. Trong ngực Tống Tương Tư trở nên có chút phập phồng, giây tiếp theo, cô lại đột nhiên lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho vị bác sĩ phụ sản buổi chiều đã kiểm tra cho mình: “Bác sĩ Tưởng sao? Tôi là Tương Tư, ngài giúp tôi đặt một cái lịch, tôi muốn phẫu thuật phá thai!”
|
Chương 828: Gặp tộc trưởng [8]
“Càng nhanh càng tốt...... thứ tư tuần sau? Không được, ngày đó là hôn lễ của bạn tôi, tôi phải tham gia...... Tốt, vậy vào thứ sáu...... Tạm biệt.” Trong khoảnh khắc sau khi Tống Tương Tư tắt điện thoại, nước mắt chung quy không thể trụ được, giống như dây hạt ngọc trai bị đứt, một viên tiếp một viên rơi xuống. 7 năm, từ lúc ban đầu không rành thế sự, đến bây giờ thành thục lão luyện, cô cho anh tất cả những gì đẹp nhất của cuộc đời. Nhưng mà, vẫn không đổi lấy được một cái kết cục tốt. Cả đời người có thể ngốc, cũng có thể tiện, nhưng mà không thể liên tục ngốc liên tục tiện. Cô có một cái xuất thân bần cùng ở nông thôn, cho dù là từng có danh hiệu bán mình cứu cứu cha trượng nghĩa, nhưng mà chung quy cô vẫn là một người phụ nữ bán mình, cho nên a, cô xuất thân như vậy làm sao có thể xứng với Hứa gia thiếu gia xuất thân nhà giàu chứ? Cho nên, cô rơi vào kết cục như vậy, là cô gieo gió gặt bảo, là cô ý nghĩ kỳ lạ, là cô si tâm vọng tưởng. Sắc mặt Tống Tương Tư có chút tái nhợt, toàn thân cô run run lợi hại, cuối cùng lại đột nhiên cầm lên túi hồ sơ báo cáo mang thai, lả tả xé thành mảnh nhỏ, vitamin B11 bên trong túi cũng mang ra, sau đó đẩy cửa xe ra xuống xe, đi đến trước thùng rác, nhìn cũng không nhìn lại một cái trực tiếp vứt những thứ kia vào thùng rác, một lần nữa lên xe, thắt dây an toàn, rồi giẫm chân ga khởi động rời đi. - Đêm nay Kiều An Hạ hẹn một khách hàng ở khách sạn lớn Bắc Kinh ăn cơm, không nghĩ tới sẽ đụng phải một tháng cũng chưa liên hệ Trình Dạng. Vị khách hàng kia có chút gây khó khăn, vẫn không ngừng ép cô uống rượu, Kiều An Hạ tửu lượng không sai, nhưng mà cũng sẽ không chịu nổi vừa ngồi xuống đã phải không ngừng uống. Trên đường Kiều An Hạ thật sự có chút không không nổi, đẻ cho thư kí của mình tiếp vị khách kia, sau đó tìm lấy cái cớ, từ trong phòng đi ra. Lúc Kiều An Hạ đóng cửa lại, vừa lúc phòng đối diện cũng mở cửa ra, cô theo bản năng ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái, nhìn thấy Trình Dạng mặc một bộ quần áo màu xanh ngọc, áo mũ chỉnh tề mặt mang ý cười nói một câu với khách trong phòng “Lập tức quay lại”, liền thuận thế đóng cửa lại. Trình Dạng xoay người, liền thấy được Kiều An Hạ ở hành lang đối diện, vẻ mặt của anh cứng ngắc một chút, sau đó liền bất động đứng ở tại chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm Kiều An Hạ. Kiều An Hạ định thần lại đứng ở cửa, nhìn lại Trình Dạng khoảng một phút đồng hồ, nhìn thấy anh không có ý muốn lên tiếng, sau đó liền hào phóng tiêu sái xoay người, đi về phía toilet. Trình Dạng đứng ở cửa, nhìn bóng dáng Kiều An Hạ, ánh mắt ảm đạm vài phần. Anh đối với cô mà nói, chung quy không là cái gì...... Anh và cô không phải không cãi nhau qua, nháo quá không được tự nhiên, nhưng mà mỗi một lần đều là anh cúi đầu, duy độc lúc này đây, anh vẫn chịu đựng, nhịn đến một tháng , một cuộc điện thoại cô cũng không gọi tới, tin nhắn cũng không phát đến một cái, hiện tại gặp mặt, cô nghiễm nhiên xem anh trở thành người xa lạ...... Nghĩ đến đây, Trình Dạng nhịn không được phe phẩy đầu, cười khổ một chút, đi theo phía sau Kiều An Hạ, cũng đi hướng toilet. Không biết là do uống rượu, hay là do Trình Dạng theo ở sau lưng, lúc Kiều An Hạ sắp đến gần cửa toilet, không cẩn thận xoay bước chân, cả người suýt nữa té ngã trên đất, cũng may Trình Dạng đi cách phía sau của cô khoảng một thước, phản ứng rất nhanh vươn tay, bám trụ thân thể của anh, giọng nói mở miệng, mang theo vài phần lo lắng: “Xoay bị thương sao?” Kiều An Hạ nói không nên lời vì cái gì, lúc nghe thấy những lời này của Trình Dạng, áp lực trong lòng lâu như vậy, thế nhưng lại xuất hiện kỳ tích trở nên thoải mái rất nhiều.
|
Chương 829: Gặp tộc trưởng [9]
Vẻ mặt của cô thoạt nhìn vẫn rất cao ngạo như trước, nhưng mà ánh mắt lại nhịn không được nhìn chằm chằm Trình Dạng một lúc lâu. Trình Dạng thấy cô không lên tiếng, nhíu mi lại, không hề nghĩ ngợi liền ngồi xổm xuống, muốn kiểm tra cổ chân Kiều An Hạ, kết quả tay vừa đụng tới giày của cô, Trình Dạng liền nghe thấy âm thanh của Kiều An Hạ, lạnh lùng truyền đến: “Trình tiên sinh, tôi nhớ rõ chúng ta đã chia tay, anh cảm thấy anh làm như vậy thích hợp sao?” Tay Trình Dạng nhất thời ngừng lại, anh ngồi xổm bên chân Kiều An Hạ, im lặng khoảng giây, đột nhiên liền đứng lên, liếc mắt nhìn Kiều An Hạ thật sâu một cái, cuối cùng chỉ gật gật đầu, lễ phép mà lại xa cách mở miệng: “Thực xin lỗi, Kiều tiểu thư, quấy rầy ngài .” Nói xong, Trình Dạng còn đưa cho Kiều An Hạ một đạo mỉm cười không thể soi mói, sau đó liền trực tiếp mại bước chân, đi vào toilet nam, lưu lại một mình Kiều An Hạ, trợn mắt hốc mồm đứng ở tại chỗ. Trình Dạng cứ như vậy đi rồi? Lúc trước kia, cô và anh cũng giận dỗi, mỗi lần anh đều giải thích với cô, cô cũng sẽ hé ra mặt lạnh với anh, nhưng mà anh luôn sẽ ôn tồn dỗ cô, rõ ràng vừa nãy anh còn rất quan tâm cô, vì sao đột nhiên liền lạnh mặt quay đi? Kiều An Hạ đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, thẳng đến Trình Dạng từ trong toilet, đi ra, cô mới trừng mắt nhìn, hô tên của anh: “Trình Dạng?” Trình Dạng dừng lại bước chân, ánh mắt nhìn về phía Kiều An Hạ, có chính là lạnh lùng: “Có chuyện gì sao? Kiều tiểu thư?” Trình Dạng cố ý nhấn mạnh ba chữ cuối cùng “Kiều tiểu thư”, ngữ khí đạm mạc giống như bọn họ căn bản là hai người xa lạ không hề quen biết, Kiều An Hạ kinh ngạc há to miệng, không biết nên tiếp tục nói gì. Trình Dạng thoạt nhìn tựa hồ rất không kiên nhẫn, đợi một lát, nhìn thấy Kiều An Hạ không lên tiếng, lại mở miệng lễ phép đạm mạc nói: “Thực xin lỗi, Kiều tiểu thư, tôi còn có chút việc, trước xin lỗi không tiếp được.” Lần này, Trình Dạng căn bản không đợi Kiều An Hạ có phản ứng, trực tiếp lướt qua người cô, mại bước chân rời đi. Kiều An Hạ mạnh quay đầu lại nhìn bóng dáng Trình Dạng, phát giác so với một đêm kia khi anh nói chia tay xoay người rời đi, bản thân còn muốn thất kinh. Trình Dạng lúc này đây, không giống như trước kia, dường như thật sự tức giận, chính xác mà nói, giống như cô và anh trong lúc đó, thật sự muốn không hề liên quan? Thật sự là kỳ quái a...... Không liên quan sẽ không liên quan , cô vì sao khó qua như vậy? Thậm chí đáy lòng còn truyền đến cảm giác đau khó chịu? Kiều An Hạ có chút mất hồn mất vía tiêu sái vào toilet, dùng xong WC, lúc cô đứng ở trước bồn rửa tay, trong đầu nghĩ tất cả đều là chuyện về của Trình Dạng. - Kỳ thật đôi khi, hiện thực so với tiểu thuyết xa xa còn muốn thần kỳ hơn. Đêm nay, không đơn giản là Kiều An Hạ và Trình Dạng ở khách sạn lớn Bắc Kinh, liền ngay cả Lâm Thi Ý cũng tới đây, hơn nữa Lâm Thi Ý và Trình Dạng cùng tham gia một bữa ăn. Lâm Thi Ý từ trong gian toilet bên cạnh đi ra đi ra, đi đến trước đài rửa mặt, rửa tay trước, lúc nhìn gương trang điểm lại, phát hiện bên cạnh mình có người, tay vẫn hướng về phía nước, giống như là đánh mất hồn vía, nửa ngày không có một động tác, cô ta nhịn không được tò mò nhìn nhiều hai mắt, sau đó cảm thấy người bên cạnh có chút quen, cau mày suy nghĩ một lát, mới hậu tri hậu giác nhớ tới , này không phải là chị của Kiều An Hảo, Kiều An Hạ sao? lúc trước nàng nhưng là suýt nữa bị này nữ nhân cầm dao nhỏ bị hủy dung đâu! Thật là không có nghĩ đến, oan gia ngõ hẹp, thế nhưng hôm nay đụng mặt phải!
|