Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc
|
|
Chương 30 Trong bụng tể tướng có thể đựng tiền
"Đáng chết, cái hộp thuốc đâu nhanh đi, cô rõ ràng ở đó muốn làm thần giữ cửa ư?"
Nam Cung Diệu tức giận đến gầm lên, người phụ nữ này thực coi trời bằng vung, lại dám cắn ông chủ của mình, quả thực là hỗn độn không ngờ, người phụ nữ này, cô chờ đó cho tôi, tôi sẽ khiến cô phải quỳ xuống để cầu xin tôi.
Mộ Hi nghe được vội vàng đến chỗ cái hộp thuốc, ô nhắm hai mắt lại, đưa cái hòm thuốc cho Nam Cung Diệu.
"Tổng giám đốc, của ngài."
Nam Cung Diệu thấy cô nhắm hai mắt lại, tức giận đến hận không thể một cước đá cô ra khỏi trái đất, nhưng là anh không có, bởi vì anh còn muốn hao tổn cô, trừng phạt cô, trong lòng dám chứa đàn ông khác, đó chính là tàn nhẫn với mình.
Nam Cung Diệu không nhận, Mộ Hi biết rõ tổng giám đốc đang tức giận, nhưng là, tên đàn ông đáng ghét này anh tức giận cái gì? Xui xẻo là cô, cao cao tại thượng chính là anh, thật sự khó hiểu! Nhưng là không có biện pháp, vì kiếm tiền khám bệnh cho em gái, phải nhẫn nhịn một chút.
"Tổng giám đốc thực xin lỗi, tôi không nên cắn ngài, ngài vẫn là nhanh bôi thuốc đi, tôi không thể hầu hạ ngài bôi thuốc, bởi vì tôi có bệnh say máu!"
Mộ Hi nặn ra một nụ cười nghề nghiệp nhìn mặt Nam Cung Diệu, miệng gọi 'Ngài', tận lực biểu hiện mình chân thành, kỳ thật ở trong lòng khích lệ chính mình làm như vậy là đúng: Anh ta là thần tài, anh ta chính là tiền của cô, cô không chấp nhặt với anh ta, cô là tể tướng trong bụng có thể đựng tiền.
Nam Cung Diệu biết rõ cô có bệnh say máu, chỉ đành tự mình bôi thuốc.
Chờ Nam Cung Diệu khử trùng, Mộ Hi nhìn thời gian cũng nên tan việc, chỉ là mở miệng như thế nào đây? Cuồng tự kỷ này sẽ để cô tan ca sao?
Nam Cung Diệu thấy cô liên tục xem đồng hồ, biết rõ cô đang suy nghĩ gì, khóe miệng của anh hơi nhếch lên, đôi mắt chim ưng nhẹ nhàng nhắm lại, làm bộ như không nhìn thấy.
"Thư kí Mộ, lấy bản hợp đồng trên bàn làm việc của tôi ra, cô xem một chút có chỗ gì không ổn."
"Là, tổng giám đốc." Mộ Hi nghĩ đến em gái, tính tình thay đổi một chút ôn hòa không ít, bởi vì em gái cần tiền, cho nên cô nhất định phải nghĩ cách giữ được công tác này.
Cô ngoan ngoãn nhìn hợp đồng, đây là một phần chức trách mới của thư ký, thì ra là căn bản thêm mấy cái, tên tổng giám đốc này thật sự là quỷ hút máu, cái gì muốn hai mươi bốn tiếng đồng hồ đợi lệnh! Còn muốn gọi liền đến! Mộ Hi không có xem hết liền ngẩng đầu nhìn Nam Cung Diệu.
"Tổng giám đốc, đây là, vì cái gì?"
" Chức trách mới bên người thư ký, cô tốt hơn nên thuộc lòng mỗi một điều khoản, nếu không, tôi sẽ thay người." Nam Cung Diệu nhìn cũng không nhìn Mộ Hi, có thể tưởng tượng nét mặt của cô, con mắt trừng lớn không thể đánh lại, miệng mở có thể nhét vào một quả trứng gà.
"Tổng giám đốc, có phải có chút quá đáng hay không, hai mươi bốn tiếng đồng hồ đợi lệnh, ai chịu nổi!" Mộ Hi bất đắc dĩ buông tay, bĩu môi.
"Phải không? Tôi không cho là như vậy, tôi đề nghị cô xem hết trước, rồi trả lời tôi." Nam Cung Diệu tràn đầy tự tin nói, kỳ thật trong lòng đang suy nghĩ: Nhím con nhỏ ngoan ngoãn đến đây vào chuồng đi, tôi sẽ khiến cô hết sức sảng khoái .
Mộ Hi cúi đầu xuống nhìn tiếp, càng xem càng hưng phấn, ông trời, tổng giám đốc thật đúng là hào phóng, gấp ba tiền lương, nha nha, quá mê người, vốn là tiền lương cô liền rủ lòng thương xót ba thước, bây giờ là gấp ba a, lực mê hoặc quá mạnh mẽ, chẳng lẽ là ông trời biết rõ cô cần tiền, cho nên mới phải có loại coi tiền như rác này, khá tốt, có thể tiếp nhận, tiến đến tiền.
Mộ Hi hai mắt tỏa sáng, lập tức tinh thần tỉnh táo, nghĩ thầm: Thân thể em gái mấy năm nay càng ngày càng kém, mặc dù lúc nào cô cũng biểu hiện hết sức kiên cường, cô biết rõ em gái là sợ cô và mẹ lo lắng, cho nên vẫn cố nén ốm đau.
Cô vẫn muốn đưa em gái đi bệnh viện tốt nhất khám bệnh, bệnh của em gái không thể kéo dài được nữa, có thể cân nhắc, đây là cái cơ hội kiếm tiền tốt.
|
Chương 31: Là thỏa thuận hay là khế ước bán thân?
"Đáp ứng anh có thể, nhưng là tôi có một điều kiện, chính là cuối tuần tôi chỉ có thể tốt nhất đến buổi trưa, nếu không miễn bàn."
Bởi vì cuối tuần Mộ Hi muốn đi làm ở phòng hát Cửu Châu, mặc dù chỉ là buổi tối, nhưng là thu nhập cũng rất cao, vì nhanh tích góp đầy đủ tiền, cho nên cô nhất định phải liều mạng làm việc.
"Đáp ứng cô cái điều kiện này có thể, bắt đầu từ ngày mai cô nhất định phải dời đến ở trong căn hộ công ty chuẩn bị cho thư ký, bởi vì lượng công việc của cô sẽ rất lớn, tôi sẽ không vô ích cho cô nhiều tiền như vậy ."
Mộ Hi nghe được Nam Cung Diệu nói, trong lòng có chút nghi ngờ, mẹ và em gái làm sao bây giờ? Nhưng là vừa nghĩ, nếu như mình kiếm đủ tiền, mẹ có thể đóng cửa cái cái tiệm may kia, mỗi ngày ở nhà chăm sóc em gái , đây là cơ hội, vì vậy cắn răng một cái.
"Được."
Nam Cung Diệu nói đi về trước bàn làm việc, cầm bút, tiêu sái ký tên, đồng thời còn chú thích hai bên nếu như ai không tuân theo quy định, không thực hiện lời hứa, bồi thường đối phương gấp ba.
Hai người cứ như vậy ký tên, ấn con dấu, một người một phần.
"Tổng giám đốc, tại sao tôi cảm thấy này giống như là khế ước bán thân, anh cũng không nên làm chuyện vượt giới hạn, đến lúc đó tôi sẽ hủy bỏ cam kết củaoảnh."
Nam Cung Diệu đôi mắt chim ưng híp lại, Mộ Hi đoán không ra anh đang suy nghĩ gì, nhưng là đây đúng là cơ hội kiếm tiền tốt, em gái cần tiền, không có biện pháp, chỉ có tiếp tục đối mặt với cuồng tự kỷ này, ai bảo anh là thần tài chứ!
Nhìn thấy Nam Cung Diệu không nói, Mộ Hi biết là chính mình đa nghi, người đàn ông này có tiền như vậy, phụ nữ lại nhiều, anh chắc là sẽ không để ý cô , bởi vì so sánh chính mình với những phụ nữ kia, là bình thường như vậy. Nghĩ tới đây trong lòng yên tâm không ít, vẻ mặt lo lắng dần biến mất.
"Ngày mai tôi phái Lãnh Đông giúp cô về nhà thu dọn đồ đạc, đêm mai liền dời qua."
Nam Cung Diệu nói xong liền đi ra ngoài, không có nhìn Mộ Hi một cái.
Mặc dù là ký thỏa thuận, Mộ Hi có thể đạt được một khoản thu nhập không nhỏ, nhưng là vừa nghĩ mỗi ngày phải đối mặt với người mặt lạnh này, trong lòng rất đau xót, cũng hết sức sợ hãi, bởi vì anh không chỉ là thần tài, còn là quỷ háo sắc, chỉ sợ cuộc sống sau này nhất định phải cẩn thận nhiều hơn nữa.
Ngày hôm sau, Lãnh Đông gọi điện thoại cho Mộ Hi, bởi vì Nam Cung Diệu phân phó anh dọn đồ cho Mộ Hi.
"Thư kí Mộ sao? Tôi là Lãnh Đông, tổng giám đốc phái tôi tới đón cô, bây giờ tôi đang ở trước nhà cô."
"Ách, ngài chờ, tôi lập tức ra ngoài."
Mộ Hi cúp điện thoại liền chạy ra ngoài, bởi vì phòng ở nơi này rất nhiều, nếu như không ra đón một tý, dường như là tìm không ra.
Ngày hôm qua tan tầm về nhà cô đã cùng mẹ và em gái thương lượng qua, nói công ty hiện tại bề bộn nhiều việc, sẽ thường xuyên làm thêm giờ, vốn cho rằng giờ tan sở, đành phải dời đến ký túc xá của công ty, mặc dù không thể thường xuyên về nhà, nhưng là có thể kiếm tiền làm thêm giờ, đến lúc đó đưa em gái đi khám bệnh, mẹ và em gái không phản đối, nhưng trong lòng đều rất khổ sở, hai người biết rõ Mộ Hi làm như vậy là vì cái gì?
Lúc nửa đêm Mộ Hi nghe được em gái trốn ở trong chăn vụng trộm khóc.
"Em gái nhỏ, chị có thể chăm sóc em, thật sự rất vui vẻ, em không nên suy nghĩ nhiều, chúng ta là người một nhà, chị hy vọng em vui vẻ, em vui vẻ, chị liền vui vẻ."
Nhìn em gái hiểu chuyện, Mộ Hi lại quyết định làm việc thật tốt, chữa hết bệnh cho em gái.
"Chị, là em liên lụy chị, là em hại chị làm việc khổ cực như vậy."
"Đứa ngốc, nếu như là chị ngã bệnh,iẹm cũng sẽ phải làm như vậy , chúng ta là chị em, làm bất cứ chuyện gì đều là cần phải vậy. Chị hy vọngiẹm thật vui vẻ, đây chính là mong muốn của chị, đáp ứng chị được không?"
|
Chương 32: Vì em gái, liều mạng "Uh`m, chị, em đồng ý với chị, mẹ đã có em, chị yên tâm, nhất định chị phải gọi điện báo tin bình an đúng giờ về nhà nhé."
"Chị đồng ý với em, chúng ta ngoéo tay."
Hai chị em nói chuyện đều bị mẹ nghe được, nhìn thấy hai đứa bé hiểu chuyện, bà cũng hết sức vui mừng, nhiều năm tủi nhục như vậy cuối cùng cũng không không vô ích.
Mộ Hi vội vã chạy đến ngõ hẻm, xa xa trông thấy một chiếc Volvo S60 màu đen dừng ngay phía trước, Mộ Hi đoán được cái xe kia chính là Lãnh Đông, bởi vì ở chỗ này, rất ít nhìn thấy loại loại xe cao cấp này.
Vì vậy, cô đi tới chiếc xe kia, Lãnh Đông nhìn thấy một cô gái đi tới, mở cửa xuống xe, trong lòng có chút bất ngờ.
Cô gái này nhìn thấy hết sức bình thường, có lẽ mới vừa từ trong nhà đi ra, một đầu tóc dài đen nhánh xõa trên vai, ngũ quan không rõ ràng, vóc người bình thường, bởi vì cô mặc quần áo thoải mái, nhìn không ra có gì, thật không rõ cô gái bình thường như vậy, đến cùng có gì tốt? Thế nhưng tổng giám đốc lại kêu anh ta tự mình đến đón, anh ta là thân tín của Nam Cung Diệu, cho nên bình thường xử lý những chuyện quan trọng, nhưng đi giúp một cô gái chuyển hành lý lại là lần đầu tiên, có thể thấy được tổng giám đốc đối với cô hết sức đặc biệt.
"Chào anh, tôi là Mộ Hi, cám ơn anh tới đón tôi." Mộ Hi đi về phía trước chào hỏi.
"Tôi là Lãnh Đông."
Lãnh Đông đơn giản giới thiệu, làm cho Mộ Hi ít nhiều có chút không được tự nhiên, người này cao lớn khôi ngô, vẻ mặt cũng giống Nam Cung Diệu, chỉ dùng một chữ có thể khái quát, lạnh.
"Cám ơn Lãnh tiên sinh, còn phiền toái anh đi một chuyến."
"Không phải khách khí."
Mộ Hi nghiêng đầu đi vào trong nhà, Lãnh Đông đi theo một bên.
"Lãnh tiên sinh, có chuyện muốn phiền anh."
Mộ Hi dừng lại nhìn người đàn ông uy vũ trước mắt, trong lòng có chút không được tự nhiên, nhưng vì chờ chút nữa không dọa đến em gái, đành phải kiên trì nói.
"Gọi tôi Lãnh Đông là được."
Lãnh Đông không có bất kỳ vẻ mặt gì, đứng nguyên tại chỗ nghe Mộ Hi muốn nói cái gì, lần đầu tiên gặp mặt cô gái này, cô sẽ yêu cầu mình làm cái gì?
Mộ Hi nhìn thấy vẻ mặt Lãnh Đông không có bất kỳ biến hóa, trong lòng hít vào một hơi khí lạnh, thật là chủ nào tớ đấy, Nam Cung Diệu mang gương mặt lạnh đã đủ cho cô xem , lại sai tới một người nữa lạnh người! Không biết nói ra có thể là bị cự tuyệt hay không? Nhưng là vì em gái, không quản được nhiều như vậy, liều mạng.
"Vâng, cung kính không bằng tuân mệnh, vậy tôi gọi anh là Lãnh Đông. Là như vậy, trong nhà tôi có một em gái."
Mộ Hi dừng một chút, đang suy nghĩ phải nói khéo léo như thế nào, vẻ mặt Lãnh Đông bình tĩnh khẽ có biến hóa, chẳng lẽ cô gái này này muốn đem em gái giới thiệu cho anh, mặc dù bản thân lớn lên cũng rất nổi bật, nhưng cũng không thể lần đầu tiên gặp mặt đã đem em gái giới thiệu cho người đàn ông xa lạ, cái người chị này đối với em gái cũng không có trách nhiệm, nếu như biết mình ngoại trừ ở trong công ty hoặc đi làm bên ngoài, còn kiêm chức giết người, không biết cô còn sẽ nghĩ như vậy hay không?
"Lãnh Đông, tôi là muốn nói, chờ chút nữa, anh có thể thoáng cười một cái hay không, em gái tôi hết sức nhát gan, tôi sợ uy vũ của anh hù đến con bé. Anh cũng biết, chúng tôi nơi này là người nghèo, rất ít khi có người đàn ông cao lớn uy vũ như anh đến, tôi sợ hù dạo đến con bé.
Lãnh Đông hạ tâm xuống, hóa ra là chính mình lý giải sai lầm, chẳng qua nghe được cô nói bản thân cao lớn uy vũ qua mức, tận lực cười một cái đi.
"Được rồi."
"Cám ơn, vậy chúng ta đi thôi."
Lãnh Đông bắt đầu quan sát Mộ Hi, cô gái này, không thể phủ nhận có dũng khí vượt trội, bình thường phụ nữ nhìn thấy anh ta đều hết sức sợ hãi, cô chẳng những không có sợ hãi, còn nói ra yêu cầu như vậy, còn là người đầu tiên có yêu cầu mình cười một cái, lại còn là một cô gái bình thường như vậy.
|
Chương 33: Tình chị em sâu nặng
"Mẹ, em gái, có khách đến."
Lãnh Đông đi vào nhìn lướt qua bốn phía, đồ dùng trong nhà và trang trí đơn giản cổ xưa, phòng ở rất nhỏ.
"Chị, anh này là ai ?"
Mộ Đồng từ bên trong đi ra, nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đứng trong căn phòng nhỏ hẹp, người này toàn thân tản ra một loại khí thế không dễ chọc.
Mộ Hi nhìn thấy trong đôi mắt to của em gái tràn ngập suy đoán, vì vậy cô vội vã đi đến bên cạnh Lãnh Đông nhẹ nhàng chọc anh một cái, đương nhiên là em gái không có phát hiện tình huống sau, nếu để cho em gái biết rõ bên người cô tất cả đều là nhân vật nguy hiểm, em gái cho dù chết cũng sẽ không để cho cô ở chung với những người này, các cô tình chị em sâu nặng. Cô vì em gái có thể bất chấp nguy hiểm, ngược lại em gái cũng sẽ vì cô bất chấp bảo vệ chị gái, cho dù chính mình không có năng lực, nhưng là cô cũng sẽ làm vậy.
Lãnh Đông chứng kiến trong đôi mắt to của Mộ Đồng tràn đầy thăm dò, giống như muốn hoàn toàn nhìn thấu anh, đôi mắt này làm Lãnh Đông mất phương hướng, da của cô trắng không có có một chút hồng hào, làm cho người ta đẹp một cách bệnh hoạn, mặc dù nhìn qua cô còn rất nhỏ, nhưng ánh mắt của cô lại rõ ràng trưởng thành sớm, đôi mắt to mê người này giống như có thể nhìn thấu hết thảy.
Mộ Đồng nhìn ra anh không phải là người đàn ông bình thường, trên người anh có một mùi đáng sợ, ngay lúc Mộ Đồng nghĩ như vậy, Lãnh Đông nhận được Mộ Hi nhắc nhở, vì vậy nặn ra một nụ cười thân thiện.
"Xin chào, tôi là Lãnh Đông, là đồng nghiệp của chị cô."
Lãnh Đông thay đổi khiến Mộ Hi cả kinh, nha, người đàn ông này thật là có vỏ bọc, lúc lạnh thì lạnh chết người, lúc nóng thì nóng chết người. Để cho anh mỉm cười, anh cũng không cần phóng điện loạn với một cô gái nhỏ đi!
"A, mời anh ngồi, em đi pha trà cho ngài."
"Em gái, mẹ đi đâu? Đừng nói tối hôm nay lại đi mở cửa nha?"
"Chị, mẹ vừa rồi nhận được điện thoại của một dì gọi tới, nói là đến may quần áo, vì vậy mẹ liền đi trước ."
"Uh, em gái, chị không ở nhà, em nhất định phải chăm sóc mẹ tốt, còn có chính em cũng phải chú ý nhiều đến thân thể, về sau mỗi chủ nhật chị sẽ ở lại, em cần gì chị mua cho em."
"Được rồi, chị gái tốt của em, em cái gì cũng không thiếu, em chỉ cần chị làm việc thật vui vẻ là được, thứ khác em không cần."
Mộ Hi nghe được em gái nói những lời này, trong lòng chua xót vô cùng, vì vậy nghiêng đầu đi thu dọn quần áo, Lãnh Đông nhìn thấy Mộ Hi rơi nước mắt, khó hiểu, thật sự là chị em kỳ quái, cũng không phải là sinh ly tử biệt, đến mức như vậy sao?
"Anh, mời uống trà."
"Cám ơn."
Lãnh Đông lại vẫn duy trì nụ cười, nâng ly trà lên uống một hớp nhỏ.
"Anh, tổng giám đốc của các anh có dữ không? Có thể bắt nạt chị gái em hay không?"
Lãnh Đông nghe được Mộ Đồng hỏi như vậy, nhất thời không biết trả lời như thế nào, bất quá anh phản ứng lại rất nhanh, mỉm cười nhìn cô.
"Em gái nhỏ, tổng giám đốc của chúng ta rất tốt, đối với nhân viên cũng rất tốt.ủa
Vẻ mặt của Lãnh Đông hết sức thành khẩn, vừa nhìn cũng không phải là đang nói dối, nếu đã muốn diễn trò, vậy thì diễn thực một chút, hôm nay xem như việc thiện, lừa gạt cô gái nhỏ này.
Mộ Hi sợ em gái lại hoài nghi, vì vậy từ bên cạnh đi tới, lại thêm một câu.
"Em gái, em không biết tổng giám đốc của chúng ta đối với người khác rất thân thiết, chớ nhìn ông ấy năm nay đã sáu mươi chín tuổi, nhưng khi nhìn đi lên giống như chỉ có năm mươi chín tuổi, anh nói có đúng không Lãnh Đông?"
Lãnh Đông nghe Mộ Hi nói, mới vừa uống một hớp trà, thiếu chút nữa phun ra, người phụ nữ này thật to gan, dám nói tổng giám đốc như vậy, người nào không biết tổng giám đốc nổi danh là máu lạnh vô tình, cho dù ai nghe được hai chữ tà ma đều toàn thân run lên, cô lại dám nói tổng giám đốc là người già, quả thực là không muốn sống.
|
Chương 34: Tổng giám đốc là một ông già Mộ Đồng biết rõ lãnh đạo của chị gái là một ông già cuối cùng tảng đá trong lòng cũng để xuống, đừng thấy cô còn nhỏ tuổi, thế giới bên ngoài cô còn hiểu biết một chút, đàn ông có tiền đều rất xấu, cho nên nhất định cô phải điều tra rõ lãnh đạo của chị đến cùng là người như thế nào, cô không thể để cho chị gái vì cô mà đi mạo hiểm.
"Anh trai, hôm nay ở nhà chúng tôi ăn cơm được không? Hôm nay tổng giám đốc của mấy người cho chị em nghỉ phép nửa ngày, anh trai có thể nếm thử tài nấu nướng của em nha."
Lãnh Đông nhìn thấy ánh mắt Mộ Đồng chờ đợi, kỳ thật anh ta biết cô đang nịnh nọt mình, hy vọng về sau anh ta có thể giúp đỡ chị gái cô một chút, không có nghĩ đến cô nhóc này còn nhỏ tuổi như vậy, vì bảo vệ chị gái mà tư tưởng mãnh liệt như vậy, kỳ thật Mộ Hi cũng ở khắp nơi suy nghĩ cho em gái, hóa ra ở gia đình nho nhỏ này cất dấu tình thân vĩ đại như vậy, giờ phút này Lãnh Đông lạnh như băng giống như được tâm tính thiện lương hòa tan.
Anh ta không muốn để cho cô thất vọng, vì vậy gật đầu.
"Nếu như không quấy rầy, đương nhiên là có thể."
"Thật tốt quá, hôm nay nhất định em sẽ bộc lộ tài năng thật tốt."
Mộ Đồng rất cao hứng, cô nhìn ra được người đàn ông này ở công ty khẳng định là có địa vị không tầm thường, cùng anh tạo quan hệ tốt đối với chị gái nhất định là có lợi, nhìn dáng vẻ của anh, ngoại trừ vẻ mặt có chút lạnh lùng, nhưng trong ánh mắt anh, cô cảm giác người này hẳn không phải là người xấu, nếu không làm sao anh lại chạy xa tới đây, còn kiên nhẫn chờ chị gái đi thu dọn đồ đạc, kỳ thật Mộ Hi thu dọn cũng không nhiều, cô cố ý từ từ thu dọn hy vọng có thể ở cùng em gái chốc lát.
Động tác Mộ Hi chậm lại đương nhiên cũng không tránh được hai mắt Lãnh Đông, đây cũng là một trong những nguyên nhân anh ta quyết định ở lại ăn cơm.
Thời gian qua đi rất vui vẻ, Mộ Đồng đã làm cả bàn thức ăn, mặc dù đều là những món ăn gia đình bình thường, nhưng mà khiến cho người ta cảm thấy rất ngon. Không nghĩ tới cô còn nhỏ như vậy thế nhưng đã biết làm cơm, tay nghề cũng không tệ, cảm thấy cũng hợp khẩu vị.
Ba người bọn họ đều ngồi xuống, Mộ Hi đau lòng vì em gái, gắp cho em gái một ít thức ăn dinh dưỡng vào trong chén, làm cho người ta cảm thấy giống như cô bé mới là người khách. Mộ Đồng biết rõ cô ở trong lòng chị gái vĩnh viễn là nhất, nhưng hôm nay có khách ở đây, cô có chút đỏ mặt.
"Anh trai, để cho anh chế giễu, chị gái em lúc nào cũng coi em như đứa bé mà chăm sóc, kỳ thật em đã trưởng thành, phải hay không? Anh mau nếm thử cái này, cái này là móng sở trường của em, chị gái em thích nhất em làm cá hấp."
"Được, kỳ thật những mòn này anh đều đã nếm qua thấy rất ngon."
Mặc dù lời Lãnh Đông nghe cứ như khen tặng, kỳ thật anh nói tất cả đều là lời thật trong lòng, tay nghề của cô nhóc này cũng không tệ, mặc dù có chút món ăn thanh đạm, nhưng hương vị cũng rất đặc biệt, ăn vào trong miệng thấy ngon vô cùng, tươi mát ngon miệng.
"Em gái, chị không ở nhà, nhất định em phải ăn cơm đúng giờ, lúc học tập nên nghỉ ngơi một chút, không cần quá cực khổ biết không? Không được để chị phải lo lắng được không?"
"Chị, em biết rồi, chị đừng để tâm trong lòng."
"Em gái chị rất ngoan, chị yên tâm."
"Anh tra, về sau hãy thường đến nhé, chị của em không có nhiều bạn bè lắm, mặc dù đều ăn cơm canh đạm bạc, nhưng vẫn sẽ hoan nghênh anh tới thường xuyên làm khách."
Mộ Đồng cười nói với Lãnh Đông, mặc dù rất vui vẻ, nhưng vẻ mặt trắng bệch, không khỏi làm cho anh ta cảm thấy một trận lòng, hóa ra trên thế giới này thực sự có người như Lâm Đại Ngọc*.
(*)Lâm Đại Ngọc là một trong ba nhân vật chính trong Hồng Lâu Mộng có dung mạo tuyệt sắc, thông minh.. nhưng có đa sầu đa cảm và có số phận buồn.....
Sau khi ăn xong, Mộ Hi đi theo Lãnh Đông lên xe, cô không có cùng em gái nói thêm gì nữa? Cô không muốn nhìn thấy em gái bơ vơ không nơi nương tựa đứng ở cửa, cái loại cảm giác này rất khó chịu, điều duy nhất trước mắt có thể làm chính là vội vàng kiếm tiền, giúp em gái trị hết bệnh, để con bé cũng giống như những người khác được đến trường đi học, bởi vì thân thể không tốt, không thể đi học, cho nên nhiều năm như vậy vẫn luôn ở nhà tự học.
|