Hãn Phi Bổn Vương Giết Chết Ngươi
|
|
Chương 50: Không thích, tặng cho Triệt được không?
"Ha ha....... Không nghĩ tới tiểu nương tử còn suốt ruột hơn cả ta!" Lão đại nói xong cười đáng khinh đi tới chỗ Vũ Văn Tiểu Tam. Tiểu Nguyệt sợ tới mức hồn bay phách tán, nước mắt tung hoành như gió bão....... Điên cuồng níu chặt tay áo Vũ Văn Tiểu Tam . . . . . Tiểu thư của ta, ngài đang nói hươu nói vượn cái gì vậy! Thấy lão đại đi tới, khuôn mặt Vũ Văn Tiểu Tam tràn ngập nụ cười đầy ám chỉ , muốn chết sao , vừa vặn lão nương tâm tình không tốt, các ngươi tự mình đưa lên cửa chính hợp ý ta. Đem Tiểu Nguyệt đang cầm tay áo mình kéo ra ngoài....... Lúc mấy nam nhân kia đi vào chỉ thấy mỗ nữ vươn tay, một cái ném qua vai....... Ném nam nhân cao gầy giống như con khỉ tới trên đất....... Rồi sau đó bay lên không đá một cước, đem hai người sau lưng chuẩn bị đưa tay ôm lấy nàng đá bay ra xa khoảng hai thước . . . . . Tiếp theo liên tiếp tung ra quyền cước....... Đánh cho đám người này mặt mũi bầm dập, kêu thảm thiết liên tục....... Cuối cùng xoay người 360 độ bay lên không rồi sau đó đá xoáy, đem hai tên côn đồ bên người Tiểu Nguyệt đá bay....... Tiểu Nguyệt trợn mắt há hốc mồm, mắt sùng bái nhìn tiểu thư nhà nàng biểu diễn, từng chiêu từng thức, thật tiêu sái! Đám côn đồ ngã trên mặt đất kêu thảm thiết, lão đại che bịt chặt mặt mũi xưng phù, nhìn lại tay, đúng là một tay máu mũi....... Những người khác nằm trên mặt đất rầm rì không ngừng....... Đánh xong, vừa lòng nhìn lại kiệt tác của bản thân, hừ, bản lĩnh Judo nàng còn chưa có bày ra đâu, chỉ vài chiêu thức của Taekwondo mà đã không chịu được rồi hả? Chỉ thấy mỗ nữ cười hì hì tiêu sái đi qua, cười đến thập phần....... Đáng khinh....... Một cước dẫm nát mặt lão đại: "Vừa mới không phải nói muốn để cho bản tiểu thư thật thoải mái sao? Bản tiểu thư hầu hạ cho ngươi thoải mái đi?" Lão đại hung hăng trừng mắt nàng: "Xú Bà Nương! Đừng tưởng rằng lão tử sợ ngươi! Hôm nay lão tử không chết, về sau tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi!" Xú Bà Nương?! Vũ Văn Tiểu Tam không dám tin trừng mắt to, lớn như vậy còn chưa có người dám dùng loại từ này để hình dung nàng! Nha Nha cái phi! "Đã như vậy, lão nương sẽ đưa ngươi đi chết!" Sau khi nói xong một cước lại một cước, vận đủ lực đạo hung hăng dẫm nát trên người lão đại kia....... Đánh cho lão đại kia suýt nữa tắt thở, mở miệng đứt quãng cầu xin tha thứ: "Cô nãi nãi, tiểu nhân sai lầm rồi, tiểu nhân có mắt không biết Thái Sơn, ngài tha....... Tha tiểu nhân đi....... Cô nãi nãi......." Vũ Văn Tiểu Tam vừa lòng thu hồi chân, vừa mạnh mẽ đá mạnh vào chỗ lão nhị của hắn, đá cho đến khi lão đại ôm hạ thân, đau đến mức sắc mặt đỏ bừng....... Bên cạnh, mấy tên côn đồ ngã trên đất đều đồng tình nhìn lão đại nhà bọn họ.... ... Chỉ thấy mỗ nữ đánh đủ, bày ra một bộ dáng tự trách mở miệng: "Làm cao thủ đai đen Taekwondo, bản tiểu thư thế nhưng không có tinh thần của Taekwondo, phải tự kiềm chế, nhẫn nại! Ai....... May quá hoàn hảo, bản tiểu thư không có đem tuyệt học của Taekwondo lộ ra, chỉ cần ta không nói, sẽ không có người biết!" Sặc....... Tất cả mọi người như lọt vào trong sương mù nhìn nàng: cao thủ đai đen Taekwondo là cái gì? Tuyệt học Taekwondo lại là cái gì? Tiếp theo mỗ nữ lại tiêu sái đến trước mặt bọn họ: "Đều tại các ngươi làm bản tiểu thư phát hỏa, các ngươi biết không? Bản tiểu thư ôn nhu nhàn thục, cao quý thanh lịch, tuy rằng võ nghệ cao siêu, nhưng chưa bao giờ tùy ý bắt nạt người khác, nhưng là các ngươi cố tình ép ta đánh các ngươi! Nghiêm trọng phá hủy hình tượng Anh Minh Thần Võ của bản tiểu thư! Lời nói phát ra kèm theo tư thế bất nhã hai tay chống nạnh, với đức hạnh này, còn "Ôn nhu nhàn thục", "Cao quý thanh lịch", "Anh Minh Thần Võ"? Vậy trên thế giới này còn có cọp mẹ sao? Vũ Văn Tiểu Tam càng nói càng bốc hoả, nàng tuy rằng tì khí nóng nảy, nhưng là rất ít khi ra tay đánh người, đều do mấy tên tiện nam này! Nhớ đi nhớ lại lại xông lên mỗi người hung hăng bổ mấy đá, miệng còn hùng hùng hổ hổ: "Bộ dạng xấu như vậy còn đi làm Hái Hoa Tặc, ảnh hưởng tâm tình lão nương, đánh!" Tiểu Nguyệt một bàn tay nắm chặt thành quyền, đặt ở miệng, kinh sợ nhìn bạch y "công tử" đang kích động đánh người kia ... ... "Ai ôi....... Cô nãi nãi, chúng ta sai lầm rồi......." "Cô nãi nãi tha mạng....... Chúng tiểu nhân cũng không dám nữa rồi......." "Cô nãi nãi....... Tiểu nhân thật sự biết sai rồi......." ... ... "Hừ! Về sau lại để ta thấy các ngươi, gặp một lần đánh một lần!" Cuối cùng, hướng lên người nam tử gầy giống con khỉ đạp một cước, rồi sau đó tiêu sái thu hồi chân, chạy đến chỗ cái quạt cách đó không xa mà chính mình vừa mới ném đi qua nhặt lên đến, lên mặt lắc lắc....... "Tiểu Nguyệt, chúng ta đi!" Ngẩng đầu ưỡn ngực, đi nhanh hướng vương phủ, tâm tình sung sướng không ít. Hóa ra con người ta có thể vui vẻ ở trên sự thống khổ của người khác. À không, đánh người tâm tình của nàng vô cùng sung sướng....... Tiểu Nguyệt tràn ngập sùng bái đi theo phía sau nàng, tiểu thư nhà bọn họ tuy rằng thật hung, nhưng là cũng thật lợi hại....... "Tiểu thư, chiêu thức vừa rồi của người rất xinh đẹp a, mỗi một chân đều đá thật sự......." Ừ....... Nghĩ nửa ngày cũng không biết dùng từ gì để hình dung. "Tao nhã đúng không?" Đặc điểm lớn nhất của Taekwondo chính là mỗi một chiêu thức, đá chân đều cực kỳ tiêu sái tao nhã, có thể cho người đánh nhau đều đánh cho rất có khí chất! "Ừ, Đúng vậy!" Tiểu Nguyệt nhanh chóng gật đầu, đánh người mà cũng có thể đánh cho tao nhã như vậy, so lần trước đánh trắc vương phi thì lần này tiêu sái hơn! Nàng nào biết đâu rằng, lần trước Vũ Văn Tiểu Tam mặc váy đuôi dài, thế nào phát huy? "Tiểu thư dạy ta đi?" Tiểu Nguyệt đầy cõi lòng chờ mong nhìn nàng. "Muốn học?" Liếc mắt một cái, nhìn ánh mắt đầy sùng bái của tiểu nha đầu này, lòng hư vinh của Vũ Văn Tiểu Tam lại bành trướng: "Được rồi, dạy ngươi, về sau giáo huấn mấy tên Hái Hoa Tặc xấu phải chết này! Bộ dạng xấu như vậy còn muốn phi lễ bản tiểu thư, hừ" Sặc....... Tiểu thư, vì sao Tiểu Nguyệt cảm thấy ngươi tức giận giống như không phải là bọn họ xuất hiện, mà là bộ dạng của bọn họ quá xấu?" Rốt cục Tiểu Nguyệt nhịn không được, co rúm lại hỏi ra hoang mang trong lòng. "Ngu ngốc!" Vũ Văn Tiểu Tam cầm quạt gõ lên đầu của nàng : "Vô nghĩa, nếu Hiên Viên Mặc, Hiên Viên Triệt, còn có Thương Thương soái ca như vậy đến phi lễ bản tiểu thư, ta đương nhiên sẽ không tức giận! Hơn nữa bản tiểu thư sẽ rất vui, nếu bọn họ không biết, ta còn không để ý dạy bọn hắn, hì hì!" Mỗ nữ nói xong ngửa đầu hạnh phúc nở nụ cười....... Sau đầu Tiểu Nguyệt chảy đầy mồ hôi, đi theo phía sau nàng, nàng chỉ biết nhất định là như vậy....... Trên nhà cao tầng, một đôi mắt như lưu ly thu hết thảy vào đáy mắt, đáy mắt đều là ánh lên tia hứng thú, tao nhã bưng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, gương mặt tinh xảo đáng yêu giống như tinh linh ... ... Hoàng tẩu của hắn, quả thực không làm hắn thất vọng đâu....... "Triệt, ngươi đang nhìn cái gì?" Bên bàn giọng nói lạnh lẽo vang lên. Quay đầu, nhìn tam ca trên tay, trên đầu đều cột băng gạc trắng, thanh âm mềm mềm dẻo dẻo vang lên: "Không có gì. Tam Hoàng huynh, ngươi thật sự không thích hoàng tẩu sao?" Lời này vừa ra, Hiên Viên Ngạo vốn đang không sai sắc mặt lập tức liền đen: "Đừng nói tới tiện nhân kia!" "Nếu hoàng huynh đã không thích, tặng cho Triệt được không?" Gương mặt như thiên sử bình tĩnh nhìn hắn, trong đôi mắt là nghiêm cẩn ít có.
|
Chương 51: Nhị vương phi khiêu khích
Đôi mắt lạnh lẽo nháy một cái: "Ngươi nghiêm túc?" "Lúc nào thì Triệt nói đùa với hoàng huynh?" Không đáp mà hỏi lại, trên gương mặt búp bê kia trừ bỏ nghiêm túc, không có gì khác. Vốn chuẩn bị nói "được" , nhanh chút ném nữ nhân đáng chết kia đi, ném càng xa càng tốt! Ai biết lời nói đến bên miệng rồi nhưng không đi ra, cảm thấy buồn bực cực kỳ, ngẩng đầu có chút phiền muộn nhìn Hiên Viên Triệt liếc mắt một cái: "Tốt lắm, không có việc gì đừng chọc ghẹo ta, bị tiện nhân kia quấy đến đủ phiền rồi!" Hiên Viên Triệt sửng sốt, con ngươi như lưu ly xẹt qua một chút ánh sáng, nhìn ra, Tam Hoàng huynh lâm vào trong đó mà không tự biết rồi....... "Trước hết ngươi hãy nghĩ chuẩn bị mà thưởng hà yến mấy ngày sau đi!" Đôi mắt lạnh lẽo của Hiên Viên Ngạo khó được nhiễm lên một chút ý cười vui sướng khi người gặp họa. Mấy ngày nữa là sinh nhật mẫu hậu, mẫu hậu lại muốn thuận tiện làm cái gì thưởng hà yến, nói ra cho oai là mời tất cả dòng chính nữ của các quan viên tam phẩm cùng nhau ngâm thi tác phú, nhưng người sáng suốt vừa thấy liền biết, thực ra là vì thất vương gia tổ chức yến tuyển chọn phi! Quả nhiên, gương mặt búp bê kia vừa nghe đến lời này liền suy sụp xuống, đôi mắt như thủy tinh chọc người thương yêu hiện lên chút lệ quang "Tam Hoàng huynh, ngươi phải giúp ta......." Giọng điệu ghê tởm hề hề vừa thốt ra, Hiên Viên Ngạo run lên, trong đầu lại lướt qua cảnh tượng nữ nhân ghê tởm kia nói chuyện với hắn, trên người phát lạnh, một cước đạp tới Hiên Viên Triệt: "Cút!" Hiên Viên Triệt sờ đùi, làm gì mà ra tay nặng như vậy chứ? ... ... Mỗ nữ nghênh ngang quay về vương phủ, lại bị thị vệ ở cửa ngăn lại: "Các hạ là?" Hai nam tử này thật sự là nhìn quen mắt, rất buồn cười chính là bạch y"Công tử" tay cầm quạt xếp, trên mặt một nửa râu, một nửa không có, thoạt nhìn buồn cười cực kỳ! "Vương phi nhà các ngươi!" Vũ Văn Tiểu Tam có chút tức giận nhìn hai người bọn họ, mới một đêm không gặp, đã không nhận ra nàng rồi hả? Bộ dạng nàng có thay đổi lớn đến như vậy sao? Ăc....... Hai người cố sức nhìn thật lâu, rốt cục, nuốt một chút nước miếng, chạy nhanh tránh ra: "Vương phi, mời ngài!" Vương phi làm sao lại trang điểm thành này bộ dáng này rồi hả? "Bổn vương phi hôm nay nơi nào cũng chưa đi, các ngươi cái gì đều không có nhìn đến, biết không?" Vũ Văn Tiểu Tam có chút khí phách nhìn bọn họ, nếu để cho con heo Hiên Viên Ngạo kia biết nàng chạy đi, về sau muốn chuồn ra sẽ không dễ dàng như vậy rồi. Trên mặt thị vệ lập tức hiện lên đầy vẻ khó xử, này....... Vương gia bên kia bọn họ thế nào có thể gạt? Mỗ nữ con mắt xoay xoay, rồi sau đó tràn ngập chờ mong nhìn bọn họ: "Ai....... Bổn vương phi là vì muốn chuẩn bị lễ vật cho vương gia, muốn cho vương gia một cái kinh hỉ nho nhỏ, các ngươi ngàn vạn lần không thể nói ra, bằng không vương gia đã biết, kinh hỉ sẽ không có, cầu xin các ngươi rồi!" Nói xong quay lại nhìn bọn họ xoay người làm cái vái. À....... Hóa ra là có chuyện như vậy! Bọn họ nhanh chóng đáp lễ với vương phi, vốn bọn họ rất có cảm tình đối với vị vương phi vừa đáng yêu lại hòa ái này. Hiện giờ lại nghe nàng nói như vậy, tự nhiên toàn lực phối hợp: "Vương phi yên tâm, tiểu nhân sẽ giữ kín!" Những người khác cũng đều là một mặt kiên định, còn kém chỉ trời thề thốt nói tuyệt không bán đứng nàng thôi! Mỗ nữ rất là vừa lòng gật đầu, trong mắt có chứa lệ quang kích động: " Vậy thật sự là rất cảm tạ các ngươi!" Nhìn bộ dáng cảm động của vương phi, bọn thị vệ cảm thấy cảm khái liên tục, vương phi thật sự là thiện lương, thế nhưng không lấy thân phận nữ chủ nhân áp bách bọn họ, mà là có chút thiện ý khẩn cầu bọn họ, làm cho bọn họ đều cảm thấy vương phi không phải là chủ tử mà là bằng hữu của bọn họ! Còn chân thành nói lời cảm tạ cùng bọn họ, chủ tử tốt như vậy, đi nơi nào tìm? Vì thế vội vàng mở miệng: "Vương phi, không cần khách khí, đó đều là chúng tiểu nhân phải làm!" "Ừ!" Trong mắt mỗ nữ hiện lên đầy cảm động: "Bổn vương phi tạ ơn trước, về sau nếu có chuyện gì, phàm là việc ta giúp được, quyết không chối từ!" Nàng đây là đang củng cố tốt quan hệ, hắc hắc, quan hệ tốt với bảo vệ cửa, về sau muốn ra khỏi cửa sẽ không bị bọn thị vệ tiến hành ngăn trở gì, có khi còn nhốt Hiên Viên Ngạo ngoài cửa, ha ha ha ha....... Bọn thị vệ vừa nghe, càng thêm cảm động: "Tạ vương phi quan tâm! Vương phi đi vào trước đi, vương gia chỉ chốc lát nữa sẽ trở lại!" Đám thị vệ nhịn không được đem hành tung của Hiên Viên Ngạo đều tiết lộ, mỗ nữ vừa nghe, cảm thấy giật mình, chạy nhanh đối với hắn gật gật đầu: "Cảm tạ!" Rồi sau đó chạy nhanh xông vào vương phủ, hóa ra con heo kia cũng không ở vương phủ, nếu hai người ở cửa gặp nhau, có khi hắn lại mắng nàng nửa ngày "Tiện nhân!" Chạy rất nhanh, đến góc rẽ, một nữ tử cũng đang tạm biệt đi lại, hai người đụng vào, nàng kia bị đụng ngã tại chỗ....... "Cẩu nô tài không có mắt! Cũng dám đụng bổn vương phi!" Một tiếng khẽ kêu truyền đến. Cẩu nô tài? Bổn vương phi? Vũ Văn Tiểu Tam tập trung nhìn vào, là một nữ tử xa lạ, một thân cẩm tú trường bào, áo ngực màu vàng ôm trọng dáng người đầy đặn, ẩn có thể thấy được khe ngực, gương mặt mỹ diễm lông mày dựng đứng, một bộ dáng nổi giận đùng đùng, khuôn mặt lớn cỡ bàn tay cũng thập phần tinh xảo, kỳ quái thế nào càng nhìn càng giống Hoa Mị Ảnh? Nhưng Hoa Mị Ảnh ra vẻ yêu mị hơn so với nàng ta....... Hoa Nhược Yên ngẩng đầu, thấy một nam tử xa lạ trên mặt có bộ râu khôi hài đang đánh giá nàng, ánh mắt còn như có như không quét về phía bộ ngực của nàng, lúc này tức giận đến sắc mặt đỏ lên, đứng lên, một cái tát hướng về phía Vũ Văn Tiểu Tam ... ... Chính là cách mặt nàng còn có mấy cm, bị một bàn tay bắt được....... Lạnh mặt nhìn nàng: "Nguyên nhân?" Nàng Vũ Văn Tiểu Tam lớn như vậy còn chưa có bị người đánh vào mặt đâu, nàng là cái gì, còn muốn đánh mặt nàng! Ánh mắt lạnh lẽo làm cho Hoa Nhược Yên run lên, nhưng vẫn là kiên trì mở miệng: "Đồ dê xồm! Đụng phải bổn vương phi, còn nhìn lén bổn vương phi....... Bổn vương phi......." Nói xong sắc mặt phiếm hồng....... Nhìn nhìn cổ tay mình bị bắt được, dùng sức muốn rút về: "Đồ dê xồm, ngươi buông tay bổn vương phi!" Hừ.......! Vũ Văn Tiểu Tam rất ít khi tức giận như vậy, nữ nhân này là người đầu tiên muốn đánh mặt nàng, tuy rằng không có thành công, nhưng đã đủ để khơi mào lửa giận trong lòng nàng! Lập tức, bày ra một bộ dáng háo sắc, ngả ngớn mở miệng: "Cô nương mặc như vậy, không phải là hi vọng người khác nhìn sao?" Nói xong đưa tay giống như còn muốn sờ lên....... Hoa Nhược Yên sắc mặt đỏ bừng nháy mắt chuyển sang trắng bệch, cao giọng thét chói tai: "Cứu mạng! Cứu mạng! ... ..." Lúc đó tất cả thị vệ vương phủ đều chạy lại....... "Hừ!" Vũ Văn Tiểu Tam hừ lạnh một tiếng, lấy tay về. Tiểu Nguyệt cũng đi theo lên, nhìn nhìn Vũ Văn Tiểu Tam: "Tiểu thư......." Nhìn nhìn lại khí thế giương cung bạt kiếm ... ..."Sặc....... Nô tì bái kiến nhị vương phi!" Tiểu Nguyệt cung kính hành lễ. Hoa Nhược Yên ngẩn ra, tiểu thư? Đó là một nữ nhân? Hừ, vương phi của tam vương phủ sai người đánh tỷ tỷ thì thôi, liền ngay cả một thị thiếp nho nhỏ của tam vương phủ cũng dám bất kính với mình như vậy? Thấy Tiểu Nguyệt đối nàng hành lễ, Hoa Nhược Yên khí thế đã tới rồi, quay mặt sang hướng Tiểu Nguyệt rống giận: "Quản tiểu thư nhà người cho tốt! Mặc nam không ra nam nữ không ra nữ làm mất mặt hoàng gia, còn dám đối bản vương phi bất kính! Không gia giáo gì đó! Người tới, đem nàng bắt cho ta, hôm nay bổn vương phi muốn thay hoàng đệ quản giáo nàng!"
|
Chương 52: Ném nàng ra ngoài cho bổn vương phi
Hoa Nhược Yên gào thét, đem ngón tay ngọc thon thon vươn ra, chỉ vào Vũ Văn Tiểu Tam....... Những lời này nghiêm trọng chọc giận Vũ Văn Tiểu Tam, nàng chán ghét nhất chính là ai mắng cha mẹ nàng: "Không gia giáo" Mẹ kiếp! Bọn thị vệ đang chuẩn bị tiến lên bắt Vũ Văn Tiểu Tam, đã thấy nàng hung hăng kéo xuống chòm râu trên mặt mình, quay sang đầy mặt sát khí mở miệng: "Ném cô gái này ra ngoài cho bổn vương phi!" A? Bọn thị vệ nhận ra vương phi nhà mình, có chút không dám tin há to mồm, sao vương phi lại hóa trang thành bộ dáng này? Vì thế đều ở trạng thái ngu ngơ....... "Bổn vương phi nói chuyện các ngươi không có nghe đến?" Nàng nỗ lực đè nén lửa giận trong lòng, nếu cô gái này không lập tức biến mất trước mặt nàng, nàng sợ nàng nhịn không được sẽ tiến lên tát mấy cái vào mặt nàng ta! Nói nàng không gia giáo? Chết tiệt, nàng hiện tại đang ở trong lòng nỗ lực nhớ kỹ tinh thần Taekwondo, đè nén xúc động muốn đánh người. Nhưng là......."Vương phi, vị kia là nhị vương phi!" Thị vệ thưa dạ mở miệng, tuy rằng nhị vương phi nói những lời này có chút không thích hợp, nhưng là....... Ném hoàng tẩu ra ngoài tựa hồ lại càng không thích hợp đi? Hoa Nhược Yên sửng sốt, thế mới biết nàng là ai, lập tức lên mặt mỉa mai mở miệng: "Ta tưởng là ai, hóa ra là người đàn bà đanh đá đệ nhất Hiên Viên đế quốc của chúng ta, ta nói đệ muội, ngươi cần phải bảo trì một chút hình tượng của ngươi đi, trang điểm thành cái dạng này giống cái gì? Mặt hoàng đệ cũng bị ngươi làm mất hết, nữ tử như thế thì làm sao có thể xứng đôi vương gia? Một người phụ nữ có chồng......." Hoa Nhược Yên thao thao bất tuyệt phát biểu, nàng cũng không tin nàng thật sẽ dám ném hoàng tẩu ra bên ngoài! Vũ Văn Tiểu Tam cũng không quan tâm nàng, quay đầu, đen mặt nhìn bọn thị vệ: "Là các ngươi ném ra, hay vẫn là bổn vương phi tự mình vứt nàng ra ngoài?" Bọn thị vệ mặt cứng đờ, tiến lên đối với Hoa Nhược Yên mở miệng: "Nhị vương phi, đắc tội rồi!" Lập tức vác Hoa Nhược Yên mang ra ngoài....... "Các ngươi buông tay bổn vương phi!" Hoa Nhược Yên cao giọng thét chói tai, dù nàng có nghĩ nát óc, cũng không có khả năng nghĩ đến việc Vũ Văn Tiểu Tam đã biết thân phận của nàng thế nhưng vẫn để cho người ta ném nàng ra ngoài! "Nhị vương phi, mệnh lệnh của chủ tử không thể trái! Đắc tội rồi!" Bọn thị vệ mở miệng theo công thức. Bọn họ rất có cảm tình đối với vương phi nhà mình, mà nhị vương phi lại coi thường vương phi, bọn họ vốn cũng tức giận, chỉ là cảm thấy ném ra ngoài tựa hồ không tốt, nhưng vương phi đã nói nhất định phải ném, thì nếu lần sau có đến cửa bọn họ cũng nhất định không cho vào! Tiểu Nguyệt kéo kéo tay áo Vũ Văn Tiểu Tam: "Tiểu thư, vị đó là nhị vương phi, ném ra, đến lúc đó nhị vương phủ làm ầm lên, khó tránh khỏi không thoải mái." "Hừ! Dám mắng lão nương không gia giáo, đừng nói là nhị vương phi, kể cả là nhị vương gia tự mình đến đây, bổn vương phi hôm nay cũng muốn ném hắn đi ra ngoài!" Mọi người đều có giới hạn, có đôi khi người khác nói nàng một câu hai câu, nếu nàng tâm tình không sai, sẽ nhịn! Ví dụ như Hiên Viên Ngạo, luôn mắng nàng tiện nhân, nàng cũng không có thật sự cùng hắn so đo quá, nhưng là nếu mạo phạm tới cha mẹ nàng, nàng sẽ không để ý mà giáo huấn bọn họ đến siêu độ tâm tình của nàng! Hoa Mị Ảnh vội vàng từ sau viện chạy ra, chạy nhanh ngăn ở trước mặt đám thị vệ: "Ai dám động nhị vương phi, chính là tội phạm thượng! Các ngươi lập tức đặt nàng xuống cho bản phu nhân!" Bọn thị vệ nhìn nhìn Hoa Mị Ảnh, trước khi vương phi vào cửa, mọi chuyện trong vương phủ đều là do vị phu nhân này quản, hơn nữa nàng có một muội muội sinh đôi làm nhị vương phi.Cho nên bọn họ đều là có thể không đắc tội thì tận lực không đắc tội. Hoa Nhược Yên nghe thấy lời nói của Hoa Mị Ảnh, giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, lập tức cao giọng thét chói tai: "Đúng vậy! Nhanh chút buông tay bổn vương phi, bằng không các ngươi đây là phạm thượng tác loạn! Bổn vương phi nhất định phải kêu vương gia bẩm báo hoàng thượng đem tịch thu tài sản giết kẻ phạm tội, liên luỵ cửu tộc cả nhà các ngươi!" Nàng tuyệt đối không thể bị ném ra, bằng không nàng Hoa Nhược Yên lập tức sẽ trở thành trò cười của chúng mệnh phụ và nhóm quý nữ! Vũ Văn Tiểu Tam hừ lạnh một tiếng: "Ta nói nhị hoàng tẩu, bọn họ đều là người tam vương phủ ta, ngươi là nói ngươi muốn nhờ hoàng thượng vì ngươi, tịch thu tài sản cả nhà tam vương phủ giết kẻ phạm tội sao? Chỉ sợ ngươi không có mặt mũi lớn như vậy đi?" Lời này nói ra làm cho bọn thị vệ trong lòng ấm áp, hóa ra vương phi coi bọn hắn như người một nhà! Vì vậy lòng nguyện trung thành càng như thêm lửa nóng! Sắc mặt Hoa Nhược Yên cứng đờ, quả thật nàng không có mặt mũi lớn như vậy, ý của nàng chính là muốn ra oai xử trí hạ nhân, làm sao mà lại liên quan đến tịch thu tài sản cả tam vương phủ rồi giết kẻ phạm tội rồi hả? Nhìn bộ dáng nàng kia ngơ ngác, Vũ Văn Tiểu Tam chỉ biết là loại ngực to não bằng quả nho! Trên mặt khinh thường càng thêm nồng liệt: "Tốt lắm, ra bên ngoài! Nếu Mị Ảnh muội muội muốn can thiệp quyết định của bổn vương phi, không tôn chính thất, vậy tam vương phủ nho nhỏ này cũng dung không được muội muội, cùng ra bên ngoài cũng không sao!" Hoa Mị Ảnh nhìn nhìn Vũ Văn Tiểu Tam: "Vương phi tỷ tỷ, muội muội cũng không bất kính ngài, muội muội chỉ là một thị thiếp nho nhỏ, tỷ tỷ muốn đánh tưởng phạt, cứ phạt là được. Chính là nhị vương phi dù sao cũng là chánh phi của nhị vương gia, địa vị tương đương mệnh phụ như tỷ tỷ, hơn nữa vẫn là hoàng tẩu của tỷ tỷ! Tỷ tỷ phải kính trọng nàng mới đúng, làm sao có thể ném nhị vương phi ra ngoài, đến lúc đó sẽ chỉ làm cho quan hệ giữa nhị vương gia và vương gia không vừa mắt, không biết còn có thể nói tỷ tỷ không biết cấp bậc lễ nghĩa, ngay cả hoàng tẩu đều đuổi ra cửa!" Từng câu từng chữ đều là hợp tình hợp lý, chính là Vũ Văn Tiểu Tam là dễ đối phó sao? Muốn cùng nàng nói đạo lý, hoàn toàn chính là tự tát mặt mình! "Tuy rằng nhị vương phi địa vị tương đương mệnh phụ giống bổn vương phi, nhưng Mị Ảnh muội muội phải hiểu cho rõ ràng, nơi này là tam vương phủ, không phải là nhị vương phủ, không tới phiên nhị vương phi chỉ vào mũi bổn vương phi mà mắng! Nhị vương phi mới vừa rồi còn nói cái gì? À....... Đúng rồi! Nói bổn vương phi không xứng với vương gia, hôn sự của bổn vương phi và vương gia, là hoàng thượng tự mình ban cho, hay là nhị vương phi đây là đang quanh co mượn cớ mắng hoàng thượng có mắt không tròng?" Tội danh lớn như vậy chụp xuống, chính là nhị vương gia cũng ăn không tiêu, chứ đừng nói là nhị vương phi! Trên thế giới này dám mắng Hiên Viên Mặc có mắt không tròng, còn mắng trước mặt, cũng chỉ có một mình Vũ Văn Tiểu Tam nàng, nàng lấy đầu của nàng đánh đố, mượn mười lá gan của Hoa Nhược Yên, nàng cũng không dám nhận tội danh này! Quả nhiên, Hoa Nhược Yên nháy mắt hoảng loạn đứng lên, miệng có chút không đắn đo chỉ Vũ Văn Tiểu Tam chửi ầm lên: "Bổn vương phi cũng không có nói hoàng thượng, ngươi tiện nhân này không cần lật ngược phải trái trắng đen, ta......." Vũ Văn Tiểu Tam khóe môi gợi lên một chút khinh miệt, nữ nhân như vậy, làm vương phi thế mà còn chưa có chết, có lẽ là vận số quá tốt, hay vẫn là những nữ nhân khác của nhị vương phủ rất thiện lương? "Còn dám mắng bổn vương phi là tiện nhân! Nhị vương phi không cần lầm, bổn vương phi mới là chủ nhân của vương phủ này, còn thất thần làm gì? Ném ra!" Quay đầu đối với thị vệ mở miệng. Bọn thị vệ đang muốn ném ra, chợt một giọng nói lẫm liệt vang lên: "Lại đang làm cái gì?" Mọi người cùng nhau quay đầu, vừa thấy....... Hóa ra là Hiên Viên Ngạo đã trở lại, cặp mắt lạnh lẽo lướt qua Hoa Nhược Yên đang bị bọn thị vệ kéo, và Hoa Mị Ảnh đang chắn ở trước người nàng . Rồi sau đó quay đầu nhìn nhìn Vũ Văn Tiểu Tam kia một thân nam trang trang điểm chẳng ra cái gì cả . . . . . Một chút tức giận bị ngăn lại ở ngực, hắn chỉ là một lát không ở vương phủ, vương phủ lại bị quật tung gà bay chó sủa!
|
Chương 53: Đầu của ngươi bị lừa đá
Nhìn thấy con heo này đã trở lại, hơn nữa mở miệng liền hỏi: "Chuyện này là như thế nào?" Vũ Văn Tiểu Tam miệng liền quắt một chút, này nha sẽ không lại muốn can thiệp nàng đi? Này không thể được! Hoa Nhược Yên vội vàng mở miệng: "Vương đệ, là đệ muội muốn ném hoàng tẩu ra! Hoàng tẩu khó được đến tam vương phủ một chuyến, các ngươi chính là như vậy đối đãi hoàng tẩu à? Chỉ sợ việc này truyền đến trong tai thái hậu cũng không thể nào nói nổi đi?" Hoa Nhược Yên nói xong còn nức nở rầu rĩ khóc lên....... Mày kiếm khẽ nhíu, có chút không vui nhìn Vũ Văn Tiểu Tam, tuy rằng hắn cũng chịu không nổi bộ dáng rầu rĩ nức nở của Hoa Nhược Yên kia, càng không cách nào dễ dàng tha thứ ý tứ uy hiếp trong lời nói của nàng kia, nhưng dù gì cũng là hoàng tẩu của mình, không thích thì nói vài câu rồi để nàng đi rồi thì thôi, vì sao còn muốn vứt nàng ra ngoài? Vũ Văn Tiểu Tam thì đang tính toán thật nhanh, nếu giờ phút này cứng đối cứng với Hiên Viên Ngạo, tuyệt đối không thể thành công để thu thập Hoa Nhược Yên, không ném nàng ra lại cảm thấy tức giận không chịu được! Dám cùng nàng thảo luận vấn đề "Gia giáo!" Hơn nữa nếu lần này không giáo huấn, về sau Hoa Nhược Yên sẽ càng thêm kiêu ngạo, thì Hoa Mị Ảnh cũng sẽ lên mặt! Vậy cũng chỉ có....... Chỉ thấy hốc mắt Vũ Văn Tiểu Tam phiếm hồng, ngẩng đầu nhìn Hiên Viên Ngạo, làm cho hắn không phản ứng kịp liền nhào vào trong lòng hắn, lớn tiếng khóc kể: "Vương gia, ngươi làm chủ cho nô tì! Nhị hoàng tẩu nói....... Nói nàng muốn nói cho nhị vương gia, nói chúng ta tam vương phủ phạm thượng tác loạn, để nhị vương gia bẩm báo hoàng thượng, tịch thu tài sản cả nhà tam vương phủ giết kẻ phạm tội! Nàng còn mắng nô tì là tiện nhân, rồi chỉ vào mặt nô tì mắng không có gia giáo! Nô tì mất mẹ từ nhỏ, vốn là mỗi ngày tưởng niệm mẫu thân hết sức, nhị hoàng tẩu còn như vậy chọc vào chỗ đau của người ta, mẫu thân....... Hu oa......." Mọi người nghe nửa đoạn trước không nói gì, nhưng là sau khi nghe được đoạn sau, đều có chút đồng tình tam vương phi, phủ tướng quân dòng chính nữ, lại làm vương phi, vốn nên nhận muôn ngàn vạn sủng ái, đáng tiếc không có mẫu thân yêu thương, sau khi xuất giá, vương gia lại tìm mọi cách lạnh nhạt, thực đáng thương! Hốc mắt bọn thị vệ đều phiếm hồng, tràn đầy đồng tình, Tiểu Nguyệt lại che miệng khóc không thành tiếng, hóa ra tiểu thư luôn luôn đều nhớ phu nhân, mỗi ngày lại vẫn là bộ dạng không chịu để tâm kia, tiểu thư....... Nghe nàng khóc kể, trái tim Hiên Viên Ngạo không biết bị cái gì va chạm một chút, có chút không biết phản ứng thế nào đối với loại cảm thụ này, nhìn nhìn lại bộ dáng yếu ớt khóc đến rối tinh rối mù kia của nàng, trong lòng thậm chí có một tia thương tiếc, ngẫm lại lời nói của hoàng đệ nói với hắn "Nếu là hoàng huynh không thích, tặng cho Triệt đi?" Vì sao lúc đó hắn không đáp ứng? Có chút phiền muộn cúi đầu, nhìn nàng tựa hồ khóc mệt mỏi, ru rú tại trong lòng mình, hắn lại không có giống như bình thường một tay đẩy nàng ra rồi sau đó rống giận, cũng không có chất vấn nàng vì sao lại trang điểm chẳng ra cái gì cả, mà là không tự chủ được xoa vai nàng, có chút cứng ngắc mở miệng: "Đừng khóc nữa." Nói xong, chính hắn cũng không hiểu bản thân tại sao lại như vậy, có chút sợ sệt....... Sặc....... Nghe được lời nói của hắn, mỗ nữ nào đó ở trong lòng hắn đang ra sức biểu diễn giật giật khóe miệng, Hiên Viên Ngạo này hôm nay đầu bị lừa đá rồi hả? Còn an ủi nàng nữa đây? Bất quá....... Cũng là hiệu quả mà nàng muốn! Vì thế giương mắt nước mắt lưng tròng, thút tha thút thít cái mũi, cực kỳ nhỏ giọng mở miệng: "Vương gia, người ta muốn ném nàng ra ngoài!" Nhìn thấy Hiên Viên Ngạo không nói chuyện, lại ở trong lòng hắn xoay vặn thân mình: "Người ta chính là muốn ném nàng đi ra ngoài!" Nói xong khịt khịt cái mũi, còn vươn một bàn tay chỉ, có chút tủi thân xoa xoa cái mũi. Một bộ dáng bốc đồng kiêu ngạo . . . . . Hành động của tiểu nữ nhi, làm cho tâm thần Hiên Viên Ngạo bị kiềm hãm, nàng nhẹ nhàng động vài cái, càng làm cho hắn cảm thấy bụng dưới có một cỗ hỏa diễm dâng lên....... Lập tức hạ quyết tâm, suy nghĩ một chút lời nói của nữ nhân này, tuy rằng Hoa Nhược Yên nữ nhân kia không có đầu óc gì, nói vậy cũng không có lá gan lớn đến mức muốn đem tam vương phủ của hắn tịch thu tài sản giết kẻ phạm tội đi. Bất quá mắng Vũ Văn Tiểu Tam là tiện nhân, không gia giáo? Mắt lạnh chợt lóe, tuy rằng nữ nhân này không có khả năng thành thật chịu nàng mắng như vậy, nhưng Hoa Nhược Yên có thể nói ra những lời này....... Bất luận hắn có thích hay không thích Vũ Văn Tiểu Tam, nàng cũng là vương phi của hắn, hắn mắng vài câu thì thôi, cũng là không chấp nhận được những người khác nói năng linh tinh với nàng! Người ngoài cũng đến mắng vương phi của hắn, không phải là ở trên mặt của hắn tát hai bạt tai sao? Tôn nghiêm hắn Hiên Viên Ngạo không thể xâm phạm! Vì thế mặt lạnh lùng, quay đầu mở miệng: "Vương phi của bổn vương, không chấp nhận bất luận kẻ nào nói linh tinh! Nhị hoàng tẩu nói lời bất nhã, vương phủ bổn vương không chào đón ngươi, nhị hoàng huynh nếu là có gì dị nghị, để hắn tự mình tìm đến bổn vương nói cũng được! Người tới, vứt nàng đi ra ngoài!" A? Đây là kết cục mà tất cả mọi người không tưởng được, vốn cho rằng Hiên Viên Ngạo sẽ ngăn cản hành vi hoang đường của Vũ Văn Tiểu Tam kia, không nghĩ tới....... Hoa Mị ảnh cuống quít mở miệng cầu tình: "Vương gia, nhị vương phi dầu gì cũng là......." Nếu là Nhược Yên thật sự bị ném ra, chỉ sợ sau này khó có thể ngẩng đầu làm người ở trước mặt chúng mệnh phụ, quý nữ rồi! "Nếu Mị nhi có ý kiến gì, thì cùng nhị hoàng tẩu đi ra ngoài đi!" Môi mỏng lạnh như băng khẽ mở, phun ra vài từ không mang theo độ ấm gì. Hoa Mị Ảnh ánh mắt buồn bã, có chút không dám tin nhìn hắn....... Cúi đầu, cảm thấy cân nhắc....... Nhìn ra vương gia động tâm với tiện nhân Vũ Văn Tiểu Tam này rồi! Vũ Văn Tiểu Tam! Đánh bản thân mình, còn muốn lăng nhục muội muội, bây giờ còn làm vương gia động tâm! Nàng Hoa Mị Ảnh tuyệt đối sẽ không bỏ qua nàng! Hoa Mị Ảnh hung hăng trừng mắt nàng, nếu ánh mắt có thể giết người, Vũ Văn Tiểu Tam đã chết trăm ngàn lần! Nhìn ánh mắt nàng, Vũ Văn Tiểu Tam chẳng hề để ý quay mặt đi, trừng đi, trừng đi, trừng mặc ngươi cũng không thể làm gì ta! Hừ....... Ngay sau đó....... Hoa Nhược Yên một tiếng thét chói tai, một cẩm y nữ tử, bị thị vệ tam vương phủ hung hăng ném ra khỏi cửa....... Mỗ nữ mở to mắt, nhón chân, nhìn Hoa Nhược Yên bị ném ra ngoài, ha ha ha....... Muốn đối nghịch với ta, chính là muốn chết thôi! Lập tức từ trong lòng Hiên Viên Ngạo đi ra, lần đầu tiên cho hắn sắc mặt tử tế: "Cám ơn vương gia!" Vừa mới giả vờ khóc, cho nên thanh âm mềm dẻo, đúng là làm cho Hiên Viên Ngạo cảm thấy có chút rung động. Vì thế mỗ vương gia có chút ôn hòa mở miệng: "Vương phi không cần thương tâm, về sau này vương phủ đó là nhà ngươi." A? Vũ Văn Tiểu Tam có chút không nói gì nhìn hắn, này hôm nay cũng quá không bình thường thôi? Một mặt mê võng hỏi: "Hiên Viên Ngạo, hôm nay ngươi ra ngoài, đầu có phải bị lừa đá hay là bị heo giẫm không?" Lời này vừa rơi xuống, mắt lạnh của Hiên Viên Ngạo lại nhiễm lên hừng hực lửa giận, tiện nhân này, thật sự là không thể cho nàng sắc mặt tốt! Thoáng đối nàng tốt một chút liền hếch mũi lên mặt! Nghiến răng nghiến lợi mở miệng: "Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi......." Ặc....... Cái này trong lòng Vũ Văn Tiểu Tam cũng hơi có chút áy náy, lại nói Hiên Viên Ngạo cũng coi như giúp nàng một phen, nàng đạt tới mục đích, quay đầu liền mắng hắn, có phải có chút vô nhân đạo hay không? Còn có ý lấy oán trả ơn? Vì thế rất là thành kính mở miệng: "Vương gia không cần tức giận, bổn vương phi biết sai rồi, đầu ngài không bị heo giẫm, cũng không bị lừa đá!"
|
Chương 54: Canh bốn
Lời này ra vẻ xin lỗi, lại làm cho người ta nghe càng thêm bốc hoả! Hiên Viên Ngạo thật muốn bóp chết nữ nhân này, lại không biết sao, ngẫm lại bộ dáng yếu đuối vừa mới rồi của nàng, đúng là có chút không ra tay được! Hung hăng lườm nàng một cái, vung ống tay áo, thẳng đi thư phòng....... Vũ Văn Tiểu Tam buồn bực nhìn theo bóng lưng của hắn, người ta đã xin lỗi, còn tức giận cái gì? Thật sự là quả bóng hơi! Hoa Mị Ảnh thấy Hoa Nhược Yên vẫn bị ném đi ra ngoài, hung hăng trừng mắt nhìn Vũ Văn Tiểu Tam liếc mắt một cái, đầy mặt không cam lòng trở về hậu viện! Vũ Văn Tiểu Tam quay sang, nhìn nhìn Tiểu Nguyệt khóc không thành tiếng, có chút buồn bực, nữ nhân kia đã bị ném ra, còn khóc gì? : "Tiểu Nguyệt, ngươi đang khóc cái gì?" "Tiểu thư! Tiểu thư số khổ của ta!" Tiểu Nguyệt nói xong bổ nhào qua ôm nàng, mỗ nữ sau đầu xẹt qua một chút mồ hôi, cảnh tượng này hình như có chút....... Quen thuộc? "Tiểu thư, hóa ra ngài vẫn tưởng niệm phu nhân, tiểu thư....... Ngài thật đáng thương....... Hu hu hu......." Mồ hôi! Vũ Văn Tiểu Tam kéo nàng từ trong ngực mình ra: "Đáng thương sợi len! Đó là giả vờ được không? Ta không giả vờ Hiên Viên Ngạo có thể giúp ta sao?" A? Tiểu Nguyệt không dám tin ngơ ngác nhìn nàng, cái miệng nhỏ nhắn há rộng, nước mắt còn đọng lại một bên trên mặt trông khôi hài cực kỳ....... Giả vờ? Nuốt một chút nước miếng: "Tiểu thư, ngài cũng quá có thể diễn đi?" "Đúng vậy! Kỹ thuật diễn của bổn vương phi đó là quỷ thần cũng phải than khóc trời đất cũng phải sợ! Đi thôi đi thôi, trở về ăn cơm, chết đói......." Mỗ nữ rất là lên mặt nói xong, liền kéo Tiểu Nguyệt mặt còn đang dại ra trở về phòng. ... ... "Vương gia, buổi chiều hôm nay, tam vương phi trên đường về tam vương phủ gặp vài tên lưu manh, thất lễ với tam vương phi!" Đình Vân run rẩy khóe miệng, trong lòng vô cùng khâm phục mấy tên du côn kia, lá gan thật là lớn, người đàn bà đanh đá nhất Hiên Viên đế quốc mà cũng dám phi lễ? Ánh mắt tà mị thế nhưng nhiễm lên một chút hoảng loạn, vội vàng đứng dậy mở miệng: "Tam nhi có bị dọa cho sợ hay không?" Bản thân có phái người bảo hộ nàng, bị phi lễ khả năng tính không lớn, chỉ là sợ nha đầu kia bị dọa đến, nhớ lại bộ dáng nàng ngày ấy ru rú trong ngực mình khóc đến thương tâm, lại cảm thấy đau xót....... Bị dọa cho sợ? Trên mặt lãnh khốc của Đình Vân bày ra một bộ biểu cảm như bị ép nuốt xuống một con ruồi bọ....... Là bọn hắn bị dọa sợ có được hay không? "Người của chúng ta đang muốn ra tay, nhưng tam vương phi đã nhanh trước chúng ta một bước, đánh bại toàn bộ bọn họ, loại võ công này thuộc hạ đã phái người tra quá, trên giang hồ cũng không có chiêu thức này." Cảm thấy cân nhắc, hắn không biết có nên nói cho vương gia nhà hắn, tam vương phi không chỉ có đánh người khác, còn đá vào hạ bộ mỗi người? Tuyệt sắc dung nhan lộ ra một cái cười khẽ, không nghĩ tới nha đầu kia còn có bản lĩnh này....... "Sau này tam vương phi còn nói, sở dĩ muốn giáo huấn bọn họ là vì bọn họ bộ dạng quá khó coi, nếu là vương gia, hoàng thượng hoặc là thất vương gia mỹ nam tử như vậy đi phi lễ nàng, nàng sẽ rất vui! Hơn nữa nếu các người không biết, nàng còn không để ý giáo dạy các ngươi." Đình Vân một mặt chết lặng kể lại hành vi huy hoàng của người nào đó, đây là lời nói của nữ nhân sao? Đây chẳng phải là lời nói của người đàn ông có vợ sao? Trong lòng hắn cao giọng hò hét, vương gia, ngươi tỉnh đi! Nữ nhân như vậy không đáng tin cậy đâu! Mi hơi hơi nhéo nhéo, nha đầu kia, thật nghĩ như vậy ư? Nhìn ra là hắn giáo huấn nàng không đủ! "Mấy người kia đâu?" Giọng nói rất có từ tính vang lên. Mấy người kia? Đình Vân sửng sốt, à......."Bọn họ bị vương phi đánh xong tự đỡ nhau đi về. Tên đầu lĩnh còn nói nhất định sẽ không bỏ qua tam vương phi." "Ừ. Giết, thi thể ném đi cho chó ăn." Tao nhã mở miệng, thanh âm vẫn là như vậy mị hoặc nhân tâm, phảng phất như là hỏi hôm nay ăn cái gì vậy, nhưng cũng quyết định sinh tử vài người. "Vâng!" Đình Vân cung kính trả lời, rồi sau đó muốn nói lại thôi....... "Còn có việc?" Hiên Viên Vô Thương dựa vào trên sập, tà ngắm hắn, từng động tác giơ tay nhấc chân, ngay cả Đình Vân một đại nam nhân nhìn nhìn mặt cũng có chút đỏ lên....... "Vương gia, hôm nay nhị vương phi đi tam vương phủ, bị tam vương phi sai người ném ra bên ngoài!" Này tam vương phi, hắn thật sự không biết nên nói gì nữa, nếu tương lai hắn cưới một nữ tử như vậy, hắn cũng sẽ phải nổi điên mất thôi! Ánh mắt đào hoa tà mị híp lại, khóe môi lại tách lúm đồng tiền như trăm hoa đua nở, giọng nói mang theo một chút ý cười: "Nguyên nhân?" "Nhị vương phi mắng tam vương phi không có gia giáo, tam vương phi rất tức giận, liền sai người vứt nàng đi ra ngoài, đúng lúc này tam vương gia trở về vương phủ, tam vương phi cùng hắn khóc kể, nói tưởng niệm mẫu thân, nhị vương phi còn chạm vào nỗi đau của nàng . . . . ." Đình Vân nói tới đây khóe miệng có chút run rẩy, cái kia tam vương phi, nàng còn có"Chỗ đau" ? Nàng căn bản là vô địch được không? "Ngạo xử lý như thế nào?" Giọng nói có chút lãnh liệt, lấy tính tình Ngạo, chỉ sợ Tam nhi lại phải chịu ủy khuất. Tam vương gia xử lý như thế nào? Đây mới là vấn đề để cho hắn không cách nào lý giải được!"Tam vương gia nói vương phi của hắn không chấp nhận được người khác nói linh tinh, cho nên sai người đem nhị vương phi ném ra ngoài!" Ánh mắt đào hoa khép chặt, suy nghĩ ý tứ lời của Ngạo....... "Vương gia, thuộc hạ cáo lui!" Đình Vân bẩm báo xong chuẩn bị lui lại. Người nọ bỗng nhiên nói: " Nữ nhân của bổn vương, cũng không chấp nhận được người khác nói linh tinh! Đem sản nghiệp nhị vương phủ hạ sạch, trong vòng ba ngày, toàn bộ liên quan diệt trừ! Bổn vương chỉ cho các ngươi thời gian ba ngày, rõ chưa?" A? Đình Vân há to mồm....... Đây là chuyện gì? Nữ nhân của vương gia?! Ở đâu đâu? "Bổn vương nói chuyện ngươi không có nghe?" Giọn nói mang theo một chút nguy hiểm. "Vâng!" Đình Vân nửa chết nửa sống đáp một tiếng, chết lặng đi ra ngoài, lấy thực lực kinh tế của bọn họ, ba ngày hoàn thành chuyện này cũng không khó, chính là....... Vương gia nhà bọn thưởng thức, thật sự là....... Kỳ lạ! Đáng thương nhị vương gia....... Bị làm cho sạt nghiệp thì hậu quả là cái gì? Chính là một đám người tới cửa truy nợ, một vương gia nếu trở thành bộ dạng kia, vậy còn sống trên đời làm cái gì? Không bằng sớm chết đi cho rồi! ... ... "Tiểu thư, mấy ngày nữa chính là đại thọ của thái hậu, người đã nghĩ tới chuyện bức tranh thêu kia chưa?" Tiểu Nguyệt có chút lo lắng nhìn mỗ nữ nào đó ăn uống no đủ. Vũ Văn Tiểu Tam nằm ở trên tháp quý phi, hoạt động một chút thân mình, chẳng hề để ý mở miệng: "Tất nhiên có biện pháp! Chút chuyện ấy còn tưởng làm khó bản tiểu thư?" Tiểu Nguyệt mặt tối sầm, biện pháp? ... ... Vậy hôm kia cuốn gói đồ muốn chạy trốn là ai? "Tiểu thư, nghe nói thái hậu còn muốn thuận tiện tổ chức một hồi thưởng hà yến, ý là vì thất vương gia chọn lựa vương phi!" Tiểu Nguyệt đem chuyện bản thân tìm hiểu tới lấy ra nói. "Cái gì?" Mỗ nữ như lò xo bật ngồi dậy: "Muốn tuyển vương phi cho tiểu tử Hiên Viên Triệt kia? Vậy bổn vương phi làm sao bây giờ?" Tiểu Nguyệt rất là không biết nói gì nhìn nàng: "Tiểu thư, là tuyển vương phi cho thất vương gia, không phải là cho vương gia nhà chúng ta, cái gì mà người làm sao bây giờ?"
|