Kế Hoạch Hủ Nữ: Bẻ Thẳng Thành Cong
|
|
Kế Hoạch Hủ Nữ: Bẻ Thẳng Thành Cong Tác giả: Trừu Phong Đích Mạc Hề Thể loại: Ngôn tình
Chu Tiểu Bạch, 25 tuổi, chỉ thích BL (boy x boy), một hủ nữ chính hiệu luôn mơ ước tìm được một anh chàng lưỡng tính để lấy làm chồng. Cơ hội đã đến khi cô nàng được nhận vào làm trợ lý tạm thời cho tổng giám đốc công ty KM – Mặc Duy Chính, một người theo cô nàng đánh giá là giai thẳng 100%. Để hoàn thành mộng tưởng lấy gay, Chu Tiểu Bạch quyết tâm cải tạo sếp của mình, bẻ anh ta từ thẳng thành cong.
Mặc Duy Chính, thẳng nam, đương nhiên thích BG (boy x girl), ban đầu phát hiện ra sở thích của Chu Tiểu Bạch thì chỉ muốn tránh xa, nhưng dần dần lại phát sinh tình cảm với cô nàng, một lòng muốn bẻ suy nghĩ đang cong của Tiểu Bạch thành thẳng.
Cuộc chiến giữa hủ nữ và giai thẳng, cuối cùng ai là người thắng cuộc?
Riêng với tên 2 nv chính, tác giả có chơi chữ : Chu Tiểu Bạch : “Chu” đồng âm với “trư” (heo), “tiểu bạch” nghĩa là “đơn thuần, đơn giản” Mặc Duy Chính : “duy chính” hiểu nôm na là “Thẳng đến cùng”
|
Chương 1 Trên thế giới đã có chừng 8 tỷ người, còn không biết có bao nhiêu là heo… Người lẫn heo đều nhiều như vậy khiến Thượng đế gia gia thật rất phiền lòng, kết quả hiệu suất làm việc giảm sút, sai sót rất nhiều, tỉ như để một con heo đầu thai thành người.
Dân số nhiều như vậy, Thượng đế gia gia quyết định ra hạ sách nhằm “tinh giản biên chế”, cho mỹ nam sinh ra đều thành đồng tính khiến không ít nữ nhân thương tâm tự sát, rất nhiều nam nhân vì mỹ nam mà dính AIDS, Thượng đế gia gia hài lòng tự khen mình quá thông minh, sau lại phát hiện xu hướng này có vẻ không tốt lắm, cứ đà ấy sớm muộn gì loài người cũng tuyệt diệt. Vì vậy Thượng đế liền sáng tạo ra hai loại người, thẳng nam tuyệt đối cùng hủ nữ. Tỷ lệ thẳng nam nhiềm AIDS rất nhỏ, hủ nữ thấy nam nam chỉ biết hưng phấn. Thượng đế gia gia mải dương dương tự đắc, không ngờ sơ ý mắc sai lầm để một con heo đầu thai làm hủ nữ.
Bạn Chu Tiểu Bạch nhà ta năm nay 25 xuân xanh, “hủ hóa” từ khi nào không rõ.
Giới tính nữ, chủng tộc không rõ.
Quan điểm sống một: có thể ngồi tuyệt không đứng, có thể nằm tuyệt không ngồi.
Quan điểm sống hai: không ăn McDonald là có lỗi với danh hiệu hủ nữ.
Quan điểm sống ba: kiên quyết giấu “tiềm năng chưa khai quật” đến cùng.
Quan điểm sống bốn: muốn ăn no chóng lớn phải có tiền.
Quan điểm sống năm: ta muốn đi Tây Tạng! (1)
Gần đây bạn Chu Tiểu Bạch tâm tình rất tốt, vốn suốt ngày ăn bám trong nhà còn muốn hao tiền tốn của cho Net, khả năng nuôi heo của mẹ cô nàng đã lên đến cực hạn rồi. Bạn Chu Tiểu Bạch kì này phải rời nhà tự lập cánh sinh rồi ư? May là chuyện này năm một tuổi bạn đã rành, nhờ vậy mẹ bạn mới xác định bạn quả thực là người, không phải heo.
Vấn đề nằm ở sau khi tái sinh… Hơn nữa vấn đề rất lớn. Gần đây bạn đã thành công đặt chân lên con đường tái sinh, tại một siêu xí nghiệp xa xỉ thối nát tìm được một chỗ cho bạn suốt ngày hư thối, làm một nhân viên văn thư nho nhỏ, công việc này thật là tốt, không có việc gì chỉ cần đánh chữ đóng dấu gọi điện thoại, cả ngày trừ đi ăn với ra WC, không cần rời chỗ ngồi! Trọng yếu nhất là lên mạng không giới hạn, hơn nữa tốc độ siêu nhanh, một bộ GV (2) mấy tiếng chỉ chốc lát đã tải xong, chưa kể chỗ ngồi của bạn cực kì hoàn mỹ, nằm ngay chỗ ngóc ngách tận cùng của phòng làm việc siêu lớn, bạn có thể tha hồ trụy lạc…
Chưa kể ở đây tuy bí mật, nhưng bạn chỉ cần thò đầu ra là cái gì trong phòng cũng không thoát khỏi tầm mắt, tỉ như trưởng phòng nhìn nhân viên nam nào đầy dâm đãng, tràn ngập ý vị YY (3). Mỗi khi bạn nhìn máy vi tính mà thấy muốn ngất liền ló đầu tự tìm chút lạc thú nhân sinh.
Tỉ như ngày nào đó Tiểu Bạch liếc thấy trưởng phòng đang nói chuyện cùng tay phụ trách đồ họa nào đó, ánh nhìn lồ lộ vẻ YY, lồ lộ đến độ bạn hận không thể ở sau đẩy trưởng phòng một cái lao tới như sói vồ mồi. Trưởng phòng đại nhân không ngờ quả thực lao tới, còn chút nữa lao luôn ra ngoài cửa, “Quản lí có chuyện gì vậy?” bộ dạng tươi cười nịnh nọt đến Tiểu Bạch cũng thấy xấu hổ thay.
Quản lí nghiêm mặt nói, “Lát nữa cấp trên họp, tìm mấy người đem sổ tay quảng cáo chuẩn bị rồi mang lên đó.”
“Vâng, tôi hiểu rồi.” Trưởng phòng thấy cấp dưới có X thèm khát, thấy quản lí là X bất lực, đúng là co được duỗi được! Tiểu Bạch vừa nghĩ vừa nhô đầu khỏi cái góc âm u, tận lực nhìn qua vách ngăn giữa bàn mình với bàn đối diện .
Trưởng phòng tiễn xong quản lí, đảo mắt một cái phát hiện ngay cái đầu bạn Bạch thò ra, “Chu Tiểu Bạch! Cô đem sổ tay lên phòng họp tầng 38.”
“A…” Tiểu Bạch giờ mới chịu tỉnh hồn, “Nhưng tài liệu chưa đánh xong (GV của bạn sắp tải xong đến nơi… Hơn nữa ghế ngồi ấm chỗ nãy giờ bạn căn bản không muốn rời đi chút nào!).”
Trưởng phòng lườm bạn một cái, “Đi xong về gõ tiếp! Sơ yếu lý lịch của cô không phải viết vốn là dân học thể dục ra sao, một mình cô mang đi được rồi…”
“A…” Bạn Bạch miệng hết há lại ngậm, quả thực bạn vốn là dân tay ngang. Thể dục ấy à… Ban đầu bạn vì hoàn thành mộng tưởng vĩ đại hết ăn lại nằm mới dứt khoát quyết chí học đô vật, ai ngờ cuối cùng mới phát hiện luyện đô vật không phải chỉ ăn là xong mà còn phải động tay động chân, vì thế liền kiên quyết bỏ luôn… Nhưng sơ yếu lý lịch vết tích còn ghi, cả trên thân thể cũng để lại dấu vết không thể xóa nhòa…
“A…” Bạn Bạch hít vào một hơi rồi ôm lấy chồng sổ tay qảng cáo in màu cao đến một thước xông ra cửa phòng.
Cả phòng kinh ngạc tán thán, “Thật mạnh quá đi… Quả là nhìn không ra!” Tuy Chu Tiểu Bạch không phải gầy gò ghê gớm nhưng vóc người cũng chỉ thuộc loại trung bình, coi như hơi cao một chút mà thôi, thâm tàng bất lộ như vậy quả khiến người ta giật mình!
Trưởng phòng đắc ý nói, “Phòng tuyên truyền chúng ta sống nhờ đầu óc cả, cũng nên có người sống nhờ thể lực chứ…” Trưởng phòng đại nhân … thì ra là vì như vậy mới nhận Chu Tiểu Bạch vào ư…
Tiểu Bạch ôm sổ tay tuy rất nhẹ nhàng nhưng quên luôn bản thân không nhìn thấy đường, dựa vào cảm giác cùng ước đoán liền thẳng hướng thang máy, vào được coi như tương đối dễ dàng nhưng trong thang máy không một bóng người đích thực là chuyện có chút 囧, bạn hình như… còn không có bản lĩnh mọc ra cái tay thứ ba.
Bạn Bạch đứng dựa trong thang máy, chất đống đồ cao ngất trên mặt đất mà không ngã xem ra độ khó rất cao, nhưng bạn lại không thể không ấn nút lên lầu. Bạn Tiểu Bạch ngẫm nghĩ rồi rút chân khỏi giầy cao gót, nhấc chân một người góc 90 độ, ngón cái nhắm thẳng nút tầng 38 mà nhấn… Nhưng… với không tới!
Vì sao không phải 37? Cũng không phải 39? Nên biết 39 còn ý nghĩa khác kìa… Sao lại cứ phải là 38?
Bạn gắng sức giơ chân lại còn phải đề phòng đồ trên tay rơi xuống, nếu bạn là heo thì tốt rồi, còn có thể lấy mũi mà bấm nút.
Ngay lúc bạn Bạch nhấc chân nỗ lực, đột nhiên cửa thang máy lại mở ra, có người vào hỗ trợ rồi! Bạch ta còn chưa kịp hai mắt đẫm lệ, vừa thấy người lập tức hối hận, hối hận đã đáp ứng mang đống đồ này, càng hối hận giơ chân bấm thang máy… Còn chưa hết, hối hận nhất chính là khi trước mới vào công ty không nên nghiêng ngó thấy tổng tài (4) đứng chụp ảnh chung với cả bộ sậu mà sinh mê mẩn, như vậy bạn hẳn có thể mặt không đổi sắc buông chân chứ không phải giơ bộ mặt như người bị táo bón, khóe miệng giật giật, chậm rãi thả chân, hướng về phía hai vị trợ lý đang ngẩng cao đầu như lấy mũi mà nhìn bạn Bạch cười mỉa, nói “Chào… chào tổng công (5), không, tổng… tài!”
Ánh nhìn sắc bén của Mặc Duy Chính khẽ liếc chồng sách ngất ngưởng trước mặt Bạch ta, lực xuyên thấu của đường nhìn vô cùng mạnh mẽ, khí thế của thẳng nam quả nhiên cường đại, khí tức của thẳng nam quả nhiên khiến bạn khó chịu.
“Công ty gần đây thức ăn tốt thật…” Hắn nhàn nhạt mở miệng, thanh âm tràn ngập giễu cợt, “Một nhân viên nữ tinh thần cũng tốt như vậy.” Nói xong đưa tay định bấm nút tầng 38, song ngón tay gần chạm tới chợt dừng lại , liếc qua hai trợ lý rồi không chút do dự rút khăn tay từ túi áo ngực trái lau lau mặt phím, sau đó đưa khăn cho một trợ lý, khóe miệng hơi nhếch.
Đổi lại là người khác, tình huống khác, bạn nhất định một tay xốc cổ áo thằng cha này mà quẳng xa ngoài tầm nhìn 20m. Nhưng hôm nay bạn chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, chịu vũ nhục lớn lao mà còn phải gượng cười, “Hahaha…” Bạn đột nhiên nghĩ điệu cười của mình cực kỳ nịnh bợ, cùng với điệu cười của trưởng phòng hình như rất tương tự.
Tuy hành vi của bạn thực không có cốt khí, nhưng ai bảo đối phương là tổng tài đè đầu cưỡi cổ bạn không biết bao nhiêu tầng chứ… Dù không phải BOSS cửa cuối song lực công lực thủ của hắn không thể xem thường được.
.
Chu Tiểu Bạch VS Mặc Duy Chính
Công: 50 ? ? ? ? ? ? ? ?
Thủ: 50 ? ? ? ? ? ? ? ?
.
Lực công kích cùng lực phòng ngự của người này căn bản không phải loại Tiểu Bạch dám mó vào, lấy năng lực hiện có đi đối đầu đúng là chuyện ngu hết thuốc chữa! Tiểu Bạch vừa nghĩ vừa cười, không hề hay biết bên kia thang máy một mảnh an tĩnh, Mặc Duy Chính vốn không thèm chú ý đến bạn từ khuya, vậy mà Bạch ta cứ như đồ chơi lên dây cót, cười mãi không thôi.
“Ha ha ha ha … … …”
Một nữ trợ lý bỗng bật cười, Mặc Duy Chính quay đầu lại thoáng nhìn, lập tức yên xuống hơn phân nửa, ngoại trừ bạn Bạch vẫn “Hahahaha…”
Chờ thang máy rung lên một tiếng trong trẻo rồi dừng lại ở lầu 38, Mặc Duy Chính ra ngoài trước tiên, theo sau là hai trợ lý, giày cao gót gõ trên nền đá nghe “tanh, tanh”, Bạch ta chép miệng, đối với thẳng nam đằng sau kéo cả bầu đoàn nữ nhân đúng là khó chịu… Mặc dù Mặc Duy Chính mặt tiền dư sức làm nữ nhân thét chói tai nhưng với một hủ nữ mà nói, nam nhân không phân biệt đẹp xấu, chỉ có công cùng thụ.
Có điều bạn Bạch rất nhanh đã hối hận nghĩ vẩn nghĩ vơ nãy giờ, vì cửa thang máy rất xấu tính đã đóng ngay lại, bạn đưa chân ra cản thì đã muộn, cộng thêm ai đó dưới lầu buồn tình nhấn gọi thang máy khiến bạn Bạch còn chưa kịp ra ngoài nhìn số tầng càng lúc càng giảm, lòng buồn bực không gì sánh được.
.
.
.
|
Chương 2 Phòng họp đã đầy chật người, Mặc Duy Chính mới chậm rãi bước vào, ngồi xuống đầu tiên, nhân viên cũng yên vị chờ cuộc họp bắt đầu, trợ lý đứng bên chuẩn bị tài liệu mới cuống lên, “Sổ tay quảng bá lần này sao còn chưa đưa tới?”
Quản lí bộ phận quảng cáo nhướng mày, chẳng phải vừa sai người mang lên sao! Tay trưởng phòng này làm ăn kiểu gì thế! Bắt gặp cái liếc mắt của Mặc Duy Chính, hắn có chút xấu hổ.
Sổ tay quảng bá? Mặc Duy Chính mặt không đổi sắc, trong đầu lại đang chạy nước rút, hình như có chút ấn tượng… Chẳng phải nữ nhân viên trong thang máy lúc nãy ôm sao! Đi cùng một thang máy, bản thân đã tới lâu như vậy rồi, cô ta sao còn chưa thò mặt ra nhỉ? Hai trợ lý bên cạnh cũng nhớ ra, “Là… cô vừa rồi?”
Mặc Duy Chính không nói một lời, chỉ khẽ gật đầu, hai trợ lý liền vội vàng bước ra ngoài.
“Chúng ta bắt đầu trước vậy.” Phòng họp an tĩnh nổi lên tiếng xì xào bàn tán, Mặc Duy Chính mở miệng trấn áp, trong chớp mắt lại lặng yên như cũ.
“Thật xui quá đi…” Bạch ta bị đuổi xuống tận tầng 2 rốt cục lần thứ hai về tới tầng 38, dù sức vóc khỏe mạnh nhưng phải duy trì lâu như vậy quả có hơi mệt, tay cũng muốn tê rần lên rồi.
Bạn vừa ra khỏi thang máy liền thấy ngay hai trợ lý đứng chờ sẵn, “A?” Chu Tiểu Bạch ngơ ngác hỏi, “Các vị muốn xuống lầu sao…”
“Bọn tôi đang chờ cô đấy!” Một trợ lý tức giận nói, “Bắt đầu họp rồi mà sổ tay quảng bá còn chưa thấy đâu!”
“A…” Bạn Bạch vội thanh minh, “Là tại thang máy…”
“Đừng nói nữa, mau vào đi !” Một trợ lý khác giục nhưng hoàn toàn không có ý muốn giúp, có điều cũng khó trách, mặc đồ công sở bó sát lại đi giày cao mấy tấc, gót nhọn như đinh, nhìn tới nhìn lui cũng không phải loại có thể ôm cả chồng sổ tay mà đi .
“Ừm..” Chu Tiểu Bạch đáp, liêu xiêu theo chân hai người kia nhằm hướng phòng họp, lòng thầm nghĩ chân khó chịu quá đi…
Ghét nhất là làm OL (1) phải đi giày cao gót, nếu cứ trốn trong góc kia bạn có thể len lén mà tháo ra nhưng giờ thì đúng là vô phương.
Chu Tiểu Bạch nấp sau chồng sổ ngất ngưởng chậm chạp đi vào, theo hướng dẫn của trợ lý đến trước mặt Mặc Duy Chính, trợ lý lấy một quyển trên cùng đưa lên, ánh mắt Mặc Duy Chính ngừng lại trên “núi sổ” chừng một giây rồi quay đầu.
“Lui ra sau…” Nữ trợ lý nhắc nhở Chu Tiểu Bạch.
“Ô…” Chu Tiểu Bạch đáp, lùi một bước, gót giầy nghiêng một cái, Chu Tiểu Bạch cuối cùng cũng thực hiện được mộng tưởng “thoát giầy”, chân vung một đường hoàn mỹ, trượt luôn khỏi giầy, nghe nói người luyện thể thao tay chân đặc biệt phối hợp, chân đã lệch tay nhất định cũng không ổn đi đằng nào…
“Haha…” Chu Tiểu Bạch nhìn Mặc Duy Chính bị cả đống sổ nặng như cùm dộng thẳng lên đầu, ngoài trưng ra điệu cười ngu ngơ “thương hiệu”, bạn quả thực không biết phải nói gì, xung quanh cũng một mảnh lặng ngắt như tờ. Thẳng đến khi quyển sổ trên đầu Mặc Duy Chính rơi xuống mặt bàn, nhìn trang sổ mở ra Chu Tiểu Bạch rốt cuộc cũng tìm được lí do an ủi bèn chỉ vào nàng người mẫu gợi cảm đóng quảng cáo cho sản phẩm của công ty trên trang sổ kích động nói, “Tổng công đại nhân… Anh thật không hổ là thẳng nam, sổ rơi vào đầu cũng phải là thiếu nữ gợi cảm, rất rất gợi cảm…”
Cả phòng… lặng đi như chết …
Chu Tiểu Bạch nghĩ nhất định phải tìm kế xoa dịu bộ dạng âm trầm của Mặc Duy Chính, “Cái này… Tổng tài, anh đừng giận… Tôi sẽ mua 《Playboy》 kỳ tới cho…” Có người nói thẳng nam đều thích thứ này… Ấn tượng của Chu Tiểu Bạch với thẳng nam xưa nay chính là vậy, đều thích nhìn phụ nữ khỏa thân… Thực sự là biến thái, vậy mới nói chính GAY hay nhất, muốn xem cũng xem đồng loại … Chu Tiểu Bạch vững tin như thế.
Cả phòng… Áp lực như cuồng phong bão táp…
Cửa phòng bật mở, Chu Tiểu Bạch bị tống cổ, xong! Trong đầu Chu Tiểu Bạch lập tức hiện lên suy nghĩ này, cuộc sống heo chuồng của bạn, chỗ ngồi xa xỉ thối nát của bạn, cùng với GV mới tải xuống còn chưa kịp thưởng thức của bạn… Đều một đi không trở lại rồi…
“Tống cô ta đi ngay…” Mặc Duy Chính trở lại phòng làm việc, không thèm nghĩ ngợi, cũng không chừa chỗ thương thuyết này nọ nói luôn.
“Vâng.” Trợ lý đáp, “Lý do là…”
“Không có lý do.” Mặc Duy Chính mở một tập tài liệu, không buồn ngẩng đầu lên đáp.
“Ưm…” Trợ lý định nói mà không nén được bật cười thành tiếng, biết rõ không nên song không sao kìm nổi, dù tổng tài nói là không có lý do nhưng rõ là có, trước mặt cả một phòng đổng sự (2) cùng quản lý nói năng bung bét, lý do quá là đầy đủ nhưng lại không thể nói thành lời.
Mặc Duy Chính nhướng mày, cơn giận viết cả trên mặt, “Cười cái gì?”
“Không có gì…” Trợ lý vội ngừng cười, nghiêm túc nói “Tôi đi báo cho bên nhân sự và bên quảng cáo.”
Chu Tiểu Bạch sau khi bị đá bay “hoành tráng” như vậy chỉ đành sống nhờ nhà bạn bè, gì thì gì cũng phải ráng mà chống đỡ đến cuối tháng mới về nhà nhận tội với mẹ già, vừa tự lực cánh sinh chưa được mười ngày đã thua cuộc chạy dài đúng là mất mặt.
“Ngươi định bám trụ nhà ta gì cũng không làm?” Cố Nhã nằm trên giường xem tạp chí hỏi bạn Bạch vừa ôm sổ ghi chép vừa coi GV bên cạnh.
“Vậy ngươi bảo sao bây giờ? Ai bảo ta xuất sư (3) bất lợi , đụng trúng một gã thẳng nam cơ chứ.” Chu Tiểu Bạch lòng tin son sắt, vững chắc không nghi hủ nữ cùng thẳng nam là trời sinh thành địch.
Cố Nhã lật một trang tạp chí tiếp tục hỏi, “Theo ý ngươi tội vạ căn nguyên là ở thẳng nam cả ?”
“Cũng không hẳn…” Chu Tiểu Bạch xem đến hoa chân múa tay, “A… Tiểu thụ thật khả ái…”
“Vậy ngươi định lấy chồng thế nào đây?” Cố Nhã nói tiếp, “Thẳng nam ngươi không thích, GAY lại không đời nào tìm ngươi…”
“Tìm một Bi là được…” Chu Tiểu Bạch không do dự đáp ngay, “Mẫu đấy là lý tưởng nhất, chưa kể…” Bạch ta mắt đổ hào quang, “Còn có thể thường xuyên xem người thật ‘tường thuật trực tiếp’ nữa…”
Cố Nhã nuốt nước miếng, “Rất tốt… Rất vĩ đại, không bằng ngươi đi ‘Bloody Mary’ xem thử có hợp hay không?”
Chu Tiểu Bạch từ sau máy tính thò đầu ra, “Bồi bàn lại đi đâu rồi?”
“Ha ha…” Cố Nhã cười vẻ cực kỳ xấu hổ, “Không phải thế… Là ả thu tiền cả ngày cứ nhìn chằm chằm Tiểu Hòa nhà ta…”
Chu Tiểu Bạch thở dài, “Vậy nên ngươi mới cà kê nãy giờ chứ gì…”
Bloody Mary là một quán bar rất xa hoa do lão công Tiểu Hòa nhà Cố Nhã mở, không ít thành phần trí thức có tiền có quyền tan sở lại tạt qua làm một ly, Cố Nhã là trạch nữ (4), chỉ muốn thảnh thơi trốn trong nhà, nhưng nữ phục vụ trong quán đều thấy ông chủ trẻ tuổi anh tuấn mà thèm, đặc biệt là cô em thu tiền ngay trước mặt – gần ông chủ nhất, Cố Nhã quả lười ra khỏi cửa nhưng quản chồng bỏ làm sao được?
“Dù sao ngươi cũng chẳng có việc gì làm, không bằng buổi tối tới giúp một chút.” Cố Nhã dụ dỗ, “Tiền công ta trả, không chừng còn gặp được Bi mà ngươi mong chờ đã lâu nữa!”
“Ta không muốn…” Chu Tiểu Bạch giả chết ngã ra, thu tiền vất vả muốn chết, có khi còn phải đứng… Bạn tình nguyện ở nhà hết ăn lại nằm chờ chết còn hơn.
Cố Nhã “thêm mật bẫy ruồi” , “Cho ngươi ngồi ghế, còn có máy tính lên mạng không giới hạn…”
Chu Tiểu Bạch lắc đầu, cũng chẳng hay bằng ở nhà…
“Ta nghe Tiểu Hòa nói gần đây một ít GAY cũng tạt qua làm vài ly đấy…” Cố Nhã cố tình buông mồi.
Chu Tiểu Bạch nhảy dựng lên, “Ta đi!” Nhìn Cố Nhã cười đắc ý, bạn nghĩ mình thật không có tí cốt khí nào, “Nhưng ta cũng là nữ mà… Ngươi không lo sao?”
“Ha ha…” Cố Nhã trên giường lăn một vòng, “Ngươi vốn là hủ nữ ghét thẳng nam mà, huống hồ…” Cô nàng cười gian liếc Chu Tiểu Bạch một cái, “Ngươi từ cao trung tới nay đã nổi danh ‘ đồng bằng Tứ Xuyên’… Tiểu Hòa không thích…”
Chu Tiểu Bạch biến sắc, bản thân xưa giờ là “ngực sân bay”, vẫn bị các bằng hữu gọi ” đồng bằng Tứ Xuyên “ nên mới muốn đi Tây Tạng, không biết gặp vùng khí áp cao có thể làm vòng 1 biến lớn hay không nữa?
Cố Nhã liếc nhìn bạn Bạch đang mải cúi đầu ai oán “thương nhớ đồng bằng”, “Ai… Ngực phẳng như vậy có leo Himalaya cũng vô dụng, chi bằng tìm một nam nhân cho ngươi ít tình yêu đi…”
“Buồn nôn…” Chu Tiểu Bạch lao ra khỏi phòng, Cố Nhã đằng sau cười lớn, “Nhớ kỹ tối nay 6h đi làm…”
|
Chương 3 Mặc Duy Chính nghĩ bản thân chính bị dính một ít oán khí không biết từ đâu lại, gần đây toàn xảy ra chuyện không vừa ý. Không kể hôm đó vô duyên vô cớ bị nữ nhân viên bộ dạng ngu ngốc kia nói nhăng nói cuội làm mất mặt trước đông đảo đổng sự cùng quản lí, không chút lưu tình tống cô ta ra khỏi cửa, có điều hình như vẫn lưu lại chút oán khí, sáng hôm sau liền nghe một trợ lý gặp tai nạn, may là chỉ thương nhẹ song vẫn cần nằm viện. Kỳ thực công việc cũng không nhiều, thiếu một trợ lý cũng không sao, nhưng tới ngày thứ ba, một trợ lý còn lại cũng chơi bài “say goodbye”, nói muốn kết hôn ở nhà làm nội trợ. Tuy không phải lập tức đi ngay, nhưng cũng chỉ chi trì được vài ngày, chờ người mới tới là bàn giao ngay.
Việc nhỏ như vậy với Mặc Duy Chính mà nói vốn cũng không đáng kể, nhưng quả thực khiến hắn có chút phiền não. Trợ lý lúc nào cũng theo sát bên mình, dù đi công tác cũng không rời, người như vậy không thể tùy tùy tiện tiện vớ bừa được. Như hai trợ lý kia của hắn, một người đã kết hôn, một người đang yêu nồng nhiệt, đều là tương đối hiếm có khó tìm. Hắn nhớ mang máng một năm trước có dùng qua hai nhân viên, dù năng lực công tác không kém nhưng cả hai ngày nào cũng vấp ngã, mục tiêu đều là ngã vào người hắn, đến lúc đi công tác lại càng thêm kinh khủng, kể từ đó hắn chỉ dùng người đang yêu hoặc kết hôn rồi mà thôi.
Mặc Duy Chính không dưng bị mấy chuyện lông gà vỏ tỏi này làm phiền, mải ưu tư, đến lúc liếc mắt trông ra ngoài cửa sổ, trời đã tối đen tự lúc nào, đèn lên lấp loáng, bèn đứng dậy ra về.
Tuy mới đến Bloody Mary ngày thứ hai, Chu Tiểu Bạch đã cảm thấy rất thoả mãn rồi, cuộc sống tương đối thoải mái, dù tiền không phải của bạn nhưng cảm giác nhận tiền cũng rất tốt, tối hôm đầu tiên gặp ngay một đôi cường công nhược thụ, Chu Tiểu Bạch nhìn đến mắt lóe hào quang.
“Đã quen chưa?” lão công Tiểu Hòa của Cố Nhã tính tình tốt, cũng biết “sở thích” đó của Chu Tiểu Bạch, giúp bạn chuẩn bị cả máy tính lẫn tai nghe, đáng ca ngợi là dù Chu Tiểu Bạch dán mắt vào màn hình nhưng tiền thu không ít, không biết nên nói bạn khả năng tính toán tốt hay trời sinh đã “ham” một thứ nào đó rồi.
“Không tệ… Tốt.” Chu Tiểu Bạch gật đầu.
“Vậy là tốt rồi…” Tiểu Hòa cười nói, “Như vậy Tiểu Nhã cũng tương đối yên tâm .” Hắn vừa nói vừa liếc nhìn màn hình trước mắt Chu Tiểu Bạch, hình như đang tải GV, thông báo có ghi đã hoàn thành 80%.
“Ừm ừm…” Chu Tiểu Bạch hàm hồ đáp mấy tiếng, đầu vẫn hướng về phía màn hình máy tính.
Tiểu Hòa xoay người rời chỗ thu tiền của Chu Tiểu Bạch quay về quầy chế rượu trước sân khấu, chỗ thu tiền vốn cũng ở đây, chỉ vì thú tiêu khiển của Chu Tiểu Bạch lại sợ ảnh hưởng đến khách nên mới để bạn chiếm cứ một góc, khách cũng không thể nhìn thấy màn hình . Đột nhiên thấy một thân ảnh quen thuộc đi đến ngồi trước quầy bar, Tiểu Hòa nở nụ cười, “Sao lại rảnh mà tới thế này? Uống gì đây?”
Mặc Duy Chính gật đầu, “Đương nhiên là Bloody Mary.” Quán bar này nổi danh vì món cocktail Bloody Mary nên mới đặt tên như vậy.
Tiểu Hòa quay đầu nói với người pha rượu, “Một Bloody Mary.” Nói xong ngồi xuống cạnh Mặc Duy Chính, “Buồn bực chuyện gì sao…”
Một ly Bloody Mary đỏ thắm trong suốt thấu tận đáy còn lưu một viên đá, Tiểu Hòa nghe Mặc Duy Chính kể xong liền mỉm cười, Tiểu Hòa cùng Mặc Duy Chính là bạn học đại học, tốt nghiệp xong Mặc Duy Chính vì hoàn cảnh gia đình trở thành tổng tài công ty KM, Tiểu Hòa dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng mở quán bar này cũng dần nổi danh. Hai người quan hệ không tồi, Mặc Duy Chính thường xuyên tới đây uống một ly.”Vậy ngươi chẳng phải lại chịu kiếp ngày đêm tiếp nhận ‘yêu thương nhung nhớ’ rồi?”
Sắc mặt Mặc Duy Chính trầm xuống, “Ta không có trợ lý dự bị .”
“Vậy cũng không tiện, đường đường tổng tài công ty KM lại không có trợ lý.” Tiểu Hòa cười nói, “Tuy nói rất ít nữ nhân lãnh đạm với ngươi, nhưng cũng không phải không có ngoại lệ.”
“Hả?” Mặc Duy Chính nhướng mày nhìn Tiểu Hòa, Tiểu Hòa nói rằng, “Trừ phụ nữ có chồng hoặc yêu đương đang nồng, vẫn còn một loại nữ không có hứng thú với ngươi, có khi còn phản cảm cũng nên…”
Mặc Duy Chính đang chờ hắn nói tiếp thì đột nhiên có người gọi Tiểu Hòa, Tiểu Hòa nói “Chờ một chút” liền xoay người vào bếp.
Mặc Duy Chính đưa tay cầm ly rượu ngắm viên đá dưới đáy dần tan hết mà Tiểu Hòa vẫn chưa ra, Mặc Duy Chính nhìn đồng hồ, quyết định về trước, bèn rút thẻ tín dụng tới chỗ thu tiền nói, “Một ly.”
Đang xem đến hồi “gay cấn”, Chu Tiểu Bạch cũng không buồn ngẩng đầu lên chỉ vươn tay hỏi, “Uống gì?”
“Bloody Mary.” Mặc Duy Chính thờ ơ đáp.
Chu Tiểu Bạch đột nhiên cảm thấy có loại khí tức quen thuộc rất đáng ghét, còn có kiểu nói lạnh như băng, quả thực rất giống… Bạn bỏ tai nghe hơi quay đầu —— quả nhiên là gã thẳng nam đáng ghét!
Mặc Duy Chính thoáng nhìn Chu Tiểu Bạch vừa quay đầu, lập tức biến sắc, không phải nữ nhân viên động kinh kia còn ai vào đây!
“Tổng…” Chu Tiểu Bạch mới mở miệng, từ tai nghe truyền ra tiếng rên rất nhỏ của tiểu thụ, Mặc Duy Chính sửng sốt, nghiêng người ngó vào, ngập cả màn hình là những cái “chống đẩy” nhiệt tình, piston vận động (1) … Cô ta dám ngang nhiên xem phim sex? Mặc Duy Chính còn tưởng bạn chỉ là đồ ngu đầu óc không tốt, giờ xem ra là đồ ngu tư tưởng không tốt, có điều… Hắn lại nheo mắt nhìn một giây, cả người liền muốn hóa đá, không ngừng dây dưa qua lại trên màn hình… là hai nam nhân? !
Từ nhà bếp đi ra, Tiểu Hòa nhìn Mặc Duy Chính bộ dáng đờ ra, cười nói, “Đây là loại thứ ba —— hủ nữ!”
Thì ra… Khóe miệng Mặc Duy Chính giật giật, còn có nữ nhân như vậy tồn tại… Cứ hồi tưởng lại hình dạng của Chu Tiểu Bạch, mắt dán màn hình lấp lánh sáng rực, hắn trở lại phòng làm việc rồi còn không khỏi rùng mình. Bất quá… Chọn người như vậy xác thực không sai.
Có điều nhớ tới hành vi ngu xuẩn của bạn Mặc Duy Chính có chút dao động, nhưng dù sao bạn cũng vốn là nhân viên công ty, chắc không đến nỗi bung bét như vậy, chuyện lần kia có lẽ là ngoài ý muốn, chí ít… người như bạn thực sự rất khó tìm, hơn nữa chỉ cần kiên trì một tháng, chờ trợ lý kia ra viện, một người cũng đủ rồi, khi đó “xử tử” bạn cũng chưa muộn, Mặc Duy Chính tính toán thông suốt bèn gọi điện cho Tiểu Hòa.
“Cực phẩm nam nhân đấy…” Cố Nhã đẩy bạn Bạch đang mải xem GV, “Người ta lại muốn ngươi đi làm trợ lý, đúng là cơ hội hiếm có…”
Chu Tiểu Bạch đầu không buồn chuyển “Ta ghét thẳng nam mà, làm trợ lý phải bám theo hắn, khổ sở lắm.” Nhất là khí tức thẳng nam của Mặc Duy Chính đặc biệt mạnh mẽ, lại thêm hồi ức đáng thẹn bị đá đít khỏi cửa còn đó, ngựa hay không ăn cỏ cũ!
Cố Nhã tiếp tục dụ dỗ, ” Tổng tài đó đẹp trai như vậy ngươi không thích sao?”
“Ta đã nói muốn tìm Bi rồi…” Chu Tiểu Bạch kiên quyết nói.
“Làm sao biết hắn không phải Bi?”
Chu Tiểu Bạch nheo mắt nghĩ ngợi một hồi đáp, “Trực giác của ta, hắn tuyệt đối là siêu cấp thẳng nam.”
“Thật sao?” Cố Nhã lại tiếp, “Dù là thẳng nam cũng sẽ có lúc cong, chưa kể bỏ công bồi dưỡng có khi còn thành Bi nữa, nói gì thì nói Bi cũng không dễ tìm…”
Chu Tiểu Bạch chuyển đường nhìn khỏi màn hình máy tính, “Ngươi nói… bẻ tổng tài thành cong?”
“Biết đâu được.” Cố Nhã thấy bạn rốt cục cũng chịu dời lực chú ý, “Đem một cực phẩm thẳng nam như vậy bẻ thành cong ngươi không cảm thấy rất có tính khiêu chiến sao? Chưa nói ngươi tính xem, không chừng còn thành một cực phẩm Bi cũng nên!”
Bẻ thẳng nam… thành cong? Chu Tiểu Bạch ngây ngẩn cả người, quả nhiên là mục tiêu rất có tính khiêu chiến, ” Khí thế thẳng nam của hắn rất mãnh liệt, chỉ cần bẻ cong là thành Bi rồi.”
“Vậy ngươi còn do dự gì nữa?” Cố Nhã châm ngòi thổi gió (2)nói, “Cơ hội hiếm có khó tìm, còn không phải mục tiêu cuộc đời hủ nữ sao? !”
“Đúng vậy!” Chu Tiểu Bạch sôi sục gật đầu, thoắt cái tắt luôn máy tính, “Ta phải đi thuê lại nhà trọ ngay!” Vốn tưởng bản thân thất nghiệp, Bạch ta liền trả ngay nhà trọ gần công ty, tiết kiệm chút tiền bằng cách tới nhà Cố Nhã sống nhờ.
Nhìn Chu Tiểu Bạch phấn chấn ra khỏi cửa, Cố Nhã đắc ý ào lên giường lăn một vòng, ” Mục tiêu của trạch nữ là… ở nhà một mình…”
|
Chương 4 Chu Tiểu Bạch chiếm cứ phòng làm việc của Mặc Duy Chính đã được ba ngày…
Một mảnh an tĩnh chỉ có tiếng gõ bàn phím cùng lật giở tài liệu – bầu không khí như vậy không hiểu sao lại quỷ dị khác thường, Chu Tiểu Bạch gõ phím lườm Mặc Duy Chính, Mặc Duy Chính phê văn kiện liếc Chu Tiểu Bạch.
Đường nhìn của Chu Tiểu Bạch cùng Mặc Duy Chính rốt cục chạm nhau trong khoảnh khắc, lập tức lửa giận bừng bừng tóe ra bốn phía, “Ta chịu hết nổi rồi ——” dù ánh mắt phẫn hận ghê gớm nhưng ai cũng im như thóc không chịu mở miệng, chỉ “cần cù” việc ai nấy lo.
Chu Tiểu Bạch hai mắt đẫm lệ âm thầm lên án, vẻ mặt bất mãn nhìn Mặc Duy Chính…
Từ khi Tiểu Bạch ngồi vào phòng này, cuộc đời rảnh rang xem GV của bạn xem như chấm dứt, ngày nào Mặc Duy Chính cũng giao cho bạn cả núi việc, chưa nói đến không có thời gian xem, dù là có thì ở trong phòng làm việc thế này bạn làm sao xem được GV … Lại không có tai nghe, lẽ nào là muốn đầy nhà rên rỉ? Vì vậy Chu Tiểu Bạch đáng thương chỉ đành hi sinh thời gian nghỉ trưa quý báu, mua một phần McDonald, thừa dịp Mặc Duy Chính vắng mặt đi tận hưởng bữa trưa cao cấp mà thưởng thức GV của bạn… Thẳng đến trưa hôm qua, Chu Tiểu Bạch vừa xem GV vừa chọc “Tuyệt thế tiểu thụ bôi ” (1) xuất xứ McDonald, Mặc Duy Chính lẽ ra đang an nhàn ưu nhã hưởng thụ cơm Tây đột ngột trở về, vừa đẩy cửa, chợt nghe bên trong truyền ra điệu cười thối nát của Chu Tiểu Bạch, “Oa ha ha ha…” cùng một tràng âm hưởng phát ra từ máy vi tính, giọng nam gợi cảm kêu “A… A… Đừng mà…” cộng với thanh âm “Cách… Cách…” do Chu Tiểu Bạch cầm ống hút chọc cái tách…
Mặc Duy Chính ngây cả người…
Lập tức một trời sấm sét cùng lửa bỏng —— hai người căm tức lườm đối phương.
Hiệp thứ nhất.
Nguyên cáo ——Mặc Duy Chính, “Ngang nhiên ở công ty xem cái… loại này!”
Bị cáo ——Chu Tiểu Bạch, “Hiện tại là thời gian nghỉ ngơi! Anh không có quyền can thiệp!”
Quyết định —— bị cáo thắng lợi.
Hiệp thứ hai.
Nguyên cáo ——Mặc Duy Chính, “Ngang nhiên trong phòng làm việc ăn uống còn chọc cái tách…”
Bị cáo ——Chu Tiểu Bạch, “Đây là tôi tiết kiệm thời gian, hơn nữa cái chén này cũng không tầm thường, là tách tiểu thụ có khắc chữ ‘M’… Chữ M đường cong tròn trịa, như PP (2) trơn bóng của tiểu thụ, lúc ống hút cắm vào…”
Quyết định —— nguyên cáo thắng lợi, lý do —— ăn uống còn nghĩ ngợi nhảm nhí dung tục!
Bị cáo ——Chu Tiểu Bạch, “Kháng nghị!”
Quyết định —— kháng nghị vô hiệu!
Kết quả cuối cùng là, Chu Tiểu Bạch vẫn có quyền xem GV lúc nghỉ trưa như cũ, nhưng đồng thời bị tước quyền ăn này nọ trong phòng làm việc, vì vậy hôm nay Tiểu Bạch phải chạy tới canteen ăn xong mới chạy về, mà Mặc Duy Chính không hiểu sao cũng đột nhiên ăn rất nhanh, khi Tiểu Bạch trở về hắn đã yên vị trong phòng đắc ý nhìn Chu Tiểu Bạch cười, tựa hồ đang công khai khiêu chiến, “Xem cô làm sao tiếp tục…”
Chu Tiểu Bạch trừng mắt hung hãn nhìn hắn, bước tới bật máy tính, mở GV đã tải xong, không coi ai ra gì ngồi xem, lập tức trong phòng một mảnh rên rỉ, Mặc Duy Chính tái cả mặt, “Cô…” Hắn nghiến răng thốt, căm giận đứng dậy bỏ ra ngoài, Chu Tiểu Bạch đắc ý cười, đã nói định lực của hủ nữ rất mạnh mà!
Buổi chiều cùng ngày, Chu Tiểu Bạch mở MSN tán gẫu với đám hồ bằng cẩu hữu, khó tránh không ba hoa này nọ về công tích mới lập.
Bạn Bạch:Biết không, mặt tên thẳng nam đó xanh như tàu lá…
Bạn Nhã: Biết ngươi lợi hại rồi, chuyện bẻ cong làm tới đâu rồi?
Bạn Bạch: == Oái… Ta đã quên…
Bạn Hề: Em bé Tiểu Bạch ơi, em quả nhiên rất “bạch” (3), mục tiêu của em là bẻ thẳng nam thành cong chứ không phải khiêu chiến cực hạn của thẳng nam!
Bạn Bạch: Uầy… Ta sai rồi…
【囧】: Ta thấy thẳng nam kia xem ra cong không nổi , đứt luôn cũng nên…
Bạn Bạch: Các đồng chí hãy tin tưởng ta! Trước khi hắn đứt nhất định ta sẽ bẻ cho cong, dù có đứt cũng phải cong, không thể cong cũng phải cong!
Cả nhà một mảnh tĩnh mịch…
Bạn Hề: Ta chờ ngươi! Cố lên…
Chu Tiểu Bạch từ sau máy tính thò đầu ra ngó Mặc Duy Chính dường như đang nghỉ ngơi, thời cơ không sai, bạn bèn vỗ vỗ má, luyện luyện cơ mặt, cẩn thận đứng dậy đi qua, bước đầu tiên —— lôi kéo làm thân.
“Tổng tài …” Chu Tiểu Bạch xun xoe cười nói.
Mặc Duy Chính ngẩng đầu lên nhìn Chu Tiểu Bạch, “Cô muốn gì đây…” Tuy nói bạn chẳng có ý đồ gì, nhưng ánh mắt thật rất đáng sợ, hệt như muốn đem hắn đi ăn sống nuốt tươi vậy.
“Tôi thấy anh có vẻ mệt, định hỏi xem anh có muốn giải trí chút không…” Chu Tiểu Bạch tận lực tươi cười thật ngây thơ thuần khiết.
Mặc Duy Chính xác thực có chút mệt mỏi, “Có gì giải trí được…”
“Xem truyện tranh nhé…” Chu Tiểu Bạch từ sau lưng lấy ra một quyển truyện tranh, “Lúc mệt đọc truyện tranh hay nhất…”
“Hả?” Mặc Duy Chính đáp, “Thật vậy sao?”
“Đương nhiên!” Chu Tiểu Bạch vỗ vòng một “đồng bằng” bảo chứng, tiện miệng châm chích, “Tổng tài anh không phải truyện tranh cũng chưa từng đọc đấy chứ?”
Mặc Duy Chính biến sắc, ngó sang chỗ khác, “Sao thế được… Đưa đây!” Nói xong giật lấy quyển truyện trên tay Chu Tiểu Bạch.
“Vậy…” Chu Tiểu Bạch mắt lóe tinh quang, “Anh… cứ từ từ xem đi…”
Mặc Duy Chính cũng không thấy chỗ nào có vấn đề, bèn mở sách, uhm, một người… đang nhớ lại mối tình đầu, một thiếu nữ chơi bóng… Tuy tình tiết có chút tầm thường, nhưng chí ít cô ta còn chưa đến mức tha hóa, còn biết đọc truyện tranh ngây thơ tinh khiết… Mặc Duy Chính bỗng nhiên có cảm giác vui mừng vô cớ, mở trang tiếp theo, sau đó… triệt để ngây người, trang tiếp liền xuất hiện cảnh hai nam nhân ôm nhau ngủ, “Này… này…” Chút ý thức còn sót lại của Mặc Duy Chính chỉ đủ thốt ra mấy chữ, “Là… Cái gì?”
“’Tuyệt ái ‘ (4) chứ gì…” Đang mải gõ chữ, Chu Tiểu Bạch cũng không ngẩng đầu lên, đáp, đây là bạn cực kì yêu thích, huống hồ cũng không có H (5) gì ghê gớm, rất thích hợp độc giả mới “vào nghề”.
Mặc Duy Chính quăng một cái rơi trúng đầu Chu Tiểu Bạch, “A…” Chu Tiểu Bạch kêu lên ngã ra, ôm đầu lệ nóng lưng tròng nhìn lên ai oán, “Tổng tài… Anh…”
Mặc Duy Chính nhìn dáng vẻ của bạn, ra cũng còn chút giống con gái…
Chu Tiểu Bạch nhào tới ôm lấy quyển truyện trên mặt đất, “Anh thật quá đáng, ngang nhiên ném Koji-sama (6) của tôi!”
Trên mạng MSN…
Bạn Bạch: Ta bị mắng rồi… Còn quăng ta… ==
Bạn Nhã: Không nói cũng biết.
Bạn Bạch: Làm sao bây giờ … Lẽ nào đây thực sự là nhiệm vụ bất khả thi?
Bạn Hề: Ngươi nên xem hắn là công hay thụ trước đã…
Bạn Bạch: A… Ta quên mất, có điều…
Bạn Nhã: Có điều cái gì…
Bạn Bạch: Ta nghĩ, tính cách của tổng tài nếu là công ắt là đế vương công (7), thụ cũng là nữ vương thụ (8) …
“Tổng tài…” Chu Tiểu Bạch cẩn cẩn dực dực, lần thứ hai tiến vào lãnh địa của Mặc Duy Chính, “Anh thích nữ nhân phải không…” Đối phó thẳng nam phải bắt đầu từ nữ nhân.
Mặc Duy Chính trừng mắt nhìn bạn, “Cô lại muốn gì đây…”
“Tôi chỉ định hỏi một chút…” Chu Tiểu Bạch cười nịnh nọt, “Lúc anh cùng nữ nhân XXOO, chắc là tương đối chủ động nhỉ…”
Mặc Duy Chính sắc mặt âm trầm, “… Mang văn kiện xuống tầng ba cho tôi.” Nói xong không lý gì đến bạn nữa.
“A…” Chu Tiểu Bạch nhận lấy, đầu toàn dấu hỏi, này là sao chứ, hỏi nữ nhân cũng không được?
Bạn Bạch mới ra cửa, Mặc Duy Chính bỗng gọi giật, “Không được… dùng thang máy…”
Chu Tiểu Bạch máy móc quay đầu lại, “… Tổng tài… Đây là tầng 40…” Phải đi bộ?
Mặc Duy Chính mỉm cười, “Nghe nói rảnh rỗi dễ nghĩ bậy nghĩ bạ, nhàn cư vi bất thiện, cứ mệt là hết ý kiến ý cò…”
|