Hôn Mê Liền Cưới
|
|
Hôn mê liền cưới
Tác giả: Kagen no Ju
Edit: Mandy
Converter: ngocquynh520
Beta: Zinn
Giới thiệu:
Diệp Nhã, một cô gái nhỏ cái gì cũng rất bình thường .
Nhưng mà cuộc sống của cô một chút cũng không buồn tẻ nha.
Cô có một người mẹ dở hơi, có cảm tình rất tốt với đồng chí BOSS, lại có một chị em khá thân thiết .
Có một người mẹ dở hơi quả là hạnh phúc
Không yêu đương chi liền trực tiếp bước vào cuộc sống hôn nhân
Cuộc sống hôn nhân này sau đó thật đúng là muôn màu muôn vẻ. . . . .
Chú ý: mọi chú thích đều do editor làm, nếu có sai sót mong mọi người góp ý.
Ta đặt gạch truyện này trước nga. Rất mong các bạn ủng hộ. Lần đầu edit có nhiều sai sót mong chư vị bỏ quá cho ta hen.
Anh Phàm đây, mặt anh này hiền ghê: (Editor tự tưởng tượng)
Chị Nhã ( trông hình này có vẻ lanh lợi, nhưng nhìn không đúng mô tả : cận thị và tròn trịa)
|
Mở đầu
Có một loại người, anh ta (hay cô ta) có vẻ ngoài xuất chúng, dùng những từ ngữ như đẹp trai hay xinh gái này chỉ là nông cạn khi hình dung bọn họ, quả thực chính là phí của trời. Một người có thể rất tuấn tú hoặc rất đẹp, nhưng anh ta (cô ta) không có có đức tính kiên nhẫn thì được liệt vào nhóm nguy hiểm, cũng chính là loại người này, nhưng vừa xinh đẹp, quyến rũ, nếu lại có được nhân phẩm và nội hàm tốt đẹp, chúng tôi yêu mến gọi bọn họ là cực phẩm.
Còn có một loại người, anh ta (cô ta) vô luận là vẻ ngoài hay là tài hoa đều rất bình thường. Thượng Đế thật công bằng, cho một người vẻ ngoài xuất chúng lại chưa hẳn đồng thời cho anh ta (cô ta) tài hoa xuất sắc, ngược lại, người có tài hoa xuất sắc lại chưa hẳn đồng thời có được vẻ ngoài xuất chúng. Mà loại người bị Thượng Đế bỏ qua, vừa không thấy vẻ ngoài xuất chúng cũng không có tài hoa nổi trội gì, tất cả đều bình thường như vậy, loại người đó có lẽ sẽ bị xem nhẹ, nhưng tuyệt đối không phải là không bị chú ý. Tóm lại loại người này chính là một loại tồn tại kỳ quái như vậy. Vì vậy, tôi gọi loại người này là người bình thường.
Tôi, Diệp Nhã, tiêu chuẩn dưới 80, không lớn không nhỏ, tròn 24 xuân xanh.
Từ nhỏ đã không có ước vọng và hoài bão to lớn gì, cho nên khi trưởng thành tự nhiên cũng sẽ không có cái gọi là hùng tâm tráng chí. Bình an trải qua thời học sinh, cuối cùng nhờ quan hệ của mẹ già, có được một việc làm chín-đến-năm ổn định. Cá nhân tôi luôn hướng tới cuộc sống yên tĩnh, nhưng các bạn tốt của tôi tựa hồ rất hoan hỉ mang việc phá vỡ loại bình yên này làm niềm vui.
Tôi chính là loại người bình thường kia, nghĩa là trong đám người sẽ bị bỏ qua nhưng không có nghĩa không được đếm xỉa tới. Thân cao 1m62 phối hợp 60 kg thể trọng, nói cho cho dễ nghe là tròn trịa; đôi mắt vốn đã không lớn lại cố tình là mắt một mí, hơn nữa nhờ cận thị 6 độ, tôi được xếp là một thành viên của tổ chức kính mắt trực thuộc bộ văn hoá; tôi yêu nhất miệng của mình, khéo léo đáng yêu, nhưng mà hàm răng vốn chẳng hoàn mỹ, cố tình còn cho tôi cái răng khểnh, vị trí là ngay bên cạnh răng cửa, thật muốn mạng người mà, chỉ cần cười, cái răng dã man kia tỷ lệ xuất hiện cơ hồ là trăm phần trăm, được rồi, kỳ thật nhìn kỹ cũng rất là đáng yêu. . . . .
Trước kia chỉ cần có thời gian tôi luôn oán hận một hồi: thật vô lý quá trời, ba cực khôi ngô, mẹ cũng xinh đẹp không kém, vì sao sinh con gái là tôi đây bộ dạng lại không có gì đặc sắc như thế ? Chẳng lẽ thật sự là có định luật phụ với phụ sẽ được chính, chính chính chưa hẳn được chính sao? Hay là, mẹ tôi tại bệnh viện ẵm nhầm a? Điều này khiến tôi lăn tăn mãi cho đến một ngày nào đó ở thời trung học mới hoàn toàn biến mất.
Một ngày nọ lúc tôi học trung học, hai mẹ con có một cuộc đối thoại:
"Mẹ à, có khi nào hồi đó mẹ ẵm nhầm con không ạ?"
"Có ý gì đây?" Đầu lông mày xinh đẹp nhẹ nhàng nhíu lại, một vị quý phu nhân trông khoảng 40 nhưng thực tế đã 50 tuổi lơ đãng hỏi.
"Thì tướng mạo đó! Vì sao mẹ với ba con một chút cũng không di truyền ưu điểm của hai người cho con chứ!"
"Con bé đáng chết này, cả ngày chỉ nghĩ đến chuyện không đâu à, con cho rằng con nít vừa ra đời thì có thể có lựa chọn, muốn chọn vẻ ngoài thế nào thì chọn sao? Con nha, tuy không phải loại mỹ nữ làm cho hai mắt người ta tỏa sáng, nhưng coi như dễ thương, hài lòng chưa! Kỳ thật tối ủy khuất là mẹ mới phải, ta Charlefne con gien ưu tú như vậy, lại không di truyền được cho con, con nói đi, ai so với ai ủy khuất hơn chứ!" Một ngón trỏ, móng tay được vẽ tinh sảo, không khách khí điểm một cái lên trán tôi. (Zinn: ở đây mình cũng k rõ tên mẹ nữ 9 là Charlène hay Charlefne nên mình sửa thành như trên)
"He he ". Tôi cười gượng hai tiếng: "Con quên, bài tập của con còn chưa làm xong, mẹ ơi, lần sau lại tán gẫu nha. " Nói xong lủi mất.
Từ đó về sau, tôi liền nhận mệnh, quyết định hưởng thụ thật tốt cuộc sống người bình thường .
Miễn cưỡng mà nói, tôi đây là cái người bình thường sống trong một xã hội bình thường nhưng lại là sinh vật có le lói một tí ánh sáng
Vì vậy . . . . . Cuộc sống bình thường không hề bình thường chút nào. . . . . .
|
1. Hiệp hội yêu bề ngoài
Là một người bình thường, cùng lắm sẽ lại trở thành một thành viên bình thường. Hiệp hội yêu bề ngoài, tên sao nghĩa vậy, chính là nhìn người trước hết phải xem vẻ ngoài.
Tôi, một thành viên của hiệp hội yêu bề ngoài, ngày bình thường hứng thú lớn nhất chính là thưởng thức soái ca mỹ nữ, vì sao chỉ là thưởng thức, đương nhiên là bởi vì càng là không chiếm được, mới có thể càng quý trọng. Hơn nữa, bản thân là chòm song tử, tôi có một tật xấu xí là chỉ sốt 3 phút, mặc kệ chuyện hay vật tốt đẹp cỡ nào, một khi đối với nó mất đi hứng thú và nhiệt tình, sẽ thật lâu thật lâu mới có thể đối với nó dấy lên hứng thú trở lại.
Ngày đầu tuần, tôi theo thói quen đúng 7:20 sáng đón xe bus tốc hành đến công ty đi làm, tuy trong xe bus rất đông, nhưng lạc thú cũng nhiều hơn.
Đầu tiên là do anh chàng tài xế xe bus này, anh ấy là công thần lớn nhất giúp tôi trong hai năm qua có thể đúng giờ đón xe, đi làm chưa từng muộn. Anh chừng ba mươi tuổi, bất luận là vẻ ngoài hay là dáng người, tuyệt đối là chất liệu đẹp mắt, đáng tiếc người này lúc nào cũng trưng ra một khuôn mặt tuấn tú yêu lãnh, đúng là hình tượng lãnh khốc nam nhân tiêu chuẩn nha. Có lẽ chính vì loại khí chất lạnh lùng của này của anh ấy, hấp dẫn được rất nhiều nữ hành khách. Từ bà cố nội tám mươi tuổi, cho tới tiểu cô nương ba tuổi, chỉ cần là anh trực ban, trên xe luôn chật ních, đương nhiên, kỹ thuật lái xe của anh cũng là hạng nhất.
Nói thực, lúc đầu tôi cũng bị hấp dẫn một thời gian ngắn, bởi vì dù thế nào tôi cũng thuộc hiệp hội yêu bề ngoài a, làm sao có thể buông tha cơ hội tốt ngắm trai đẹp như vậy? Nhưng cũng thời điểm miễn dịch cũng đến, dù gì ngoại trừ Chủ nhật mỗi ngày đều ngồi xe của anh, cho dù không ngán, cũng mất cảm giác thôi.
Là một hành khách ngoan ngoãn, tôi mỗi lần lên xe đều chào hỏi anh, tuy nhiên anh ấy mỗi lần đều gật đầu ra hiệu, nhưng chưa có ngày nào nói chuyện cùng. Không nghĩ tới, thật sự không nghĩ tới, nhờ tôi đây hai năm kiên trì không ngừng, hôm nay chúng tôi rốt cục có tiến thêm một bước khai thông.
"Chào buổi sáng! Anh tài xế !" Tôi vừa lên xe liền ngoác miệng cười rõ tươi biểu lộ tinh thần no đủ.
"Chào buổi sáng. " Một cái giọng nam siêu cấp điện giật sau đó vang lên.
Ế. . . . . . Là tôi nghe nhầm sao? Tại sao có thể có người trả lời tôi.
Tôi có chút hoảng sợ nhìn anh ấy, mơ hồ hỏi: "Vừa vốn là anh đang nói chuyện hả?"
Đừng nói với tôi là không phải nha, giờ trong xe ngoại trừ một nữ sinh, tôi cùng anh ba người, hai nữ một nam, nếu như không phải lời nói của anh ấy, làm sao có thể xuất hiện giọng nam thứ hai? Tối hôm qua vừa xem hết tập hai《Khu Ma Nhân》 (trừ ma) , đừng hù tôi nhé, biểu tình này làm tôi sợ đó!
Anh nhìn tôi liếc, nói: "Nói nhảm, không phải tôi thì là ai?"
Cái này giống như âm thanh tự nhiên nè, tôi nhẹ nhàng thở ra, nhưng không ngờ em gái học sinh kia cũng thở phào nhẹ nhõm, nhìn kỹ, thì ra em ấy đang ôm quyển sách, tên nó vừa vặn cũng gọi là 《Khu Ma Nhân》, lập tức làm tôi nhịn không được cười khẽ một tiếng, tốt, thì ra bị doạ vẫn còn có bạn nha.
"Hi hi, thật không ngờ anh sẽ cùng em nói chuyện!"
"Bởi vì cô và những nữ hành khách kia khác biệt, sẽ không cả ngày vừa nhìn tôi cười ngớ ngẩn vừa chảy nước miếng. "
"Ha ha. . . . . . " Tôi cười gượng cười hai tiếng, thật sự là xấu hổ, thật ra thì tôi cũng từng nhìn anh cười ngây ngô a, chỉ là hiện tại mất cảm giác thôi.
"Em tên Diệp Nhã, còn anh?" Rốt cục đã hỏi được vấn đề muốn hỏi nhất trong hai năm qua, sung sướng ghê á, tựa như cảm giác thi đại học môn số học ghi đại vào phần điền chỗ trống trong đề thi, không nghĩ tới cuối cùng tự nhiên lại trúng. . .
"Âu Dương Quyền" người này nói chuyện thật khúc chiết.
Tốt, rõ ràng cùng một họ với Âu Dương Phong và Âu Dương Chấn Hoa thần tượng của tôi.
"Vậy sau này em gọi anh Âu Dương đại ca là tốt rồi!" Tôi ngọt ngào gọi một tiếng.
Người nào đó khóe miệng giật lên rồi nhẹ nhàng hạ xuống, ặc. . . . . . Tôi nên lý giải tiếu dung độc đáo này của Âu Dương đại ca nhà chúng tôi là cùng ngầm đồng ý sao?
Hành khách nhiều lên xe hơn, đặc biệt nữ hành khách, Âu Dương đại ca nhà chúng tôi vừa bắt đầu đã muốn làm mặt lạnh rồi, vì vậy tôi trước nói sau lại chuyển chỗ, lựa chỗ phía sau thật tốt mà ngồi, lần thứ hai thưởng thức cảnh tượng trên xe.
Sáng sớm trên xe bình thường sẽ có ba loại loại hành khách : người đi làm, học sinh, lão nhân gia đi chợ, đương nhiên cũng không bài trừ loại hành khách thứ tư - người mất ngủ nhàm chán ngồi xe bus cho hết thời gian.
Về phần cảnh tượng nọ, tất nhiên là do những học sinh sôi động khó ai sánh bằng này mang đến a. Xem ra học sinh thời nay phát dục thật tốt, trắng trắng mềm mềm, muốn cao có cao, muốn bộ dạng có bộ dạng, tuy rằng hiện tại dáng người hơi đơn bạc, nhưng tin tưởng qua mấy năm sau, tuyệt đối mê người! Những đoá Tổ quốc ơi, hãy phát triển khỏe mạnh nhé!
Tôi đây cũng không phải là yêu thích trẻ con, tôi chính là thuần túy tán thưởng. . . . . . tán thưởng thôi. . . . .
|
2. BOSS 1
Công ty của tôi là một công ty của nước ngoài tương đối lớn, có mười mấy phòng, và phòng của tôi chính là phòng thiết kế.
Phòng thiết kế lại chia làm 2 tổ, tổ 1 bị chúng tôi lén gọi là tổ tinh anh, bên trong tổ viên ước chừng có 8 người, bất kể nam hay nữ, mỗi người đều là tinh anh, thực lực siêu quần, phần lớn công trạng và thiết kế sản phẩm là do bọn họ xử lý ; còn tổ 2, tổ hậu cần, nói khó nghe hơn chính là tổ lưu manh, cũng có 8 tổ viên, mà tôi thì rất vinh hạnh trở thành một thành viên trong đó, hơn nữa còn tại tổ lưu manh lăn lộn hai năm nay. Thực sự không phải là tổ chúng tôi thực lực kém hơn tổ 1, mà là có dự án nào triển khai xuống dưới đều phân đến tổ 1 trước mới đến phiên tổ chúng tôi, mà các tinh anh kia làm sao buông tha bất cứ cơ hội nào có thể biểu hiện, vì vậy mỗi lần đều bao trọn gói, cho nên tổ 2 chúng tôi luôn không có cơ hội biểu hiện nào, chỉ có thể hỗ trợ đánh máy báo cáo, làm chân chạy đưa tư liệu, sống cuộc sống lưu manh.
Dẫn câu nói của bạn Tiểu Cường tổ chúng tôi mà nói. . . , có tổ 1, tổ 2 chúng tôi mới được dùng đến. Không còn cách nào khác, ai kêu tổ chúng tôi xếp hạng đằng sau số 1 kia chứ, cho nên giờ mới phải lưu manh thế này .
Mỗi phòng trong công ty được đặt ở một tầng khác nhau, phòng thiết kế của chúng tôi toạ lạc tại tầng 16, phòng Tổng giám đốc tại tầng 20, còn kém 4 tầng, kỳ thật cách không phải cũng rất xa sao.
Cả 16 tầng đều là địa bàn của phòng thiết kế chúng tôi, có lẽ là bởi vì lo tổ một và tổ 2 thủy hỏa bất dung, cho nên chúng tôi có đến hai phòng thay đồ, hai phòng
giải khát, hai phòng nghỉ, hai buồng vệ sinh, tóm lại đều tách biệt ra. Có khi tôi cảm thấy điều này rất xa xỉ .
Mỗi lần bước chân đến địa bàn đặc biệt của phòng thiết kế này, lập tức trước mặt xông tới tới từng đợt nước hoa nồng nặc khác nhau, hơn nữa mùi này so với mùi kia còn đậm đặc hơn.
Thật muốn mạng người mà, vất vả lắm mới leo lên được tới nơi, phát hiện khứu giác bị tổn thương nghiêm trọng, xem ra hôm nay sẽ bị ngạt thở thành nội thương.
Vừa ngồi xuống, đang muốn tìm khăn tay nhét lỗ mũi tự vệ thì ngồi ở bên cạnh Đồng Anna lập tức tiến đến bên cạnh tôi, dùng cái mũi như con chó nhỏ ngửi tới ngửi lui trên người tôi.
"Chị gái Anna à, có thể giải thích hành vi lúc này của chị một chút không?" Tôi một bên hỏi một bên tiếp tục tìm kiếm khăn tay.
"Em gái tiểu Nhã ạ, trên người của em có một mùi chanh nhàn nhạt, mùi nước hoa hả?" Anna vừa ngửi vừa nói.
"Xà phòng bảo vệ da, mùi chanh. " Rốt cuộc tìm được khăn tay, lập tức lôi ra, xé thành 4 mảnh nhỏ, nhét tất cả vào hai lỗ mũi.
"Em gái Tiểu Nhã, tạo hình hiện tại của em thực cực phẩm nha!" Anna trên mặt lộ ra biểu tình “No comment”.
"Không cực phẩm sẽ mất mạng đó, mùi nước hoa của mấy nàng giống như hàng vỉa hè á, chẳng mấy chốc em sẽ bị xông đến nội thương!" Xem đi, tôi thật là vô tội cộng thêm rất bất đắc dĩ nha.
"Ha ha ha ha. . . . . " Anna tiếng cười kinh người sau đó vang lên, "Tiểu Nhã a, em thật là lớn mật, nếu như bị mấy vị tinh anh kia biết được các những nước hoa ngoại nhập của các nàng bị em hình dung thành hàng vỉa hè. . . , không hộc máu bỏ mạng mới là lạ! Tuyệt đối trong toilet sẽ chặn đánh em!"
Anna chỉ mấy tinh anh kia rồi bắt đầu bổ túc cho tôi: "Này nhé, Hách Nhân Ái tổ 1, chính là cái cô mặc váy bó sát kia, tóc thì cuộn sóng, loại nước hoa nàng bôi chính là Saint Laurent * "Nha phiến", thuộc loại hương nồng, có thể giữ hương lâu dài, dùng mộc hương, đàn hương làm nguyên liệu chính, sau đó phối với can mộc hương và chiết suất động vật giữ hương được lâu dài. Nước hoa "Nha phiến" này, mùi hương cực kì nồng đậm, tượng trưng cho sự cám dỗ và những điều cấm kỵ, biểu hiện hương liệu độc đáo của Phương Đông, thích hợp những nữ nhân từ 25 tuổi trở lên. Phù hợp cho những nữ nhân tự tin và yêu mị. "
* Saint laurent (Yves Saint Lauren Ell dòng sản phẩm của Ralph Lauren thương hiệu nước hoa nổi tiếng của Mĩ)
"Wow! Cô ta chính là người cả ngày bận bộ đồ như bà già Hách nhân ái? Vóc người chuẩn không cần chỉnh!( nguyên tác hảo đúng giờ TT) Đúng là có vị nữ nhân! Khó trách bôi "Nha phiến", quả nhiên yêu mị. " Tôi có chút chấn động.
"Còn cô Thẩm Thiến kia, bôi chính là Arden White Diamonds, loại nước hoa này, dùng hương hoa làm nguyên liệu chính, mùi thơm nồng đậm; mở đầu cùng hương hoa Lily và hoa cam mời gọi rồi tiếp nối cùng tầng hương hoa huệ, thuỷ tiên, hoa hồng, hoa lài và hoa Iris thơm, theo người sáng tạo nói, nó như một lời mời chân thành "Ôm em đi", đây là ý nghĩa chính của nước hoa, còn bị hình dung là được ghi vào lịch sử của nước hoa;"Hắc Quả Phụ" Khúc Mị Nhi chính là hương "Ganh tị", nghe thấy tên cũng rất thích hợp với nàng a; còn có cái kia, aiz, nhãn hiệu của nó chính là Chanel No. 5*. "
* Chanel No. 5 cùng Adren đều là những thương hiệu nước hoa lừng danh thế giới
"Wow! Anna ! Chị thật thần thông a! Mùi nào cũng ngửi ra được a?" Tôi vẻ mặt sùng bái nhìn nàng.
Hương thơm nồng nàn không phải lúc nào cũng là mùi thơm nồng đậm, chóng mặt. . . . . Các nàng đang tính toán đem tân BOSS còn tươi nguyên kia đem hun chết? Thật sự là đáng sợ, cầu Thượng Đế phù hộ anh chàng vô tội kia, Amen!
"Đùa hoài, chị là ai cơ chứ, Anna nữ vương tinh thông mode mới đó !" Cô gái nhỏ này cái mũi nhanh chóng hếch lên trời.
Ha ha, thật sự là cô nàng đáng yêu.
Đồng Anna, một cô gái rất biết hưởng thụ, tuy không phải rất đẹp, nhưng rất biết cách ăn mặc, siêu cấp tự tin, so với tôi lớn hơn hai tuổi, từ ngày đầu tiên tôi tới phòng thiết kế này, cô ấy đã chăm sóc tôi, cá tính mạnh mẽ, mặc dù có đôi khi dong dài giống như mấy bà già, nhưng không thể phủ nhận nàng là nữ nhân thu hút sự chú ý của người tôi, không thiếu người theo đuổi, nhưng đến nay hoàng tử trong mơ vẫn chưa xuất hiện. Đồng Anna, cũng bị tôi liệt vào một trong những sinh vật phát ra ánh sáng le lói.
"Nhưng mà. . . . . " Tôi còn có dự cảm tình huống bất ngờ nào đó sắp xảy ra : "Hôm nay còn có cái chuyện đại sự gì sự sắp phát sinh sao?"
|
Chương 3. BOSS 2
Anna nhìn tôi như nhìn người ngoài hành tinh, ra vẻ kềm chế muốn một phát bóp chết xúc động của tôi, thều thào: "Tiểu Nhã à, em cũng phô trương quá đi? Hôm nay tổng giám đốc đại nhân muốn tới phòng của mình "Vi phục xuất tuần" ! "
Khó trách, mới sáng sớm đã giống như hoàng đế muốn tuyển phi . . . . . .
Thì ra là tên kia muốn tới nha. . . . . .
"Cũng không đúng, phụ nữ chải chuốt thì không tính, vì sao cả mấy nam người độc thân ít ỏi kia cũng trưng diện hả?" Thật quá khoa trương, đàn ông mà cũng nước hoa thơm phức à!
"Cái này em không biết đâu"Anna vẻ mặt bát quái nói:"Nghe nói tổng giám đốc của chúng ta chưa bao giờ gần nữ sắc, nói cách khác, nếu như hắn không phải giữ mình trong sạch như người ta vẫn thường nói. . . thì hắn chính là GAY. Nói cách khác người người đều có cơ hội, cho nên mấy tên đực rựa cũng tính toán thử xem vận khí !"
Khóe miệng của tôi theo phản xạ có điều kiện co rút một chút. . . . . .
Xem ra bí mật tạm thời của tên kia chỉ có tôi biết. . . . . .
Cách lúc BOSS đến còn một ít thời gian, cho nên các phụ nữ cũng như đàn ông đều tiến hành lần cuối cùng chỉnh cách ăn mặc và sửa sang, ngay cả Anna tỷ cũng chạy đến phòng hóa trang trang điểm lại, vì vậy tôi, phăng, phăng, phăng, phăng ra một quyển 《 Lan Lăng hỗn loạn 》, đương nhiên là vẫn tiếp tục đón xem tác phẩm tâm huyết mới nhất của Vivibear 2008 * nhà chúng tôi rồi.
* Vivibear : tác giả tiểu thuyết Lan Lăng Vương Phi
Quản lý Lưu của tổ một ra lệnh một tiếng, chúng tôi ngoan ngoãn chuyển qua phòng họp chờ đợi gặp mặt giám đốc mới, mà Lưu quản lí kia ra lệnh một tiếng, nhan nhác giống. . . các cô nương, tiểu nhị đâu, tiếp khách !
Chú chín à, trường cung à, hồ ly à, tôi đến ngay đây.
Trong phòng họp rộng rãi, chúng tôi đứng vây quanh thành vòng lớn, tôi cảm thấy rõ là ngu ngốc.
Chờ cả buổi sáng, vị nam chính kia rốt cục khoan thai đến chậm. (từ từ thong thả đến)
Trái phải hai bên đều có hộ vệ (quản lí tổ 1 và tổ 2 ) cùng đi, BOSS bắt đầu bắt tay tay chào hỏi từng thành viên theo tổ.
Bởi vì là lần đầu tiên ngài tới phòng chúng tôi, cho nên mọi người đặc biệt nhiệt tình.
Thân là một thành viên của hiệp hội bề ngoài, tôi theo phản xạ có điều kiện bắt đầu đánh giá xem tại sao vị BOSS này cùng bản thân có một đoạn nghiệt duyên: 27, 8, cao 1. 83, tóc ngắn gọn gàng, mày rậm mắt to, sóng mũi thật cao, môi mỏng tựa tiếu phi tiếu, có cảm giác chứa một điểm xấu xa, tây trang Chaos phối hợp giày Cavans trông thật ra vẻ, (Oa, quả nhiên là làm ngành thiết kế, mang quần áo giống hệt Heechul?) hơn nữa cùng với địa vị lão đại của hắn, kết luận cuối cùng: tên này quả là một cực phẩm nha.
Đáng tiếc, hắn là một anh chàng cực phẩm có bí mật, hơn nữa còn lại là một bí mật không thể nói ra.
Nhìn hắn và tinh anh tổ 1 bắt tay, tôi liền không nhịn được muốn cười ra tiếng, đối mặt những sóng điện mãnh liệt kia, người này rõ ràng có thể bỏ qua tất cả như không có gì, có thể thấy là đạo hạnh cực cao, làm tôi bội phục sát đất.
Chỉ thấy tổ viên tổ 1, mặc kệ nam nữ, đều đều hướng BOSS phóng điện, các mỹ nhân ngẩng đầu ưỡn ngực, show ra đầy đủ câu quảng cáo "Làm vợ, rất tốt" .
Anna kề tai tôi nói nhỏ: "Chị cảm thấy BOSS là GAY, em xem hắn ngay cả "Hắc Quả Phụ" cũng không thèm liếc lấy một cái. "
". . . . . . "
Cái lý luận gì đây, tôi không nói gì cười cười, biểu hiện miễn bình luận.
Chứng kiến hắn trong vòng vây của mùi nước hoa nồng nặc còn có thể mặt không đổi sắc, lại một lần đem tôi thuyết phục.
Rốt cục đi đến tổ 2 , tuy rằng tình cảm của 2 chúng tôi không tầm thường, nhưng cả 2 đều rất ăn ý lựa chọn làm như không biết đối phương, dù sao chúng tôi đều là những người công và tư rõ ràng nha.
Rất đạo đức giả chào trước đánh sau, chúng tôi lại một lần ăn ý lẫn nhau nhìn thoáng qua, quả nhiên trong mắt đối phương đều thấy ánh mắt trêu chọc, người này quả nhiên nội công thâm hậu, đóng kịch siêu cấp, vẻ mặt đứng đắn, làm tôi thiếu chút nữa phá ra cười thành tiếng.
|