Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 509: Không bằng, song hỷ lâm môn đi 3
Hạ Thần Hi trở về, cô tất cả hóa thành bọt nước, mọi người sẽ chỉ chú ý Hạ Thần Hi, sẽ không để ý cô là ai, cho nên, cô giấu giếm tin tức. Đặc công tìm kiếm Hạ Thần Hi, tất cả cô đều liên hệ, việc này cũng là hai người bọn họ biết. Cô vì ngăn cản tin tức tiết lộ, tự mình đi Bắc Mỹ một chuyến, muốn cùng đặc công này xác nhận tin tức, ai biết, đặc công này lại bị chính phủ Mỹ truy nã, chết ở trước mặt cô, việc này trở thành bí mật. Cô vốn còn muốn , nếu như xác nhận tin tức, cùng lắm thì giết Hạ Thần Hi, cô ấy sẽ không còn xuất hiện ở bên người Tiêu Tề. Đầu mối chặt đứt, cô cũng không có biện pháp. Mấy năm này, cô ngăn cản Tiêu Tề đặt chân đến Bắc Mỹ, Bắc Mỹ có chuyện gì, đều là cô ra mặt, Tiêu Tề vẫn ở hoạt động châu Âu, cô chỉ sợ Tiêu Tề ở Bắc Mỹ gặp lại Hạ Thần Hi. Không ngờ, sau tám năm, anh tìm được Hạ Thần Hi. Nếu nói là hắc quả phụ trong lòng không một tia oán hận, đó là không có khả năng. Cho nên, ở một khắc kia, một ý niệm, giết cả nhà Đường Bạch Dạ. Người bắn tỉa giết người, vốn cũng là một ý niệm. Năm đó cô muốn giết Hạ Thần Hi, là bởi vì Tiêu Tề cũng không biết tin tức Hạ Thần Hi, giết cô ấy, xong hết mọi chuyện, Tiêu Tề sẽ không biết, bây giờ Tiêu Tề biết tin tức Hạ Thần Hi, cô thấy Tiêu Tề mấy ngày này thống khổ giãy giụa cùng vui sướng. Cô không còn cách nào giết Hạ Thần Hi, đó là nữ nhân duy nhất có thể làm cho Tiêu Tề hài lòng. Nhưng thời điểm đó, cô cảm thấy Đường Bạch Dạ, Hạ Thần Hi cùng đứa bé kia rất chói mắt. Cho nên, tính toán bắn chết gia đình bọn họ. Ai biết, bọn họ tránh được một kiếp, chỉ là trọng thương. Cô cũng không hối hận đã gây ra việc này. Chưa chết chỉ là bọn họ may mắn mà thôi. “Cút ra ngoài!” Tiêu Tề trầm giọng quát chói tai. Hắc quả phụ cắn răng, ra biệt thự. Ngoài biệt thự, trời xanh mây trắng, tâm tình của cô lại rơi xuống đáy cốc. Ai yêu sâu sắc, liền vạn kiếp bất phục. Như cô cùng Tiêu Tề. Như Tiêu Tề cùng Hạ Thần Hi. ... ...... ...... ... Sau khi Đường Thành Nam biết Đường lão muốn đi nộp tiền bảo lãnh Đường Bạch Dạ, tâm tình không vui, mang theo bạn gái đến ôn tuyền vui chơi, hưởng thụ cuộc sống, di động tắt máy, người cũng không liên lạc được, chờ anh ta khởi động máy, thư ký nói cho anh ta biết, Đường lão bị người bắt cóc, đã an toàn cứu trở về, Đường Thành Nam đổ mồ hôi lạnh. Vội vội vàng vàng bỏ lại bạn gái, chạy về thành phố S. Vừa mới trở lại nhà cũ liền nhìn thấy hai con chó ngao Tây Tạng to lớn ở trên sô pha, rất ngoan thuận, hình như bộ dáng buồn bã ỉu xìu, Đường Thành Nam nổi giận, chỉ vào ngao Tây Tạng, “Quản gia, đem bọn nó ném ra đi, ai để cho bọn nó vào!” Anh ta cảm thấy ngao Tây Tạng bộ dáng đều dài hơn, lần trước bị ngao Tây Tạng cắn bị thương , anh ta đối với ngao Tây Tạng mười phần cảnh giác. Anh ta không ngờ, đây là ngao Tây tạng của Hạ bảo bối. Quản gia vội vã đi vào, lau mồ hôi, hai con chó bảo bối hôm nay mới mang về, nghe nói bị thương rất nghiêm trọng, Đường Thành Nam rít gào, “Đứng làm gì, ném bọn nó ra!” Nhà anh ta chưa bao giờ nuôi sủng vật , ai mang vào ? Quản gia thật khó khăn, muốn nói cho anh ta biết, hai con chó ngao Tây Tạng là của tiểu thiếu gia , liền thấy Hạ bảo bối cho tiểu bảo cùng tiểu bối thức ăn, không nhìn Đường Thành Nam chạy đến sô pha, ôn nhu cho ăn. Hai ngao Tây Tạng rất ngoan khéo. Đường Thành Nam cảm giác mình chạy đi ôn tuyền, khả năng bơi nhiều, có chút hoa mắt. Anh ta lau mí mắt, trước mắt một màn này không phải ảo giác, là thật, thực sự? Đường Thành Nam chỉ vào Hạ bảo bối, giận, “Cậu vì sao lại ở đây?” Hạ bảo bối mím môi, mỉm cười, hỏi lại, “Cháu vì sao không thể ở đây?” Đây là Đường lão cưỡng chế đem cậu mang về ở .
|
Chương 510: Không bằng, song hỷ lâm môn đi 4
Lý do chính là, Đường Bạch Dạ nằm viện, Hạ Thần Hi mỗi ngày bị quấn quít lấy, tiểu hài tử ở nhà một mình quá không an toàn , vạn nhất Tưởng Tuệ lại không nghĩ ra lại muốn bắt người liền hỏng bét. Đường lão cưỡng chế, đem bé mang về ở. Đường Nhất Phong đã rất mơ hồ không hiểu, nhưng là tiếp thu . Hạ bảo bối cùng Đường gia tam thiếu chung sống hòa thuận, nhưng Đường nhị thiếu sẽ không chung sống tốt như vậy. Anh ta sải bước qua, Hạ bảo bối cười híp mắt nhắc nhở anh ta, “Nhà cháu Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối tính tình không tốt lắm, chú lại muốn cùng bọn họ 3P?” Đường Thành Nam lui về phía sau hai bước, rống giận, “Cút khỏi nhà tôi.” Đường lão từ lầu hai xuống, ánh mắt trầm xuống, “Sáng sớm, mày rống cái gì?” Đường Nhất Phong cũng theo xuống lầu, Đường Thành Nam chỉ vào Hạ bảo bối hỏi, “Cha, bọn họ tại sao lại ở chỗ này?” Hạ bảo bối đối với lời như thế đều không thèm để ý cho qua , dù sao Đường nhị thiếu không có rèn luyện hằng ngày, bé một điểm cũng không tức giận, Đường gia một nhà tính tình không tốt a, trừ tam thiếu là tính tình tốt, ừ, tính tình của bé cũng rất ôn nhu. Đường lão đột nhiên giận, một cái tát đánh tới, so với đánh Hạ bảo bối mạnh hơn, đánh cho Đường Thành Nam hoa mắt chóng mặt, “Ta cho mày đọc sách nhiều năm như vậy, lễ nghi cũng không học được sao?” Hạ bảo bối rất muốn châm chọc, lễ nghi cũng không học được a. Đường Thành Nam bị ông đánh cho bối rối, thiếu chút nữa không biết nên phản ứng thế nào, Đường lão giận dữ hỏi, “Mày đi đâu vậy?” Đường Thành Nam trong lòng rùng mình, thời gian lão tử bị bắt cóc, anh ta ăn chơi đàng điếm, không thể nào nói nổi, lúc này, vấn đề Hạ bảo bối, đã không là vấn đề , Đường Thành Nam nói, “Con đi ôn giang nói chuyện làm ăn .” “Nói chuyện gì?” Đường lão truy hỏi kỹ càng sự việc. Hạ bảo bối ở một bên nói, “Nghe nói ôn giang ôn tuyền rất không tuyệt.” Đường Thành Nam con mắt trợn tròn , giận, đồ ranh con, bé vậy mà phá, bất quá bé làm sao biết anh đi chơi ôn tuyền ? Đường lão cười lạnh, “Tôi bị người bắt cóc, mày chạy đi chơi ôn tuyền? Quả là rất nhàn rỗi.” Đường Thành Nam khóc không ra nước mắt, “Cha, con không biết Cha bị người bắt cóc, con nếu như biết cha bị người bắt cóc, con nhất định sẽ đi cứu cha.” Đường lão hừ lạnh, “Cút sang một bên, đừng ở chỗ này chướng mắt.” Hạ bảo bối ôm Tiểu Bối ở một bên cười. Đường Nhất Phong nói, “Bảo bối, qua đây ăn điểm tâm.” Quản gia đưa bữa sáng lên, Hạ bảo bối ưu nhã dùng cơm, Đường Thành Nam nhìn chằm chằm bé, đang muốn nói chuyện liền bị Đường lão đánh một cái tát, “Trừng cái gì trừng, có bản lĩnh sinh ra cho tôi một đứa như vậy.” Hạ bảo bối cấp tốc quyết đoán phản bác, “Như bảo bối vậy , toàn cầu chỉ có một. Đương nhiên, nói không chừng cha cháu, mammy sau này sinh ra đứa tốt hơn, nếu như là em trai, cháu là có thể tiếp thu . Những người khác, cháu là muốn đi phá đám .” Đường lão, “...” Đường Thành Nam, “...” Đường nhị thiếu gia bị thúc giục. Vì sao anh chỉ là đi chơi ôn tuyền, trở về liền thành ra như vậy a. Đường nhị thiếu ông nội nan khổ cực suy nghĩ sâu xa, chẳng lẽ anh thất sủng? Hạ bảo bối ăn xong bữa sáng, mang theo Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối đến vườn hoa tản bộ, Tiểu Bối buổi chiều phải về bệnh viện làm kiểm tra, bác sỹ thú y chỉ đặc biệt cho phép bé mang Tiểu Bối về nhà một đêm, Tiểu Bối ỉu xìu nằm bò ở trên ghế màu trắng. Tiểu Bảo ở một bên cọ xát đầu của bé, không khí ấm áp, trong vườn hoa, ngọc hương hoa lan. Đường Bạch Dạ nói Đường gia âm trầm, không thích hợp người ở, Hạ bảo bối cảm thấy, daddy đó là phiến diện, nhà cũ có nhà cũ tốt, rất rất nặng, nghe có không khí quý tộc, rất phù hợp khiếu thẩm mỹ Hạ bảo bối. Đường Thành Nam lao tới, giận dữ hỏi, “Cháu thế nào lấy lòng cha ta ?”
|
Chương 511: Không bằng, song hỷ lâm môn đi 5
Hạ bảo bối không nghĩ quá ấu trĩ, ném cho anh một câu, “Ơn cứu mạng, ông liền lấy thân báo đáp .” Đường Thành Nam mím mím miệng, “Cháu... Cháu đây là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.” Hạ bảo bối cười híp mắt nhìn anh, Đường Thành Nam tức giận thiếu chút nữa đánh bé một cái tát, Hạ bảo bối không ấu trĩ, Đường Thành Nam nổi giận đùng đùng, Hạ bảo bối cũng không thể tránh được, anh dám đối với Hạ bảo bối thế nào, dự đoán Đường lão một cái tát liền đánh chết anh. ... ...... ... Hạ Thần Hi buổi chiều cùng Thái Gia đi tới gặp người cung ứng, nói chuyện, Hạ Thần Hi buổi chiều cơ bản không có việc gì , Thái Gia phê chuẩn cô về sớm một chút, thuận miệng hỏi một câu, “Đường tổng hai ngày này đi chỗ nào? Không có nghe nói ra a.” “Anh ấy ngày mai dự đoán là có thể xuất hiện ở công ty.” Hạ Thần Hi mỉm cười. Thái Gia cũng không hỏi nhiều. Sau khi tạm biệt Thái Gia, Hạ Thần Hi trực tiếp đi bệnh viện, trên đường nhận được điện thoại của Tiêu Tề, Tiêu Tề có rất nhiều lời nói với Hạ Thần Hi, nhưng mà, chân chính gọi điện thoại, lại không biết nên bắt đầu nói từ đâu. Hắc quả phụ tự chủ trương chuyện này, không biết Thần Hi nghĩ như thế nào. Anh rất muốn giải thích, nhưng mà, Hạ Thần Hi lại một chút không quan tâm, Tiêu Tề cũng không nói cái gì. “Anh nghĩ muốn thấy mặt em.” Tiêu Tề nói. Hạ Thần Hi với anh trong lòng cảm thấy áy náy, nhưng cùng anh gặp mặt cũng không tốt, chậm rãi nói, “Mấy ngày nay em bận, khả năng không có biện pháp gặp mặt.” “Thực sự không sắp xếp cho anh một cơ hội sao?” “Xin lỗi!” Hạ Thần Hi chậm rãi nói, trong lòng dâng lên một tia giải thoát. Cô không muốn cùng Tiêu Tề có điều dính dáng. “Chuyện đã qua, dù sao cũng là quá khứ, Tiêu Tề, anh quên em đi.” “Em cùng Đường Bạch Dạ, không thể cùng một chỗ .” “Chẳng sợ ngày sau có quả đắng, em cũng sẽ gánh chịu.” Hạ Thần Hi kiên định nói, chẳng sợ trong lòng cô có bất an, chẳng sợ cô biết, có lẽ cô đã làm chuyện có lỗi Đường Bạch Dạ, nhưng nếu không dũng cảm một lần. Cô làm sao biết, cô cùng Đường Bạch Dạ không có khả năng. Cúp điện thoại, vừa lúc đi qua cửa hàng bán hoa. Hạ Thần Hi mím môi, mỉm cười, dừng xe, mua một bó hoa hồng đen. Giữa bọn họ đã cùng nhau ước định, cùng nhau thích hoa hồng đen. Lúc đến bệnh viện, Đường Bạch Dạ vừa lúc làm kiểm tra xong, thoạt nhìn bộ dáng rất có tinh thần. Thấy Hạ Thần Hi cầm một bó hoa, Đường tổng cười đến tựa như một đóa hoa. Yêu nghiệt ưu nhã. Hạ Thần Hi lần đầu tiên mua hoa đến thăm anh. “Hạ tiểu thư hôm nay thông suốt ?” Hạ Thần Hi cười nói, “Hoa hồng đen đang tàn, thuận tiện .” “Khẩu thị tâm phi.” (lời nói không đồng nhất suy nghĩ) Hạ Thần Hi cũng không phản bác, Đường Bạch Dạ vẫy tay cô qua đây, Hạ Thần Hi cười, đến ngồi vào bên cạnh anh, Đường Bạch Dạ nói, “Thần Hi, bồi anh ra ngoài đi dạo.” Anh rất ít thân mật như vậy gọi tên của cô. Hạ Thần Hi hơi ngẩn ra, đỡ anh xuống lầu, Đường Bạch Dạ thoạt nhìn suy yếu, cũng không cần người nâng, chỉ là Hạ Thần Hi sợ anh đụng đến vết thương, cho nên đỡ anh, hai người cùng nhau đến dưới lầu đi dạo trong vườn hoa. Đường Bạch Dạ rất ít nằm viện, anh một chút cũng không thích bệnh viện. Trong bệnh viên có một hoa viên, có rất nhiều người đang đi dạo. Hoa viên dưới lầu, rất tươi mát động lòng người, bóng cây rất nhiều, cũng có người đang đùa đùa giỡn, phơi nắng, hòa thuận vui vẻ ấm áp. Tản bộ một hồi, Đường Bạch Dạ có chút mệt mỏi, Hạ Thần Hi đỡ anh ngồi xuống ở trên ghế dài màu trắng, trong vườn hoa hương hoa bốn phía, Đường tổng hôm nay sắc mặt có chút nghiêm túc, Hạ Thần Hi có chút không có quen. Lưu manh đột nhiên nghiêm túc, thật tình không có quen. “Bảo bối mấy ngày nay đều ở nhà cũ?”
|
Chương 512: Không bằng, song hỷ lâm môn đi 6
“Bảo bối mấy ngày nay đều ở nhà cũ?” “Đúng vậy, chủ tịch nói bé ở nhà một mình không yên lòng, dẫn bé đi nhà cũ ở, Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối bị thương, bảo bối có chút vất vả.” Hạ Thần Hi mỉm cười nói, “Em xem chủ tịch đối với bảo bối rất tốt.” Mặc dù mạnh miệng. Đường tổng hừ lạnh, cũng không nói nói, Hạ bảo bối rất cho Đường lão niềm vui, anh biết. “Em thần kỳ lạc quan?” “Bảo bối hài lòng, em tùy ý.” Hạ Thần Hi nói, trên cơ bản mặc kệ Hạ bảo bối, “Bé từ nhỏ thông minh, không cần người lo lắng, bé nếu không thích ở tại nhà cũ, bé đã sớm về nhà.” Đường Bạch Dạ không phản bác điểm này. “Hạ Thần Hi, chuyện của chúng ta, có phải cũng muốn làm một lần hay không?” Đường tổng đột nhiên hỏi. Hạ Thần Hi giả vờ không hiểu, hơi cúi đầu, Đường tổng không cho phép cô trốn tránh, “Chúng ta nhất định là người một nhà, anh không hiểu, vì sao cho tới bây giờ, em còn muốn từ chối anh, anh thực sự làm em không yên lòng như vậy sao?” Hạ Thần Hi mím môi, trong lòng có một mặt thương cảm... Cô là lo lắng, cô đã từng làm ra chuyện Đường Bạch Dạ không thể tha thứ. Nếu có thể, cô thực sự hi vọng cô là Hạ Thần Hi hoàn toàn mới, cái gì cũng có thể không để ý tới, nhưng cô làm không được, lời Tiêu Tề, trong lòng như một cái gai, đâm vào ngực cô, hơi chút suy nghĩ cùng Đường Bạch Dạ liền bàn bạc một chút. Cô đã làm thì không xem nhẹ. “Đường tổng, kết hôn hay không... Cũng không quan trọng.” Đường tổng mặt lạnh cười, “Em nghĩ khi anh tình - phụ, anh cũng không muốn khi em dưới đất tình - phu.” Hạ Thần Hi, “...” Cô rút tay về, Đường Bạch Dạ lại nắm chặt, không cho phép cô rút ra, “Tiệc rượu Đường thị kỉ niệm tám mươi năm sẽ phải cử hành, không bằng song hỷ lâm môn đi.” “Em...” Hạ Thần Hi là lạnh người, nhưng nhìn mắt Đường Bạch Dạ chờ mong, cô không cách nào nói ra, cô nên cự tuyệt thế nào, Đường tổng cầu hôn, tất cả lý do cự tuyệt, bây giờ cũng không phải là lý do. Cô còn có biện pháp, cự tuyệt Đường Bạch Dạ sao? Mắt Đường Bạch Dạ, thâm trầm như biển, trong suốt như trời xanh, “Hạ Thần Hi, em quá lý trí, nói làm việc, rất lý trí, nói cảm tình cũng rất lý trí, có đôi khi, anh thậm chí hoài nghi, em rốt cuộc có trao tình cảm em đặt trên người anh.” “Anh biết em lo ngại rất nhiều, nhưng vấn đề em lo ngại, với anh mà nói, toàn không là vấn đề.” “Em đều không biết là phát sinh chuyện gì, lại thành trở ngại giữa chúng ta, có phần quá buồn cười.” ... “Anh cho em một chút thời gian suy nghĩ.” Hạ Thần Hi từ chối nói, không phải là không nguyện ý, là không an tâm. Đường Bạch Dạ nắm chặt tay cô, “Anh cho em suy nghĩ thời gian đủ lâu, nói như thế, Hạ tiểu thư, anh đã cứu em hai lần , anh muốn em lấy thân báo đáp đi, không như em cho anh một hi vọng, rốt cuộc muốn anh lấy mạng đổi mạng mấy lần, em mới nguyện ý gả cho anh?” Hạ Thần Hi dở khóc dở cười, “Đường tổng, anh cũng thật là bá đạo.” Đường Bạch Dạ cười nhạo, “Em ngày đầu tiên quen biết anh sao? Giờ mới biết anh bá đạo, chậm.” Hạ Thần Hi cười, hơi cắn răng, xúc động nói, “Ba lần.” “Tốt, nhớ kỹ lời em, anh đêm nay tìm người đến giết em, anh lại cứu em một lần, ngày mai chúng ta liền đi đăng kí.” Đường tổng vung tay lên, phi thường quyết đoán, làm bộ muốn gọi điện thoại. Hạ Thần Hi kinh hô, “Đường Bạch Dạ, anh cũng quá vô lại đi.” “Vì muốn có lão bà, không từ thủ đoạn, nam nhân phải thủ đoạn, không được thương lượng.” Hạ Thần Hi, “...”
|
Chương 513: Không bằng, song hỷ lâm môn đi 7
“Thần Hi a...” Đường Bạch Dạ gọi cô một tiếng, Hạ Thần Hi ngẩng đầu nhìn anh, Đường Bạch Dạ một tay xoa mặt của cô, ôn nhu xoa xoa, đầu ngón tay xoa làn da, hơi nổi lên một tầng hồng nhạt. Cô cúi đầu nghĩ, Đường Bạch Dạ nâng cằm cô, ánh mắt mỉm cười, “Em có thể đem tất cả cảm tình của em đều đặt ở trên người anh, anh Đường Bạch Dạ đáp ứng em, tuyệt không phụ lòng em.” Đây là anh lần đầu tiên, đối một nữ nhân làm ra nhất sinh nhất thế, không rời không bỏ hứa hẹn. Anh nặng lòng hứa hẹn, hoặc là không cho, hoặc là nhất định tuân thủ. Đây chính là anh một đời hứa hẹn. Tuyệt không phụ lòng Hạ Thần Hi. Không vì chinh phục, không vì đứa nhỏ, không vì tâm hư vinh. Đơn giản là, cô là Hạ Thần Hi. Trái tim Hạ Thần Hi khẽ run lên, tim đập như sấm. Đường Bạch Dạ hơi nghiêng đầu, hôn môi cô, ôn nhu triền miên, Hạ Thần Hi nhắm mắt lại, cảm thụ ngọt ngào. Đúng vậy, cô tin Đường Bạch Dạ. Tin tưởng mình. ... ...... ..... Ngày Đường Bạch Dạ xuất viện, Vân Dật tới đón anh, cùng đi tổng bộ Đường môn, bọn họ có chuyện phải xử lý, Hạ Thần Hi cũng nhẹ nhõm, bồi Hạ bảo bối đi bệnh viện đón Tiểu Bối Tiểu Bảo, cùng nhau về nhà. Đường lão vốn định muốn Hạ bảo bối đi nhà cũ ở, nhưng Đường Bạch Dạ xuất viện, Hạ Thần Hi cũng trở về nhà, có thể chiếu cố Hạ bảo bối, Đường lão sẽ không mượn cớ tiếp tục giữ lại Hạ bảo bối. Hạ bảo bối hỏi, “Mammy, hôm nay ông nói...” “Ông nội?” Hạ bảo bối mím môi, bĩu môi, “Không thể gọi ông nội sao?” “Con đừng ở trước mặt Đường Bạch Dạ gọi, nếu không anh ta bóp chết con.” Hạ Thần Hi bật cười. “Daddy là quỷ ấu trĩ.” Hạ bảo bối rất hưng phấn nói, “Ông nội nói, tuần sau tiệc rượu kỷ niệm tám mươi năm, muốn con cũng tham gia.” “A...” Hạ bảo bối châm chọc nói, “Ông nói, ông cho con, nhận tổ quy tông.” Hạ Thần Hi, “...” “Chủ tịch thực sự là sĩ diện chết, thích con liền thích con, nói cái gì nhận tổ qui tông, ý của con thế nào?” Hạ Thần Hi cười hỏi. Thành thật mà nói, Đường lão thích Hạ bảo bối, cô không có ý kiến, chuyện cũ năm xưa Đường Bạch Dạ, cũng không thể ảnh hưởng, sợ bọn họ cha con khúc mắc rất sâu, Đường Bạch Dạ cũng không thích Đường lão tiếp nhận. Bây giờ, tiếp nhận Hạ bảo bối, kỳ thực cũng là ngầm thừa nhận Đường Bạch Dạ chính là Đường đại thiếu gia. Hạ Thần Hi thần kỳ lạc quan, cô cũng hi vọng quan hệ Đường lão cùng Đường Bạch Dạ có thể được cải thiện. “Con cảm thấy đi... Không sao cả a.” Hạ bảo bối nói, “Mammy nếu là không thích, vậy con sẽ không đi.” “Chính con quyết định đi.” “Được rồi.” Hạ Thần Hi cười hỏi, “Con không hỏi cha con?” “Daddy ý kiến có thể không đáng kể, dù sao cha là sẽ không đáp ứng .” Hạ bảo bối cười híp mắt nói, cũng để lộ ra một tin tức, bé đồng ý cách làm Đường lão, xuất đầu lộ diện. Thái tử gia tập đoàn Đường gia tân nhiệm ra lò. “Nói, bảo bối, con thay lòng đổi dạ cũng quá nhanh , thời gian trước đối với chủ tịch còn nghiến răng nghiến lợi , thế nào nhanh như vậy liền hợp thành một chỗ ?” Hạ Thần Hi cười nói. Hạ bảo bối thâm trầm nói, “Cảm tình nam nhân thay đổi rất nhiều, các cô nữ nhân sẽ không hiểu .” Hạ Thần Hi, “...” Cuối tuần này, ở nhà cùng trong bệnh viện vượt qua, Tiểu Bối bị thương, không bát quái, Đường Bạch Dạ thần long thấy đầu không thấy đuôi , trái lại mỗi ngày một cuộc gọi điện thoại, cái khác không nói gì. Hạ Thần Hi biết anh có chút bận, lần này anh bị ám sát, đoán chừng là Tiêu Tề cho người làm, anh phải xử lý chuyện này, lại bận tiệc rượu Đường thị tám mươi năm.
|