Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 549: Không muốn lại quấn quít lấy anh 3
Hạ Thần Hi không về nhà trọ, cô ở dưới lầu hoa viên ngồi bàn đu dây, rầu rĩ không vui, trong vườn hoa bàn đu dây bình thường là trẻ con vui đùa, bây giờ đêm khuya yên tĩnh, trong vườn hoa không có người, ngược lại rất yên tĩnh. Đường Bạch Dạ đến nay không buông Lâm Tình đi. Không biết anh đối với Lâm Tình, rốt cuộc là cái cảm tình gì, anh nhất định là quan tâm , cũng là yêu thương sâu sắc , bằng không, cũng sẽ không qua nhiều năm như vậy, vẫn như cũ không thể quên, ở trên đường gặp được một người nhìn tương tự người liền rối rắm. Phật gia có vân, thế gian có hai loại người là trân quý nhất . Một là không chiếm được, một là mất đi. Lâm Tình là của Đường Bạch Dạ mất đi, anh hoài niệm, tiếc nuối rất bình thường, qua nhiều năm như vậy, anh vẫn luôn hoài niệm Lâm Tình, cô thực sự là ngây thơ, cho là anh có thể hoàn toàn buông xuống, nguyên lai không có. Điện thoại vang lên, làm rối loạn mạch suy nghĩ Hạ Thần Hi. Cô vừa nhìn điện báo là Đường Bạch Dạ, không muốn tiếp. Đường Bạch Dạ liên tục gọi bốn cuộc điện thoại, cô cũng không tiếp, cô cần thời gian suy nghĩ một chút, cô nên làm như thế nào, hay không quan tâm? Lừa ai đó? Cô rất để ý. Cô nhớ tới lời Đường lão, ông ấy đã nói, Lâm Tình từng cùng Đường Thành Nam cùng một chỗ, chuyện này tuyệt đối không có khả năng để Đường Bạch Dạ biết, bằng không, anh làm sao mà chịu nổi, lại khó bao nhiêu? Dù sao cũng là anh quá yêu quá cô gái kia. Mọi người đều nghĩ che giấu anh, không muốn phá hư mối tình đầu hồn nhiên trong lòng anh. Chỉ là, cô khó chịu. Hạ Thần Hi một người mang theo Hạ bảo bối lớn lên, cô vẫn luôn rất tiêu sái, cũng sẽ không vì chuyện tình cảm phiền não, cô cho rằng, cô không cần phiền não, tương lai cũng không cần phiền não. Coi như là cùng người yêu đương, cô cũng sẽ không làm cho mình quá ủy khuất. Chỉ cần không hài lòng, cùng lắm thì vỗ hai chia tay. Chân chính yêu đương mới biết, tình yêu không phải chết như vậy. Có đôi khi có ủy khuất, thực sự chỉ có thể đánh rớt hàm răng cùng máu nuốt, cô cái gì làm không được, thậm chí tìm người kể khổ làm không được. Hạ Thần Hi cúi đầu nhìn nhẫn trên tay, đột nhiên cảm thấy rất châm chọc. Cô xúc động muốn tháo nhẫn trên ngón tay xuống, do dự một chút, lại không tháo. Điện thoại lại vang lên, Hạ Thần Hi vừa nhìn là điện thoại của Tiêu Tề, hơi nhíu mày, tiếp điện thoại, “Thần Hi, anh nhìn thấy tin tức em đính hôn.” Đường Bạch Dạ cầu hôn náo động như thế, toàn thế giới đều biết . Huống chi là người thành phố S. Hạ Thần Hi cười khổ, đính hôn? “Ừ, tìm em có việc sao?” Hạ Thần Hi rầu rĩ hỏi. “Em làm sao vậy? Tâm tình không tốt?” Tiêu Tề hỏi, “Phát sinh chuyện gì?” “Không có việc gì, em làm việc quá nhiều, hơi mệt.” Hạ Thần Hi nói, lại xúc động hỏi một câu, “Anh có nguyện ý ra cùng em uống một chén hay không.” “...” Tiếng người ồn ào, khắp nơi đều là người, náo nhiệt vô cùng. Lúc Tiêu Tề đến đó, Hạ Thần Hi đã uống nửa chai whisky, uống thả cửa. “Tới?” Hạ Thần Hi cười, không ngờ cô tâm tình phiền muộn, có thể tìm ra uống rượu , lại là Tiêu Tề. Cô cũng không biết vì sao, khả năng cảm giác so sánh thân thiết đi. “...” Cô cảm thấy mặc kệ cô có yêu cầu cái gì bốc đồng, Tiêu Tề đều thỏa mãn cô. Cho dù là nửa đêm bồi cô uống rượu, anh cũng sẽ không chối từ. Thả, anh sẽ không bắt nạt cô. Cô một người không có bằng hữu, vẫn luôn như vậy, nhưng cô vẫn luôn sẽ không phiền muộn, sẽ không uống rượu giải sầu, này là lần đầu tiên, tâm tình sai cực kỳ, chỉ nghĩ tìm một người bồi, ngoài ra Tiết Giai Vân chính là Tiêu Tề . Vừa lúc Tiêu Tề điện thoại tới. Tựa như một trận mưa đúng lúc.
|
Chương 550: Không muốn lại quấn quít lấy anh 4
Giống như một trận mưa đúng lúc. “Thế nào uống nhiều như vậy?” Tiêu Tề cầm lấy rượu vừa nhìn, hơi ngưng mày, Hạ Thần Hi lại uống một chén, để anh rót rượu, Tiêu Tề là rộng lượng, cũng không phải người mê rượu, anh biết, tửu lượng Hạ Thần Hi cũng không khá lắm. Cô rất ghét uống rượu, cô nói, rượu có thể hỏng việc. Cho nên đặc biệt khắc chế. Có thể không uống rượu, tuyệt đối sẽ không uống rượu. “Đến, bồi tôi uống.” Hạ Thần Hi cười, Tiêu Tề nhíu mày, lạnh giọng nói, “Không cho phép uống .” “Tôi chính là muốn uống, anh nếu như không bồi tôi, vậy anh đi đi.” Hạ Thần Hi mùi rượu dâng lên, cũng có chút tùy hứng , muốn đẩy anh ra, đoạt lấy bình rượu, Tiêu Tề so với cô nhanh hơn, tránh được cô. Hạ Thần Hi không vui đến cực điểm. Sắc mặt Tiêu Tề cũng rất khó nhìn. “Xảy ra chuyện gì ?” “Không có gì.” Hạ Thần Hi quật cường không muốn nói, chỉ muốn uống rượu, điện thoại của cô vang lên một lần có một lần, cô cũng không tiếp, Tiêu Tề trong lòng cay đắng, tất nhiên là cô cùng Đường Bạch Dạ xảy ra chuyện gì. Bằng không, cô sẽ không mượn rượu giải sầu. Hôm qua mới có một tràng cầu hôn náo động, nổi tiếng, cô là công chúa toàn thế giới hâm mộ, hôm nay có thể phát sinh cái gì, bọn họ nhanh như vậy liền trở mặt? Thần Hi vẫn luôn là người rất bình tĩnh. Nếu không phải tình cảm xảy ra vấn đề, cô sẽ không mê rượu như thế. “Thần Hi, trong lòng có chuyện, không nói, không phải biện pháp, em như thế uống vào sẽ xảy ra chuyện .” Tiêu Tề nói, “Đừng uống nữa, nghe lời, em từng nói rượu là đồ tồi, em quên rồi sao?” “Đúng vậy, tôi quên mất.” Hạ Thần Hi ha hả cười, “Tôi hiện tại cảm thấy, rượu là đồ tốt, uống rượu, say một say, chuyện gì cũng không có.” Anh áp cô dựa vào sô pha nghỉ ngơi, nâng cốc tới bên cạnh, Hạ Thần Hi rất muộn, “Anh không bồi tôi uống rượu, anh tới làm cái gì?” “Cùng em nói chuyện phiếm.” “Tôi không cần có người bồi tôi nói chuyện phiếm, tôi chỉ nghĩ có người bồi tôi uống rượu.” “Em nói cho anh biết trước, phát sinh cái gì, anh lại để em uống.”Tiêu Tề đưa ra điều kiện trao đổi. ... Hạ Thần Hi mùi rượu dâng lên, tính tình cũng có chút thô bạo, sắc mặt đỏ bừng, mắt như được một tầng hơi nước, người thoạt nhìn so với cô lý trí ít hơn một ít sinh khí, “Trong lòng tôi không thoải mái...” “Thế nào không thoải mái?” “Đường Bạch Dạ... Không yêu tôi.” Hạ Thần Hi tựa hồ rất nỗ lực, mới có thể đem câu này nói về thuận , “Anh vẫn không bỏ Lâm Tình xuống được, anh vẫn yêu Lâm Tình, tôi chẳng qua là người thay thế.” ... “Nếu như không có bảo bối, dự đoán anh cũng sẽ không liếc mắt nhìn tôi, nói không chừng, anh liền cưới Lâm Lâm , anh coi Lâm Lâm là thế thân lâu như vậy, thương yêu lâu như vậy, nếu không phải bảo bối, dự đoán anh cũng sẽ không kết hôn với tôi.” Tiêu Tề nhíu mày, hơi vỗ phía sau lưng của cô, anh nhìn ra được, Hạ Thần Hi tâm tình thực sự không xong. Cô đem chuyện cô nhìn thấy ở trên đường nói với Tiêu Tề một lần, cười khổ hỏi, “Anh cũng là nam nhân, anh nói, anh ấy có phải yêu Lâm Tình hay không.” “Vấn đề này, em nên hỏi anh ta.”Tiêu Tề nói, thanh âm lãnh ngạnh xưa nay cũng nhiều xơ xác tiêu điều, là Đường Bạch Dạ khiến tâm can bảo bối của anh thương tâm như vậy, anh vốn cũng sẽ không làm cho cô thuận theo tự nhiên kết hôn. Đã phát sinh loại chuyện này, vừa lúc như anh mong muốn . “Tôi tạm thời không muốn đối mặt anh ấy.” Hạ Thần Hi khó chịu đấm ngực, giống như là không khống chế được nói, “Chỗ này của tôi thật khó chịu, thật khó chịu, anh có biết hay không? Chúng tôi hôm qua mới tuyên bố đính hôn, anh ấy mới cầu hôn.”
|
Chương 551: Không muốn lại quấn quít lấy anh 5
“Hôm nay, anh lại ở trên đường vì một nữ nhân khác thất hồn lạc phách, thậm chí buông tay tôi ra, không đếm xỉa đến cảm nhận của tôi, tôi thế nào cũng không thể thuyết phục chính mình làm chuyện gì cũng không phát sinh qua.” “Anh hài lòng nhất người kia, thủy chung không phải tôi, tôi cũng không phải nữ nhân anh nghĩ tới một đời, tôi thật khó chịu, Tiêu Tề, tôi thực sự thật khó chịu.” ... “Được rồi, đừng khó chịu .” Tiêu Tề ôn nhu ôm lấy cô, mềm giọng khuyên bảo, “Anh đã sớm nói, các ngươi sẽ không có kết quả, em không tin tôi. Đã khó chịu như vậy, như không muốn kết hôn.” “Tôi không rõ...” Hạ Thần Hi hít sâu, mờ mịt không hiểu, “Lâm Tình chết nhiều năm như vậy , vì sao còn là nhớ mãi không quên? Tôi là một người sống, chẳng lẽ so ra kém một ảnh ảo trông giống Lâm Tình sao?” Đây mới là chuyện cô thương tâm nhất. Cô một rõ ràng người, liền đứng ở bên cạnh anh, lại so ra kém một người ở trên đường, trông giống Lâm Tình. Đường Bạch Dạ vậy mà không đếm xỉa đến cô, ở đường cái chạy theo, chỉ muốn tìm cái bóng kia. Cô rõ ràng đứng ở bên cạnh anh, anh lại nhìn như không thấy. Tiêu Tề thở dài, “Thần Hi, em có biết, mấy năm này, anh có mấy lần ở trên đường cái nhìn thấy người cùng em có điểm tương tự, anh cũng có mấy làn lỗ mãng như vậy tìm người, cái gì cũng không quan tâm, nghĩ em đã trở về, anh vui vẻ đến cái gì cũng quên mất.” Hạ Thần Hi trong lòng chấn động, Tiêu Tề cũng từng ở trên đường cái, tìm tìm kiếm kiếm như thế sao? Tiêu Tề yêu cô, cũng là tám năm chưa từng thay lòng đổi dạ, vẫn tìm kiếm cô, chưa từng quên, cũng từng lỗ mãng như thế đi tìm cô. Bọn họ như nhau, vì một nữ nhân đến tám năm, tâm tâm niệm niệm. Tiêu Tề yêu cô, đúng như Đường Bạch Dạ yêu Lâm Tình. Anh muốn nói , là cái đạo lý này sao? Hạ Thần Hi càng cảm thấy được khó chịu , cô cảm giác mình tâm đều bị xé thành hai nửa, không có tri giác. Đau đớn, không đâu không có. Loại cảm giác này, không thể xem nhẹ. Chỉ có thể dùng cồn đến tê buốt chính mình. “Tôi muốn uống rượu, không muốn ngăn tôi.” Hạ Thần Hi nói, Tiêu Tề bất đắc dĩ, nâng cốc cho cô, Hạ Thần Hi rót một ly rượu, uống một hơi cạn sạch, Tiêu Tề nói, “Chậm một chút uống, em uống như thế, rất nhanh sẽ say.” “Bồi tôi uống.” Tiêu Tề cũng rót một chén, bồi Hạ Thần Hi uống rượu. Di động Hạ Thần Hi không ngừng vang, cô một chút cũng không muốn tiếp, cái gì cũng không nghĩ để ý tới, Tiêu Tề cũng nghe di động của cô vang lên, cũng không nhắc nhở cô, Hạ Thần Hi uống được ảm đạm , Tiêu Tề nói, “Hãy quên Đường Bạch Dạ đi.” Hạ Thần Hi không nói lời nào, nằm bò ở trên bàn, lông mi nhẹ nhàng run rẩy, cả người thoạt nhìn rất sa sút. Thực sự rất sa sút. Anh chưa từng thấy qua Hạ Thần Hi tinh thần sa sút như thế. Mọi người cho rằng Hạ Thần Hi bình tĩnh, thông minh, làm chuyện gì cũng không cần có người lo lắng, mọi người cũng đã quen rồi, cô độc lập như vậy, kiên cường như vậy, nhất định là sẽ không bị thương . Nhưng bọn họ đều quên. Hạ Thần Hi cũng là sẽ bị thương . Cô cũng khó chịu . Chỉ là, cô quá kiên cường, quá quật cường, không muốn để cho người khác nhìn thấy. Hạ Thần Hi uống rượu , ngã vào trong lòng Tiêu Tề, khuôn mặt hồng hồng, cả người vô lực nằm ở trong ngực anh, cái gì cảm thấy cũng bị mất, như cô nói, say một say, chuyện gì cũng bị mất.
|
Chương 552: Không muốn lại quấn quít lấy anh 6
Tiêu Tề trả tiền rượu, ôm Hạ Thần Hi ra quán bar, vừa mới ra đi, Hạ Thần Hi tỉnh lại, giãy giụa xuống đất, nằm bò ở một bên phun thiên hôn địa (ý nôn), Tiêu Tề rút khăn tay ra cho cô, thân thể Hạ Thần Hi mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã trên mặt đất. Tiêu Tề chặn ngang ôm lấy cô, đỡ đến bên cạnh ghế lái. Một đường chạy đến biệt thự của anh. Âu Dương cùng hắc quả phụ nhìn thấy anh trở về, ôm Hạ Thần Hi trở về, hơi kinh ngạc, Tiêu Tề nói, “Cách xa một chút, chớ quấy rầy chúng tôi.” Âu Dương âm thầm thổi một tiếng huýt gió, nhìn Tiêu Tề ôm Hạ Thần Hi lên lầu. Hắc quả phụ nắm chặt nắm tay, ánh mắt lãnh ngạnh đến cực điểm. Âu Dương nói, “Tiêu Tề cuối cùng cũng như nguyện, đã nhiều năm như vậy, Hạ Thần Hi lại uống say, rượu say loạn tính, ha ha...” Hắc quả phụ một đấm đánh tới, “Câm miệng, Tiêu Tề mới không phải tiểu nhân lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.” “Cô nương a, nam cũng nữ nhìn nhận vấn đề khác nhau, đó là không đồng dạng như vậy, cô không muốn quá ngây thơ rồi.” Âu Dương nói. Hắc quả phụ nhìn trên lầu sáng đèn, ánh mắt nguy hiểm nheo lại. Cô tin, Tiêu Tề không phải tiểu nhân lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn. Tiêu Tề đem Hạ Thần Hi nằm xuống, dùng khăn lông nóng giúp cô lau mặt, làm cho cô ngủ được an ổn một ít, phòng ngủ chính , ánh đèn mờ tối, tất cả mông lung không rõ, hình như cái gì ái muội như vậy. Tiêu Tề nhớ tới chuyện cũ. mấy năm trước Năm đó,lúc bọn họ còn là thiếu nam thiếu nữ, từng đi làm nhiệm vụ. Hai người ở Philippines giết một danh trùm ma túy lớn, bị toàn bộ hắc đạo Philippines truy sát, mặc kệ chạy trốn tới chỗ nào cũng có người truy, cuối cùng, bọn họ chạy đến bờ biển, Hạ Thần Hi tuổi tác còn nhỏ, mới xuất đạo không bao lâu. Thân thể mệt mỏi rã rời, ngã vào trên bờ cát liền ngủ. Anh liền canh giữ ở bên người cô, làm cho cô ngủ cảm thấy an ổn. Anh một đêm không ngủ, sợ có người đuổi theo, bọn họ không kịp chạy trốn, cứ như vậy nhìn của cô ngủ. Sáng sớm thái dương ra, nắng sớm ở trên mặt cô đánh ra một đường ôn nhu. Không dám tin, Thần Hi cũng có một mặt ôn nhu mê người như thế. Năm đó ngũ quan của cô còn rất non nớt, tóc luôn luôn tùy ý rối tung, làm cho cảm giác rất vắng vẻ. Đột nhiên nhìn thấy một mặt ôn nhu như thế, tim của anh cũng trở nên mềm mại . Ở ánh nắng sáng sớm, anh nghe thấy thanh âm tim chính mình tim đập rộn lên. Tiêu Tề ngồi ở trên thảm, nắm tay cô, Hạ Thần Hi ngủ rất trầm, say rượu cô cũng rất ngoan khéo, chỉ là mê man, không nói lời nào, cũng không hồ nháo, cũng không khóc lóc om sòm, liền an tĩnh ngủ như vậy. “Nha đầu ngốc, với anh yên tâm như thế sao?” Anh cũng không biết, vì sao Thần Hi với anh yên tâm như thế, vậy mà an tâm đang ngủ. Cô sẽ không sợ anh sàm sỡ cô sao? Còn là nói, cô rất tín nhiệm anh? Vừa nghĩ là thứ hai, Tiêu Tề tâm lại yên ổn , loại yên ổn này, anh nghĩ, Đường Bạch Dạ nhất định không thể cho Thần Hi. Anh ở trên mu bàn tay cô nhẹ nhàng hôn một cái, lại cảm thấy không đủ, cúi đầu ở môi cô ấn một cái, hơi hút môi của cô, “An tâm ngủ đi, công chúa của anh, chờ em tỉnh ngủ, lại là một ngày mới.” Di động Hạ Thần Hi vang lên, cho đến khi hết pin. Ánh nắng sáng sớm nhàn nhạt đánh ở biệt thự, đồng hồ sinh học Hạ Thần Hi rất đúng giờ, bưng đầu kịch liệt đau đớn, thân khó chịu, thực sự rất khó chịu, hình như bị người đánh một côn. Không thoải mái cực kỳ. Cô hơi mở mắt ra, nhìn thấy chính là tất cả rất xa lạ.
|
Chương 553: Không muốn lại quấn quít lấy anh 7
Xa lạ, rèm cửa sổ xa lạ, đèn thủy tinh xa lạ, Hạ Thần Hi nghiêng đầu, nhìn thấy Tiêu Tề ngủ, cô hoảng sợ, cuống quít đứng dậy, cũng thức tỉnh Tiêu Tề, anh nhìn cô một đêm. Mới vừa ngủ không bao lâu liền bị Hạ Thần Hi đánh thức. Hạ Thần Hi thất kinh nhìn Tiêu Tề, cô tại sao sẽ ở nhàTiêu Tề? Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì? Tối hôm qua ký ức chậm rãi trở lại, cô nhớ chính mình không vui, tìm Tiêu Tề uống rượu, sau đó uống say, sau đó, cái gì cũng không nhớ rõ, cô cúi đầu thấy quần áo mình rất chỉnh tề, vẫn là bộ quần áo hôm qua mặc đi làm, cô thở phào nhẹ nhõm. Tiêu Tề tự tiếu phi tiếu nhìn cô, “Nha đầu ngốc, anh muốn em, thì đã làm từ lâu rồi, em lo lắng cái gì?” Anh một lời chọc phá tâm sự của cô, Hạ Thần Hi hơi đỏ mặt, không biết trả lời như thế nào, đích xác a, cô đích thực là quá ngốc , nếu là anh muốn phát sinh cái gì, đã sớm xảy ra, cô cái gì cũng không thể ngăn cản. Hạ Thần Hi xuống giường, chỉnh lại quần áo của mình, Tiêu Tề mặc áo ngủ đơn giản chỉnh tề, vừa nhìn chính là giấc ngủ chưa đủ, Hạ Thần Hi rất xin lỗi, “Xin lỗi a, tối hôm qua đã làm phiền anh.” “Không quan hệ, em không phiền anh cái gì?” Tiêu Tề nói, “Lại nói, mặc kệ vì em làm cái gì, anh đều cam tâm tình nguyện.” Hạ Thần Hi hơi cắn môi, cảm thấy mất thể diện cực kỳ, tối hôm qua cô ở trước mặt Tiêu Tề nhếch nhác như vậy, anh nhất định cười chết. “Thời gian không còn sớm, tôi còn muốn đi làm, tôi đi trước, hôm khác lại cảm ơn anh.” Cô nói thôi, không chờ Tiêu Tề nói cái gì, vội vã ra, xuống lầu. Âu Dương cùng hắc quả phụ ở phòng khách dưới lầu, hắc quả phụ cũng là dáng vẻ ngủ không đủ. Hạ Thần Hi vô tâm cùng bọn họ chào hỏi, vượt qua bọn họ liền đi, hắc quả phụ theo Hạ Thần Hi đến ngoài biệt thự, gọi cô lại. “Hạ Thần Hi, cô đứng lại.” Hắc quả phụ gọi Hạ Thần Hi lại, “Cô đã là muốn kết hôn, tôi hi vọng cô không dây dưa với Tiêu Tề nữa, anh ấy cùng cô nói thế nào, cũng là hôn thê tám năm trước. Không muốn lại không hài lòng lại gọi anh ấy ra, anh ấy ở bên ngoài rất nguy hiểm.” “Tiêu Tề cùng Đường Bạch Dạ, là cô lựa chọn, chọn sai, cô cũng nên có cốt khí, không muốn quay đầu lại, cô coi Tiêu Tề là cái gì? Cô tình cảm không thuận, coi anh là thùng rác sao?” Sắc mặt Hạ Thần Hi lạnh lẽo, nhàn nhạt nói, “Tôi biết, đa tạ cô nhắc nhở.” Cô tối hôm qua, đích xác làm có không đúng mực. Đích xác làm c không đúng. Cô tâm tình phiền muộn, muốn tìm một người uống một chén, vốn tính toán tìm Tiết Giai Vân, kết quả Tiêu Tề điện thoại tới, cô liền thốt ra, không ngờ Tiêu Tề thực sự tới, ký ức tối hôm qua, cô rất rõ ràng. Cũng sẽ không ngủ một giấc tỉnh cái gì cũng không nhớ. Cô uống rất nhiều, oán giận rất nhiều, đối với người đã từng là cô vị hôn phu, oán giận, kể khổ, chính cô cũng cảm thấy xấu hổ vô cùng. Dù cho tìm ai đều tốt, không nên tìm Tiêu Tề. Dù cho cô cảm thấy Tiêu Tề nhiều thân thiết, với cô quan tâm nhiều hơn đều tốt, cô cũng không nên tìm Tiêu Tề, thực sự quá mất mặt. Hắc quả phụ nói đúng, Đường Bạch Dạ là chính cô chọn , là cô buông tha Tiêu Tề, lựa chọn Đường Bạch Dạ, dù cho tuyển trạch sai rồi, cũng là cô gieo gió gặt bão, chẳng trách người khác, vì sao cảm tình bất thuận tìm Tiêu Tề? Anh cũng không phải thùng rác. Tiếp theo, cô sẽ không không đúng mực như thế. Hạ Thần Hi đi vài bước, phát hiện lắc tay mình không thấy, cô nhíu mày, muốn xoay người đi tìm, đột nhiên nhìn thấy hắc quả phụ xoay người trở về biệt thự, ánh mắt Hạ Thần Hi hơi co rụt lại... Hình ảnh này...
|