Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 564: Từ sáng đến chiều quấn lấy cô 10
Đường Bạch Dạ nghĩ thầm, nếu là đêm hôm đó, anh không thấy cô gái giống Lâm Tình như đúc, anh cho rằng là thủ đoạn của Lâm Lâm, chỉ là anh nhìn thấy, anh cũng không cách nào phủ nhận, thực sự nhìn quá giống. Có lẽ, chỉ là trùng hợp. “Quên đi, chuyện này đừng nói nữa.” Đường Bạch Dạ nói, “Nói chung, em nhớ rõ , tỷ tỷ của em đã chết, em nhìn thấy người giống, cô ấy cũng không là tỷ tỷ của em, em ở trên đường có gặp, cô ấy cũng không biết em là muội muội cô ấy.” Lâm Lâm rơi nước mắt, Đường Bạch Dạ có chút bực bội tránh tầm mắt. Hạ Thần Hi cùng anh chiến tranh lạnh đã mấy ngày , anh vấn đề trước mắt, suy nghĩ một chút làm thế nào Hạ Thần Hi hết giận, suy bụng ta ra bụng người, nếu là Hạ Thần Hi nhớ mong Tiêu Tề, anh cũng sẽ không thoải mái. Cô gái này xưa nay khó tính. Vì để cho cô đáp ứng cầu hôn, anh các kiểu kỹ năng đều đem ra hết, mặt mũi cũng xé, lớp vải lót cũng không muốn . Trước mắt bao người nhảy rumba. Lần này muốn trấn an cô, sợ rằng càng hao tâm sức. Vốn hôm nay, anh muốn đến tìm Hạ Thần Hi, dù sao là cuối tuần, cô nhất định ở nhà, công ty vẫn không cho anh sắc mặt tốt, anh thừa nhận, ngày đó anh cũng nổi giận, nói nặng lời. Chỉ là lúc tức giận, có mấy người có thể giữ được lý trí. Anh xác thực có chút ít thất vọng. Không ngờ Hạ Thần Hi có thể không quan tâm. Chỉ là qua đi thì thôi. Anh hoa cũng đưa, cũng nói nhẹ nhàng , cô rốt cuộc còn muốn thế nào? ? Đúng lúc, Lâm Lâm nói muốn tới nhìn Lâm Tình, Đường Bạch Dạ đi cùng Lâm Lâm, từ ngày cô về nước ít đến xem Lâm Tình, hai tỷ muội cảm tình xưa nay vô cùng tốt, anh và Hạ Thần Hi phiền phức cũng là bởi vì Lâm Tình, anh muốn đến xem cô ấy. Chỉ không ngờ, bị Hạ Thần Hi nhìn thấy. Anh giải thích, dự đoán cô khó có thể nghe. Hôm nay tới nhìn Lâm Tình, xem như là cho mình một cơ hội nhận rõ. Anh chưa bao giờ thừa nhận cái chết của cô ấy, bây giờ, cuối cùng cũng có thể nhận rõ . Cô ấy đã chết, sẽ không sống trở về. Anh cũng nên có cuộc sống mới. Triệt để buông tay. Không thể lại nhớ Lâm Tình, ảnh hưởng cuộc sống anh bây giờ. Hai người cùng đi ra nghĩa trang, Lâm Lâm đột nhiên hỏi, “Đường ca ca, nếu như tỷ tỷ trở về, anh còn có thể kết hôn với Hạ Thần Hi sao?” “Đúng!” Đường Bạch Dạ nhàn nhạt nói, không do dự, rất kiên định. Không do dự. Anh đêm qua rất nghiêm túc suy nghĩ một lần, không có người nào, chuyện gì có thể ngăn cản anh kết hôn với Hạ Thần Hi, anh cũng từng nghĩ, chẳng sợ Lâm Tình sống, anh cũng chỉ có thể cô phụ cô ấy. Việc này, một khi nghĩ thông suốt . Lựa chọn cũng không khó. Anh là hỗn đản, mới bị thương Hạ Thần Hi. “Anh khẳng định như vậy?” Lâm Lâm ý cười có chút lạnh. “Lâm Lâm, anh đáp ứng tỷ tỷ em, chiếu cố em thật tốt, loại chiếu cố này, cũng không phải muốn coi em thành chiếu cố vợ con như nhau, mà là xem em như em gái để chiếu cố, anh cũng hi vọng em có thể nhận rõ thân phận của mình, không muốn đối anh có nhiều ảo tưởng, anh không thích.” Đường Bạch Dạ đã nói rõ , đơn giản cùng nhau nói rõ . Sắc mặt Lâm Lâm trong nháy mắt tái nhợt, giận không nói gì, lại chậm rãi đè xuống. “Những lời này, anh đã nói qua một lần , em nhớ rõ ràng, em cũng không làm ra chuyện gì quấy nhiễu anh, nếu như là em và anh nói đến sự việc tỷ tỷ, anh rất quấy nhiễu, sau này em sẽ không lại nói.” Đường Bạch Dạ biết vậy nên không vui, cô đây là ý gì? “Lâm Lâm...” Hai người một đường không nói chuyện, trở lại nội thành, đã là chạng vạng.
|
Chương 565: Đường tổng theo đuổi vợ rất cao tay 1
Hạ Thần Hi bồi Hạ bảo bối chơi một ngày, Hạ bảo bối có chút mệt mỏi, Hạ Thần Hi đưa bé về nhà cũ, Đường lão mời cô vào uống một ly trà, Hạ Thần Hi nghĩ đến lần trước uống xong buổi trà trưa liền bị Đường lão bán, cười từ chối. Ông ấy biết cô cùng Đường Bạch Dạ cãi nhau, sợ rằng đi nhìn một lần, lại bị bán một lần, loại chuyện này, cô mới không cần đi làm. Đường lão cũng không miễn cưỡng, nhà cũ bên này tất cả đều là xe riêng, không dễ dàng gọi xe tới, Đường lão để tài xế đưa cô về nhà, Hạ Thần Hi không từ chối, Hạ bảo bối xem như là gửi nuôi ở nhà cũ , dù sao Đường lão thích bé. Sẽ chăm sóc bé thật tốt. Cô gần đây bận rộn phiền lòng, cùng Đường Bạch Dạ lại náo loạn mâu thuẫn, bảo bối không tốt kẹp ở cùng bọn họ, ở nhà cũ là lựa chọn tốt nhất. Bé vừa tiến đến, Đường lão liền thần bí hề hề hỏi, “Cha con và mammy là vấn đề gì cãi nhau?” Hạ bảo bối miệng nhàn nhạt, “Không biết.” “Cháu ngốc như vậy, một ngày cũng không nói đến?” Hạ bảo bối rất ưu thương, “Mammy rất thông minh , mẹ không muốn con biết, con là không ra nói tới.” Bé bên cạnh dò hỏi một ngày, vẫn không biết Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ vì sao cãi nhau . Nếu là hỏi Đường Bạch Dạ, dự đoán còn có kết quả. “Vấn đề cũng không biết ở đâu, giải quyết như thế nào.” Đường lão rất phiền muộn, “Đính hôn đính , đừng lại náo ra hủy hôn, mặt ông ném không dậy nổi.” Hạ bảo bối chớp ánh mắt ngây thơ nhìn Đường lão. Đường lão nhất thời chấn động, trong lòng kêu không xong, “Sẽ không nghiêm trọng như thế đi?” Hạ bảo bối rất ưu thương gật đầu, “Mammy hình như không có nguyện ý kết hôn.” “Khôi hài, mới cầu hôn mấy ngày sẽ không nguyện ý kết hôn, cô ấy xem kết hôn là trò đùa, nói kết liền kết, nói không muốn kết liền không muốn kết ?” Đường lão giận, trong lòng lo nghĩ a. Này là chuyện gì a. Hạ bảo bối bĩu môi, ôm tiểu bối, “Cháu cũng muốn bọn họ kết hôn a.” “Đường Bạch Dạ ngu ngốc, một ít chuyện làm cũng không xong.” Hạ bảo bối chống đầu, Đường lão lại nguyền rủa, “Trước đó muốn kết hôn với Tưởng Tuệ, kết quả Tưởng Tuệ hủy hôn , còn náo đến chuyện đứa nhỏ, hiện tại vừa mới cùng Hạ Thần Hi đính hôn, chẳng lẽ lại muốn náo ra hủy hôn sao? Một đại nam nhân, bị vứt bỏ hai lần, cậu ta không mất mặt, Đường thị mất mặt, buồn cười! ! !” Hạ bảo bối, “...” Đường lão giận, “Cho nên ông nói, lão bà phải người ngu ngốc, dễ bảo.” Hạ bảo bối, “...” Tài xế đưa Hạ Thần Hi đến dưới lầu nhà trọ cảnh biển, vừa tới dưới lầu đã nhìn thấy Lamborghini Đường Bạch Dạ, anh ngồi ở trên đầu xe, hút thuốc, hơi nghiêng đầu, phun vòng khói, ánh đèn ở trên người anh mơ màng cô đơn. Như một bức tranh. Một bức tranh tràn đầy tịch mịch cùng cô độc. Nam nhân như vậy, trên người quá nhiều hỗn hợp, tà mị cùng biếng nhác, như báo săn. Làm cho người ta không thể chống cự. Trên mặt đất đã có không ít tàn thuốc, anh hút không ít. Hạ Thần Hi biết, Đường Bạch Dạ nghiện thuốc lá cũng không phải là rất nặng, chỉ khi trong lòng phiền, mới có thể hút nhiều như vậy, cô đột nhiên rất không muốn gặp lại anh. Nhìn thấy anh cô lạnh như thế. Nhất thời nhớ lại thời gian lúc trước mới quen Đường Bạch Dạ. Tài xế Đường gia cùng Đường Bạch Dạ chào hỏi xong liền rời đi, Hạ Thần Hi nhìn Đường Bạch Dạ liếc mắt một cái, không nói gì. Cô xoay người lên lầu, Đường Bạch Dạ rời khỏi đầu xe, dập tàn thuốc, đi vài bước, nắm lấy cánh tay của cô. Sắc mặt Hạ Thần Hi lạnh, “Thần Hi, chúng ta nói một chút được không?”
|
Chương 566: Đường tổng theo đuổi vợ rất cao tay 2
Sắc mặt Hạ Thần Hi lạnh. “Thần Hi, chúng ta nói một chút được không?” “Thời gian này em không muốn gặp lại anh.” Hạ Thần Hi nói, cô không phải là không muốn nói, chỉ là cảm thấy mệt mỏi rã rời, có lẽ nữ nhân đều lòng dạ hẹp hòi ,không thích người yêu của mình trong lòng nhớ một người khác. “Thần Hi...” “Anh không phải đối với em rất thất vọng sao?” Hạ Thần Hi nhàn nhạt hỏi lại. “Hạ Thần Hi, chuyện này từ đầu tới đuôi chính là một vấn đề nhỏ, em rốt cuộc chú ý cái gì?” Đường Bạch Dạ nhịn không được giọng nói hơi lớn, anh vốn cũng không phải là nam nhân tính tình rất tốt. “Vấn đề nhỏ?” Hạ Thần Hi bật cười tự giễu, “Nếu đây là một vấn đề nhỏ, cái gì là vấn đề lớn? Đường Bạch Dạ, nếu như em cho anh biết, em còn yêu Tiêu Tề, không quên Tiêu Tề, anh cũng cảm thấy, đây là một vấn đề nhỏ?” “Đây căn bản không thể đánh đồng.” Đường Bạch Dạ tức giận nói, anh vốn là tinh xảo, ngũ quan xinh xắn ở trong bóng đêm nhiễm một tầng hơi mỏng lợi hại, lợi hại đến làm người ta không dám khinh bỉ. Giống như liếc mắt nhìn, sẽ cắt đứt yết hầu người khác. Trên người anh mùi thuốc lá, hỗn hợp mùi nước hoa nhàn nhạt truyền tới, Hạ Thần Hi có một loại cảm giác không thoải mái, hơi lắc đầu, “Thế nào không giống nhau? Có cái gì sai biệt, sai biệt chỉ ở chổ, Lâm Tình chết , Tiêu Tề chưa chết.” Trên thực tế như nhau . Cô càng bi ai, tranh với người chết. “Thần Hi, chẳng lẽ giải thích của anh, em cũng không muốn nghe sao?” Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, “Em không muốn cho anh một cơ hội sao?” “Em không muốn nghe anh lừa mình dối người, em cũng không muốn chính mình lừa mình dối người.” Cô giãy tay anh, lại không đi. Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, “Anh chưa bao giờ lừa mình dối người, Thần Hi, Lâm Lâm luôn luôn ở bên tai anh nói, cô ấy mơ tới Lâm Tình, Lâm Tình đã trở về, anh cho rằng, chỉ là tiểu cô nương thủ đoạn mà thôi, thật không để ở trong lòng.” “Chỉ là, một việc em nghe, dĩ nhiên là để ở trong lòng, Thần Hi, ngày đó ở trên đường nhìn thấy cô gái nhìn giống Lâm Tình như đúc, anh đích xác rất khiếp sợ, trong lòng nghĩ đến lời Lâm Lâm, anh thật cho rằng Lâm Tình đã trở về.” “Cảm giác này em sẽ không rõ ràng, giống như em cho là người thân chết rất nhiều năm, đột nhiên đã trở về, em đương nhiên muốn gặp, nhìn một cái rốt cuộc, có phải ảo giác hay không, có phải ảo giác hay không, lại có phải hay không .” “Em biết quá khứ của anh cùng Lâm Tình, cô ấy chết như thế nào, em cũng rất rõ ràng, chúng ta rất chú ý, anh thậm chí hi vọng cô ấy còn sống em biết không?” Đường Bạch Dạ đem mình bộc bạch ở trước mặt Hạ Thần Hi, “Anh vô tình tổn thương em, cũng chưa bao giờ cảm thấy, anh sẽ cách em mà đi, anh càng khôi hài cảm thấy, em căn bản không để ý chuyện này, khi Vân Dật đánh thức anh, anh mới biết em cũng sẽ sinh khí.” “Thần Hi, Lâm Tình với anh, đã là quá khứ, hiện tại anh không yêu cô ấy, người anh yêu là em, là Hạ Thần Hi, dù cho Lâm Tình trở về, anh cũng không trở lại bên cô ấy, anh cũng chọn Hạ Thần Hi, em có hiểu hay không, vì sao không thể có lòng tin với anh nhiều hơn chút?” Hạ Thần Hi vẫn cúi đầu, Đường Bạch Dạ không biết lời nói này, cô rốt cuộc thế nào, thực sự trong lòng anh ý nghĩ chân thật nhất. Anh đã chân thực nói cho Hạ Thần Hi nghe. Cô còn không muốn cho anh tín nhiệm sao? “Thần Hi, anh bảo đảm, không có tiếp theo.” Đường Bạch Dạ nói, “Không muốn khinh địch như vậy liền bác bỏ tất cả của chúng ta, có được không?”
|
Chương 567: Đường tổng theo đuổi vợ rất cao tay 3
Bọn họ trải qua nhiều như vậy, đã trải qua sinh tử, còn có cái gì có thể đem bọn họ tách ra? Đã không có. Chuyện Lâm Tình , chỉ là ngoài ý muốn mà thôi. Hạ Thần Hi ngẩng đầu, nhìn Đường Bạch Dạ, ánh mắt rất yên lặng, “Đường Bạch Dạ, anh vẫn biết trong lòng em thấp thỏm là cái gì, anh quan tâm Lâm Tình, em sợ hãi, nói thực sự, em không lòng tin đi cùng anh.” “Hạ Thần Hi!” Đường Bạch Dạ quát chói tai, anh đã nói rõ ràng như vậy. Cô lại vẫn có thể nói ra lời tàn nhẫn như vậy? Hạ Thần Hi trên mặt xẹt qua một mặt thống khổ, “Đường Bạch Dạ, chúng ta bình tĩnh một khoảng thời gian đi.” Cô không phải là không có dũng khí, chỉ là quá quan tâm, sợ chính mình mất đi. Chưa gượng dậy nổi, vạn kiếp bất phục. Đường Bạch Dạ nhìn gương mặt nghiêng của cô, mặt Hạ Thần Hi trong bóng đêm, mấy phần lành lạnh, sắc bén bức người, Đường Bạch Dạ nhắm chặt mắt, “Tốt, anh đáp ứng em, bình tĩnh một chút.” “Thần Hi, anh muốn nói , đã nói hết, anh nghĩ nói cho em biết, em thực sự có thể không cần chú ý Lâm Tình, người anh yêu là ai, trong lòng anh rõ ràng nhất, em không phải anh, tại sao có thể quyết định cho anh?” “Anh không phủ nhận đoạn tình cảm kia, chỉ là... Anh thích Lâm Tình, không hề nghi ngờ, nhưng nói đến yêu, không được yêu thương sâu sắc, năm đó sự tình đột nhiên xảy ra, lòng anh áy náy, ấn tượng quá mức khắc sâu, khó quên, nhiều năm như vậy, mới có thể vẫn quấn quýt quá khứ không buông, anh bây giờ rõ ràng, cái gì là thích, cái gì là yêu, đây là em dạy anh.” “Em không thể dạy anh yêu em, em lại vứt bỏ anh.” Như vậy thực sự rất tàn nhẫn. Anh đã hạ thấp tư thái, tư thái hèn mọn, chỉ cầu cô thương tiếc. Anh biết, anh đáng đời, anh làm tổn thương cô. Cho nên, anh phải chấp nhận. Hạ Thần Hi trong lòng khẽ run lên, bị người đâm trúng nơi mềm mại nhất trong lòng, cũng vô cùng đau đớn, đặc biệt Đường Bạch Dạ cuối cùng câu nói kia, làm cho cô có tâm hoảng ý loạn, muốn chạy trốn xúc động. Cô chạy trối chết, trốn được trong thang máy. Hơi nhắm mắt lại. Trái tim từng đợt quặn đau. Em không thể dạy anh yêu em, em lại vứt bỏ anh. Đường Bạch Dạ, anh có biết, người dạy em yêu , cũng là anh. Tương lai có thể vứt bỏ em, cũng là anh. Cô không dám nói với Đường Bạch Dạ, cô tối hôm qua mơ cái gì. Cô mơ, cô giết Lâm Tình. Một màn kia, máu tươi nhễ nhại, sợ đến toàn thân cô run rẩy. Khi tỉnh dậy có chút suy nghĩ đến điều nằm mộng, xưa nay cô lo lắng hỏi, cô cũng không biết, giấc mộng này rốt cuộc là cô quá mệt mỏi, suy nghĩ quá nhiều thứ trong mộng xuất hiện, còn là hồi ức của cô, nếu như là hồi ức. Cô cùng Đường Bạch Dạ, xem như là xong. Triệt để chấm dứt. Đường Bạch Dạ trở lại biệt thự, rút một gói thuốc lá, đầy phòng đều là mùi thuốc lá, biệt thự không bật đèn, anh trong bóng tối, bóng dáng như ma, mang theo một tia lạnh lẽo. Ma quỷ bình thường lạnh lẽo. Anh dựa vào sô pha, cả người lộ ra một cỗ chán chường, quần áo sộc sệt, tay áo xoắn lên cao, ánh mắt của anh như mơ màng, Thần Hi... Hạ Thần Hi... Anh lần đầu tiên gặp vấn đề khó giải quyết, cũng là lần đầu tiên sợ hãi mất đi. Một người khi sợ hãi mất đi, trong lòng thì có giác ngộ, càng muốn mãnh liệt hơn. Hạ Thần Hi rất tuyệt tình, không cho anh cơ hội đến gần, rốt cuộc là vì sao, cô đem anh đẩy ra ngoài ngàn dặm? Anh hôm nay cùng cô thẳng thắn nói rõ lòng mình, đã nói người yêu là cô.
|
Chương 568: Đường tổng theo đuổi vợ rất cao tay 4
Hạ Thần Hi rất tuyệt tình, không cho anh cơ hội đến gần, rốt cuộc là vì sao, cô đem anh đẩy ra ngoài ngàn dặm? Anh hôm nay cùng cô thẳng thắn nói rõ lòng mình, đã nói người yêu là cô. Vì sao, cô nhất quyết cự tuyệt? Chẳng lẽ, cô đối với Tiêu Tề, nhớ mãi không quên sao? Đường Bạch Dạ trong lòng khó chịu, nhưng không cách nào giải quyết. Rút một gói thuốc lá, anh đến phòng ngủ, thoáng cái nhìn thấy ảnh chụp treo đầu giường. Ảnh chụp của Lâm Tình. Nhiều năm như vậy, anh chưa bao giờ mang nữ nhân về nhà, chớ nói chi là phòng ngủ , ảnh chụp Lâm Tình vẫn luôn treo đầu giường, Đường Bạch Dạ cầm lấy khung, ảnh chụp Lâm Tình thực sự rất đẹp, rất ôn nhu, cũng rất trẻ tuổi. Anh không dám cam đoan, nếu cô ấy sống, từ từ tám năm, anh rốt cuộc sẽ quên cô ấy, hoặc càng yêu cô ấy, tất cả cũng không đáp ứng . Anh nghĩ, anh năm đó tính cách phản nghịch, căn bản sẽ không chuyên tâm yêu một người. Lâm Tình chung quy sẽ rời anh đi. Nhưng Hạ Thần Hi không như vậy, thực sự không như vậy, cô là khác biệt. Cô là không thể hi sinh . Cô là mạng anh. Anh nhận rõ điểm này, Đường Bạch Dạ trong lòng càng sáng sủa hơn. Hạ Thần Hi không tha thứ anh thì thế nào, lần này anh làm sai, anh như dĩ vãng vậy, đa dạng chồng chất, cầu cô tha thứ không được sao? Này cũng không phải việc khó, anh nghĩ, Thần Hi sẽ không giận lâu . Nghĩ như vậy, Đường Bạch Dạ xuống lầu tìm một thùng giấy, đem tất cả thuộc về Lâm Tình thu gom lại, xem lại phòng ngủ chính những gì thuộc về Lâm Tình không còn dấu vết. Đường Bạch Dạ không chỉ thu thập phòng ngủ chính, phòng khách, trong khách phòng Lâm Tình mua gì đó thu thập xong. Anh thở phào nhẹ nhõm, Đường Bạch Dạ nghĩ thầm, lúc rảnh rỗi, anh mang Hạ Thần Hi đến bố trí nhà của bọn họ, cô thích nhà dạng gì liền bố trí thành như vậy , cô nếu không thích ở đây. Anh có thể chuyển. Không sao cả. Trong lòng nghĩ như vậy, Đường Bạch Dạ rất an ổn vào ngủ. Ngày hôm sau, Đường tổng sáng sớm thức dậy, rửa mặt chải đầu hoàn tất, đoán chắc thời gian ở dưới lầu nhà cô đợi cô. Hạ Thần Hi đẩy anh ra ngoài ngàn dặm thì thế nào? Anh có chết cũng đeo bám. Cô lạnh nhạt thì thế nào? Anh nhiệt tình như lửa. Này có cái gì khó. Nữ nhân của mình giận, là muốn chính mình vuốt giận. Hạ Thần Hi xuống lầu liền nhìn thấy một nam nhân yêu tinh phong tao đứng trước xe đua, với cô lộ ra khuôn mặt tươi cười như hoa hướng dương, Hạ Thần Hi tâm tình cả đêm quấn quýt, càng quấn quýt . Cảnh trong mơ lại một lần nữa xuất hiện. Nếu là dĩ vãng, Hạ Thần Hi đã sớm cười một tràng . Hôm nay một điểm tươi cười cũng không có. “Thần Hi, anh đưa em đi làm.” Đường Bạch Dạ cười híp mắt nói, lộ ra khuôn mặt tươi cười như Hạ bảo bối, ưu nhã lại thân sĩ, nhìn thế nào mê người, tuyệt đối làm người ta không thể cự tuyệt. “Không cần, em thuê xe đi.” “Thuê xe làm cái gì?” Đường Bạch Dạ khoe khoang nói, “Tài xế xe taxi kỹ thuật có được không? Xe của anh không thoải mái sao?” Hạ Thần Hi không muốn nói lý Đường Bạch Dạ, đã muốn đi vượt qua anh, Đường Bạch Dạ lấy điện thoại, gọi một cú điện thoại, phi thường khí phách rống, “Tôi không cho phép có một chiếc xe taxi tới gần phụ cận nhà trọ cảnh biển, toàn bộ cút đi.” Hạ Thần Hi không thể tưởng ra xoay người, trừng Đường Bạch Dạ, “Đường Bạch Dạ, anh điên rồi sao?” Anh tại sao có thể gọi điện thoại khó xử người khác? Huống hồ, thành phố S cũng không phải một công ty cho thuê, anh gọi điện thoại cho ai?
|