Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 579: Bữa tối ánh nến cùng một bát cháo 7
Thái tổng giám rất nghiêm túc gật đầu, “Thực sự!” Đường tổng rất ưu thương, phất tay một cái, “Gọi người đi đặt vé máy bay đi, gởi thông tin cho Hạ Thần Hi, đúng rồi, đừng nói là tôi đi cùng cô ấy.” Thái Gia, “... Đường tổng, anh nhất định cùng Thần Hi cãi nhau đúng không?” “Mắc mớ gì tới anh? Có thể đi rồi.” Thái Gia cũng rất phiền muộn, không bát quái nghe . Thư ký đặt được vé máy bay, nói cho Đường tổng, Đường tổng nói cho Thái Gia, để thư ký Thái Gia nói cho Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi cũng không hỏi nhiều, nhìn thấy tin tức trên điện thoại di động bắt đầu thu dọn đồ đạc đi sân bay. Đường tổng đem công việc gần đây thông báo một chút, thực sự không có cách nào buông , đến bên kia lại mở hội nghị, cũng giống như vậy. Hạ Thần Hi kinh ngạc cực kỳ. Có gì đó không đúng, có thể ngồi khoang hạng nhất. Đường thị thật có tiền. Bình thường quản lý cấp cao cũng là có phân chia , Thái Gia đi công tác, hẳn là hạng thương gia , Đường Bạch Dạ mới là khoang hạng nhất, đãi ngộ tốt như vậy? Nhưng mà, cô nhìn thấy Đường Bạch Dạ kéo hành lí đi vào khoang hạng nhất, Hạ Thần Hi khóe môi mím lại, cuối cùng cũng rõ ràng là vì sao ? Dựa vào, không phải nói cô cùng Thái Gia đi công tác sao? Cô sẽ không ngu ngốc cho rằng Đường tổng hôm nay vừa lúc cũng đi công tác, vừa lúc đi cùng một chuyến bay. Âm hiểm a, âm hiểm. “Thái Gia đâu?” Đường Bạch Dạ vẻ mặt chính nhân quân tử nói, “Thái Gia nói đối phương quá giảo hoạt, anh ta ứng phó không được, hơn nữa gần đây thân thể khó chịu, không thích hợp mệt nhọc, anh vừa nghĩ, Thái Gia đều nói làm không chắc chắn, vậy anh tự mình đi đi.” Hạ Thần Hi, “...” Cô bây giờ nói không đi còn kịp sao? Hạ Thần Hi nhìn Đường Bạch Dạ, khóe môi kéo kéo, không nói gì. Cô muốn đi giải giải sầu, tránh Đường Bạch Dạ, không ngờ anh thực sự là như hình với bóng. Đeo bám không buông. “Chuyện xảy ra bất ngờ, việc này không là chủ ý của anh, mặc dù anh rất cam tâm tình nguyện.” Đường Bạch Dạ nói, “Dự án hợp tác Thành phố B, Thái Gia cũng không muốn cùng đối tượng hợp tác bàn bạc, anh vừa lúc có thời gian, vừa lúc cũng có tư tâm, cho nên mới tới .” “Anh không cần giải thích.” Hạ Thần Hi nói, “Em sẽ không ngây thơ như vậy, hiện tại bỏ về.” Ngụ ý, cho dù là cùng anh đi công tác, cô cũng sẽ đi. Đường Bạch Dạ thở phào nhẹ nhõm, tà khí cười, “Cùng anh đi công tác thật tốt, danh chính ngôn thuận, còn tiết kiệm tiền khách sạn.” Hạ Thần Hi không hứng thú nói chuyện. Hai người lên máy bay, ngồi cùng một chỗ, khoang hạng nhất ghế rộng, Hạ Thần Hi cảm thấy mệt mỏi rã rời, vừa lên máy bay nhắm mắt lại nghỉ ngơi, thời gian bay ba bốn tiếng đồng hồ không tính ngắn, Đường tổng ở một bên có ý định nghĩ câu cô nói nói, thấy cô mệt mỏi rã rời, anh còn chưa tính. Trên máy bay không bao lâu, tiếp viên đến hỏi thăm bọn họ dùng cơm muốn cái gì, Đường Bạch Dạ muốn một phần bò bít tết, Hạ Thần Hi không có gì khẩu vị, vốn không muốn ăn, Đường Bạch Dạ nhíu mày, giúp cô kêu một mỳ Ý hải sản. “Em không muốn ăn.” “Em sáng sớm không ăn gì, sau đó đến sân bay, lại không ăn gì, em làm bằng sắt sao?” Đường Bạch Dạ nhíu mày, Hạ Thần Hi gần đây khẩu vị thế nào kém như vậy, cô không phải cùng người khác tức giận ảnh hưởng đến không muốn ăn. Hạ Thần Hi ngồi ở một bên, không đầy một lát mỳ Ý hải sản mang đến, Hạ Thần Hi vừa mới ăn hai miếng liền cảm thấy buồn nôn, ăn không vô nữa, gọi tiếp viên hàng không lấy một chén nước trái cây, Hạ Thần Hi đem chén nước trái cây uống . Trên mặt có ý không muốn ăn tiếp, Đường Bạch Dạ muốn nói điều gì, Hạ Thần Hi mệt mỏi rã rời nói, “Em rất mệt, anh đừng ầm ĩ em .” “Tiểu thư, xin hỏi có bánh ngọt sao?” ^ Đường Bạch Dạ hỏi tiếp viên hàng không muốn hai miếng bánh ngọt.
|
Chương 580: Bữa tối ánh nến cùng một bát cháo 8
Đường Bạch Dạ hỏi tiếp viên hàng không muốn hai miếng bánh ngọt, một ly cà phê nóng, Hạ Thần Hi muốn kêu rên, Đường tổng, anh so với bảo bối còn dong dài, dong dài, Đường tổng không thấy sắc mặt Hạ Thần Hi khó coi, thúc cô ăn bánh ngọt . Bánh ngọt vị trà , trên máy bay món ăn đều rất nhỏ, Hạ Thần Hi cũng không tâm tình ăn, hai miếng giải quyết cái bánh ngọt không hề áp lực, uống cà phê. Cô nghiêng đầu, cười híp mắt hỏi Đường Bạch Dạ, “Đường tổng, em có thể ngủ sao?” “Ngủ đi.” Đường tổng khai ân, cuối cùng cũng cho cô ngủ, Hạ Thần Hi chỉ nghĩ cảm tạ trời đất, anh cuối cùng cũng buông tha cô . Cô đắp chăn, nhắm mắt lại đi ngủ, cái gì cũng không nghĩ. Đường Bạch Dạ quả nhiên không ầm ĩ Hạ Thần Hi, cho cô thoải mái ngủ đến thành phố B. Hạ Thần Hi khó có được một giấc ngủ ngon, tâm tình cũng trở nên thoải mái một ít, vừa xuống máy bay, không khí nóng đập vào mặt. Đây là thành phố biển không khí nóng bức. Nhiệt độ có hơn ba mươi độ, may mắn là chạng vạng, gió biển từ từ, cũng thoải mái. Đường Bạch Dạ trực tiếp gọi một chiếc xe, hai người cùng đi khách sạn, khách sạn ở Shangri-La cách sân bay một giờ lái xe. Tinh thần Hạ Thần Hi tốt hơn, quay cửa kính xe xuống nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ. Thành phố B làm cho người ta có cảm giác trời cao biển rộng, khắp nơi là cây cao to, đường rộng lớn, cao ốc san sát, bầu trời xanh thẳm, là một thành phố phi thường xinh đẹp, ven đường có các loại hoa nhiệt đới nở rộ. “Thành phố B là thành phố nghỉ phép tốt.” Đường Bạch Dạ nói, “Gặp đối tác cũng là một hai ngày, thời gian còn lại, anh cùng em ở thành phố B đi xung quanh giải sầu.” Hạ Thần Hi mỉm cười nói, “Đường tổng, em không cần người bồi, chính em giải sầu.” “Em lạc đường.” “Tin em, tuyệt đối sẽ không.” Hạ Thần Hi nói, rất kiên trì, Đường Bạch Dạ cũng không miễn cưỡng, đáp ứng cho cô một người đi dạo khắp nơi. Hai người tới khách sạn Shangri-La, trời đã tối. Đường Bạch Dạ đặt một phòng tổng thống, Hạ Thần Hi có chút bài xích cùng anh ở cùng một chỗ, lúc checkin kéo hành lý không muốn đi lên, lại bị Đường Bạch Dạ cưỡng chế kéo đến thang máy. Hạ Thần Hi bất đắc dĩ, cũng lười cùng anh tính toán vấn đề này, hai người đơn giản rửa mặt chải đầu, đến sảnh khách sạn ăn cơm Tây, Hạ Thần Hi nhíu mày, “Lại ăn?” “Em suốt ngày cũng không ăn gì, cơm chiều nhất định phải ăn.” Hạ Thần Hi tính nhẩm hành trình hôm nay của cô, “Ăn điểm tâm, đi máy bay, đi ngủ, ăn cơm trưa, xuống máy bay, lại ăn cơm chiều.” Đi máy bay cùng xuống máy bay loại bỏ, cô hôm nay toàn bộ còn lại ăn . Đường Bạch Dạ khóe môi rút lại, “Lời như thế em cũng có thể nói ra, em ghét ăn cơm?” May mắn, Đường Bạch Dạ có tâm tư, gọi tất cả đều là thức ăn thanh đạm, Hạ Thần Hi cũng có một ít khẩu vị, miễn cưỡng ăn một chút, hôm nay phòng ăn ít người, bầu không khí vô cùng tốt, Đường Bạch Dạ nhìn Hạ Thần Hi. Mặt mộc hơi ngẩng lên, mỹ lệ động lòng người. Dưới đèn nhìn mỹ nhân, quả nhiên là càng xem càng mỹ lệ. “Anh nhìn em như vậy làm cái gì?” Hạ Thần Hi nhíu mày. Đường Bạch Dạ nói, “Người xưa nói, sắc đẹp thay cơm, anh cuối cùng cũng lĩnh hội chỗ ảo diệu những lời này.” Hạ Thần Hi cười, cúi đầu ăn đồ ngọt, như có điều suy nghĩ, nguyên nhân khả năng có chuyện trong lòng, cô cùng Đường Bạch Dạ một chỗ, không thích nói chuyện, thích một người chìm đắm ở thế giới của mình. Thấp thỏm bất an, do dự uể oải. Loại này mặt trái cảm xúc, cô cực nhỏ có, cảm giác rất không thích.
|
Chương 581: Đường tổng vẫn rất cầm thú 1
Năm đó vừa vặn phẫu thuật, lão tiên sinh nói, “Sau này mang theo đứa nhỏ sống thật tốt, không muốn động đến tình cảm nữa, cô là con chim tự do, bầu trời rộng lớn, tình cảm cùng với trời đất, chung quy mình đầy thương tích.” Cô cảm thấy lời nói này không đúng, lại không hỏi kỹ. Lúc đó toàn bộ tâm tư đều ở trên người Hạ bảo bối, những chuyện khác cô không để ý. Bây giờ mới cảm thấy, tình yêu cũng không phải tốt, dính đến tình yêu muốn từ bỏ thực sự rất khó, tình yêu giống như chất độc, người bị nhiễm vĩnh viễn khắc sâu. Chẳng sợ lý trí của ngươi nói cho ngươi biết, không nên đụng, ngươi cũng sẽ kìm lòng không đậu. Nhất thời. Đường Bạch Dạ nói, có tâm sự có thể nói cho anh biết, cô cái gì cũng có thể nói cho anh biết, chỉ có chuyện này không thể nói với anh, cho nên cô mới phiền não, thống khổ, lo được lo mất. “Anh lúc nào gặp khách hàng đàm phán?” Hạ Thần Hi dời đi đề tài khác. “Ngày mai, ngày mai đàm phán quyết định chi tiết, trên cơ bản không sai biệt lắm, thời gian còn lại anh cùng em du ngoạn, đến buổi trưa cuối tuần trở về.” Đường Bạch Dạ nói, kế hoạch rất hoàn mỹ. Hạ Thần Hi hỏi, “Vậy anh cùng khách đàm phán, muốn em đi cùng sao?” “Cùng đi đi, chỉ một buổi sáng không có vấn đề gì.” Đường Bạch Dạ nói, “Có một chút vấn đề chuyên ngành, anh cũng không hiểu lắm, em ở một bên nghe, nếu có vấn đề, nhắc nhở anh.” “Em biết.” Hạ Thần Hi gật đầu, ăn xong đồ ngọt. Cô cùng Đường Bạch Dạ nói công việc, so với nói chuyện riêng nhẹ nhõm hơn. Thời gian dùng xong bữa tối còn sớm, Hạ Thần Hi muốn về phòng nghỉ ngơi, Đường Bạch Dạ bật cười, cô một đường ngủ qua đây , còn muốn ngủ? Anh dắt tay cô, lôi cô ra khỏi khách sạn, cười nói, “Cách bờ biển chỉ mười phút đi bộ, chúng ta tản bộ khi trở lại có thể ngủ ngon hơn.” “Đường Bạch Dạ, em không muốn tản bộ.” “Anh muốn.” “Một mình anh tản bộ đi.” Đường tổng vô sỉ nói, “Thành phố B nhiều mỹ nữ như mây, nhiệt tình như lửa, nếu không có lão bà nhìn, anh rất dễ phạm sai lầm .” Hạ Thần Hi, “...” Không biết xấu hổ, thấy qua không biết xấu hổ , chưa từng thấy không biết xấu hổ như thế. Đường Bạch Dạ thấy Hạ Thần Hi không cự tuyệt, vẫn dắt tay cô, cô hơi giãy, nhưng bị anh nắm chặt, mười ngón tay đan vào nhau, Hạ Thần Hi tùy tiện anh, Đường tổng thật muốn làm chuyện gì, cô không ngăn cản được. Giống như anh nói anh muốn đeo bám không buông, kết quả anh thực sự đeo bám không buông. Trên cơ bản, cô không có cách nào cự tuyệt. Nam nhân a, nếu đã vô lại, thật tình rất vô lại. “Anh trước đây đã tới thành phố B sao?” “Trên cơ bản, ba tháng tới một lần.” Đường Bạch Dạ nói, “Anh lúc trước đi công tác nhiều hơn, thời gian gần đây ít đi công tác trong nước, chủ yếu đi châu Âu cùng Bắc Mỹ.” “Em làm việc trên cơ bản ít đi công tác.” Hạ Thần Hi nói. “Em muốn dẫn bảo bối, đương nhiên không cơ hội đi công tác.” Hạ Thần Hi cười, hơi nắm chặt tay anh, tay Đường Bạch Dạ rộng lớn, thon dài, hữu lực, nắm rất thoải mái, có cảm giác rất an toàn, Hạ Thần Hi nghĩ, mỗi cô gái đều hi vọng bạn trai hoặc lão công có bàn tay hữu lực ấm áp như thế. Chỉ là... Hạ Thần Hi cúi đầu, nhìn tay họ đan vào nhau, tay Đường Bạch Dạ hữu lực ấm áp, đồng thời, cũng là giết chóc quả quyết . Cô sợ hãi. Hai người đi một lúc, đã đến bờ biển, buổi tối ở bờ biển người tản bộ rất nhiều.
|
Chương 582: Đường tổng vẫn rất cầm thú 2
Hai người đi một lúc, đã đến bờ biển, buổi tối ở bờ biển người tản bộ rất nhiều, đều là người ở khách sạn lân cận, bờ biển có khu nướng, rất nhiều người ở phụ cận đang nướng, hương vị bốn phía. Mùa này, vấn đề này, ở bờ biển ăn đồ nướng uống bia, thoải mái nhất . Đường Bạch Dạ mang theo Hạ Thần Hi hướng bãi cát an tĩnh nhất đi, vì để đi được thoải mái bọn họ cởi giày đặt ở lối vào, một lát trở về dù sao cũng muốn đi qua nơi này. Đi chân trần giẫm trên bờ cát mềm mại, cảm giác thật thoải mái, cảm giác tinh tế ôn nhu, như xoa bóp lòng bàn chân, Hạ Thần Hi rất thích cảm giác này, Đường Bạch Dạ cười cô, “Em rất ít đi bờ biển có phải hay không?” “Không thế nào đi.” Hạ Thần Hi cười nói, “Hawaii đi qua mấy lần, cũng là bảo bối ầm ĩ muốn đi .” “Muốn nghỉ phép, chọn bờ biển thoải mái nhất .” Hạ Thần Hi nói, “Kỳ thực, em không thích đi biển, cũng không cảm thấy nghỉ phép đến bờ biển rất thoải mái.” “Vì sao?” “Không biết.” Hạ Thần Hi nói, mắt hơi cong, “Em thích sa mạc hơn, thảo nguyên, sa mạc than.” “...” Đường Bạch Dạ nghẹn ngào không nói gì, Hạ tiểu thư, em thích cảnh đó thật có tính cách, sa mạc cùng thảo nguyên có thể lý giải, sa mạc than có gì tốt để vui chơi? Hạ Thần Hi cũng không biết vì sao, nói chung thích là thích. Bờ biển rất ít đến. Hai người đi tới sườn núi đã không có người, Hạ Thần Hi ngồi xuống nghỉ ngơi, duỗi thẳng chân, nằm trên bờ cát hai tay gối ở sau ót, nhìn trên trời sao lốm đốm đầy trời, chợt cảm thấy tâm tình khoan khoái. Đường Bạch Dạ ngồi ở bên cạnh cô, Hạ Thần Hi nhắm mắt lại, nhịn không được cảm khái, “Thật là thoải mái.” “Đi nhiều mấy lần, em sẽ thích .” “Có lẽ vậy, rất nhiều chuyện, đều phải làm nhiều mới có cảm giác.” Hạ Thần Hi nói, Đường Bạch Dạ bật cười, Hạ Thần Hi nhìn sao trên trời, cười nói, “Ở đây sao so với thành phố S nhiều hơn.” “Đương nhiên.” Đường Bạch Dạ nói, “Thành phố B là thành phố du lịch biển, không có công nghiệp nặng, chất lượng không khí tốt nhất toàn quốc, một năm bốn mùa như xuân, hương hoa thơm mát, nhìn sao thành phố S kém xa ở đây.” Ở đây nhìn thấy sao, tối đa, tối lượng, đẹp nhất. Đặc biệt ở bờ biển ngoài khơi trống trải, cảm giác tốt hơn. Hạ Thần Hi nói, “Anh rất thích thành phố B?” “Anh vốn có một cái kế hoạch.” Đường Bạch Dạ nói, “Nếu mạng anh sống đến bốn mươi tuổi, anh liền về hưu, đến bờ biển thành phố B mua một căn nhà ở dưỡng lão, nuôi một con thú cưng, cuộc sống cũng rất hưu nhàn.” Tim Hạ Thần Hi như bị thứ gì đâm vào, vô cùng đau đớn. Cô hít sâu, trong lòng mới có thể bình phục. Nếu như mạng anh sống đến bốn mươi tuổi. Trong kế hoạch Đường Bạch Dạ, thậm chí có kế hoạch như vậy, là kế hoạch vĩnh viễn không thành sự thật. Anh là người của hắc đạo, mặc dù anh là Tổng giám đốc Đường thị, nhưng cũng là Môn chủ Đường môn, gặp qua không ít ám sát, kết không ít oán thù, ngươi giết ta, ta giết người. Hôm nay không biết ngày mai, nói không chừng một ngày kia cứ chết như vậy . Bây giờ Đường Bạch Dạ đỡ hơn một chút, tình huống năm đó bết bát hơn, hôm nay anh làm việc thành thục, không kẽ hở, trên cơ bản không có người tìm tới cửa, trừ phi anh ngại mạng chính mình quá dài. Năm đó vừa mới gia nhập hắc đạo, anh có một thời khắc đều không chuẩn bị chết? Cô đâu? Cô không phải ngu ngốc, cũng không phải ngu ngốc.
|
Chương 583: Đường tổng vẫn rất cầm thú 3
Cô không phải ngu ngốc, cũng không phải ngu ngốc.Tiêu Tề là vị hôn phu của cô, cô cùng Tiêu Tề thanh mai trúc mã, cũng là ở thế giới hắc ám lớn lên, chuyện ở bến tàu, cô không nhớ rõ, ngày đó gặp chuyện ngắm bắn, cô nhớ. Cái loại không khí sát khí di động trong không khí, cái loại đạn xuyên gói nhẹ nhàng, cái loại đối súng nhạy bén, cô không có biện pháp nói với mình, tất cả đều là trời sinh. Hơn nữa cảnh trong mơ, như đang ở cảnh giết chóc. Hạ Thần Hi biết, trên người cô nợ máu rất nhiều, trên tay nhiễm không ít máu người. Lúc trước cô, có hay không cũng là thấp thỏm bất an như thế? “Nghĩ cái gì, nhập thần như thế?” Đường Bạch Dạ hỏi. Hạ Thần Hi nói, “Em đang suy nghĩ, anh tính toán một người một chó ở tại bờ biển?” “Đúng, một người một chó.” “Thật đáng thương.” Hạ Thần Hi nhịn không được cười nói, cô chưa từng nghĩ xa như vậy, anh hình như có kế hoạch cả đời mình, cô cùng Hạ bảo bối có phải ngoài ý muốn trong đời anh hay không? Đường Bạch Dạ nằm nghiêng, một tay nắm tay Hạ Thần Hi, “Hiện tại anh không đáng thương, anh có lão bà, có con trai, một chút cũng không đáng thương, cái kế hoạch này có thể trở thành phế thải .” Hạ Thần Hi, “...” Đường Bạch Dạ cúi người nhìn cô, thân thể che tầm mắt cô, hai mắt của anh sáng như sao trên trời, sáng láng hữu thần như vậy nhìn cô, thâm thúy lại nồng tình, “Thần Hi, chờ chúng ta tới, em có thể bồi anh ở đây, cùng nhau nhìn sao sao?” Hạ Thần Hi ngẩn ra, trước mắt có chút hơi nóng, không biết trả lời vấn đề Đường Bạch Dạ như thế nào, cô rất muốn, chỉ là sợ anh không muốn, cô nghĩ anh không muốn, người ở đây bồi anh nhìn sao, cũng không phải cô. “Không muốn?” Hạ Thần Hi đột nhiên bịt miệng anh, không muốn nghe anh nói thêm, Đường Bạch Dạ vô lại, cô không chịu nổi Đường Bạch Dạ đeo bám không buông, cô cũng chống cự không nổi, Đường Bạch Dạ kiêu ngạo cuồng vọng, cô không chịu nổi. Đường Bạch Dạ ôn nhu, cô cũng không chịu nổi. Khi thật lòng yêu một người sâu sắc, tất cả nguyện vọng của bản thân cũng đem trở thành nguyện vọng của người đó. Khi bản thân trở thành tù binh của tình yêu, cô chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân mình luân hãm, , không còn phương pháp khác. Đường Bạch Dạ hôn bàn tay cô, Hạ Thần Hi giật mình mặt nóng lên cuống quít rút tay, Đường Bạch Dạ cúi người xuống, mổ hôn môi cô, “Thần Hi, em kiên trì không tốt, nhưng vì đáp án này của em, anh có thể đợi một đời.” Nếu là em nguyện ý để anh đợi một đời, như vậy em vẫn ở bên cạnh anh. Nếu là em nguyện ý già rồi, chúng ta cùng nhau nhìn sao, như vậy rất nhiều rất nhiều năm sau này, em vẫn như cũ ở bên cạnh anh. “Lòng anh thay đổi làm sao bây giờ?” Hạ Thần Hi mắt nhìn xuống, đẹp đẽ hỏi. Đường Bạch Dạ giả vờ nghiêm túc nghĩ nghĩ, Hạ Thần Hi giận, anh thật đúng là nghĩ? Đường Bạch Dạ nhéo nhéo của mũi cô, “Em nói làm như thế nào thì sẽ làm như thế đó.” “Không thành ý.” “Nếu như anh thay lòng đổi dạ, anh liền thiến nửa người dưới.” Đủ thành ý đi? Hạ Thần Hi, “...” Này lời thề thật độc. Thế nhưng, Đường tổng, anh không thể mỗi lần thề đều lấy nửa người dưới thề a. “Em mấy ngày này thấp thỏm bất an, chính là sợ anh thay lòng đổi dạ?” Đường tổng nhíu mày, có chút không thể tin nhìn Hạ Thần Hi, cô cũng không phải là người không tự tin như thế. Hạ Thần Hi lắc lắc đầu, Đường tổng truy hỏi kỹ càng sự việc, “Vậy em đang lo lắng cái gì?” Cô cuối cùng cái gì cũng không nói. Đường Bạch Dạ cũng không có ý định hỏi tiếp, Hạ Thần Hi không muốn nói, anh hỏi thế nào đều hỏi không ra, anh cúi đầu hôn lên môi cô, Hạ Thần Hi không cự tuyệt, Đường tổng hôn thật sâu.
|